K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 11 2018

Em còn nhớ mãi ngày khai trường cấp hai của em. Tuy đã qua một năm học ngôi trường tiểu học nhưng em vẫn có cảm giác buổi khai trường đó như ngày đầu tiên đi học.

Sân trường được trang hoàng rất đẹp. Sau các tháng hè nắng cháy, cây cối như được khoác lên màu áo xanh truyền thống. Sau khi thầy Hiệu Phó tuyên bố lí do và giởi thiệu đại biểu , thầy Hiểu trường đọc diễn văn chính thức khai giảng năm học mới. Một cô giáo thay mặt cho toàn thể giáo viên nhà trường phát biểu cảm nghĩ trong ngày khai giảng. Học sinh cũng được nói lên tâm trạng của chính mình. Và đại diện cho toàn thể học sinh toàn trường chính là em. Giây phút bước lên phía trước để nói lên suy nghĩ của mình đối với em không thể nào quên. Em đã thay mặt tất cả các bạn trong trường và quyết tâm học giỏi và rèn luyện trong năm học đó. Kết quả cuối năm của toàn trường đã chứng minh lời hứa của chúng em. Sau buổi khai giảng, buổi học đầu tiên đưa không khí sân trường trở lại với nhịp bình thường của nó.

Mỗi năm có một ngày khai giảng, em bây giờ đã lớp 7 và đã trải qua bảy lần khai giảng khác nhau nhưng lần khai giảng lần này làm cho em không thể nào quên

6 tháng 11 2018

I. Mở bài:
- Thấy các em nhỏ chuẩn bị sách vở, quần áo đón năm học mới, tôi lại nôn nao nhớ đến ngày đầu tiên đi học của mình.
(Hoặc:
- Tình cờ trông thấy bức ảnh trong ngày đầu mình đi học.
- Một món quà lưu niệm gợi nhớ ngày đầu tiên đi học,…)
- Nhớ nhất là những cảm giác bỡ ngỡ, hồi hộp, sợ sệt của mình.
II. Thân bài:
1/ Trước ngày khai giảng:
- Trước ngày đi học, tôi được mẹ mua quần áo mới, tập sách mới. Lòng nôn nao không ngủ được.
- Trằn trọc, rồi lại ngồi dậy mân mê chiếc cặp mới và những quyển tập còn thơm mùi giấy. Sáng, tôi dậy thật sớm, thay bộ đồng phục mới tinh mẹ mua từ mấy hôm trước. Trong lòng bồi hồi khó tả.
2/ Trên đường đến trường:
- Chỉnh tề trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh, đội nón lúp xúp đi bên cạnh mẹ.
- Bầu trời buổi sớm mai trong xanh, cao vòi vọi, vài tia nắng xuyên qua cành cây, tán lá. Vài chú chim chuyền cành hót líu lo.
- Xe cộ đông đúc, bóp còi inh ỏi.
- Hàng quán hai bên đường đã dọn ra, buôn bán nhộn nhịp.
- Có nhiều anh chị học sinh với khăn quàng đỏ trên vai, tươi cười đi đến trường.
- Hôm ấy là ngày tổng khai giảng năm học mới nên phụ huynh đưa con đến trường thật đông.
- Tôi trông thấy vài anh chị trong xóm, các bạn học mẫu giáo chung cũng được ba mẹ đưa đến trường.
- Cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ.
- Lòng tôi hồi hộp pha lẫn cảm giác e ngại rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học.
3/ Vào sân trường:
- Ngôi trường bề thế, khang trang hơn trường mẫu giáo nhiều.
- Trước cổng trường được treo một tấm băng rôn màu đỏ có dòng chữ mà tôi lẩm nhẩm đánh vần được: “Chào mừng năm học mới”.
- Sân trường thật nhộn nhịp với cờ hoa, học sinh, phụ huynh, giáo viên,…trông ai cũng tươi vui rạng rỡ, áo quần tươm tất.
- Các anh chị lớp lớn vui mừng tíu tít trò chuyện với nhau sau ba tháng hè mới gặp lại.
- Tôi quan sát thấy nhiều bạn có lẽ cũng là học sinh mới vào lớp một như tôi bởi cái vẻ rụt rè, nhiều bạn còn bíu chặt lấy tay mẹ và khóc nức nở làm mắt tôi cũng rơm rớm theo.
- Một hồi trống vang lên, theo hướng dẫn của một thầy giáo các anh chị nhanh chóng xếp hàng vào lớp. Chỉ có lũ học trò lớp một bọn tôi là bối rối không biết phải làm gì.
- Chúng tôi được các cô giáo chủ nhiệm đọc tên điểm danh, có nhiều bạn được gọi tên nhưng lại sợ sệt im lặng không đáp lời cô đến nỗi phụ huynh phải lên tiếng đáp thay. Khi nghe gọi đến tên tôi, tôi giật mình. Tim đập nhanh. Trán rịn mồ hôi. Dù đã đi học mẫu giáo rồi nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy hồi hộp, lo sợ thế nào ấy. Khi buông tay mẹ để bước vào hàng tôi có cảm giác bơ vơ lạc lõng. Vậy là tôi đã bước vào một thế giới khác: rộng lớn và đầy màu sắc hơn. Nhiều bạn òa lên khóc nức nở bám lấy mẹ không chịu xếp hàng, cô giáo phải dỗ dành. Các bạn khác cũng khóc theo.
- Thầy hiệu trưởng bước lên bục đọc lời khai giảng năm học mới.
- Sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng tôi vào lớp. Tôi ngoái lại tìm mẹ, chân ngập ngừng không muốn bước. Mẹ phải dỗ dành an ủi.
4/ Vào lớp học:
- Ngồi vào chỗ, đón nhận giờ học đầu tiên. (Ấn tượng sâu đậm về tâm trạng vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt, hồi hộp, gần gũi và tự tin,..).
- Mùi vôi mới, bàn ghế sạch sẽ …
- Quan sát khung cảnh lớp học: các bạn ai cũng ngồi ngay ngắn, háo hức đón giờ học đầu tiên.
III. Kết bài:
Nhớ mãi kỉ niệm trong sáng êm đềm của tuổi thơ.

