K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 1 2018

batngo

21 tháng 1 2018

ghê quá , chắc tối nay tui ko có ngủ đc mất

Có quá nhiều điều muốn nói nghẹn ngào muốn vỡ ra Níu lấy từng giọt nước mắt lặng rơi khẽ trong lòng Dòng thư của con ngắn thôi viết thay cho lòng con bấy lâu Chỉ ước được ôm lấy mẹ không ngại ngùng Ngày đầu tiên khóc ra đời đến tháng ngày chập chững nói Bạn bè ai cũng vui đùa chỉ con là im lặng Làm mẹ lo lắng trăm phần những ân cần thời thơ ấu Lời ru ơi à Bao năm con làm sao quên Từ lâu lắm rồi...
Đọc tiếp

Có quá nhiều điều muốn nói nghẹn ngào muốn vỡ ra
Níu lấy từng giọt nước mắt lặng rơi khẽ trong lòng
Dòng thư của con ngắn thôi viết thay cho lòng con bấy lâu
Chỉ ước được ôm lấy mẹ không ngại ngùng
Ngày đầu tiên khóc ra đời đến tháng ngày chập chững nói
Bạn bè ai cũng vui đùa chỉ con là im lặng
Làm mẹ lo lắng trăm phần những ân cần thời thơ ấu
Lời ru ơi à
Bao năm con làm sao quên
Từ lâu lắm rồi con đã vượt xa đứa trẻ lên hai
Điều con nói mẹ sẽ rất lo lắng con đành dấu kín
Mẹ lo đôi cánh con nhỏ bé
Cuộc sống không là mơ
Nhưng con cần mẹ tin con
Con muốn làm nhiều hơn nói
Mẹ để quên tuồi thanh xuân vun vén tất cả cho con
Vì con thấu mình vô giá trong trái tim mẹ mãi mãi
Mẹ ơi con biết con là ai
Trong giấc mơ của con
Yêu thương của mẹ bao la con có thêm sức mạnh

5
9 tháng 1 2018

Mẹ chính là ng yêu ta nht fai khg bn?

9 tháng 1 2018

Mẹ luôn làm tất cả vì con.

Mẹ là đôi cánh mỗi khi con muốn bay lên trời. Mẹ làm tất cả vì con

.Có nhiều lúc con muốn được ôm chầm lấy me như mẹ đã từng ôm con.

Nhưng sao con không thể, không thể ôm mẹ vì con ngại.

Đó là suy nghĩ sao của con, con muốn ôm mẹ và nhiều hơn thế nữa.

Có nhiều lúc con làm mẹ thất vọng, con làm mẹ xấu hổ.

Nếu con là mẹ con sẽ giận chính con, nhưng sao mẹ ơi!

Mẹ đã tha thứ tất cả cho con.

Nên con muốn nói rằng" Con yêu mẹ"

Có quá nhiều điều muốn nói nghẹn ngào muốn vỡ ra Níu lấy từng giọt nước mắt lặng rơi khẽ trong lòng Dòng thư của con ngắn thôi viết thay cho lòng con bấy lâu Chỉ ước được ôm lấy mẹ không ngại ngùng Ngày đầu tiên khóc ra đời đến tháng ngày chập chững nói Bạn bè ai cũng vui đùa chỉ con là im lặng Làm mẹ lo lắng trăm phần những ân cần thời thơ ấu Lời ru ơi à Bao năm con làm sao quên Từ lâu lắm rồi...
Đọc tiếp

Có quá nhiều điều muốn nói nghẹn ngào muốn vỡ ra
Níu lấy từng giọt nước mắt lặng rơi khẽ trong lòng
Dòng thư của con ngắn thôi viết thay cho lòng con bấy lâu
Chỉ ước được ôm lấy mẹ không ngại ngùng
Ngày đầu tiên khóc ra đời đến tháng ngày chập chững nói
Bạn bè ai cũng vui đùa chỉ con là im lặng
Làm mẹ lo lắng trăm phần những ân cần thời thơ ấu
Lời ru ơi à
Bao năm con làm sao quên
Từ lâu lắm rồi con đã vượt xa đứa trẻ lên hai
Điều con nói mẹ sẽ rất lo lắng con đành dấu kín
Mẹ lo đôi cánh con nhỏ bé
Cuộc sống không là mơ
Nhưng con cần mẹ tin con
Con muốn làm nhiều hơn nói
Mẹ để quên tuồi thanh xuân vun vén tất cả cho con
Vì con thấu mình vô giá trong trái tim mẹ mãi mãi
Mẹ ơi con biết con là ai
Trong giấc mơ của con
Yêu thương của mẹ bao la con có thêm sức mạnh

