K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 10 2019

Tham khảo:

Hồ Xuân Hương là một nhà thơ Nôm nổi tiếng sống ở thể kỉ XVIII, các tác phẩm của Hồ Xuân Hương đều thể hiện được yếu tố vừa thanh, vừa tục. Hồ Xuân Hương cũng nổi tiếng là nhà thơ nữ có cá tính sáng tạo đầy độc đáo, với đóng góp to lớn của mình vào nền văn học Nôm, bà được mệnh danh là Bà chúa thơ Nôm. Bài thơa ánh trôi nước là một bài thơ tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của HỒ Xuân Hương, là một bài thơ đa nghĩa điển hình.

Hồ Xuân Hương đã hướng ngòi bút của mình đến một đối tượng khá đặc biệt trong xã hội phong kiến xưa, đó chính là những người phụ nữ. Trong xã hội phong kiến trọng nam khinh nữ, những người phụ nữ bị đối xử rất bất công và có một cuộc sống đầy bất hạnh.Hồ Xuân Hương là nhà thơ nữ viết về phụ nữ, bởi vậy mà thơ của bà không chỉ thể hiện được sự đồng cảm sâu sắc mà còn có thái độ trân trọng, ngợi ca đối với những người phụ nữ:

“Thân em vừa trắng lại vừa tròn

Bảy nổi ba chìm với nước non”

Ta có thể thấy, ngay trong những câu thơ đầu tiên, Hồ Xuân Hương đã đi miêu tả hình dáng của chiếc bánh trôi nước, đây là loại bánh có màu trắng, hình tròn, có nhân và được nặn ra từ bột nếp. Đây là món bánh khá phổ biến mà có lẽ ai cũng biết. Không chỉ nói về hình dáng, đặc điểm mà tác giả còn nói đến cách thức làm bánh cũng như chế biến bánh.

Khi làm những chiếc bánh trôi thì thao tác nhào bột vô cùng quan trọng, nếu như thiếu nước thì bánh sẽ bị rắn, khô; nếu như nhiều nước lại khiến cho bánh bị nát, nhão. Khi nước chưa sôi thì bánh sẽ chìm và khi bánh chín chúng sẽ nổi lên mặt nước. Đây cũng là dấu hiệu nhận biết khi bánh trôi đã chín. Từ hình ảnh của những chiếc bánh trôi, nhà thơ Hồ Xuân Hương đã gợi liên tưởng đến thân phận của những người phụ nữ trong xã hội xưa.

Vẻ đẹp trắng tròn của những chiếc bánh trôi gợi ra vẻ đẹp đầy đặn, phúc hậu ở những người con gái- nghĩa là vẻ đẹp về ngoại hình. Nhưng cuộc sống của họ lại không được đầy đặn như vẻ bề ngoài của họ “Bảy nổi ba chìm với nước non”, đó là một cuộc sống chìm nổi, bất định mà không biết tương lai sẽ như thế nào. Lí giải nguyên nhân của sự chìm nổi này, nhà thơ đã viết tiếp hai câu thơ sau:

“Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Mà em vẫn giữ tấm lòng son”

Như vậy, số phận của những người phụ nữ không do họ tự quyết định, tự định đoạt mà lại do chính xã hội phong kiến, dó những người đàn ông mà có thể là người chồng của họ định đoạt. Họ không được tự do lựa chọn tình yêu, hôn nhân cho mình mà hoàn toàn phụ thuộc vào những người đàn ông. Khi ở nhà thì nghe lời cha, lấy chồng thì theo chồng, nếu may mắn lấy được người chồng tốt thì sẽ hạnh phúc và ngược lại, nếu gặp người không biết trân trọng, thương yêu thì họ sẽ có cuộc sống đau khổ, bất hạnh.

Nhưng dẫu cuộc sống có ra sao, có khổ đau thế nào cũng không thể làm đổi thay những phẩm chất tốt đẹp bên trong con người họ “Mà em vẫn giữ tấm lòng son”, đó là vẻ đẹp của sự thủy chung, son sắc, tình nghĩa.

