K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 1 2022

rồi rốt cuộc đang hỏi hay spam vậy

20 tháng 1 2022

Hỏi

1 tháng 4 2022

Tham khảo:

Gia đình em có ba người, gồm có: Bố em 44 tuổi, là một bác sĩ tốt bụng, mẹ em 37 tuổi là một luật sư nhân hậu và em 7 tuổi là học sinh lớp 2 trường Tiểu học Lô-mô-nô-xốp. Em không có anh chị em ruột, em chỉ có hai em họ, em gái là em Ánh - 4 tuổi và em Bách - 6 tháng tuổi. Bố mẹ rất yêu thương em, em rất yêu quý bố mẹ và thương các em. Em rất vui được là một thành viên trong gia đình. Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ.

 

1 tháng 4 2022

Tham khảo
Gia đình em có bốn người, gồm có: Bố em 37 tuổi, là kỹ sư Quản lý đất đai công tác tại Bộ Tài nguyên và Môi trường. Mẹ em 35 tuổi là giáo viên và em 7 tuổi là học sinh lớp 2A trường Tiểu học Lĩnh Nam. Em có em trai 4 tuổi. Bố mẹ rất yêu thương hai anh em. Em rất yêu quý bố mẹ và thương em. Em rất vui được là một thành viên trong gia đình. Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ.

5 tháng 10 2021

Tham khảo:

Vào mùa hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mỗi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới ... Vậy là một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ thân thương.

     Quê em là một vùng quê tuyệt đẹp nhưng có lẽ cái làm em nhớ nhất vẫn là sự thanh bình ở nơi đây. Vào buổi sáng sớm , những chú gà trống đứng trên đống rơm trước nhà cất tiếng gáy ò…ó...o… Tiếng gáy như một chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc gọi mọi người thức dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu. Từ các ngôi nhà , những làn khói bếp bay ra hòa quyện cùng không khí làm cho mọi người có cảm giác ấm cúng. Xa xa, mặt trời từ từ hiện lên sau lũy tre làng tỏa từng tia nắng ấm áp làm sương tan dần. Lúc ấy, em thường đưa tay đón lấy từng giọt sương như đón lấy những điều may mắn, tốt đẹp cúa một ngày mới. Sương đã tan dần, con đường làng trở nên nhộn nhịp bởi các bác nông dân đang ra đồng gặt lúa. Trên cánh đồng, lúa đã chín rộ báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những bông lúa nặng trĩu hạt như trả công cho người nông dân sau bao nhiêu ngày tháng vất vả “dãi nắng dầm sương”. Ánh nắng chiếu rọi làm cánh đồng như một thảm lụa vàng khổng lồ. Đó là cảnh thanh bình giản dị ở quê ngoại em.

6 tháng 12 2021

xàm =)

19 tháng 9 2021

tham khảo

Gia đình em gồm ba người. Đó là bố mẹ em và em. Năm nay, bố em đã ba mươi sáu tuổi. Bố làm nghề thợ mộc. Bố làm mộc rất khéo và giỏi. Còn mẹ em ba mươi hai tuổi. Mẹ bán hàng tại nhà. Mẹ nấu thức ăn rất ngon. Em là học sinh lớp hai Trường Tiểu học Kiền Bái. Em thấy gia đình em thật hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười. Em rất yêu gia đình em.

19 tháng 9 2021

Bài rất hay.

26 tháng 1 2022

Refer:

Gia đình em gồm có 5 người:anh,em,bố,mẹ và bà ngoại em .Gia đình em tuy khá giả nhưng lại là một gia đình văn hóa.Mọi người trong gia đình luôn giúp đỡ nhau để có một cuộc sống hạnh phúc.Em vẫn luôn có gắng học thật giỏi để  mọi người kính nể mình.Ba mẹ vẫn luôn làm việc để nuôi em ăn học chính vì thế em sẽ học thật giỏi để không làm bố mẹ buồn.

26 tháng 1 2022

TK
Gia đình là tổ ấm của em. Gia đình em có ba người, đó là bố mẹ em và em. Bố mẹ em là Bộ đội công tác tại Bộ tư lệnh Thủ đô. Mặc dù bận việc ở cơ quan nhưng bố mẹ vẫn chăm lo cho em từng li từng tí. Em là con trai duy nhất trong gia đình. Năm nay em học lớp 2, trường tiểu học Minh Khai. Em luôn cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng. Em rất yêu gia đình em. Em mong gia đình em luôn tràn ngập tiếng cười.

