K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 12 2017

Tham khảo !

Có lẽ tôi đã yêu ngôi trường này từ ngày tôi bước vào cánh cổng lớp bảy đây.. Mới đây thôi không dài nhưng bao nhiêu đó đã làm cho tôi luôn ghi sâu kỉ niệm bên ngôi trường này. Những kỉ niệm hằng sâu trong tim kí ức tuổi học trò tôi, biết khi nào nó sẽ rời xa tôi, nếu một ngày tôi nhỡ quên nó thì tôi không là đứa con ngoan của ngôi trường yêu dấu ấy.....!

Chẳng có ai mà không có kỉ niệm bên ngôi trường của mình ... chỉ trừ khi những bạn tuổi hồng bất hạnh không được đi học. Thật thương cho số phận của họ, họ luôn ước mơ một ngày đến trường vui đùa , luôn muốn ngôi trường là ngôi nhà thứ hai của mình , coi thầy cô như cha mẹ. Thế mà tại sao giờ đây có một ít người không coi trọng thầy cô ngôi trường mình .. phải chăng điều đó khó làm hay sao? Nó có quá khó không? - tôi tự hỏi . Không đâu các bạn ạ! Hãy thử một lần dù một lần để yêu thương thầy cô, ngôi trường thì bạn sẽ thấy mình thay đổi hoàn toàn . Cảm giác được ở trường thật sự rất thú vị. Bên ánh nắng sân trường từng nụ cười rạng rỡ , hồn nhiên trên gương mặt thanh thoát của những cô cậu học trò nhỏ làm sân trường thêm rộn rã . Từng hàng ghế đá thân thương chan chứa kỉ niệm phượng hồng với tà áo dài duyên dáng đỗi thướt tha của sinh viên Việt Nam làm tôi đỗi tự hào . Ngôi trường đã để lại ấn tượng lớn cho tôi còn thầy cô thì tôi không thể bao giờ quên được. Nhớ những ngày thầy đã dạy cho tôi từng chút một, một nguời thầy bao dung nhân ái , đôi lúc nghiêm nghị nhưng ai biết đâu thầy đã khó nhọc sương phai. Còn các cô luôn quan tâm học trò nhỏ như chúng tôi , yêu thương từ ánh mắt trìu mến kia. Họ đã làm cho tôi thêm cảm xúc lân lân khó tả , làm sao biết đến bao giờ tôi mới có thể đền đáp công lao to lớn giáo dục chúng tôi. Tôi mãi khắc ghi những dấu ấn sâu đậm bên ngôi trường thân thương này.

Người ta thường ví thời gian như dòng sông trôi, nó cứ trôi mãi trôi mãi chẳng có bến dừng. Và tình yêu của tôi dành cho ngôi trường cũng thế nó sẽ mãi không bao giờ hết. Dẫu các bạn xem ngôi trường của mình như thế nào chứ riêng tôi tôi xem ngôi trường như ngôi nhà thứ hai của chúng tôi . Một ngôi trường luôn dang rộng đón nhận các đàn con thân yêu, những đứa con ngây thơ của tuổi mới lớn, những đứa con còn bộc trực cần những người cha người mẹ dạy dỗ. Ngôi trường đã là ngôi nhà thứ hai thì những người thầy, người cô như cha mẹ của chúng tôi. Họ lúc nào cũng tận tụy bên những trang giáo án. Những trang giáo án chứa bao tâm quyết, hi sinh của những bậc làm cha mẹ nơi đây dành cho chúng tôi. Tôi không biết trường các bạn ra sao nhưng ngôi tường của chính tôi đang học thì tôi yêu quý nhất. Yêu mái trường ngói đỏ lung linh, yêu hàng phượng vĩ thắp sáng tuổi học trò, yêu thầy cô, bạn bè quí mến.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi đặt chân vào ngôi trường này, tất cả, tất cả dường như lạ lẫm. Tôi cũng như các bạn khác thôi, đôi lúc rụt rè , sợ hãi có lúc còn nép sau lưng người thân. Dần năm tháng trôi qua tôi càng thấy ngôi trường rất thân thương, luôn yêu thương chúng tôi, yêu các đàn con bé nhỏ, ngây thơ.