25 tháng 12 2017

Nhằm khơi dậy niềm tự hào, giáo dục học sinh ý thức giữ gìn  và phát huy giá trị Di sản văn hóa thế giới Mĩ Sơn. Tạo điều kiện để học sinh nâng cao kĩ năng giải quyết vấn đề, sự tự tin trước đám đông, sự linh hoạt trong xử lý tình huống, kĩ năng làm việc nhóm đồng thời tạo cơ hội cho giáo viên và học sinh giỏi bộ môn Tiếng Anh trong toàn huyện có cơ hội giao lưu,  giao tiếp với người bản ngữ. Ngày 21 tháng 5 năm 2015, Phòng Giáo dục và đào tạo Duy Xuyên đã tổ chức một buổi ngoại khóa  với chủ đề "Giáo dục di sản- Nâng cao kĩ năng giao tiếp cho học sinh và giáo viên Tiếng Anh ". Trong buổi ngoại khóa này, những thầy, cô giáo  đến từ trung tâm Anh ngữ GLC Hội An đã góp thêm cho buổi ngoại khóa  những hoạt động vô cùng thú vị và hấp dẫn.

Bắt đầu hành trình đi đến những khu tháp cổ, đến với những điệu múa Apsara đầy cảm xúc, thầy và trò đến từ các trường THCS trên toàn huyện được bắt thăm và bắt đầu tham gia các trò chơi. Đầu tiên phải kể đến là hoạt động chia nhóm và tìm mật mã của nhóm. Học sinh phải nói bằng Tiếng Anh để đi tìm đồng đội của mình, mỗi nhóm gồm 25 thành viên và một giáo viên nước ngoài. Tất cả cùng hành trình đến địa điểm ngoại khóa là khu tháp G, khu tháp vừa được trùng tu đứng nghiêng mình dưới hàng cây rợp  bóng.

Bắt đầu buổi ngoại khóa là phần làm quen, nhảy theo người hướng dẫn. Sau đó là phần thi rung chuông vàng dành cho học sinh với những nội dung kiến thức về những danh lam thắng cảnh của Việt Nam đặc biệt là Di sản văn hóa thế giới Mĩ Sơn. Các bạn học sinh  chăm chú lắng nghe giáo viên phổ biến luật chơi bằng tiếng Anh. Sự căng thẳng xuất hiện trên gương mặt các em khi bạn nào cũng muốn vận dụng hết khả năng tiếng Anh của mình để trả lời các câu hỏi. Phần cứu trợ  của giáo viên cũng không kém phần hấp dẫn. Hoạt động diễn ra đầy ngẫu hứng với phần thưởng thắng cuộc dành cho 10 em cuối cùng.

Hoạt động tiếp theo dành cho giáo viên với tên gọi "Back to the board". "Guessing game" giáo viên dùng cả động tác, điệu bộ và ngôn ngữ làm sao cho độ mình giành điểm số cao nhất. Không khí thi đua luôn tràn ngập xóa tan cái nóng hầm hập, cái nắng rát da giữa thung lũng Mĩ Sơn.