Đến đây, tác giả Hồ Xuân Hương muốn ca ngợi vẻ đẹp của những người phụ nữ trong xã hội xưa, vì dẫu cuộc sống có chìm nổi,có đắng cay cũng chỉ có thể mang đến những đau khổ mà không thể làm đổi thay được con người tốt đẹp bên trong của họ. Đây là một vẻ đẹp vô cùng đáng quý.

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 10 2019

Tham khảo:

Nghĩa thứ nhất, còn gọi là nghĩa tả thực, nghĩa nổi : qua lời tâm sự của “bánh trôi”, người đọc thấy hiển hiện hình ảnh và quá trình hình thành của chiếc bánh. Bánh trôi mang màu trắng của bột nếp, có hình tròn xinh xẻo. Nếu người làm bánh nhào bột nhiều nước quá thì bánh “nát” (nhão), ít nước quá thì “rắn” (cứng). Khi cho vào nước nguội, bánh chìm, lúc nước sôi, chín tới, sẽ nổi lên. Dù bánh rắn, hay nát, tròn hay méo thế nào, cái nhân đường bên trong vẫn ngọt ngào, tươi đỏ, chiếc bánh vẫn đem lại cho mọi người niềm vui, miếng ngon trong ngày lễ, ngày hội,… Hồ Xuân Hương quả là một người biết miêu tả sự vật. Qua ngôn ngữ thơ của bà, hình ảnh chiếc bánh trôi hiện ra thật đáng yêu. Chiếc bánh đáng yêu vì bản thân nó đẹp xinh, ngon ngọt mà còn đáng yêu hơn nữa ở cách nói, điệu nói của bánh trôi : Thân em…, mù em… sao duyên dáng, khiêm nhường và tình cảm đến thế. Nghe lời tâm sự của bánh trôi, chúng ta ngỡ đây không phải vật vô tri mà là một sinh thể có trí tuệ và tâm hồn. Chiếc bánh trôi có linh hồn, hay chính Hồ Xuân Hương đã thổi hồn vào hình ảnh, ngôn ngữ của thơ ? Do đó, người đọc hiểu ngay rằng ẩn sạu lời chiếc bánh trôi là lời tâm sự, những nỗi niềm da diết của con người.

Nghĩa thứ hai của bài thơ rõ ràng là nói về nhan sắc, thân phận và phẩm chất của con người, những người phụ nữ Việt Nam trong xã hội phong kiến xưa :

Thân em vừa trắng lại vừa tròn

Bảy nổi ba chìm với nước non

Hai câu thơ đầu vừa tả nhan sắc, vừa kể về thân phận con người. Nhân vật trữ tình dùng đại từ “em” để xưng hô : “Thân em”, gần gũi với cách nói của biết bao bài ca dao – dân ca quen thuộc, nghe vừa dịu dàng, khiêm tốn vừa có chút tội nghiệp đáng thương. Tiếp sau, cô gái, hay người phụ nữ tự giới thiệu mình “vừa trắng lại vừa tròn”. Nghệ thuật dùng từ thật khéo. Nghĩa tả thực đúng là vẻ đẹp của chiếc bánh trôi. Nhưng nghĩa ẩn dụ thì đây chính là nhan sắc, phẩm hạnh người phụ nữ. Phụ nữ Việt Nam đẹp quá, da dẻ trắng trẻo, thân hình tròn lẳn, phúc hậu. Phẩm hạnh cũng nhân hậu, ứng xử trước sau trọn vẹn, thuỷ chung. Với từ “tròn” ý nghĩa của thơ trở nên lấp lánh, tỏ mờ khiến người đọc không thể suy nghĩ vội vàng. Ai đó hiểu giản đơn rằng : câu thơ tả hình ảnh người phụ nữ vừa trắng trẻo vừa tròn trịa… thì thật nực cười. Đọc thơ, nhất là thơ trữ tình, ta không chỉ dừng lại ở nghĩa tả thực mà phải tưởng tượng, suy ngẫm rộng và sâu để hiểu hết, hiểu đúng ý nghĩa ẩn dụ, hiểu đúng, tinh thần của ngôn ngữ và cảm xúc của tác giả. Giới thiệu về người phụ nữ như cách nói ờ câu thơ thứ nhất, Hồ Xuân Hương không chỉ ca ngợi nhan sắc, vẻ đẹp bên ngoài mà còn trân trọng cả tâm hồn, đức hạnh bên trong, cách nói năng ứng xử khiêm nhường duyên dáng của chị em. Tiếp sau, đến câu thơ thứ hai, giọng thơ có chút chùng xuống để kể về thân phận chị em : “Bảy nổi ba chìm với nước non”. Thành ngữ dân gian ta có câu : “ba chìm bảy nổi chín lênh đênh” dùng để tóm tắt cuộc đời con người, nhất là người phụ nữ trong xã hội xưa. Hồ Xuân Hương đã sử dụng thành ngữ một cách sáng tạo trong thơ của mình, nêu rõ cuộc đời long đong, vất vả của con người. Cụm từ với nước non nhấn mạnh thêm cuộc đời long đong, chìm nổi, vất vả ấy. Giới từ “với” đi liền cùng hình ảnh “nước non” cho ta hiểu số phận, cuộc đời người phụ nữ bấp bênh, chìm nổi, xuống ghềnh, lên thác vì chồng, vì con và vì cả mọi người, cả non sông, đất nước. Một cuộc đời xả thân, vị tha như thế cao cả biết bao nhiêu, đáng cảm thương và đáng trân trọng biết bao nhiêu.

