K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hoa anh đào

Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura…

Ảnh minh họa.

Chị Thanh xa nhớ!

Giờ này ở quê nhà đất trời như được ướp hương hoa chị nhỉ?

Em vẫn nhớ chị yêu nhất tháng giêng – tháng của những mùa hoa đẹp dịu dàng, tinh khiết. Khi mưa Xuân giăng mắc, là xoan tím đầy ngõ, là bưởi trắng ngần nồng nàn đưa hương, là những nụ chanh chúm chím trong vườn nhà...Cũng giống như chị, em yêu tháng Giêng tự lúc nào chẳng hay để rồi từ ngày sang đây học, cứ đến mùa này, lòng lại xao xuyến.

Chị ạ,

Xứ xở mặt trời mọc những ngày này cũng rực rỡ mùa hoa anh đào hay còn gọi là Sakura. Ở bất cứ nơi đâu trên đường phố, công viên hay núi cao cũng rực rỡ sắc hồng, trắng, đỏ đẹp đến mê mẩn. Loài hoa này nở sớm nhất ở Okinawa, bắt đầu từ những ngày tháng 2 nhưng khoe sắc rực rỡ nhất phải là tháng 3 chị ạ. Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura…

Không bỏ lỡ cơ hội này để quảng bá du lịch, cũng là để giới thiệu cho du khách xa gần biết đến đất nước Nhật Bản xinh đẹp, mến khách, cứ vào mùa anh đào nở rộ người Nhật lại tổ chức lễ hội lễ hội Hanami - lễ hội chào đón mùa Xuân sau một thời gian dài lạnh giá. Rất đông du khách trong và ngoài nước tham dự, nhất là những du học sinh như bọn em. Được ngắm, chụp ảnh dưới sắc hồng rực rỡ quả không còn gì lãng mạn và đẹp hơn chị ạ.

Thời điểm này cũng là lúc người dân Nhật Bản tạm gác lại công việc để hòa mình vào các bữa tiệc. Họ cùng nhau mở tiệc ngoài trời, uống rượu sake, ăn bánh sakura, ca hát, giao lưu, trò chuyện và không quên cùng nhau ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất dưới những tán hoa anh đào nở rộ. Có một điều thú vị là trong lễ hội Hanami năm ngoái em đã được nghe một số người bạn Nhật truyền tai nhau rằng, nếu trong bữa tiệc cánh hoa anh đào rơi vào chén rượu sake của ai đó, người đó có thể gặp may mắn cả năm.

Thường thì hoa tàn sẽ rụng, nhưng chị biết không những bông hoa anh đào mỏng manh cùng nhau khoe sắc để rồi rụng khi vẫn đang độ tươi thắm. Những người bạn Nhật bảo điều đó cũng tượng trưng cho khí phách thanh cao, bất diệt của người võ sĩ đạo -“Sống và chết như hoa anh đào”- chết khi đang ở đỉnh cao vẻ đẹp của nó.

Em biết chị yêu và thủy chung với vẻ đẹp của hoa đồng nội, nhưng chắc chắn chị sẽ mê mẩn khi đến xứ xở mặt trời mọc và được hòa mình trong sắc anh đào. Em sẽ gửi những hình ảnh đẹp nhất của loài hoa này trên zalo nhé.

Em gái!

Mai Hoa

1
27 tháng 10 2017

bn đăng cái này lên làm chi?

28 tháng 10 2017

I like

Bài viết số 1 lớp 7 đề 3 mẫu 4 Từ lâu, em đã mong ước được tham quan vùng biển Nha Trang, một thắng cảnh tuyệt đẹp của đất nước. Và cuối cùng, ước mơ ấy đã thành hiện thực, nhờ có cuộc vui hè do xã tổ chức để khen tặng học sinh giỏi nên em đã có cơ hội tham quan vùng biển thơ mộng này. Hôm đó, em dậy sớm, làm vệ sinh cá nhân rồi cùng mẹ chuẩn bị cho chuyến tham quan. Đúng 6 giờ, chiếc xa...
Đọc tiếp
Bài viết số 1 lớp 7 đề 3 mẫu 4

Từ lâu, em đã mong ước được tham quan vùng biển Nha Trang, một thắng cảnh tuyệt đẹp của đất nước. Và cuối cùng, ước mơ ấy đã thành hiện thực, nhờ có cuộc vui hè do xã tổ chức để khen tặng học sinh giỏi nên em đã có cơ hội tham quan vùng biển thơ mộng này.

Hôm đó, em dậy sớm, làm vệ sinh cá nhân rồi cùng mẹ chuẩn bị cho chuyến tham quan. Đúng 6 giờ, chiếc xa buýt bắt đầu khởi hành, em tạm biệt mẹ rồi cùng mọi người lên đường. Đi được một lúc, em bắt gặp hòn Vọng Phu. Quả đúng như mọi người nói, hòn Vọng Phu này có dáng đứng của một người mẹ đang bồng con, mỏi mòn đợi người chồng yêu quý thật. Rồi còn những ngọn núi với những hòn đá cuội nhẵn bóng. Hòn Nước thơ mộng diệu kì, chỉ tiếc là em không thể dừng lại để tham quan chúng được. Hoan hô, đến nơi rồi! Biển Nha Trang đã thấp thoáng hiện lên làm chúng em vui sướng cả người, những đợt sóng nhẹ nằng gợn lên bờ cát trắng. Có những người bơi tuốt ra ngoài cửa biển. Xa xa, những chiếc thuyền đủ màu sắc đi một cách chậm chạp (có lẽ vì chúng ở xa em quá).

