K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 12 2021

mình dốt ngữ văn mình cũng học lớp 6 nên

I no biết

Cho đoạn trích "Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:– Con có nhận ra con không?Tôi giật sững người. Chăng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thọat tiên là sự ngỡ ngàng,...
Đọc tiếp

Cho đoạn trích "

Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:

– Con có nhận ra con không?

Tôi giật sững người. Chăng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thọat tiên là sự ngỡ ngàng, rối đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miện vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì…

– Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp.

Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc qúa. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và long nhân hậu của em con đấy”.

hãy viết đoạn văn miêu tả vẻ dẹp của người anh

helppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppp

0
Tìm phó từ trong đoạn văn sau đây và cho biết mỗi phó từ đó bổ sung cho động từ, tínhtừ những ý nghĩa gì?“Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bénhư tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư màcòn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:- Con có nhận ra con không?Tôi...
Đọc tiếp

Tìm phó từ trong đoạn văn sau đây và cho biết mỗi phó từ đó bổ sung cho động từ, tính
từ những ý nghĩa gì?
“Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé
như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà
còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:
- Con có nhận ra con không?
Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng,
rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi
miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì...
-Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp.
Tôi không trả lời với mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:
“Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và tấm lòng nhân hậu của em con đấy”.
(Bức tranh của em gái tôi – Tạ Duy Anh)

0
"Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư mà...
Đọc tiếp

"Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:

- Con có nhận ra con không?

Tôi giật sững người.Chẳng hiểu sao tôi phải bám chạt vào tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh:" Anh trai tôi". Vậy mà dưới mất tôi thì...

- Con đã nhận ra con chưa?

Mẹ vẫn hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:" Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy."

CÂU HỎI

a) Giải thích nghĩa các từ: giật sững, ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ. Tại sao nhân vật tôi lại có cảm giác như vậy?

b) Em hiểu "thứ ánh sáng lạ" tỏa ra từ khuôn mặt cậu bé là thứ ánh sáng gì?

c) Từ văn bản chứa đoạn trích trên, em rút ra được bài học gì cho mình?

Các bạn giúp mình với ạ, bạn nào sớm thì mình sẽ tick cho bạn đó!

1
8 tháng 3 2020

Các bạn giúp mình với, tí là nộp rùi!

Tìm các từ láy có trong đoạn văn? Nêu tác dụng?                    “Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:– Con có nhận ra con không?    Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi...
Đọc tiếp

Tìm các từ láy có trong đoạn văn? Nêu tác dụng?

                    “Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:
– Con có nhận ra con không?
    Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thọat tiên là sự ngỡ ngàng, rối đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miện vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”.”  

                                        (Trích Bức tranh của em gái tôi, Tạ Duy Anh)

0
     "Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư...
Đọc tiếp

     "Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:

         - Con có nhận ra con không?

     Tôi giật sững người.Chẳng hiểu sao tôi phải bám chạt vào tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh:" Anh trai tôi". Vậy mà dưới mất tôi thì...

        - Con đã nhận ra con chưa?

     Mẹ vẫn hồi hộp.

    Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:" Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy."

                                                                                      CÂU HỎI

a) Giải thích nghĩa các từ: giật sững, ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.

b) Em hiểu "thứ ánh sáng lạ" tỏa ra từ khuôn mặt cậu bé là thứ ánh sáng gì?

GIÚP MÌNH VỚI MÌNH HỌC NGU NGỮ VĂN LẮM! =.=

0
“...Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì... - Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ...
Đọc tiếp

“...Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì... - Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy.”

(Sách Ngữ văn 6, tập 2, trang 33, Nxb Giáo dục 2017)

a (0.5 điểm): Đoạn văn bản trên trích từ tác phẩm nào? Ai là tác giả?

b (1 điểm): Khi đứng trước bức tranh đạt giải của em gái, tại sao người anh lại cho rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy.” ?

c (2.5 điểm). Trình bày suy nghĩ của em về nhân vật người anh trong truyện và bài học trong cuộc sống rút ra từ câu chuyện đó. (Trả lời bằng một đoạn văn khoảng 10-12 câu)

2
27 tháng 6 2021

Tham khảo

a. - Đoạn văn trên trích từ tác phẩm : "Bức tranh của em gái tôi"

