K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 6 2018

1 / có Hà Nội 

2 / có các tầng khác 

3/ có mái nhà hoặc ban công

15 tháng 6 2018

hà nội k mik ik

14 tháng 6 2018

mọi thế kỉ

14 tháng 6 2018

thế kỉ19

14 tháng 6 2018

Vậy à ? Cảm ơn bạn mình sẽ cảnh giác mấy bạn đó ( Thậm chí mình còn chưa biết mấy bạn đó ) . Dù sao cũng rất cảm ơn bạn nha . 

Tích mình đi ~ Cảm ơn trước !

14 tháng 6 2018

mk ko bít mấy bn ý!!!!

13 tháng 6 2018

than à

13 tháng 6 2018

chính xác!!!

mình k cho bạn rồi nhé!!!

12 tháng 6 2018

Trả lời:

- Người lớn là mẹ của người bé

#

12 tháng 6 2018

người lớn là mẹ nhé

12 tháng 6 2018

Trả lời:

có lẽ là một cảm xúc khó tả: vui cũng có, buonf cũng có, và có cả giận bạn vì không về sớm hơn

~ Học tốt ~

Gặp lại nhau sau khoảng thời gian dài đằng đẵng, hơn 5 năm rồi còn gì, em vẫn như xưa, có chăng là xinh hơn và mi nhon hơn chút, gương mặt thanh tú nhưng vẫn thoáng chút buồn mơ hồ khó tả, nỗi buồn không phải ai cũng có thể hiểu được khi mới gặp lần đầu. Ngày đầu gặp nhau không buồn chào, không chút ấn tượng, cũng chả cần để ý, có chăng là cái gật đầu lịch sự khi phải chạm nhau đầu ngõ. Em chơi thân với mấy thằng em của tôi, suốt ngày nhéo nhiếc mà nhiều lúc nghe nhức cả đầu. Mấy thằng nhỏ suốt ngày í a í ới nói chuyện với em mãi, nghĩ lại cũng thấy vui vui.

Rồi một cơn mưa lớn trút xuống lúc nửa đêm, cái khu trọ bé nhỏ dường như không thể chịu đựng được sức nước quá lớn. Em không bao giờ có thể nghĩ đó là lụt, chỉ nghĩ là cơn mưa thoáng qua. Tôi – một người mới đến nên hơi lo, quả thật nước mưa ngày một dâng cao không có lối thoát. Một mình ngồi dọn đồ đạc lên cao và tự cho mấy đứa em ngủ mà không muốn làm chúng thức giấc. Nước bắt đầu viếng thăm tất cả các phòng trong đó có phòng em. Tôi chỉ biết nhìn và lo dọn đồ đạc giúp hai em, sách vở và máy tính đã ướt. Không hiểu sao tôi lại có thể bê một bao gạo lớn như vậy vào nhà nhỉ, hay tại vì tiếng khóc ai oán kia chăng? Cơn mưa kia ngập lên đến hơn nửa cửa sổ thì nước từ từ rút đi, và cái lũ sinh viên nheo nhóc chúng tôi phải đi tá túc nhiều nơi trong vài ngày.

Những ngày kế tiếp chúng tôi thực sự là hàng xóm, tôi và em có thể cởi mở nhiều hơn mọi thứ, từ gia đình, công việc, học hành... Đối với mảnh đất miền Trung này thì những trận lụt là điều bình thường nhất, nó bình thường như con người ta sống phải ăn và uống. Sau hôm đó, cứ mỗi lần có mưa là cả "khu phố" sinh viên kia lại không ngủ được vì chạy mưa.

Em chuyển trọ, còn tôi thì không, nhưng phòng trọ em chỉ cách phòng tôi một cánh cửa sổ loại gập. Thỉnh thoảng khung cửa sổ hai nhà cuối phố, chẳng hiểu vì sao không nói chuyện bao giờ, mà có nói chăng thì chỉ là mấy đứa em tôi và em, chứ tôi ít khi tham gia vào. Ngày đó muỗi nhiều vô kể nên cuộc nói chuyện cũng theo đó mà nhanh chóng kết thúc, nếu không muốn làm mồi cho muỗi.

Dần dần có những thứ em tâm sự làm tôi thấy khó nghĩ, chỉ hiểu được một phần nào đó thôi nhưng tôi lại không muốn hỏi mà chỉ muốn em tự nói ra. Vẻ ngoài đầy nghị lực và cứng rắn nhưng tôi biết ẩn sâu trong lòng em là sự yếu đuối, mềm lòng. Em cố chứng tỏ để không bị đánh gục vì hoàn cảnh một lần nữa, tôi tin em ở điều đó. Tôi từng có những nỗi khổ như em mà không phải ai cũng hiểu được. Em tâm sự với tôi nhiều hơn về các dự định, kế hoạch và mục tiêu em phải làm. Tôi chỉ dám động viên và chúc em đạt được những điều đó.