Tôi vẫn thường tự hỏi: " Tại sao thầy cô lại luôn mang đến cho chúng em tất cả kiến thức mà thầy cô có được" . Đến bây giờ tôi mới hiểu được thầy cô luôn muốn chúng tôi thành tài, luôn mong chúng tôi nên người giữa biển đời mênh mông rộng lớn. Một biển đời còn lắm chông gai, gian khổ, đang cần những đôi tay của thầy cô dìu dắt trên con đường lạ lẫm kia. Con đường ấy đang ở tương lại và tôi sẽ mãi hướng về nơi ấy , một nơi hy vọng cho tương lai tốt đẹp.

Giờ đây không gì sánh bằng đi học cả. Tôi đã học được rất nhiều điều ở ngôi trường này. Tôi được bạn bè quý mến , được thầy cô yêu thương , quan tâm tôi rất nhiều , nhưng người muốn chúng tôi thành đạt là ngôi trường và thầy cô đây. Thầy cô ơi biết đến khi nào con mới đền đáp được công ơn của các thầy cô dành cho con. Điều ấy con luôn khắc ghi trong tim của con , dù mai này thời gian cứ trôi mãi , cuộc sống và chính con sẽ đổi thay nhưng con vẫn luôn khắc ghi sâu công lao của thầy cô. Công lao to lớn nhường nào. Bây giờ con mới biết rằng dù có dùng tiền để đền đáp công ơn của thầy cô thì cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi. Nếu một ngày tôi nhỡ quên đi kỉ niệm bên ngôi trường , tôi có dùng tiền đền đáp thì có lẽ cũng chỉ là vô dụng thôi. Nhưng điều ấy sẽ không xảy ra đối với tôi, tôi luôn luôn mãi ghi nhớ về ngôi trường này . Ngôi trường thân yêu ơi con mong sao trường sẽ mãi dang rộng cánh cổng để đón các đàn con thân yêu, những người con còn ngây thơ bộc trực của tuổi mới lớn. Trường sẽ mãi là trường này đây , một ngôi trường đang ở trước mắt con, ngôi trường thân thương , luôn yêu các đàn con nhỏ. Thầy cô ơi , thầy cô cũng mãi là người dìu dắt mang đến cho chúng con kiến thức rộng mở đưa con đến tương lai còn xa kia ấy. Nơi được gọi là bờ bến tương lai.

Tôi nguyện làm đứa con ngoan của trường những biết là sẽ không thể nào được thế. Những con chỉ mong một điều rằng trường thân yêu ơi hãy luôn dang rộng vòng tay đón những đứa con thân yêu , mới lớn . Luôn đưa đàn con đến bờ bến tương lai rộng mở tri thức .Con mãi khắc ghi sâu kỉ niệm bên trường yêu dấu. Tôi sẽ không bao giờ quên một kỉ niệm vô giá không có vậ giá trị nào sánh bằng.Trường tôi là thế đấy , tôi yêu trường tôi lắm......!

16 tháng 12 2017

Đã hơn một năm trôi qua kể từ ngày em được bước chân vào mái trường THCS Nguyễn Trãi, chỉ một năm thôi nhưng em đã thực sự yêu mến ngôi trường này. Không chỉ tự hào vì trường được mang tên Nguyễn Trãi - vị danh nhân lịch sử, nhà văn hóa vĩ đại của dân tộc, mà em còn gắn bó sâu sắc với bạn bè, thầy cô và từng sự vật nơi đây.

