K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 4 2017

Mở bài:

-Giới thiệu Địa Đạo Củ Chi

-Lí do đến thăm(Ai tổ chức? Dịp nào? Tại sao đến: VD: để tìm hiểu thêm về văn hóa, lịch sử giải phóng miền Nam, chiến tranh Đông Dương)

-Để lại ấn tượng sâu sắc về một thời chiến tranh oanh liệt.

Thân bài:

-Tả bao quát:

+Kể về những kế hoạch bàn với bạn bè ở lớp( phân công làm gì, giờ giấc hành trình)

+Kể chuyến đi trên con đường dốc, ngoằn ngoèo+tâm trạng

+Tâm trạng khi từ xa nhìn thấy bảng chữ :"Địa đạo Củ Chi"

+Giới thiệu sơ về Địa đạo

+Tả bao quát địa đạo Củ Chi+tâm trạng

-Kể

+Kể trình tự các nơi được đến thăm(kho lương thực, hầm bẫy, nơi bàn quân sự, nơi ăn uống,...)

+Kể+tả các lối đi

+Kể những thứ mà hướng dẫn viên làm

+Kể những hoạt động tìm hiểu lịch sử( trò chơi, giải đáp,...)

......

+Tâm trạng

Kết bài:

Tâm trạng, cảm nghĩ, hứa hẹn bla bla bla

2 tháng 4 2017

Mạng cx ko có câu: '' Em hãy tả lại một cuộc đi chơi do trường tổ chức(du lịch Đảo Ngọc Xanh) '' đâu mà cóp

14 tháng 5 2021

“Em đi giữa biển vàng
Nghe mênh mang trên đồng lúa hát
Hương lúa chín thoang thoảng bay
Làm lung lay hàng cột điện
Làm xao động cả hàng cây.”

Đây là câu thơ mà tôi thích nhất. Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ và tôi thích thú nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời.

Sáng sớm, mặt trời vừa rời khỏi chiếc giường ấm áp, nhẹ nhàng vén làn sương mỏng, chiếu những tia nắng đầu tiên xuống không gian. Em chậm rãi đi bộ thưởng thức không khí mát lành của buổi sớm. Đâu đó trong không gian thoang thoảng hương thơm mát lành của cỏ xanh, quyện vào cái se se lạnh của sương sớm chưa tan hết. Vào mùa hè, cánh đồng lúa đã chuyển sang màu vàng ươm. Dưới cái nắng rạng rỡ của sáng sớm, dường như cánh đồng lúa được phủ thêm một lớp vàng rực rỡ. Cánh đồng lúa rộng bao la, trải dài đến tận chân trời, trông xa như một tấm thảm khổng lồ màu vàng ươm. Mỗi lần có cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua, những khóm lúa xô đẩy nhau tạo thành từng đợt, từng đợt sóng lúa nhấp nhô, nhấp nhô đùa nghịch nhau đến khi đập vào bờ mới thôi. Khi ấy em có cảm giác như có một bàn tay thần kỳ nào đó đang nhấc tấm thảm lúa đó tung lên rồi lại hạ xuống.

Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.

Thân lúa khi chín trở nên mềm hơn, đỡ cứng cáp hơn khi thì con gái nhưng rất dẻo dai. Vì dẻo dai nó mới có thể chứa được sức nặng của bông lúa khi trĩu xuống.

Đến mùa thu hoạch cánh đồng có nhiều “Con Trâu Đỏ” đang hăng hái nhai những cây lúa cho ra các hạt để mọi người đóng bao chở về nhà. Khung cảnh tấp nập khi mọi người thu hoạch lúa thật vui tươi, phấn khởi, ai ai cũng hào hứng vì lúa năm nay được mùa.

Bạn sắp xếp sao cho hợp lí nha

14 tháng 5 2021

' Quê hương là chùm khế ngọt cho con trèo hái mỗi ngày....' Đó là câu hát mà mẹ tôi thường hát ru tôi ngủ. và đặc biệt trong đó không thể thiếu hình ảnh đồng lúa chín vàng

. Cánh đồng mới thật thơ mộng làm sao. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Với sắc lúa chín vàng đang đung đưa nhau như chào đón ánh mặt trời.Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Từ xa có bóng một số bác nông dân ra đồng . Trên đồng ruộng còn có mấy con bù nhìn. Nó có nhiệm vụ giữ lúa cho mọi ngừoi khỏi quạ. 