1
16 tháng 1 2018

Cái này thì hay nek !!! vui

Hãy cho con ích kỉ 1 lần! (Chap 1) Với tôi...... Mẹ là người chẳng hiểu tôi một chút nào, bà lạnh lùng đôi khi điều đó luôn khiến tôi khó chịu. Với tôi...... Mẹ là người chẳng thể san sẻ nỗi buồn giúp tôi dù chỉ một lần, thậm chí tôi chắc rằng giờ đây với bà tôi chỉ là không khí. Với tôi........... Mẹ là người mẹ khó chịu, luôn làm tôi mất mặt trước bạn bè, người lúc nào cũng bêu xấu tôi trước...
Đọc tiếp

Hãy cho con ích kỉ 1 lần! (Chap 1)

Với tôi......

Mẹ là người chẳng hiểu tôi một chút nào, bà lạnh lùng đôi khi điều đó luôn khiến tôi khó chịu.

Với tôi......

Mẹ là người chẳng thể san sẻ nỗi buồn giúp tôi dù chỉ một lần, thậm chí tôi chắc rằng giờ đây với bà tôi chỉ là không khí.

Với tôi...........

Mẹ là người mẹ khó chịu, luôn làm tôi mất mặt trước bạn bè, người lúc nào cũng bêu xấu tôi trước mặt người khác.

Với tôi........

Mẹ là người luôn tìm cách áp đặt tư tưởng lên người tôi, người cổ lỗ sỉ và tôi cũng biết rằng, tôi không thể chấp nhận được điều đó.

Với tôi......

Mẹ là người cố chấp, nóng nảy, luôn bảo vệ ý kiến của mình dù đó là sai. Tôi biết điều đó nhưng đâu thể nói ra.

Với tôi.......

Mẹ là người rất nghiêm khắc, ngay chỉ khi tôi mới vào lớp một bà đã muốn tôi tự đến trường dù quãng đường đó khá xa.

Với tôi.......

Mẹ là người keo kiệt, mặc dù tôi biết bà làm vậy là muốn chúng tôi no bụng mỗi ngày.

Với tôi......

Mẹ là người phụ nữ độc ác, mặc dù mẹ muốn tôi hiểu rằng mẹ đã làm tất cả vì tôi.

Tất cả là vì con đó con gái à, mẹ yêu con!?

P/s: truyện tự viết không sao chép ở đâu, mong độc giả không ném đá. Truyện đăng trên watt, và 1 truyện mới của mình. Các bạn có thể tìm nick Kind.OF hoặc Kii để đọc truyeenj nhé. Nhớ fl và vote truyện cho mk nha
2
6 tháng 9 2018

Câu truyện của bn rất hay và tuyệt vời,điều đó thể hiện bn có tình yêu thương với mẹ rất sâu sắc .Tớ ngưỡng mộ cậu thật đó !❤ yeu

7 tháng 9 2018

Hay tahaha

Mộng mơ đầu đời-Cùng nhau ngắm sao băng. Chương 1: Nhà tôi ngay góc phố, cạnh nhà anh. Anh là một con người điềm đạm, ôn nhu, anh chỉ hơn tôi có 2 tuổi.Lúc nhỏ anh thường rụt rè, nhưng đâu có chỉ thế tôi còn rụt rè hơn. Ngày đầu tôi mới chuyển đến, anh và bố sang làm quen và chào hỏi tôi cùng mẹ. Anh uể oải đi sau bố còn tôi với hai mắt long lanh vừa rụt rè núp sau lưng mẹ.Anh nhìn xuống đất, rồi nhìn...
Đọc tiếp

Mộng mơ đầu đời-Cùng nhau ngắm sao băng.

Chương 1:

Nhà tôi ngay góc phố, cạnh nhà anh. Anh là một con người điềm đạm, ôn nhu, anh chỉ hơn tôi có 2 tuổi.Lúc nhỏ anh thường rụt rè, nhưng đâu có chỉ thế tôi còn rụt rè hơn. Ngày đầu tôi mới chuyển đến, anh và bố sang làm quen và chào hỏi tôi cùng mẹ. Anh uể oải đi sau bố còn tôi với hai mắt long lanh vừa rụt rè núp sau lưng mẹ.Anh nhìn xuống đất, rồi nhìn lên trần, cố gắng để không nhìn vào tôi.Chợt bố anh bảo anh:

- ''Lại chào em đi con.''

