K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 12 2022

 

     Buổi trưa hè thật nóng bức khiến cho người và sinh vật  khó chịu. Thi thoảng có cơn gió thổi hiu hiu cũng không mát là bao. Những chú ve sầu kêu râm ran cả những cây phượng vĩ ở sân trường hoa lá thi nhau khoe sắc, bay phấp phới như những tà khăn đỏ của chúng em.Cả những hình ảnh con người và thiên nhiên trưa hè, những con người Việt Nam không ngại gian khổ, quyết tâm làm việc và lao động trong buổi trưa hè oi bức nóng nực.

26 tháng 12 2022

Buổi trưa hè thật nóng bức khiến cho người và sinh vật  khó chịu. Thi thoảng có cơn gió thổi hiu hiu cũng không mát là bao. Những chú ve sầu kêu râm ran cả những cây phượng vĩ ở sân trường hoa lá thi nhau khoe sắc, bay phấp phới như những tà khăn đỏ của chúng em.Cả những hình ảnh con người và thiên nhiên trưa hè, những con người Việt Nam không ngại gian khổ, quyết tâm làm việc và lao động trong buổi trưa hè oi bức nóng nực.

26 tháng 12 2022
Trong cuộc sống, có lẽ tình mẹ là vĩ đại thiêng liêng nhất, vĩ đại nhất trong tin mỗi người con. Lời thơ xúc động, chân thành đã khơi gợi lên trong tâm  thức mỗi người con vềhình bóng mẹ dấu yêu. Mẹ đã cả đời hi sinh vì con.Mẹ đã nuôi con lớn bằng chính dòng sữa ngọt ngào của tình mẹ. Mẹ đã lam lũ, vất vả, héo hon, cả đời tần tảo vì con vì chồng. Mẹ thức khuya dậy sớm, mẹ tảo tần với vườn rau, đàn gà. Mẹ sắm quần áo mới cho con một năm đến vài lần nhưng mẹ thì năm này qua năm khác vẫn chiếc áo bạc màu, sờn vai. Mẹ thường nhắc con phải ăn nhiều, ăn đủ chất mới chóng lớn, còn mẹ thì hết ngưỡng cao, ngưỡng lớn rồi nên ăn gì cũng xong. Mẹ chăm con từ miếng ăn đến giấc ngủ. Mẹ dạy con từ kiến thức trường học đến kĩ năng trường đời. Con khôn lớn, dựng xây cuộc đời, hạnh phúc ấm êm là nhờ công mẹ nuôi lớn dạy khôn. Mỗi mùa Vu lan là con lại nhớ đến mẹ, hình ảnh mẹ với áo nâu sờn vai trong suốt những tháng năm tuổi nhỏ của tôi. Mẹ đã khuất xa nhưng trong sâu thẳm trái tim con, con vẫn khắc sâu hình bóng mẹ. Một đời tri ân công cha sinh, mẹ dưỡng.Bài thơ ca ngợi công sinh thành, dưỡng dục của mẹ với con. Đạo làm con, chúng ta hãy luôn khắc ghi công ơn trời biển của cha mẹ; hãy luôn sống trọn chữ hiếu với bậc sinh thành.Bài thơ cũng là lời nhắn nhủ đến những ai còn có cha mẹ: Ở bên cạnh cha mẹ; hãy trân trọng tình cảm gia đình. Hãy nâng niu tổ ấm đang có!
26 tháng 12 2023

má thi học kì trúng bài này luôn

27 tháng 12 2022

“Người đàn ông cô độc giữa rừng” trích trong cuốn tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam” của nhà văn Đoàn Giỏi. Nổi bật trong đoạn trích là nhân vật Võ Tòng.

Nhân vật này được khắc họa qua lời kể của cậu bé An trong tình huống theo tía nuôi đến thăm Võ Tòng. Trước tiên, về tên tuổi, không ai biết tên thật của Võ Tòng là gì, người dân ở đây chỉ biết rằng từ mười mấy năm về trước, chú đã một mình bơi xuồng đến dựng lều giữa khu rừng đầy thú dữ. Người ta vẫn truyền nhau kể lại việc một mình Võ Tòng đã giết chết hơn hai mươi con hổ. Có lẽ nguồn gốc cái tên Võ Tòng cũng bắt đầu từ đó. Về ngoại hình, chú thường cởi trần, mặc chiếc quần kaki còn mới nhưng coi bộ đã lâu không giặt chiếc quần lính Pháp có những sáu túi. Bên hông chú đeo lủng lẳng một lưỡi lê, nằm gọn trong vỏ sắt. Qua đây, có thể thấy được tính cách phóng khoáng của chú, thể hiện sự mạnh mẽ gan dạ.

