K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 8 2019

Uầy ai bài văn logic thế bn 

Cái cô đó nói xấu rồi  thì đương nhiên là bà tám mách lẻo 

Nói chung là cô thế nào ý thì con thế đấy

Hai mẹ con rắc nghiệp vào thân :> Thế thoi !

9 tháng 8 2019

Trong nhà chỉ có 2 cô cháu thôi mà

28 tháng 7 2018

Cx dễ thui bn ạ , câu nói trên đã phần nào cho ta thấy sự bất lực của lão hạc khi để cậu con trai phải đi lm đồn điền vất vả. Vì nhà ko có tiền nên ms phải để cậu đi lm thuê công việc vất vả ko biết khi nào sẽ quay về hoặc cũng có thể ko bao giờ về nữa. Câu nói trên như một minh chứng về điều này ...từ đosuy ra dk tình yêu của lão hạc với con trai rất to lớn biết nhường nào- đó là ý kiến của mình nhé, có gì ko phải mong các bạn chỉ giúp mình ạ!

25 tháng 10 2018

Nhắc đến con trai lão, ta hiểu lão yêu con sâu sắc đến nhường nào! Lão thương con không lấy được vợ, phẫn chí phải ra đi. Trong việc lỡ dở tình duyên này, lão luôn day dứt vì mình không phải. Ai đời làm cha mà không lo nổi hạnh phúc cả đời cho con, để nó phải đi làm đồn điền cao su? Lão thương con đứt ruột nhưng lại bất lực để con ra đi. Tất cả cũng chỉ tại những hủ tục của xã hội đương thời : bên nhà gái thách cưới nặng quá, lão nghèo nên không thể lo nổi, khiến trai gái yêu nhau mà không đến được vs nhau. Xã hội xưa bên nhà gái thách cưới rất nặng. Lão không cho nó bán vườn đâu phải vì không thương nó, đứa con mới lớn sao hiểu được sự lo lắng của người cha đã từng trải, suy nghĩ thấu đáo cho tương lai của con : “ Ai lại bán vườn đi lấy vợ ? Vả lại bán vườn đi thì cưới vợ về ở đâu? Với lại , nói cho cũng nữa, nếu đằng gái họ cứ khăng khăng đòi như vậy, thì dẫu có bán vườn đi cũng không đủ cưới”. Con trai lão “thấy bố nói thế thì thôi ngay”, “thôi” nhưng nó có vẻ buồn vì “hai đứa mê nhau lắm”

30 tháng 4 2022

BPTT : liệt kê 

Giá trị biểu đạt của phép tu từ đó là : tăng sức biểu đạt , tính nghiêm túc của người nói đồng thời làm rộng quy mô những đối tượng trong lời nói cần phải làm gì .

14 tháng 9 2023

Chọn B

16 tháng 9 2023

Tham khảo

- Bà tảo tần, đảm đang, giàu đức hi sinh; yêu thương và hết mực chăm sóc cháu; mạnh mẽ, vững tin, là chỗ dựa vững vàng cho cháu. Một số từ ngữ, chi tiết trong bài thơ thể hiện hình ảnh người bà: Bà cùng cháu nhóm lửa suốt tám năm ròng; bà hay kể chuyện; bà nuôi dạy, bảo ban cháu; trong những năm tháng chiến tranh khốc liệt, bà vẫn “vững lòng”; “lận đận đời bà”; đến tận bây giờ bà vẫn giữ thói quen dậy sớm nhóm lửa,… Hình ảnh bà cũng là vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam – tảo tần sớm hôm, chịu thương, chịu khó, giàu tình yêu thương và đức hi sinh.

