K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 2 2017

ngọc à, ngọc ơi, cậu học lớp 6a trường THCS Vĩnh Quỳnh phải ko? trả lời đi nha, mình gửi cả tin nhắn rồi đó.

giờ mình giúp cậu làm bài nè, mình chỉ viết 1 đoạn thôi, bạn tự viết mấy chỗ còn lại nha!

Sau nhà tôi là cả một khu vườn rộng lớn, một thế giới đầy ắp niềm vui kì diệu. Mỗi khi mở tung cánh cửa sổ, tôi lại thấy trước mắt mình là cả một thiên đường. Những khóm hoa xinh đẹp khoe sắc tô điểm cho khu vườn đã đẹp lại càng đẹp thêm. Nào là hoa hồng kiều diễm, kiêu sa, nào là hoa ly xinh đẹp , đài các, rồi đến hoa nhài thanh tú, dịu dàng.... Tôi yêu lắm cái nắng vàng như rót mật xuống bãi cỏ xanh mơn, yêu biết bao cái màu xanh thăm thẳm từ bầu trời yên ả, dịu dàng như nước hồ thu. Mỗi lần tung cánh cửa sổ, làn gió mát lại lùa vào tóc tôi, mang theo cái hương thơm dịu nhẹ vẩn vương đâu đó trên lọn tóc đen nhánh như muốn cất lên lời chào thầm lặng từ "thế giới thiên đường". Ngắm nhìn cái thế giới nhỏ bé, đáng yêu đằng sau khung cửa sổ kia, lòng tôi lại cảm thấy yên bình, ấm áp lạ kì. Có ai ngờ được một "thiên đường" như trong những câu chuyện cổ tích chẳng phải tìm đâu xa mà lại ở ngay gần trước mặt chúng ta. Đúng vậy, "thiên đường" cũng chỉ cần thế thôi, nhỏ bé nhưng đáng yêu, xinh xắn, có thể khiến cho người ta cảm thấy bình yên, ấm áp.

Ngọc ơi, tham khảo thôi nha! Đừng chép vào đó! nếu cậu học lớp 6a thật thì tớ cũng tiêu luôn (tớ cũng học lớp đó nè)!

Tập làm văn lớp 6 may mắn ha!

23 tháng 2 2017

Ôi trời ơi một thế giới nhỏ bé đang hiện ra trước mắt em. Nơi đó thật đáng iu và sinh động.

Em muốn vào thế giới đang iu đó. Em iu thế giới đó

( Vì mk chưa bao giờ vào trong thế giới đó nên mk hk bít nó như thế nào, mk chỉ ns theo cách mk hiểu, điều mk biết,......)

16 tháng 5 2021

Đó là khung cửa sổ có bầu trời bên ngoài thật đẹp. Bầu trời ngoài cửa sổ ấy lúc thì như một bức tranh nhiều màu sắc, lúc thì như một trang sách rất hay. Bầu trời bên ngoài cửa sổ, Hà chỉ nhìn sắc mây thôi cũng có thể đoán biết mưa hay nắng, dông bão hay yên lành.

       Này nhé, nếu phía biển kia, nơi ấy là đàng đông mà mây đen ùn lên kèm sấm chớp thì cơn mưa dông ập đến ngay. Bà bảo “Cơn đàng đông vừa trông vừa chạy" mạn đông còn như sấm chớp bên mạn nam thì “Cơn đằng nam vừa làm vừa chơi”, chưa mưa đâu. Quả thế thật. Rồi, giả thử bầu trời mây rạn ra thành lớp đều và lấp lánh như vẩy tê tê mà bà gọi là vẩy trút thì sớm muộn trời cũng sẽ mưa. Còn nếu là những luống mây như cỏ hoặc rạ dồn lại rồi nhá ra trên những đường bừa thì trời còn nắng lâu. Bà cũng bảo “Vấy trút thì mưa, nhá bừa thì nắng!”.