Để tạo cơ hội cho giáo viên và học sinh giao tiếp  không những với giáo viên trung tâm Anh ngữ GLC mà cả với những du khách tại Mĩ sơn. Ban tổ chức đã kết thúc buổi ngoại khóa với hoạt động "Taking pictures with more than ten foreigners". Các đội phải đi mời ít nhất mười người nước ngoài cùng chụp ảnh tại một khu tháp A,B,C,D mà họ bốc xăm được. Nhìn ai cũng nhiệt tình và cởi mở chắc hẳn du khách không thể chối từ. Cuối cùng đội nào cũng mang về cho mình những bức ảnh đẹp và nhiều hơn số lượng qui định.

Kết thúc hoạt động ngoại khóa với một bữa trưa  thật vui nhộn và sảng khoái. Vừa ăn, các thành viên vừa bàn luận sôi nổi về trò chơi diễn ra buổi sáng và tất nhiên ai nấy đều vẫn ý thức để nói bằng tiếng Anh càng nhiều càng tốt

Dẫu là một hoạt động mới, dẫu đâu đó còn có một số thành viên  chưa mạnh dạn tham gia nhưng là một người của Ban tổ chức, tôi thầm nghĩ đây quả thật là một hoạt động “Học mà chơi, chơi mà học”. Thông qua những hoạt động trong buổi ngoại khóa tiếng Anh, các em không những tiếp thu thêm những kiến thức không có trong sách vở, trong các bài giảng mà còn lĩnh hội được mọi tri thức từ các vấn đề xã hội, từ cuộc sống xung quanh, các em có cơ hội gần gữi với thầy cô của mình hơn. Và đặc biệt hơn hết đó là các em được  thực hành, phát triển và nâng cao tiếng Anh một cách tự nhiên và hiệu quả qua các trò chơi, bài hát, đố vui, các em được tiếp thu thêm những từ mới với các cách diễn đạt mới, khác nhau cho cùng một vấn đề. Có thể coi những hoạt động ngoại khóa như những giờ học tiếng Anh ngoài lớp, tạo cho các em cảm giác thoải mái, dễ chịu, đồng thời tạo cho các em động lực học một cách tự giác chứ không phải học theo kiểu đối phó. Chính những buổi ngoại khóa tiếng Anh đã biến tiếng Anh của các em thành một công cụ giao tiếp thực sự chứ không phải là một môn học.

Cảm ơn những người bạn đồng nghiệp đến từ đất nước Anh, Mĩ của trung tâm Anh ngữ GLC Hội An ! Các bạn đã mang đến cho thầy trò huyện Duy Xuyên những điều bất ngờ và vô cùng thú vị. Cảm ơn những người dẫn chương trình đầy ngẫu hứng. Cảm ơn những thầy cô và các em học sinh đã tham gia nhiệt tình. Hẹn một hoạt động mới trong năm học đến. 

27 tháng 12 2017

Sống trong mái trường Mai Động thân yêu, em đã gắn bó với bạn bè và thầy cô với bao kỉ niệm cua tuổi học trò. Nhưng thú vị nhất là buổi vui chơi do Liên đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh tổ chức nhân nhịp kỉ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam vừa qua.

Hôm đó là ngày 20-11, sân trường được trang hoàng rực rỡ. Từ cổng vào tới lễ đài, cờ hoa chăng khắp nơi, tất cả như trẻ hẳn ra, ai cũng náo nức và hớn hở. Tấm bảng to có gắng dòng chữ đỏ tươi: “Thắm tình thầy cô được treo trang trọng trên cao. Mới bảy giờ sáng mà sân trường nhộn nhịp, quần áo đủ màu, đẹp và vui vô cùng. Trên loa các ca khúc quen thuộc nôi nhau dập dìu làm không khí càng thêm rộn ràng, háo hức.

Sau bài khai mạc và một số lời phát biểu, là chính thức bước vào lễ hội.

Mở đầu là màn trình diễn của các lớp tự giới thiệu về mình. Ai cũng nói ra những nét rất đặc trưng và thú vị để giới thiệu về đội của mình. Có lẽ các lớp 6 được mọi người ưa thích hơn cả. Các em vừa nhỏ nhắn, xinh xắn lại vừa hồn nhiên và tự tin. Giọng nói thì thánh thót, cử chỉ tuy điệu bộ nhưng rất dễ thương của các em luôn mang đến cho mọi người nụ cười thích thu và những tràng vỗ tay cổ vũ giòn giã. Ai cũng tức cười khi thấy các em đã cố gắng khiêm tốn mà vẫn không giấu nổi lời đề cao những thành tích trước đây của mình. Dù sao đúng cạnh sự chững chạc, cứng cỏi của các anh chị lớp trên thì các em nhỏ lớp 6 vẫn chiếm được tình cảm đặc biệt của khán giả cũng như Ban Giám khảo. Vì vậy khi tuyên bố màn trình diễn của lớp 6 giành giải nhất thì cả sân trường đều vui vẻ vỗ tay tán thưởng.