- Tình cảm người cháu dành cho bà là tình yêu thương, sự biết ơn, lòng kính yêu, nỗi niềm mong nhớ. Một số từ ngữ, chi tiết trong bài thơ thể hiện tình cảm đó: “cháu thương bà”; cháu cùng bà nhóm lửa suốt tám năm ròng; “nghĩ thương bà khó nhọc”; “Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa”; người cháu dù đã đi xa nhưng vẫn luôn nhớ về bà và bếp lửa,…

1 tháng 1 2018

a) Được nối bằng dấu phẩy có quan hệ ý nghĩa điều kiện

b)Được nối bằng dấu phẩy có quan hệ ý nghĩa đồng thời

Mọi người giúp mình sửa bài văn này được không ạ ? Nếu mình viết thế này thì có tính là lạc đề không ạ ? Nhớ giúp mình nha, mai mình thi rồi. Cảm ơn các bạn nhiều lắm ! Đề bài: Kể về một món quà bất ngờ em nhận được nhân ngày sinh nhật hay lễ Tết. Có khi nào bạn mong muốn mình quay lại thời thơ ấu ? Tôi thì có đấy, dẫu biết điều đó chỉ tồn tại khi trên...
Đọc tiếp

Mọi người giúp mình sửa bài văn này được không ạ ? Nếu mình viết thế này thì có tính là lạc đề không ạ ? Nhớ giúp mình nha, mai mình thi rồi. Cảm ơn các bạn nhiều lắm !

Đề bài: Kể về một món quà bất ngờ em nhận được nhân ngày sinh nhật hay lễ Tết.

Có khi nào bạn mong muốn mình quay lại thời thơ ấu ? Tôi thì có đấy, dẫu biết điều đó chỉ tồn tại khi trên đời này có phép màu. Đối với tôi, thời thơ ấu chiếm giữ một vị trí vô cùng đặc biệt. Nó giống như một chiếc hộp lưu giữ những kỉ niệm vậy. Thường kỉ niệm thì sẽ đi kèm với kỉ vật, tôi cũng có một món đồ mà mình xem như kỉ vật: một con búp bê – món quà đầu tiên cũng là món quà cuối cùng của bà tặng tôi nhân dịp sinh nhật.

Từ nhỏ tôi đã sống với bà do ba mẹ tôi thường đi công tác xa. Tình cảm giữa hai bà cháu rất khăng khít và gần gũi, nếu nói rằng tôi thương bà hơn cả ba mẹ mình thì cũng không có gì là nói quá. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in lần sinh nhật ấy dù đã bốn năm trôi qua. Hôm đó, tôi cùng bà về nhà sau khi mua đồ để chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật vào buổi chiều cùng ngày. Đi ngang qua một cửa tiệm đồ chơi, tôi tình cờ nhìn thấy con búp bê mặc một chiếc đầm xòe trắng tinh có đôi mắt màu xanh lục hút hồn cùng với mái tóc vàng óng nổi bật được trưng bày ở giữa tiệm. Tôi bị nó thu hút đến nỗi phải dừng lại ngắm một hồi lâu cho đến khi tiếng chuông đồng hồ lớn ở trung tâm thị trấn vang lên. Tôi giật mình và đi tiếp đoạn đường mình đã bỏ quên khi nãy, vừa đi vừa hồn nhiên nói với bà:

– Ước gì cháu được tặng con búp bê đó vào sinh nhật chiều nay của cháu bà nhỉ ?

Tôi ngẩng đầu lên nhìn bà, thấy đôi mắt bà đượm buồn, tôi mới nhận ra mình đã lỡ lời. Tôi vội vàng nói lời xin lỗi, bà cười khổ, trông có vẻ như muốn nói gì nhưng lại thôi. Không khí đang vui vẻ bỗng lắng động lạ thường chỉ vì một câu nói của tôi. Gia đình tôi vốn không khá giả gì, nói đúng hơn là thuộc hạng “quèn”. Năm nay là năm đầu tiên tôi tổ chức sinh nhật, chỉ là một cái sinh nhật nhỏ nhưng nó gần như tiêu hết nửa tháng tiền lương của ba mẹ tôi khiến tôi chưa kịp vui mừng đã bị cảm giác có lỗi đè nặng. Lẽ ra tôi không nên nói ra câu đó mới phải, tôi cảm thấy giận cái tính vô tư này của mình hơn bao giờ hết.

Buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, gió thổi vi vu từng cơn, đó cũng là lúc sinh nhật của tôi bắt đầu với bốn năm đứa bạn thân và vài ba món ăn thơm phức, tất nhiên không thể nào thiếu đi người bà mà tôi thương nhất. Bữa tiệc tuy đơn giản nhưng rất ấm áp và rộn ràng, kéo dài đến tận buổi tối.

Sáng hôm sau tôi thức dậy với một tâm trạng không giống như thường ngày, có lẽ là do dư âm của bữa tiệc ngày hôm qua còn động lại chăng. Bước tới cửa sổ để hưởng chút nắng mai buổi sớm thì tôi chợt thấy một hộp quà to bự màu hồng thắt nơ màu trắng được để ngay ngắn trên bàn học của mình. Tính tò mò đã khiến tôi mở cái hộp quà ấy ra ngay và luôn, thật bất ngờ đó là con búp bê mà tôi đã ao ước hôm qua. Tôi vui sướng đến nỗi nhảy cẫng lên. Điều tôi làm tiếp theo là đi tìm bà, vì tôi biết chắc chắn ngoài bà ra thì không ai biết tôi thích nó. Thật may thay, vừa bước ra phòng khách là thấy bà ngồi ở đó, tôi chạy ngay tới ôm chầm lấy bà và ríu rít nói lời cảm ơn giống như một đứa trẻ lên ba đang bi bo tập nói. Bà tôi liền bật cười hiền từ, bảo:

– Cháu thích là được rồi, ngày hôm qua nghe cháu nói vậy bà cảm thấy rất đau lòng. Dù sao thì bà mong cháu sẽ luôn vui vẻ và khỏe mạnh như thế này là được rồi.

Nước mắt bỗng từ khóe mắt chảy ra nóng hổi, tôi vội chùi chùi quẹt quẹt rồi cười hì hì với bà. Bỗng có một tia nắng lọt vào phòng, chiếu sáng mọi ngóc ngách, làm cả căn phòng sáng bừng một màu hạnh phúc. Bà bây giờ giống như một thiên sứ mà ông trời đã ban tặng cho tôi vậy. Tôi không cần giàu sang, tôi chỉ cần thứ tình cảm mộc mạc mà ấm áp như bây giờ, thế là đủ. Có thể bà tôi không phải là người hoàn hảo, nhưng bà yêu thương tôi theo cách hoàn hảo nhất. Có thể bà tôi không thể cho tôi tất cả những gì tôi muốn, nhưng bà đã cho tôi tất cả những gì bà có.

Nhưng tôi lại không ngờ rằng đó cũng chính là khoảnh khắc bình yên cuối cùng trước cơn bão to lớn đang từ từ ập đến. Vài tuần sau, bà tôi lâm bệnh nặng và qua đời. Ngày bà ra đi, trời mưa to tầm tã như cũng muốn chia buồn cùng gia đình chúng tôi vậy. Hóa ra bà đã rời đi, không một lời để lại, không một dấu hiệu báo trước. Bà biến mất khỏi cuộc sống của tôi một cách sạch sẽ như thể chưa từng tồn tại. Giống như chỉ là ảo mộng trong một giấc mơ dài đằng đẵng. Nhưng có giấc mơ nào lại thật đến vậy, lại đau đớn và xinh đẹp đến vậy ?

