K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

TK

Trong các dịch bệnh vừa qua thì chúng ta thấy thứ nhất là dịch bệnh đang bùng phát thứ 2 là các bác sĩ đang trông dịch để bảo vệ tổ quốc còn đây là điều cuối cùng đó chính là điều thứ ba là nhà nước đang phái và làm thêm nhiều khẩu trang hơn để trống dịch bệnh.bây giờ mình sẽ hướng dẫn các bạn cách để trong cô vít và đẩy lùi cô vít thì trong các điều đó thì có 5 điều và điều thứ nhất là thường xuyên đeo khẩu trang để trống bụi bẩn và đẩy lùi các cô vít và điều thứ 2 là ít khi ra ngoài điều thứ 3 là dửa tay bằng nước sà phòng la poi trước khi ăn cơm xong và trước khi làm việc gì đó điều thứ 4 là ko đứng gần người khác để nói chuyện chỉ vừa nói chuyện vừa đứng cách người khác 2m còn điều cuối cùng là ko dùng chung đồ của nhau.Qua 5 điều trên các bạn thấy thế nào mình thì thấy chúng ngày nào cũng phải làm theo 5 quy tắc bên trên mà mình đã viết mình mong chúng ta sẽ đọc thuộc nó để trống dịch bệnh và các bạn sẽ bảo vệ cuộc sống của chúng ta

18 tháng 6 2021

Tham khảo nhé!!!

Hiện nay, cả thế giới đang phải gồng mình đối phó với đại dịch Covid-19, được coi là đại dịch gây ra khủng hoảng nghiêm trọng nhất kể từ Chiến tranh thế giới thứ II đến nay. Việt Nam chúng ta là một trong số nước phát hiện dịch bệnh sớm, sau Trung Quốc là nước phát hiện dịch bệnh bùng phát đầu tiên với số người bị nhiễm bệnh và tử vong đứng hàng đầu thế giới.

Như bao cuộc chiến trong lịch sử đấu tranh vệ quốc oanh liệt, hào hùng của dân tộc ta, toàn dân cùng một ý chí, đoàn kết một lòng coi "Chống dịch như chống giặc". Ngành Y với đội ngũ các y bác sĩ, cán bộ nhân viên y tế đang giữ vai trò nòng cốt, xung kích đi đầu và đối mặt với hiểm nguy, vô cùng gian khó, ngày đêm bảo vệ tính mạng cho đồng bào. Những chiến sỹ áo trắng đã phải thực hiện cùng một lúc đồng bộ nhiều nhiệm vụ, nhiều giải pháp, là nòng cốt tham mưu cho Đảng, Chính phủ để lãnh đạo, chỉ đạo đất nước trước dịch bệnh.

Các y bác sĩ, cán bộ nhân viên y tế gác lại cuộc sống thường nhật. Họ phải tạm rời xa gia đình, người thân yêu để chiến đấu với đại dịch, nhiều y bác sĩ không thể có một "nụ hôn" với đứa con thơ hay ở bên cạnh chăm sóc cha mẹ già đang trọng bệnh. Tất cả vì cuộc chiến với đại dịch vì sự an toàn tính mạng cho hơn 90 triệu người dân. Nhiều bài thơ, ca khúc, bức thư,… đã viết lên những hoàn cảnh đầy cảm xúc đó, khiến bao người rơi lệ,... Nguy hiểm là vậy, gian khó là vậy nhưng những “chiến sĩ mặc áo trắng” của dân tộc Việt Nam anh hùng, những chiến sĩ ở tuyến đầu của trận chiến chống đại dịch vẫn luôn nêu cao ý trí, bản lĩnh, kiên cường, ngày đêm động viên, chăm sóc, bảo vệ tính mạng của bệnh nhân và đồng bào cả nước, có cả những người mang quốc tịch nước ngoài… Với tinh thần trách nhiệm cao cả, các bác sỹ đều hết lòng chăm sóc, phục vụ, chữa trị, đặt nhiệm vụ chữa bệnh cứu người lên trên hết.

Mấy ngày qua, cả nước hướng về Bệnh viện Bạch Mai, Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Trung ương, mong mỏi trông chờ từng tin có được từ bệnh viện. Mỗi một thông tin bệnh nhân nhiễm virus SARS-CoV-2 khỏi bệnh, xuất viện là niềm vui của người dân cả nước lại vỡ òa. Đó là những món quà tinh thần vô giá mà ngành y tế, các y bác sĩ dành cho Tổ quốc và nhân dân mình. Dưới sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước, sự điều hành quyết liệt của Chính phủ, cả hệ thống chính trị đã vào cuộc, toàn dân đã chấp hành, ủng hộ công tác phòng chống dịch, bước đầu đã thu được những kết quả tích cực.

Tổ chức y tế thế giới WHO và dư luận quốc tế đã ghi nhận và đánh giá cao, cho rằng Việt Nam đã xuất sắc trong công tác phòng, chống dịch Covid-19. Có được kết quả như vậy, phải kể đến sự nỗ lực của ngành y, tinh thần quyết chiến quyết thắng của đội ngũ y bác sĩ những “Chiến sĩ áo trắng”. Họ là những anh hùng thầm lặng trên mặt trận không tiếng súng, với kẻ thù vô hình nhưng đầy hiểm nguy. Lịch sử sẽ ghi nhận tinh thần dũng cảm, sự hy sinh cao cả của đội ngũ y bác sĩ, cán bộ nhân viên y tế trong cuộc chiến chống Đại dịch Covid-19 vô cùng gian khó và hiểm nguy này.

29 tháng 4 2020

                                                          Bài làm

Trong các dịch bệnh vừa qua thì chúng ta thấy thứ nhất là dịch bệnh đang bùng phát thứ 2 là các bác sĩ đang trông dịch để bảo vệ tổ quốc còn đây là điều cuối cùng đó chính là điều thứ ba là nhà nước đang phái và làm thêm nhiều khẩu trang hơn để trống dịch bệnh.bây giờ mình sẽ hướng dẫn các bạn cách để trong cô vít và đẩy lùi cô vít  thì trong các điều đó thì có 5 điều và điều thứ nhất là thường xuyên đeo khẩu trang để trống bụi bẩn và đẩy lùi các cô vít và điều thứ 2 là ít khi ra ngoài điều thứ 3 là dửa tay bằng nước sà phòng la poi trước khi ăn cơm xong và trước khi làm việc gì đó điều thứ 4 là ko đứng gần người khác để nói chuyện chỉ vừa nói chuyện vừa đứng cách người khác 2m còn điều cuối cùng là ko dùng chung đồ của nhau.Qua 5 điều trên các bạn thấy thế nào mình thì thấy chúng ngày nào cũng phải làm theo 5 quy tắc bên trên mà mình đã viết mình mong chúng ta sẽ đọc thuộc nó để trống dịch bệnh và các bạn sẽ bảo vệ cuộc sống của chúng ta.

30 tháng 4 2020

Thư gửi những người lớn!

Hiện nay, trước tình trạng dịch bệnh do Virus corona tăng nhanh và diễn biến phức tạp. Chúng ta cần có những hiểu biết rõ ràng đề phòng chống dịch bệnh và ngăn chặn kịp thời sự gia tăng ngày một nhiều của đại dịch.

Theo số liệu mới thống kê tổng số ca nhiễm virus Corona mới trên toàn thế giới đã tăng lên trên 40.000 người, trong đó khoảng 3.300 người được xác nhận là khỏi bệnh nhưng cũng đã có hơn 900 người chết, chủ yếu ở Trung Quốc - quốc gia đang là tâm dịch. Ở Việt Nam đã có 16 ca nhiễm virus corona, và con số này vẫn tiếp tục gia tăng chưa có dấu hiệu dừng lại.

Chúng ta phải nắm kỹ được nguồn gốc cũng như các dấu hiệu của bệnh và cách phòng chống để đối phó với đại dịch này.

Virus corona (nCoV) là một loại virus đường hô hấp mới gây bệnh viêm đường hô hấp cấp ở người và cho thấy có sự lây lan từ người sang người.

Virus corona giống như MERS và SAR, tất cả đều có nguồn gốc từ vật chủ từ loài dơi. Virus corona là một họ virus lớn, phổ biến ở nhiều loài động vật khác nhau bao gồm lạc đà, mèo và dơi.

Virus này ban đầu xuất hiện từ nguồn động vật nhưng có khả năng lây lan từ người sang người. Điều quan trọng cần lưu ý là sự lây lan từ người sang người có thể xảy ra liên tục. Ở người, virus lây từ người này sang người kia thông qua tiếp xúc với dịch cơ thể của người bệnh. Tùy thuộc vào mức độ lây lan của chủng virus, việc ho, hắt hơi hay bắt tay có thể khiến người xung quanh bị phơi nhiễm.

