K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 4 2016

1. Mở bài: Giới thiệu về cuộc gặp kì lạ với nàng Âu Cơ và những người con.

2. Thân bài:

- Kể về cuộc gặp gỡ:

 + Em đã gặp Âu Cơ và những người con của nànong hoàn cảnh nào? Miêu tả hình dáng, điệu bộ, cử chỉ,... của họ.

 + Khung cảnh của cuộc gặp (thiên nhiên, con người, sinh hoạt, lao động,...)

 + Em đã trò chuyện với họ những gì?

- Qua lần gặp gỡ ấy, em hiểu thêm điều gì về Âu Cơ, Lạc Long Quân, những người con của họ và đất nước Hùng Vương thuở ban đầu.

- Điều lí thú và bổ ích qua lần gặp ấy.

- Tình cảm và suy nghĩ của em về nhân vật đó.

3. Kết bài: Giấc mơ thật tuyệt diệu, cuộc gặp gỡ ấy vô cùng lí thú đối với em.

24 tháng 4 2016

Các bạn ạ ! Chúng mình hẳn ai cũng từng trải qua những giấc mơ thú vị, cách đây một tuần, tôi vừa mơ một giấc mơ mà qua đó, tôi đã học được rất nhiều điều. 


Hôm ấy, vào buổi trưa, trời đang vào lúc chuyển mùa. Những cơn gió đầu mùa thu mát mẻ thổi những chiếc lá khô bay dọc mép sân, đang làm bài tập, tôi bỗng thấy hai mắt tự dưng ríu lại. Cứ thế, tôi gục ngay dưới góc học tập của mình. Tôi đi vào một giấc mơ. 

Trong giấc mơ ngắn ngủi, tôi thấy mình bị lạc giữa một khu rừng lớn bốn bề cây cao. Tôi lần đường tìm ra bờ suối mong sẽ gặp ai đó đi rừng. Phải đến ngang chiều, tôi mới nhìn thấy dòng nước mát khi chân tay và cả người nữa đã rời rã. Vừa vục tay xuống một ngụm nước, tôi bỗng giật mình. 

Cháu là ai ? Sao lại tới đây ? Một bà lão tóc bạc trắng đang đứng ngay trước mặt tôi. 

Thấy tôi hoảng hồn nhưng trông vẻ mặt phúc hậu của bà, tôi ngập ngừng : 

Dạ ! Cháu…cháu… 

Cháu đừng sợ ! 

Dạ ! Thế bà là ai ạ ? 

Bà là thủy tổ của người Việt cháu ạ ! 

A ! Cháu hiểu rồi ! Bà chính là mẹ Âu Cơ. 

Cháu vừa mới học xong bài này nhưng có một vài điều cháu chưa hiểu được , tiện đây cháu có thể hỏi bà được không ? 

Ừ ! Cháu ngoan lắm, nào có điều gì chưa hiểu cháu cứ hỏi đi ! 

Dạ !Tại sao ngày xưa khi đưa năm mươi con lên núi, bà lại lập ngay con trưởng làm vua. 

À !Vì cả nước Nam ta rộng lớn lắm, nếu không có ai chịu trách nhiệm đứng ra cai quản non sông thì đất nước không có chủ quyền được cháu ạ ! 

Thế còn số người còn lại, sao bà lại cho mỗi người đi cai quản một phương trời ? 

Có như vậy chúng ta mới vừa giữ gìn, vừa mở rộng đất đai lãnh thổ. Và nhất là mỗi khi có việc hệ trọng thì miền ngược, miền xuôi, miền nam, miền bắc là anh em chung của một nhà cũng tương thân, tương ái cho nhau. 

Dạ cháu cảm ơn bà ! Bây giờ thì cháu đã hiểu. 

Thôi bây giờ bà sẽ đưa cháu về nhà, hãy học tập cho tốt để làm những điều có ích cho đất nước mai sau, cháu nhé !

Toàn ! Toàn ơi ! Dậy lên giường ngủ đi con ! 

Tiếng mẹ tôi gọi, tôi tỉnh dậy, ngơ ngác. Mẹ tôi ra chiều không hiểu, tôi nhìn mẹ nhoẻn miệng cười. Ở ngoài kia những cơn gió thu vẫn thổi mát rượi. Những chiếc lá vàng vẫn tung bay nhảy múa.

2 tháng 6 2021

 

Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.

Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.

Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.

2 tháng 6 2021

MÌNH LÀM TRÊN WORK NHƯNG CÓP LẠI RA BA LẦN MONG BẠN THÔNG CẢM

28 tháng 5 2017

Một buổi sớm mùa hè, em cùng bố đi thăm vườn hoa. Một phong cảnh đẹp hiện ra trước mắt em.

