K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 12 2017

Sau những cơn nắng gắt triền miên và ngột ngạt của ngày hè, cuối cùng mùa thu cũng ghé qua và mang đến bao điều dễ chịu, khoan khoái trong lòng. Trời tháng 8, nắng vẫn chưa tắt hẳn nhưng đã dịu dàng hơn rất nhiều so với những ngày tháng 6 tháng 7 trước đó. Cuối cùng, cái mùa tôi mong đợi nhất trong năm cũng đã tới, mùa thu ghé mang theo bầu trời xanh và áng mây trắng, được ngắm nhìn bầu trời ấy qua ô cửa sổ phòng tôi, đó là một điều thật tuyệt!

Nhớ những ngày mùa hè, nóng như rang, cái nóng hành hạ nhau đến mức người ta chỉ có thể đóng chặt cửa như bưng để nắng khỏi chiếu vào, và tất nhiên vào những ngày như vậy, không ai còn có tâm trí ngắm nhìn bầu trời. Mùa thu đến mọi thứ đã thay đổi, lãng mạn và ngọt ngào. Tôi thỏa thích ngắm nhìn bầu trời qua ô cửa sổ nhỏ của mình.

Ô cửa sổ ở phòng tôi với cái khung sắt đã đôi ba chỗ han gỉ, được sơn màu trắng. Phòng tôi nằm ở tầng ba của ngôi nhà, nên có lẽ từ ô cửa sổ này, tôi ngắm nhìn được thật nhiều thứ từ cảnh vật xung quanh tới những chuyển động khe khẽ của tự nhiên. Tôi để gió lùa vào ô cửa làm dịu tâm hồn, để nắng chan hòa và để mưa hắt vào những giọt nhè nhẹ mát lành.

Buổi sáng mùa thu thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là mở tung ô cửa sổ để ngắm nhìn bầu trời thu mỗi sớm mai. Đó là khi những đám mây mới chỉ kịp vội ửng hồng, phơn phớt một gang màu ấm áp, tôi cảm nhận được trời thanh khiết một cách lạ lùng. Tôi ngắm nhìn mặt tròi nhô lên từ từ chậm rãi, chiếu những tia nắng đầu tiên, mang lại ánh sáng cho muôn loài. Rồi dần dần, bầu trời màu sắc linh hoạt, bắt mắt, từ hồng cam đến trắng trong rồi xanh ngắt một màu thiên thanh.

Trên trời, những đám mây nhởn nhơ trôi, bỗng nhớ đến câu thơ trong bài thơ “Sang thu” của nhà thơ Hữu Thỉnh:

“Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu”.

Những đám mây bồng bềnh nhờ gió thổi mà trôi đến phương troài xa. Nhưng cũng có lúc trời xanh ngắt không một gợn mây trắng lấn ná. Dấu hiệu Bầu trời mùa thu trong xanh cao vời vợi, nếu bầu trời mà không có những làn mây trắng mây hồng điểm tô thì khác gì một bông hoa có sắc mà không có hương. Thỉnh thoảng còn có cả đám mây màu xanh phớt hay màu mỡ gà trôi nhè nhẹ trên trời như đang khoe sắc thắm của mình. Khoảng trời ấy rộng và thoáng đạt bao la tưởng như vôn tận và không có điểm dừng. Tôi cứ ngỡ mình có thể xuyên qua màn mây ấy, bay đến một nơi thật xa, thật đẹp đẽ. Cánh cửa khi thoảng lại đập khe khẽ khi có một làn gió lướt qua.

3 tháng 12 2017

Đến khi màn đêm buông xuống, không còn có những đám mây xanh ngắt, không còn có những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang. Tất cả còn lại chỉ là một bầu trời đêm đen đặc quánh và đen rộng thênh thang không thấy lối. Trên trời, thay vì vẻ hừng hực sức sống của buổi bình minh thì sự yên tĩnh và nhẹ nhàng lên ngôi.  Mặt trời đi ngủ, những chỗ cho mặt trăng và những vì sao.

Tôi ngồi bên cửa sổ, ngước mắt ngắm nhìn bầu trời về đêm. Trên đó vầng trăng bạc vằng vằng chiếu thứ ánh sáng hiền dịu không đủ làm sáng rõ mọi vật nhưng cũng đủ để sự vật không chìm nghỉm trong tăm tối. Vầng trăng hình lưỡi liềm, như miếng bánh quy bị đứa trẻ tham lam cắn dở. Những vì sao bên cạnh hội tụ đông vui, lấp lánh điểm tô cho bầu trời đêm thêm hấp dẫn long lanh. Tôi đưa tay ra ngoài cửa sổ, vờ như quờ quặng và cố gắng tóm lấy một vì sao cho riêng mình.

Và không phải lúc nào bầu trời mùa thu cũng dịu dàng như vậy. Thỉnh thoảng một cơn bão ghé qua, sẽ không còn trăng và những vì sao lấp lánh trên trời. Bầu trời đêm ngoài cửa sổ thỉnh thoảng rạch những tia chớp sáng lóe rồi vụt tắt. Những tia chớp dài rạch ngang rạch dọc, tưởng như có ai đang vui đùa cùng bầu trời với một chiếc đèn pin khổng lồ.

