K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 1 2022

phải

20 tháng 1 2022

hình như z á

27 tháng 12 2022

Đặt câu:

Tôi luôn yêu thương cha mẹ hơn nữa qua câu tục ngữ '' Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong Nguồn chảy ra''.

27 tháng 12 2022

câu : " cơm cha áo mẹ chữ thầy 

    gắng công mà học có ngày thành danh "

đặt câu : con nên nhớ câu " cơm cha áo mẹ chữ thầy / gắng công mà học có ngày thành danh " vì nó nói về công lao cha mẹ nuôi nấng chăm sóc con và công lao thầy cô giáo dạy dỗ con , con phải biết gắng công để trở thành những người có ích cho xã hội này nhé ! 

11 tháng 4 2022

vì chưa chia tay nên ko bt ^^ ( chia tay cả lớp é , chớ hông bậy đâu nhe ^^

11 tháng 4 2022

tham khảo

Bánh xe thời gian trôi thật nhanh làm sao. Thoáng cái, 5 năm đã trôi qua, giờ đây em đã chuẩn bị phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu. Đến giờ, những kí ức về ngày đầu tiên em đi học, ngày đầu tiên bước vào đây vẫn còn nguyên vẹn. Thế mà, bây giờ đã là anh chị cả trong trường, là tấm gương để các em bé noi theo.

Cảm xúc khi sắp ra phải chia tay ngôi trường vô cùng hỗn độn. Em suy nghĩ rất nhiều về thầy cô, bạn bè… Việc không được gặp lại người thầy gắn bó cùng mình 5 năm học, khôn được nghe những bài giảng của thầy . Cảm giác ấy sao mà trống trải thế! Em vẫn còn nhớ những khoảnh khắc thầy cầm tay mình đưa từng nét chữ, ân cần chỉ bảo từng phép tính. Những ngày em ốm không đi học được, thầy qua tận nhà hỏi thăm, giảng bài cho em. Em cảm động không kìm được nước mắt ôm chầm lấy thầy, em nói nhớ thầy và các bạn quá,mong sớm khỏi để có thể đến lớp. Thầy đã an ủi, động viên và kể những câu chuyện làm em cười. Đến bao giờ, em mới có thể tìm được một người thầy như thế trong cuộc đời. Nhờ có thầy, mà em coi lớp học như nhà, thầy như cha, các bạn là anh em. Chúng ta yêu thương, đùm bọc nhau thực sự. Tình cảm tuy giản dị nhưng chân thành.

Còn các bạn, em nhớ nhất là các buổi hoạt động tập thể của lớp, đi tham quan hay tham gia văn nghệ của trường. Cả lớp cùng nhau làm việc, cùng vui chơi, đoàn kết vô cùng. Chi Đội lúc nào cùng giành giải xuất sắc, đó không thể là nỗ lực cá nhân, đó là sức mạnh của tinh thần đồng đội. Ở lớp, những giờ ra chơi cùng nhau nhảy dây, đá cầu, trốn tìm. Sao mà nhớ quá, còn bao lâu chúng ta được bên nhau như vậy nữa nhỉ? Nhanh quá, em vẫn còn muốn chơi với các bạn lâu hơn nữa, muốn cùng học với các bạn lâu hơn nữa.

Kết thúc kỳ học này, chúng ta sẽ chia tay, mỗi người một nơi. Có thể may mắn, một vài người sẽ học cùng lớp 6, nhưng còn đại gia đình của 5A1 của ta thì sẽ như thế nào? Ôi, khoảnh khắc chia ly thật không dám nghĩ đến. Trường lớp mới sẽ như thế nào khi ta không còn những người bạn thân thiết. Nhớ phấn trắng, nhớ bảng đen, nhớ cả bộ bàn ghế, nhớ bút máy, mực tím. Nhớ tất cả mọi thứ, thật không dễ dàng. Giờ đây, em muốn khóc òa lên như ngày đầu đi học, như lúc mẹ buông tay em ra và bảo em hãy tự mình bước đi.

 

Còn một chút thời gian, em muốn mình cố gắng để những ngày này thật vui vẻ cùng các bạn. Cùng mọi người làm ra những kỉ niệm thật khó quên, để sau này quay lại, mọi người vẫn cảm thấy hạnh phúc.

9 tháng 11 2023

Đại từ: con

9 tháng 11 2023

Con, mẹ.

        Mẹ hãnh diện vì conTừ khi Lộc trở thành sinh viên năm nhất của một trường đại học cũng là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Để kéo dài thêm sự sống, bác sĩ cho biết mẹ Lộc phải được ghép gan. Nghe vậy, Lộc đã dũng cảm xin được hiến gan mình để kéo dài thêm sự sống cho mẹ. Trước khi vào phòng cách ly để chuẩn bị cho ca phẫu thuật ghép gan, chị gái Lộc chỉ biết động viên em. Chị...
Đọc tiếp

        Mẹ hãnh diện vì con

Từ khi Lộc trở thành sinh viên năm nhất của một trường đại học cũng là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Để kéo dài thêm sự sống, bác sĩ cho biết mẹ Lộc phải được ghép gan. Nghe vậy, Lộc đã dũng cảm xin được hiến gan mình để kéo dài thêm sự sống cho mẹ. Trước khi vào phòng cách ly để chuẩn bị cho ca phẫu thuật ghép gan, chị gái Lộc chỉ biết động viên em. Chị Ngọc ghé gần Lộc hỏi nhỏ:

- Em có sợ đau không?