Nước biển mát quá, em muốn nhảy xuống biển tắm lắm, nhưng không được. Trên bờ cát trắng phau, những cô bé, cậu bé vui vẻ xây những lâu đài cát của mình. Hết giờ rồi, em tạm biệt vùng biển rồi lên xe đi tới đảo khỉ, nhưng chúng em không tới ngay được, em còn phải qua một chuyến tàu nhỏ nữa. Rồi đảo khỉ dần dần hiện lên với những cây dừa cao, một tấm biển nhỏ có vẽ hình một chú khỉ và đề một dòng chữ đại khái là: “Hân hạnh chào đón quý khách” Đoàn chúng em chọn địa điểm ở một tán dương rậm rạp để ăn bữa cơm trưa, nhưng đoàn chúng em không ăn vội mà còn rong ruổi chơi đùa, đến khi quay về thì trái cây đã bị khỉ dùng dao cắt ra ăn gần hết (chúng khôn thật đấy). Ăn xong bữa cơm trưa, chúng em đi thăm một đàn khỉ trên đảo, hình như có đến mấy trăm con. Xem khỉ được một lúc thì chúng em lại đến rạp xiếc để xem những tiết mục của những chú chó, chú khỉ… thật đáng yêu. Thích nhất là xiếc khỉ, có chú khỉ làm người đạp xích lô và đương nhiên cũng phải có một chú khỉ khác quần áo sang trọng ngồi chễnh chệ, tay cầm chiếc dù làm khách.

Khi những tiết mục của đoàn xiếc chấm dứt cũng là lúc chúng em rời đảo khỉ để đến Hải Sinh Vật Học, ở đây em đã được xem vô số loài san hô lớn nhỏ, nhiều loài cá quý hiếm và còn được tận mắt chứng kiến những con cá mập bơi lội. Chúng em lại được sờ cả vào bộ xương cá voi khổng lồ và gặp một loài cá được mệnh danh là nàng tiên của biển cả. Trời đã bắt đầu tối, chúng em đành phải rời bỏ thành phố Nha Trang thơ mộng này, buồn quá! Nhưng biết làm sao được, dãy đèn bên thành phố đã bắt đầu thắp lên những quả tròn màu tím nhạt, ngả dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ mặt người qua lại. Lúc bấy giờ, Nha Trang lại hiện lên với một bộ mặt mới, những ánh đèn đủ màu sắc của các khách sạn, toà nhà cao tầng làm thành phố trở nên lộng lẫy hơn.

Nhưng rồi chúng em cũng phải rời bỏ những hình ảnh đẹp đẽ ấy, rời bỏ thành phố Nha Trang với vẻ vô cùng hối tiếc, đi được một lúc lâu, nhiều người có vẻ đã buồn ngủ và say xe, các anh chị phụ trách thấy thế liền bày ra nhiều trò chơi lý thú, chia cả đoàn làm hai đội khác nhau, hát những bài ca thiếu nhi cho tới khi chiếc xa dừng lại trước cổng toà nhà Uỷ Ban nhân dân xã Hoà Kiến.

Ôi! Lần đi tham quan này mới tuyệt làm sao! Em nguyện sẽ cố gắng học thật giỏi để những năm sau được đi thăm những danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp khác của đất nước ta hay sẽ gặp lại vùng đất Nha Trang này, một cõi mộng mơ đẹp và rất đỗi diệu kì.

Bài viết số 1 lớp 7 đề 3 mẫu 3

Quê tôi xa lắm, đó là một vùng biển miền trung vì vậy chỉ có dịp hè tôi mới được ba mẹ cho về thăm quê. Biển quê tôi đẹp lắm, có ánh nắng chói chang, có cát trắng, có gió Lào vi vu ngày đêm thổi về biển.

Mỗi dịp được về quê, tôi thường dậy sớm theo nội tôi ra biển. Trong hơi sương còn đang phàng phất đâu đây, biển mơ màng dịu dàng, vài cơn gió nhè nhẹ thổi vào đất liền mang theo cái vị mặn đặc trưng của biển. Đứng trước biển tôi cảm nhận được cái vì cái nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không trung, những con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thẳm, nơi bình minh hồng tươi đang hắt những tia nắng hình dẻ quạt xuống mặt nước. Từng đợt sóng nhẹ nhẽ vỗ vào bờ, nước biển trong xanh, bờ cát trắng trải dài tít phía xa. Tôi bước đi với đôi chân trần trên cát, cảm giác mát dịu xuyên thấu vào da thịt tôi. Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ óc lăn lóc trên cat. Mỗi cái vỏ là nơi chứa đựng những kỉ niệm của quê hương. Khi rời xa quê, chính những cái vỏ ốc ấy là cầu nối để tôi được sống lại với quê hương mình.

Khi trong tay ta có những chiếc vỏ ốc, ta chỉ cần hả hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi vút về để lại trên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.

Người dân quê tôi chủ yếu làm nghề đánh bắt cá, những tàu lớn thường đi đánh bắt xa, có khi cả tháng họ mới vào đất liền, chỉ còn lại những người lớn tuổi, súc khỏe giảm sút thì mới đánh bắt gần bờ. Họ thường dậy từ rất sớm để ra biển, chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng lướt trên cát theo sức đẩy của những cánh tay dài lực lượng. Bọn trẻ con riu rít chạy theo bứt những bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm hơi sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biển có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ các mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như hế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau những chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến, người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá nặng lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc những mảng thịt, mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tành tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch thúng mủng của người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bầy giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài. Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nhẹ dần buông trên biển. Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương.

