K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 1 2019

Bài thơ mượn hình ảnh vầng trăng để ẩn dụ cho:

- Tình cảm dịu dàng, ấm áp của mẹ như vầng trăng hiền dịu.

- Khuôn trăng đầy đặn của mặt con được nuôi lớn từ tình yêu thương của mẹ.

=> Khẳng định đó là hai vầng trăng đẹp, nguyên vẹn, tròn đầy, dạt dào tình cảm.

28 tháng 1 2019

Giúp mình đi,

ai nhanh mình k

28 tháng 1 2019

Mom is number 1 !!!!

Từ dàn bài dưới đây em hãy viết thành bài vănĐề số 1;Tả 1 đêm trăng đẹpMở bài; giới thiệu vầng trăng tròn xuất hiện trên bầu trời khi màn đêm bắt đầu buông xuống.Thân bài;*Tả khung cảnh thiên nhiên trong đêm trăng sáng.- Ánh trăng; vàng dịu soi sáng khắp vạn vật.- Con đường; như được ráp ánh trăng vàng- Cây cối; tắn mk trong ánh trăng- Dòng sông là dòng sông trăng, bóng trăng in bóng...
Đọc tiếp

Từ dàn bài dưới đây em hãy viết thành bài văn

Đề số 1;Tả 1 đêm trăng đẹp

Mở bài; giới thiệu vầng trăng tròn xuất hiện trên bầu trời khi màn đêm bắt đầu buông xuống.

Thân bài;

*Tả khung cảnh thiên nhiên trong đêm trăng sáng.

- Ánh trăng; vàng dịu soi sáng khắp vạn vật.

- Con đường; như được ráp ánh trăng vàng

- Cây cối; tắn mk trong ánh trăng

- Dòng sông là dòng sông trăng, bóng trăng in bóng xuống mặt nước

* Con người say đắm trước vẻ đẹp của thiên nhiên

- Mọi người ngồi trên chiếc chõng tre trước nhà vừa ngắm trăng vừa uống nước chè

- Người đi ngoài đường cũng phải dừng lại vài giây ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của đêm trăng

Kết bài; Nêu cảm nhận của mk về vẻ đẹp của đêm trăng; khung cảnh đêm trăng tạo cho lòng người cảm giác yên bình và dâng lên tình yêu quê hương tha thiết

6

Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!

Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?

Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.

Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.

2 tháng 3 2018

Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.

Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh. Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.

Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. Ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó như muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.

Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.

Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.

5 tháng 12 2017

nói về tình cảm của mẹ dành cho con

28 tháng 3 2021

Tuổi thơ em ko cần điền nha

28 tháng 3 2021

Mình nghĩ là... "Mẹ như ánh mặt trời toả nắng ấm áp, sưởi ấm tâm hồn tuổi thơ em..."

Chúc bạn học tốt!! ^^

9 tháng 2 2019

Tình mẹ, một tình cảm thiêng liêng, cao quý luôn hiện hữu trong mỗi người con dành cho đấng sinh thành của mình. "Lên non mới biết non cao, Có con mới biết công lao mẹ già!". Tình yêu của người mẹ hiền dành cho mỗi chúng ta, không thể nói hết bằng lời. Và cho dù có đi, ở đâu thì đúng thật, không ai tốt, chăm sóc, lo lắng cho chúng ta bằng chính cha mẹ...

Cô học trò nhỏ, con gái của độc giả Trần Thị Sương, đang học lớp 10 chuyên Hóa Trường THPT chuyên Lê Qúy Đôn (Đà Nẵng) đã gửi gắm những tình cảm thiêng liêng dành cho mẹ vào trong chính bài văn của mình. Mời độc giả cùng theo dõi:

Mọi người chúng ta ai cũng được sinh ra và lớn lên trong vòng tay âu yếm của mẹ hiền. Vẫn biết bên mình có biết bao nhiêu người thân yêu - đến trường ta có bạn bè thân thương, có ngôi trường thương mến, có thầy cô kính yêu hằng ngày vỗ về, dạy dỗ ... nhưng chắc chẵn có ai không cảm nhận được tình yêu thương đầy ắp, nồng ấm của người mẹ hiền đi theo ta đến suốt cuộc đời là cao cả nhất.

Tình yêu đó cứ lớn dần theo năm tháng, đến bây giờ khi bước chân vào trường trung học phổ thông ta mới phần nào hiểu được tình yêu thiêng liêng của mẹ.