Ẩn sâu trong vẻ bên ngoài dị thường là một tính cách hiền lành, tốt bụng. Cuộc đời của Võ Tòng đã phải trải qua nhiều bất hạnh. Trước đây, chú cũng từng có một gia đình như ai. Vợ chú là một người đàn bà xinh xắn, lúc mang thai đứa con đầu lòng cứ kêu thèm ăn măng. Yêu quý vợ hết mực, chú liều xách dao đến bụi tre đình làng xắn một mụt măng. Khi về ngang qua bờ tre nhà địa chủ liền bị hắn vu cho tội ăn trộm. Võ Tòng một mực cãi lên nhưng bị tên địa chủ quyền thế lại ra sức đánh, khiến chú chém trả. Nhưng chú không trốn chạy mà đường hoàng chịu tội, đó là sự dũng cảm, dám làm dám chịu của một đáng nam nhi. Sau khi đi ở tù về thì nghe tin vợ đã lấy tên địa chủ, còn đứa con trai độc nhất thì đã chết, Võ Tòng liền bỏ làng đi, vào trong rừng sống. Ở trong rừng lâu, chú càng trở nên kì hình dị tướng. Nhưng mọi người đều quý mến chú bởi tính tình chất phác, thật thà, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh mà không nghĩ đến chuyện nhận được đền đáp.

Võ Tòng cũng là một người gan dạ, giàu lòng yêu nước thể hiện qua cuộc trò chuyện với tía nuôi của An về chuyện đánh giặc Pháp. Từ việc chú chuẩn bị những mũi tên tẩm thuốc độc, rồi chia cho tía nuôi của An, cũng như việc kể lại chiến công giết chết tên giặc Pháp với vẻ hào hứng, sung sướng. Không chỉ vậy, chú còn

Như vậy, nhân vật Võ Tòng trong tác phẩm Đất rừng phương Nam của Đoàn Giỏi được xây dựng với vẻ ngoài hung dữ, nhưng ẩn chứa bên trong lại là những vẻ đẹp rất người. Đó là sự chân thành, thật thà, thẳng thắn; là sự quan tâm, chăm sóc, lo nghĩ chu đáo; là sự hào phóng, tốt bụng; là lòng yêu nước nhiệt thành. Nhân vật này đã đại diện cho hình ảnh con người Nam Bộ giàu sự phóng khoáng, tốt bụng và tình cảm.

                                            THÁNG NĂM, THÁNG 5!      Rồi sáng nay chợt gặp lại tháng Năm, gặp lại gió nồm xưa ngang qua lớp học. Gió vào khe cửa tỉnh nghịch lay mềm những cánh hoa trang trí màu hồng phẩn. Gió sà xuống thật thấp trên mặt bàn gỗ nâu bóng loáng chi chít những nét vẽ học trò. Gió xạc xào lật nhẹ từng trang sách. Gió mân mê tóc mây, vẩn vơ hong khô những giọt mồ hôi long lanh trên trấn. Gió vẫn...
Đọc tiếp