Đến hai câu thơ cuối, thân phận của người phụ nữ càng được nhấn mạnh thêm, phẩm hạnh, bản chất, đạo đức của chị em càng được đề cập hơn :

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Mù em vẫn giữ tấm lòng son.

Nếu câu thứ hai, nhà thơ cùng chị em than thở về số phận chìm nổi, long đong thì đến câu ba, lại bổ sung thêm một cấp độ tệ hại hơn nữa của số phận là : sự phụ thuộc. Câu thơ “Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn” đã hình tượng hoá cuộc đời không được làm chủ, không được tự quyết định tương lai hạnh phúc của người phụ nữ xưa… Hai từ “rắn, nát…” đọc lên nghe thật tội nghiệp, thân phận con người ngỡ như một vật dụng nhỏ nhoi, tầm thường nhất. Nhưng bản lĩnh của con người, nhất là phụ nữ Việt Nam, trong đó có nữ sĩ Hồ Xuân Hương thì luôn luôn vượt trên cảnh ngộ. Do đó, hai câu thơ cuối có cấu trúc liền mạch theo kiểu câu ghép kết nối nhau bằng liên từ ghép “Mặc dầu… mà”, tạo nên hai nghĩa đối lập rất ấn tượng. Ta có thể diễn xuôi cặp câu đó thế này được chăng :

Mặc dầu cuộc đời em rắn nát, phụ thuộc tay kẻ nặn, nhưng em vân giữ vững tấm lòng son sắt, thuỷ chung…

Rõ ràng, những người phụ nữ Việt Nam đã vượt lên trên, đã thách thức và chiến thắng hoàn cảnh, chiến thắng số phận, để giữ vũng phẩm chất, đạo đức, tấm lòng nhân hậu, tròn đầy, chung thuỷ với cuộc đời, với con người. Hình ảnh tấm lòng son ở cuối bài thơ ánh lên vẻ đẹp của bản lĩnh lam người, thắm đỏ tình người, sẽ sáng mãi trong tâm hồn bạn đọc chúng ta.

Chỉ bốn câu thơ, hai mươi tám chữ, ngôn ngữ bình dị, chủ yếu là thuần Việt, bài thơ Bánh trôi nước đã cho thấy hình thể xinh đẹp, phẩm chất trong trắng, son sắt, cùng thân phận chìm nổi của người phụ nữ Việt Nam xưa một cách sâu sắc. Với bài thơ này, nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương đã hai lần hoá thân, vừa làm chiếc bánh trôi vừa nhân danh người phụ nữ để tâm sự với bạn đọc, truyền tới bạn đọc nhũng tình cảm trong sáng, nhân văn. Bánh trôi nước đúng là áng văn chương đa nghĩa, độc đáo.