Một sớm mai thức dậy, ta đã cảm nhận được bàn tay mẹ hiền ôm ấp đêm qua, giờ đây lại chuẩn bị nắm cơm buổi sáng trước lúc ta đến trường. Khi ta vào lớp, bàn tay mẹ lại tần tảo nắng mưa ngoài nương rẫy lo cho ta buổi cơm thường nhật, từng mãnh áo ấm trong những tiết trời lập đông. Cứ thế, tình mẫu tử luôn hiện hữu, cứ mãi chở che, mơn trớn, vỗ về, yêu thương, trìu mến trên mỗi nẻo đường con đến lớp.

Tình mẹ tràn đầy, trinh trắng như mặt nước hồ thu buổi sớm mà vẫn chân chất, mộc mạc, gần gũi tinh tươm tựa trang giấy học trò. Có lẽ khi con người còn chưa biết mặt chữ thì tình mẫu tử đã thể hiện đủ đầy, lung linh như ánh trăng rằm trong những câu ca dân gian xưa. Nay trên tất cả các phương tiện trao đổi thông tin, nghệ thuật, hình ảnh người mẹ lại càng được tôn vinh hơn nhưng chắc vẫn chưa bao giờ đủ để nói lên sự hy sinh và tình yêu người mẹ dành cho ta.

Từ tấm bé, khi biết cảm nhận cuộc đời, tình mẹ luôn dần lớn lên bên con theo năm tháng...
“ Ầu ơ ... ví dầu cầu ván đóng đinh, Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi, Khó đi mẹ dắt con đi...”

Câu hát ru con bất ngờ của nhà ai hàng xóm trong đêm sâu quạnh quẽ của miền quê có lẽ cũng đủ đưa ta theo nguồn yêu thương của tình mẹ bao la! Tình mẹ thể hiện mọi nơi trên trái đất nầy với bất kỳ không gian nào. Một sớm mai trong bài giảng của Thầy ở lớp, vẫn còn nhớ như in câu hò đầm ấm, du dương mà mênh mông tình mẫu tử:

“Hò ơ! Mẹ già như chuối chín cây, Gió lay mẹ rụng... gió lay mẹ rụng ... con phải mồ côi!”

Buổi chiều về, đem cảm xúc nầy thổ lộ với Ba, con lại nghe Ba sụt sùi tiếc thương đã một lần lầm lỡ khi vô tình để mẹ buồn lúc tuổi thời cắp sách. Ba rất sợ mồ côi chăng? Có lẽ thế! Mồ côi với tình yêu thiêng liêng bất tận! mồ côi bàn tay chăm bẵm tự buổi sơ sinh! Mồ côi sự chở che từ tấm bé! Mồ côi ngay cả lúc đã là người lớn như Ba! Mồ côi sự nuông chiều trong thời thơ dại! Mồ côi cả trong buổi xế chiều!... Ba chỉ ngậm ngùi đọc câu ca dao xưa cũ:

“Công cha như núi Thái sơn.

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.

Ta chợt rùng mình sợ hãi thật sự nếu trên đời nầy, ta hay bất kỳ ai lỡ thiếu vắng đi một tình yêu thương của mẹ hiền!

Một đêm sốt xoàng thôi ta đủ biết mẹ chẳng bao giờ yên giấc, bàn tay mẹ nhẹ nhàng sờ trán thăm khám nhiệt độ, đắp chăn, tất tả lo thuốc men, rồi mẹ nấu lá xông mà khi nhỏ ta cứ ngỡ nồi lá xông là thuốc thần để con hết bệnh!

“Con ho lòng mẹ tan tành, Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi”.

Cơn sốt của con đã là cơn lửa đốt lòng mẹ! Cơn ho của con chắc đã làm khuôn mặt mẹ thêm hằn những vết chân chim!

Hình ảnh người mẹ luôn bên đời ấm áp, mãi hy sinh, chở che! Cất tiếng khóc đầu tiên chào đời là ta đã nằm trọn trong tình yêu thương đó. Từng bước đi chập chững trước tiên của đời người, ai đã cầm tay ta dắt đi từng bước một? khi lỡ ngã đau, ai lên tiếng xít xoa? Cảm nhận được nổi đau lúc nầy là ai ngoài mẹ? Ai mừng vui nhất khi ta cất tiếng nói bi bô? Khi bước chân vào trường, đằng sau ta không bao giờ thiếu vắng cặp mắt dõi theo đầy lo lắng của mẹ hiền! Và có ai tả được ánh mắt mừng vui của mẹ mỗi khi ta được điểm mười?