Người ta thường nói: thời gian trôi như một dòng sông, nó cuốn đi hết những kỉ niệm rồi chôn vùi xuống đáy sông sâu thẳm. Nhưng đối với em, những hình ảnh quen thuộc như cây phượng già, cái cột bóng rổ trên sân trường hay những chùm hoa dừa cạn ven hành lang đã được cất kĩ vào trong một ngăn khóa riêng mang tên “tuổi thơ” mà em sẽ mang theo suốt cuộc đời. Giờ đây, trong tiết trời cuối thu se lạnh, hoa đang tàn dần theo từng ngọn gió mùa đông bắc, nhưng những hình ảnh tươi đẹp về sân trường sẽ còn đọng mãi trong trái tim em.

Và hình ảnh sân trường thân yêu ấy luôn gắn liền với những người bạn đáng yêu, đáng quý của em. Ở đây chúng em sống trong tình yêu thương bạn bè giống như một mái ấm gia đình vậy. Những người bạn ấy chính là người mà em có thể chia sẻ những nỗi niềm buồn vui trong cuộc sống thường ngày. Chúng em vui chơi chan hòa với nhau và giúp đỡ nhau trong mọi việc. Nhiều lúc trong tập thể lớp còn xảy ra xích mích to nhỏ, nhưng sau đó, mọi người lại tươi cười với nhau và khoác vai nhau thân mật, vui vẻ. Nhớ biết bao nhiêu những bữa tiệc trung thu, cả lớp chúng em cùng nhau bày mâm cỗ một cách say mê. Hay những lần lớp chúng em tham gia thi bóng đá, các bạn nam luôn gắng sức mình để mang về ngôi vô địch cho cả lớp. Ngoài sân, chúng em cùng nhau cổ vũ thật nhiệt tình. Tuy 2 năm liền chỉ đạt giải nhì, nhưng đối với chúng em, tình đoàn kết vẫn là quan trọng nhất, chẳng vô địch, chúng em vẫn có thể cùng nhau tận hưởng niềm vui bằng cách “chén” một chầu kem ngon lành.Vì vậy, em rất trân trọng tình bạn vô giá dưới mái trường này.

Bạn bè chúng em như thể người một nhà và cha mẹ trong gia đình vĩ đại ấy chính là các thầy cô. Sau này khi bước vào con đường đời không ít chông gai, thì có lẽ em sẽ nhớ da diết về những tiết học mà thầy cô đã trao ánh mắt trìu mến và tấm lòng nhiệt huyết, yêu nghề cho đám học trò nhí nhố ngày nào. Có lúc thầy cô hiền hòa ân cần bảo ban chúng em. Có khi lại nghiêm khắc uốn nắm cho chúng em nên người. Và chẳng biết tự lúc nào, những tiết học quý giá và đẹp đẽ ấy đã trở thành một phần kí ức thiêng, một hành trang quý giá của chúng em để bước vào đời. Thầy cô ơi! Công lao của thầy cô thật như trời biển. Và con hiểu rằng, cho dù có bày tỏ thế nào cũng chẳng thể hết được tấm lòng biết ơn, trân trọng của chúng con với Thầy cô.

Bao nhiêu đó chưa thể nói hết những gì ngôi trường thân yêu này đem lại cho chúng em. Ở đây, chúng em được chắp thêm đôi cánh ước mơ, được bước vào thế giới kì diệu mà trong bài “Cổng trường mở ra” nhà văn Lí Lan đã viết. Mai này, dù có ra trường và trưởng thành thì chúng em sẽ mãi nhớ về mái trường THCS Nguyễn Trãi yêu thương

