K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 1 2020

Quá khứ, hiện tại, tương lai là 3 đề tài được rất nhiều người nhắc đến hàng ngày. Trong mọi lúc con người ta luôn nghĩ đến những gì mình đã làm được hay chưa làm được trong ngày hôm qua rồi ngày hôm nay và ngày mai họ cũng nghĩ đến. Tôi chợt nhớ có lần tôi nằm mơ thấy mình lạc vào một thế giới muôn màu trong đó tôi gặp ông Qúa Khứ, anh Hiện Tại và Chị Tương Lai. Họ đang tranh luận về một vấn đề về cuộc sống của con người trên Trái Đất.
Trong thế giới lúc ảo lúc thật ấy, trong khi lang thang trên con đường rải đầy hoa tươi, tôi vô tình nghe được câu chuyện tranh luận của ông Qúa Khứ, anh Hiện Tại vàchị Tương Lai. Cả ba người đều đang bàn luận về vấn đề j đó khá là sôi nổi, dường như cảm giác có ai đó đang ở đây mọi người đều quay ra nhìn. Họ bắt gặp tôi đan đứng gần lúc đó tôi nghĩ mình sẽ bị mắng đấy... bởi tôi đã nghe lén họ nhưng điều không ngờ tôi không những không bị mắng mà lại được họ trình bày thêm về vấn đề đang tranh cãi. Ồ! họ đang nói về cuộc sống của con người. Ông Qúa khứ than thở về những người chỉ mãi sống trong dòng cảm xúc của ngày hôm qua mà lãng quên đi nụ cười ngày hôm nay. Nếu dòng cảm xúc đó tốt đẹp thì cũng chẳng nói nhưng trong đó đa phần là con người ta sống trong sự buồn bã,tủi nhục của quá khứ, mãi sống trong đó mà không chịu buông ra.... Đây chính là nỗi khổ của ông quá khứ khi phải ôm mãi những hình bóng như vậy.Nhưng anh hiện tại lại cho là không phải. Anh cũng có cái khổ riêng, khi con người mải mê theo đuổi cái gọi là trước mắt họ lãng quên đi hoàn cảnh hiện tại của mình, họ mơ tưởng đến cái không có thật rồi dần lãng quên đi thanh xuân, quên đi nụ cười và thậm chí quên cả Hiên Tại. Chị tương lai thì đồng ý với cả 2 ý kiến bởi khi ta mãi chìm trong quá khứ hay mải mê trong cái hiện tại thì tương lại sẽ mịt mù không có ánh sáng mặt trời. Câu chuyện của họ kéo dài mãi không có một biên giới nhất định mỗi người một ý kiến. Là một người ngoài cuộc tôi chỉ có một lời nhắc nhở '' quá khứ, hiện tại, tương lai chính là một sợi dây móc nối với nhau không thể tách rời, có quá khứ thì mới có cái hiện tại và tương lại lúc đó mới xuất hiện'' . đến đó bỗng tôi giật mình tỉnh giấc, ngồi nghĩ lại giấc mơ đó tôi rút ra được bài học cho chính mình. không nên sống mãi trong quá khứ mà quên hiện tại mà nếu có quá khứ ấy có tồi tệ thất bại thì hãy coi đó là bài học để cố gắng với tới hiện tại để hoàn thiện và tương lai sẽ là thành công nếu ta biết gắn kết chúng lại với nhau. Đây chính là một bài học đang quý cho mỗi con người khi bước trên con đường của mình.
Là một học sinh còn đang ngồi trên ghế nhà trường, thiết nghĩ tôi phải làm tròn trách nhiệm của một người học sinh, một người con ngoan, trò giỏi của thầy cô,bố mẹ. Phải học cách nối quá khứ hiên tại và tương lai với nhau không mãi sống trong dòng cảm xúc cũng không mơ tưởng tói một tương lai xa vời....

14 tháng 4 2020

Trả lời :

Câu chuyện kể về người anh và cô em gái có tài hội hoạ tên là Kiều Phương - thường gọi là Mèo. Khi tài năng hội hoạ của em gái được phát hiện, người anh thấy buồn, thất vọng vì mình không có tài năng và cảm thấy mình bị cả nhà lãng quên. Từ đó, cậu nảy sinh thái độ khó chịu, hay gắt gỏng với em gái và không thể thân với em như trước. Đứng trước bức tranh đạt giải nhất của em gái, cậu bất ngờ vì hình ảnh mình qua cái nhìn của em. Người anh nhận ra những yếu kém của mình và hiểu được tâm hồn và tấm lòng nhân hậu của cô em gái.

Chúc bạn học tốt !

18 tháng 3 2022

đang thi hả sau mà gấp vậy bạn

18 tháng 3 2022

tui cong ko biết bài chú chim sâu là bài j sao giúp

 

10 tháng 2 2022

Tham khảo nha :3
 Một buổi sáng đẹp trời , trời trong xanh ở nhà bà ngoại em dậy thật sớm ra vườn rau để tưới rau giúp ông bà . Khi em ra vườn thì em nghe thấy tiếng xì xào bàn tán ở sau một gốc cây cao lớn , em nghĩ rằng : mới sáng sớm mà có ai vậy ? em thấy lạ . vì thế em rất tò mò , nên đã núp sau cây nghe thử , và sau đây em sẽ kể lại câu chuyện đó.