Anh mới giật thõm mình, gãi đầu gượng gạo nói:

- ''Anh là Mạn Bắc, chào em''.Tôi cũng nhìn chằm vào anh và ngày thơ nói:

-'' Em là Thiên ý, anh đẹp trai quá hihi''.Anh gượng gạo, cúi mặt.

......................................................

Lúc tôi lên sáu, anh lấy xe đạp đèo tôi đi học, sáng nào cũng vậy, anh dậy rất sớm.Sang giúp nhà tôi bao nhiêu việc . Anh chỉ hơn tôi có hai tuổi nên chúng tôi học cùng trường, anh học giỏi, vào tận lớp A, còn tôi chỉ ở lớp B.Tôi ngày nhỏ tưởng tình yêu tuổi thơ chỉ là một trò đùa không ngờ lại chính là câu chuyện làm tôi nhớ nhất.Vào những ngày ấy, tôi hạnh phúc biết bao.Ngày nào cũng được gặp anh, nhìn anh, nói chuyện rôm rả.

Năm tôi lên bảy, anh lên chín. Cũng như năm trước anh cũng đèo tôi đi học, nhưng lại không phải đi với mình tôi. Chả là lớp anh mới có một chị mới chuyển về trông rất xinh.Nên anh rất quý chị ấy, hôm nào chị ấy của nên nhà nhờ anh giảng bài nên anh không có nhiều thời gian để gặp tôi.Thế nhưng sau này tôi mới biết, chị ấy là chị em song sinh với anh. Bố mẹ anh li hôn sau khi mẹ anh vừa mới sinh anh chưa được một năm. Nhà ngoại anh tuy rất giàu có nhưng bên nhà nội lại rất nghèo. Mẹ anh cương quyết lấy bố anh mặc dù bị người nhà ngăn cản.Sau đó vì quá nghèo khó bố anh không thể nuôi nổi mẹ con nên nhà ngoại đưa mẹ anh về.Vớn dĩ lúc đầu anh cũng theo mẹ về nhà ngoại nhưng vì vấn đề hai con nên anh được bố nuôi đến 15 tuổi rồi về nhà ngoại hưởng thừa kế. Anh thế còn may, tôi từ khi sinh ra chưa một lần được biết bố mình là ai nên cũng rất tội nghiệp. Nhưng mẹ tôi lại khác, nhà mẹ tôi cũng rất khá giả:bà là tiểu thư trong một nhà quyền quý nhưng bà chẳng muốn thừa kế chút nào.Bà ra ngoài bươn chải tự sống. Thật ra cũng chẳng phải điều gì, chả là mẹ tôi vẫn muốn chờ người bố đáng kính đã bỏ rơi 2 mẹ con chúng tôi.

Mùa xuân năm đó, trường của chúng tôi tổ chức giải bóng đá, nên anh rất thường xuyên đi luyện tập với bạn. Anh thường dẫn tôi đi theo, đứa nào cũng lại trêu tôi nhưng anh lại bảo vệ tôi.Đứa nào cũng khen tôi xinh, rất dịu dàng.Còn mắt anh cứ thế mà đỏ lên, chắc ăn nhầm ít giấm.Cứ vậy tôi tưởng anh là tình yêu mong manh dễ vỡ của tôi.

Ngày 15/ 4/1991. Là sinh nhật lần thứ 10 của anh, bạn bè anh cũng tới, và hơn thế đó là mẹ và em gái anh. Anh không vui vì điều đó, bố mẹ anh mỗi khi gặp nhau người thì khóc, người thì tránh mặt.Bản thân anh cũng không tránh được điều đó, làm sao anh có thể gần gũi một người mẹ từ khi sinh ra anh chưa từng được anh vào cửa lớp một lần, chưa hôn chào tạm biệt một lần.Còn tôi, cũng vậy, chắc anh và tôi giống nhau.

Sang năm học mới, là năm tôi lên lớp 3, lúc đó đối với anh là thời kì quan trọng, là lúc anh chuyển cấp sang trường mới.Vậy nên việc học của anh thì ngày càng bận rộn hơn, tôi cũng chẳng có nhiều thời gian để nói chuyện với anh. Tôi chỉ có thể nhìn ra của số ngắm anh học bài.Tôi chẳng ngờ ngày đó cũng đến.............

