K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 11 2017

Năm nay, em đã là học sinh lớp 6 nhưng những kỉ niệm hồi còn thơ ấu em không bao giờ quên. Trong những kỉ niệm ấy có chuyện rèn luyện chữ viết hồi em học lớp 3. Em trở thành học sinh giỏi Văn cũng là nhờ một phần vào những ngày rèn luyện gian khổ ấy.

Trong các môn học, em sợ nhất môn chính tả vì chữ em rất xấu. Mỗi khi đến giờ chép chính tả theo lời cô đọc, em thấy khổ sở vô cùng. Chưa bao giờ em đạt điểm cao môn này. Nhiều buổi tối, em giở tập, lặng nhìn những điểm kém và lời phê nghiêm khắc của cô giáo rồi buồn và khóc. Mẹ thường xuyên theo dõi việc học tập của em. Biết chuyện, mẹ không rày la trách mắng mà ân cần khuyên nhủ:

- Con lớn rồi, phải cố tập viết sao cho đẹp. Ông bà mình bảo nét chữ là nết người đấy con ạ!

Em ngẫm nghĩ và thấy lời khuyên của mẹ rất đúng. Vì thế em quyết tâm tập viết hằng ngày, đến bao giờ chữ em trở nên sạch đẹp mới thôi.

Em tự đề ra cho mình kế hoạch mỗi ngày dành ra một tiếng đồng hồ tập chép. Trước hết, em chép lại những bài tập đọc trong sách giáo khoa. Sau đó, tập chép những bài thơ ngắn. Mẹ dạy em cách cầm bút sao cho thoải mái để viết lâu không bị mỏi tay. Em học theo và đã quen dần với cách cầm bút ấy. Mỗi bài, em viết nhiều lần ra giấy nháp, khi nào tự thấy đã tương đối sạch đẹp thì mới chép vào vở. Xong xuôi em nhờ mẹ chấm điểm. Những bài đầu, mẹ chỉ cho điểm 5, điểm 6 vì em viết còn sai Chính tả và nét chữ chưa đều. Em không nản chí, càng cố gắng hơn.

Đến bài thứ chín, thứ mười, em đã có nhiều tiến bộ. Những dòng chữ đều đặn, ngay hàng thẳng lối hiện dần ra dưới ngòi bút của em. Mẹ không ngừng động viên làm cho em tăng thêm quyết tâm phấn đấu.

Lần đầu tiên được cô giáo cho điểm mười chính tả, em vô cùng sung sướng. Cô giáo khen em trước lớp và khuyên các bạn hãy coi em là gương tốt để học tập.

Em luôn nhớ lời mẹ và thầm cảm ơn mẹ. Em cầm quyển vở có điểm 10 đỏ tươi về khoe với mẹ. Mẹ xoa đầu em nói:

- Thế là con đã chiến thắng được bản thân. Con đã trở thành người học sinh có ý chí và nghị lực trong học tập. Mẹ tự hào về con. Ba con biết tin này chắc là vui lắm!

Từ đó, cái biệt danh Tuấn gà bới mà các bạn tinh nghịch trong lớp đặt cho em không còn nữa. Tuy vậy, em vẫn kiên trì tập viết để nét chữ ngày một đẹp hơn. Sau Tết, em sẽ tham gia hội thi Vở sạch chữ đẹp do trường tổ chức.

Đúng là có chí thì nên, có công mài sắt có ngày nên kim, phải không các bạn?

5 tháng 11 2017

"Thời thơ ấu", mỗi khi nhắc đến ba từ ấy, trái tim em lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm tuôn trào nhưng chỉ có những cách diều là em nhớ mãi. Ôi! "những cánh diều" thuở nào.