Khi nhắc đến quê hương, điều đầu tiên tôi nhớ đến là biển, tôi ao ước được sống tại vùng quê thanh bình này. Đứng trước biển bao la, tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi yêu quê hương, tôi yêu bờ biển quê mình, và tự hào biết bao khi tôi là người con của quê hương yêu dấu đó.

1
20 tháng 10 2018

Kết quả hình ảnh cho tạo ảnh bằng hình thức in váy

Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! Nếu như là con một, bạn sẽ chẳng hiểu được cảm giác tuyệt vời khi có 1 bà chị gái đâu, thật đấy! Cho dù có lúc bớt bớt đáng yêu như cau có, giành đồ hay mách lẻo bạn với bố mẹ nhưng những năm tháng lớn lên cùng chị gái thực sự rất tuyệt. Bạn có một người luôn bên mình, dù là do bố mẹ ép trông em hay tình nguyện đi chăng nữa thì đó là người cùng bạn...
Đọc tiếp

Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất!

Nếu như là con một, bạn sẽ chẳng hiểu được cảm giác tuyệt vời khi có 1 bà chị gái đâu, thật đấy! Cho dù có lúc bớt bớt đáng yêu như cau có, giành đồ hay mách lẻo bạn với bố mẹ nhưng những năm tháng lớn lên cùng chị gái thực sự rất tuyệt. Bạn có một người luôn bên mình, dù là do bố mẹ ép trông em hay tình nguyện đi chăng nữa thì đó là người cùng bạn chơi, cùng bạn vui, cùng bạn khóc và cùng bạn lớn lên.

Chị gái chính là một phần tuổi thơ, và là người luôn đồng hành cùng bạn!

Chị gái sẽ cùng bạn bày trò, có lỡ nghịch dại mà bị phát hiện thì rồi sẽ cùng bạn ăn đòn luôn. Hoặc người ăn đòn chính là chị gái vì bạn còn bé mà Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 1. Sao mà thiếu được những buổi trưa hè cùng đám bạn trong xóm đi hết nhà này sang nhà kia rồi ăn uống linh tinh, toàn cây nhà lá vườn nữa chứ Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 3. Bé quá mà, nên cứ lon ton theo chị dọn dẹp nhà cửa thôi, chị bảo làm cái gì thì làm nấy. Chị bảo gì cũng chỉ biết nghe răm rắp thôi Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 5. Tuổi thơ là những ngày tháng thật đẹp khi có chị đồng hành cùng mình, khám phá mọi thứ Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 7. Giấc mơ trưa bao giờ 2 chị em cũng có nhau! Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 9. Sẽ có những lúc vừa học vừa chơi và mệt lăn ra như thế này Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 11. Trời mưa không ra ngoài chơi được, chị với em sẽ ngồi ngắm mưa rơi, tỉ tê những câu chuyện không đầu không đuôi mà lắm khi còn chẳng có nghĩa luôn Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 13. Tối tối có gì đó để ăn cùng nhau thì tuyệt! Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 15. Đêm đến là 2 chị em lại nằm ôm nhau kể chuyện kinh dị rồi sợ phát khiếp lên mà vẫn không chừa Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 17. Có chị gái là tuổi thơ sẽ dính với chị từ sáng đến đêm Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 19. Chị sẽ luôn nghe những ước mơ non nớt đến mắc cười của em, nhưng em cũng chính là người lắng nghe những tâm sự dẩm dít từ chị Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 21. Cuối cùng thì, có một bà chị gái thực sự là điều tuyệt vời nhất trên thế gian! Có 1 bà chị gái luôn là điều sung sướng nhất! - Ảnh 23.

Tranh: Instagram @paper_fly07

6
23 tháng 10 2017

ý nghĩa đó bạn,mk cảm thấy rất đúng,thanks nhiềuyeuyeuyeu

23 tháng 10 2017

rất haylimdimyeu, mk là cj cả, thú thực nhiều lúc rất bực vì nhok e nghịch ngợmucche

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap V: Ngắm nhìn khi trời bớt nắng:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 6: MÓN QUÀ MUỘN

- Quà của chị này.

Đưa ra trước mặt chị là hộp quà lớn hơn một xíu, một món quà khác.

- Chị mở nhé!

Chị cười, ôn nhu đến lạ. Đôi mắt cong thành hình bán nguyệt, khóe miệng khẽ mở ra như hàng vạn sự trỗi dậy của những bông hoa xinh đẹp chốn thần tiên. Nụ cười chị mang màu dịu nhẹ của nắng, tan ra trong không gian nhẹ nhàng.

Tôi chỉ gật đầu, không nói gì nữa. Rồi khóa chặt vẻ vui thích của chị khi mở quà trong mắt. Nàng thơ của tôi thật duyên dáng.

- Chị rất thích, Seungwan đeo cho chị đi.

Tôi tặng chị một sợi dây chuyền bằng bạc, mảnh nhỏ với mặt dây là hình bông tuyến đính đá. Sợi dây lấp lánh dưới ánh mặt trời, nằm gọn trong bàn tay búp măng nhỏ bé của chị.

Tôi cười, cầm lấy sợi dây chuyền rồi vòng ra đằng sau giúp chị đeo nó.

Khẽ vén lên mái tóc đen mượt như nhung kia, để lộ ra phần cổ trắng nõn cùng khuôn cằm xinh tươi. Nhẹ nhàng đeo giúp chị, mùi hương của nàng thơ phảng phất khắp không trung, đậu lại vào lòng tôi bao suy tư, mến mộ. Xong xuôi, tôi lại thả mái tóc về chỗ cũ cùng bàn tay lưu luyến khôn nguôi. Mùi hương chị vẫn quẩn quanh cánh mũi, ngọt ngào pha chút đắng cay.