29 tháng 11 2016

- Bài thơ Bánh trôi nước có 2 nghĩa:

+ Với nghĩa thứ nhất, bánh trôi nước đã được miêu tả như sau : bánh làm bằng bột nếp màu trắng có hình tròn, nhân bằng đường phèn. Khi luộc trong nước sôi bánh chín thì nổi lên, chưa chín thì chìm xuống.

+ Với nghĩa thứ hai, phẩm chất và thân phận của người phụ nữ được thể hiện như sau :

- Hình thức : xinh đẹp

- Thân phận : chìm nổi bấp bênh

- Phẩm chất : cao quí, dù gặp cảnh ngộ nào vẫn giữ tấm lòng chung thủy, sắt son.

- Nghĩa thứ 2 làm nên giá trị bài thơ.

17 tháng 11 2016

Vì bài thơ này có 2 nghĩa :nghĩa đen và nghĩa bóng

+nghĩa đen miêu tả cái bánh trôi nước

+nghĩa bóng là miêu tả và nói về phẩm chất người phụ nữ trong xã hội phong kiến

25 tháng 5 2017

cổ kiếm ý này, mà nhớ tới việc khác.

Cố Độc Hành kiếm ý, Cố Độc Hành tâm ý, Sở Dương đã hoàn toàn hiểu biết.

Nhưng chính là hắn hiểu biết, cũng sẽ không tu luyện! Hơn nữa, sau khi hiểu rõ, đem chính mình bỏ ở ngoài kiếm ý của Cố Độc Hành.

Bởi vì đây là kiếm ý của Cố Độc Hành, nhưng Sở Dương, đã có kiếm ý của Sở Dương. Cho nên, Sở Dương hiểu biết là một chuyện, tìm hiểu chính mình kiếm ý, lại là một chuyện khác.

Liền như Cố Độc Hành, nhớ mãi không quên Cố Diệu Linh; Mà trong lòng Sở Dương, lại là Mạc Khinh Vũ!

Cố Diệu Linh cùng Mạc Khinh Vũ, không phải một người.

Kiếm ý, cũng như thế.

Nhưng nguyên nhân là Cố Độc Hành bởi vì tình, mà tìm hiểu cô độc kiếm của chính mình, chính mình vong tình kiếm, cái này phân tình, lại gây xúc động trong lòng Sở Dương.

Cho nên hắn thở dài.

Chưa từng có gì một thời khắc nào bức thiết như thế, chua xót tưởng niệm...... Mạc Khinh Vũ như thế! Mặc kệ là Mạc Khinh Vũ kiếp trước, hay là Mạc Khinh Vũ kiếp này.

Bởi vì kiếp trước ngươi múa vì ta, cho nên kiếp này ta nguyện ý cho ngươi khổ.

Khinh Vũ, ta đang đợi ngươi.

Chờ ngươi lớn lên!

Một mảng tuyết trắng phiêu linh, thanh âm của Cố Độc Hành từ bên ngoài đống tuyết truyền đến:“Ngươi rõ ràng sao?”.

Sở Dương hít một tiếng:“Ngươi thì sao? Ngươi rõ ràng sao?”.

Cố Độc Hành cười.

Tuy rằng thân mình Sở Dương chìm trong đống tuyết, nhìn không thấy nụ cười của Cố Độc Hành, nhưng tưởng tượng ra, hiện tại Cố Độc Hành tươi cười, chắc chắn rất hạnh phúc.

“Ta hiểu được. Lúc này đây tìm hiểu, ta lĩnh ngộ kiếm đế tam phẩm! Đây là một việc thực sự bé nhỏ không đáng kể.” Cố Độc Hành cười, nói:“Quan trọng nhất là, ta hiểu được phương hướng cả đời ta, ta luyện kiếm, cô độc cũng tốt, vong tình cũng thế, không phải vì giết người!”.

“Mà là vì bảo vệ!”.

“Bảo vệ Tiểu Diệu tỷ, Bảo vệ huynh đệ của ta! Bảo vệ toàn bộ những người ta để ý!”.

Cố Độc Hành nói:“Nếu là vì bảo vệ, như vậy, lúc mà ngươi bảo vệ...... Tu vong tình! Bởi vì bảo vệ chính là tình!”.

Sở Dương nở nụ cười nhẹ nhàng:“Ta cùng với ngươi, kiếm bất đồng, nhưng chúng ta lại đều là vì bảo vệ.”.

Sở Dương nhớ tới thời điểm chính mình vừa mới trọng sinh, từng cùng với sư phụ của chính mình là Mạnh Siêu Nhiên nói qua một câu:“Luyện kiếm, vì giết người.”.

Mà hiện tại, Cố Độc Hành lại nói ra ‘Luyện kiếm, không phải vì giết người’.

Tựa như thực mâu thuẫn, nhưng hiện tại Sở Dương mới thấy khi đó chính mình nói sai. Bởi vì khi đó, chính mình còn chìm đắm ở võ học cảnh giới ở kiếp trước.

Cảnh giới hiện tại của Cố Độc Hành, đã hoàn toàn siêu việt chính mình ở kiếp trước, bao gồm tâm tình!

Cho nên Cố Độc Hành, hiện tại đã muốn hình thành con đường võ đạo của chính hắn!

Cố Độc Hành cười, nói:“Trong đó, xét đến cùng chính là một câu, võ đạo, chính là bảo vệ!”.

Sở Dương trầm tư lúc lâu, mới bay ra khỏi đống tuyết, cười ha ha rồi nói:“Không tệ! Thật ra chính là đạo lý như vậy! Võ đạo, thật ra vì thế đạo này không an toàn, người bình thường không thể bảo hộ những thứ của chính mình, cho nên mới muốn chính mình cường đại hẳn lên, đi bảo vệ những thứ chính mình để ý, là một cái quá trình như vậy. Quá trình này hình thành quy luật, thì thành võ đạo!”.

Lần này đến phiên Cố Độc Hành ngạc nhiên, nhíu mày nói:“Ngươi đang nói cái gì đó?”.

Sở Dương cười ha ha, nói: “Chính là như vậy, chính là như vậy đấy!”.

Đột nhiên Sở Dương sáng sủa hẳn lên, quả thực cảm thấy cho tới bây giờ chính mình đều không có như vậy sáng sủa như vậy. Hắn cũng không rõ ràng, vì sao chính mình đột nhiên sẽ nghĩ tới việc này, vì cái gì lại đột nhiên nghĩ thông suốt, sáng sủa, nhưng từ hiện tại bắt đầu, tâm tình đột nhiên cảm thấy thư sướng.

Sở Dương đứng lên, cười to hai tiếng, bước vào lều trại, nghênh đón ánh mắt giống như nhìn kẻ điên của đám huynh đệ, cười ngây ngô hai tiếng, mắng:“Mẹ nó!”.

Cả đám ngạc nhiên.

Cố Độc Hành đứng ở bên ngoài, thật lâu sau, mới cào cào da đầu, kì quái nói nói:“Vừa rồi ta cao hứng chuyện gì? Chuyện này là cái gì mà lộn xộn vậy?”.

Suy nghĩ nửa ngày không có kết quả, nhớ lại mỗi một câu mình nói, hình như đều không đủ để Sở Dương biểu hiện ra như thế, rốt cuộc càng nghĩ càng không hiểu, rốt cuộc buông tha cho, lẩm bẩm nói:“Cùng lão đại...... Thật sự không thể là người...... Hoàn toàn không thể lấy suy nghĩ của người bình thường để lý giải, tiêu chuẩn nhất quái thai......”.

Lắc lắc đầu, rốt cuộc chui vào lều trại......

............

Một đêm này, đám người Sở Dương hưng phấn không ngủ, mà Điền Bất Hối ở đối diện, cũng buồn bực không ngủ.

Đời người thống khổ nhất, không gì ngoài việc nhìn thấy kẻ địch sắp quyết đấu với mình, lại đột phá ngay tại trước mắt mình!

Hơn nữa, kẻ địch đột phá này, lại là kẻ có lực sát thương lớn nhất, cũng là tkẻ có ảnh hướng lớn nhất đến thắng thua!

Đương nhiên, cái này không phải đáng buồn nhất, mà đáng buồn nhất chính là, chính mình chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đột phá, cũng không thể làm việc gì quấy phá!

Người sáng suốt đều biết rằng, nếu muốn quấy phá, không nhất định sẽ thành công! Nhưng không quấy phá, kẻ địch lại nhất định sẽ đột phá!

Cố tình lúc này lại có một vị chấp pháp giả đứng ra, nói cho ngươi: Ngươi dám quấy phá, ta liền tiêu diệt ngươi! Không cho ngươi đợi đến quyết chiến ngày mai...... Liền diệt ngươi!

Điều này làm cho Điền Bất Hối làm sao không đứt từng khúc ruột gan? Làm sao có thể không oán giận trời đất không công bằng?

Cho nên Điền Bất Hối thấy không an tâm!

Cuối cùng cũng đem người triệu tập đủ.

“Trời đã sáng, chính là Hoàng Tọa quyết chiến. Nhưng lúc này, Cố Độc Hành đã đột phá! Hắn là kiếm đế!” Khuôn mặt của Điền Bất Hối tỏ ra bình tĩnh:“Một khi đột phá, tất nhiên càng khó có thể ngăn cản! Vốn thực lực hai bên chênh lệch rất ít, nếu là ngày mai để hắn thoải mái phát huy, như vậy khả năng chúng ta bại trận, sẽ chiếm tám phần!”.

“Vương Tọa chi chiến, chúng ta mất đi toàn bộ Vương Tọa! Nếu là hoàng tọa chi chiến, chúng ta lại mất đi toàn bộ Hoàng Tọa! Như vậy, cho dù chúng ta thắng, thì có khả năng làm gì?”.

Điền Bất Hối cười cười ngoan độc:“Một trận chiến này, tinh anh của trung tam thiên, toàn bộ bị chôn vùi! Hoặc là, đánh tới cuối cùng, chúng ta chỉ còn lại một cái...... Từ Thượng Tam Thiên tới, Thạch gia, thánh cấp cao thủ!”.

Tất cả mọi người có chút trầm mặc.

Loại sự tình này, thật sự có khả năng phát sinh.

Bởi vì người thắng cuối cùng, phải tàn sát sạch sẽ người thua! Đây là quy củ quyết chiến của Vong Mệnh Hồ! Người thua, không thể xuống núi!

Nếu là Hoàng Tọa bên ta chết sạch, Vương Tọa chết sạch...... Chỉ còn lại có vài tên Quân Tọa, cùng một vị Thánh Cấp được mời đến......

Như vậy, cho dù thắng, lại có thể như thế nào?

“Ý của Điền công tử là......” Triệu gia gia chủ cùng Lý gia gia chủ đồng thời mở miệng hỏi.

“Xử lý Cố Độc Hành!” Trong mắt Điền Bất Hối lóe sáng:“Chúng ta quyết chiến, không thể giống như Vương Tọa chi chiến. Cần phải vừa bắt đầu, liền tập trung lực lượng Hoàng Tọa cường đại nhất, trước đem vị kiếm đế vừa mới đột phá là Cố Độc Hành xử lý! Đừng cho hắn triển khai kiếm thế!”.

Mọi người đang ngồi, mặt sắc đều trầm trọng, đều gật gật đầu.

Kiếm đế, triển khai kiếm thế, ở trung tam thiên, chính là vô địch! Ở thời điểm Cố Độc Hành là nhất phẩm kiếm đế, triển khai kiếm thế, có thể đối kháng cửu phẩm Hoàng Tọa!

Như vậy, tam phẩm kiếm đế, uy lực sẽ như thế nào?

Không hỏi cũng biết!

“Hắc ma đại nhân! Ngài đối với ám sát, hoặc là chém giết bất ngờ, có kinh nghiệm nhất! Chuyện này, ngươi thấy thế nào?” Điền Bất Hối đứng thẳng hỏi Hắc Ma.