Nhớ những buổi trưa hè, lũ trẻ trong làng tụ tập lại thả diều thi. Chúng chạy lấy trớn để những cơn gió nồm nâng cánh diều lên. Ôi! Hạnh phúc biết bao khi thấy con diều của mình từ bay lên, đùa giỡn với cơn gió. Em cùng mấy đứa bạn trong xóm cùng nhau hò hét tranh đua. Có đứa diều tốt, bay cao nhất, nó cứ nổ mãi. Rồi khi có một con diều nào đó vươn lên đứng nhất thì mặt nó tức lắm, có gắng đánh rớt con diều đáng ghét kia. Có anh không may sở hữu một chiếc diều dỏm. Vừa lên trời đã chống mũi xuống đất. Có chiếc chạy hụt hơi mà chỉ quay tròn. À, mà nói vậy chứ không phải thứ hạng cánh diều chỉ dựa vào diều tốt hay dỏm mà một phần còn nhờ tài nghệ của dân thả diều. Trong lúc thả với tay điêu nghệ, em đã được chúng chỉ cho vài chiêu nâng diều. Nào là khi diều rơi thì giựt giựt đôi tay, nào là khi thả diều thì phải cầm theo keo và một ít dây diều. Nếu thấy hôm ấy gió mạnh thì gắn thêm một đoạn dây vào dây diều, còn nếu gió nhẹ diều bay không nổi thì gở một ít dây ra cho nó nhẹ... Nhờ những kinh nghiệm quý báu đó mà thi thoảng em cũng được biệt hiệu "vua thả diều". À, mà hình như em chưa nói cái chuyện này thì phải, chả là khi cuối buổi thả, diều nào bay cao nhất thì người thả sẽ được cái biệt hiệu quý báu ấy.

Bây giờ, cánh diều thuở nào đã bị xếp xó để nhường thời gian cho những cua kèm liên hồi. Tuy rằng, em không còn được chạy nhảy trên cánh đồng đầy rơm rạ nữa. Những cảm giác bay bổng cùng cánh diều sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của em mãi mãi...

A.Trắc nghiệmCâu 1: Người tối cổ sống như thế nào ?A. Sống theo bầyB. Sống đơm lẻC.Sống trong thị tộcD.Cả 3 đều saiCâu 2: Nguồn lương thực của người tối cổ có từ được từ đâu?A.Săn bắn ,hái lượmB.Săn bắt ,hái lượmC.Trồng trọt,chăn nuôiD.Đánh bắt cáCâu 3:Kinh đo của nhà nước Văn Lang đặt ở đâu?A.Bạch Hạc - Phú Thọ ngày nayB.Cổ LoaC.Thăng LongD.Mê LinhCâu 4:Các quốc gia cổ...
Đọc tiếp

A.Trắc nghiệm

Câu 1: Người tối cổ sống như thế nào ?

A. Sống theo bầy

B. Sống đơm lẻ

C.Sống trong thị tộc

D.Cả 3 đều sai

Câu 2: Nguồn lương thực của người tối cổ có từ được từ đâu?

A.Săn bắn ,hái lượm

B.Săn bắt ,hái lượm

C.Trồng trọt,chăn nuôi

D.Đánh bắt cá

Câu 3:Kinh đo của nhà nước Văn Lang đặt ở đâu?

A.Bạch Hạc - Phú Thọ ngày nay

B.Cổ Loa

C.Thăng Long

D.Mê Linh

Câu 4:Các quốc gia cổ đại phương đông gồm?

A.Trung Quốc

B.Lưỡng Hà , Ai Cập

C.Ấn Độ , Trung Quốc

D.Cả 3 ý trên

Câu 5: Sự phân bố dân cư nguyên thủy trên đất nước ta tjoiwf kì này là ?

A.Rải rác theo từng vùng

B. Tập trung tại một nơi

C.Trên khắp đất nước

D.Vùng trung du

Câu 6: Nước Âu Lạc ra đời trên cơ sở?

A.Nhu cầu trị thủy , làm thủy lợi

B.Sau khi đánh thắng quân Tần

C.Hợp nhất Tây Âu và Lạc Việt

D.Câu B,C đúng

B.Tự Luận

Câu 1: Trình bày những nét chính trog đời sống vật chất của dân cư Văn Lang?

Câu 2:Hãy kể những thành tựu văn hóa thời cổ đại phương Tây?