26 tháng 7 2021

Con đường đến trường của tôi là vô cùng gian nan vất vả, từ khi em sinh ra con đường làng vẫn chỉ là những con đường đất đỏ, cứ mưa là lụt lội và lầy những hình ảnh đó khiến em có thêm động lực để có thể cố gắng học hành chăm chỉ để thoát khỏi cái nghèo.Tôi đi tới trường vào tất cả các ngày trong tuần trong những ngày đó có ngày đó có ngày đẹp trời có ngày thì mưa gió lầy lội, tôi đã phải vượt qua những con đường đất đỏ để đi tìm con chữ những hình ảnh đó với tôi là rất vất vả và gian nan.

Tôi có những cảm giác chênh vênh khi nghĩ lại những quãng thời gian tuổi thơ của mình, con đường tới trường đối với tôi và cả những lứa bạn cùng trang lứa thật khó khăn, giờ đây khi ngoảnh lại ngấm nhìn những khoảng thời gian  đã trôi qua tôi thấy tự hào về những lứa học trò cũ đã vượt qua những con đường lầy lội đầy bùn bẩn để vươn lên đạt được những thành công và sự nghiệp cho mình. Họ vươn lên để ra khỏi cái vùng đất nghèo mà đến nay mỗi khi mưa gió là ngập tới cổ chân. Thật gian nan với con đường đi tìm con chữ, 5 năm học cấp 1 tôi phải bươn trải trên con đường làng quê khúc khuỷu quanh co, mưa gió tới thì lầy lội, mỗi khi nghĩ tới con đường đó tôi cảm thấy rất “sợ” khi phải tới trường.

Quê hương nghèo những tình yêu thương của cha mẹ và người thân đối với tôi vô cùng lớn lao, tôi luôn cố gắng để vượt qua những giai đoạn gian nan khó khăn của cuộc đời để vươn tới ước mơ mình, tôi yêu thích nghề luật sư những cuộc đời thật trớ trêu thay khi tôi không thi vào cái trường mà tôi mong ước, tôi đã lựa chọn thi vào một trường mà trước đây tôi chưa từng nghĩ rừng mình sẽ yêu thích nó, mọi cố gắng của tôi đã được đền đáp thật xứng đáng khi nay tôi đã trở thành một cô sinh viên văn khoa được học tập trên một trường lớn có bề dày thành tích, thủa đầu khi mới đỗ vào trường tôi không tìm thấy niềm vui cho mình bởi đây đâu phải là con đường mà tôi yêu thích, lạc lỏng và muốn tìm những thú vui cho bản thân mình . Tuổi thơ của tôi cũng không giống như những bạn bè cùng trang lứa, tôi phải bươn trải và tự lo cho cuộc sống của mình.

  

Con đường nghèo và những khi trời mưa tôi phải tới trường bằng tất cả những động lực và niềm tin rằng mình sẽ học tập tốt và có thể vươn tới được ước mơ của mình, những niềm vui và động lực đó thúc đẩy những niềm đam mê và những điều vô cùng lớn lao của tôi, trời mưa đường mưa lầy lội và những con đường dài để đến trường khiến cho tôi cảm thấy mình cần phải thoát khỏi cái nghèo đói đó để vươn lên đi xa và có thể đóng góp sức mạnh của mình cho quê hương đất nước, những hình ảnh đó làm cho tôi có niềm tin và nhiều những động lực lớn lao mang những niềm ước mưa đó, con đường tới trường ngày càng rút gọn hơn, ngắn hơn và có thể vươn lên tìm những con chữ dễ dàng hơn. Mỗi khi trời mưa tôi cần chuẩn bị rất nhiều thứ để có thể tới trường đó là từ những đội ủng, những bộ quần áo mưa.