       Còn trăng nữa, Hà đã nhìn bao nhiêu loại trăng. Trăng sáng ngà ngà màu sữa là đêm có sương. Sáng trăng suông là đêm bầu trời nhiều hơi nước hoặc mưa bụi che đi mất cả sao, nhìn không rõ trăng. Trăng có quầng là trời sẽ hạn lâu, trăng có tán lã trời sắp mưa. Đây chỉ có trăng thôi mà bầu trời ngoài cửa sổ đã có bao nhiêu thứ.

       Bầu trời ngoài cửa sổ thường đầy ánh sáng, đầy mầu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên lông, lên cánh ấy, mà con trông bao giờ cũng to hơn óng ánh sắc lông hơn chợt bay lên rồi chợt bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lèn ngọn chót vót những cây bạch đàn chanh cao nhất giữa bầu trời ngoài cửa sổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ấy bỗng chốc đâm những “búp vàng”. Rồi từ trên chót vót cao, vàng anh trống cất tiếng hót. Tiếng hót mang theo hương thơm lá bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn chim chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ, và tiếng chim lại như những chuỗi áng lọc nắng bay đến với Hà. Chốc sau đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.

       Những buổi sáng, chú chích choè lông đen xen lông trắng nhún nhảy trên đợt lá chuối non vút lên hình bao gươm, cất tiếng hót líu lo. Thỉnh thoảng từ chân trời phía xa, một vài đàn chim bay xiên góc kết thành hình chữ V qua bầu trời ngoài cửa sổ về phương nam. Bố bảo đấy là loài chim di cư theo mùa như vịt trời, ngỗng trời, le le, giang, sếu... mà người ta gọi là loài chim giang hồ.

       Lại mỗi lần có gió đông nam thoảng qua thì hương thơm của bạch đàn chanh, của hoa trái từ vườn cây nông trường tràn vào đầy nhà. Hương thơm không nhìn thấy mà cô giáo bảo chắc chắn rằng có những hạt li ti vô cùng nhỏ, có thể dồn lại hành nước hoa, phấn hoa. Lạ chưa, vậy thì bầu trời ngoài cửa sổ kia có bao nhiêu là phấn hoa, nước hoa. Còn khung cửa sổ của bé Hà được vẩy nước hoa, rắc phấn hoa quanh năm sụốt tháng!

       Buổi sáng, ánh nắng dịu dàng, ngọt màu mật ong từ bầu trời ngoài cửa sổ rọi vào nhà, in hình hoa lá trên mặt bàn, nền gạch hoa. Còn về đêm, trăng khi thì như chiếc thuyền vàng trôi trong mây trên bầu trời ngoài cửa sổ, lúc thì như chiếc đèn lồng thả ánh sáng xuống đầy sân.

       Từ ngày Hà lên đây thì khung cửa sổ càng thêm đẹp, thêm yêu. Hà thích ngồi bên cửa sổ nhố tóc sâu cho bà, nghe bà kể chuyện cổ tích: “Ngày xửa, ngày xưa...”.



 

5 tháng 2 2017

đằng sau khung cửa sổ kia là cả một thế giới nhỏ bé của tôi đấy. ở nơi thiên đường đó là cả một bầu trời xanh trong, màu xanh như chứa tất cả những ước mơ của tôi. gió đưa hương hoa thổi qua mái tóc tôi, cái mùi hương ngọt lịm còn vẩn vương đâu đó trên những lọn tóc đen nhánh. trước mắt tôi là cả một thế giới tràn ngập sắc hoa. có bông vàng như ánh nắng, có bông đỏ như những viên ngọc, có bông màu trắng như như màu kem, nhìn đến là đáng yêu. tôi yêu lắm cái nắng vàng như rót mật xuống cỏ cây của mặt trời. mỗi lần được nhìn thấy cái thế giới nhỏ bé, đáng yêu kia, tôi lại thấy như mình đã có cả thiên đường, nơi mà những ước mơ, những mong muốn của tôi sẽ luôn thành hiện thực.