P/s: Truyện chính chủ, thằng nào edit nó xin hãy nói vs chủ tus nhé. Hãy comment góp ý, share, và fl mk nghen.

link wattpad:https://www.wattpad.com/user/akari77tanaka06

0
31 tháng 10 2017

thông cảm cho bạn được đó.chế mất dạy và láo quá.limdim

31 tháng 10 2017

Quốc Huy bn ko chế đc bài nào nó tử tế hơn đc ak?bucquaBộ sao mà nghĩ cha mẹ được như vậy?Bn may mắn lắm nới được gọi hai tiếng "cha mẹ" đó.Còn ko biết giữ gìn và chân trọng?Dù như thế nào thì họ vẫn là người sinh ra bn mà.Ko có họ thì giờ này chắc bn là linh còn chưa đầu thai cơ đấy!(ko có ý xúc phạm bn đâu nhưng mong bn hiểu cho.)

20 tháng 4 2021

phòng m hơi lộn xộn 

undefinedundefinedundefined

20 tháng 4 2021

tri kỉ nhỉ

MỐI TÌNH ĐẦU(CHAP 21) Chap 21: -LỚP TRƯỞNG LỚP PHÓ!!! 2ng làm j z....-Aries hét lớn -THIÊN THIÊN CHUYỆN NÀY LÀ SAO HẢ???-chống tay hét theo Aries -thiên thiên à, vậy mà mik cứ tưởng...-Cancer nói, vẫn giữ nguyên giọng điệu Đang nói bỗng Cancer bị Aries kéo đi -Ko làm phiền 2 ng nữa, tụi tui đi trc nhoa~!- vừa nói vừa kéo Cancer đi -Đợi đã, ko phải đâu....-Libra hét lớn, đẩy Aquarius ra Đi đc vài bc bỗng cô cảm...
Đọc tiếp

MỐI TÌNH ĐẦU(CHAP 21)

Chap 21:

-LỚP TRƯỞNG LỚP PHÓ!!! 2ng làm j z....-Aries hét lớn

-THIÊN THIÊN CHUYỆN NÀY LÀ SAO HẢ???-chống tay hét theo Aries

-thiên thiên à, vậy mà mik cứ tưởng...-Cancer nói, vẫn giữ nguyên giọng điệu

Đang nói bỗng Cancer bị Aries kéo đi

-Ko làm phiền 2 ng nữa, tụi tui đi trc nhoa~!- vừa nói vừa kéo Cancer đi

-Đợi đã, ko phải đâu....-Libra hét lớn, đẩy Aquarius ra

Đi đc vài bc bỗng cô cảm thấy mắt cả chân hơi đau, cô dừng lại nhìn xuống. nó đang xưng lên, chắc tại vừa r va vào chân bàn. Bỗng từ đằng sau, một cánh tay đưa ra đỡ lấy cô.

-Ko sao chứ?-Aquarius hỏi

-Nhờ phước của anh nên t chưa chết( hẩy tay ra)-Libra vừa quay lại vừa nói

Cô khập khễnh bc ra cửa tìm 2 ng kia. Chẳng thèm để ý đến Aquarius

-Thật sự ko sao chứ? T thấy e đứng còn ko nổi kìa- bc tới

-Miễn, ko cần a quan tâm, a tránh xa t ra đã là giúp t r-lạnh lùng nói r bc ra khỏi lớp