Khi em núp sau cây em đã chợp thấy sâu rau và giun đất , thì ra là họ đang cãi nhau , giun đất bảo rằng :

– sao cậu lúc nào cũng lười biếng vậy ? không chịu hoạt động để kiếm thức ăn mà còn ăn sẵn .

sâu rau nói :

– có phải ai cũng như cậu đâu suốt ngày làm việc người thì bẩn thỉu , nhưng có nhận lại được cái gì đâu ? nghe lời tôi đi cậu không phải làm lụng gì hết ? cứ ngồi thưởng thức là được .

giun đất nói tiếp  : 

– cậu nói thế sai rồi . con người đã mất công trồng cây , phân bón nuôi cây nhưng cậu lại phá đi mùa màng của họ , cậu có biết là bao nhiêu mồ hôi của họ không. 

sâu rau: 

-cậu mới sai thì có . cậu xem cậu đã giúp họ để cây thật tốt , thế mà họ có hề quan tâm đến cậu đâu . tại sao cậu phải giúp họ chứ ? cậu thật ngu ngốc .

giun đất : 

– mình có giúp học cái gì đâu , tại vì đất là nơi sinh sống của mình thôi chứ thật ra mình không giúp được gì cho họ cả đâu .

sâu rau : 

– vậy à, cậu vẫn nên nghe lời mình thì tốt hơn đấy .

giun đất :

– sâu rau à ! cậu đừng làm vậy nữa có được không sâu rau ? 

sâu rau:

– làm gì cơ?

giun đất :

– ý mình là cậu đừng có ăn rau nữa nếu cậu muốn ăn thì tự làm việc chăm chỉ là được , đừng ăn sẵn như vậy không tốt đâu , lỡ có người phun thuốc trừ sâu thì phải làm thế nào ? có ngày sẽ bị chết đó , nghe lời mình đi mà sâu rau câu đừng phá mùa màng của họ nữa có được không ? 

sâu râu:

– kệ cậu chẳng có ai có thể giết được mình đâu , bảo cậu nghe lời mình thì không chịu cơ , không biết ai là người thiệt thòi .

giun đất :

– mình nói lời khuyên rồi mà cậu không chịu nghe , rồi tai họa thế nào mình không biết đâu nhé .

sâu rau: 

– tai họa gì cơ ? cậu toàn nói bậy bạ , có phải cậu ghen vì tôi sạch sẽ , sống sung sướng , tôi chỉ cần ăn ngủ không cần làm việc như cậu , người cậu thì bẩn thỉu .

giun đất :

–  không phải mình ghen đâu là vì mình chỉ muốn khuyên cậu mà thôi , nêu cậu không nghe cũng được vậy .

sâu rau :

– ừ , cậu về đi để mình còn ngủ . đúng là con giun đất bẩn thỉu  chẳng biết thông minh như mình .

giun đất :

– mình về đây

vì không nghe lời giun đất nói nên vài ngày sau , sâu rau bị chết do thuốc trừ sâu , của ông em phun cho vườn để chống sâu .

Em nghĩ rằng các con vật đều rất có ích cho con người , như giun đất cũng là một trong các số đó . Giun đát lại hoàn toàn khác với sâu rau , sâu rau lúc nào cũng chỉ biết ăn ngủ , chẳng chăm chỉ mà cứ ăn bám người khác . Qua câu chuyện của hai bạn sâu rau và giun đất , em rút ra được bài học là không nên ăn bám người khác phải chăm chỉ làm việc mới có cái ăn .

5 tháng 1 2018

Tự biết

- sâu rau : chê giun đất bẩn , suốt ngày làm việc vất vả , chả biết hưởng thụ . Tự hào về mình béo tốt , mỡ màng , chẳng phải làm mà vẫn có thức ăn .

- giun đất : giải thích công việc của mình và làm cho đất tơi xốp , giúp cho nhà nông , khuyên sâu rau chỉ nên ăn lá già để cây còn mọc được , nếu không chủ vườn sẽ tìm cách bắt và giết học nhà sâu

- sâu rau : không nghe , ngoạm ăn lá non vì chê lá già đắng , cho rằng có nhiều cách để trốn khi có người bắt ( ẩn mình dưới lá cây )

- giun đất bực mình bỏ đi chỗ khác . Vừa lúc đó , có chú chim sâu sà xuống , sâu rau định trốn nhưng không kịp . Chim sâu mổ , cặp sâu rau bay đi 

--KB: cảm nghĩ của em : yêu quý giun đất vì là loài có ích , ghét sâu rau vì là kẻ ăn bám 

--> bài học : phải chăm chỉ làm việc , không được sống ăn bám thì cuộc sống mới có ý nghĩa