Mình chỉ viết được có thế thôi à. bạn tự chỉnh sửa nhé!hihi

1 tháng 2 2018

Sau nhà tôi là cả một khu vườn rộng lớn, một thế giới đầy ắp niềm vui kì diệu. Mỗi khi mở tung cánh cửa sổ, tôi lại thấy trước mắt mình là cả một thiên đường. Những khóm hoa xinh đẹp khoe sắc tô điểm cho khu vườn đã đẹp lại càng đẹp thêm. Nào là hoa hồng kiều diễm, kiêu sa, nào là hoa ly xinh đẹp , đài các, rồi đến hoa nhài thanh tú, dịu dàng.... Tôi yêu lắm cái nắng vàng như rót mật xuống bãi cỏ xanh mơn, yêu biết bao cái màu xanh thăm thẳm từ bầu trời yên ả, dịu dàng như nước hồ thu. Mỗi lần tung cánh cửa sổ, làn gió mát lại lùa vào tóc tôi, mang theo cái hương thơm dịu nhẹ vẩn vương đâu đó trên lọn tóc đen nhánh như muốn cất lên lời chào thầm lặng từ "thế giới thiên đường". Ngắm nhìn cái thế giới nhỏ bé, đáng yêu đằng sau khung cửa sổ kia, lòng tôi lại cảm thấy yên bình, ấm áp lạ kì. Có ai ngờ được một "thiên đường" như trong những câu chuyện cổ tích chẳng phải tìm đâu xa mà lại ở ngay gần trước mặt chúng ta. Đúng vậy, "thiên đường" cũng chỉ cần thế thôi, nhỏ bé nhưng đáng yêu, xinh xắn, có thể khiến cho người ta cảm thấy bình yên, ấm áp.

19 tháng 4 2018

Sau nhà tôi là cả một khu vườn rộng lớn, một thế giới đầy ắp niềm vui kì diệu. Mỗi khi mở tung cánh cửa sổ, tôi lại thấy trước mắt mình là cả một thiên đường. Những khóm hoa xinh đẹp khoe sắc tô điểm cho khu vườn đã đẹp lại càng đẹp thêm. Nào là hoa hồng kiều diễm, kiêu sa, nào là hoa ly xinh đẹp , đài các, rồi đến hoa nhài thanh tú, dịu dàng.... Tôi yêu lắm cái nắng vàng như rót mật xuống bãi cỏ xanh mơn, yêu biết bao cái màu xanh thăm thẳm từ bầu trời yên ả, dịu dàng như nước hồ thu. Mỗi lần tung cánh cửa sổ, làn gió mát lại lùa vào tóc tôi, mang theo cái hương thơm dịu nhẹ vẩn vương đâu đó trên lọn tóc đen nhánh như muốn cất lên lời chào thầm lặng từ "thế giới thiên đường". Ngắm nhìn cái thế giới nhỏ bé, đáng yêu đằng sau khung cửa sổ kia, lòng tôi lại cảm thấy yên bình, ấm áp lạ kì. Có ai ngờ được một "thiên đường" như trong những câu chuyện cổ tích chẳng phải tìm đâu xa mà lại ở ngay gần trước mặt chúng ta. Đúng vậy, "thiên đường" cũng chỉ cần thế thôi, nhỏ bé nhưng đáng yêu, xinh xắn, có thể khiến cho người ta cảm thấy bình yên, ấm áp.

rên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn. Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần...
Đọc tiếp

rên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn. Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...

Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần cửa sổ được phép ngồi dậy, anh ấy ngồi đó, hướng ra ngoài cửa sổ và tả cho người bạn cùng phòng của mình cảnh tượng diễn ra bên ngoài.

cửa sổ trong phòng bệnh

 

Đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc mà người đàn ông ở chiếc giường bên kia được hưởng, thế giới được mở ra sống động với anh ấy, qua những hoạt động, màu sắc mà anh được nghe tả lại. Ô cửa sổ nhìn ra một công viên bên một dòng sông thơ mộng. Những con vịt, những con thiên nga nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nước trong khi trẻ con chơi đùa trên những chiếc thuyền đủ hình dạng, màu sắc từng cặp tình nhân tay trong tay dạo bước giữa những bồn hoa đủ loại đủ màu ở đằng xa hơn nữa, người ta có thể nhìn thấy cả đường chân trời rực hồng trước hoàng hôn...

Khi người ngồi diễn tả không sót một chi tiết nhưng gì anh ta có thể nhìn thấy thì người nằm nhắm mắt lại và tưởng tượng.

Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho họ nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ấy đã ra đi, một cách nhẹ nhàng, trong giấc ngủ của mình.

Cô đã vô cùng đau buồn, gọi nhân viên bệnh viện đến mang xác anh ấy đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng. Sau đó, người đàn ông vẫn phải nằm trên giường ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Y tá nhiệt tình kéo chiếc giường của anh sát lại chiếc giường bên cửa sổ. Sau khi chắc chắn anh đã được an toàn, cô để anh lại một mình.

Chậm chạm, khó khăn, anh tự mình di chuyển, bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng, thật bất ngờ, tất cả những gì mà anh có thể nhìn được, qua ô cửa sổ, chỉ là một bức tường trống trơn!

Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn bệnh nhân cùng phòng, người mà vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những miêu tả của mình về cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ.

Cô y tá cho biết, người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả.

Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ.

1
11 tháng 11 2016

Hay nhỉ

 

3 tháng 1 2022

D

27 tháng 3 2020

trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường.bố mẹ tôi chen qua những đám đông để xem những bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung , lồng kính .trong tranh,một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh.mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ

câu 1:xác định câu trần thuật đơn và tìm chủ ngữ,vị ngữ của mỗi câu trong đoạn trích

trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng// những bức tranh// của thí sinh treo kín bốn bức tường

TN                                                                         CN                          VN

mặt chú bé// như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ

CN                           VN

câu 2:trong đoạn trích trên câu nào miêu tả trạng thái,câu nào miêu tả hành động

trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường.(Hành động )

bố mẹ tôi chen qua những đám đông để xem những bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung , lồng kính .trong tranh,một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh ( hành động )

.mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ( trạng thái )

câu 3:em hãy chỉ ra diễn biến tâm trạng của người anh  khi đứng trước bức chân dung chính mình do em gái vẽ ?

Đầu tiên người anh thấy ngỡ ngàng vì không thể ngờ rằng em gái lại vẽ chân dung của mình làm bức tranh để dự thi . Sau đó, người anh cảm thấy hãnh diện vì thấy mình trong bức tranh, hơn thế lại là bức tranh đạt giải nhất trong cuộc thi nên trong phút chốc, người anh có cảm giác vô cùng tự hào. Nhưng sau giây phút ấy, người anh lại thấy xấu hổ vì cảm thấy mình không xứng đáng là nhân vật chính trong bức tranh. Trước đây, khi thấy em gái mình có tài năng hội họa và được mọi người yêu quý, người anh đã ghen ghét , đố kị với em . Thế mà giờ đây, người em không những không giận mà còn lấy mình làm hình mẫu để vẽ tranh nên thấy thế , người anh cảm thấy thật xấu hổ. Những cảm xúc của người anh từ ngỡ ngàng, đến hãnh diện rồi xấu hổ là hoàn toàn phù hợp với tâm trạng của nhân vật trong hoàn cảnh ấy.