10 tháng 8 2017

Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội . Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ là những khó khăn và bệnh tật . Tôi thương bà lắm ! Tôi thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cái dáng đi chầm chậm mà khập khễnh của bà . Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với người cùng tuổi . Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà - một con người chăm chỉ và chất phác . Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội . Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà . Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn . Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủđể tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào ! Tôi còn biết có lúc đi ra chợ bà nhìn thấy một người ăn xin nghèo khổ thì không bao giờ bà quay lưng lơ đi mà bà săn sang rút ra một tờ tiền trong ví của mình, gấp gọn làm đôi rồi bỏ vào nón của người ăn xin đó . Tôi thật cảm phục trước tấm lòng yêu thương vô hạn và trái tim rộng mở của bà luôn rộng mở đối với bất kì ai ! Bà tôi còn là một người rất yêu thiên nhiên nữa . Trong khoảng hiên nhỏ trước nhà bà lúc nào cũng chật đầy những chậu hoa nhài toả hương thơm ngát, những cây ớt nhỏ chi chít những quả xanh, vàng … Bởi vì bà tôi từng bảo : “Thiên nhiên giúp tâm hồn ta trong sáng hơn, giup tinh thần ta thoải mái hơn.” Lần nào về thăm bà tôi cũng ngả đầu vào vai bà và tâm sự mọi chuyện của mình . Có lúc tôi ôm bà khóc thút thít rồi bà cũng xoa đầu tôi an ủi . Những khi ấy tôi bỗng cảm thấy bà như đang truyền một hơi ấm tinh thần cho tôi , giúp tôi có thêm nghị lực để vượt qua chuyện buồn. Nhưng rồi một tin sét đánh đã đến với gia đình chúng tôi. Trời ơi ! Bà tôi bị ung thư giai đoạn cuốI và sẽ không chữa khỏI được. Sao mà ông trờI lạI bất công vớI bà đến thế ạ! MỗI lần tôi đến chơi, tôi đều thấy bà cườI nhưng trong lòng tôi luôn lo lắng rằng ẩn sau nụ cườI đó là nỗI đau về thể xác đang dằn vặt bà tôi . Bà vẫn lạc quan và yêu đờI quá! Bà chỉ đang cố gắng tỏ ra vui vẻ cho tôi đỡ buồn . Tôi biết cơn đau đó đã hành hạ bà tôi suốt hàng tháng trờI . Bà ơi! MỗI khi nhìn thấy bà lên cơn đau quằn quạI cháu chỉ còn biết chạy lạI mà xoa bóp cho bà và chỉ biết oà khóc như một bé lên ba . Giá mà khi đó cháu có thể làm gì hơn những việc ấy để cho bà đỡ đau để cho bà đỡ khổ bà ạ! Và đến ngày giáng sinh cách đây hai năm, bà tôi đã vĩnh viễn ra đi, đi về một nơi rất xa mà không bao giờ quay trở lạI . Đay là lần đầu tiên cháu biết đến sự mất mát. Sự mất mát làm thành khoảng trống trong con tim cháu. Sự mất mát mớI to lớn làm sao khi cháu phảI cách xa một ngườI mà cháu yêu thương nhất. Bà nộI ơi! Sao bà lạI bỏ cháu mà đi vậy bà ? Bây giờ, mỗI khi nhớ đến bà, cổ họng cháu lạI thấy tắc nghẹn và mắt cháu lạI cay xè bà ạ! Bà đã cho cháu bài học thật quí giá :Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là nhỏ nhất khi ở cạnh ngườI mà minh yêu thương. Cháu muốn nói hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Hình ảnh bà sẽ mãi mãi nằm trong tim

10 tháng 8 2017

Chắc các bạn đã từng nghe câu nói: “Trong tất cả các kì quan trên thế giới thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Mẹ suốt đời tận tụy vì gia đình và các con và hình ảnh mẹ luôn khắc sâu dấu ấn trong trái tim mỗi người con và em cũng vậy, mẹ luôn đẹp và cao cả trong trái tim em.

Mẹ mang nặng đẻ đau, rồi hết mình chăm sóc chúng con. Từ khi lọt lòng sinh ra chúng con lớn lên bằng bầu sữa nóng của mẹ, bằng những lời ru ngọt ngào mẹ đưa chúng con vào những giấc ngủ say nồng.