    - Tác giả : Tạ Duy Anh 

b. - Bởi vì người anh tự cảm thấy xấu hổ vì thấy mình không xứng với hình ảnh người anh trai đẹp đẽ trong mắt em. Người anh cảm thấy hổ thẹn vì sự xấu tính của mình đối với em gái mà em gái mình lại luôn dành tình cảm thiêng liêng đặc biệt cho mình

c. Qua câu nói " Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy ", ta thấy được ẩn sâu trong tâm hồn và sau những hành động của người anh, trong lòng người anh trai vẫn còn những đặc tính tốt đẹp. Người anh đã tự nhận được những lỗi lầm của mình, không xứng đáng với tấm lòng nhân hậu của người em. Bức chân dung đó cũng gửi gắm cho chúng ta: tấm lòng nhân hậu, trong sáng của người khác sẽ giúp ta nhận ra lỗi lầm sai trái, sự đố kị để chúng ta hoàn thiện lại nhân cách của mình và những tác phẩm nghệ thuật chân chính luôn hướng con người tới những điều tốt đẹp.

27 tháng 6 2021

Tham khảo:
a)
 - Đoạn văn trên trích từ tác phẩm : "Bức tranh của em gái tôi"

    - Tác giả : Tạ Duy Anh 
b) - Bởi vì người anh tự cảm thấy xấu hổ vì thấy mình không xứng với hình ảnh người anh trai đẹp đẽ trong mắt em. Người anh cảm thấy hổ thẹn vì sự xấu tính của mình đối với em gái mà em gái mình lại luôn dành tình cảm thiêng liêng đặc biệt cho mình.

c). Theo bản thân em, người anh là một người có khá nhiều tâm sự. Từ việc yêu quý em gái, khi em gái cãi mình cảm thấy nó thật đáng yêu cho đến khi mọi người phát hiện ra tài năng của em thì xa lánh em rồi lại đến khi nhìn thấy bức tranh em gái vẽ mình và nhận ra mình đã sai. Người anh không phải người xấu, không phải người thích so đo với người khác. Chỉ là cảm nhận của người anh khi mọi người phát hiện ra tài năng của em gái là mọi người đã quên mất sự tồn tại của mình, chỉ quan tâm tới em gái nên tỏ ra ghen tị và ghét những gì mà em làm vì bản thân không tìm được ước mơ cũng như tài năng. Người anh cũng là một người sống rất nhân văn khi được người em là cho cảm động đã kịp thời nhận ra lỗi sai của mình và tuy đoạn trích chỉ đến thế nhưng có thể đoán được, tiếp theo của câu truyện người anh sẽ cố gắng hết mình để sửa lỗi và thay đổi bản thân. Mọi câu truyện đều rút ra được bài học và từ câu truyện này cũng vậy, chúng ta đã học được rất nhiều thứ. Nên tự tin vào bản thân. Trong cuộc sống luôn có những lỗi sai nhưng ta hãy cố gắng thật nhiều để khắc phục những lỗi sai không đáng có đó. Có thể bây giờ bạn không tìm được ở mình một điểm mạnh, một tài năng nào đặc biệt nhưng đừng nản chí mà hãy thật chăm chỉ và nỗ lực rồi mọi thứ sẽ thay đổi thôi. Đừng quan tâm những lời người khác nói về giấc mơ của bản thân, đừng quan tâm họ nghĩ về ước mơ của ta như thế nào, hãy tiếp tục bước đi trên con đường hoàn thành giấc mơ đó. Và cũng đừng quên tôn trọng và ủng hộ mơ ước của người khác nếu nó hoàn toàn đúng đắn. 

 

  
Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi phía dưới: Một tuần sau em gái tôi trở về trong vòng tay dang sẵn của cả bố và mẹ tôi: Bức tranh của nó được trao giải nhất. Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: “Em muốn cả anh cùng đi nhận giải”. Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí...
Đọc tiếp

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi phía dưới:

Một tuần sau em gái tôi trở về trong vòng tay dang sẵn của cả bố và mẹ tôi: Bức tranh của nó được trao giải nhất. Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: “Em muốn cả anh cùng đi nhận giải”.

Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương, đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.

                                                                           (Bức tranh của em gái tôi)

Đoạn văn trên được viết theo phương thức nào?

A. Tự sự

B. Nghị luận

C. Thuyết minh

D. Miêu tả

1
18 tháng 2 2018

Đáp án A

→ Đoạn văn trên được viết theo phương thức tự sự

đề nghị mn lên án bạn SeNo nói tục chửi bậy.