K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

con ôc sên....

 học tôts! ks cho mk nha

20 tháng 11 2019

Là con ốc sên

20 tháng 11 2019

ốc sên

ốc sên

giải thích:mồm con ốc sên bò,chứ ko phải mồm con bò

20 tháng 11 2019

-Với bạch dương hay sư tử thì xông thẳng vào luôn.

-Với kim ngưu, cự giải,thiên bình thì buồn tủi khóc lặng lẽ.

-Với song tử,bọ cạp,xử nữ thì tức ko dám làm j.

-Với nhân mã và song ngư vẫn vẻ hồn nhiên nhưng lòng rất đau xót.

-Với ma kết, bảo bình thì học vẫn quan trọng hơn.

20 tháng 11 2019

tui khong can biet

mik còn xem đá bóng

..............lần sau ko đăg câu hỏi linh tinh nha...............

#Học tốt!!!

19 tháng 11 2019

bt rùi đăng giải trí để ik thi thoyy

Bạn tham khảo hai bài thơ lục bát này nhé:
 Tên bài 1 : Cuộc sống tươi vui



Thương sao mái ấm nhà em
Gia đình đoàn tụ dưới rèm trời mưa
Mái nhà trú nắng sớm trưa
Tối về văng vẳng đong đưa điệu đàn


Công cha vất vã không màng
Nghĩa mẹ sớm tối gọn gàng trước sau
Mở lời cất tiếng ngọt ngào
Chăm nom dạy dỗ luôn trao nụ cười

Đàn em học hỏi đùa chơi
Thân bằng quyến thuộc cơ ngơi xum vầy
Tình thân gắn kết đắp xây
Ông bà yên dạ thân gầy tâm an

Bà con hàng xóm trong làng
Khác nào khúc ruột mọi đàng có nhau
Bạn bè giữ mãi tình sâu
Thầy cô trọng nghĩa ghi vào tim em

Thảnh thơi giấc ngủ êm đềm
Nhẹ nhàng mỗi bước bên thềm gần xa
Đất trời thoáng rộng bao la
Em vui tất dạ lời ca thăng trầm

Đàn chim về tổ quây quần
Bướm ong bay lượn đầu sân cạnh vườn
Hoa cười lá vỗ khoe sương
Gia đình nhộn nhịp tình thương ngập tràn

 

Bài thơ là mái ấm gia đình thân thương nơi có cha có mẹ,nơi tổ ấm thật sự có phép màu có thể dùng tình thương lắp đầy xua tan đi những mệt nhọc hình ảnh lời thơ miêu tả nhiều thế hệ sống hòa thuận yêu thương trong một mái nhà.

 Tên bài 2 :Bé lá của cây



Lá vàng, đỏ rụng vào thu
Chị mây, chị gió liền ru chiếc cành.
Mùa xuân lá mọc màu xanh
Đàn chim bảo vệ lá lành của cây.
Màu xanh trải tận chân mây
Cô mưa ru lá ngủ say trên cành.
Bé lá ngủ dậy vai vươn
Thấy cây nâu xám, mình tròn, to cao.
Mùa hè bé lá gọi sao
Sao vàng cùng bé múa vào múa ra.



Bài thơ về thiên nhiên rộng lớn trù phú với bốn mùa tươi đẹp mỗi mùa là một bức tranh thiên nhiên vô cùng sống động được miêu tả chi tiết trong bài thơ,cảnh non nước và thiên nhiên dường như có sức sống và được thổi hồn thơ vào

19 tháng 11 2019

a,Tiếng Hán hết bạn ạ và là từ mượn của nước Trung Hoa (hay còn gọi là Trung Quốc)

b,

19 tháng 11 2019

ức chế lớn nhất

19 tháng 11 2019

tui!

gay cấn thiệt

UCLN là ước chung lớn nhất

       Trong cuộc đời mỗi con người,sẽ không ai là không có lỗi.ngay cả tôi cũng vậy,tôi đã gây ra nhiều lỗi lầm trong suất năm tháng học trò,nhưng việc làm khiến tôi nhớ mãi đó là trốn bố mẹ đi chơi.