Rồi đến những đêm chúng con ốm, quấy khóc mẹ thức trắng suốt đêm để trông con, những lần như thế sau này khi lớn lên con mới được bà kể lại cho nghe. Con thấy mình có lỗi lắm nhưng lúc đó con còn bé quá mà con đã biết gì đâu, một đứa bé chỉ biết đói thì khóc, buồn ngủ cũng khóc mà đau cũng khóc. Rồi khi con bắt đầu đi học mẫu giáo, con không chịu đi mẹ lại dỗ dành con, động viên khích lệ con để con can đảm hơn, bây giờ trong tâm trí con lúc nào cũng vang lên câu hát: “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc mẹ dỗ dành yêu thương”, thế rồi con cảm thấy việc đi học trở nên bình thường chứ không nặng nề như mấy hôm đầu nữa.

Cứ thế con bước vào lớp Một, trước hôm đi học mẹ chuẩn bị mọi thứ cho con từ quần áo, cặp sách, sách vở…rồi chuẩn bị tinh thần cho con bước vào một môi trường học tập mới với bạn bè và thầy cô mới. Con cứ lớn dần còn mẹ thì già đi theo thời gian, trên da mẹ đã bắt đầu xuất hiện những nếp nhăn vì dãi dầu mưa nắng nuôi chúng con khôn lớn, sức khỏe cũng không còn được như trước nữa nhưng mẹ vẫn là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất của con, những truyện vui buồn trên lớp con đều kể hết với mẹ, những lần con được điểm cao mẹ khen con còn những lần con được điểm kém con khóc, mẹ biết nhưng mẹ không mắng con mà động viên con cố gắng trong những lần sau. Biết mẹ thương con, con cũng ngoan lắm, luôn nghe lời mẹ, chăm chỉ học tập và còn giúp mẹ một số việc nhà phù hợp với sức của con.

Nhưng cũng có những lần con không nghe lời mẹ vì mải chơi, con nhớ lần đó con học lớp Năm, khi tan giờ học con tự ý vào nhà bạn chơi mà không xin phép mẹ vì mải chơi nên quên mất là đã muộn, muộn rồi mà không thấy con về mẹ lo lắng đi tìm nhưng không thấy, rồi khi con về nhà mẹ có mắng con, con khóc và giận mẹ mấy ngày liền nhưng rồi con nhận ra mình đã sai, mẹ mắng con cũng chỉ vì mẹ lo cho con thôi vậy mà con không hiểu lại còn giận mẹ, con xin lỗi mẹ mẹ ôm con vào lòng, mẹ rất vui vì con đã biết nhận lỗi của mình. Sau lần đó con tự hứa với bản thân sẽ không làm mẹ buồn thêm một lần nào nữa, con chăm chỉ học tập và kết quả học tập của con không phụ lòng của mẹ, con luôn đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, con vui và con biết mẹ còn vui nhiều hơn con. Ước mơ của con là sẽ trở thành một cô giáo dạy Văn, mẹ hãy kèm cặp chỉ bảo con để ước mơ của con thành hiện thực mẹ nhé.

Mẹ – tiếng thiêng liêng ấy sẽ mãi khắc ghi trong lòng con và tình cảm, sự tận tụy, yêu thương của mẹ dành cho con con sẽ mãi không quên:

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”

5 tháng 1 2020
  • Tím dòng sông - tím lục bình

Con đò ký ức trở mình nghe thương

  • Ai đi chợ Thủ - Bình Dương"

Hỏi dùm tôi...lá trầu vườn nhà em...

Bình Dương Một góc tình riêng...!

