K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 1 2018

Một buổi sáng đẹp trời, Nam đang hào hứng bước tới ngôi trường thân yêu để bắt đầu một ngày mới với bao niềm vui và sự bất ngờ đang chờ đợi.

Đang vui vẻ bước đi, bỗng Nam nghe văng vẳng đâu đây có tiếng khóc nỉ non. Cậu tò mò đi theo hướng phát ra tiếng khóc ấy nhưng không hề thấy một ai. Cậu đang định quay đi thì bỗng bắt gặp một cảnh tượng rất lạ lùng mà cậu chưa bao giờ được chứng kiến: một bông hoa đang rơi nước mắt. Những giọt nước mắt của bông hoa xinh đẹp ấy rơi xuống như những hạt pha lê long lanh rơi. Quá bất ngờ với những gì nhìn thấy được, Nam chỉ biết đứng nhìn cái cảnh tượng thần kì ấy. Bỗng có một con ong bay lại gần bông hoa đang khóc. Cảnh tượng tiếp sau đó còn làm cậu ngạc nhiên hơn. Con ong bỗng cất tiếng hỏi bông hoa: “Tại sao cậu lại khóc?” Bông hoa mắt ướt, ngẩng lên nhìn ong và càng khóc to hơn. Hoa vừa khóc vừa nói: “Tôi buồn lắm! Tôi chẳng làm được gì cho cuộc đời này cả. Những hạt phấn của tôi không bay được đi nơi khác mà cũng chẳng có con ong nào hút mất của tôi cả. Tôi thật vô dụng phải không bạn ong?. Nghe thấy vậy, con bật cười và bảo: “Bạn đừng nghĩ vậy! Mình sẽ giúp bạn góp công sức cho cuộc sống.”. Nói rồi, ong hút mật của hoa và đem phấn hoa bay đi.

Nam ngơ ngẩn nhìn theo con ong đang bay về phía xa và tự nhủ với lòng mình: Một bông hoa nhỏ bé còn mong được góp công sức cho cuộc sống thì chẳng lẽ một con người như mình lại không làm được gì cho cuộc sống này hay sao? Rồi Nam tự hứa với lòng mình rằng sẽ cố gắng học thật giỏi để mai này góp phần xây dựng quê hương, đất nước thêm giàu đẹp.

25 tháng 1 2018

Một buổi sáng đẹp trời, Nam đang hào hứng bước tới ngôi trường thân yêu để bắt đầu một ngày mới với bao niềm vui và sự bất ngờ đang chờ đợi.

Đang vui vẻ bước đi, bỗng Nam nghe văng vẳng đâu đây có tiếng khóc nỉ non. Cậu tò mò đi theo hướng phát ra tiếng khóc ấy nhưng không hề thấy một ai. Cậu đang định quay đi thì bỗng bắt gặp một cảnh tượng rất lạ lùng mà cậu chưa bao giờ được chứng kiến: một bông hoa đang rơi nước mắt. Những giọt nước mắt của bông hoa xinh đẹp ấy rơi xuống như những hạt pha lê long lanh rơi. Quá bất ngờ với những gì nhìn thấy được, Nam chỉ biết đứng nhìn cái cảnh tượng thần kì ấy. Bỗng có một con ong bay lại gần bông hoa đang khóc. Cảnh tượng tiếp sau đó còn làm cậu ngạc nhiên hơn. Con ong bỗng cất tiếng hỏi bông hoa: “Tại sao cậu lại khóc?” Bông hoa mắt ướt, ngẩng lên nhìn ong và càng khóc to hơn. Hoa vừa khóc vừa nói: “Tôi buồn lắm! Tôi chẳng làm được gì cho cuộc đời này cả. Những hạt phấn của tôi không bay được đi nơi khác mà cũng chẳng có con ong nào hút mất của tôi cả. Tôi thật vô dụng phải không bạn ong?. Nghe thấy vậy, con bật cười và bảo: “Bạn đừng nghĩ vậy! Mình sẽ giúp bạn góp công sức cho cuộc sống.”. Nói rồi, ong hút mật của hoa và đem phấn hoa bay đi.

Nam ngơ ngẩn nhìn theo con ong đang bay về phía xa và tự nhủ với lòng mình: Một bông hoa nhỏ bé còn mong được góp công sức cho cuộc sống thì chẳng lẽ một con người như mình lại không làm được gì cho cuộc sống này hay sao? Rồi Nam tự hứa với lòng mình rằng sẽ cố gắng học thật giỏi để mai này góp phần xây dựng quê hương, đất nước thêm giàu đẹp.

26 tháng 1 2018

Một buổi sáng đẹp trời, Nam đang hào hứng bước tới ngôi trường thân yêu để bắt đầu một ngày mới với bao niềm vui và sự bất ngờ đang chờ đợi.