Trên cao, nền trời xan thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ cùng những cánh cò. Ông mặt trời tỉnh giấc, mây trắng bay cao hơn, mây bay tít tắp chân trời. Lúc ấy em ao ước mình được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la.

Khi mặt trời đã lên cao hẳn, ánh nắng ấm áp chiếu đều trên hoa lá. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngãy mới, chúng vươn lên cao để nhận lấy nhiệm vụ của mình. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho ạn vật đầy tin tưởng. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi.

Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mạch đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lại thường. Làn gió mát lành ấy thật bổ ích. gió xua tan đi những đấm mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn, gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. gió quạt mát cho muôn người say giấc ban trưa. Gios đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. gió giúp bác nông dân vượt qua bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. gió thêm sức mạnh cho những chú công nhân hòa thành bao công trình xây dựng.

Ôi! Tất cả những ước mơ của em thật đơn sơ nhưng cũng thật là to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy, đua bạn.

Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình.

24 tháng 4 2016

 tiếng sáo ngân vang trong trẻo, từ xa vọng lại. đàn trâu vểnh tai nghe sáo trở về trong buổi hoàng hôn. chiều về ngiêng bóng trên mảng núi xa như một bức tranh tuyệt đẹp.

 con đường rừng vắng lặng buổi trưa, giờ như cũng rung chuyển theo nhịp chân của đàn trâu trở về. Con đường tuy hẹp, cây cối hai bên thật rậm rạp nhưng cũng vừa đủ cho đàn trâu đi lại... bóng sừng trâu in dài dưới ánh hoàng hôn. cây cỏ bên đường reo vui như chào đón những người bạn thân thiết nhày hai buổi đi về trên lối này. những chú nghé thật dễ thương và ngây thơ. Ánh hoàng hôn nhuộm vàng những bộ lòng tư mịn như nhung. Nghé mũn mĩn, biểu hiện sự chăm sóc chu đáo của những người chủ tận tụy của nó. những cái mũi xinh xắn của lũ nghé như dính vào những cánh hoa mua. mùi hương thoang thoảng của đồng nội phảng phất đâu đây gợi lên cho con người cảm giác thật dễ chịu và bình yên.

 cảnh đàn trâu trở về trong hoàng hôn gợi cho em cảm giác bình yên vad nên thơ. đàn trâu thật đáng yêu, nó là những người bạn không thể thiếu của nông dân Việt Nam.

 mong được hoc24 tick cho em.

24 tháng 4 2016

hihixong nha bạn

25 tháng 3 2016

1. Mở bài: Giới thiệu nhân vật miêu tả (Ông Tiên)Đặt tình huống cụ thể: Cuộc gặp gỡ trong mơ với ông tiên để qua đối thoại, qua quan sát miêu tả nhân vật.
2. Thân bài: Dựa vào truyện cổ tích để tả:
-  Ngoại hình:
+    Xuất hiện toàn thân toả ánh hào quang, huyền ảo.
+   Dáng vẻ ung dung, mặc bộ quần áo chùng cổ xưa, ống tay rộng.
+    Tay chống gậy trúc, hoặc cầm cây phất trần, hồ lô…
+    Khuôn mặt hiền từ phúc hậu, đôi mắt tinh anh, vầng trán rộng,…
+    Râu tóc trắng phau, da dẻ hồng hào,…
-    Việc làm và tính cách: hiền hậu, hay giúp đỡ những người bất hạnh...
+    Luôn quan tâm theo dõi mọi chuyện trong dân gian.
+  Xuất hiện kịp thời để giúp đỡ người lương thiện và trừng trị kẻ ác.
+    Giọng nói ấm áp, ân cần, gần gũi với những người bất hạnh.
+ Ban phép lạ, gỡ bí cho người lương thiện.
+    Thường biến mất sau mỗi lần hoàn thành xứ mệnh.
3. Kết bài: Nêu tình cảm, suy nghĩ của em với ông Tiên: yêu quý, kính trọng,... muốn làm nhiều việc thiện, việc tốt giống ông Tiên trong những câu chuyện dân gian.

Bài làm 1

Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ khiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, em thấy mình bồng bềnh rồi lạc vào một sứ sở lạ kì.
Ồ, đẹp chưa kì! Trước mắt em là cảnh vật chưa từng thấy bao giờ. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa lan. Không có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoàng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Mộtđám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Chú bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.
Trông Bụt Thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mõi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông.Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt tathưởng cho đóa hoa này!" Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thât! Đóa hoa từ từ bay đến bên em.Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất. 
Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời Bụt.

Bài làm 2

 

Buổi tối hôm đó, nằm thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một câu chuyện cổ tích: Ngày xửa ngày xưa…..cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần tiên sống lẫn lộn giữa loài người. Rồi giấc mơ dến với tôi tự lúc nào và điều kì lạ là trong giấc mơ tôi đã gặp một ông tiên giống hệt ông ngoại tôi đã mất.