Những cơn mưa tháng 10 dường như đã thách thức lòng kiên nhẫn trốn chạy của tôi, tôi đã quyết định chuyển phòng trọ đi nơi khác, đâu đó tôi vẫn biết có người buồn nhưng bản thân phải ra đi. Thời gian sau chúng tôi đều bận rộn, tôi ra trường rồi đi xa, chỉ nói chuyện với em qua điện thoại, hỏi thăm tình hình và động viên học tốt. Ngày em ra trường tôi rất mừng vì ít nhất cuộc đời nghiệt ngã này không đánh gục được ý chí và lòng kiên nhẫn của em. Em đã đi làm và thực hiện tiếp những niềm đam mê còn dang dở, không ngờ chúng tôi lại cùng song hành với niềm đam mê đó.

Hiện tại tôi và em đều lập gia đình, ai cũng có hạnh phúc riêng, đâu đó tôi vẫn thấy sự chân thành trong mối quan hệ bạn bè của hai đứa. Niềm vui càng nhân lên gấp bội khi cả tôi và em đều đã thực hiện xong niềm đam mê cho ngành học nâng cao mà mình yêu thích. Chúc em luôn đạt được những thành công nhất định và những điều may mắn sẽ đến với em, bởi cuộc sống này vốn dĩ không công bằng nhưng sẽ không lấy đi của ai tất cả.

Gặp lại em sau hơn 5 năm trời đằng đẵng, lòng đầy tâm trạng, nhớ quá những người bạn cũ thân thương của tôi.

12 tháng 6 2018

là quát giấy nhé

12 tháng 6 2018

Đó là cái quạt giấy 

Ủng hộ nhé !!!!!

12 tháng 6 2018

Cái gì của mình nhưng người khác toàn dùng ?

Trả lời :

=> Tên cuả mình

tên của mk

12 tháng 6 2018

Hằng năm, đến độ cuối xuân, học sinh chúng em lại được làm bạn với hoa phượng. Cây phượng ở góc sân trường em đã làm vui cho cảnh vật ngày hè. Và có lẽ, đây là loài cây em yêu nhất.

Cây phượng khá to. Dưới gốc, hai cánh tay em ôm mới xuể. Thời gian đã khoác lên cây chiếc áo nâu sần sùi. Lá phượng xòe ra, mềm mại, hao hao giống lá me. Tán lá như một chiếc ô lớn che mát một khoảng trời nho nhỏ. Cành phượng uyển chuyển, lung linh những chùm hoa đỏ thắm. Mỗi bông hoa như ngọn đèn đỏ thắp trong lùm cây xanh thẫm.

Nhưng phượng ở đây không chỉ một đóa, không phải vài hoa, mà phượng nở từng chùm, từng cành bóng bẫy như chứa lửa, chứa nắng. Gặp làn gió nhẹ, từng nhụy hoa mang túi phấn rung rinh trông như đàn bướm thắm đang rập rờn trong vòm lá xanh non.

Thỉnh thoảng, những đóa hoa lìa cành ngập ngừng bay nghiêng theo chiều gió rồi lả tả rơi dưới góc sân trường. Trên cành cao, ve kêu ra rả, chim chóc đua nhau chuyền cành, dường như chúng cũng bâng khuâng trước màu hoa phượng. Dưới bóng cây râm mát ấy, chúng em tụm nhau để chơi chọi gà, có bạn tung tăng chạy theo những đóa hoa bay.

Có lúc em thầm hỏi: “Phượng ơi! Cây có từ bao giờ mà đẹp đến thế”. Nhìn thấy hoa phượng nở mà lòng em thêm rạo rực, phơi phới niềm vui. Phượng gợi nhắc mùa thi sắp đến, mùa hè đã về, mùa gặt hái kết quả học tập của tất cả học sinh.

Hình ảnh cây phượng đang vào mùa hoa đã khắc sáu trong em. Rồi đây, chúng em sẽ xa ngôi trường thân yêu này, xa cây phượng vĩ ở góc sân trường đã chứa chan biết bao nhiêu kỉ niệm. Dù có đi đâu, về đâu chúng em vẫn nhớ mãi ngôi trường thuở ấu thơ, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc và có cây phượng trầm ngâm đang đứng đợi mỗi ngày.

12 tháng 6 2018

Mùa xuân đang trôi đi một cách âm thầm, lặng lẽ. Thế là mùa hè mến yêu đã đến. Lại một niềm vui mới cho lũ học trò nghịch ngợm nhưng lại nôn nao không muốn xa mái trường thân yêu, xa thầy cô, bạn bè, xa cây bàng già và cây phượng thân yêu nữa. Cây phượng mà học sinh thầm thì các bí mật suốt bao năm trời nay. Còn bây giờ thì hoa phượng nở đỏ rực trên từng cành như thắp lửa cả ngôi trường em. Tiếng ve sầu cũng bắt đầu cất tiếng kêu vang. Mọi thứ như hòa quyện vào nhau và tạo nên một bức tranh tuyệt mĩ.