Giờ đây, khi ngồi trên ghế nhà trường với những trang sách mới thơm tho như còn phảng phất mùi hương lúa mới đồng quê và những giọt mồ hôi tảo tần của mẹ, với bộ trang phục màu xanh hôm nay đây chắc không thiếu đi niềm hy vọng cho con nên người tự miền quê xa lắc! Khi phố lên đèn ta chắc mẹ mới rời công việc đồng áng, thoăn thoắt bước chân về nhà dưới làn sương đêm mà mẹ chưa một lần ta thán!

Còn nhớ như in những lúc học bài khuya, mẹ vẫn thức cùng con và ngồi bên may vá, khâu lại từng chiếc khuy, đắp bạ từng mãnh vai áo đã sờn. Ngồi bên con, chắc mẹ sợ con thức khuya không đủ sức mai dậy sớm đến trường, mẹ lại tất tả lo cho con từng ly nước cam ngọt lịm tình yêu thương. Đến khi con chim nhạn lạc bầy kêu sương đâu đó giữa không gian miên mang của đêm miền quê xứ Quảng, con lại lo rằng để mẹ cùng thức quá khuya làm sao ngày mai mẹ tiếp tục ra đồng dưới nắng?

Cũng đã có nhiều lần phạm lỗi, sau cái nhìn nghiêm khắc của mẹ, ta vẫn nhận được sự vỗ về bằng những lời khuyên mộc mạc, chân tình nhưng lắng sâu nỗi bao dung. Mỗi lần như vậy, con như lớn thêm lên, cứng cáp hơn lên và tự hứa với lòng sẽ không bao giờ phạm lỗi. Ta có biết đâu tuổi thơ vẫn cứ êm đềm trôi đi trong lúc lưng mẹ ngày thêm còng xuống theo dấu ấn nghiệt ngã của tháng năm, lỗi lầm xưa con e rằng chưa có dịp nào chuộc lại, tóc mẹ lại trắng thêm khi ta chưa kịp nên người!

Ngày tựu trường phổ thông trung học chuyên, hai mẹ con rụt rè trên phố như không khí “ngày tựu trường đầu tiên” của Thanh Tịnh. Trong trang phục của quê nghèo lạ lẩm tại góc phố phồn hoa nhưng con vẫn cảm nhận được sự rắn rỏi, cứng cáp của mẹ để con vững tin mà tiếp xúc môi trường mới mẽ. Có ai đó thì thầm xót xa, ái ngại nhưng có gì đâu? Người ta có thể có nhiều thứ hơn nhưng con vẫn tin rằng con đã có một gia sản quí nhất trên đời chưa chắc ai sánh kịp đó là tình mẹ của con!

Hôm nay trên chiếc xe đạp mẹ mua cho con vẫn còn thơm mùi sơn mới, con đến trường trong niềm hân hoan như đang trong vòng tay mẹ, con đã tiếp cận môi trường mới, Thầy cô mới, bạn bè mới trong veo tuổi thơ học trò, con chắc vẫn không bao giờ thiếu sự lo lắng, nhớ thương của người mẹ hiền tần tảo.

Cuộc đời mẹ là cả một đời mãi hy sinh cho con, tình yêu của mẹ dành cho con mênh mông như trời biển vẫn như câu ca dao xưa đó thôi: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, và nước trong nguồn vẫn luôn chảy mãi như để tình mẹ luôn tồn tại vĩnh hằng!

Giờ đây, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tưởng như báo đáp công ơn trời biển của mẹ bằng cả sự quyết tâm học hành của con! Con hứa với mẹ con sẽ giữ mãi màu xanh đồng phục của con bên cạnh bạn bè con, của trường con luôn trong sáng như niềm tự hào của chính con, như niềm hy vọng ngọt ngào vô tư của mẹ hiền dành cho con.

Mẹ ơi! Tình mẹ thật bao la! Con chỉ là đứa bé thích luôn được nằm trong vòng tay âu yếm, trìu mến của mẹ, của gia đình! Con nguyện sẽ gắng học thật tốt để rèn luyện bản thân con nên người, góp một phần nhỏ bé cho xã hội, đem lại nguồn vui, niềm hy vọng cho mẹ, cho gia đình thương yêu của mình./.