Ông tiên nầy có bộ râu thật đẹp, năm chòm suôn đuột, bạc trắng như râu mấy chú hát tuồng hay đeo. Da dẻ ông hồng hào, tôi quan sát kĩ thấy ông chưa có nếp nhăn nào cả. Không biết ông đã bao nhiêu tuổi rồi mà đôi mắt ông còn tinh anh lắm. Khuôn mặt ông phúc hậu, nhân từ, nhìn tôi như nhìn thấy cháu ruột của mình. Ông mặc bộ đồ trắng, trắng lắm, không phải bằng vải mà hình như bằng mây khói thì phải. Tóc của ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xoã xuống hai bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi Sơn Chà khi gió mùa kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm giác gặp lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp và lí nhí : “Chào ông ạ!” Ông cười thật to, làm tôi giật cả người. Cây phất trần đưa qua đưa lại trên đầu tôi làm cho tôi có cảm giác thật dễ chịu. Giọng ông ôn tổn, tình cảm: “ Ta không phải là ông ngoại của con, ta là ông Bụt trong truyện Tấm Cám đây. Ta đã giúp đỡ rất nhiều người bằng phép thuật của mình. Đó là những người đau khổ, chịu nhiều áp bức bất công. Nhiệm vụ của ta đấy con ạ!”Tôi muốn ông giúp đỡ những đứa trẻ nghèo khổ chưa được đến trường, những đứa bé bất hạnh, mồ côi, những mảnh đời tội nghiệp đang cần những bàn tay phù trợ như ông.Và một điều nữa nhờ ông nhắn lạ với ông ngoại tôi rằng: tôi rất nhớ ông ngoại và cố gắng học thật giỏi, sống thật ngoan để ông ngoại dưới suối vàng được yên lòng và vui vẻ. Ông tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi mong muốn.

 
“Chà! Muỗi cắn thế mà con bé ngủ ngon thật”Tiếng bà ngoại tôi kéo tôi trở về với thực tại. Tôi rất tiếc vì chưa được nói chuyên nhiều với ông tiên, nhưng qua giấc mơ nầy tôi lại thêm quí mến ông , dù trong tôi vẫn còn lảng vảng một câu hỏi: có thật là đã có ông tiên không nhỉ?

25 tháng 3 2016

Trời chép trên mạng thì viết làm gì 

Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trờiCùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đâyĐể những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến điHòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nayThời gian đã trôi qua thật nhanhEm mơ vê giấc mơ giờ đã tanNhìn quanh, chỉ còn căn phòng trốngGiọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêmBuồn sao cứ vây quanh hoài thôiVẫn nhớ ngày đó em...
Đọc tiếp

Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay


Thời gian đã trôi qua thật nhanh
Em mơ vê giấc mơ giờ đã tan
Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống
Giọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêm

Buồn sao cứ vây quanh hoài thôi
Vẫn nhớ ngày đó em đã rất đau
Là khi, ta bước đi thật nhanh
Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu 1 lần


Cuộc sống đó chỉ là phù du, mà tại sao em lại cố gắng
Mãi đuổi theo, dù đã biết rằng sẽ không như mơ
Từng vì sao trên bầu trời kia, một vì sao sẽ hoài cô đơn
Có phải là điều đương nhiên?


Và nếu như chúng ta, từ lâu đã không chung con đường
Thì không có lí do để em đợi chờ hình bóng anh
Giờ nước mắt thôi không rơi, và em sẽ không còn ghét anh
Ngay khi mà chính em đang cười thầm trong tim

Giờ đây, giấc mơ lạnh lùng khi
Đã tan vào quá khứ từ rất lâu
Và ánh sáng điểm tô màu mắt
Từng giọt nước mắt rơi, như hoa trong ánh nắng mai

Dù cho có trở về quá khứ, dù cho có yêu người lần nữa
Cũng không thể trở về lại ngày xưa ta bên nhau
Giờ đây em phải làm sao đây, phải làm sao để có được nó?
Trái tim của người em yêu


Giờ em phải cố quên thời gian lúc em đi bên người
Và dường như trái tim của em đã vỡ tan mất rồi
Giờ em sẽ không yêu ai, sẽ không có ai có thể
Làm trái tim này vỡ tan như ngày người vội ra đi


Những năm tháng năm xưa ta luôn có nhau
Bây giờ đã xa thật xa


Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay


Mong ước này, em vẫn luôn luôn hi vọng
Nhành hoa kia sẽ chôn vùi đi những ngày xưa có nhau
Vầng trăng vẫn đang cô đơn, cùng với những ngôi sao ấy
Như đang thầm chiếu sáng cả bầu trời đêm nay 

là bài hát gì

6
19 tháng 2 2016

hazy môn ( ánh trăng huyền ảo )

