K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hai từ này đều là từ ghép

8 tháng 11 2017

từ ghép

  Thấm thoát năm học đã kết thúc. Chúng em thực sự bước vào một ki nghỉ hè với bao thú vị đang chờ phía trước. Trường em tổ chức cho học sinh đi nghỉ mát ở bãi biển Sầm Sơn. Có lẽ bãi biển đẹp nhất vào những buổi bình minh. 
Trời còn sớm, se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động hàng phi lao đẻ lộ những giọt sương đêm còn đọng lên kẽ lá. Phía trước em là cả một vùng trời nước mênh mông. Sau trận mưa dông ngày hôm qua, chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây hết bụi. Phóng tầm mắt ra xa, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Tiếng sóng biển rì rào như bài ca bất tận ca ngợi sự xinh đẹp, giàu có của thế giới đại dương. Những con sóng bạc đầu gối nhau đùa giỡn tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương. Mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhú dần lên. Đến lúc mặt trời thoát ra khỏi chân trời thì cũng là lúc nó nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi nơi. Nó tan chảy trên bờ cát trắng tô hồng những khuôn mặt rạng ngời. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của thiên nhiên. Bãi cát sau một đêm uống sương bây giờ trở nên ướt át màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con yêu dấu của quê hương, cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã qua. Những hạt cát ngái ngủ bị sóng đánh thức nó giật mình chuyển động nhẹ rồi vươn vai thức dậy. Những hạt cát nhỏ li ti vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác j` một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ ! 
Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng tháp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh. . Cũng có những cánh buồm ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ. Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn. 
Những ngày nghỉ ở bãi biển Sầm Sơn trôi qua thật mau nhưng cảnh bình minh trên biển luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí em, một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên.Trong mắt tôi, mỗi buôi bình minh trên biển trở nên thật hiền hòa. Trong mắt biển, tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu như những làn sóng và bờ cát trên biển là người mẹ thì với tôi biển như một thiên thần.

8 tháng 11 2017

tớ biết tả đấy

8 tháng 11 2017

Hôm ấy là thứ hai, đến lượt tôi trực nhật . Buổi sáng trời quang đãng, mát mẻ, nên tôi ngủ dậy muộn nên tôi cuống cuồng phi thẳng đến trường, quên không mang mũ nón gì cả. Ai ngời, buổi trưa sau khi tan học, trời nắng chang chang, dường về không có cây cối gì cả. Tôi cứ dể đầu trần như thế mà đi, vậy là cũng như mọi khi về đến nhà, cơm nước xong xuôi. Tôi thấy nhức đầu và lên cơn sốt. Càng về chiều nhiệt độ càng tăng cao, khi đó tôi nằm li bì không biết gì nữa. Người tôi nóng như hòn than hồng, mẹ rờ trán tôi, giật thót mình và gọi ngay cho bố tôi để đưa tôi đi cấp cứu.

Và thế tôi đã nằm viện suốt ba ngày, mẹ đã không rời tôi lấy một phút trong ba ngày ấy, lần nào cũng vậy, sau cơn sốt liên miên, tôi tỉnh dậy hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi ấy là hình ảnh mẹ, mẹ nhìn tôi với vẻ mặt buồn và lo lắng cho những đứa con bé bỏng của mình. Mái tóc dày của mẹ dường như cũng mất đi cái mượt mà, óng ả vốn có. Bố mua vào bệnh viện cho hai mẹ con tôi đủ thứ đồ ngon, nhưng trước cảnh như thế mẹ tôi ăn không thấy ngon, mẹ chỉ có than đắng miệng. chưa bao giờ tôi nhìn thấy mẹ như thế, hình như mẹ có vẻ là đang nuốt nỗi đắng vào trong lòng. Mấy đêm thức trắng trông tôi, vì thế nhìn mẹ như không còn chút sức lực nào hết, nhìn thấy như thế tôi buồn lắm…

Những ngày thường, ít nhìn vào đôi mắt mẹ, vì đôi mắt đen, sáng và luôn nhìn tôi trìu mến, khoan dung chẳng bao giờ tôi có ý nghĩ là mắt mẹ đẹp hay xấu. nhưng giờ đây khi mẹ nằm trên dường bệnh, tôi mới có nhiều thời gian ngắm nhìn và cảm nhận hết vẻ đệp của đôi mắt ấy. đó không chỉ là vẻ đẹp bề ngoài, nhưng còn là vẻ dẹp sâu thẳm bên trong tâm hồn của mẹ. hình như tất cả tình thương của mẹ dành cho tôi đều in rõ trên đôi mắt ấy. mẹ nhìn tôi như sợ tôi biến mất trước mặt mẹ. Mắt mẹ vẫn sáng nhưng không thể che dấu những nỗi buồn và những nét cuồng thâm vì mất ngủ.

Ba ngày tôi ở bệnh viên là ba ngày cả nhà tôi vất vả. Ông bà và bố mẹ tôi thay phiên nhau trông non, và không lúc nào rời xa tôi. Nhiều lần bố nói nhỏ với mẹ về nhà ăn uống rồi nghỉ ngơi cho lại sức. nhưng mẹ nhất định không về, vì nỗi lo nên mẹ không thể nào yên tâm khi rời xa tôi. Tay mẹ nhúng khăn ướt đắp lên trán tôi, tay mẹ đỡ cho tôi ngồi dậy, dút từng thìa cháo cho tôi ăn. Những lúc bác sĩ truyền nước cho tôi, mẹ luôn bên cạnh vài giờ đồng hồ cho tới khi nào rút kim ra khỏi người tôi thì mẹ mới yên tâm. Mắt mẹ luôn để ý tới tôi không lúc nào ngơi, mẹ nắm lấy tay tôi và tôi đã cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay mẹ. Mẹ nhìn tôi, tôi nhìn mẹ trong lòng dâng trào nguồn yêu thương và cám ơn mẹ vô hạn.