  • Chiều chiều mượn ngựa ông Đô,

Mượn ba chú lính đưa cô tôi về

Đưa về chợ Thủ bán hủ, bán ve

Bán bộ đồ chè, bán cối đâm tiêu

  • Có bao giờ anh về Bình Dương

Dưới bóng quê hương vườn cây trái ngọt

Nghe hương quê đưa về thoang thoảng

Cây trái trong vườn thơm từng bước chân qua

Những con đường mẹ về ban trưa

Bóng nắng chang chang ngày xưa lối nhỏ

Nay thênh thang chân trời dang rộng

Em đón chờ anh trong hương sắc Bình Dương

Đậm đà tình quê khúc dân ca ngọt ngào

Dịu dàng làm sao có em là ca dao

Thuyền là vầng trăng lướt trên sông êm đềm

Điệu đàn tình quê gió đưa về êm êm

Dù mai sau đó có như cánh chim ngàn phương

Tình quê tha thiết nhớ thương ôi càng thương

  • Ai về ngang đất Lái Thiêu

Nhớ người con gái mỹ miều nết na

Bình Dương người đẹp mặn mà

Minh tinh Thẩm Thúy, nữa là Việt Trinh

Hàng hàng lớp lớp gái xinh

Còn chờ ai đến trao tình đó

  • Ai về ngang đất Lái Thiêu

Nhớ người con gái mỹ miều nết na

Bình Dương người đẹp mặn mà

Minh tinh Thẩm Thúy, nữa là Việt Trinh

Hàng hàng lớp lớp gái xinh

Còn chờ ai đến trao tình đó nha

  • Có bao giờ anh về Bình Dương

Dưới bóng quê hương vườn cây trái ngọt

Nghe hương quê đưa về thoang thoảng

Cây trái trong vườn thơm từng bước chân qua

Những con đường mẹ về ban trưa

Bóng nắng chang chang ngày xưa lối nhỏ

Nay thênh thang chân trời dang rộng

Em đón chờ anh trong hương sắc Bình Dương

Đậm đà tình quê khúc dân ca ngọt ngào

Dịu dàng làm sao có em là ca dao

Thuyền là vầng trăng lướt trên sông êm đềm

Điệu đàn tình quê gió đưa về êm êm

Dù mai sau đó có như cánh chim ngàn phương

Tình quê tha thiết nhớ thương ôi càng thương

  • Anh về chợ Búng nhớ em

Sầu riêng , măng cụt nhớ đem quà về

Nếu anh mà có ô kê

Bánh Bèo, Bì Cuốn, khỏi chê anh rồi.

  • Chiều chiều mượn ngựa ông Đô,

Mượn ba chú lính đưa cô tôi về

Đưa về chợ Thủ bán hủ, bán ve

Bán bộ đồ chè, bán cối đâm tiêu

5 tháng 1 2020
  • Anh về chợ Búng nhớ em
  • Sầu riêng , măng cụt nhớ đem quà về
  • Nếu anh mà có ô kê
  • Bánh Bèo, Bì Cuốn, khỏi chê anh rồi.
1 tháng 4 2022

Bác khuyên khi xuân tới, mỗi người nên trồng một cây xanh để góp phần làm cho quê hương, đất nước ngày càng tươi đẹp.

2 tháng 4 2017

Mỗi khi Tết đến, xuân về, cây cối lại đâm chồi nảy lộc, hoa cỏ tốt tươi. Lòng mỗi người phơi phơi đón mùa xuân về và không quên hưởng ứng phong trào “trồng cây xanh” theo lời dạy của Bác Hồ: “Mùa xuân là Tết trồng cây/ Làm cho đất nước càng ngày càng xuân”.

Mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm, thời tiết ấm áp muôn hoa đua nở, cây cối tốt tươi chứ không còn nghèo nàn, khẳng khiu như mùa đông giá lạnh nữa. Thời tiết thuận lợi, kèm theo có những cơn mưa xuân đầu mùa là thời điểm thích hợp để trồng cây xanh, trồng cây vào mùa xuân cây cối sẽ có điều kiện thuận lợi để phát triển. Đó chính là lý do mà Bác cho rằng mùa xuân là mùa để trồng cây.