Bầu trời ngoài cửa sổ những ngày bão ghé, mưa đến cũng buồn hơn, bớt đi cái vẻ tươi vui của nó. Trời u ám và xám xịt như kẻ phiền muộn lo lắng. Những ngày đó, tôi không được trông thấy đám mây tinh nghịch nhởn nhơ trôi trên bầu trời. Con mưa khiến bầu trời của tôi buồn và nặng trĩu. Rồi từ đó, những hạt mưa hắt xuống từng giọt, từng giọt nặng nề.

Bầu trời của tôi rộng lớn bao la, không phải lúc nào cũng xanh mắt vui tươi, có cả những lúc buồn bã và cáu kỉnh. Bầu trời ấy thay đổi theo thời gian trong ngày. Qua ô cửa sổ nhỏ của mình, tôi đã được ngắm nhìn, say mê tưởng tượng về những sắc thái riêng của bầu trời. Nơi đó dù thế nào cũng thật rộng và thật đáng yêu!

2 tháng 12 2017

cậu nói gì vậy , tớ ko hiểu , câu nói rõ ra cho dễ hiểu nha

2 tháng 12 2017

làm ny mình ko???

2 tháng 12 2017

Làm trai cho đáng sức trai,
Khom lưng chống gối gánh hai hạt vừng.

Câu ca dao phản ánh những kẻ siêng ăn, biếng làm, châm biếm một anh chàng có thể trạng yếu ớt, chẳng làm được việc gì ra hồn.

Câu ca dao vẽ nên một bức chận dung thật hài hước và thú vị bằng nghệ thuật phóng đại kết hợp với thủ pháp đối lập. Người xưa thường ngợi ca sức trẻ, sức trai dời non lấp bể. Trẻ con hay hát bài đồng dao: Gánh gánh gồng gồng, gánh sông gánh chợ. Cao hơn nữa, phận sự của các trang nam nhi là gánh nợ nước non. Vậy mà ở đây chàng trai yếu ớt một cách bất thường.Trong cuộc đời, có thể có những chàng trai yếu đuối nhưng không ai lại yếu đến mức chi gánh nổi có… hai hạt vừng. Hài hước ở chỗ là anh ta phải khom lưng chống gối, có nghĩa là phải ráng hết sức mới có thể gánh được. Tiếng cười vang lên từ những chi tiết đối lập ngoài sức tưởng tượng như thế.Qua giọng điệu, ta có thể hiểu nội dung của câu ca dao theo hai nét nghĩa. Một là thể trạng ốm yếu của anh chàng là do cha mẹ  sinh ra, nhưng anh ta không chịu rèn luyện để có được một thân thể cường tráng, khỏe mạnh. Hai là chàng trai này quá lười biếng, nhu nhược, không có dũng khí trong cuộc sống, không dám gánh vác những trọng trách lớn lao trong gia đình và ngoài xã hội. Hạng đàn ông như vậy chỉ là gánh nặng cho mọi người mà thôi.

2 tháng 12 2017

sadasfwaf

2 tháng 12 2017

Viết cái gì vậy

2 tháng 12 2017

 Ai sinh ra trên đời cũng đều có quê hương của mình, quê hương gắn bó với tôi suốt 1 thời thơ ấu. Lớn lên phải học nhiều, tôi không còn được rong chơi khắp làng, được chạy nhảy tung tăng trên những ngả đường đất nâu như trước nữa. Tôi chỉ tìm thấy những ký ức xưa hiện về trong từng giấc mơ ngắn ngủi. Tôi bỗng nhớ tha thiết cái cảm giác được hoà mình vào gió, được đứng giữa cánh đồng lúa xanh rì mà đuổi bắt chuồn chuồn. Đến mùa lúa chín, tôi đã từng được thưởng thức hương cốm thơm ngây ngất, được nếm vị ngon ngọt của thức quà quê. Những súc cảm ấy vẫn luôn trong tôi không gì xoá mờ được. Giờ đây, tuy thân thể tôi xa cách quê hương nhưng tâm hồn của tôi vẫn hướng về nó, vẫn luôn bên nó như chưa từng có sự chia ly. Tôi yêu quê hương của tôi nhiều lắm ! 