                                            THÁNG NĂM, THÁNG 5!
     Rồi sáng nay chợt gặp lại tháng Năm, gặp lại gió nồm xưa ngang qua lớp học. Gió vào
khe cửa tỉnh nghịch lay mềm những cánh hoa trang trí màu hồng phẩn. Gió sà xuống thật
thấp trên mặt bàn gỗ nâu bóng loáng chi chít những nét vẽ học trò. Gió xạc xào lật nhẹ
từng trang sách. Gió mân mê tóc mây, vẩn vơ hong khô những giọt mồ hôi long lanh trên
trấn. Gió vẫn vơ quanh tà áo trắng, hôn rất nhẹ những nét cười đang sáng bừng trên từng
gương mặt thanh xuân. Để chấp chới giữa hư thực hai miền quên nhớ, ta lại gặp ta của
những tháng năm không bao giờ trở lại.
     Ta sẽ thấy màu phượng chảy của sắc hè tháng 5, sẽ thấy dáng hình cậu trai nhỏ mặc
đồng phục quần xanh áo trắng, đeo chiếc cặp chéo hông và chiếc mũ lưỡi trai màu đen còn
vương li ti vài bông tràm vàng. Chân cậu bước dài trên những thảm tràm rơi. Phố dài, gió
thênh thang, lá mênh mang xoay tròn như múa. Hoa rơi vô ưu, điểm chấm vàng trên vai áo
trắng tinh trong veo tuổi học trò.
     Ta sẽ thấy trong tháng 5, con đường ta vẫn thường đi học. Mỗi buổi sáng tinh sương, đường
đến trường dạt dào gió, dạt dào sương. Người sẽ ghé vào ăn sáng ở quán bún ven vệ đường, có
bà bán bún âm trầm ít nói và cây tràm buông hờ hững những phiến lá rơi. Con đường có hàng
tràm già nghiêng bóng, sắc vàng điểm nắng suốt bốn mùa. Ta bước phía sau người, thật khẽ,
thật chậm. Vừa đủ để âm thầm, vừa đủ để da diết hoài suốt quãng đời miên viễn.
(Theo Trần Hiền,
https://forum.vanhoctre.com/ ngày 8/6/2022)

Câu 1. Đoạn trích trên mang đặc trưng của thể loại nào sau đây?
A.Tản Văn

B.Tùy Bút

C.Bút Kí

D.Truyện Ngắn

Câu 2. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là gì?
A. Tự Sự
B. Nghị luận

C. Miêu tả
D. Biểu cảm

Câu 3. Trong đoạn văn sau, tác giả đã sử dụng mấy phó từ?
“Gió vẩn vơ quanh tà áo trắng, hôn rất nhẹ những nét cười đang sáng bừng trêntừng gương mặt thanh xuân.”
A. một    B. hai   C. ba    D. bốn

Câu 4. Đối tượng nào được tập trung thể hiện trong đoạn trích trên?
A. Gió   B. Hoa phượng   C. Tháng Năm   D. Con đường

Câu 5. Các nhóm từ sau, nhóm từ nào thuộc từ láy?
A. vớ vẩn,mân mê, long,lanh
C. thảm tràm, mân mê,long lanh
B. hờ hững, mân mê, miên viễn
D. dạt dào, âm thầm, trong trắng

Câu 6. Đoạn trích thể hiện tình cảm gì của người viết?
A. Nhớ màu hoa phượng đỏ thắm một góc trời thương nhớ cùng bạn bè vui chơi thỏathích trên sân trường đầy nắng và gió
B. Nhớ con đường đến trường một thời đã từng gắn bó với bao kỉ niệm dấu yêu của tuổihọc trò
C. Nhớ tháng Năm - tháng gợi nhắc về tuổi học trò với nhiều kỉ niệm dấu yêu trongcuộc đời của mỗi người
D. Nhớ về cơn gió tháng Năm – những làn gió vô tình mân mê tóc mây, vẩn vơ quanh tàáo trắng

Câu 7. Những dòng cảm xúc miên man của tác giả trong đoạn trích trên gợi cho em nhớ
đến kí ức của tuổi học trò trong thời gian nào?
A. Đầu năm học
B. Cuối học kì I
C. Cuối năm học

D. Trong kì nghỉ hè

Câu 8. Có ý kiến cho rằng: “Đoạn trích đã làm sống dậy trong lòng mỗi người những kiniệm dấu yêu của tuổi học trò, khiến các bạn học sinh bâng khuâng, xao xuyến nhớtrường, nhớ lớp, nhớ thầy cô và những người bạn thân yêu một thời đã từng gắn bó.”.
Em có đồng tình với ý kiến đó không?
A. Đồng tình
B. Không đồng tình

Câu 9. Đoạn trích trên gửi đến em bức thông điệp gì?

Câu 10. Hãy chia sẻ với mọi người một kỉ niệm mà em nhớ nhất trong tháng Năm của năm học đã qua và cảm xúc về kỉ niệm đó.


.