24 tháng 10 2017

Bài thơ "Bánh trôi nước" của Hồ Xuân Hương có 4 lớp nghĩa. Nghĩa thứ nhất là tả thực cái bánh trôi nước, một món ăn dân tộc làm bằng bột nếp sắc trắng, dáng bánh tròn, nhân bánh bằng đường phên (lấm lòng son).
 Bánh được nấu, được luộc trong nồi nước sôi (bảy nổi ba chìm). Bánh ngon hoặc dở, rắn hoặc nát là do bàn tay nhào bột nặn bánh. Hình ảnh chiếc bánh trôi được tả rõ ràng.

Bài thơ còn có 3 nghĩa nữa. Câu thơ thứ nhất với hai tiếng “thân em”, với từ "trắng" và "tròn" gợi lên sự liên tưởng về vẻ đẹp duyên dáng, trinh trắng của cô thiếu nữ Việt Nam.

Hai câu 2, 3 mang hàm nghĩa về thân phận "bảy nổi ba chìm", về cuộc đời “rắn nát ”của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ngày xưa.

Hình ảnh "tấm lòng son" ở câu thơ thứ tư ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam đó là tấm lòng son sắt thủy chung.
Chính những lớp nghĩa (2, 3 ,4) ấy mới làm nên giá trị nhân văn bài thơ "Bánh trôi nước"

24 tháng 10 2017

bánh trôi rất ngon

21 tháng 12 2020

vì bài thơ gồm hai lớp nghĩa: 

1. Nghĩa tả thực: Miêu tả cái bánh trôi nước về hình dáng, màu sắc, quá trình làm bánh và thành phẩm làm ra

2. Nghĩa ẩn du:

Tác giả mượn hình ảnh cái bánh trôi để nói về người phụ nữ:

+Có ngoại hình đẹp.             +Có thân phận bất hạnh hẫm hiu do lễ giáo pk

+ Không tự mình quyết định được số phận.    +Nhưng họ vẫn giữ pc tốt đẹp

27 tháng 10 2021

- Từ "rắn nát" trong bài thơ "Bánh trôi nước" thuộc loại từ ghép đẳng lập

 - Giải thích nghĩa từ rắn nát : rắn là cứng,nát là nhão

27 tháng 10 2021

-Từ "rắn nát" trong bài thơ "Bánh trôi nước" thuộc loại từ ghép đẳng lập

-Giải thích nghĩa từ rắn nát: rắn là cứng,nát là nhão

-Nguồn: Internet

26 tháng 10 2021

THAM KHẢO

Trong hai nghĩa , nghĩa thứ 2 là nghĩa chính. Nghĩa trước là phương tiện để nhà thơ chuyển tải nghĩa thứ hai. Nhờ có nghĩa thứ hai mà bài thơ mới có giá trị tư tưởng.

2 tháng 11 2021

Bài thơ có 2 tầng nghĩa:

- Tầng nghĩa 1: nghĩa thực: hình ảnh bánh trôi nước

- Tầng nghĩa 2: nghĩa tượng trưng: nhà thơ mượn hình ảnh bánh trôi để nói về thân phận của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến.

tham khảo:

Bánh trôi nước có mấy tầng nghĩa, tầng nghĩa nào quyết định giá trị bài thơ - Phạm Khánh Linh

1 tháng 11 2021

- Thuộc thể thơ Thất ngôn tứ tuyệt Đường luật

- Bánh trôi nước đc miêu tả cụ thể: trắng, tròn, chìm, nổi

- Thành ngữ “bảy nổi ba chìm” gợi ra một cuộc đời vất vả, gặp nhiều gian truân. Câu thơ “rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn” đã nói lên số phận phải phụ thuộc vào người khác, không được tự mình quyết định.

- Trong hai nghĩa, nghĩa quyết định giá trị bài thơ là nghĩa thứ hai. Vì nghĩa thứ hai mới bộc lộ được tư tưởng mà nhà thơ muốn gửi gắm. Hình ảnh bánh trôi nước chỉ là hình ảnh ẩn dụ cho người phụ nữ trong xã hội xưa.

1 tháng 11 2021

rút ngăn lại được ko bạn.

7 tháng 11 2021

Tham khảo!

https://hoc247.net/hoi-dap/ngu-van-7/banh-troi-nuoc-co-may-tang-nghia-tang-nghia-nao-quyet-dinh-gia-tri-bai-tho-faq422769.html