2 tháng 12 2017

Mẹ thân yêu của con ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm! 
Trong cuộc đời này, chắc chắn rằng mẹ là người phụ nữ quan trọng nhất đời con. Người sinh thành, dưỡng dục, dạy bảo con là mẹ. Người bạn luôn thông cảm, an ủi, hiểu lòng con nhất cũng là mẹ. Mẹ lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ. Bữa cơm mẹ nấu con ăn no lạ thường. Vì con, cuộc đời mẹ đã trải bao đắng cay ngọt bùi. Vì con, mẹ đổ cả mồ hôi, xương máu. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương sao mà thân thương, trìu mến vậy!Đôi bàn tay ấy luôn nắm lấy tay con trong mọi lúc khó khăn hoạn nạn. Mát dịu bàn tay mẹ luôn xoa đầu khi con làm việc tốt. Một bàn tay ấm áp, chứa chan tình yêu thương đặt lên vai cho con niềm hi vọng. Nếu một ngày con mất mẹ, chắc chắn rằng ngày ấy là ngày con đau khổ nhất. Bởi mẹ là ngọn gió mát lành thổi vào đời con. Nếu ngọn gió ấy ngừng thổi, con không biết mình sẽ ra sao mẹ à! 

1 tháng 12 2017

Trời đã về chiều, bầu trời trở lên u ám, báo hiệu một cơn mưa to đã đến. Mọi người nhanh chóng xu dọn vào để tránh cơn mưa kia. Tôi vội vàng đi xu quần áo, mẹ tôi chạy ra ngoài sân xu mấy lia cá mới phơi vào. Em trai tôi thì cũng nhanh nhảu đứng cổ vũ anh trai. Mọi việc vừa xong thì cơn mưa to cũng trút xuống. Mưa to đổ xuống ầm ầm như có cả biển nước từ trên trời hắt xuống. Mọi người đều hết sức lo lắng cho bố tôi. Bố tôi đang trên đường đi làm về. Mẹ tôi nhấc điện thoại gọi điện cho bố nhưng đầu kia mãi không có ai nhấc máy. Mẹ như ngồi trên đống lửa, cứ đi đi lại lại trong nhà. Tôi đến an ủi mẹ tôi, mẹ đừng lo chắc mưa to quá bố không nghe thấy điện thoại đâu. Nói thế thôi, tôi cũng lo lắng không kém mẹ, cơn mưa vẫn chưa có dấu hiệu giảm sút, những tia sét vẫn cắt ngang bầu trời, không chịu buông tha một ai. Đang cuộn trong dòng suy nghĩ , tôi đã thấy ai về trước cửa, lòng tôi bỗng vui như có hội, tôi chạy ra đón bố, đỡ cặp cho bố. Thật may mắn, bố tôi đã không bị cơn mưa ki quật ngã. Gia đình tôi là như thế đấy, mọi người đều hết sức yêu thương nhau, không bao giờ có thể bỏ mặc nhau được.

1 tháng 12 2017

Hôm qua đi học về ,đói quá nên mình mua một cái bánh mì nhưng sau đó chợt nhớ ra mình ko có tiền. Vậy là mình đã nói với cô bán hàng là cô đừng lo , cháu ko ăn quỵt đâu mà sap cô trông đẹp thế lại còn xinh nữa chớ , nói một hồi cô ấy tức quá và đuổi mình về . Trên đường về, mình gặp con chó , vì hôm nay mình mua cái bánh mì bơ sữa nên thơm quá vì thế nên con chó nó đuổi theo mình. Mình chạy qua một cây cầu 1 m mà nó còn đuổi tức quá mình chửi nó là con chó đực điên ai ngờ thầy ở sau lưng và hiểu nhầm mà báo phụ huynh nhg tối đó mình ăn rất ngon nào là roi điện , roi mây ......vậy là mình ngủ luôn :)))))

Hjhj..Xàm 

1 tháng 12 2017

không sao đâu cậu cứ từ từ thư giản là quên hết mọi chuyện khi thi thì lúc  cậu cứ đọc qua là thuộc

mình góp ý thôi đấy

1 tháng 12 2017

cậu k mình đi đã

1 tháng 12 2017

Khi còn nhỏ, mơ ước của anh ta là trở thành một ca sĩ nổi tiếng, cũng có khi lại muốn trở thành một giáo viên dạy thật giỏi. Tuy nhiên mơ ước đó không thành vì tại các cuộc thi anh ta đều trượt (thi tiếng hát truyền hình và đại học sư phạm). Không nản chí với mơ ước của mình, anh ta vào lính và rất hăng hái trong các phong trào đoàn thể. Anh cũng không quên thường xuyên ôn bài để tiếp tục thi đại học. Giờ đây đã đứng trên bục giảng một trường Đại học danh giá, anh không thể nào quên "thuở hàn vi" gian nan và cực khổ. Anh thấm thía lời dạy của Bác Hồ: Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền... để truyền lửa cho thế hệ mai sau. 

1 tháng 12 2017

cảm ơn nha

30 tháng 11 2017

Tượng hình : Buổi trưa,mặt hồ lóng lánh tưởng như dưới đáy hồ là khối vàng khổng lồ ai ném xuống.

Tượng thanh : Những chiếc lá bên thềm rơi xào xạc ,chợt nhận ra thu đang thỏ thẻ trở về.

Chúc bạn học tốt!

30 tháng 11 2017

Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng                                                                                                                                                    Ngày tháng mười chưa cười đã tối

30 tháng 11 2017

Nói quá:

Nhớ ai bổi hổi bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống rơm.

Nói giảm nói tránh:

Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay.