Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cách lí giải 1: Mị Châu làm vậy chỉ là thuận theo tình cảm vợ chồng mà bỏ quên nghĩa vụ với đất nước. ⇒ Việc làm của Mị Châu là do quá trọng tình cảm cá nhân mà thiếu sự suy xét.
Cách lí giải 2: Mị Châu làm theo ý chồng là lẽ tự nhiên, hợp lí ⇒ Cách lí giải này có thể được xuất phát từ luân lí của chế độ phong kiến, là khi người phụ nữ đã xuất giá thì phải nhất nhất nghe theo lời chồng.
Tuy nhiên, cả hai các lí giải trên đều chưa hợp lí và chưa được suy xét toàn diện: Mị Châu là một nạn nhân của âm mưu chính trị. Đối với chồng, nàng chỉ là người vợ trọng tình và cả tin; nhưng đối với quốc gia, nàng mang trọng tội không thể tha thứ được.
Câu nói cuối cùng của Mị Châu đã khẳng định tấm lòng không mang mưu đồ hại cha bán nước, mà chỉ là bị kẻ gian lợi dụng đã chỉ rõ bản chất đáng thương nhiều hơn đáng trách của Mị Châu.
- Tôi đồng ý với ý kiến cả hai văn bản, theo những cách khác nhau, đều chứa đựng những gợi ý bổ ích về bước đường tương lai của chính chúng ta.
- Hai văn bản đều nói về những thông tin liên quan đến sự thay đổi trong cuộc sống hàng ngày từ vật chất đến tinh thần. Vật chất thay đổi nhằm đáp ứng nhu cầu sinh hoạt của con người và những vấn đề về văn hóa, nghệ thuật phát triển để phù hợp với yêu cầu về giải trí của con người. Hai văn bản đã đưa ra những gợi ý bổ ích và thú vị về sự thay đổi trong tương lai.
- Dẫn đề
- Đồng ý hoặc không đồng ý với ý kiến trên
- Đưa ra được quan điểm của cá nhân thông qua lí lẽ, dẫn chứng
- Rút ra bài học cho bản thân/chốt lại vấn đề
Lưu ý: Quan điểm cá nhân phải tích cực, dựa trên đạo đức văn hóa và lối sống của người Việt Nam.
Tham khảo
Đồng ý với ý kiến trên.
Vì :
Những nhịp cầu nối sẽ giúp chúng ta kết nối với nhau, tạo ra sự giao lưu, hợp tác và hỗ trợ lẫn nhau. Những nhịp cầu nối sẽ giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, hiểu biết và trải nghiệm. Những nhịp cầu nối sẽ giúp chúng ta xây dựng một cộng đồng vững mạnh, có sức đoàn kết và khả năng giải quyết các vấn đề nan giải.
Trong thời đại hiện nay, khi thế giới ngày càng phát triển và phức tạp, chúng ta không thể tự kỷ và cô lập bản thân. Chúng ta cần phải liên kết với nhau, tận dụng các nguồn lực và tiềm năng của mỗi cá nhân và tổ chức. Chúng ta cần phải tôn trọng và quan tâm đến nhau, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, khuyến khích và động viên nhau. Chúng ta cần phải làm chủ bình minh và sống đời xuất chúng.