Tiếp theo là phần thi Trả lời nhanh. Ở đây, tiếng gõ trống thỉ nhau vang lên để giành quyền trả lời. Phần này các anh chị lớp 9 đứng đầu cũng phải thôi. Họ vừa nhiều tuổi, vừa tích lũy được nhiều kiến thức hơn, nên các đội khác khó đứng trên được. Nhìn các anh chị trả lời mà chúng em vừa tin cậy vừa hi vọng. Mong mai sau mình cũng giỏi như thế.

Phần thi Điền kinh sôi nổi hơn cả. Tiếng cười tiếng nói, lời động viên cổ vũ và những tràng pháo tay không ngớt vang lên rộn rã cả sân trường. Lớp 6 thì đá cầu. Quả cầu xanh đỏ sặc sỡ bay lên bay xuống nhịp nhàng theo đôi chân của người đá. Nhiều em đá giỏi và đẹp như màn biểu diễn ngoạn mục vậy. Lớp 7 lại thi chạy tiếp sức. Nghe thì tưởng to lớn, thực tế chi có góc sân trường với đủ các chướng ngại vật bày ra để thể hiện quyết tâm và sự xử lí khéo léo của các "vận động viên’’. Đôi khi có em ngã, khán giả lại ồ lên vừa vui vẻ vừa xuýt xoa tiếc rẻ. Cười vui xong ai nấy lại động viên để cuộc thi giữ được không khí sôi động cần thiết. Riêng lớp 8 thì thi Nhảy dây. Trò chơi này rất đa dạng và phong phú về người dự thi và phong cách tham dự. Họ nhảy đẹp và khéo như một vũ điệu ấy, người nhảy uyển chuyển, dẻo dai như diễn viên múa. Đặc biệt, con trai tham gia trò chơi này tuy không mềm mại như bạn nữ nhưng lại dẻo dai và cẩn thận. Tiếng dây đen đét, tiếng chân thình thịch và tiếng nói cười, cỗ vũ, ngợi khen,… hòa trộn vào nhau đầy hấp dẫn và hồi hộp. Trò chơi mang tính thể thao rõ nhất là kéo co. Sau nhiều cuộc đấu, còn lại cuối cùng là hai lớp 9B và 9D. Sự nỗ lực và quyết tâm của hai đội đã làm cho không khí trở nên quyết liệt và gay cấn vô cùng. Khán giả cũng phân chia thành hai phe cổ động rất tích cực. Hò hét, động viên và cổ vũ là những âm thanh vang lên không ngớt. Đứng ngoài chẳng rõ lời gì, chỉ có người trong cuộc mới biết họ nói với nhau điều gì. Tham gia vào đây cứ như uống rượu vậy, ai cũng say sưa và tự nguyện sát cánh bên nhau để giành thắng lợi. Ai đã chứng kiến giây phút căng thẳng này thì thấy thú vị hơn cả là lúc công bố giải. Sự nỗ lực in hằn trong cánh tay ghì dây, chân xoạc ra cho vững, ánh mắt tập trung cao độ… Người dự chẳng muốn có đội thua. Mong thắng để sung sướng, cười reo nhưng không hẳn muốn thấy người khác buồn và khóc.

Kết thúc cuối cùng là trò về đích. Đây là những giây phút quyết định cuối cùng. Ai cũng hồi hộp mong chờ. Ban Giám khảo tuyên bố giải thưởng và bế mạc cuộc vui trong bài hát truyền thống của trường.

Ra về, em thấy trong lòng tràn ngập niềm vui. Một ngày lễ lớn thay vì những bài diễn văn dài, lời chúc tụng cứng nhắc là sự thể hiện tài năng và nhiệt huyết của học sinh. Đây là kết quả bao ngày dạy dỗ của thầy cô và sự rèn luyện, phấn đấu của học trò. Chúng em, ai cũng thấy vui thích và bổ ích với những ngày vui như thế.

25 tháng 12 2017

Ngày chủ nhật vừa rồi đối với tôi không như bao ngày khác mà là một ngày cực kì có ý nghĩa – ngày trường tôi tổ chức buổi sinh hoạt ngoại khóa tiếng anh. Chúng tôi đã được giao lưu, học hỏi và tham gia nhiều hoạt động khác trong buổi ngoại khóa tiếng anh lần này. Đó quả một buổi ngoại khóa thú vị!

Sáng sớm hôm ấy, khi thành phố vẫn còn bao phủ bởi màn sương mỏng, khi mọi người vẫn còn say trong giấc ngủ sáng chủ nhật mùa đông thì chúng tôi đã có mặt rất đông đủ ở cổng trường. Ai trong chúng tôi cũng háo hức và có xen lẫn một chút hồi hộp vì đây là lần đầu tiên lớp tôi được đi giao lưu với các bạn ở trường khác.