câu 4:nêu cảm nhận của em về nhận vật em gái Kiều Phương

Kiều Phương là 1 cô bé hiếu động và rất đam mê hội họa . Ở cô dậy lên những phẩm chất đáng quý , đó là sự hồn nhiên , trong sáng và nhân hậu . Khi bị anh trai gọi là Mèo , cô không buồn hay giận mà còn vui vẻ chấp nhận và thường dùng tên ấy để xưng hô với bạn bè . Mặt cô lúc nào cũng lấm lem màu vẽ do cô tự sáng chế . Bị anh la mắng thì Mèo vênh mặt lên . Mặc dù tài năng hội họa của cô được mọi người đánh giá rất cao nhưng cô vẫn giữ được tâm hồn trong sáng , hồn nhiên . Tuy hay bị anh la mắng nhưng cô vẫn dành cho anh những tình cảm thật tốt đẹp và rất trân trọng anh . Những tình cảm đó đã được thể hiện ở bức tranh đoạt giải nhất của cô . Khi dự thi trở về , mặc dù trước thái độ lạnh nhạt của anh trai , Mèo vẫn kêu anh cùng đi nhận giải với mình. Em rất thích nhân vật Kiều Phương này!

chúc bạn học tốt

27 tháng 3 2020

cảm ơn bạn nha

ai trả lời nhanh mk k nha,chỉ k cho 3 người đầu tiên

10 tháng 12 2019

 Đêm mùa hè, vầng trăng dịu dàng toả sáng khắp nơi. Ánh trăng chảy tràn qua kẽ lá, đọng từng giọt sáng lung linh trên chiếc chõng tre nơi bà cháu em đang nằm hóng mát. Bà em có cả một kho truyện cổ tích mà lúc nào em cũng háo hức đón nghe. Tiếng bà kể chậm rãi thủ thỉ bên tai; em thấy mình bồng bềnh lơ lửng trong thế giới thần kì...
Tiếng trống đồng rộn rã đâu đây. A, hôm nay là ngày vua Hùng mở hội chọn người kế vị. Hai mươi vị hoàng tử đã vào cung, các lễ vật lần lượt được dâng lên. Chao ôi, toàn những sản vật quý hiếm trên rừng dưới biển, những thức ngon của lạ mà em chưa từng thấy bao giờ. Vua Hùng vẫn như còn băn khoăn, ngần ngại điều gì. Vừa lúc đó, Lang Liêu bước vào. Khác với các anh, Lang Liêu vẫn mặc bộ quần áo thường ngày. Chàng kính cẩn mở mâm lễ vật dâng vua cha. Một mùi thơm vừa mộc mạc vừa tinh khiết dậy lên. Vua Hùng mỉm cười hài lòng và phán rằng:
- Đây mới chính là thứ lễ vật quý giá ta từng mong đợi! Lang Liêu, con xứng đáng là người nối ngôi ta.
Lạ lùng quá! Lễ vật gì đã khiến cho vua Hùng hài lòng đến thế?
Em vội vã bước tới gần Lang Liêu:
- Lang Liêu ơi, anh đã dâng vua cha lễ vật gì vậy?
Lang Liêu mỉm cười:
- Cô bé ơi, có gì đâu! Tôi đã dùng gạo nếp, đậu xanh, thịt lợn để làm ra hai thứ bánh dâng lên vua cha. Bánh chưng vuông tượng trưng cho mặt đất, bánh giầy tròn là hình ảnh của bầu trời. Bằng chính sức lao động của mình, tôi muốn dâng lên Tiên Vương và vua cha cả trời đất này!
- Chà! Hay thật! Lang Liêu ơi! Anh sẽ là vị vua hiền tài nhất của muôn dân....
Bỗng em choàng tỉnh dậy. Bà vẫn nằm bên cạnh, miệng móm mém nhai trầu. Mùi trầu nồng ấm phảng phất xung quanh. Thì ra em vừa nằm mơ, một giấc mơ thật thú vị. Em ôm chặt lấy bà rồi thầm thì:"Bà ơi! Bà chính là bà tiên đầy phép màu nhiệm. Bà đã cho cháu những giấc mơ thật tuyệt vời!"