0
26 tháng 12 2022

Có 2 trạng ngữ

26 tháng 12 2022

Có một  trạng ngữ là: buổi chiều

7 tháng 1 2023
Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20 - 11, trường em đã tổ chức cuộc thi văn nghệ chào mừng, mỗi lớp có hai tiết mục tham dự. Thay mặt cho lớp 5D của chúng em. bạn Lệ Mai đã tham gia tiết mục đơn ca. Sau lời giới thiệu hướng dẫn chương trình, bạn Lệ Mai bước ra sân khấu. Bạn lộng lẫy trong chiếc váy hồng xinh xắn với những hoa văn thật đẹp. Chân bạn đi đôi tất trắng dài tới đầu gối với đôi giầy búp bê màu xanh nhạt. Trông bạn như nàng công chúa bước ra trong truyện cổ tích. Mái tóc dài đến ngang lưng được Lệ Mai tết gọn hai bên bằng hai chiếc nơ vàng hệt như hai cô bướm thắm đang đậu trên bím tóc, đuôi tóc cứ ve vẩy theo từng nhịp bước của bạn. Em nghe rõ cả tiếng xì xào của các bạn lớp bên “Bạn ấy thật duyên dáng! Xinh quá” Tiếng nhạc bắt đầu cất lên, Lệ Mai tay cầm micro, chân nhún nhảy theo nhịp đàn. Một không khí vui tươi tràn ngập sân trường. Đôi mắt đen tròn của bạn nhìn về phía thầy cô đầy vẻ trìu mến. Rồi tiếng hát trong trẻo như dòng suối mát cất lên: “Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi, ...”. Giọng hát thánh thót, ngân nga làm rung động lòng người. Bạn vừa hát, vừa đi lại trên sân khấu biểu diễn, động tác uyển chuyển, nhịp nhàng, khi giơ tay lên khi hạ tay xuống. Không khí cả trường lắng xuống, không ai muốn rời mắt khỏi sân khấu và tưởng như mình đang được bay bổng theo lời bài hát âm vang. Lệ Mai vẫn hát say sưa, nhạc đệm lúc trầm lúc bỗng hòa theo nhịp theo lời bài hát. Đôi lúc, trên đôi môi thắm hồng, bạn lại nở một nụ cười rạng rỡ như bông hoa hồng nở mỗi sớm mai, để lộ hàm răng trắng với chiếc răng khểnh bên trái nom càng duyên dáng hơn. Câu hát cuối bạn ngân dài thiết tha trìu mến. Tiếng nhạc vừa dứt cũng là lúc tiếng vỗ tay vang lên rộn rã, nhiều bạn chạy lên tặng hoa cho Lệ Mai với tất cả lòng cảm phục của mình. Lệ Mai vui vẻ nhận hoa và cảm ơn mọi người rồi bạn bước ra giữa sân khấu cúi chào khán giả. Khuôn mặt bạn lúc này rạng rỡ hẳn lên.

Bóng Lệ Mai đã khuất sau cánh gà nhưng hình ảnh người bạn gái dịu dàng, dễ mến cùng lời bài hát âm vang vẫn còn vương vấn quanh đây như lời nhắc nhở mỗi chúng em hãy cố gắng học tập để đáp lại công ơn của thầy cô.
13 tháng 1 2023

                                       Bài làm

Những ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 hằng năm ở trường luôn gợi lại cho em những ấn tượng sâu sắc nhất .Ngày nhà giáo Việt Nam tháng 11 vừa rồi được tổ chức ở trường đã có rất nhiều tiết mục múa hát đã để lại cho em nhiều ấn tượng và cảm xúc nhất .Trong đó phải nói chính là tiết mục hát bài "Mái trường mến yêu " bạn Kiều Hân đại diện cho lớp 5A .

