K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 9 2018

Bạn lớp 5 ấy hả ? Kém mk 1 tuổi nhé !

Ghi đầu bài được ko má !

13 tháng 9 2018

Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và những cánh đồng mênh mông, bát ngát. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em.

 Sông Hồng đẹp nhất là vào khoảng cuối xuân đầu hạ. Buổi sớm, sương mù giăng giăng trên mặt nước. Bờ dâu, bãi mía ven sông thấp thoáng, mờ ảo một vệt xanh như khói kéo dài tít tắp. Dãy thuyền chài cặp sát chân kè đá đã lấp loáng ánh lửa nấu cơm sáng. Chuyến đò ngang đầu tiên chở khách đang từ từ cập bến.

 Khi hoàng hôn đã tắt, màn đêm buông xuống, thành phố Hồ Chí Minh lung linh, rực rỡ trong ánh đèn màu lấp lánh. Từ trên cao nhìn xuống, ta sẽ thấy bao nhiêu con đường thênh thang là bấy nhiêu dòng sông ánh sáng cuồn cuộn chảy trôi vô tận. Âm thanh thành phố là thứ âm thanh náo nhiệt của một trung tâm công nghiệp và thương mại lớn nhất nước. Thành phố Hồ Chí Minh đang dang rộng vòng tay, đón mọi người từ trăm nẻo về đây chung sống góp phần xây dựng một thành phố trẻ trung và hiện đại nhất nước ta.

7 tháng 9 2018

Giống: Cả 2 đều có chất diệp lục và có khả năng tự dưỡng.

Khác:

Trùng roi                               thực vật

Có cấu tạo đơn baocó cấu tạo đa bào
Có thể di chuyểnkhông thể di chuyển
7 tháng 9 2018

yuki asuna cảm ơn bạn nhưng bạn có biết câu hỏi thứ hai ko ạ?

- Cảm ơn bạn nhiều lắm -

7 tháng 9 2018

Bài: "Sắc màu em yêu".

Do tác giả:

Phạm Đình Ân 

Hok tốt!

7 tháng 9 2018

Bài sắc màu em yêu của tác giả Phạm Đình Ân

Chúc bạn học tốt !

7 tháng 9 2018

3-2=1[quả táo]

7 tháng 9 2018

Mình còn 3 quả vì 1 quả trên bàn và 2 quả trên tay ( chưa ăn )

Tháng nào mà chẳng có 28 ngày !

Nếu năm đó là năm nhuận thì có 1 thánh 28 ngày

Còn ngược lại ko pk năm nhuận thì có 29 ngày

k mik nha

Học tốt!!

Nhà văn thật tài tình khi dẫn dắt cảm xúc của chúng ta xuyên suốt, liền mạch theo dòng cảm xúc của nhân vật tôi khi nhớ về buổi đầu đi học. “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường.” Mùa thu, mùa của sự dịu dàng, thanh bình, mùa của những cái nắng vàng nhạt không cháy da cháy thịt như mùa hè nữa, đó cũng là mùa tựu trường của không chỉ nhân vật tôi mà của tất cả các bạn học sinh khác nữa. Và cái cảm giác, cái dư vị mà “tôi” cảm thấy rõ rệt nhất, không thể nào bị pha trộn được đó là “những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.” hay “Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều có sự thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn. Hôm nay tôi đi học.” Những xúc cảm đầu đời, những trải nghiệm thú vị như đang ùa về theo từng thước phim quay chậm được Thanh Tịnh miêu tả thật nhẹ nhàng, sâu lắng, thật trong sáng nhưng cũng rất rụt rè, sợ sệt. Cái “Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh.” Đó là buổi sáng đẹp nhất, đáng nhớ và nhiều kỷ niệm nhất của nhân vật tôi. Buổi sáng làm thay đổi con người, thay đổi suy nghĩ, nhận thức của “tôi” và không những thế còn làm thay đổi cả cảnh vật xung quanh “tôi” nữa, bởi “Hôm nay tôi đi học.” “Tôi” thấy trước mắt mình “trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần.” vậy mà giờ “tôi” lại thấy là lạ, cảnh vật dường như đều có sự đổi thay. Và điểm quan trọng nhất chính là sự thay đổi trong chính con người “tôi”. “Tôi không lội qua sông thả diều như thằng Quý và không ra đồng nô hò như thằng Sơn nữa. Trong chiếc áo vải dù đen dài tôi thất mình trang trọng và đứng đắn.” Nhờ việc “Hôm nay tôi đi học” mà nhân vật tôi đã trưởng thành hơn, đã thấy mình dường như đang trở thành người lớn, không còn có ý thích chơi mấy trò chơi con nít như thằng Quý, thằng Sơn nữa. “Tôi” coi mình như một người khác hoàn toàn, một người có trách nhiệm và chững chạc hơn. Nhưng cái ngây ngô, dễ thương của một cậu bé lần đầu tiên đi học đã được Thanh Tịnh khắc họa hết sức tài tình và tinh tế qua ý nghĩ “vừa non nớt vừa ngây thơ này: chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước.” Thật là trẻ con và hồn nhiên quá. Chỉ vì “Mấy cậu đi trước o sách vở thiệt nhiều lại kèm cả bút thước nữa. Nhưng mấy cậu không để lộ vẻ khó khăn gì hết.” “tôi” cũng muốn mình làm được như các bạn nên xin mẹ cầm luôn cả bút thước nhưng mẹ “tôi” trả lời lại là “Thôi để mẹ nắm cũng được.” Vậy là cái ý nghĩ chắc chỉ người thạo mới cầm nổi xuất hiện như thế, nó xuất hiện “nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọ núi.”

7 tháng 9 2018

câu 1: mẹ kế của lọ lem đã sai thợ săn đem quả tim của lọ lem về cho bà.

câu 2: loại xe ko có bánh thường nhìn thấy ở quán xửa xe.

câu 3: ma

k nhúe

7 tháng 9 2018

c1 tim Lọ Lem 

c2  tiệm bánh kem

c3 nhiều lắm  ma , chó , gà , vịt....

c4 ko bít

c5 Cậu phải đi hỏi bà táo chứ hỏi tớ biết hỏi ai ?

7 tháng 9 2018

tuy coppy lại nhưng tao nghiêm tuc đấy

7 tháng 9 2018

chào cậu tớ cũng học trường Lê Qúy Đôn

7 tháng 9 2018

tu nà, nhưng giờ bận học dạo này ko hay chơi. Kb nhé!

Mà nhớ lần sau đừng đăng những câu hỏi như vậy nữa sẽ dễ bị trừ điểm lắm!

CHÚC BẠN HỌC TỐT!

7 tháng 9 2018

bạn ơi đừng đăng linh tinh nhé bạn,

rồi bạn nhớ đọc lại nội quy nha,

đừng giận mình ! 

9 tháng 9 2018

ko đăng câu hỏi linh tinh nha bn !