Chỉ còn lại Aquarius. Xem ra đống giấy tờ kia phải để Scarpio làm r. cô nàng này đúng là.... giận kiểu j mà.... quên mang cặp về luôn. Cất hết đồ đạc, anh đem theo luôn cả chiếc cặp của Libra đi. Lớp học giờ chả còn ai....

~~~~ cổng trường ~~~~

-Cancer, đợi mik- khập khiễng bc tới

-Libra? Cậu sao z-chay lại gần

-ko có j- gắng cười

Nhìn Libra một lượt. Cancer cầm tay Libra:

-Cậu z mà ko sao? Còn nữa....

-Mik đương nhiên là có sao, đều tại tên Aquarius đó hết. đang yên đang lành vậy mà hắn ta nhào tới....bla bla... rồi cái tên phó hội trưởng bà tám đó nữa chứ ... bla...bla- nói ko thôi khiến Cancer chẳng thể nhảy vào

-Thiên thiên à... cậu....-cố cho Libra bt rằng cậu ấy ko mang theo cặp bên mik

-suỵt mik còn chưa có nói hết. tên đó còn làm mik ra thế này nữa... bla... bla... bla....

Cả quãng đg cancer chẳng mở miệng đc.

~~ ở 1 nơi khác~~~

-mẹ, mẹ ko sao chứ? -1 cô gái tóc vàng, ngoại hình có chút giống Libra ngồi canh giường bệnh nói.

-Mẹ ko sao, nhớ ko đc để cho cj con bt tình hình của mẹ, để cj ấy chú tâm học hành-ng phụ nữ đã đứng tuổi nằm trên giường bệnh nói

-Nhưng....- cô gái kia nc mắt đã rưng rưng

-Nào Virgo, chúng ta ra ngoài cho mẹ con nghỉ ngơi- một ng đàn ông đứng t nói

Hai ng kia đi ra, để lại ng phụ nữ trên giường bệnh....

-Bố, chẳng lẽ để mẹ như z hoài sao?-Co gái tóc vàng nói

-Đành thôi...- ng đàn ông nói với vẻ tuyệt vọng

-Chẳng lẽ chj cx ko đc bt tin này, mẹ rất thg chj, nếu chj ấy bt ko chừng sẽ về thăm mẹ, từ đó mẹ sẽ vui hơn...

-THÔI ĐI VIRGO!!! Nếu Bình Nhi bt, quay về đây thì sẽ ảnh hưởng đến việc học của nó. Bình Nhi khó lắm mới thi đc vào học viện quốc gia, con thử nghĩ nếu việc học của Bình Nhi bị ảnh hưởng thì mẹ con sẽ thế nào-ng đàn ông đó nói, r ngồi xuống

-.... vậy còn học phí của cj và con? 2 thứ đó cx đủ lớn r giờ còn gánh thêm viện phí của mẹ nữa...Bố sao gánh nổi... hức- cô gái quỳ xuống trc mặt ng đàn ông khóc

-Yên tâm đi, bố còn một mảnh đất ở quê, cộng với số tiền mà bố mẹ Libra trc khi mất đưa cho chúng ta có lẽ bố có thể xoay sở...dù thế nào đi nữa cx ko thể để Libra bt...

Chap 22:

~~~~nha của Libra~~~~~

Libra từ phòng tắm bc ra. Ngay lập tức, cô ngửi đc mùi j đó, chắc cancer đang nấu bữa tối. hazi giờ chẳng bt làm j, chi bằng làm bớt bt z. cô đi vào phòng ngủ. chợt sực nhớ ra... trời ơi, cặp thì ko mang về lại đi mang cái USB ko rõ tác dụng kia về lèm chi... giờ tối r, chắc trường cx đóng cửa r, mà chắc tên biến thái đó cx ko ác tâm đến nỗi vất cặp cô ở đó đâu...

Đã là phụ nữ, ai chả có tính tò mò, thôi thì xem thử (.) chiếc USB kia có j chắc cx chẳng ai bt đâu. Libra lấy chiếc áo đồng phục đang đc treo trên cột, lấy chiếc USB (.) túi áo ra.... cô mở máy tính, cắm USB vào... hiện trên màn hình chỉ có duy nhất 1 dòng chữ “tailieubuoidaugia”. Cái tên học trưởng đó đúng là quá rộng lượng, 1 cái thẻ nhớ 8GB mà bên (.) chỉ có duy nhất 1 cái tệp cỏn con giá trị chưa đến 2GB... cô bấm chuột thử vào cái tệp duy nhất đó...

(.) này còn có 2 tệp nữa. một tệp là những dãy bit, dãy số, dãy kí tự mà cô ko thể hiểu , điều đáng chú ý là dãy kí tự nào cx có “hoanvu”. Cô tìm hiểu nốt tệp kia.... cái nệp này khiến cô thích thú hơn-trong đó là rất nhiều thiết kế... Libra vui mừng, cô xem đi xem lại, xem chi tiết từng thiết kế và lưu vào máy tính riêng của mik. Đây chắc hẳn là 1 bộ thiết kế, dựa vào hình dáng, phong cách cô chắc đây là thành quả của 1 nhà thiết kế hoặc 1 tập đoàn thiết kế nào đó...

-Libra, mik nấu xong bữa tối r đó- Cancer từ bếp vọng ra

-À mik tới ngay đây – giật mik rút chiếc USB ra

Libra đi ra phía cửa... ko may cô va vào bàn học của Cancer, hộp bút của cậu ấy rơi ra... vội vã nhặt đống bút lên (xóa dấu vết, làm hỏng hiện trường), để trên bàn... bỗng cô thấy một bức ảnh bị úp xuống, trên đó là 1 cuốn sách đè lên, có lẽ Cancer định giấu bức ảnh này.... cô Cầm bức ảnh lên....