Mãi mãi đến sau này, tôi mới biết được một sự thật đau lòng. Chỉ vì muốn mua cho tôi con búp bê đó mà bà phải còng lưng làm việc để trả lại số tiền lương mà mình đã ứng trước. Hóa ra, trong chuyện này, tôi chính là người có lỗi lớn nhất, là người đã gián tiếp gây ra cái chết cho bà. Lúc biết chuyện, tôi tự khóa chặt mình trong bốn bức tường không có một chút ánh sáng, tôi dày vò bản thân gần như điên dại để ngăn chặn nỗi đau xuất phát từ con tim mình. Dù làm cách nào cũng không thoát ra khỏi nỗi đau đó được, nó cứ cào xé tôi khiến tôi đau đớn đến tột cùng. Sau một thời gian dài như vậy, tôi từ từ cũng thoát ra được nỗi ám ảnh đó và quay trở lại nhịp sống hằng ngày. Nhưng trong tim tôi đã hình thành một vết sẹo không thể lành lại được.

Thời gian giúp con người thêm trưởng thành, giúp cho những kỉ niệm, kỉ vật trở nên quý giá. Nhờ đó, mỗi con người cũng biết trân trọng quá khứ và biết hướng tới tương lai nhiều hơn. Những kỉ vật như những chiếc cầu thần diệu, nối liền quá khứ, hiện tại và tương lai. Đối với tôi, con búp bê ấy là tất cả, tôi vẫn luôn giữ cẩn thận con búp bê thay cho lời nói với bà: cháu nhớ bà lắm.

1
24 tháng 12 2018

không lạc đề nha bn

Trong phóng sự Tôi kéo xe của Tam Lang (viết về những người làm nghề kéo xe chở người thời trước Cách mạng tháng Tám năm 1945), có đoạn hội thoại:- Mày đã “làm xe” lần nào chưa?- Bẩm, chúng cháu chưa làm bao giờ cả.Trong Cạm bẫy người của Vũ Trọng Phụng – một tác phẩm vạch trần trò gian xảo, bịp bợm của những kẻ đánh bạc trước năm 1945 – có câu: Tôi rất...
Đọc tiếp

Trong phóng sự Tôi kéo xe của Tam Lang (viết về những người làm nghề kéo xe chở người thời trước Cách mạng tháng Tám năm 1945), có đoạn hội thoại:

- Mày đã “làm xe” lần nào chưa?

- Bẩm, chúng cháu chưa làm bao giờ cả.

Trong Cạm bẫy người của Vũ Trọng Phụng – một tác phẩm vạch trần trò gian xảo, bịp bợm của những kẻ đánh bạc trước năm 1945 – có câu: Tôi rất lấy làm lạ là vì cứ thấy hai con chim mòng thắng trận, ù tràn đi mà nhà đi săn kia đã phí gần hai mươi viên đạn.

Nêu tác dụng của việc sử dụng biệt ngữ xã hội (in đậm) trong các trường hợp trên. Đọc tác phẩm văn học, gặp những biệt ngữ như thế, việc đầu tiên cần làm là gì?

1
12 tháng 9 2023

- Trong phóng sự “Tôi kéo xe” của Tam Lang: “làm xe” có nghĩa làm nghề kéo xe chở người. Tác dụng: Tam Lang sử dụng biệt ngữ xã hội để miêu tả cuộc sống của những người làm nghề kéo xe chở người. Nhờ biệt ngữ đó, bức tranh cuộc sống trở nên chân thực, sinh động.

- Trong “Cạm bẫy người” của Vũ Trọng Phụng: chim mòng có nghĩa là người chơi bạc, nhà đi săn có nghĩa chủ sòng bạc, hai mươi viên đạn nghĩa là hai mươi đồng bạc. Tác dụng: Vũ Trọng Phụng sử dụng biệt ngữ xã hội để lên án tệ nạn cờ bạc trong “Cạm bẫy người”. Nhờ biệt ngữ đó, bức tranh cuộc sống trở nên chân thực, sinh động.

- Đọc tác phẩm văn học, gặp những biệt ngữ như thế, việc đầu tiên cần làm là xác định nghĩa của biệt ngữ để hiểu đúng nội dung của văn bản.