Em rất yêu cánh đồng lúa quê em. Cánh đồng không chỉ giúp người nông dân làm kinh tế mà nó còn là nơi chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ của em và những đứa trẻ thôn quê.

7 tháng 1 2022

sinh hoạt lớp hay sinh hoạt ở nhà

7 tháng 1 2022

sinh hoạt nào cũng đc ạ

7 tháng 1 2022

Hôm nay là cuối tuần, bố mẹ quyết định sẽ làm một bữa tiệc nhỏ. Bởi vậy mà em đã vào bếp giúp mẹ nấu nướng.

Em giúp mẹ một số công việc nhỏ như nấu cơm, nhặt rau hay luộc thịt. Hai mẹ con vừa trò chuyện vừa làm việc. Mẹ hỏi han tình hình học tập của em. Em đã vui vẻ chia sẻ với mẹ. Mẹ còn dạy cho em cách nấu một số món ăn. Ngoài phòng khách, bố và anh trai vừa xem phim, vừa nói chuyện rất rôm rả.

Một tiếng sau, công việc nấu ăn đã xong xuôi. Em nhìn các món ăn vừa đẹp mắt, vừa thơm ngon mà lòng thật khâm phục mẹ. Tuy công việc bận rộn, nhưng mẹ luôn chăm sóc mọi người trong gia đình. Trước đó, bố và em trai được mẹ yêu cầu dọn dẹp bàn ăn, bát đũa. Rồi mọi người cùng nhau bê các món ăn ra bàn ăn. Mọi người vừa ăn cơm, vừa trò chuyện vui vẻ. Thỉnh thoảng, bố lại nhắc đến những vấn đề thời sự nóng hổi để cả nhà cùng bàn luận. Ai cũng chăm chú lắng nghe, và nói ra những suy nghĩ của mình.

Sau bữa cơm, em và em trai giúp mẹ dọn dẹp, rửa bát. Xong xuôi tất cả, mọi người lại ngồi trò chuyện, xem phim ngoài phòng khách. Em giúp mẹ gọt hoa quả rồi đem ra mời bố mẹ. Mọi người cùng nhau xem phim, và bàn luận sôi nổi về các nhân vật trong bộ phim. Lâu lắm rồi, gia đình của em mới vui vẻ như vậy.

Khoảng thời gian cả gia đình quây quần bên nhau thật hạnh phúc. Em cũng thêm hiểu và yêu thương các thành viên trong gia đình của mình nhiều hơn.

7 tháng 1 2022

cho mình hỏi là bạn có chép mang ko vậy

20 tháng 2 2021

Trong kì thi học sinh giỏi cấp trường năm nay, em đã đạt giải cao. Phần thưởng bố mẹ tặng em là một chuyến đi tham quan vùng sông nước Cà Mau. Điều đó làm em vô cùng hanh phúc vì em chưa một lần nào được đến với một vùng đất độc đáo như thế. Đặc biệt là sau khi em được hoc bài Sông nước Cà Mau của Đoàn Giỏi, niềm hứng thú trong em lại càng lớn. Chuyến tham quan Cà Mau của gia đình em đã diễn ra như thế đó.

Nghe được tin bố mẹ sắp xếp một chuyến tham quan vào dịp hè mà đặc biệt là ở Cà Mau, em vui sướng vô cùng. Niềm vui ấy thể hiện trong đôi mắt lấp lánh, trong nụ cười sung sướng của em suốt cả ngày biết tin. EM đã sắp xếp hết quần áo vào vali, mang đủ thứ vì sợ thiếu. May có mẹ cản lại chứ không em đã định ôm cả thế giới mất. Quần áo, đồ dùng đều đã chuẩn bị xong, gai đình em đi ra sân bay Nội Bài. Sân bay đông đúc quá làm em cứ bị ngợp vì em đi máy bay rất ít lần. May mà có bố mẹ luôn ở bên nên em bớt lo sợ hơn. Em lên máy bay trong niềm lâng lâng đến lạ. Chỉ một thoáng chốc thôi mà em đã ngủ mất rồi. Khi tới gần sân bay Tân Sơn Nhất, bố mẹ gọi em dậy. Có một người bạn của mẹ trong Sài Gòn làm du lịch nên vợ chồng cô sẽ cùng gia đình em tham quan chuyến này. Em thấy mọi thứ rất háo hức. 