Ở buổi ngoại khóa có rất đông các anh chị và bạn bè của trường khác đến tham gia đầy đủ. Mở đầu buổi ngoại khóa là các tiết mục văn nghệ đặc sắc được thể hiện bằng tiếng anh do những giọng ca vàng của các trường khác. Ai nấy đều vui vẻ và hòa hứng khi xem các tài tử âm nhạc biểu diễn, tiếng hát càng cao và trong trẻo độ hưng phấn và cuồng nhiệt của các bạn càng lên cao. Và tôi cũng vậy, vừa được thưởng thức âm nhạc vừa được giao lưu tiếng anh đây quả là một dịp đáng mứng để thể hiện tài năng của mình. Đến phần hồi hộp nhất đó chính là phần thi đấu tiếng anh dành cho học sinh các trường. Đây cũng chính là phần mà tôi và bao nhiêu người khác cực kì mong đợi trong buổi ngày hôm nay. Phần thi gồm ba đội chơi thi đấu với nhau, mỗi đội chơi đều có 10 thành viên,các thành viên trong mỗi đội đều là những học sinh ưu tú và giỏi tiếng anh của các trường. Hôm nay là một ngày cực kì trọng đại với tôi nên tôi sẽ cố gắng thi đấu hết sức mình, đến giờ thi đấu tim tôi đập mạnh liên hồi, mặt tôi bỗng đỏ ửng lên vì ngại nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để ko làm mất danh dự của trường cũng như của lớp tôi và cả tôi nữa. Mới bắt đầu được một lúc mà ai nấy trong hội trường đều cảm thấy áp lực nhưng áp lực trên hết có lẽ là những thí sinh đang ngồi thi đấu như chúng tôi. Áp lực cũng là điều hiển nhiên thôi vì đây là lần đầu tiên chúng tôi tham gia một buổi ngoại khóa tiếng anh mà nhưng còn một lí do nữa đó chính là Phong một thiên tài tiếng anh cũng tham gia cuộc thi này nên áp lực lớn hơn rất nhiều. Bắt đầu cuộc thi với một câu hỏi khá đơn giản mà ai cũng có thể trả lời được đó là: " Where are you from". Tôi đã cố gắng hết sức nên đang tạm ở vị trí thứ 2 trên bảng xếp hạng hiện giờ. Càng về gần tới đích các câu hỏi càng ngày càng khó hơn và ở câu cuối cùng tôi đã ko may mắn và Phong đã giành chiến thắng còn tôi thì trở thành kẻ thua cuộc. Tôi đã khóc và buồn rầu ra về, nhưng thầy tôi chỉ an ủi nói rằng: " Hôm nay,em đã làm rất tốt, ko cần phải khóc". Tôi thấy khá hơn vì được thầy an ủi, cuối buổi Phong tiến tới gần tôi, tôi tưởng rằng anh ấy sẽ xỉ nhục và mắng mỏ tôi chứ nhưng không anh cũng nói như những gì thầy vừa nói với tôi. Tôi chả nói gì hơn và tự hứa với bản thân là năm sau nhất định phải giành chiến thắng.

Và chúng tôi lên đường trở về trường, suốt dọc đường tôi ko thể nào quên được những gì đã diễn ra trong hôm đó. Và càng cố gắng hơn nữa.

( Vậy có được ko)

25 tháng 12 2017

rất vui và bổ ích

II. Cảm nghĩ về quang cảnh ngày khai trường của em.Giúp mik với các bn ơi, đg cần gấpPhầnYêu cầuMở bài-  Lí do nhớ lại buổi lễ khai giảng đầu tiên.-   Cảm xúc về buổi lễ khai giảng đó.   Thân bài- Kỉ niệm đêm trước ngày khai trường:+ Kể về sự chuẩn bị của bố mẹ.+ Tâm trạng của mình.-  Kỉ niệm được bố (mẹ) đưa đến trường:+ Cảnh vật đến trường (bầu trời, con đường, con người)+...
Đọc tiếp

II. Cảm nghĩ về quang cảnh ngày khai trường của em.

Giúp mik với các bn ơi, đg cần gấp

Phần

Yêu cầu

Mở bài

-  Lí do nhớ lại buổi lễ khai giảng đầu tiên.

-   Cảm xúc về buổi lễ khai giảng đó.

 

 

 

Thân bài

- Kỉ niệm đêm trước ngày khai trường:

+ Kể về sự chuẩn bị của bố mẹ.

+ Tâm trạng của mình.

-  Kỉ niệm được bố (mẹ) đưa đến trường:

+ Cảnh vật đến trường (bầu trời, con đường, con người)

+ Tâm trạng của mình: hồi hộp, thấy mình đã lớn.