           Vào 1 buổi sáng thứ 3,tôi vẫn chăm chỉ đạp chiếc xe con đến trường.tôi đi 1 lúc thì gặp mấy đứa bạn cùng lớp..Chúng nó cũng đeo cặp nhưng không phải đeo để đi học,mà đeo cặp chỉ là lí do để chúng nó trốn ba mẹ đi chơi.Tôi thừa biết điều đó,vì mấy đứa này toàn là học sinh ham chơi của lớp.tôi lẳng lặng,tiếp tục đạp xe cố ý tránh mặt bọn nó.nhưng không hiểu sao ,tôi lại không làm được.1 trong số chúng nó rủ tôi:"mày ơi,đi chơi không.có trò này vui lắm","bọn mày đừng rủ tao,tao không đi đâu","đi 1 chút rồi về"...cuộc nói chuyện diễn ra,vì bị dụ 1 cách quyết liệt nên tôi đi theo chúng nó.đi theo chúng nó,tôi cảm thấy có chút lo sợ.vì ba tôi dặn không được đi la cà,nếu như vậy ba sẽ đánh.tôi cùng chúng nó đến 1 tiệm net nhỏ gần trường.tôi thấy lạ hoắc lạ hơ khi đến đây,nhưng 1 hồi làm quên nên tôi bắt đầu hứng thú với cái nơi này.Nó quả thật là 1 nơi xả sờ trét)-.cứ chơi,rồi chơi mãi,tôi nhận ra mình đã không đến trường cả 1 buổi sáng.lũ bạn lại nói"mày lo gì,trốn 1 hôm thôi.không ai đánh mày đâu" .thế là 1 suy nghĩ vụt tớ trong trí óc non nớt của tôi:ừ,chắc là vậy".và bạn nghĩ sao khi tôi về đến nhà??_chuyện j sẽ ập đến ??

                     Về đến nhà,tôi thấy ba mẹ vẫn làm việc bình thường nên chẳng sợ sật.nhưng vào đến cửa,tôi chợt nhận ra có 1 cảm giác sợ sệt trong lòng.Tôi mở cửa phòng rồi vào trong đó ngồi,rồi lúc dó ba tôi nói"Con gái,hôm nay con đã 1 việc sai .con có biết đúng chứ??" ,"dạ,ba đag nói gì vậy ạ??""con chẳng hiểu ba đang nói gì hết","con chắc chắn chứ?""dạ...".Có lẽ lời nói dối của tôi như bị 1 ai đó thiêu rụi,đây là lần đầu tiên nói dối trong cuộc đời.vì mới lần đầu,nên tôi áp a ấp úng.ba tôi lúc này trông vẻ mặt giận dữ không  còn chút vẻ hiền từ.trên đôi tay cứng rắn của ba là 1 cây roi.ba mở của,tiến lại gần tôi.Ôi không,1 thảm họa ập đến.những chiếc roi liên tục đập vào người tôi.có bao giờ,tôi phải khóc vì bị ba đáng đâu?vậy mà hôm nay tôi lại khóc,tôi khóc vì hành động ngoan cố của mình.tôi như không kiểm soát được chính mik.Tôi tự hỏi"tại sao ba lại biết mik trốn học đi chơi?/ai đã nói??".......................

                     Rồi,trận ăn đòn kết thúc. nc mắt ngừng tuân,tôi cảm thấy như dịu hơn.ba mắng tôi 1 trận "lên bờ xuống ruộng" ấy,tôi sợ hãi .ba bắt tôi ngồi xuongs nền đất và nói rõ ba nghe,tôi kể kể không thiếu 1 chút xót nào.ba nói ba biết tôi trốn học vì cô giáo đã gọi điện cho ba..............

                     Có lẽ,từ lần đó.tôi đã là 1 đứa con ngoan.Có lẽ vì sợ ba đánh hay bị cô giáo mắng....rất nhiều và rất nhiều.tôi thấy qua mỗi trận đánh là tôi lại lớn hơn!!_

                       (văn tự viết,ko copy mạng)_!!!

                       

20 tháng 11 2019

trả lời 

chưa ? nên e ko thể cảm nhận đc ... 

chỉ bị chửi : .......... 

hc tốt ... 

19 tháng 11 2019

sống vì bản thân thôi có phải vì thiên hạ đâu sống sao chơ vừa lòng họ

19 tháng 11 2019

Nếu là mình, thì mình xem xét mức độ gây lỗi là như thế nào
Rồi sao đó, mình sẽ tùy cơ ứng biến
Tùy theo mức độ gây lỗi mà bạn có thể sửa lỗi 1 cách phù hợp

19 tháng 11 2019

Tác giải bài thơ Thiên trường vãn vọng là một vị vua. Việc một vị vua làm thơ về làng quê cho em những suy nghĩ gì?

TL:

-ta thấy được cái tình quê, tình người lai láng đậm đà trong tâm hồn một bậc vĩ nhân, càng thêm quý trọng và mến phục ông.

-Không còn thấy bức tường xa cách giữa vua và nhân dân nữa mà thay vào đó là 1 tình yêu nhân dân , gần gũi với nhân dân hơn các triều đại khác.