Chỉ theo trí nhớ cà tàng của mình thôi, chưa chắc đúng nhá !!! leu

19 tháng 2 2016

hazy moon nha, ghi nhầm

 

4 tháng 4 2016

Đặt ra quyền bảo vệ trẻ em

6 tháng 3 2018

đặt ra các quyền về trẻ em để bảo vệ trẻ

11 tháng 4 2016

Nguyễn tuân đã sử dụng ngôn ngữ diêu luyện sự miêu tả tinh tế chính xác giàu hình ảnh và cảm xúc thông qua sự liên tưởng , tưởng tượng phong phú

 

27 tháng 3 2016

a- Mở bài: Giới thiệu hoàn cảnh cuộc gặp gỡ giữa anh bạn trâu và khóm tre..

b- Thân bài:

- Khóm tre tự giới thiệu mình, cuộc sống và công việc của mình: Sinh ra trên đất nước Việt Nam; ở đâu tre cũng có mặt; gắn bó với con người từ lúc lọt lòng cho đến lúc mất; thủy chung với con người lúc hoạn nạn, khó khăn cũng như lúc thanh bình, nhàn hạ; tre có mặt trong công cuộc giữ nước, trong xây dựng, trong lễ hội; người bạn thân thiết và là hình ảnh của con người Việt Nam...

- Con trâu tự giới thiệu mình, cuộc sống và công việc của mình: Trâu có mặt trên khắp đất nước Việt Nam; là người bạn thân thiết của người nông dân; có mặt trong công cuộc giữ nước, trong xây dựng, trong lễ hội; người bạn thân thiết và giúp đỡ nhiều cho người nông dân trong công việc đồng áng... 

* Lưu ý: Trong quá trình kể, để cho bài văn sinh động hấp dẫn, tránh sự đơn điệu nên dùng hình thức đối thoại. Khi kể, không nên để từng nhân vật.nói về mình.

c- Kết bài:

- Cảm nghĩ chung của khóm tre và anh bạn trâu về con người và quê hương Việt Nam. (thân thiện , nghĩa tình...); tự hào là biểu tượng của con người và đất nước Việt Nam.

- Nguyện sống một cuộc đời thủy chung, cống hiến hết mình cho con người và xứ sở yêu quý này. Trên đây chỉ là những định hướng, trong quá trình chấm bài, giám khảo cần linh hoạt vận dụng hướng dẫn chấm để định điểm bài làm học sinh sao cho chính xác, hợp lý. 

 

 

30 tháng 6 2018

Gắn bó, gần gũi của họ hàng nhà tre chúng tôi được thể hiện ở chỗ đi bất cứ nơi đâu, đồng bằng hay miền núi thì bạn cũng đều thấy chúng tôi nghiêng mình trên những con đường hay trong những cánh rừng bát ngát. Họ nhà tre chúng tôi rất đông đúc, nào là: Tre Đồng Nai, nứa, mai, vầu Việt Bắc, trúc Lam Sơn, tre ngút ngàn rừng cả Điện Biên, rồi dang, rồi hóp và cả luỹ tre thân thuộc đầu làng...

Khác với các loài cây khác, từ khi mới bắt đầu sinh ra, chúng tôi đã thể hiện sự ngay thẳng, điều đó các bạn có thể thấy ngay khi nhìn những mầm tre mọc thẳng tắp và dù trong bất cứ môi trường nào chúng tôi cũng vẫn vươn lên để sống mạnh mẽ và xanh tốt. Thân của chúng tôi thường dài nghêu nhưng mộc mạc, giản dị, thân quen. Và mỗi loại lại khoác một màu khác nhau có loài áo màu xanh, có loại màu tro, có loại lại màu vàng, nhưng tựu chung đều giản dị, dễ nhớ.

Một điểm tiếp theo cho thấy sự gần gũi của chúng tôi đối với tất cả mọi người đó là chúng tôi luôn cùng con người đấu tranh cho độc lập, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời.

Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc Ân bạo tàn, đem lại hạnh phúc cho muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua cuộc. Thủa đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù.

​Và trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù.

Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh hiệu anh hùng bất khuất.

Không chỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong cuộc sống hàng ngày.

Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cả dân làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặp cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng kẽo kẹt dưới khóm tre.

Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng nhà, những ngôi nhà được làm từ tre rất mát mẻ và sạch sẽ.
Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu và gìn giữ.

Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, là chiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh, nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho họ chiếc ống điếu hút thuốc làm vui.

Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè, các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạn nam lại chạy nhảy reo hò theo tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánh diều đó sẽ đem ước mơ của các bạn về nơi xa.

Tre chúng tôi còn làm nên những tiếng nhạc réo rắt từ những cây sáo tre, sáo trúc, làm vơi đi bao nỗi vất vả nhọc nhằn của người nông dân chân lấm tay bùn.