Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đất Hà Đông gập ghềnh sỏi đá
Đi đường quyền ko kịp nhá xi nhan (MT)
Thôi đùa xí, vô bài
Hè đã hạ trên con phố nhỏ
Làm đỏ rực cả một góc trời
Đất Hải Phòng đẹp lắm ai ơi
Ấn tượng rất khó phai màu trong tâm (Quen thơ tự do rồi giờ theo quy tắc hơi khó)
Mẹ là ánh sáng của con
Soi đường chỉ lối cho con suốt đời
Mẹ là một người tuyệt vời
Nâng bước con tới cuộc đời sáng tươi
Ngày 2/9/1969, Chủ tịch Hồ Chí Minh từ trần, giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước đang trong thời kì gay go, quyết liệt. Cả dân tộc ta và nhân dân thế giới biểu lộ niềm đau xót, thương tiếc vô hạn trước sự qua đời của Bác – người anh hùng giải phóng dân tộc, vị lãnh tụ vĩ đại của cách mạng Việt Nam.
Bài thơ Bác ơi! được sáng tác trong không khí những ngày tang lễ của Bác, như một tiếng khóc tiễn biệt, một “điếu văn bi hùng” bằng thơ.
Dân Hải Phòng quanh năm lam lũ
Người Hải Phòng đội gió đạp sương
Tuy bận nhưng giàu lòng yêu thương
Thân thiện hiếu khách rạng ngời quê tôi <Thực ra là quê con chị tôi :v>