Virus cũng có thể bị lây từ việc ai đó chạm tay vào một vật mà người bệnh chạm vào, sau đó đưa lên miệng, mũi, mắt họ. Những người chăm sóc bệnh nhân cũng có thể bị phơi nhiễm virus khi xử lý các chất thải của người bệnh.

Như vậy có 4 con đường lây lan của loại nCoV (corona) này

  • Thứ nhất, lây truyền qua không khí: tiếp xúc với nước bọt từ người ho, hắt hơi, rồi virus xâm nhập vào đường hô hấp.
  • Thứ hai, lây truyền trực tiếp khi tiếp xúc với người bệnh, bắt tay khi không thực hiện các biện pháp dự phòng như rửa tay...
  • Thứ ba, lây truyền khi tiếp xúc với các bề mặt bị nhiễm bẩn như bề mặt gỗ, đá, sắt, thép, vải,... có thời gian tồn tại khá lâu, khi con người sờ vào các bề mặt đó rồi đưa lên mắt mũi miệng dễ bị nhiễm.
  • Thứ tư, lây truyền qua đường phân, chủ yếu do chăm sóc người bệnh.

Theo ước tính, mỗi người mắc bệnh COVID-19 có thể lây cho ít nhất 3 hoặc 4 người khác. Thực tế cho thấy, cơ chế lây nhiễm của virus này gần giống với H1N1 hay cúm hơn là SARS. Nó có thể lây nhiễm ngay khi các triệu chứng vẫn còn nhẹ, thậm chí những người không có triệu chứng (không có dấu hiệu bị bệnh). Có nghĩa là những người này có thể truyền virus trước khi phát bệnh mà không phát hiện được. Bởi vậy, số ca nhiễm COVID-19 cứ liên tục tăng, một “sự lây lan chưa từng thấy”.

Vậy triệu chứng khi mắc bệnh do virus này như thế nào? Hãy chú ý sốt, ho và khó thở. Các triệu chứng này có thể xuất hiện từ 2 đến 14 ngày sau khi tiếp xúc nguồn bệnh. Tới khi khởi phát, nCoV có thể diễn biến đến viêm phổi nặng, suy hô hấp tiến triển và tử vong, đặc biệt ở những người có bệnh mạn tính, suy giảm miễn dịch.

Do đó để phòng chống dịch bệnh, chúng ta nên chú ý một số điều như sau:

  • Hạn chế tiếp xúc trực tiếp với người bị bệnh viêm đường hô hấp cấp tính; khi cần thiết phải tiếp xúc với người bệnh phải đeo khẩu trang y tế đúng cách và giữ khoảng cách khi tiếp xúc.
  • Giữ ấm cơ thể, vệ sinh cá nhân, rửa tay thường xuyên bằng xà phòng, súc họng bằng nước sát khuẩn miệng để phòng bệnh viêm phổi.
  • Cần che miệng và mũi khi ho hoặc hắt hơi, tốt nhất bằng khăn vải hoặc khăn tay để làm giảm phát tán các dịch tiết đường hô hấp.
  • Hạn chế tiếp xúc gần với các trang trại nuôi động vật hoặc động vật hoang dã.
  • Không đi du lịch đến các vùng có dịch bệnh. Hạn chế đi đến các nơi tập trung đông người. Trong trường hợp đi đến các nơi tập trung đông người cần thực hiện các biện pháp bảo vệ cá nhân như sử dụng khẩu trang, rửa tay với xà phòng…

Cháu hi vọng chúng ta có những hiểu biết về dịch bệnh này để không chỉ giúp bản thân mà còn cùng cả cộng đồng chung tay chống lại đại dịch do Virus corona gây ra cho nhân loại.

Một lần nữa cháu rất hi vọng mỗi chúng ta – những người lớn hãy chung tay tự bảo vệ sức khỏe vì một một thế giới không có dịch bệnh.

26 tháng 12 2021

Hôm nay là ngày thầy thuốc Việt Nam làm em nhớ đến một người thầy thuốc: bác sĩ Lê Thị Thanh Xuân, người đã trực tiếp chăm lo, săn sóc bệnh cho Nội của em hồi Nội nằm điều trị tại bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu.

Bác sĩ Xuân có dáng người thanh tú. Khuôn mặt hình trái xoan, mái tóc đen nhánh luôn buông xõa xuống bờ vai. Đôi mắt tròn và vẻ mặt luôn tươi tỉnh. Cũng như các cần bộ y tế khác, bác sĩ Xuân mặc một chiếc áo khoác trắng dài đến. đầu gối và đội chiếc mũ trắng, dáng đi nhanh nhẹn, hoạt bát.

Ngay buổi đầu tiên Nội em nhập viện, bác sĩ đã ân cần thăm hỏi bệnh tình của Nội, đỡ Nội nằm xuống, cẩn thận sửa lại nệm, gối, lấy chiếc mền đắp lên người Nội như một người con chăm sóc cha, rồi bác sĩ quay lại nói với người y tá của mình, chuẩn bị dụng cụ để đo nhiệt độ cho Nội. Bác sĩ dặn đi dặn lại: “Cụ giữ ống nhiệt kế cho chặt, mười lăm phút sau cháu xin lại”. Chăm sóc Nội em xong, bác sĩ đi sang giường bệnh khác để thăm bệnh cho một bác đã lớn tuổi. Trong khi làm, nhìn gương mặt bác sĩ thật hiền từ, nhân ái. Xong việc bác sĩ ân cần nói với bệnh nhân: “Khi nào cô thấy đau trở lại, nhớ gọi y tá báo cho tôi biết”. Cứ ân cần cẩn thận như thế, bác sĩ đi hết giường nọ đến giường kia. Cả phòng có tám giường thì cả tám bệnh nhân đều được bác sĩ thăm hỏi. Tất cả bệnh nhân đều nhìn bác sĩ với một sự tin yêu, trìu mến. Em nhớ có lúc quay lại giường Nội, bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý động viên, an ủi Nội. Lúc bác sĩ nói, em nghe giọng nói thật ấm áp và đầy sự thông cảm sẻ chia.

Khi khỏi bệnh, Nội trở về nhà, gia đình em chia tay với bác sĩ. Cả em và Nội đều lưu luyến. Hôm nay nhớ lại em càng cảm phục sự tận tình chu đáo của bác sĩ Xuân. Em muốn mình sau này lớn lên cũng sẽ trở thành bác sĩ để cứu giúp mọi người, làm những điều thiện giúp đời. 

ko phải baì của mình nha mình chỉ đang cho bạn xem một bài văn  mẫu để góp ý thôi nha

26 tháng 12 2021

Cuối tuần vừa rồi em được mẹ đưa đi nhổ răng sâu. Ở đó, em được gặp bác sĩ Bích - người giúp em cảm nhận được tấm lòng ấm áp của một y sĩ.

Bác sĩ Bích trông còn khá trẻ, khoảng hơn 30 tuổi mà thôi. Cô ấy có vóc dáng đầy đặn, nhưng vẫn rất gọn gàng và nhanh nhẹn. Để đảm bảo an toàn, cô Bích mặc bộ đồng phục trắng tinh của bệnh viện và đeo khẩu trang che kín cả khuôn mặt. Ngay cả mái tóc cũng được búi gọn trong chiếc mũ. Tuy không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô, nhưng lắng nghe giọng nói dịu dàng, ấm áp em vẫn có thể chắc chắn rằng cô Bích rất xinh đẹp.

Sau khi hỏi về một số thông tin cơ bản, em bắt đầu được bác sĩ Bích nhổ răng. Vì chân răng đã lung lay nên công việc sẽ khá đơn giản. Tuy nhiên em vẫn rất lo lắng, nên tay chân cứ run lên. Thấy thế, bác sĩ đã dịu dàng cầm tay em, nói những lời thủ thỉ dịu dàng. Cô ấy còn kể một vài câu chuyện cười để em quên đi nỗi sơn. Cuối cùng, với động tác dịu nhẹ của bác sĩ, em đã nhổ được chiếc răng sâu mà chẳng đau tí nào. Trước lúc về, bác còn cẩn thận dặn dò em những điều cần lưu ý khi mới nhổ răng nữa. Thật là tận tâm.

Em quý bác sĩ Bích lắm. Em mong rằng không chỉ cô ấy, mà còn tất cả các y bác sĩ khác luôn luôn khỏe mạnh để có thể khám chữa cho thật nhiều người.

15 tháng 3 2022

Dịch Covid - 19 mang lại cho chúng ta rất nhiều bất lợi về đời sống kinh tế cũng như xã hội. Tôi vẫn luôn nghe thấy mọi người nói dịch covid-19 ko chừa 1 ai, nó Covid-19 đã cướp đi rất nhiều sinh mạng của con người chúng ta, cướp đi những người thân yêu nhất của mỗi gia đình chúng ta. Các chiến sĩ áo trắng là những anh hùng, vị thần cứu mạng của chúng ta. Họ đang phải gồng mình để trống trọi lại những con virus, mất ăn mất ngủ để bảo vệ bệnh nhân,.....

Bạn nghĩ thêm nha, mik chỉ giup đc đến thế thôi Tiếng việt rất quan trọng bạn phải tập để làm quen với nó dần đân đi nha,

23 tháng 1 2018

Chủ nhật vừa qua tôi được bố mẹ cho đi xem ca nhạc ở Cung Văn hoá Hữu nghị Việt - Xô. Trong chưorng trình ca nhạc hôm ấy có một ca sĩ mà tôi rất hâm mộ. Đó là ca sĩ Mỹ Tâm. Ca sĩ Mỹ Tâm là một ca sĩ nổi tiếng trong giới trẻ cả nước nhờ giọng hát hay và phong cách biểu diễn trẻ trung, sôi động. Cô là người biểu diễn tiết mục đầu trí của chương trình ca nhạc hôm đó. Khi tiếng người dẫn chương trình vừa dứt, khán giả đã ồ lên vỗ tay rầm rầm. Ca sĩ Mỹ Tâm bước ra sân khấu cùng một nhạc sĩ trẻ đánh đàn ghi ta, trên tay cô cũng là một cây đàn ghi ta bằng gỗ. Bài hát cô sẽ biểu diễn rất quen thuộc với nhiều người, đặc biệt là học sinh, sinh viên. đó là bài: “Cây đàn sinh viên”. Tôi nghe bố mẹ tôi nói bài hát này ngay từ khi ra đời đã gắn liền với tên tuổi của cô và đến giờ thì vẫn không có ca sĩ trẻ - hát bài này hay hơn cô. Cô ăn mặc khá giản dị, chắc là để phù hợp với nội dung bài hát: một chiếc quần jean màu xanh, một chiếc áo sơ mi màu trắng có hai túi ngực, đôi giày thể thao màu trắng. Nhưng tôi thấy cô vẫn xinh trong bộ trang phục này. Đặc biệt, chiếc mũ nồi cô đội hơi lệch ở trên đầu trông rất dễ thươnng. Cô ngồi trên một chiếc ghế, cầm cây đàn ghi ta và khi tiếng đàn ghi ta lẽn, cô bắt đầu hát: “Đời sinh viên có cây đàn ghi ta...”. Giọng cô lúc trầm, bổng, nghe tha thiết và đầy cảm xúc. Tôi cảm thấy như cô đang sống cùng bài hát. Bài hát có nội dung rất xúc động về cuộc sống học sinh, sinh viên mà tôi ước mơ sau này, hình như cô đã gây được sự xúc động ấy với người nghe. Bởi thấy mọi người ngồi yên lặng nghe cô hát, khi cô hát câu cuối cùng: “...Và – nhớ nhau ta ôm đàn ghi ta”, tiếng vỗ tay, tiếng reo hò, tiếng huýt sáo cùa các bạn rẽ hâm mộ cô vang lên ầm ĩ hội trường. Rất nhiều bó hoa được mang lên để tặng cô. Tôi thấy tiếc quá vì mình không chuẩn bị một bó hoa nào cả. Cô cười rất tươi rèn sân khấu và phải ba lần cúi đầu chào khán giả, cô mới đi vào trong. Tôi đã nghe ca sĩ Mỹ Tâm hát trên truyền hình nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên tôi được trực tiếp xem cô biểu diễn trên sân khấu. Tôi càng hâm mộ ca sĩ Mỹ Tâm hơn.

bn tham khảo nhé ! chúc các bn hok tốt !

23 tháng 1 2018

 Chủ nhật, em được bố mẹ cho đi chơi chợ đêm. Chợ được trang trí khá đẹp mắt. Ra Hồ Gươm, em bỗng thấy một sân khấu ngoài trời dán áp phích: “Buổi biểu diễn của ca sĩ Mĩ Tâm”.

 Không khí buổi biểu diễn thật sôi động. Sân khấu lớn được trang hoàng lộng lẫy và lung linh màu sắc. Phía dưới sân khấu, khán giả ngồi chật ních tưởng như không còn cả một chỗ đứng. Tuy phải giành nhau từng chỗ ngồi nhưng họ vẫn vui vẻ. Dường như để được xem Mĩ Tâm biểu diễn, mọi người không quan tâm tới một điều gì cả. Buổi biểu diễn bắt đầu. Không gian ồn ào lúc trước đã được thay bằng những điệu nhạc du dương. Từ sau tấm màn đỏ chói, cô ca sĩ trẻ bước ra sân khấu, vẻ mặt tươi cười chào khán giả. Âm thanh bài hát “Cây đàn sinh viên” vang lên thật tươi vui. Mĩ Tâm thướt tha trong tà áo dài trắng muốt. Với mái tóc được tết thành hai bím, trông Mĩ Tâm như một cô sinh viên ngây thơ. Cô cất lên giọng hát trong sáng, hồn nhiên của tuổi học trò. Điệu hát lúc trầm, lúc bổng khiến người ta nhớ lại thời sinh viên. Trên sân khấu, cô sinh viên thả hồn trôi theo bài hát. Ca sĩ Mĩ Tâm bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng, cô bước về một góc sân khấu hay xuống khán đài. Đến đâu, mọi người cũng hò hét , cuồng nhiệt hát theo cô và giơ cao băng rôn :”Mĩ Tâm là số một”. Cả buổi tối hôm ấy, cô hát hết mình. Cô như không thấy mệt mỏi khi đem giọng ca tuyệt vời của mình phục vụ “fan” hâm mộ. Phía dưới khán đài, khán giả cổ vũ hết mình. Khán giả cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được thưởng thức giọng hát ấm áp của Mĩ Tâm

Ôi, sao mà nhanh vậy. Bài hát đã kết thúc. Mĩ Tâm tươi cười chào khán giả và đón những bó hoa từ tay khán giả. Nghe những tràng pháo tay không ngớt của “fan“ hâm mộ, em biết tình cảm và sự hâm mộ của khán giả dành cho Mĩ Tâm nồng nhiệt đến mức nào.

ủng hộ mik nha{>.<}


Cuộc sống xung quanh của ta sẽ nhàm chán làm sao nếu không có những người nghệ sĩ hài mang lại tiếng cười cho mọi người, một trong những nghệ sĩ hài đó chính là chú Công Lý, diễn viên hài được cả nhà tôi yêu thích.Nhắc đến chú Công Lý, không ai là không nhớ đến một người nghệ sĩ với khuôn mặt hơi tròn, đôi mắt chú to, đen láy cùng cái miệng cực duyên, chuyển động linh hoạt theo mỗi lời nói. Chú thường để tóc ngắn, đôi khi cạo gần như trọc tóc, cũng có khi khán giả nhìn thấy chú với một mái tóc dài đến ngang gáy. Nhưng người ta vẫn thích nhất là khi chú giả gái, đội bộ tóc giả dài, xoăn xoăn trông mới hài hước làm sao.Đôi bàn tay chú cũng như bao người đàn ông khác, nhưng trời ban cho chú có khả năng diễn hài nên đôi tay ấy mềm mại, mỗi khi biểu diễn trên sân khấu lại uyển chuyển theo từng cử chỉ, lời nói khiến tiểu phẩm càng thêm sinh động. Chú Công Lý để lại ấn tượng với khán giả bởi khả năng diễn đầy tinh tế, hài hước, mang lại tiếng cười giòn giã, cũng có khi từ những tiểu phẩm của chú, người ta lại lặng mình suy ngẫm, khi thì rơi những giọt nước mắt vì cảm động.Suốt sự nghiệp đi diễn của chú, chú đã diễn qua rất nhiều thể loại vai, nhưng để lại ấn tượng nhất có lẽ vẫn là vai diễn Bắc Đẩu trong chương trình "Táo Quân - Gặp nhau cuối năm" vào mỗi tối ngày ba mươi Tết hàng năm. Chú Công Lý không chỉ khiến cho khán giả chìm đắm trong những tiếng cười vui nhộn bởi sự đanh đá của cô Đẩu mà còn thưởng thức những lời ca, tiếng hát của Bắc Đẩu qua những bài hát theo giai điệu chèo hay những bài hát quen thuộc khác.Những hành động đầy vui nhộn, giọng nói chua ngoa, từng cái đánh tay, múa chân điêu luyện khiến cho chú luôn nổi bật trên sân khấu. Cứ mỗi đêm ba mươi Tết, cả gia đình tôi lại đón chờ chương trình Táo Quân để thưởng thức những tiểu phẩm hài vui nhộn và xem chú Công Lý diễn. Chú Công Lý đã đi diễn từ rất lâu rồi, sự nghiệp diễn xuất của chú cũng rất đồ sộ, bao nhiêu năm đem lại tiếng cười cho khán giả, không ai là không biết chú, không nhớ đến một người nghệ sĩ đầy tài năng, nhiệt huyết với nghề.Đón xem những tiểu phẩm của chú, người ta như quên đi những nỗi mệt mỏi bên ngoài cuộc sống bộn bề, thư giãn sau những phút giây mệt mỏi.Tôi rất yêu thích và ngưỡng mộ chú Công Lý. Chú luôn là một người nghệ sĩ lớn tồn tại trong trái tim tôi và của bao người khác. Tôi hy vọng chú sẽ luôn khỏe mạnh và tiếp tục đem đến tiếng cười cho khán giả