Câu 3:Hãy vẽ sơ đồ bộ máy nhà nước Văn Lang?Em có nhận xét gì qua sơ đò bộ máy nhà nước Văn Lang?

1
6 tháng 11 2017

1.A

2.B

3.A

4.D

5.C

6.D

TỰ LUẬN
Câu 1vs Câu 3 Mình k bt nha !! Vì Mình chưa học cái này!!Thông cảm giùm nha!! ^^ ^^

Câu 2:

Lịch, dương lịch, hệ chữ cái a,b,c...,các ngành khoa học cơ sở như: số học, hình học, sử học, vật lý, thiên văn, triết học, sử học, địa lý, .....

. A.Trắc NghiệmCâu 1: Nhóm cây nào sau đây gồm toàn những cây 1 năm:A. Cây mít, cây xoài, cây mè. B. Cây mè , cây ngô, cây đậu.C. Cây sắn, cây chanh, cây ổi. D.Cây cam, cây quýt , cây cải .Câu 2: Đặc điểm của cơ thể sống :A.Sinh sản , lớn lên , di chuyển. B.Trao đổi chất với môi trường .C.Lớn lên , sinh sản. D.Cả Bvà C đều đúngCâu 3;Nhóm cây nào sau đây gồm toàn cây không có hoa :A.Cây rêu,cây...
Đọc tiếp

. A.Trắc Nghiệm

Câu 1: Nhóm cây nào sau đây gồm toàn những cây 1 năm:

A. Cây mít, cây xoài, cây mè. B. Cây mè , cây ngô, cây đậu.

C. Cây sắn, cây chanh, cây ổi. D.Cây cam, cây quýt , cây cải .

Câu 2: Đặc điểm của cơ thể sống :

A.Sinh sản , lớn lên , di chuyển. B.Trao đổi chất với môi trường .

C.Lớn lên , sinh sản. D.Cả Bvà C đều đúng

Câu 3;Nhóm cây nào sau đây gồm toàn cây không có hoa :

A.Cây rêu,cây dương xĩ, cây thông B.Cây ổi, cây mận , cây ổi.

C.Cây lúa, cây hoa hồng, cây rêu. D.Cây phượng,cây đậu,cây thông,

Câu 4:Miền làm cho rễ dài ra:

AMiền sinh trưởng B.Miền trưởng thành

C.Miền hút D.Miền chóp rễ

Câu 5:Cấu tạo ngoài của thân cây gồm mấy phần :

A.2 B.4

C.3 .5

Câu 6:Nhóm cây nào thuộc thân leo:

A.Cây dừa, cây ngô, cây lim. B.Cây mướp , cây mồng tơi, cây bí ngô.

C.Cây cà phê, cây mít, cây gỗ lim D.Cây cọ, cây chuối,cây bạch đàn

B.Tự Luận

Câu 1: Tế bào ở những bộ phận nào của cây có khả năng phân chia?Qúa trình phân bào diễn ra như thế nào?

Câu2:Có phải tất cả các rễ cây đều có lông hút không ?Vì sao?

Câu 3:Tìm những điểm giống nhau và khác nhau giữa cây củ dong ta, khoai tây ,su hào.

Câu 4: Em hãy tìm sự khác nhau cơ bản giữa giác và ròng.

2
5 tháng 11 2017

sinh sao

5 tháng 11 2017

1b ; 2a ; 3a ; 4a ; 5 b; 6b; 7

tự luận 

lên mạng tìm đi có đấy

5 tháng 11 2017

- Quê nội em có dòng sông Kinh Thây xanh trong. Mỗi dịp hè về, bố mẹ lại cho chị em em về quê chơi với ông bà. Khi về đây, được ra sông hóng mát, em có dịp được ngắm nhìn và quan sát loài cây đặc trưng của vùng sông nước là lục bình.

b) Thân bài

* Tả vẻ đẹp của loài lục bình

- Lục bình còn có tên gọi khác là bèo Tây hay bèo Nhật Bản. Nó là một loài cây sống nổi trên mặt nước và có kích thước tùy theo từng môi trường sống.