Có khi trời mưa to lầy lội tôi phải đi bộ đi học, đi bộ trên con đường tắt dù bé nhưng nó là người bạn đường của tôi trong suốt quãng thời gian học tập trên trường, con đường đó đã gắn bó với tôi, những lần mưa to những giọt mưa đã rớt xuống trên mái tóc của tôi, hòa vào đó là những cơn gió se lạnh làm cho tôi cảm thấy lạnh buốt trong tâm hồn, những hình ảnh đó đã khắc sâu vào tâm trí của tôi, nhiều hình ảnh mang những vóc dáng của tuổi thơ, mỗi khi trời mưa trở trời tôi cần phải chuẩn bị cho mình những đồ dùng cần thiết để che cặp sách của mình. Có hôm tôi đi học trong trời mưa to, mưa lạnh làm cho tâm hồn của con người trống vắng tôi nhớ khí bếp của gia đình, nhưng con đường đó đã làm cho tôi muốn phát triển hơn.

Con đường đó đã tạo cho chúng tôi có động lực cần cố gắng học hơn, những con đường đó khi trời mưa có bao nhiêu kỉ niệm với tôi, có hôm trời mưa tôi đi học tôi chằng cặp ở phía sau xe và bị rơi xuống vũng nước, nhưng may mắn thay khi tôi bao cái cặp cẩn thận trong túi bóng vì vậy không bị ướt đó là những kỉ niệm gắn bó với tôi nhất, những hình ảnh đó đã tác động mạnh mẽ đến tâm hồn của tôi, những hình ảnh về trời mưa là những hình ảnh gắn bó với con đường tới trường, những con đường mưa, cùng với những hình ảnh của thiên nhiên và những điều đó đã làm cho chúng tôi cần phải phấn đấu phục vụ cho quê hương đất nước. Nhiều lần tôi cũng bị ám ảnh khi trời mưa vẫn phải cắp sách tới trường đó như là một địa ngục ta tấn khi trên con đường đất đỏ đó trơn như mỡ có lần tôi bị ngã xuống đường quần áo bẩn hết tôi phải dắt bộ về nhà và không kịp đến lớp đúng giờ, vậy nên hình ảnh về trời mưa khi tôi phải đến trường là một nỗi lo sợ, hình ảnh đó khắc sâu vào trong tiềm thức của tôi từ khi còn rất nhỏ, những hình ảnh đó đã tác động mạnh mẽ đến tâm trí của tôi.

Mỗi khi tới trường trời mưa tôi cảm thấy rất sợ hãi nhưng đó lại là một động lực để tôi phát triển và cố gắng lỗ lực để phát triển bản thân hơn.

27 tháng 7 2021

láo thế copy mạng

21 tháng 1 2022

No

5 tháng 3 2022

Tham khảo:

 

Mỗi năm khi những cơn gió mùa đông Bắc đi qua, là lúc mùa xuân về. Mùa xuân đến trên từng cành cây ngọn cỏ, khiến cho cảnh vật xung quanh em như bừng tỉnh giấc sau một lớp ngủ đông. Trên từng ngõ hẻm tất cả đều khoác lên một sức sống mới tinh khôi. Từng chồi non lộc biếc khẽ nhú mình trên những thân cây để khoe mình trong nắng ấm. Trên những cánh đồng hoa từng bông hoa đang độ xuân thì thi nhau khoe sắc, khoe hương trong ánh nắng mùa xuân thật chan hòa. Khi mùa xuân tới trẻ con cùng vui vẻ tung tăng hơn bình thường, bởi chúng được may nhiều quần áo mới, được tặng những bao lì xì mừng tuổi đầu năm với biết bao nhiêu lời chúc tụng.

Em yêu mùa xuân an lành, yêu mùa xuân trên quê hương em bởi mùa xuân chính là khởi đầu của một năm mới, và nó mang lại cho con người nhiều hy vọng.

5 tháng 3 2022

h ai nhanh hơn ai

5 tháng 3 2023

Gia đình em có bốn người . Đó là bố mẹ em, anh Hưng và em. Bố em năm nay bốn mươi ba tuổi. Bố làm nghề lái xe. Bố làm rất chịu khó. Mẹ em năm nay ba mươi sáu tuổi. Mẹ làm hương rất giỏi. Em rất yêu gia đình em.

Gia đình em có sáu người: ba mẹ, ba chị gái và em. Ba mẹ em đều là nông dân. Chị cả của em học lớp 12. Chị hai đang học lớp 9. Còn chị ba học lớp 5. Cuối cùng là em năm nay học lớp 3. Ba chị đều rất yêu thương em. Gia đình em dù sống vất vả nhưng mọi người đều yêu thương nhau.