Gia đình cô HOa- người bạn của mẹ em lái xe đến đón gia đình em. Và chú cũng đưa tất cả mọi người thẳng tiến về Cà Mau sau nhiều giờ đồng hồ vì mọi người muốn đến đấy rồi nghỉ luôn thể. Đến thành phố, một khách sạn ba sao xinh đẹp chào đón em và gia đình. Phòng khách sạn nhỏ xinh cùng rất nhiều thức ăn ngon đã ru ngủ em lúc nào chẳng hay. Đêm. Thời gian trôi nhanh quá. Một ngày di chuyên từ Bắc vào Nam thật khiến con người ta mệt mỏi. Nhưng sáng hôm sau, mọi người đều đã dậy sớm, dậy sớm để chào ngày mới ở Cà Mau đó.

Với một người Bắc như em, người miền Tây sao mà dễ thương quá. Em bị hấp dẫn bởi mọi thứ. Em yêu thích từng món ăn vỉa hè, ham thích từng chút đáng yêu của con người. Cô HOa bảo còn chưa là gì đâu, đi ngắm cảnh đi thì em sẽ bị mê luôn. Thế rồi mọi người đi ngắm cảnh sông nước. Em đòi đi thăm chợ Năm Căn bằng được. May mà vẫn chưa quá muộn. Nhìn gương mặt em náo nức àm cả bố, cả mẹ, cả vợ chồng cô HOa đều cười em. Đến chợ rồi. Em không thể tin được mọi thứ lại đẹp đến thế. Nhiều thuyền quá đi. Thuê được một chiếc thuyền, em lần đầu xâm nhập vào chợ nổi. Ôi, những bà, những chị, những cô gái sao mà xởi lởi, thân thiện đến thế. EM nhìn mà thích mê. May có máy ảnh, em lập tức tách tách vài tấm. Điều kì lạ là mọi người còn cười rất thân thiện và thậm chí chụp ảnh cùng em. Em mê li đồ ăn, sự khéo léo và cả tiếng nói của mấy cô gái Hoa Kiều. HỌ nhiều hàng hóa quá đi. Đặc biệt, em đã được ăn món gỏi chấm ba khía. Thì ra đây là con ba khía. Em thích quá. EM cứ ăn suốt. Chẳng biết bao món đã bỏ bụng rồi mà em vẫn mê. Êm đềm trên con sông Năm Căn, em thấy thích không khí, thích cảnh vật nơi đây. Nhìn thấy rừng đước, em mới thấy nhà văn Đoàn Giỏi chẳng ngoa chút nào. Tất cả mọi thứ đều đậm chất miền Tây và mang hương sắc Việt Nam. Em yêu thích Cà Mau quá. QUanh em chỉ có màu xanh, xanh bát ngát. 

Ngày vui rồi cũng trôi qua. Nô đùa chợ đêm, thăm chợ nổi, du thuyền.. làm gì thì em cũng làm rồi và bố mẹ thì cũng phải về với công việc. Gia đình cô Hoa tiễn cả nhà em cùng một đống đặc sản Cà Mau. Nhưng em chỉ quý ảnh của em thôi. Mọi thứ vui tươi, náo nức quá. EM thấy yêu vô cùng mảnh đất Cà Mau này. Từ sân bay Tân Sơn Nhất, em về thù đô, về trong niefm tiếc nuối đến lạ.

Chuyến đi kết thúc lâu rồi mà em vẫn thấy náo núc quá. Thiên nhiên VIệt Nam thì thật đẹp tươi. Và nếu, nếu có cơ hội, em thật mong mình sẽ đến thăm Cà Mau, đên thăm vùng đất đẹp của tổ quốc với thiên nhiên trong lành và con người nghĩa tình. Kí ức ấy đẹp tươi và đậm sâu trong tâm trí em mãi mãi. 