Đang vui vẻ bước đi, bỗng Nam nghe văng vẳng đâu đây có tiếng khóc nỉ non. Cậu tò mò đi theo hướng phát ra tiếng khóc ấy nhưng không hề thấy một ai. Cậu đang định quay đi thì bỗng bắt gặp một cảnh tượng rất lạ lùng mà cậu chưa bao giờ được chứng kiến: một bông hoa đang rơi nước mắt. Những giọt nước mắt của bông hoa xinh đẹp ấy rơi xuống như những hạt pha lê long lanh rơi. Quá bất ngờ với những gì nhìn thấy được, Nam chỉ biết đứng nhìn cái cảnh tượng thần kì ấy. Bỗng có một con ong bay lại gần bông hoa đang khóc. Cảnh tượng tiếp sau đó còn làm cậu ngạc nhiên hơn. Con ong bỗng cất tiếng hỏi bông hoa: “Tại sao cậu lại khóc?” Bông hoa mắt ướt, ngẩng lên nhìn ong và càng khóc to hơn. Hoa vừa khóc vừa nói: “Tôi buồn lắm! Tôi chẳng làm được gì cho cuộc đời này cả. Những hạt phấn của tôi không bay được đi nơi khác mà cũng chẳng có con ong nào hút mất của tôi cả. Tôi thật vô dụng phải không bạn ong?. Nghe thấy vậy, con bật cười và bảo: “Bạn đừng nghĩ vậy! Mình sẽ giúp bạn góp công sức cho cuộc sống.”. Nói rồi, ong hút mật của hoa và đem phấn hoa bay đi.

Nam ngơ ngẩn nhìn theo con ong đang bay về phía xa và tự nhủ với lòng mình: Một bông hoa nhỏ bé còn mong được góp công sức cho cuộc sống thì chẳng lẽ một con người như mình lại không làm được gì cho cuộc sống này hay sao? Rồi Nam tự hứa với lòng mình rằng sẽ cố gắng học thật giỏi để mai này góp phần xây dựng quê hương, đất nước thêm giàu đẹp.

30 tháng 8 2018

câu ca dao dung để khuyên

chủ đề giữ chí kiên định

2 câu thơ lục bát liên kết với nhau về vần en

2 về cầu đã diễn đạt trọn vẹn 1 ý

đây là 1 văn bản

có phải là văn bản: có chủ đề, có liên kết,bố cục rõ ràng, mach lac

còn lại tự làm nhé ~ hc tốt ~

27 tháng 9 2019
  • cau ca dao nay sang tac ra de khuyen chung ta dung nen nghe theo nhung loi nguoi ta noi ma van lam viec ma minh dang lam .cau ca dao nay la mot van ban 
  • co . vi van ban la mot chuoi loi noi mieng hay bai viet co chu de thong nhat
  • co
  • co . thanh giong, su h ho guom ,so dua , em be thong minh , ...
9 tháng 11 2018

Trong tất cả các môn học em thích nhất là môn Âm nhạc. Môn học này là một môn học thú vị và mang lại nhiều cảm hứng cho em nhất. Sau những giờ học căng thẳng như Toán hay Ngữ văn em có thể được thư giãn bằng các bài hát trong tiết Âm nhạc. Những bài hát em được học thực sự rất hay và ý nghĩa biết bao. Chúng không chỉ nói về tình yêu quê hương, về tình bạn mà dường như chúng còn đưa em đến những chân trời mới, những khoảng trời thơ mộng của tuổi học trò. Mỗi khi cả lớp cùng hát và cùng vỗ tay theo nhịp điệu của bài hát, em cảm thấy như được hòa làm một cùng những người bạn thân yêu của mình. Dù sau này có lớn lên và trở thành một con người khác em cũng sẽ không bao giờ quên những bài hát ý nghĩa này. Chúng chính là một trong những kí ức đẹp nhất của tuổi học trò của em.

28 tháng 10 2019

Từ ghép: Quyển vở.

=> Hôm nay, cô để quên quyển vở trên bàn giáo viên.

#Nguồn: Băng

28 tháng 10 2019

Từ ghép: Sách vở

Đặt câu: Một trong những dụng cụ không thể thiếu khi đến trường của em là sách vở

6 tháng 12 2017

Mình kể về người thân nha bạn

                               Bài làm

"Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc. Mẹ ru yêu thương con tha thiết".

Khi nghe ca khúc này, tôi chợt nhớ đến hình dáng đấng sinh thành, người đã sinh ra tôi, đã không ngại khổ nuôi tôi khôn lớn. Và đó chính là mẹ, người luôn đứng vị trí quan trọng nhất trong tâm trí tôi.