- Chị đẹp lắm.

Sợi dây chuyền cứ như sinh ra để dành riêng cho chị, lấp lánh trên xương quai xanh tinh xảo.

- Cảm ơn Seungwan.

Lạ quá, đây là lần đầu tiên tôi thấy chị cười ngượng ngùng như vậy. Hoặc có lẽ hôm nay trời nắng gắt, hoặc vỗn dĩ tính cách của chị đã như vậy. Chị với tôi trong trẻo đến lạ lùng.

Một thoáng yêu đương
Chút nắng gắt đâu làm nên mùa hạ
Một thoáng nhìn chưa hẳn đã là yêu
Sao tim em cứ ngập ngừng rất lạ
Chị là ai, hỡi bóng dáng yêu kiều?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

2
6 tháng 7 2020

vậy thì đừng đọc, có đứa nào ngu đến mức chạy liền lên chap 6 mà đọc đâu

6 tháng 7 2020

Đọc từ đầu dùm cái......

Không hợp gu thì thôi, sân si ghê

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 5: NGẮM NHÌN KHI TRỜI BỚT NẮNG

Qua vệt mưa phùn đầu mùa đọng lại trên tấm kính cửa sổ trong suốt, tôi thờ thẫn nhìn ngắm nàng thơ cuộc đời. Hội học sinh hôm nay vắng người, chỉ có tôi và chị.

Chị đã sớm ở dưới mái hiên, bên cạnh là chàng trai cao lớn, tuấn tú. Anh ta ôm trọn chị vào lòng. Chị có ấm áp không? Còn tôi, tôi lạnh tới mức cõi lòng tan rã thành từng mảnh vỡ vụn héo tàn, pha lẫn một chút nhức nhối nơi lồng ngực trái, lọt thỏm đáy tâm tưởng trống trải triền miên.

Này nàng thơ của em, chị thật lộng lẫy dưới cơn mưa phùn nhưng sự lộng lẫy ấy không dành cho em, chị lộng lẫy bên chân ái của chị. Hào quang từ nụ cười rạng rỡ nơi bờ môi ấy sắp tàn vẩy lên tim em một chút ướt át, một hơi thở lạnh lẽo cõi nhân gian.

Vẫn là đôi bàn tay rắn chắc luồn vào mái tóc mượt như nhung lụa của chị, vẫn là bàn tay nhỏ nhắn siết chặt vạt áo sơ mi trắng phau.

Chị và anh ta trao nhau nụ hôn dưới mái hiên cùng màn mưa phùn của tạo hóa.

Nếu là một đứa mê tiểu thuyết ngôn tình thì hình ảnh trước mắt thật lãng mạn biết bao. Nhưng không, tôi chỉ thở dài, đáy lòng như đeo quả cân ngàn kí. Và cảm giác, tâm can vẫn đau đớn, bất lực như vậy. Nó hết như một con rắn độc gieo rắc vào tiềm thức ta những miền kí ức buồn khổ, thê lương.

Mưa phùn giăng mù lối vào con tim chị rồi, nói cho em biết, em còn có thể tiếp tục như vậy tới bao giờ?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Chúc thi tốt nha ! Thi tốt để còn onl trên Hoc24 nà ! Goodluck ღRyo_ゆうの夫☆ ❤️❤️❤️