Nhìn từ xa, cây phượng như khoác lên mình một chiếc váy đỏ thật tráng lệ. Gốc phượng to sần sùi vì bao năm tháng qua mưa nắng. Rễ cây ngoằn ngoèo bò trên mặt đất như những con rắn đang vui đùa và cùng nhau mừng mùa hè đến. Hoa phượng đỏ bao nhiêu thì lá cây của nó có một màu xanh um bấy nhiêu. Cành cây đăm ra từ người mẹ của nó. Cuống hoa xanh mơn mởn khoảng tám phân, thon dài, nối liền giữa bông hoa và cành hoa. Nụ hoa thật đẹp, lúc thoáng nhìn cứ tưởng hạt ngọc bích. Hoa phượng nở từng chùm, một màu đỏ rực như muốn tô điểm lên vẻ đẹp lộng lẫy của ngày hè ở trường em. Hoa phượng đỏ rực thế mà sao hiền diệu quá.

Khi có một làn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm hoa phượng rơi xuống đất. Nhưng không vì thế mà phượng lấy làm buồn bã, cứ hàng ngày, phượng lại cho ra những bông hoa đẹp của tuổi học trò. Và rồi cuối cùng những bông hoa phượng nở đầy cả cây. Có ai biết rằng, giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp. Năm cánh hoa phượng mịn như nhung, lung linh dưới nắng hè, có lúc rực lên như chứa lửa chứa nắng. Giữa năm cánh hoa là nhụy hoa như những cô tiên áo vàng đáng tỏa hương thơm ngát, lan tỏa khắp cả khu vườn. Cánh hoa phượng như những anh hùng vĩ đại đã hi sinh vì tổ quốc thân yêu. Màu vàng của nhị hoa như màu da của con người Việt Nam. Hoa phượng như lá cờ đỏ, sao vàng. Thể hiện cho sự anh dũng, yêu Tổ Quốc bao đồng bào dân tộc đã hi sinh vì Tổ Quốc mến yêu. Màu máu đỏ như hòa quyện với màu hoa phượng, để nhắc nhở chúng em nhớ đến những chiến sĩ của đồng bào dân tộc mà cố gắng học tập thật giỏi để mai sau Tổ Quốc giàu đẹp.

Lũ học trò chúng em xem chị phượng như người bạn tri kỉ, chia sẻ những chuyện vui buồn. Cứ mỗi buổi ra chơi, chúng em lại tụ nhau ngồi dưới gốc phượng để tâm tình. Có bạn mặt rạng rỡ khoe với các bạn những điểm mười đỏ chói. Có bạn mặt buồn bực vì những chuyện không vui. Còn gì thích hơn được ngồi dưới gốc phượng, tận hưởng cái cảm giác mát mẻ, dễ chịu giữa trưa hè. Nghe những tiếng ve đang râm rang rạo rực như tan biến những cái mệt mỏi, căng thẳng sau giờ học. Trong không khí nhộn nhịp, nàng phượng vẫn lặng lẽ đứng nhìn chúng em vui chơi, đùa giỡn, em chợt thấy ánh mắt phượng rộn lên. Vẫy tay trong nắng. Rồi những buổi chúng em nhặt những cành phượng để chơi đá gà. Lũ học trò chúng em tụm năm, tụm ba lại mà không biết rằng chị phượng cũng đang đón chờ kết quả.

Cây phượng như người bạn tri kỉ của tuổi học trò chúng em. Hoa phượng báo hiệu cho học trò đủ thứ chuyện. Nào là hè đã đến rồi, đã đến lúc nghỉ ngơi sau một học kì. Một năm học căng thẳng đã đến lúc vui chơi rồi. Nhưng điều quan trọng là hoa phượng báo hiệu đã đến lúc phải xa mái trường, thầy cô, bạn bè. Nhưng dù có xa cách mấy, nó luôn ở trong tim, trong tâm trí của mỗi người. Ven công viên có biết bao là cây phượng nhưng em chỉ thấy cây phượng ở trường em là đẹp nhất thôi. Hoa phượng như đánh dấu bước ngoặc trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào kì thi quan trọng.

Vì sao tuổi học trò chúng em lại yêu hoa phượng đến thế. Mỗi lần nhìn thấy hoa phượng hay nghe tiếng ve cất tiếng là lòng em lại nôn nao quá. Chính vì vậy mà cây phượng là kí ức tươi đẹp mà học trò. Với nhiều người, mùa hè đơn giản chỉ là một mùa trong bốn mùa, không hơn, không kém. Nhưng đối với ai đã trải qua thời áo trắng thì mùa hè là nỗi niềm, là tâm trạng và trong sâu thẳm tâm hồn ta còn nỗi háo hức đón hè về. Phương ơi, ve ơi, lũ học trò sẽ chẳng bao giờ quên bạn đâu. Nhờ các bạn mà mình hiểu được mùa hè thú vị đến thế nào. Mùa hè mang lại cho chúng mình màu sắc của tuổi thơ yêu dấu. Chúng mình sẽ mãi mãi không quên màu đỏ của hoa phượng. Các bạn ơi đừng ngắt phượng, bắt ve, đừng tàn phá mùa hè bạn nhé.

10 tháng 6 2018

bà Ba bán bánh bèo, bò bía bên bờ biển bị bọn Bỉ bắn bằng......bằng

10 tháng 6 2018

Bà Ba bán bóng bay bên bờ biển bị bom bắn bằng.. bằng... bằng

Chúc bạn học giỏi nha !