- Ở khúc sông gần nhà nội em đây, lục bình kết thành từng chùm lớn, rộng hàng mấy chục mét vuông nổi bồng bềnh trên mặt sông tạo thành một tấm thảm xanh ngắt.

- Lục bình có một chùm rễ rất dài và rậm màu đen, thả bồng bềnh trong nước. Đây chính là bộ phận giúp cây hấp thu thức ăn để nuôi sống cơ thể.

- Phần thân nối tiếp với rễ màu xanh biếc, phình to ra như chiếc phao bơi. Đến phần lá có màu xanh sâm và bóng loáng ở cả hai mọt như hình hoa thị.

- ục bình thường mọc thành chùm, một chùm thường có và ba cây tụ lại với nhau, lại có nhiều cây con mọc ở xung quanh khiến chúng không bao giờ đơn lẻ.

- Khi lục bình nở hoa thì thật là tuyệt diệu, cả một khúc sông xanh sẫm ấy bỗng trở lên tím ngắt, mơ màng bởi hoa lục binh.

- Hoa lục bình nở thành từng cành, mỗi cây cho ra một cành hoa, một cành lại có nhiều bông nhỏ mọc trên đó. Cánh hoa lục bình rất mỏng manh, mướt mềm như lụa vậy, đẹp đến nao lòng.

* Tác dụng của lục bình

- Cây lục bình có tác dụng làm sạch nước, nó giống như một cái máy lọc nước tự nhiên. Vì thế, cứ khúc sông nào có lục bình là đoạn sông đó nước rất trong xanh. Dưới rễ lục bình còn là môi trường sống vô cùng lý tưởng của nhiều loài tôm cá.

- Cây lục bình còn làm thức ăn cho người và động vật. về quê em được bà nấu canh hoa lục bình ăn rất ngon.

- Trong đông y, em còn nghe ông nói cây lục bình dùng để chữa cảm mạo, sưng tấy cũng rất hiệu quả.

c) Kết bài

- Cứ mỗi lần về quê, em lại ra bờ sông và ngắm nhìn lục bình lững lờ trôi, gió mát làm em rất sảng khoái.

- Em mong đến hè lắm vì em sẽ lại được ăn nhiều món ngon do bà em chế biến từ loài cây bình dị này.

5 tháng 11 2017

ban kia lam dung roi do

k tui nha

thanks

5 tháng 11 2017

Truyện ngụ ngôn Ếch  ngồi đáy giếng mang đến cho người đọc nhiều suy nghĩ về nhân vật ếch và giúp ta có được những bài học bổ ích.

Chú ếch trong câu chuyện nghĩ bầu trời chỉ bé như một cái vung vì nó sống ở đáy giếng đã lâu ngày, xưa nay chưa từng ra khỏi miệng giếng. Các con vật sống cùng với ích dưới đáy giếng như nhái, cua, ốc đều bé nhỏ. Nó chỉ cần cất tiếng kêu ộp ộp cũng đủ làm cho chúng hoảng sợ. Vì chưa từng gặp kẻ nào mạnh hơn mình nên ếch mới nghĩ nó là một vị chúa tể. Đó là một suy nghĩ sai lầm, song điều này rất dễ hiểu: ếch đã bao giờ bước ra khỏi cái miệng giếng đó đâu, nên nó không biết thế giới ngoài kia còn bao điều lo lớn là phải!

Nhưng không chỉ thiếu hiểu biết, chủ quan và kiêu ngạo, ếch còn là một kẻ không thức thời. Lần đầu tiên rời khỏi cái giếng nhà mình, đáng ra nó phải khiêm nhường học hỏi về thế giới mới. Nhưng không. Nó nghĩ cái nơi mới mẻ này cũng như cái giếng cạn của nó, vây nên đi lại nghênh ngang kêu ồm ộp, nhâng nháo nhìn trời và không thèm để ý gì đến xung quanh. Việc ếch bị trâu đi qua giẫm bẹp cũng là điều dễ hiểu. Đó là hậu quả tất yếu của thói chủ quan, kiêu ngạo như khi còn ở trong đáy giếng. Giá ếch chịu khó để ý xung quanh thì đã không xảy ra tai hoạ. Nhưng tiếc thay, nó đã không biết thân biết phận như vậy thì nếu khống bị trâu giẫm, nó cũng sẽ găp phải một tai hoạ khác.