Đó là 1 bưc ảnh có Tiểu Cáp và Cancer trong đó, góc ảnh bên phải có một mái tóc màu xanh dương, khung cảnh sau lưng là ở 1 khúc sông.... Libra ko quá khó để nhận ra cái ảnh này do Cancer cắt ghép từ bức ảnh mà cả 3 (tiểu cáp, Cancer, Libra) chụp chung hồi đi dã ngoại bởi vì cô cx có 1 tấm, cậu ấy đã cắt cô đi .... có lẽ Cancer đang ngắm bức ảnh này thì vội giấu đi vì mik. Và có lẽ cậu ấy ngắm cùng nc mắt, trên quyển vở dùng để che bức ảnh có một vùng lớn thâm thẫm như bị ngấm nc....

Để bức ảnh xuống, Libra cầm mấy cuốn sách lên, thử đọc.... ức chế quá mà... sao cái nào cx có chữ cạp, chữ cáp hết z. cái thì “bọ cạp”: cái thì “ko tiền cạp đất mà ăn”; cái lại “dây cáp là vật....”.... cô nhớ lại ng bn tên “ko biết” kia...

~~~ 11 nam trc~~~

Một cô bé tóc tím nhạt bc tới 1 căn biệt thự xoa hoa, nói với ng đàn ông lớn tuổi đang tỉa hoa lá:

-diệp quản gia, lâu r cháu ko gặp ông, ông có khẻo ko ạ-Cancer cười nói

-Ồ, Giải tiểu thư tới chơi à! Cháu mới gặp ta sáng nay lúc đi chơi với tiểu thư mà-Ng đàn ông cúi xuống cho vừa tầm cô bé tóc ngắn mới chừng 3; 4 tuổi

-vậy ạ, sao cháu ko nhớ ta- nghiêng đầu hóm hỉnh trả lời

-nếu cháu tới tìn tiểu thư thì cô ấy đang ở (.) đại sảnh uống trà cùng ông chủ và nãi nãi

-ahihi ông nói trúng tim đen cháu r, z cháu đi đây

Cô bé bc vào đại sảnh....một cô bé tóc xanh ngồi giữa 2 ng. ko quá khó để bt rằng họ là 1 gđ 3 ng. đúng là zen tốt, cô bé đó đc hưởng mái tóc xanh từ bố và làn da, gương mặt lai lái mẹ...

-mẹ, bao h ms đến sinh nhật con?

-Bình nhi, con vừa mới sinh nhật tháng trc mà- ng phụ nữ dừng uống trà, nghiêng đầu sang nói vs con

-bt trc thế, lúc đó con đã ước ngày nào cx là sinh nhật r-cô bé nhõng nhẹo

-Bình nhi ngốc, con muốn 2 chúng ta phải đi mua quà cho con hoài như z sao-ng bố xoa đầu con gái nói

Cancer bc vào:

-cháu chào cô chú-khoanh tay nói với bố mẹ Libra

-tiểu giải đó à, bình nhi con có ng khêu đi kìa- ng mẹ nói

-z bố mẹ, con đi nha- cô bé tuột khỏi ghế chay theo bn

Đoi bn ra khỏi biệt thự.

-thiên thiên à, cạnh nhà mik mới chuyển đến 1 hàng xóm ms, hôm qua họ sang chào hỏi thì nói là thư kí cái j mà của tập đoàn hoàn vũ, mik nghe hoàn toàn ko hiểu j hết á

-xùy, z cậu nói vs mik lèm j

-cậu ko bt đâu, họ có 1 ng con zai, trông cx khá lạnh lùng á

- có zai, z tụi mik đi tìm caauk ta nói chuyện đi

-z mik ms kêu cậu chớ

~~~~~~~~~

ko bt còn ma nào đọc ( trừ dung) ko

tổng cộng mik nợ mn 7 chap. hn đăng 2 z là còn 5 chap

(.) là trong nha, mik lười nên viết tắt. còn (:) là trongj nha

5

bạn nên đăng truyện của mk ở đây nè

https://www.wattpad.com/?locale=vi_VN

1 tháng 1 2018

hay wa,ra nhanh nha

2 tháng 11 2017

ý thì dc nhưng bạn nên làm vần chút nữa,đây là mk góp ý chứ ko chê nha

2 tháng 11 2017

tự làm?

23 tháng 4 2019

ok

11 tháng 10 2021

làm câu hỏi dễ cho mình đi,khó mình không làm được đâu,nhá.