Nhưng ở câu thơ thứ hai từ “xuân” ở đây không còn là từ “xuân” để chỉ mùa bắt đầu của một năm nữa mà từ “xuân” trong “làm cho đất nước càng ngày càng xuân” là để chỉ sự tươi đẹp, giàu có, tươi mới của đất nước. Vậy việc trồng cây vào mùa xuân có liên quan gì đến sự giàu đẹp của đất nước? Chúng ta cần tìm hiểu về vai trò của cây xanh trong đời sống con người và sự phát triển của đất nước. Cây xanh trong quá trình quang hợp đã thải ra khí ô xi – một loại khí rất cần thiết cho sự sống của con người và hút vào khí các bô níc – một loại khí gây ô nhiễm môi trường nhờ vậy mà vai trò to lớn của cây xanh là giúp điều hòa khí hậu, con người luôn được sống và làm việc trong một bầu không khí trong lành.

Ở đây Bác muốn nhấn mạnh đất nước tươi đẹp không chỉ ở sự giàu có về cơ sở vật chất mà còn là sự trù phú của của muôn loài, là sự trong lành trong môi trường mà chúng ta đang sống. Vai trò của cây xanh không chỉ dừng lại ở đó, thực tiễn cho thấy những nơi nào việc chặt phá rừng xảy ra phổ biến thì những nơi đó hay xảy ra các thiên tai như lũ lụt, lũ quét, sạt lở đất…ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của những người dân vùng đó. Vì vây việc trồng nhiều cây xanh, đặc biệt là những nơi hay xảy ra lũ quét có ý nghĩa vô cùng to lớn, làm hạn chế các thiên tai vào đất liền. Trồng nhiều cây tạo thành rừng còn là nơi sinh sống, cư trú của rất nhiều loài động vật, đặc biệt là những động vật quý hiếm, góp phần tạo nên sự đa dạng và phong phú của giới sinh vật nước ta. Không chỉ vậy cây xanh còn góp phần phát triển kinh tế đất nước thông qua việc cung cấp một lượng gỗ lớn để sản xuất các đồ dùng mĩ nghệ và công nghiệp sản xuất giấy. Phân tích vai trò của cây xanh ta mới hiểu rõ ý của Bác qua hai câu thơ.

Bác đã lấy việc trồng cây xanh vào mùa xuân làm cơ sở để tạo nên “mùa xuân” của đất nước. Đây là một lời dạy quý báu và ngày nay chúng ta vẫn ghi nhớ lời căn dặn ấy thông qua các hoạt động thực tiễn như ngày hội trồng cây xanh ở các cơ quan, trường học góp phần giảm thiểu ô nhiễm môi trường và tạo nên sự trong lành của bầu không khí.

Bác Hồ – vị cha già vĩ đại của cả dân tộc đã để lại cho chúng ta những lời dạy quý báu, một trong số đó là việc trồng cây vào mùa xuân để từ đó làm nên mùa xuân của đất nước.

2 tháng 4 2017

mb giúp mik tl bài này vs ạ

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
26 tháng 12 2023

Bài nói tham khảo:

     Chính sự phát triển của ngành công nghệ thông tin, đã đánh dấu con người bước vào một giai đoạn phát triển mới. Hiện đại hơn, thông minh hơn, tiện ích hơn. Thế những bên cạnh những tiện ích mà công nghệ mang lại , cũng tồn tại những ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống chúng ta. Vậy công nghệ có ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống con người. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu qua bài viết dưới đây nhé.

     Sự ra đời của khoa học công nghệ, cùng với những phát minh khoa học tiên tiến đã làm thay đổi hoàn toàn bộ mặt đời sống con người. Điện thoại thông minh, máy tính, điều hòa, người máy, thanh toán bằng thẻ, bằng điện thoại di động, ô tô, máy bay tự lái,…là những phát minh tiên tiên tiến, thông minh của loài người. Đánh dấu một kỷ nguyên phát triển mới trong lịch sử loài người.