-  Kỉ niệm khi bước vào cổng trường:

+ Kể về ngôi trường, khung cảnh.

+ Kể về lễ khai trường: gặp bạn bè, thầy cô.

 

-  Kỉ niệm khi được thầy cô chủ nhiệm đọc tên vào lớp học:

+ Cô giáo lớp học.

+ Tâm trạng của mình.

Kết bài

-  Kết thúc buổi tựu trường.

-   Kỉ niệm về buổi tựu trường sẽ theo đuổi suốt đời học sinh.

0
13 tháng 9 2018

Không vui ! Lên đứng nắng cho cháy da !

30 tháng 9 2016

Mở bài : Gt chung về ngày khai trường

Thân bài :

_ Tâm trạng trước khi tới trường ( lớp 1 )

_ Trang phục

_ Đi đường mẹ dặn dò

_ Trước ngày hôm ấy, em có suy nghĩ gì?

_ Đến trường em thấy thế nào?

_ Cảm xúc ( vui, lo sợ,.......)

_ Mẹ động viên khuyên nhủ

_ Lấy hết can đảm bước vào

_ Ngày hôm ấy kỉ niệm ấn tượng của em

Kết bài:

+ Cảm nhận và suy nghĩa của em về ngày hôm ấy

Chúc bạn học tốt!

2 tháng 10 2016

Bạn có thể viết mẫu cho mình không ?

17 tháng 11 2017

Ngày 20-11 vừa qua, trường em lại tổ chức buổi biểu diễn văn nghệ mừng ngày nhà giáo Việt Nam. Hôm ấy đúng 7 giờ 30 phút học sinh toàn trường đã có mặt đông đủ. Các cô giáo thì mặc áo dài truyền thống Việt Nam. Còn các bạn học sinh mặc bộ đồng phục trông thật dễ thương. Đầu tiên thầy Hiệu trưởng lên phát biểu khai mạc. Tiếp theo là những tiết mục văn nghệ đặc sắc: múa, hát, kể chuyện, đọc thơ và đàn vi-ô-lông. Tiết mục đàn vi-ô-lông của bạn Lân lớp em là hay nhất. Bạn chơi bài " Lời thầy cô " . Tiếng đàn nổi lên, lúc trầm lúc bổng cả trường em im lặng lắng nghe như bị thôi miên. Tiếng đàn vừa dứt những tràng vỗ tay vang lên. Có những anh lớp năm còn đứng dậy hô to:”Chơi nữa đi! Chơi nữa đi!”

Em vui lắm, em mong nhà trường tổ chức nhiều buổi biểu diễn như thế này nữa để chúng em có cơ hội thể hiện tài năng nghệ thuật của mình Và nhân ngày Nhà giáo Việt Nam sẽ luôn vui vẻ , hạnh phúc bên gia đình , thành công trong mọi lĩnh vực của cuộc sống !

^^

Học tốt nha !

16 tháng 11 2017

Ngày 20-11 vừa rồi, trường em có cuộc biểu diễn văn nghệ ngắn ngủi nhưng để lại ấn tượng sâu đậm trong tình cảm chúng em.

Buổi sáng mùa thu trời trong mà mát. Dưới vòm cây cổ thụ nổi lên hàng khẩu hiệu trên nền vải căng ngay cổng trường. "Nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam". 

Từng lớp học sinh tập hợp ngồi ngay ngắn trước sân khấu ngoài trời của nhà trường, áo quần nhiều màu khăn quàng đỏ tươi thắm. Trên các dãy ghế kề hai bên sân khấu, các thầy, cô trong trường ngồi tề chỉnh trong những bộ áo dài dân tộc hoặc comple lịch sự. Cô Hiệu trưởng ngồi bên vị đại diện Hội cha mẹ học sinh. Thiếu tá Phan An, đại diện đơn vị bộ đội kết nghĩa, cũng có mặt.

Buổi lễ long trọng kỉ niệm ngày truyền thống của Nhà giáo Việt Nam vừa kết thúc. Các lớp nô nức chuẩn bị các tiết mục văn nghệ để biểu hiện tấm lòng yêu kính của mình đối với các thầy giáo cô giáo.

Bạn Thanh, Liên đội trưởng, trong vai người dẫn chương trình vừa xuất hiện, toàn trường vang lên một tràng vỗ tay, sau đó toàn thể im lặng lắng nghe chương trình biểu diễn.