Câu chuyện về chú ếch ngốc nghếch đã mang lại cho người đọc nhiều bài học có ích trong cuộc sống. Một môi trường nhỏ bé, hạn hẹp, không có sự giao lưu sẽ làm hạn chế tầm hiểu biết về thế giới xung quanh. Khi sống lâu trong một môi trường khép kín, sự hiểu biết của người ta sẽ trở nên nông cạn, hạn hẹp, từ đó dễ nảy sinh tâm lí chủ quan, kiêu ngạo. Bởi vậy, chúng ta phải biết mở rộng các mối quan hệ bạn bè, thầy cô; biết "đi một ngày đàng" để "học một sàng khôn". Bên cạnh đó, sự kiêu ngạo, chủ quan rất dễ khiến cho ta phải trả giá đắt, có khi mất mạng như chú ếch kia. Vì vây, dù sống ở trong môi trường nào cũng không nên bó hẹp suy nghĩ, phải chú ý học hỏi để mở rộng tầm hiểu biết. Và khi thay đổi môi trường sống hoặc lĩnh vực nghề nghiệp quen thuộc phải thận trọng, khiêm tốn tìm hiểu để thích nghi; tránh chủ quan, kiêu ngạo, suy nghĩ nông cạn, hạn hẹp.

                  Mkk nghĩ vậy đúng thì tk mình nhoa

5 tháng 11 2017

buithinguyet            

Nêu suy nghĩ của em vể chú ếch trong truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy ...

5 tháng 11 2017

Hoặc:

   Quê tôi ở nông thôn nhưng tôi lớn lên ở thành phố. Từ bé đến giờ, tôi mới chỉ được về quê có một lần. Nhưng lần ấy đã xa xôi lắm rồi, tôi chẳng còn nhớ điều gì nữa. Chả là lúc ấy tôi còn quá bé mà. Tuần vừa qua, tôi thật bất ngờ khi được bố mẹ cho về quê chơi ngày chủ nhật. Chuyến đi đã để lại trong tôi bao kỷ niệm khó quên. Suốt đêm hôm trước, tôi gần như không ngủ. Tôi cứ nằm mà tưởng tượng về quê nội. Tôi chỉ nhớ mang máng đó là một vùng quê nghèo ở miền trung du. Sáng sớm tàu đã chạy, tôi nghủ lăn trong lòng mẹ vì mệt quá. Lúc tỉnh dậy bước chân đầu tiên từ tàu bước xuống là bước chân tôi đi vào nhà nội. Ngôi nhà nằm ngay cạnh đường tàu, ba gian cũ kỹ, được xây bằng thứ gạch mà lâu ngày đã bị đám rêu làm cho ngả màu xanh. Trước mặt ngôi nhà là cánh đồng lúa mới gặt xong, những gốc lúa trơ ra phơi mình dưới những cơn gió heo may. Ăn cơm trưa xong, bố mẹ bắt tôi đi ngủ như ở trên thành phố. Đến chiều, tôi mới được mẹ cho đi chơi cùng các anh chị ở ngoài đồng. Một khung cảnh rộng mênh mông bát ngát nhìn mỏi mắt ở phía xa cũng chỉ thấy núi và mây trắng chứ không như thành phố chỉ thấy toàn nhà tầng và cao ốc. Đang cắm đầu đuổi theo con cào cào có cặp cánh màu xanh đỏ, tôi bỗng lao sầm vào một cậu bé trông      background image người nhỏ nhắn hơn tôi khiến cậu bật phăng chiếc chạt bò. Tôi vội vàng: - Xin lỗi cậu! Cậu có sao không? - Không! Em không sao! Còn anh? - Mình cũng không sao Bây giờ tôi mới có dịp quan sát kỹ người bạn: cậu người nhỏ nhắn nhưng nhìn khuôn mặt xem chừng không ít tuổi hơn tôi. Nước da cậu đen nhém nhưng đôi mắt sáng có vẻ rất thông minh. Tôi chủ động làm quen: - Mình tên là Hải, mới về đây thăm ông bà nội. Còn bạn tên gì? Bạn bao nhiêu tuổi? - Em tên là Minh, em 12 tuổi. - Vậy hả? Thế là chúng mình cùng tuổi với nhau. Sự niềm nở của Minh không ngờ đã khiến một cậu bé khó tính như tôi nhanh chóng hoà nhập với đồng quê. Minh đã chỉ cho tôi bao thú chơi ttong buổi chiều ngắn ngủi. Những thú chơi ấy đến trong mơ tôi cũng chẳng bao giờ có thể nghĩ ra. Phải chăng vì thế mà tôi đã trở thành khó tính. Và vì thế mà giờ đây tôi mới phải đeo cặp kính cận nặng nề với một mớ kiến thức không sao tiêu thụ nổi. Minh kể cho tôi biết, cậu cũng là học sinh giỏi toàn diện của trường nhưng so với tôi, Minh còn biết bao nhiêu thứ khác. Minh dạy tôi biết bắt dế đồng rồi cho một cái hộp đề chơi trò chọi dế, dạy cách thả diều, dạy cách nghe tiếng sáo để phân biệt diều nhỏ,  Liên hệ quảng cáo   background image diều to… Tóm lại ở Minh, tôi thấy như có một kho những trò chơi mà tuổi thơ những ai lớn lên ở thành phố không bao giờ biết được. Buổi chiều ngắn ngủi trôi đi nhanh chóng. Tôi chia tay người bạn mới quen để về thành phố. Trước khi đi Minh còn cho tôi một chiếc diều. Tôi cầm chiếc diều lấy làm thích thú mặc dù đem về thành phố nhà mình chẳng biết sẽ thả ở đâu. Về đến nhà, thỉnh thoảng tôi lại viết thư về quê hỏi thăm Minh. Tôi hay kể cho Minh nghe chuyện phố phường, còn Minh lại bù đắp cho tôi những trống rỗng của tuổi thơ. Minh là người bạn mà tôi quen gần đây nhất. Tôi thật không ngờ ở cái nơi xa xôi ấy, tôi lại có được một tình bạn sâu sắc và thân thương đến vậy!(st) 
             tk nhoa

5 tháng 11 2017

Trong lứa tuổi học trò ai cũng đã từng có bạn . Như tôi đậy bạn bè tơi tràn ngập những tiếng cười và hạnh phúc . trong năm học lớp 6 này , tôi quen được rất nhiều bạn mới , bạn nào cũng hiền và tốt cả. Nhưng trong số bạn đó tôi đã tìm ra một người bạn tri kỉ đó là Thánh Linh   Năm nay Linh trac tuổi với tôi , nhung Linh cao hon tôi một cái đầu. Bạ có mái tóc dài đen và dày kì lạ om sát với khuôn mặt đều đặn của Linh , vầng trán cao và rộng lọ ra vẻ thông minh cua Linh khi làm bài . đôi môi dỏ son ,luon luon nở nụ cười với tôi . Mỗi khi cười bạn để lộ hàm rang trắng tinh như ngọc trai đều và thẳng như hạt bắp . Núp dưới đôi chân mày vòng nguyệt cua Linh là đôi mắt long lanh , to và sáng luon nở nụ cười với tôi . thân hình mảnh mai , dong dong . mỗi sáng di học , co hoc trò bé nhỏ này mặc một bộ dồng phục , áo trắng váy xanh , khan quàng đỏ thắm tung bay trong gió lộ ra vẻ sạnh sẽ của bạn mỗi khi di học . Ở nhà Linh là con ngoan , còn ở lớp linh là trò gỏi . Mỗi lần thầy cho những bài toán khó, bạn dều xung phong len giảng . Môn nào cũng vạy Linh dều cố gắng nghe giảng và phát biểu xây dụng bài học . Ra chơi , chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ và trò chuyện với nhau . Có lần tôi bị vấp ngã bà là người nắm tay tôi dẫn tôi dến phòng y tế . Chúng tôi đã khắc 4 chữ ở dưới gốc cây rằng " Chăm ngoan , Học giỏi" cuối cùng những bài kiểm tra của tôi và Linh đều đạt điểm 9 . điểm 10 . Bạn còn tham gia cuộc thi van hay chữ tốt ở trường tuy không đạt giải nhưng trên khuôn mặt của bạn vẫn nở nụ cười . Có lần tôi để quên sách ở nhà , nhưng ngạc nhien bạn là người đã nhận lỗi thay tôi . Mỗi lần cô giao bài tập về nhà bạn luon luôn làm bài dầy đủ . bạn hay giúp đỡ mọi người , khi thấy ai gặp khó khăn bạn đều giúp đỡ . ở nhà bạn còn phụ giúp mẹ làm những cộng việc nội trỡ như là : trông em, lau nhà . quét nhà , giạt đồ ,... mà không bỏ di chơi . Tuy nhà Linh rất nghèo nhung bạn vẫn cố gắng phấn đấu học giỏi . Mỗi sáng đi học . Linh đều qua nhà tôi gọi đi hoc . Trong một lần thi chay ở trường , dẫn dầu là Linh , thứ hai là tôi , bỗng tôi bị vấp ngã , Linh đã không giúp dỡ tôi mà một mạch chạy tới đích . Thấy vậy em lien không chơi với bạn nữa . Ra về lần nào Linh củng về với tôi , nhưng hôm nay Linh đã đi với người khác , giận nhau được mấy tuần rồi lại thấy nhớ . Bạn là người bạn tốt của minh , luon giúp đỡ minh trong học tâp , chì vì một chuyện nhỏ như vậy mà giận nhau làm mật tình bạn của hai người . Mới tí mà thấy nhớ : nhớ dáng di yêu kiều , thiết tha của bạn , nhớ mái tóc dài và đen kì lạ , nhớ giọng nói lanh lot của bạn. Rồi một ngày tôi đến xin lỗi bạn , Linh nói: Mình mới là người phải xin lỗi bạn . Rồi tình bạn của Linh và tôi lai nhu cũ.   Thử hỏi những vì sao lấp lanh trên bầu trời , tình bạn và sao xa thứ nào quí nhất, sao xa khe lác đầu Tinh bà là một thứ thiên liêng nhất. Bạn Linh là một người bạn tốt . Em hứa sẽ giữ chạt tình bạn này và mãi mài sẽ không để nói bị tan rã nữa.

 

5 tháng 11 2017

- Luyện mãi thành tài, miệt mài tất giỏi. 
- Học ăn học nói, học gói học mở. 
- Học hay cày biết. 
- Học một biết mười. 
- Học thầy chẳng tầy học bạn. 
- Học thầy học bạn, vô vạn phong lưu. 
- Ăn vóc học hay. 
- Bảy mươi còn học bảy mươi mốt. 
- Có cày có thóc, có học có chữ. 
- Có học, có khôn.

6 tháng 11 2017

 1.Vẳng nghe chim vịt kêu chiều 
Bâng khuâng nhớ mẹ, chín chiều ruột đau.

2. - Ăn cơm cáy thì ngáy oo 
Ăn cơm thịt bò thì lo ngay ngáy.

3. Chim đa đa đậu nhánh đa đa
Chồng gần không lấy đi lấy chồng xa
Một mai cha yếu mẹ gìa
Chén cơm đôi đũa tách trà ai dâng.

4. Chiều chiều ra dứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.

5. Chim khôn kêu tiếng  rảnh rang
Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe.

6 tháng 11 2017

-Câu truyện phản ánh cách nhìn nhận, đánh giá thế giới bên ngoài chỉ qua cái miệng giếng nhỏ hẹp của chú ếch, truyện ngầm phê phán những kẻ hiểu biết hạn hẹp lại hay huênh hoang, khoác lác, luôn cho mình là đúng. Đồng thời khuyên mọi người phải cố gắng mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của mình, không nên chủ quan, kiêu ngạo.