9 tháng 2 2019

Bạn cần nói được các biện pháp nghệ thuật sử dụng trong đoạn thơ như nhân hóa, so sánh.
Đoạn thơ thể hiện tình mẫu tử gắn kết, mãi không chia lìa, làm ta nhớ đến những ngày tháng mang nặng đẻ đau, tình cảm của mẹ dành cho ta, mẹ dạy dỗ ta nên người.
Từ đó ta thấy hình ảnh người mẹ lớn lao, có ý nghĩa đặc biệt. Ta phải biết ơn, giúp đỡ và có gắng học tập để mẹ vui lòng.
Mình chỉ biết thế này thôi. Bạn tự viết nhé

  Đọc bài thơ sau và thực hiện theo yêu cầu bên dưới:                              Vầng trăng rơi xuống vẫn tròn                    Khi mình vốc nước trăng  còn trên tay                              Mẹ như chiếc lá tre gầy                    Thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa.                              Tiết trời đổi nắng thành mưa                    Mẹ chạy chỗ thóc chỉ vừa phơi xong                              Hạt khô...
Đọc tiếp

 

Đọc bài thơ sau và thực hiện theo yêu cầu bên dưới:

                             Vầng trăng rơi xuống vẫn tròn

                   Khi mình vốc nước trăng  còn trên tay

                             Mẹ như chiếc lá tre gầy

                   Thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa.

                             Tiết trời đổi nắng thành mưa

                   Mẹ chạy chỗ thóc chỉ vừa phơi xong

                             Hạt khô mẹ bỏ vào nong

                   Hạt nào thấm nước quạt hong trước nhà.

                             Thế rồi ngày tháng cứ qua

                   Bố đi công tác xa nhà từ khi

                             Nỗi buồn theo sóng cuốn đi

                   Thâm tâm luôn nghĩ làm gì nuôi con.

                             Trăng còn có lúc khuyết tròn

                   Nghĩ về dáng mẹ vẫn còn vẹn nguyên.

1/ Bài viết được viết theo thể thơ nào? Ai là người bày tỏ cảm xúc trong bài thơ? Đó là cảm xúc gì?

2/ Giải thích nghĩa của từ “thâm tâm”

3/ Tình cảm của tác giả được bộc lộ như thế nào qua hai dòng thơ:

                   Trăng còn lúc khuyết lúc đầy

          Nghĩ về dáng mẹ vẫn còn vẹn nguyên.

4/ Tìm biện pháp tu từ và nêu cảm nhận của em về hai dòng thơ:

                   Mẹ như chiếc lá tre gầy

          Thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa

1
21 tháng 1 2023

Bài Dáng Mẹ của Hà Ngọc Hoàng 


Vầng trăng rơi xuống vẫn tròn, khi mình vốc nước trăng còn trên tay, Mẹ như chiếc lá tre gầy, thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa. 

không biết đề này trong sách nào vậy các em? Mong nhận dc câu trả lời. Tôi chính là tác giả

 

 

 

 

 

 

 

21 tháng 5 2018

Đêm nay là ngày trăng rằm nên trăng rất sáng và tròn. Trăng đang trải những ánh vàng khắp không gian.

Ánh nắng chiều vừa tắt, chân trời phương đông ửng sáng, mặt trang từ từ nhô lên. Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng. Mây trăng lững lờ trôi. Thỉnh thoảng có những dải mây mỏng vắt ngang qua mặt trăng rồi dần đứt hẳn. Càng lên cao dường như mặt trăng càng nhỏ lại, sáng vằng vặc. Đưa mắt nhìn không gian xung quanh, đâu đâu cũng một màu vàng dịu mát, êm ái. Ánh sáng phủ lên thôn xóm, làng mạc, đồng ruộng. Ngoài trời gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nở trắng xóa, cỏ cây lay động xào xạc. Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi cây. Bóng cây nghiêng mình soi xuống bức tường trước hiên nhà tạo nên bức tường hoa thật đẹp. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm thi nhau ca hát. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống nước trà và ngắm trăng trên vỉa hè. Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch, chỉ có những tiếng con trung hòa âm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp quê hương. Em mong rằng quê hương mình mãi mãi có những đem trăng dịu hiền, tươi đẹp như thế.

 



 

21 tháng 5 2018

Dàn ý:

1.Mở bài: - Giới thiệu cảnh chọn tả: cảnh đẹp đêm trăng khi cơn dông vừa dứt

- Cảm xúc chung về cảnh đó

2.Thân bài: - Khái quát:

+) Thời gian: Ngày khép lại. Đêm mở ra

+) Không gian: Sau cơn dông, cảnh vật ướt đẫm, rồi đắm mình vào dòng trăng lung linh dát vàng, dát bạc. Bầu trời bao la, trong sáng, đính hàng ngàn vì sao lấp lánh, tuyệt đẹp.

- Miêu tả sự thay đổi và vẻ đẹp của cảnh vật trong sự chuyển biến của đất trời và vẻ đẹp của đêm trăng.

+) Vầng trăng lên: mặt trăng ló rạng, từ từ nhô lên, tô điểm cho rặng cây phía xa, lấp ló sau rặng tre già. Những đốm sao càng rõ điểm tô cho bầu trời đêm.

+) Cảnh đẹp lung linh dưới trăng: + Trong khu vườn: trăng dát ánh vàng xuống cây cỏ, hoa lá

                                                      + Âm thanh của những chú dế tạo thành một bản giao hưởng thật hay, nghe thật êm tai

                                                      + Gió thổi khiên trăng lay động, lả liết

                                                      + Ánh trăng soi sáng con đường làng, soi xuống mặt sông lung ling, huyền ảo

                                                      + Dưới trăng, những đứa trẻ chơi đùa với những trò chơi thật vui của tuổi thơ tươi đẹp

+) Trời càng về khuya, trăng càng sáng tỏ như để quan sát, thấu hiểu rõ hơn vạn vật đang chìm vào giấc ngủ say.

3.Kết bài: Ấn tượng, cảm xúc của em về đêm trăng

PHẦN 1: ĐỌC – HIỂU:          Đọc bài thơ sau và thực hiện theo yêu cầu bên dưới:                             Vầng trăng rơi xuống vẫn tròn                   Khi mình vốc nước trăng  còn trên tay                             Mẹ như chiếc lá tre gầy                   Thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa.                             Tiết trời đổi nắng thành mưa                   Mẹ chạy chỗ thóc chỉ vừa phơi...
Đọc tiếp

PHẦN 1: ĐỌC – HIỂU:

          Đọc bài thơ sau và thực hiện theo yêu cầu bên dưới:

                             Vầng trăng rơi xuống vẫn tròn

                   Khi mình vốc nước trăng  còn trên tay

                             Mẹ như chiếc lá tre gầy

                   Thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa.

                             Tiết trời đổi nắng thành mưa

                   Mẹ chạy chỗ thóc chỉ vừa phơi xong

                             Hạt khô mẹ bỏ vào nong

                   Hạt nào thấm nước quạt hong trước nhà.

                             Thế rồi ngày tháng cứ qua

                   Bố đi công tác xa nhà từ khi

                             Nỗi buồn theo sóng cuốn đi

                   Thâm tâm luôn nghĩ làm gì nuôi con.

                             Trăng còn có lúc khuyết tròn

                   Nghĩ về dáng mẹ vẫn còn vẹn nguyên.

1/ Bài viết được viết theo thể thơ nào? Ai là người bày tỏ cảm xúc trong bài thơ? Đó là cảm xúc gì?

2/ Giải thích nghĩa của từ “thâm tâm”

3/ Tình cảm của tác giả được bộc lộ như thế nào qua hai dòng thơ:

                   Trăng còn lúc khuyết lúc đầy

          Nghĩ về dáng mẹ vẫn còn vẹn nguyên.

4/ Tìm biện pháp tu từ và nêu cảm nhận của em về hai dòng thơ:

                   Mẹ như chiếc lá tre gầy

          Thân cò lặn lội cuốc cày sớm trưa.

2
19 tháng 3 2022

Giúp tui đi

 

18 tháng 8 2022

khó nhỉ.mà chùng hợp mik cũng đang lm bt nàygianroigianroi

 

17 tháng 8 2021

Tham khảo:

1. Mở bài

Giới thiệu chung về đêm trăng ấy:
* đêm rằm trang tỏa sáng khắp bầu trời và mặt đất
* xóm em rộn ràng chuẩn bị đón tết trung thu

2. Thân bài

* Lúc sẩm tối:
+ Màn đêm dần buông, bầu trời thăm thẳm, lấp lánh ánh sao
+ Trăng lấp ló thấp thoáng sau lũy tre làng
+ Gió thổi mát rượi
+ Làng xóm rộn rã nhộn nhịp tiếng nói cười

* Lúc trăng lên:
+ Mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc đĩa lơ lửng giữa không trung
+ Ánh trăng vằng vặc soi sáng xuống sân nhà, nhà cửa, ruộng đồng,..
+ Trên đường làng trẻ em nối đuôi nhau chơi rước đèn, ca hát rộn ràng
+ Cảnh phá cỗ vui vẻ giữa sân đình

3. Kết bài
Cảm nghĩ của em về đêm trăng ấy:
- Cảnh làng quê trong đêm trăng đẹp như một bức tranh
- Ấn tượng sâu sắc về đêm trăng hôm ấy
- Càng thêm yêu mến quê hương
- Không bao giờ quên hôm ấy

17 tháng 8 2021

Còn tả lại nữa cậu ơi.