Bài hơi dài nha

Chúc bn học tốt

21 tháng 1 2020

Cứ mỗi sáng thứ 7 em lại được xem chương trình gặp nhau cuối tuần. Trong đó em yêu thích nhất là chú Tự Long. Với dáng người nhỏ nhắn chú diễn thật là hay và ấn tượng.

Chú Tự Long có khuôn mặt tròn tròn và nổi bật nhất trên khuôn mặt chú đó chính là nụ cười tươi tắn, dễ gần. Chú có cặp mắt đen tròn, khuôn mặt chú lúc nào cũng tươi tỉnh, hiền hòa với mọi người khiến mọi người ai cũng yêu quí. Miệng chú lúc nào cũng dành nụ cười cho mọi người nên ai cũng cảm thấy gần gũi, có lẽ vì thế chú sinh ra để diễn hài. Chú diễn hài rất thành công, chắc là nhờ ánh mắt nhân hậu và khả năng nói tài tình. Dáng người chú không to nhưng trông chú vẫn khỏe khoắn. Chân tay khéo léo, nào là múa hát tăng lên vẻ sinh động cho vở hài. Hình ảnh chú trên màn ảnh nhỏ thật là khó có thể nào quên.

Em mong sau này cũng là một nghệ sĩ hài tài như chú Tự Long vậy, chú sẽ mãi là thần tượng của em.

Trông ko giống 1 đoạn văn cho lắm nhỉ !

12 tháng 4 2020

Bạn tham khảo!

   Từ bé em chưa phải lần nào đi khám bác sĩ, nhưng nghe mọi người kể thì trong tâm trí em bác sĩ là người không tốt, hay quát nạt bệnh nhân, đòi bồi dưỡng trước khi chăm sóc bệnh nhân. Nhưng từ khi lên thăm ông nội tại bệnh viên, gặp bác sĩ Hải, suy nghĩ của em đã thay đổi về những người làm nghề bác sĩ.

   Bác sĩ Hải năm nay chừng 50 tuổi, dáng người cân đối khỏe mạnh, mái tóc thường chải ngược về phía sau để lộ vầng trán rộng điểm vài cọng tóc bạc. Bác sĩ có ánh mắt hiền từ và nét mặt biểu lộ những nét tươi tỉnh. Cũng như các cán bộ y tế khác, bác sĩ Hải mặc một chiếc áo bờ lu trắng, đầu đội chiếc mũ trắng có dấu chữ thập đỏ.

  Khi ông được đưa vào giường bệnh, người bác sĩ vào thăm hỏi bệnh tình của ông là bác sĩ Hải. Bác sĩ đã một mình đỡ nội nằm xuống giường bệnh. Rồi bác sĩ quay lại nói với cô y tá chuẩn bị dụng cụ đo huyết áp cho nội. Dặn dò xong, bác sĩ sang giường bên cạnh để tiếp tục thăm khám cho bệnh nhân khác. Vừa khám và luôn hỏi han, động viên bệnh nhân. Cử chỉ thật ôn tồn thân thiết. Có lúc, em thấy nếp nhăn trên trán bác sĩ co lại thành những hằn sâu, chạy dài sang hai thái dương. Em nghĩ bác sĩ đang cố tìm, cắt nghĩa những diễn tiến của bệnh tình để có phương pháp điều trị đúng thuốc, đúng bệnh nên mới ưu tư đến như vậy.

– Khi nào bác thấy nhức mỏi trở lại, bảo y tá báo cho tôi biết.

– Cô hôm nay có đỡ hơn không? Cô có ăn hết phần cơm không?