Tiết mục đầu tiên là tốp ca của các bạn nữ 8B với bài hát “Bụi phấn" rất được chúng em ưa chuộng. Trong bộ váy nhẹ nhàng, tha thướt, nãm bạn 6B nom cao hẳn lên: "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy…"

Tốp ca lớp 6E biểu diễn bài "Bài học đầu tiên". Những học sinh cuối cấp chững chạc, giọng bắt đầu vỡ, cất lên tiếng ca như lời tổng kết, lời hứa: "Bài học đầu tiên có bóng hình núi sông, yêu thương những cánh đồng, nối tiếp đường cha ông…

Tiếp đến các "nhà thơ", lớp 6 lên đọc thơ trên báo tường của mình vừa làm để chào mừng ngày 20-11. Những lời thơ mộc mạc, còn vụng về, nhưng chân thành khiến các thầy cô cảm động. Các em học sinh lớp 6A biểu diễn điệu múa bướm, hẳn là điệu múa các em đã học và biểu diễn từ cấp I mang lên. Những đôi cánh ngây thơ vẫy vẫy nhịp nhàng dưới ánh nắng cho ta cảm tưởng một tuổi thơ đang lớn lên dưới bầu trời trong lành.

Trời đã trưa, kim đồng hồ đã chỉ 11h30. Buổi biểu diễn văn nghệ kết thúc.

Nhìn các bạn học sinh tươi vui bước ra cổng trường tỏa đi các ngã, em nghĩ rằng, sau tình cảm gia đình ruột thịt, tình thầy trò là một tình cảm sâu nặng giúp cho chúng em tin tưởng vào những điều tốt đẹp của xã hội, nâng đỡ chúng em trưởng thành.



Read more: http://taplamvan.edu.vn/ke-lai-mot-buoi-dien-van-nghe-cua-hoc-sinh-truong-em-chao-mung-ngay-nha-giao-viet-nam-20-11/#ixzz4ybchV0cI

20 tháng 11 2017

Hôm nay với tiết trời của những ngày đầu đông se lạnh. Hòa cùng không khí tưng bừng của cả nước. Trường THCS Mỹ Thành long trọng tổ chức kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam 20/11.
Em vô cùng xúc động và vinh dự được thay mặt cho hơn 500 HS của trường phát biểu cảm nghĩ trong buổi lễ trọng đại này.
Đã có những ngày lễ hiến chương nhà giáo đi qua nhưng mỗi dịp đến ngày 20/11. Chúng em lại trào dâng những cảm xúc khó tả. Trong cuộc đời học sinh đây có lẽ là ngày có ý nghĩa nhất. Hai tiếng “Thầy Cô” thật thân quen, gần gũi, giản dị mà cao quý, thiêng liêng biết nhường nào. Thầy Cô người đã hướng dẫn cho chúng em bước đi trên con đường tương lai. Người đã nuôi lớn chúng em về tâm hồn, trí tuệ. Mỗi Thầy Cô là một người lái đò thầm lặng, cần mẫn mà trong mỗi chuyến đò ấy đã đổ bao công sức, tâm huyết. Thầy Cô không những đưa em đến với chân trời kiến thức mới lạ mà còn dạy chúng em biết điều hay lẽ phải, biết yêu thương, chia sẻ niềm vui nỗi buồn với người khác. Bài học tưởng chừng như đơn giản ấy nhưng quý giá vô cùng với chúng em trong cuộc đời này. Mỗi lời dặn dò, nhắc nhở có khi là lời răn đe nghiêm khắc. Tất cả đều với mục đích để chúng em trở thành con ngoan, trò giỏi. Trong chúng em có rất nhiều bạn chăm ngoan, học giỏi nhưng vẫn còn một số bạn lười học, nghịch ngợm làm Thầy Cô phải phiền lòng. Người đời có câu “Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”
Nhưng có lẽ chúng em còn nghịch ngợm, bướng bỉnh, nhiều trò hơn cả quỷ ma nữa.
Tất cả cũng là do chúng em còn quá non nớt, khờ dại, thiếu suy nghĩ.
Bởi vậy trong buổi lễ đầy ý nghĩa này chúng em xin hứa với các Thầy Cô gióa và các bậc phụ huynh sẽ khắc phục những khuyết điểm phấn đấu để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ.
Mùa hiến chương nữa lại đến chúng em xin gửi đến Quý Thầy Cô những tình cảm chân thành, kính trọng nhất. Kính chúc các Thầy Cô luôn vui vẻ, hạnh phúc để tiếp tục sự nghiệp trồng người cao quý.
Kính chúc Quý vị đại biểu cùng các bạn học sinh lời chúc tốt đẹp nhất.