Mình muốn tất cả xem Như đã biết người Việt Nam cực kì thông minh chứng minh đã thấy đứng top 5 người thông minh thế giới. Nhưng tại sao giới trẻ hiện nay lại không phát triển được toàn bộ khả năng. Rất rõ ràng là do cách giáo dục của Việt Nam.  Hoàn toàn sai mình khẳng định luôn. Phong tục của người nước ngoài là đọc sách. Họ rất ưu tiên cho việc...
Đọc tiếp

Mình muốn tất cả xem 

Như đã biết người Việt Nam cực kì thông minh chứng minh đã thấy đứng top 5 người thông minh thế giới. Nhưng tại sao giới trẻ hiện nay lại không phát triển được toàn bộ khả năng. Rất rõ ràng là do cách giáo dục của Việt Nam.  Hoàn toàn sai mình khẳng định luôn. Phong tục của người nước ngoài là đọc sách. Họ rất ưu tiên cho việc đọc sách. Sách ở thư viện là miễn phí. Còn ở Việt Nam là chú đưa tiền đây thì số sách này mới là của chú ok  :))  Phong tục Việt Nam gọi là học thêm suốt ngày. Mình nói lun cho các phụ huynh biết này  học nhiều chẳng để làm gì cả.  IQ ko cần phải quá thông minh nha. Người nào có EQ cao thì sau này sẽ làm giám đốc rất dễ còn IQ cao cũng chỉ là làm thuê thôi. Vì sao tại vì EQ là chỉ số cảm xúc. Một người lãnh đạo thực thụ thì phải hiểu rõ cảm xúc của mọi người nên người nào có EQ cao là dễ làm giám đốc. Còn IQ cao thì họ chỉ giỏi về 1 chuyên môn thôi tức là làm thuê. Chỉ số IQ có thể tính được nhưng chỉ số EQ là không thể. Học sinh Việt Nam bị phụ huynh ép cho đi học thêm quá nhiều nên nhiều học sinh thường sẽ có cảm xúc robot. Bạn hiểu cảm xúc robot là gì không có nghĩa là gần như không có cảm xúc chỉ quan tâm tới 1 việc học. Vì vậy khuyên phụ huynh Việt Nam nên cho con của mình học các môn năng khiếu như chơi đàn này , bóng đá, võ , ... là các môn giải trí sẽ rất tốt.  Các phụ huynh toàn có quan niệm rằng mày cứ học được điểm cao thế là vui rồi. Thế là mình xin chấp 2 tay luôn ạ. Điểm số không làm gì được. Mà quan trọng phải là kiến thức bạn nắm được để sau này vận dụng trong cuộc sống chứ điểm số không bao giờ đánh giá được con người bạn.  Mình muốn các bạn mạnh dạn chia sẻ với phụ huynh nhé .

4
26 tháng 7 2019

quá chuẩn luôn bạn à viết hay lắm phụ huynh  Việt Nam toàn cho học từ sáng đến tối mà ko biết gì

Tra loi :

Bn ns rat dung dark boy ak!

# study well

12 tháng 9 2023

Tham khảo!

a. Từ "lầy" là biệt ngữ xã hội chỉ những người hài hước và hóm hỉnh. Việc sử dụng biệt ngữ như vậy giúp cuộc hội thoại trở nên ngắn gọn, súc tích hơn. Đồng thời thể hiện được tính cách nhân vật.

b. Từ "hem" là biệt ngữ xã hội chỉ những điều không biết. Việc sử dụng biệt ngữ như vậy làm không khí nói chuyện trở nên gần gũi hơn. Thể hiện được bối cảnh câu chuyện và đặc điểm tính cách của các nhân vật tham gia vào cuộc hội thoại đó.

12 tháng 9 2023

Các biệt ngữ:

a. lầy

b. hem

Nhận xét: Các biệt ngữ trên hình thành trên những quy ước riêng của những người trẻ tuổi, thường được sử dụng trong phạm vi hẹp. Trong câu a sử dụng khi giao tiếp với bố - người lớn nên không phù hợp. Trong câu b sử dụng khi giao tiếp với bạn bè – có thể sử dụng biệt ngữ.