  Cứ ân cần, cận thận như thế, bác sĩ đi hết gường bệnh này đến gường bệnh khác. Cả phòng ai cũng nhìn bác sĩ với ánh mắt tin yêu, trìu mến. Em còn nhớ lúc quay lại gường nội, bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý, động viên, an ủi nội.

   Em thấy rất vui mừng khi gặp được bác sĩ Hải, em nhận ra rằng không phải bác sĩ nào cũng không tận tình với bệnh nhân. Tấm lòng của bác sĩ Hải với bệnh nhân thật cao cả, là người hết lòng vì bệnh nhân, chăm sóc bệnh nhân như người thân của mình. Phẩm chất đáng quý đó của người bác sĩ đó đã thôi thúc em có mơ ước học thật giỏi để trở thành một bác sĩ có cả đức cả tài, giúp ích cho dân cho nước

   Nguồn: vndoc.com

12 tháng 4 2020

                                                            BÀI LÀM

Hôm nay là ngày thầy thuốc Việt Nam làm em nhớ đến một người thầy thuốc: bác sĩ Lê Thị Thanh Xuân, người đã trực tiếp chăm lo, săn sóc bệnh cho Nội của em hồi Nội nằm điều trị tại bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu.

Bác sĩ Xuân có dáng người thanh tú. Khuôn mặt hình trái xoan, mái tóc đen nhánh luôn buông xõa xuống bờ vai. Đôi mắt tròn và vẻ mặt luôn tươi tỉnh. Cũng như các cần bộ y tế khác, bác sĩ Xuân mặc một chiếc áo khoác trắng dài đến đầu gối và đội chiếc mũ trắng, dáng đi nhanh nhẹn, hoạt bát.

Ngay buổi đầu tiên Nội em nhập viện, bác sĩ đã ân cần thăm hỏi bệnh tình của Nội, đỡ Nội nằm xuống, cẩn thận sửa lại nệm, gối, lấy chiếc mền đắp lên người Nội như một người con chăm sóc cha, rồi bác sĩ quay lại nói với người y tá của mình, chuẩn bị dụng cụ để đo nhiệt độ cho Nội. Bác sĩ dặn đi dặn lại: “Cụ giữ ống nhiệt kế cho chặt, mười lăm phút sau cháu xin lại”. Chăm sóc Nội em xong, bác sĩ đi sang giường bệnh khác để thăm bệnh cho một bác đã lớn tuổi. Trong khi làm, nhìn gương mặt bác sĩ thật hiền từ, nhân ái.

Em muốn mình sau này lớn lên cũng sẽ trở thành bác sĩ để cứu giúp mọi người, làm những điều thiện giúp đời.

THAM KHẢO NHA

Hok tốt

# mui #

Một hôm, em bị sốt, em được mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh, em có dịp biết cô Nga, một bác sĩ giỏi của bệnh viện thành phố.

Cô mặc chiếc áo bờ lu màu trắng, quần trắng, mũ trắng... Trước ngực, cô đeo hàng tên màu xanh đậm, ghi dòng chữ Bác sĩ Nguyễn Phương Nga. Ở cô toát lên vẻ đẹp giản dị, như nhành hoa trắng thanh cao. Người cô mảnh mai, dáng đi nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan trông thật hiền hoà. Đặc biệt là đôi mắt của cô đen láy, trông rất đẹp, nhìn kỹ giống đôi mắt cô giáo em. Em mải mê nhìn cô. Cô nhẹ nhàng đến bên từng bệnh nhân, hỏi thăm việc ăn, ngủ. Cô sờ tay lên trán người bệnh. Đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy làm việc nhanh thoăn thoắt. Cô lấy dụng cụ khám bệnh đo tim mạch, do huyết áp cho bệnh nhân. Bàn tay cô nhẹ nhàng xắn tay áo bệnh nhân lên và đặt ống nghe rồi quấn cuộn vải dày vào tay họ. Hai ngón tay bóp đều vào ống cao su, kim đồng hồ nhích dần, nhích dần. Cô ghi kết quả vào số khám bệnh. Sau đó, cô lấy ống nghe đeo trên cố ra đề kiểm tra tim, mạch của từng người. Sau khi khám bệnh xong, cô phát thuốc và tiêm cho người bệnh. Vừa tiêm thuốc, cô vừa động viên người bệnh để họ có thể vơi đi những đau đớn do bệnh tật gây nên. Cô Nga đúng là một “Lương y như từ mẫu”.

Em nhớ mãi hình ảnh cô Nga. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt đế sau này sẽ trở thành bác sĩ như cô.