Lộc gật đầu, mỉm cười nói:

- Chị đừng lo, thương mẹ là sẽ vượt qua hết chị à!

Để có được ca ghép gan thành công như ngày hôm nay, mẹ Lộc đã dằn vặt rất nhiều trước khi đi đến quyết định cuối cùng là nhận gan từ con trai. Mẹ Lộc nói: “Mẹ đã cho các con được gì đâu!Cũng chưa biết sẽ sống thêm được bao lâu nữa nên không nỡ lấy đi một phần cơ thể của con như vậy”.

Hôm qua là một ngày mới, ngày mà ông Hà giải tỏa được tất cả những hồi hộp, lo lắng. Hạnh phúc đã lan tòa đến nhiều người khi biết vợ và con trai ông đã vượt qua chặng đường khó khăn và nguy hiểm. Gặp con sau phẫu thuật, ông Hà kể về nụ cười rạng rỡ hiện rõ trên gương mặt của con: “Mẹ con sao rồi ba?” là câu hỏi đầu tiên của con trai ông sau khi tỉnh lại.

Việc làm của Lộc là việc làm bình thường mà bất kì người con nào khi rơi vào hoàn cảnh đó cũng sẽ làm như thế. Xã hội không thiếu những người con khỏe mạnh nhưng lại đối xử không tốt với cha mę minh. Thế nên, việc hiến gan của Lộc thật đáng quý. Việc làm ấy xuất phát từ tình yêu thương, biết sẻ chia sự đau đớn cũng như giành lại cuộc sống cho mẹ mình. Theo Báo

Câu 6: Hãy ghi lời chúc hoặc lời động viên, chia sẻ của em với anh Lộc qua câu chuyện này

0
22 tháng 5 2022

refer

Trường của em nằm ở một vùng nông thôn thuộc tỉnh Trà Vinh. Vì dịch bệnh hoành hành mà hơn nữa năm tất cả học sinh chúng em phải học online. Nhưng từ giờ chúng em đã có thể đến trường rồi.

Cũng nhờ các cấp chính quyền và người dân đồng lòng chống dịch. Nhờ vậy dịch bệnh đã thuyên giảm đi rất nhiều. Em không thể nào quên được ngày mà chúng em được trở lại trường. Sáng sớm hôm ấy, các cô chú ở xã và các cô chú ở y tế xã cũng có mặt rất sớm ở trường. Các cô y tế xã thì xịt khuẩn xác trùng tất cả bàn ghế của lớp. Còn các cô chú ở xã thì phối hợp cùng thầy cô hướng dẫn các em đo thân nhiệt rửa tay trước khi vào lớp. Tầm 2 mét là có máy đo thân nhiệt, mặc dù e ấy nhỏ bé như vậy mà rất hữu ích. Bạn nào mà bị sốt là máy phát hiện ra được ngay. Các bạn học sinh thì xếp hàng rất ngay ngắn , từng bạn từng bạn chăm chú làm theo sự hướng dẫn của thầy cô. Gương mặt các bạn, ai ai cũng vui mừng vì sau thời gian xa trường xa bạn.

Chúng em rất vui vì dịch bệnh đã được kiểm soát. Để chúng em lại được ngồi học dưới mái trường thân yêu.

22 tháng 5 2022

Refer

 

Trường của em nằm ở một vùng nông thôn thuộc tỉnh Trà Vinh. Vì dịch bệnh hoành hành mà hơn nữa năm tất cả học sinh chúng em phải học online. Nhưng từ giờ chúng em đã có thể đến trường rồi.

Cũng nhờ các cấp chính quyền và người dân đồng lòng chống dịch. Nhờ vậy dịch bệnh đã thuyên giảm đi rất nhiều. Em không thể nào quên được ngày mà chúng em được trở lại trường. Sáng sớm hôm ấy, các cô chú ở xã và các cô chú ở y tế xã cũng có mặt rất sớm ở trường. Các cô y tế xã thì xịt khuẩn xác trùng tất cả bàn ghế của lớp. Còn các cô chú ở xã thì phối hợp cùng thầy cô hướng dẫn các em đo thân nhiệt rửa tay trước khi vào lớp. Tầm 2 mét là có máy đo thân nhiệt, mặc dù e ấy nhỏ bé như vậy mà rất hữu ích. Bạn nào mà bị sốt là máy phát hiện ra được ngay. Các bạn học sinh thì xếp hàng rất ngay ngắn , từng bạn từng bạn chăm chú làm theo sự hướng dẫn của thầy cô. Gương mặt các bạn, ai ai cũng vui mừng vì sau thời gian xa trường xa bạn.

Chúng em rất vui vì dịch bệnh đã được kiểm soát. Để chúng em lại được ngồi học dưới mái trường thân yêu.

24 tháng 9 2023

Bạn tham khảo thôi nhé, mình không dám chắc là mình viết hay đâu...
Cuối thu, trời trở nên lạnh dần. Chà, mùa đông đến từ lúc nào em cũng không biết nữa. Từ phương Bắc, những cơn gió lạnh lẽo tràn về từ lúc nào không hay. Nhìn trên trời, những chú chim én đã bay về phương Nam tránh rét. Vì trời lạnh, mẹ thúc giục em lấy áo ấm ra mặc kẻo ốm. Chiếc áo len mẹ mới đan những ngày đầu thu, trông thật đẹp mắt. Em rất vui sướng khi được khoác lên người chiếc áo mà đôi bàn tay dịu hiền của mẹ đan cho em.