K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 2 2018

Xuân! Xuân đến thật rồi. Trong vườn, cây cối bỏ đi cái áo khoác mà đã mang suốt mùa đông lạnh lẽo để thay vào đó là bộ quần áo mới mang màu xanh, màu êm dịu. Hoa đang khoe sắc, lộng lẫy. Xuân nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờn những cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh. Rồi ôm từng hạt nắng trong từng bông cúc vàng, nhuộm sắc những cơn mưa phùn nhỏ còn đọng sương. Cơn mưa phùn vô tình đã làm mùa xuân rét ngọt, những luồng gió nồm cứ thổi, thổi mãi thành cái đẹp của mùa xuân.

tự tìm nha

20 tháng 4 2019

SS:Anh đội viên mơ màng,như nàm trong giấc mộng,bõng bác cao lồng lộng,ấm hơn ngọn lửa hồng.

AD:Người cha mái tóc bạc,đốt lửa cho anh nằm

19 tháng 4 2019

Hai câu thơ đầu "Anh đội viên mơ màng, Như nằm trông giấc mộng, Bóng Bác cao lồng lộng, Ấm hơn ngọn lửa hồng" sử dụng phép so sánh để diễn tả trạng thái mơ màng nửa thức nửa ngủ của anh đội viên. Chính trong trạng thái ấy mà anh thấy hình ảnh Bác hiện lên vừa lung linh lớn lao:
"Bóng Bác cao lồng lộng
Ấm hơn ngọn lửa hồng​"
Một hình ảnh so sánh nữa xuất hiện. Chính là tình cảm bao la của Bác được so sánh: "Ấm hơn ngọn lửa hồng", tình cảm ấy đã sưởi ấm, xua tan cái giá lạnh, cái hoang vu của rừng khuya, cái nhọc nhằn của người chiến sĩ trong đêm đông giá lạnh.​

3 tháng 4 2019

Sau khi tiếng trống trường dồn dã đập hiệu giờ ra chơi , các bạn nữ lớp tôi cùng nhau ùa ra ngoài hành lang , để cùng nhau ôn bài . Còn các bạn nam , mấy đứa rủ nhau ra ngoài sân chơi đá bống , từng cặp thì chơi đá cầu . trên vai của tụi con trai ảnh nắng chảy đầy trên lưng , đôi chân không mang dép chạy tung tăng theo bóng . Khung cảnh lúc ấy ồn ào y như chợ vỡ . Thế rồi ! tiếng trống thứ hai đã vang lên " tùng tùng " giờ ra chơi đã kết thúc . Vào lớp khung cảnh sân trường bỗng nhiên sao đã tĩnh lặng lại . Các ông phượng , ông bàn , cô ghế .. ngoài sân đều được nghĩ ngơi .
Trên vai tụi con trai ánh nắng chảy đầy trên lưng : ẩn dụ chuyển đổi cảm giác
Khung cảnh lúc ấy ồn ào y như chợ vỡ : so sánh
Sân trường : hoán dụ lấy cái trừu tượng để gọi caí cụ thể
Ông bàn , ông phượng , cô ghế đều được nghĩ ngơi : nhân hóa

3 tháng 4 2019

Giờ ra chơi ,trường ồn ào như vỡ chợ(1). Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... (2)Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được(3). Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn(4).

 ồn như vỡ chợ: so sánh

*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng

câu trần thuật đơn :(3),(4)

9 tháng 8 2016

1. Khăn thương nhớ ai
Khăn rơi xuống đất
Khăn thương nhớ ai
Khăn vắt lên vai
Khăn thương nhớ ai
Khăn chùi nước mắt
Đèn thương nhớ ai
Mà đèn không tắt
Mắt thương nhớ ai
Mắt ngủ không yên.

2. Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ, nên thành tre ơi? 

Owr đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi, đất vôi bạc màu

3. Ò.. ó... o...

Ò... ó... o...

Tiếng gà
Tiếng gà
Giục quả na
Mở mắt
Tròn xoe
Giục hàng tre
Đâm măng
Nhọn hoắt
Giục buồng chuối
Thơm lừng
Trứng cuốc
Giục hạt đậu
Nảy mầm
Giục bông lúa
Uốn câu
Giục con trâu
Ra đồng
Giục đàn sao
Trên trời
Chạy trốn
Gọi ông trời
Nhô lên
Rửa mặt
Ôi bốn bề
Bát ngát
Tiếng gà
Ò... ó... o
Ò... ó... o 4. Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ
8 tháng 8 2018

Đoạn thơ trích trong bài Chiều xuân (Lê Anh Xuân). Đoạn thơ đã khắc học thành công vẻ đẹp bức tranh thiên nhiên mùa xuân ở làng quê tĩnh lặng, thanh bình, tràn đầy sức sống. Trong bức tranh thiên nhiên ấy có làn mưa xuân mỏng mảnh rơi, phủ lên bến sông quê. Chỉ với màn mưa này thôi, bức tranh thiên nhiên đã đủ hiện lên thật thơ mộng, trữ tình rồi. Hơn nữa, phép nhân hóa "đò biếng lười", "quán tranh đứng im lìm" đã miêu tả chân thực sinh động bến đò vắng khách, quán tranh im lìm vắng vẻ trong màn mưa xuân êm êm kia. Sự vật có sự vận động nhưng ở mức độ hết sức nhẹ nhàng. Phải là người tinh tế, có sự quan sát kĩ lưỡng lắm nhà thơ mới có những phát hiện và rung cảm với những sự vật như vậy. Câu thơ cuối bài: "Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời" diễn tả cảnh rơi rụng của những chùm hoa xoan. Vẫn là sự vật, thiên nhiên trong sự vận động nhưng sao qua hai từ "tơi bời" ta lại có cảm giác đượm buồn đến vậy? Như thế, chỉ qua 1 khổ thơ nhưng tác giả đã khắc họa khá sinh động bức tranh thiên nhiên mùa xuân cả về thời gian, không gian, màu sắc và đường nét thật rõ ràng tinh tế.