2 tháng 7 2020

Thi xong òi chị ơi

Điểm thấp qué

Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh...
Đọc tiếp
Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh ra ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông và là một nhà văn đam mỹ nổi tiếng trên mạng Trung Quốc với 2 bút danh là "Nam Khang" và "Bạch Khởi. Vào ngày 9/3/2008, cư dân mạng nước này vô cùng bàng hoàng khi hay tin thi thể anh được tìm thấy ở sông Tương Giang, Hồ Nam. Chàng trai ấy đã tự kết thúc cuộc đời mình khi chỉ mới 28 tuổi để lại sự tiếc thương cho biết bao người và hé lộ một câu chuyện tình buồn đầy day dứt phía sau.Nguyện bên người dài lâuNăm 1999, Nam Khang rời quê nhà Nội Mông đến thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam học tập. Tại đây, chàng trai phương bắc đã gặp và nảy sinh tình cảm với người bạn cùng phòng kí túc xá gọi là "Trương tiên sinh" - người đã mang đến tình yêu và cũng là kẻ gây ra nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời Nam Khang. Mặc dù ngay từ phút giây hai ánh mắt chạm nhau, họ đã cảm thấy có chút rung động với đối phương nhưng ngại ngùng không dám thổ lộ. Đặc biệt là vào thời điểm đó, xã hội vẫn còn nhiều định kiến và cấm cản, khiến họ không chỉ lo ngại ánh nhìn của người đời mà còn không dám thừa nhận chính giới tính thật của bản thân, chỉ có thể chôn chặt những xúc cảm thầm kín đó vào sâu tận đáy lòng.Đến mùa xuân năm 2000, trong thời gian quan hệ giữa hai người vẫn còn "mập mờ", Nam Khang cũng đã thử tránh né người ấy một thời gian rồi có bạn gái, nhưng không lâu sau đã nhanh chóng chia tay. Phải đến năm 2002, năm cuối Đại học, hai người đã quyết định không tiếp tục đè nén tình cảm của bản thân thêm nữa, Nam Khang và người ấy chính thức trở thành người yêu của nhau, anh cũng âu yếm gọi bạn trai mình là "ông xã".Trong cuốn Phù Sinh Lục Ký Nam Khang đã kể lại những năm tháng thanh xuân này bằng những câu văn ngọt ngào và tràn đây tình cảm nhất. "Ông xã" xuất hiện dày đặc trong những trang sách, thể hiện được tình yêu vô bờ bến mà chàng trai trẻ dành cho người mình thương. Nam Khang từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác xuất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".Họ cứ bình yên bên nhau như thế suốt từ năm 2002 - 2006, đến sau khi tốt nghiệp đại học, Nam Khang và bạn trai chuyển đến sống chung với nhau tại một căn nhà trọ gần trường cũ. Ngoài mặt, mọi người vẫn nghĩ họ chỉ là những người bạn thân đơn thuần như trước đây, mà không hề hay biết rằng bên trong tim họ, tình cảm dành cho đối phương cứ sâu sắc từng chút, từng chút một đến khắc cốt ghi tâm.Niềm hạnh phúc "trộm" về được cũng phải đến ngày hoàn trảCứ ngỡ hạnh phúc sẽ kéo dài mãi, khi Nam Khang gặp được người mà mình yêu bằng cả trái tim ở những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người. Từ 19 tuổi đến 26 tuổi, bảy năm thanh xuân chỉ dành hết những gì chân thành, trân quý nhất cho riêng một người con trai, để rồi nhận lại một lời thông báo rằng chúng ta không thể bên nhau được nữa, anh phải lấy vợ rồi.Ngày 1/1/2006 có lẽ chính là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của Nam Khang, người ấy đã không thể vì tình yêu mà vượt qua những khó khăn, ngăn cấm của gia đình và xã hội. Sau khi "ông xã" đã trở thành "ông xã" của người khác, Nam Khang viết cuốn tuỳ bút: Em đợi anh đến năm 35 tuổi; như mộtlời tựa hứa với lòng rằng sẽ cho mối tình này một kỳ hạn, nếu người ấy muốn quay về, anh sẽ vẫn luôn ở đây. Cũng vào thời điểm đó, phong cách viết của Nam Khang bắt đầu trở nên ảm đạm hơn với những dòng chữ ngập tràn nỗi u uất. Người ta cho rằng sự bế tắc trong tình yêu suốt thời gian dài đã khiến anh mắc bệnh trầm cảm."Chỉ còn nửa tháng nữa là anh ấy kết hôn rồi. Anh cũng đã dọn ra ngoài 1 tuần. Kể từ đó, chúng tôi không còn gặp lại nhau, anh cũng không trả lời tin nhắn của tôi, không biết lúc nhìn thấy những dòng chữ trên điện thoại anh sẽ có suy nghĩ gì? Chuyện đến nước này, tôi cũng không oán trách ai cả. Bởi tôi đã sớm nhận ra và tự an ủi mình với ý nghĩ "được ngày nào hay ngày ấy". Tất cả những hạnh phúc và vui vẻ bấy lâu nay đều là tôi "trộm" về được, bây giờ cũng đã đến lúc phải hoàn trả rồi". Hẳn anh đã viết những dòng chất chứa tâm sự này trong những đêm cô đơn ở căn phòng trọ. Khi xung quanh chỉ là 4 bức tường hoà lẫn trong màn đêm tối đen như mực, mà người từng nắm tay cùng mình vượt qua gần cả thập kỷ đã cất bước ra đi và không bao giờ còn quay trở lại nữa."Khi một người đang nâng chén mừng tân hônLại có người trầm mình dưới sông lạnh lẽo".Có người nói, khi nỗi đau đạt đến tận cùng, người ta sẽ không còn thấy đau đớn. Nhưng mấy ai vượt qua được quãng thời gian dày vò, nhớ quay quắt một người từng là của mình nay đã ở bên cạnh người khác. Những đêm ngồi một mình viết nên những dòng văn bi thương, Nam Khang lại nghĩ về quãng thời gian anh và người ấy vẫn còn mặn nồng. Họ sống với nhau như những đôi tình nhân thực thụ, nhưng lại chưa từng dũng cảm thốt lên một lời: "Anh yêu em" hay là "em yêu anh".Kể từ khi người mình yêu thương rời đi, Nam Khang bắt đầu chống chọi với những cơn mất ngủ kéo dài từ ngày này qua ngày khác. Có những khi vừa chợp mắt, lại nghe thấy đâu đây giọng nói thân quen rồi choàng tỉnh dậy, nhận ra bản thân chỉ có một mình rồi cứ nhìn trân trân vào khoảng không vô định cho đến tận trời sáng.đ Nỗi nhớ gặm nhấm tâm hồn chàng trai trẻ như vết thương bị nhiễm trùng, gây ra những cơn đau dai dẳng mà không biết đến bao giờ mới chịu liền lại.Ngày 9/3/2008, sau khi liên lạc lần cuối cùng với một người bạn, không ai còn gặp lại Nam Khang nữa. Cho đến 15 ngày sau, vào ngày 27/3, người ta tìm thấy thi thể anh trên dòng sông Tương Giang thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Năm ấy, anh vừa tròn 28 tuổi.Đã từng hứa sẽ đợi người ấy đến tuổi 35, nhưng chàng trai tài hoa bạc mệnh ấy quyết định gieo mình xuống sông tự vẫn, để những dòng nước cuốn trôi hết mọi ưu phiền, rửa sạch những nỗi đau mà người khác đã gây ra cho anh. Nam Khang mãi mãi là chàng trai ở tuổi 28, luôn mang một trái tim si tình dành hết tất cả những gì chân thành, tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Vì không bao giờ đến được tuổi 35, nên Nam Khang sẽ vẫn luôn chờ người ấy.Nam Khang tự vẫn không phải do cảm xúc nhất thời, anh đã từng đợi, đợi sau 2 năm trời kể từ khi người ấy bước vào lễ đường đặt nụ hôn trên môi cô dâu. Khi những cặp đôi nắm tay nhau nói cười trên phố, là lúc Nam Khang phải gồng mình chiến đấu với căn bệnh trầm cảm và những khúc mắc rối bời không cách nào tháo gỡ. Anh xóa số liên lạc của tất cả bạn bè trong điện thoại, chỉ giữ số của gia đình, rồi buông mình phiêu bạt trên dòng sông Tương Giang như để thực hiện chuyến đi cuối cùng của cuộc đời.Người đã đi rồi, đừng đợi nữa Đã 12 năm trôi qua kể từ khi người con trai ấy tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời đầy đau khổ của mình. Mỗi năm trôi qua, người hâm mộ vẫn luôn nhớ đến lời hẹn thề đến năm 35 tuổi. Nếu Nam Khang vẫn còn, liệu anh có tiếp tục chờ đợi người đã cất bước ra khỏi cuộc đời mình vội vã, chẳng còn chút luyến lưu? Có người hâm mộ đã nói, họ ước một lần được đi dạo bên bờ sông Tương Giang, gió xuân tháng 3 nhè nhẹ thổi và nhớ về chuyện tình buồn ấy. Ai thương ai, chờ ai cũng chỉ còn là chuyện quá khứ, tất cả mọi người đều đã già đi, chỉ có tuổi thanh xuân của Nam Khang là còn mãi. các bạn có thể đọc cuốn tuỳ bút: ' Em đợi anh đến năm 35 tuổi 'của anh .Nếu bạn thật sự đọc tác phẩm này một cách nghiêm túc, đọc toàn bộ một cách chân thành và nghiền ngẫm rồi chợt thấy xót xa , thấy thương cảm . Bạn đã tìm hiểu về anh , thấy buồn vì anh , buồn cho chuyện tình của anh thì bài hát này sẽ là món quà tốt nhất dành cho bạn: https://www.youtube.com/watch?v=HMsDv0KivmY ------------------------------ 9/3 là tròn 12 năm anh mất. dù có là 2008 - 2020hay năm nào đó, thì anh cũng vẫn là 28 tuổi - độ tuổi thanh xuân rực rỡ của một kiếp người. nguồn :VNreview đôi lời muốn nói :Nếu cuộc đời, có 2 lần ngoảnh lại Nguyện dùng một lần cho tình duyên. Nếu cuộc đời là vạn kiếp bi thương Thì xin dùng một nửa hóa thành cát bụi .Nếu cuộc đời là vạn ngàn xót xa Nguyện dùng thứ tha để khép lại nỗi buồn .Nếu cuộc đời là vầng trăng sáng Xin hãy chừa lại góc khuất để chứa nỗi buồn của anh.Chúc anh kiếp sau bình an Ảnh phía bên dưới
1
29 tháng 2 2020

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và văn bản

Trong hình ảnh có thể có: thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: 1 người

Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật và văn bản

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả: Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020. Mong mọi người ủng hộ. Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:

Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020. Mong mọi người ủng hộ.

Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:

Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 2: NẮNG THÁNG BA

Tôi ngắm chị. Khoảng sân trường tháng ba ngập tràn mùi nắng...

Chị đứng cạnh một anh chàng với bờ vai cao lớn, chẳng giống vai tôi hao gầy.

Nắng chiếu vào vai chị mang theo cả ánh hào quang tỏa sáng không gian chiều cuối xuân bồn bã. Nắng chiếu vào vai anh ta, bóng râm che khuất gương mặt trong trẻo của chị.

Này chị ơi, cho em che nắng hộ chị nhé!

Tôi thì thầm gửi vạt nắng mai, nhưng tạo hóa vô tình quá, lụi tắt mất khi chưa kịp truyền cho chị, hoặc có lẽ trời cao không ủng hộ chúng tôi chăng?

- Cậu nhìn gì thế, Seungwan?

Seulgi từ đằng sau tới vỗ vai tôi.

- Tình yêu của mình đấy. Hôm nay nắng đẹp quá ha?

Seulgi chớp chớp cặp mắt một mí rồi bật cười khẽ khàng.

- Ừ, với tên ngốc Son Seungwan thì đẹp lắm.

Tôi cũng bị cuốn theo nụ cười của cô bạn đáng yêu này. Đúng quá mà! Nắng tháng ba thật đẹp, long lanh giòn tan trên mái tóc chị, trải dài từng vệt lấp lánh. Tháng ba, sinh nhật chị sắp đến rồi.

-----------------------------------------------------------------

P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.

Kí: #Junny

2
26 tháng 6 2020

Black Coffee mình cũng không đến mức là fan nhưng mình rất ủng hộ bạn ấy, mong bạn có thêm nhiều bài viet hay leuleu

26 tháng 6 2020

Linh bạn ơi

đây là chap đầu hậu văn án mà

đã đến phần truyện chính đâu hiha

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả:😍 Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được. Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much, Pinkydom. 🍀LIST...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:😍

Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được.

Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much, Pinkydom.

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III: Ngày sinh nhật của chị: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến.

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 4: MÓN QUÀ SINH NHẬT

- Hôm qua sao em lại về trước?

Trong khi đang tập trung sắp xếp lại mớ tài liệu chồng chất cho hội thao chuẩn bị diễn ra của trường thì giọng chị khẽ khàng cất lên, vừa nghiêm nghị mà hiền dịu tới lạ lùng, đậu lại trên vành tai tôi lẳng lặng không chịu tan biến, gieo mầm vào trái tim tôi từng giọt thanh âm lưu luyến.

- Em có việc thôi.

Tôi trả lời chung chung, ngắn gọn. Ai đâu chẳng lẽ lại đứng ở đó nhìn nàng thơ của mình và anh chàng kia khóa môi trong sự reo hò của đám đông và ánh sáng lập lòe nơi chùm đèn phản chiếu.

- Còn việc gì quan trọng hơn sinh nhật chị sao?

Chị giờ đây đứng ngay trước mặt tôi, bàn tay đè lên tờ giấy, không cho nó tiếp tục xê dịch. Chị hỏi đúng thật, với tôi, làm gì có cái gì quan trọng hơn sinh nhật chị chứ?

- Em xin lỗi, em thật sự bận.

Mắt chị long lanh, sóng sánh một chất lỏng trắng trong, bờ môi hơi bĩu ra, cuối cùng lại vòng qua chiếc bàn ngăn cách giữa chúng tôi. Chị đến đằng sau lưng tôi, vòng tay ôm trụ eo tôi. Ôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại cùng hơi thơm thoang thoảng dịu nhé... Nàng thơ khiến tôi muốn phạm tội.

- Chị vẫn đang đợi đấy.

Chỉ thấy một mảng ấm nóng sau lưng, chị áp mặt vào lưng tôi. Cảnh tượng này thật dễ gây hiểu lầm. Gáy tóc tôi khẽ rung lên, tim đập bất chấp cả nhịp điệu. Những cảm xúc ngọt ngào như đường mật khiến tôi không muốn tách rời cái ôm ấm áp này.

- Đợi gì cơ?

- Món quà của em.

Là món quà hôm qua tôi quẳng vào thùng rác rồi lầm lũi đi nhặt lại sao? Là thứ mà tôi trút cơn giận điên loạn vào sao?

- Hôm qua định đưa cho chị nhưng thấy chị chơi vui quá nên không nỡ làm chị mất hứng.

Tôi nói, đưa tay chạm vào bàn tay trước định định gỡ bỏ ra, nhưng không ngờ chị lại siết chặt hơn, vùi hẳn mặt vào lưng tôi.

- Chị rất thích ôm Seungwan. Chị vẫn sẽ đợi món quà ấy.

Em cũng muốn đường hoàng mà ôm lấy chị, ở cạnh chị, bảo vệ chị ... để tràn ngập miền kí ức mênh mang của sinh mệnh nhỏ bé này là cả vũ trụ bao la dành cho chị, để ta mãi không rời xa, mãi sánh bước cùng nhau trên những con đường xinh đẹp, trong những buổi chiều mát mẻ, trắng trong.

Món quà định tặng chị đã bị vứt bỏ một lần. Nếu chị biết thứ tình cảm lạ lùng này, nó sẽ bị vứt bỏ lần thứ hai sao?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Cậu ấy không dùng internet ! Nhưng nếu cậu muốn thì tớ sẽ gửi cho cậu mấy bài văn của cậu ấy sau ! Hahh ? Star_Of_Pink

29 tháng 6 2020

mk đã nghe òi.... quá đỉnh.... lượng view khủng... mv chất lượng

ko có j để chê lun nak

ahihiyeu

8 tháng 12 2021

mìk học ở trung tâm thôi =))

Nguyễn Du là danh nhân văn hóa thế giới và cũng là đại thi hào dân tộc của nước nhà Việt Nam. Có thể nói, Nguyễn Du Là một trong những người làm nền tạo ra bước ngoặt lớn của nền văn học Việt Nam. Và một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông đó chính là "Truyện Kiều". Đây là tác phẩm rất có giá trị, đầy tính nhân văn, độc đáo, nó làm say đắm lòng người. Tuy "Truyện Kiều" của Nguyễn Du được...
Đọc tiếp

Nguyễn Du là danh nhân văn hóa thế giới và cũng là đại thi hào dân tộc của nước nhà Việt Nam. Có thể nói, Nguyễn Du Là một trong những người làm nền tạo ra bước ngoặt lớn của nền văn học Việt Nam. Và một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông đó chính là "Truyện Kiều". Đây là tác phẩm rất có giá trị, đầy tính nhân văn, độc đáo, nó làm say đắm lòng người. Tuy "Truyện Kiều" của Nguyễn Du được sáng tác dựa trên cuốn "Kim Vân Kiều Truyện" của Thanh Tâm Tài Nhân ở Trung Quốc nhưng thơ ca của Nguyễn Du rất độc đáo và mới mẻ, nội dung lời nói rất sinh động. Và nó được thể hiện rất rõ qua đoạn trích: "Chị em Thúy Kiều" làm nổi bật chân dung và tài năng của nhân vật Thúy Kiều, một nhân vật đầy tài năng, phẩm chất tốt đẹp.

Đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" nằm ở phần đầu của tác phẩm đó là "gặp gỡ và định ước" nói về hoàn cảnh gia đình Kiều và diễn tả bức chân dung hai chị em Thúy Kiều. Đầu tiên là miêu tả nhan sắc của Thúy Kiều. Nhà thơ đã miêu tả sắc đẹp của Thúy Vân trước để làm nền cho chân dung của Thúy Kiều ngày càng nổi bật hơn làm cho câu thơ sinh động ở những câu thơ sau:

" Kiều càng sắc sảo mặn mà

So bề tài sắc lại là phần hơn"

Vẻ đẹp của Thúy Vân đạt tới sắc đẹp lí tưởng của biết bao cô gái. Thế nhưng vẻ đẹp của Thúy Kiều lại còn vượt lên trên cả sắc đẹp chuẩn mực lý tưởng của người phụ nữ. Tác giả nhấn mạnh từ "càng" và "phần lớn" đã nói lên rằng: cô chị không chỉ đẹp hơn em mà còn tài giỏi hơn em. Và sử dụng 2 từ láy liên tiếp nhau, đó là: "sắc sảo" và "mặn mà" làm nên một vẻ đẹp hoàn mỹ, sắc sảo về trí tuệ, mặn mà về tâm hồn. Với ngòi bút điêu luyện và nghệ thuật ước lệ cổ điển, tác giả Nguyễn Du đã khiến cho người đọc chìm đắm vào đôi mắt của Kiều:

"Làn thu thủy nét xuân sơn"

Sử dụng biện pháp ẩn dụ, ý nói là cặp mắt của Kiều rất trong trẻo, long lanh và có hồn giống như làn nước mùa thu. Vẻ đẹp của đôi mắt Kiều kết tinh tinh hoa của trời đất, của núi thẳm sông dài êm ả, dịu dàng của mùa thu và trong sáng của mùa xuân, là cửa sổ của tâm hồn. Lông mày thì thanh nhẹ, tươi mát, thanh thoát như dãy núi mùa xuân.

"Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh"

Trong câu thơ tả vẻ đẹp của Thúy Vân khiến thiên nhiên phải chịu "thua", "nhường" thì vẻ đẹp của Thúy Kiều khiến cho tạo hóa phải ghen ghét, đố kị trước vẻ đẹp hoàn mỹ ấy. Tuy hoa và liễu là một loài thực vật vô tri vô giác nhưng cũng phải ghen ghét vì không thể đẹp giống như sắc thắm của nàng. Các từ "hờn", "ghen" được sử dụng nghệ thuật nhân hóa để nói lên thái độ đố kỵ của thiên nhiên với nhan sắc tuyệt đẹp như vậy.

"Một hai nghiêng nước nghiêng thành"

Vừa có tác dụng gợi tả vẻ đẹp, vừa có tác dụng dự đoán về số phận, cuộc đời của nàng. Vì vẻ đẹp đó gợi lên mâu thuẫn, không hài hòa nên chắc chắn cuộc đời nàng sẽ gặp nhiều giông tố, bất hạnh.

Và tiếp đến là tài năng của Kiều:

"Sắc đành đòi một tài đành họa hai"

Trong một câu thơ mà đã nêu ra được cả sắc lẫn tài. Về sắc đẹp thì nàng đứng thứ nhất. Còn về tài năng thì không ai dám đứng thứ hai vì không 1 ai có thể hoàn hảo như Kiều.

" Thông minh vốn sẵn tính trời

Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm

Cung thương làu bậc ngũ âm

Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương

Khúc nhà tay lựa nên chương

Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân"

Vì được trời phú cho tính trí thông minh nên ở lĩnh vực nào thì Kiều cũng đứng thứ nhất. Ở xã hội phong kiến xưa thì hiếm có ai nắm chắc được hết tài năng, cầm - kì - thi - hoạ. Cho nên ai có thể giỏi các tài như vậy được gọi là tuyệt thế giai nhân, tài năng đạt mức lý tưởng. Kiều là phụ nữ mà còn có thể hội tụ tất cả các tài năng và còn thuộc lòng các cung bậc, đặc biệt là đánh đàn rất thanh thạo. Tài giỏi nhất của Kiều có lẽ đó chính là đánh đàn. Nhưng mỗi khi Kiều cất lên tiếng đàn "bạc mệnh" lại làm cho người nghe sầu não, buồn bã. Qua bài hát có thể hiểu ra được nỗi sầu và tâm tư của Kiều rất sâu nặng. Tuy là một người tài hoa tuyệt thế giai nhân nhưng lại là biểu hiện một trái tim đa sầu đa cảm, nói lên một cuộc đời éo le và bất hạnh.

Bằng bút pháp ước lệ tượng trưng cổ điển, lấy thiên nhiên để miêu tả hình ảnh của con người, tác giả đã khắc họa nên một vẻ đẹp diệu kỳ. Tất nhiên cũng không thể thiếu một số nghệ thuật đặc sắc như: nghệ thuật đòn bẩy (lấy vẻ đẹp của Thúy Vân tả trước làm nền để nêu lên vẻ đẹp nổi bật của Thúy Kiều), biện pháp so sánh, nhân hóa, ẩn dụ miêu tả... tất cả đã tạo nên những hình ảnh vô cùng sắc sảo để tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Nghệ thuật sử dụng ngôn từ độc đáo có giá trị gợi tả cao.

Tóm lại, Thúy Kiều là một nhân vật tuyệt thế giai nhân về cả sắc lẫn tài, một nhân vật duyên dáng, trong trắng và có một phẩm chất tốt đẹp. Bằng ngòi bút sinh động của Nguyễn Du, Thúy Kiều được xuất hiện với những những phẩm chất tốt đẹp, đậm đà bản sắc dân tộc. Kết hợp với nghệ thuật ước lệ tượng trưng và các biện pháp tu từ (nhân hóa, so sánh, ẩn dụ, miêu tả...) đã thể hiện ra từng nét chữ điêu luyện, gợi hình gợi cảm để rồi bức chân dung của Thúy Kiều vô cùng hoàn hảo. Đoạn trích nói về tài năng và sắc đẹp của Kiều chỉ 12 câu, nhưng đã có những nét độc đáo, đầy tính nhân văn trong đó.

1
17 tháng 8 2020

Gì vậy?? ;-;