     Sự ra đời của các thiết bị công nghệ, khoa học tiên tiến đã thúc đẩy kinh tế, xã hội phát triển hơn. Những thiết bị này, giúp con người giải quyết công việc một cách nhanh chóng, hiệu quả mà không phải bỏ ra quá nhiều sức lao động.

     Điện thoại không chỉ giúp chúng ta kết nối lại với nhau, giữ liên lạc với nhau, mà còn giúp chúng ta giải trí, kinh doanh, trả tiền,..Điện thoại thông minh trở thành phương tiện không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Không chỉ điện thoại, sự ra đời của máy tính đã giúp con người giải quyết công việc một cách nhanh chóng. Hơn nữa máy tính chính là công cụ giúp con người kiếm thiện hiệu quả, tuy nhiên không thể thiếu mạng internet.  Internet là công cụ trợ giúp đắc lực để con người tạo ra nguồn thu .Vì vậy, điện thoại, máy tính, internet không thể tách rời nhau và phải luôn đi với nhau.

     Với những phát minh hiện đại như máy bay, ô tô tự lái hay cửa hàng tiện lợi không có người bán, đã mang lại cho con người nhiều lợi ích. Chính những phát minh này đã đánh dấu con người bước vào một thời kì phát triển mới. Các thiết bị công nghệ tiên tiến, dần thay thế con người làm việc, không người bán, không người lái, làm việc nhà đã có robot, tắt , bật bóng đèn đã có thiết bị tự động,..

     Bên cạnh những tích cực mà công nghệ mang lại, chúng ta không thể phủ nhận. Thế nhưng bên cạnh những mặt tích cực luôn tồn tại những mặt tiêu cực.Công nghệ làm bạn trở nên lười nhác hơn, đôi khi khiến bạn trở nên ích kỷ và ” điên khùng” . Bạn không muốn làm việc nhà, bạn sử dụng robot làm việc thay bạn, trong khi đó bạn ngồi nghe nhạc, xem phim .  Bạn trở nên ích kỷ và điên khùng khi máy tính, điện thoại ” đơ”, vào mạng chậm và load không được. Điều đó làm bạn tức giận và nổi khùng vô cớ với điện thoại, máy tính.

     Công nghệ làm bạn mất đi giác ngủ, phá hủy đồng hồ sinh học của bản. Bởi con người luôn có thói quen sử dụng điện thoại trước khi đi ngủ, hay xem phim trước khi đi ngủ. Chính thói quen đó đã lấy đi giấc ngủ của bạn, thói quen ngủ muộn sẽ phá hủy đồng hồ sinh học của bạn. Không chỉ  giấc ngủ, sức khỏe của bạn cũng bị ảnh hưởng trầm trọng, nguy cơ ung thư cao, xuất hiện bệnh béo phì, trầm cảm, tâm lý không ổn định và giảm trí nhớ.

     Công nghệ – nguy cơ thất nghiệp , thiếu việc làm. Không cân người làm giúp việc nhà, không cần thuê người lái xe, lái máy bay, không cần người bán hàng, thu tiền. Tất cả dường như được thay thế bằng công nghệ, điều đó làm ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người, thất nghiệp, không có việc làm đồng nghĩa với việc không kiếm được tiền để trang trải cuộc sống.

     Qua đây ta thấy được rằng, sự phát triển công nghệ đã mang lại cho con người sự thay đổi hoàn toàn mới. Thế những nó cũng mang lại cho con người nhiều hệ lụy không đáng có, ảnh hưởng đến sức khỏe, đời sống , tinh thần của con người. Vì vậy, chúng ta phải biết cách sử dụng công nghệ như thế nào cho hợp lý, để không gây ảnh hưởng đến sức khỏe, cũng như tinh thần, đời sống của bạn. (st)