 

20 tháng 11 2019

Nhắc tới Trần Nhân Tông, người ta nghĩ ngay tới người anh hùng cứu nước, vị vua tài trí lỗi lạc đã cùng quân dân nhà Trần đánh bại quân xâm lược Mông Cổ, làm nên một thời đại anh hùng trong lịch sử dân tộc - thời đại Đông A. Nhắc đến Trần Nhân Tông, người ta cũng nghĩ ngay tới vị tổ của dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử, nhà hiền triết của Đạo Phật. Trần Nhân Tông không chỉ là người - anh hùng cứu nước, vị vua sáng, nhà hiền triết, Trần Nhân Tông còn là một thi sĩ có tâm hồn thanh cao, phóng thoáng và một cái nhìn tinh tế, tao nhã.

Trần Nhân Tông đã từng nổi tiếng với những câu thơ rất đỗi hào hùng:

Xã tắc hai phen chồn ngựa đá

Non sông nghìn thuở vững âu vàng.

(Tức sự)

Và nhà vua còn làm người đời ngạc nhiên hơn bởi một hồn thơ mang nặng tình quê thắm thiết. Buổi chiều đứng ở phủ Thiên Trường trông ra (Thiên trường vãn vọng) là một hồn thơ như thế.

Từ Thăng Long về thăm quê cũ Thiên Trường (Nam Định ngày nay), từ trên cung điện ở phủ Thiên Trường, nhà vua phóng tầm mắt ra xa. Một cảnh tượng mở ra trước mắt ông xiết bao trìu mến:

Trước xóm sau thôn tựa khói lồng

Bóng chiều man mác có dường không

Mục đồng sáo vẳng trâu về hết

Cò trắng từng đôi liệng xuống đồng.

(Bản dịch của Ngô Tất Tố)

Cảnh buổi chiều ở phủ Thiên Trường là cảnh của một vùng quê trầm lặng, yên bình (Cái yên bình của một cuộc sống thái bình). Trời đã về lúc chiều tối, thôn xóm chìm dần vào làn khói sương lãng đãng, mờ ảo. Có lẽ, đó là vào dịp thu đông. Có bóng chiều, sắc chiều đấy nhưng chỉ man mác, chập chờn, nửa như có, nửa như không.

Cái thời điểm giao thời giữa ngày và đêm ở chốn thôn quê gợi lên bao cảm xúc trong lòng người. Nó bâng khuâng, xao xuyến thật khó tả:

Trước xóm sau thôn tựa khói lồng

Bóng chiều man mác có dường không.

Và vì thế, cuộc sống càng trở nên thân thương. Chỉ một hình ảnh rất bình thường: những đứa trẻ đang dắt trâu về làng, vừa đi, vừa thổi sáo, cũng khiến nhà vua chú ý và đưa vào trong thơ:

Mục đồng sáo vẳng trâu về hết.

Phải chăng tiếng sáo của bọn trẻ đã đưa nhà vua trở lại cái thời thơ ấu ngây thơ, thoả sức vui đùa? Hay tiếng sáo hồn nhiên, trong trẻo quá khiến lòng ông thư thái lại sau bao nhiêu lo toan trăn trở việc triều chính? Trong lòng vị hoàng đế mang một niềm vui tràn ngập, nó cũng bình dị và trong trẻo như chính cuộc sống nơi đây.

Tâm trạng ấy khiến ông thấy cảnh vật càng nên thơ:

Cò trắng từng đôi liệng xuống đồng.

Trên nền xanh của đồng nội, trong cái mờ ảo của khói sương, điểm xuyết vài cánh cò trắng đang là là hạ xuống. Chao ôi, cánh đồng quê sao mà đẹp thế!

Hai câu thơ cuối với bút pháp miêu tả bằng những nét chấm phá, đã vẽ ra trước mắt người đọc cả một vùng quê yên bình và thơ mộng. Con người và cuộc sống ở đây bình dị quá, hồn hậu quá! Bức tranh cảnh vật với những nét chấm phá tài hoa của thi nhân trở nên thật có hồn: có âm thanh ngọt ngào, sâu lắng; có sắc màu tao nhã, sáng trong, có hoạt động nhẹ nhàng êm ả... Một bức tranh thôn dã được cảm nhận bằng một tâm hồn thi nhân tinh tế và nhạy cảm; hơn nữa, bằng tâm hồn của một con người thiết tha yêu làng quê, yêu cuộc sống.

Ít ai có thể nghĩ được rằng, một vị vua ở tận nơi lầu son gác tía, lại gắn bó máu thịt với quê hương thôn dã như vậy. Vì thế, càng đọc kĩ bài thơ, ta càng hiểu được cái tình quê, tình người lai láng đậm đà trong tâm hồn một bậc vĩ nhân, càng thêm quý trọng và mến phục ông.

Buổi chiều đứng ở phủ Thiên Trường trông ra, thật xứng đáng là một áng thơ hay, tiêu biểu cho bản sắc và tâm hồn Việt Nam.