Thật vậy, trong gia đình, tôi thương nhất là mẹ vì mẹ đã luôn dành riêng cho tổ ấm này một tình thương bao la, không sao tả xiết. Thân hình nhỏ bé chăm chỉ làm việc cùng đôi bờ vai gầy gầy đã gánh bao nhiêu cực khổ khiến tôi thương mẹ lắm. Tôi yêu nhất đôi bàn tay hằng ngày khám bệnh cho bệnh nhân, tối về lại phải chăm sóc gia đình, nấu những bữa cơm nóng hổi rồi về đêm khi ánh trăng tròn lên cao, đôi bàn tay ấy chưa được yên giấc, tiếp tục vỗ vỗ quạt quạt ru chị em tôi chìm vào giấc ngủ và từ khuôn miệng xinh xắn của mẹ cất lên lời hát ru ngọt ngào mà tha thiết, đậm đà tình thương bao la cửa người mẹ dành cho những đứa con.

Mặc dù vất vả đến thế nhưng mẹ tôi chẳng than lấy một lời, mẹ quả thật là người cứng rắn, biết cam chịu một cách đáng khâm phục. Mẹ luôn cẩn thận trong mọi việc, hoàn thành tốt và biết chịu trách nhiệm từ những việc mình làm để làm gương tốt cho con cái. Tuy nhiên trong việc dạy dỗ con, mẹ là người rất nghiêm túc. Mẹ luôn chỉ bảo cho chị em tôi những cái hay cái tốt, từ những việc nhỏ nhặt như công việc nhà đến việc lớn như cách ăn nói sao cho đúng mực, thái độ và cách cư xử với mọi người sao cho phù hợp. Mẹ quan tâm đến mọi việc tôi làm, nếu có việc gì không vừa lòng mẹ liền trách và phân tích rõ cho tôi hiểu vì sao tôi không nên làm như vậy, tuy vậy tôi cũng không giận mẹ mà ngược lại, tôi thấy kính trọng mẹ nhiều hơn. Trong gia đình là thế nhưng ngoài xã hội, mẹ là người hiền lành, dễ hòa đồng, biết cách ứng xử trong mọi tình huống và điều đặc biệt ở mẹ khiến nhiều người quý mến là mẹ rất biết cách ăn nói cho vừa lòng mọi người.

 Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm con của mẹ.Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng mẹ

11 tháng 12 2017

Sao ko có kể về bạn thân đi, sao ko có tả ông già ăn xin!!!!!

13 tháng 3 2017

Một chú Bướm màu sắc sặc sỡ xậy xòe, nhởn nhơ trong rừng cây. Bướm bỗng phát hiện Ong mật đang cần cù hút nhụy trên một bông hoa. Bướm sà xuống, buông lời thăm hỏi:

- Chào Ong mật, mấy khi gặp được bạn vàng! Trời đất phú cho chúng ta đôi cánh, hạnh phúc thật! Đất trời là của chúng ta, không gian bao la tha hồ du ngoạn. Đời là một cuộc du lịch dài, phải không Ong?

- Sao đời chỉ là một cuộc du lịch ư? Không thể thế được, Bướm ạ!

Bướm vẫn lải nhải:

- Con người có đôi chân, chúng ta có đôi cánh. Chân chẳng để rong chơi, cánh chẳng để bay nhởn nhơ thì còn để làm gì? Sống là để tìm hạnh phúc. Hạnh phúc biết bao nhiêu nếu trọn đời la cà trong các công viên, “dập dìu cùng gió sơm mây chiều trong bộ quần áo đẹp. Mùa xuân ư? Mùa của lễ hội. Từ chót vót đỉnh núi Ba Vì và 99 cánh rừng xung quanh đó, ngàn vạn Bướm Trắng, Bướm Nâu bay đi trẩy hội mùa xuân, mở những vũ hội bất tận trong không trung để rồi xuân qua hè tới, lại kéo nhau về mùa lượng trên những núi rừng trong những bộ trang phục rực rỡ như muôn màu hoa. Đó là cách sống củ loài bướm chúng tôi.

Ong vốn ít nói, lặng lẽ suy tư nhưng không thể chịu được cái triết lí lỗi thời của Bướm. Ong liền cất tiếng.

- Bướm có biết một nhà văn đã nói về chúng ta không? Ong bảo: “Nhện nằm ỳ một chỗ, Bướm loăng quăng suốt ngày, cho nên trong lịch sử tiến hóa của nhân loại không hề có mặt Nhện và cũng chẳng cso mặt Bướm, chỉ có mặt Ong mà thôi”, Ong bay đó đây để đem lại cho đời những dòng mật ngọt chữa bệnh, nuôi người.

Bướm cố bào chữa:

- Nhưng cuộc sống của các bạn gò bó, vất vả quá, ai mà chịu được. Các nhà khoa học bảo rằng xã hội loài ông là xã hội nghiêm ngặt, đi về không được nhầm cửa nhầm nhà, chân không có phần hoa, người không có sản phẩm thì đừng hòng vào tổ, mấy chú ong trực ca sẽ đuổi thẳng tay, không nhân nhượng. Chao ôi, khiếp quá, còn gì tự do! Khoa học còn tính toán rằng muốn có một ký mật hoa, giả sử Ong chỉ có một thân một mình thì Ong phải bay đi bay về tất cả 45 vạn ki lô mét, áng chừng hơn 10 lần vòng trái đất. Thú thật, chỉ nghĩ đến cũng nhói tim rồi.

Ong không có nhiều thời gian để tiếp chuyện gã Bướm lêu lổng, vô tích sự ấy. Rừng cây đang dâng hoa, con người đang chờ mật, Ong hồi hả bay đi theo cách sống của mình:

- Thà làm loài Ong vất vả và hi sinh kiếm mật cho đời chứ nhất định không thể làm loài Bướm ích kỷ, lười biếng, chỉ biết bay lượn rong chơi.

13 tháng 3 2017

Trong khu rừng cây rậm rạp, um tùm có một chú Bướm vàng với những chấm đen trên cánh đang xập xòe nhởn nhơ dạo chơi. Bướm bay qua những cành cây với một vài bông hoa đang nở rộ đón chào.

Bỗng Bướm phát hiện một chú Ong mật đang mải mê hút mật trên một bông hoa mà Bướm vừa đến. Bướm bay tới, buông lời thỏ thẻ:

- Chào Ong mật, đến hôm nay tôi mới gặp lại bạn. Ô, lúc nào bạn cũng cần cù hút mật. Tại sao bạn không đi du ngoạn, vui chơi như tôi? Trời cho ta đôi cánh để bay lượn tung tăng kia mà! Chúng ta thật diễm phúc, suốt đời chỉ biết du ngoạn mà thôi, phải không Ong?

- Ô, bạn nói sao? Suốt đời bạn chỉ biết du ngoạn thôi à! Không thể đơn giản như thế đâu, cũng có đến một lúc nào đó bạn nên làm việc như tôi đây này, Bướm ạ!

Vẫn cái giọng thỏ thẻ ấy vang lên:

- Trời cho ta đôi cánh, còn con người ở đời lại được đôi chân. Cánh chẳng để bay nhởn nhơ, chân chẳng để rong chơi thì để làm gì? Bạn chẳng biết gì cả, suốt ngày lo làm lụng, thật là mệt nhọc. Còn tôi chỉ biết bay khắp nơi, bay dập dìu qua những rừng cây trái ngọt, những vườn hoa màu sắc rực rỡ suốt cả bốn mùa. Xuân đến, loài bướm chúng tôi được khoác lên những bộ trang phục mới để dạo chơi, thật là hạnh phúc!
Ong vốn ít nói nhưng nghe cái giọng chua loét ấy của Bướm, bèn cất tiếng:

- Bướm có biết con người nói gì về chúng ta không? Bướm suốt ngày chỉ biết rong chơi, còn loài Ong chúng tôi bay đây đó để tìm mật giúp con người chữa bệnh và đem lại cuộc sông con người nhiều điều tốt đẹp.

Bướm nghe thế, vội tranh cãi:

- Ô, cuộc sống bạn lúc nào cũng bận bịu, vất vả như vậy, ai mà chịu được. Các nhà khoa học đã bảo rằng xã hội loài ong là một xã hội nghiêm ngặt, đi làm về phải có phấn hoa, có sản phẩm thì mới được vào cửa, mà khi vào không được lộn cửa lộn nhà. Còn nếu không có sản phẩm thì đừng hòng vào cửa. Ôi! Cuộc sống của bạn sao lại gò bó như thế! Còn cuộc sống tôi thì khác hẳn, suốt ngày tôi chỉ biết dạo chơi, chỉ biết đi khắp nơi để tìm nhiều điều mới mẻ, tốt đẹp. Tôi không phải làm nhiều chi cho cực cái thân!

Ong và bướm

Tuy trò chuyện với Bướm nhưng Ong vẫn không ngừng làm việc. Ong vẫn mải mê hút mật. Nghe Bướm nói, Ong rất bực mình nhưng cố lặng thinh bởi Ong còn làm biết bao công việc. Trong khu rừng bao la này có biết bao bông hoa chứa đầy ắp mật vàng óng đang chờ đón Ong. Vì vậy, Ong không nỡ bỏ lỡ công việc để phân giải đối với gã Bướm lười biếng này Ong phải đi làm đây. Ong sẽ chắt chiu cho con người những giọt mật ngọt ngào tươi mát và làm cho cuộc sống của chúng ta ngày tốt đẹp hơn