21 tháng 11 2017

thank

20 tháng 12 2016

Một mái nhà hạnh phúc luôn là mong muốn của nhiều người, và thật sung sướng biết bao khi tôi đang lớn lên trong tình yêu thương của người thân. Tôi yêu ba, yêu mẹ, yêu anh, yêu em, nhưng yêu nhất là người bà đã khuất của tôi- người luôn yêu thương và quan tâm tôi từ ngày còn bé.
Bà hiện lên trong kí ức tôi với gưong mặt hiền từ và đôi mắt sâu lõm bên dứoi vầng trán cao đã có nếp nhăn hằng lên trên đấy, lộ rõ sự khắc khổ qua năm tháng. Mái tóc bạc trắng đựoc bà búi lên trông thật gọn gàng. Bà tôi rất hay cừoi. Nụ cừoi của bà làm sáng lên vẻ phúc hậu và nét đẹp lão cho khuôn mặt dù tuổi đã ngoài tám mưoi. Làn da nhăn nheo với những đốm đồi mồi vì tuổi tác. Tay chân bà không còn khỏe như trứoc nữa. Ôi! Sao mà thấy thưong bà thế!
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày còn nhỏ, cùng bà đi trên con đừong làng vắng vẻ. Ánh nắng ban mai ôm ấp lấy hai bà cháu, bóng tre xanh bên đừong như đang mở lối, còn những chú chim thì ngân nga đâu đó khúc hát chào ông mặt trời. Tôi vui vẻ trong vòng tay yêu thưong của bà, cùng bà cất những bứoc chân đến ngôi trừong mẫu giáo ở cuối xóm. Thích lắm những khi đựoc bà trao cho cái kẹo, cái bánh. Bà là vậy đấy! Luôn dành những thứ ngọt ngào nhất cho tôi! Và hạnh phúc nhất là vào những đêm trăng sáng! Bà hay dẫn tôi ra trứoc thềm nhà, đặt tôi tựa đầu trong vòng tay bà rồi kể tôi nghe những câu chuyện cổ tích dưói ánh trăng sáng mờ và bóng hàng dừa trứoc nhà. Lời bà ấm áp, nhẹ nhàng đưa tôi vào giấc ngủ ngon nhất giữa cảnh trăng và tiếng gió thổi vi vu trên những tàu dừa cao chót vót giữa sự tĩnh lặng của mọi vật. Bàn tay bà nhẹ nhàng vuốt lên tóc tôi thật trìu mến. Tôi thấy sao mà ấm áp quá! Bà yêu tôi, luôn quan tâm tôi từ ngày còn bé như thế đấy! Bà chẳng khi nào giận dữ với tôi cả. Khi tôi vui hay làm điều gì tốt thì bà luôn cừoi và động viên tôi tiếp tục cố gắng. Còn khi tôi làm sai việc gì thì bà nhẹ nhàng nhắc nhở, rồi cũng cừoi với tôi- nụ cừoi của bà đầy khích lệ và niềm tin vào tôi.
Tôi nghĩ đến bà trong cuộc sống. Cứ mỗi lần vấp ngã hay thất vọng, tôi lại nhìn về nụ cừoi của bà trong ảnh là lại có thêm nghị lực để vưon lên và vựot qua tất cả. Ánh mắt bà nhìn tôi như ẩn chứa điều gì đấy. làm cho tôi lại chợt nhớ đến những lời động viên, khích lệ của bà ngày trứoc để tiếp tục cố gắng và hình ảnh của bà luôn bên tôi như ngày còn bé. Tôi đã gặp bà trong mơ, bà nhìn tôi và vẫn nở nụ cừoi như ngày trứoc.
Mai này lớn lên, tôi vẫn sẽ không quên những kỉ niệm bên bà. Dù thời gian có trôi xa đến đâu, dù mọi vật có đổi thay như thế nào thì tôi vẫn yêu bà, tình cảm đó là vĩnh cửu và sẽ không mờ nhạt. Hình ảnh của bà và nụ cừoi mà bà dành cho tôi sẽ mãi trở thành động lực để tôi vưon lên trong những khó khăn vô vàng của cuộc sống, vẫn là hình ảnh mà tôi yêu nhất. Mong sao ở thế giới bên kia bà sẽ luôn vui vẻ dù không có tôi ở cạnh.
Bà bây giờ đã ở thế giới rất xa, đã không còn bên tôi như ngày trứoc nữa. Với tôi, bà như bà tiên trong truyện cổ tích. Bà đã đem đến cho tôi những điều kì diệu và những phút giây tuyệt vời trong suốt một thời tuổi thơ. Trong cuộc sống, có lẽ khi ngưòi mà ta yêu quí nhất ra đi thì ngừoi ta rất dễ gục ngã! Nhưng tôi thì không! Tôi tin rằng bà ở trên thiên đàng đang nhìn theo tôi, dõi theo bứoc tôi trên cuộc đời. Tôi sẽ luôn học thật giỏi để bà đựoc vui lòng nơi phưong trời xa kia. Tôi muốn kêu lên thật to: "Bà ơi! Cháu nhớ bà!" để gió mang những tình cảm của tôi đến với bà- ngừoi tôi yêu nhất.