Sau lời giới thiệu hướng dẫn chương trình ,bạn Hân diện chiếc váy trắng xinh xắn với những họa tiết ,hoa văn tinh xảo bước lên sân khấu .Bạn đi đôi tất trắng dài tới đầu gối với đôi giày màu búp bê màu đỏ . Trông bạn thật xinh xắn và dễ thương như nàng công chúa .Mái tóc màu nâu hạt dẻ ngắn ngang vai cứ ve vẩy theo từng bước chân bạn .Trên mái bạn còn được cài một chiếc nơ hồng nhỏ xinh trông thật nghộ nghĩnh và đáng yêu .Với tiếng hò reo của khán giả ,bạn Hân mỉm cười ,tay cầm micro ,cất tiếng hát .Không khí ở trường lúc ấy như lắng xuống nhưng chữ "lắng" ở đây là trầm ngâm ,lắng nghe chứ chẳng phải là buồn .Tiếng hát bạn ngân nga ,êm dịu như tiếng suối chảy với đôi chân bước đều theo điệu nhạc trông bạn thật duyên dáng .giọng ca của bạn du dương ,êm dịu làm cho mọi khán giả lúc đó cảm xúc tràn trề ,xúc động đến từng câu hát .Khán giả ai cũng thích cái giọng hát dịu dàng ,ngọt ngào của bạn ,dường như chẳng ai có thể rời mắt khỏi sân khấu .Đến gần kết bài hát ,ai cũng phải ấn tượng với những câu hát cuối đầy yêu thương trìu mền ,thiết tha của bạn .Tiếng nhạc vừa dứt ,tiếng vỗ tay ,reo hò của khán giả tưng bừng khắp trường .Khuôn mặt bạn rạng rỡ trong sung sướng và cuối đầu chào khán giả .

Hình bóng Kiều Hân đã khuất sau tấm màn sân khấu nhưng tiếng hát của bạn vẫn còn đọng mãi và vương vẫn trong tim khán giả .Và cũng chính tiếng hát của bạn Hân đã để lại cho em nhiều cảm xúc cũng như nhắc nhở em phải cố gắng mỗi ngày ,học tập thật giỏi để đền đáp công ơn dạy dỗ của thầy cô .

26 tháng 12 2022

Từ xưa đến nay, dân tộc Việt Nam vẫn có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thầy có là những người có công ơn dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trong hành trình tìm đến với tri thức. Trong cuộc đời, mỗi người hẳn đều có một người thầy, cô giáo mà bản thân rất kính trọng. Và tôi cũng như vậy.

Người giáo viên mà tôi yêu quý và kính trọng nhất là cô Nguyễn Thu Hà. Cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi, cũng là giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, cô ba mươi sáu tuổi. Khuôn mặt của cô trông rất hiền dịu. Nước da trắng hồng, cùng mái tóc dài ngang vai. Đôi mắt với ánh nhìn dịu dàng. Nụ cười của cô luôn rạng rỡ trên môi. Mỗi khi đến lớp, cô thường mặc những trang phục đơn giản, nhưng toát lên vẻ thanh lịch. Tôi cảm thấy cô rất xinh đẹp, trẻ trung.

Trong giờ học, cô là một giáo viên rất nghiêm khắc. Dù vậy, cô cũng rất tâm lí. Cô luôn dành thời gian để truyền đạt cho học sinh kiến thức của môn học một cách tốt nhất. Giọng nói của cô vừa truyền cảm, vừa ấm áp. Tôi rất yêu thích giọng nói của cô. Mỗi khi có bạn không chú ý nghe giảng, cô đều nhắc nhở nhẹ nhàng. Cô rất hay ở lại lớp trong những giờ ra chơi để trò chuyện cùng chúng tôi. Cô tâm sự với cả lớp rất nhiều điều: từ việc học tập, đến vấn đề trong cuộc sống. Nhờ có cô, tôi cảm thấy học được rất nhiều điều bổ ích.

Tôi còn nhớ mãi một kỉ niệm về cô. Hôm đó, cô gọi tôi lên bảng để kiểm tra bài cũ. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không học bài do mải xem phim. Khi nghe cô hỏi, tôi không trả lời được câu hỏi. Lúc đó, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô rất buồn. Từ trước tới nay, tôi luôn là một học sinh chăm chỉ. Việc xảy ra ngày hôm nay có lẽ đã khiến cô cảm thấy thất vọng. Cô không trách mắng, mà yêu cầu tôi về chỗ. Cả buổi học hôm đó, tâm trạng của tôi rất nặng nề. Tôi tự trách bản thân. Cuối buổi học, tôi đã chủ động lên xin lỗi cô. Lời nhắc nhở của cô khiến tôi còn nhớ mãi. Nhờ có cô, tôi mới ý thức học tập chăm chỉ hơn.

“Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy” - Đó là câu tục ngữ đề cao vai trò của người giáo viên. Bởi vậy, tôi luôn tự nhắc nhở bản thân phải yêu quý và kính trọng cô giáo của mình.