6 tháng 6 2018

Vậy em có chép trên đây ko (mạng)leuleu

23 tháng 2 2017

lỡ không có bạn nào giao lưu thì sao

5 tháng 3 2021

Thời học sinh đáng nhớ nhất có lẽ là những trò chơi đầy tinh nghịch. Những giây phút ra chơi sau giờ học đầy căng thẳng là liều thuốc bổ cho tinh thần giúp học sinh chúng em cảm thấy thoải mái và phấn chấn hơn. Cứ mỗi khi bác trống vang lên những tiếng kêu giòn giã, chúng em lại háo hức chạy thật nhanh ra sân trường để hòa mình vào những trò chơi thật thú vị. Khung cảnh sân trường giờ ra chơi lúc nào cũng để lại trong tâm trí em những ấn tượng thật đặc biệt.

Từ các cánh cửa, học sinh ùa ra sân trường như những chú chim non, sân trường bỗng chốc ngập tràn tiếng nói cười và rực rỡ màu sắc bởi màu áo của các bạn. Ông mặt trời trên cao có lẽ cũng bị giật mình bởi tiếng nô đùa, vén màn mây nhìn xuống nhân gian. Cả sân trường nhuộm trong cái nắng vàng rực rỡ. Trên cao, lá quốc kì đang tung bay đầy kiêu hãnh trong gió. Bác phượng già vẫn đứng lặng lẽ ở sân trường, tỏa bóng râm mát để cho chúng em chơi đùa. Sân trường chả mấy chốc đã tràn ngập những trò chơi bổ ích. Đi đến đâu, ta cũng bắt gặp những nhóm học sinh đang tụm năm tụm bảy, chuẩn bị bắt đầu một trò chơi nào đó.

Ở giữa sân trường, các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Sợi dây thừng được bện hết sức chắc chắn, hai bên là hai bạn đang cầm hai đầu sợi dây, quăng lên quăng xuống hết sức nhịp nhàng. Còn hai bạn nhảy chính thì đôi chân nhanh thoăn thoắt. Mặt các bạn hớn hở, lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi nhưng xem ra chẳng có vẻ gì là mệt. Thỉnh thoảng vài cơn gió mát thổi qua lau khô những giọt mồ hôi trên lưng áo. Những người đứng xem xung quanh đã rất nóng lòng, chuẩn bị sẵn sàng để cùng vào nhảy, đôi mắt dõi theo sợi dây một cách chăm chú.

Ở một góc khác, các bạn nam đang quan tâm đến trò kéo co. Mỗi đội gồm có 5 người, ai cũng cố gắng kéo thật mạnh, thật khỏe để chiếc khăn quàng đỏ ở giữa nghiêng về phía đội mình. Trận đấu diễn ra hết sức căng thẳng, không đội nào chịu nhường đội nào, các cổ động viên xung quanh hò hét ầm ĩ: “Cố lên! Cố lên”. Được cổ vũ nhiệt tình, những người tham gia như được tiếp thêm sức mạnh, đồng tâm, đồng lòng dốc sức để đem chiến về cho đội mình. Các bạn khác thì đang nắm tay thành vòng tròn để chơi trò mèo đuổi chuột. Người chơi cùng nhau hát bài hát quen thuộc, chú mèo và chú chuột vờn đuổi nhau thật hấp dẫn, chuột chạy trước thì mèo đã ở ngay sau.

Một số bạn thì chọn cho mình một góc yên tĩnh ngồi nói chuyện, đọc sách hay thảo luận sôi nổi về một bài toán khó dưới gốc cây phượng già với những chùm hoa rực rỡ như ánh nắng mùa hạ ấm áp. Mặt các bạn lúc thì đăm chiêu, lúc lại giãn ra và nở nụ cười thật tươi khi khám phá được điều gì thú vị. Vài bạn khác đi với nhau theo từng nhóm, thong thả tản bộ trong khuôn viên trường, ngắm nhìn những đóa hoa đang thi nhau khoe sắc, lắng nghe tiếng hót líu lo của những chú chim đang chuyền cành trên cao. Ba tiếng trống lại vang lên, học sinh lần lượt vào lớp để chuẩn bị cho những tiết học tiếp theo dù vẫn còn lưu luyến. Sân trường một lần nữa lại chìm trong cái vẻ yên ắng, có lẽ cũng nhớ lắm tiếng cười giòn giã của đám học sinh tinh nghịch.

Quang cảnh sân trường giờ ra chơi thật đông vui và nhộn nhịp. Khung cảnh ấy cùng những trò chơi lí thú đã trở thành một kỉ niệm đẹp khó phai trong thời học sinh của em.

heheTham khảo nhé!

16 tháng 3 2022

Thời học sinh đáng nhớ nhất có lẽ là những trò chơi đầy tinh nghịch. Những giây phút ra chơi sau giờ học đầy căng thẳng là liều thuốc bổ cho tinh thần giúp học sinh chúng em cảm thấy thoải mái và phấn chấn hơn. Cứ mỗi khi bác trống vang lên những tiếng kêu giòn giã, chúng em lại háo hức chạy thật nhanh ra sân trường để hòa mình vào những trò chơi thật thú vị. Khung cảnh sân trường giờ ra chơi lúc nào cũng để lại trong tâm trí em những ấn tượng thật đặc biệt.

Từ các cánh cửa, học sinh ùa ra sân trường như những chú chim non, sân trường bỗng chốc ngập tràn tiếng nói cười và rực rỡ màu sắc bởi màu áo của các bạn. Ông mặt trời trên cao có lẽ cũng bị giật mình bởi tiếng nô đùa, vén màn mây nhìn xuống nhân gian. Cả sân trường nhuộm trong cái nắng vàng rực rỡ. Trên cao, lá quốc kì đang tung bay đầy kiêu hãnh trong gió. Bác phượng già vẫn đứng lặng lẽ ở sân trường, tỏa bóng râm mát để cho chúng em chơi đùa. Sân trường chả mấy chốc đã tràn ngập những trò chơi bổ ích. Đi đến đâu, ta cũng bắt gặp những nhóm học sinh đang tụm năm tụm bảy, chuẩn bị bắt đầu một trò chơi nào đó.

Ở giữa sân trường, các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Sợi dây thừng được bện hết sức chắc chắn, hai bên là hai bạn đang cầm hai đầu sợi dây, quăng lên quăng xuống hết sức nhịp nhàng. Còn hai bạn nhảy chính thì đôi chân nhanh thoăn thoắt. Mặt các bạn hớn hở, lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi nhưng xem ra chẳng có vẻ gì là mệt. Thỉnh thoảng vài cơn gió mát thổi qua lau khô những giọt mồ hôi trên lưng áo. Những người đứng xem xung quanh đã rất nóng lòng, chuẩn bị sẵn sàng để cùng vào nhảy, đôi mắt dõi theo sợi dây một cách chăm chú.

Ở một góc khác, các bạn nam đang quan tâm đến trò kéo co. Mỗi đội gồm có 5 người, ai cũng cố gắng kéo thật mạnh, thật khỏe để chiếc khăn quàng đỏ ở giữa nghiêng về phía đội mình. Trận đấu diễn ra hết sức căng thẳng, không đội nào chịu nhường đội nào, các cổ động viên xung quanh hò hét ầm ĩ: “Cố lên! Cố lên”. Được cổ vũ nhiệt tình, những người tham gia như được tiếp thêm sức mạnh, đồng tâm, đồng lòng dốc sức để đem chiến về cho đội mình. Các bạn khác thì đang nắm tay thành vòng tròn để chơi trò mèo đuổi chuột. Người chơi cùng nhau hát bài hát quen thuộc, chú mèo và chú chuột vờn đuổi nhau thật hấp dẫn, chuột chạy trước thì mèo đã ở ngay sau.

Một số bạn thì chọn cho mình một góc yên tĩnh ngồi nói chuyện, đọc sách hay thảo luận sôi nổi về một bài toán khó dưới gốc cây phượng già với những chùm hoa rực rỡ như ánh nắng mùa hạ ấm áp. Mặt các bạn lúc thì đăm chiêu, lúc lại giãn ra và nở nụ cười thật tươi khi khám phá được điều gì thú vị. Vài bạn khác đi với nhau theo từng nhóm, thong thả tản bộ trong khuôn viên trường, ngắm nhìn những đóa hoa đang thi nhau khoe sắc, lắng nghe tiếng hót líu lo của những chú chim đang chuyền cành trên cao. Ba tiếng trống lại vang lên, học sinh lần lượt vào lớp để chuẩn bị cho những tiết học tiếp theo dù vẫn còn lưu luyến. Sân trường một lần nữa lại chìm trong cái vẻ yên ắng, có lẽ cũng nhớ lắm tiếng cười giòn giã của đám học sinh tinh nghịch.

Quang cảnh sân trường giờ ra chơi thật đông vui và nhộn nhịp. Khung cảnh ấy cùng những trò chơi lí thú đã trở thành một kỉ niệm đẹp khó phai trong thời học sinh của em.

 

hehe

 

5 tháng 3 2018

Trong cuộc sống, ai cũng có một người bạn gần gũi để chia sẻ với nhau từng niềm vui nỗi buồn, để tâm sự nhỏ to những bí mật của riêng mình. Em có một người bạn rất thân, đó là Nam. Chúng em lớn lên ở cùng một con phố, học với nhau từ lớp mẫu giáo. Trải qua 7 năm, tình bạn chúng em vẫn gắn bó và ngày càng thân thiết hơn.

Năm nay Nam 11 tuổi, cùng tuổi với em. Có lẽ vì chúng em có rất nhiều nét tương đồng nên có thể chơi thân với nhau lâu đến vậy. Bạn có đôi mắt to tròn, ẩn giấu dưới cặp kính cận, có gọng kính màu đen. Vì vậy biệt danh em đặt cho bạn là Nô-bi-ta. Khuôn mặt bạn bầu bĩnh, chiếc miệng mở rộng, mỗi khi bạn nhoẻn miệng cười đều thể hiện sự tươi tắn, hồn nhiên. Bạn có dáng người khá mập nhưng rất nhanh nhẹn trong mọi hoạt động và đặc biệt là các môn thể thao.

Nam rất thông minh và học giỏi, đây là điều em khâm phục nhất ở bạn. Bạn luôn đạt kết quả cao trong học tập và làm lớp trưởng trong suốt 5 năm cấp một. Môn học giỏi nhất của bạn là môn Toán, bạn rất thích thử thách mình với những bài toán khó. Mỗi khi có thời gian, bạn thường giảng những bài tập khó để giúp em cùng tiến bộ trong học tập. Không những vậy, Nam còn là một lớp trưởng rất gương mẫu. Bạn luôn đi học sớm, mặc đúng đồng phục và nhắc nhở các bạn trong lớp cùng thực hiện. Những bạn trong lớp có kết quả học tập còn kém, Nam luôn nói chuyện và khuyên nhủ các bạn chăm chỉ làm bài tập. Vì vậy, bạn nhận được sự quý mến và tin tưởng từ bạn bè, thầy cô. Đó là những tính cách của Nam khiến em khâm phục và cố gắng học hỏi từ bạn.

Tuy vậy, Nam cũng là một bạn trai khá nghịch ngợm và hồn nhiên như lứa tuổi của chúng em. Khi có thời gian rảnh rỗi, chúng em thường rủ nhau đi chơi khắp khu phố với những trò tinh nghịch như bắn bi, đá bóng, đá cầu… Em và Nam đặc biệt thích môn bóng đá, chúng em luôn là cặp tiền đạo ăn ý vì vậy đội bóng luôn dành chiến thắng.

Em luôn cảm thấy may mắn khi có một người bạn thân tốt như Nam, chúng em đã cùng lớn lên và học tập bên nhau từ thời ấu. Sau này dù có đi đến phương trời xa xôi, tình bạn của chúng em vẫn luôn gắn bó và chia sẻ với nhau mọi điều trong cuộc sống.