Mấy ngày sốt tôi thấy mình mệt mỏi vô cùng, ngồi lên, nằm xuống hay đi lại tôi thấy khó khăn đến thế. Còn những ngày khỏe chạy nhảy, không nghĩ tôi lại cần mẹ như lúc này. Những bước chân loạng choạng của tôi nếu không có mẹ đõ chắc không thể nào đi nổi. chóng mặt, hoa mắt mọi vật cứ quay như chong chóng,tôi vịn vào mẹ, mẹ mắn chặt tay tôi dìu từng bướng như nhửng ngày tôi bắt đầu tập đi vậy. Tôi đã 12 tuổi rồi, nhưng khi này tôi cảm thấy mình nhỏ bé vô cùng.

Nhà tôi nghèo, mẹ tôi không giàu tiền, giàu bạc. mẹ không có điều kiện như những bậc phụ huynh khác, nhưng đối với tôi mọi thứ mẹ giành cho tôi đều là thứ tốt nhất. ngay từ nhỏ, tôi đã không được chơi những đồ búp bê, những thứ đồ chơi dắt tiền mà những đứa trẻ như tôi không bao giờ dám mơ tới. Tôi quen những chú chim giấy, những chiếc thuyền, những con cào cào, con hạt, châu chấu bằng cọng rơm, những con vật đó đều do chính tay mẹ tôi làm cho chúng tôi chơi. Lớn lên tôi quen với việc dùng lại những bộ sách giáo khoa cũ, do mẹ tôi bọc lại cẩn thận,sạch sẽ. đối với tôi đó chính là lòng yêu thương của mẹ dành cho chúng tôi, “không nghèo về vật chất, nhưng tinh thần thì chất chứa trong tim”, mẹ dành cho chúng tôi cả cuộc đời, một ngắn hai sương nuôi chúng tôi nên người, không sao chúng tôi đáp được tình thương mà mẹ đã dành cho chúng tôi. Tình mẹ thật là vô bờ, dâng tràn như biển cả mênh mông không bao giờ cạn.

8 tháng 11 2017

cạu lên youtobe

8 tháng 11 2017

Một hôm đi qua cánh đồng làng kia, viên quan thấy hai bố con đang làm ruộng bèn hỏi một câu rất khó về số đường cày con trâu cày được trong một ngày. ông bố không trả lời được, cậu con trai nhanh trí hỏi vặn lại khiến viên quan thua cuộc. Biết đã gặp được người tài, viên quan nọ về bẩm báo với vua. Vua tiếp tục thử tài, bắt dân làng đó phải làm sao cho trâu đực đẻ ra trâu con. Bằng cách để cho nhà vua tự nói ra sự vô lí trong yêu cầu của mình, cậu bé đã cứu dân làng thoát tội. Cậu tiếp tục chứng tỏ tài năng bằng cách giải các câu đố tiếp theo và được nhà vua ban thưởng rất hậu.

Vua nước láng giềng muốn kéo quân sang xâm lược nhưng trước hết muốn thử xem nước ta có người tài hay không bèn cho sứ giả mang sang một chiếc vỏ ốc vặn thật dài và đố xâu sợi chỉ qua. Tất cả triều đình không ai giải được lại tìm đến cậu bé. Với trí thông minh khác người, lại sống gần gũi với thực tế, cậu bé vừa chơi vừa giải đố, kết quả là tránh được cho đất nước một cuộc chiến tranh. Nhà vua thấy thế bèn xây dinh thự ngay cạnh hoàng cung để cậu ở cho tiện việc hỏi han đồng thời phong cho cậu làm trạng nguyên.


 

9 tháng 11 2017

Hai từ ,đó là : cứu ,đưa

Mk không chắc lắm đâu,nhưng bạn làm ơn tk cho mk nhé

Trường đã ở với tôi trong năm năm, Trường Tiểu học Kim Đồng. Bao nhiêu bộ nhớ trong trường học tình yêu dầu vẫn còn sót lại trong ký ức của tôi.Từ xa, bức tường giống như một lâu đài khổng lồ. Mái ngói màu đỏ tươi, rực rỡ phía sau những cây tươi. Di chuyển gần hơn, cổng trường đã cao như những người khổng lồ lây lan tay của họ để chào đón các sinh viên. Bảng tên trên...
Đọc tiếp

Trường đã ở với tôi trong năm năm, Trường Tiểu học Kim Đồng. Bao nhiêu bộ nhớ trong trường học tình yêu dầu vẫn còn sót lại trong ký ức của tôi.

Từ xa, bức tường giống như một lâu đài khổng lồ. Mái ngói màu đỏ tươi, rực rỡ phía sau những cây tươi. Di chuyển gần hơn, cổng trường đã cao như những người khổng lồ lây lan tay của họ để chào đón các sinh viên. Bảng tên trên cổng, chữ trắng nổi bật: Trường tiểu học Kim Đồng. Bước vào sân trường là một đường xẻ xi măng. Trường mặc một chiếc váy trắng trơn như một lớp bảo vệ. Sân trường được lát gạch màu xanh lá cây và màu vàng xen kẽ nhau đẹp mắt. Ở giữa sân là cột cờ cao chót vót, cờ đỏ của ngôi sao vàng tự hào khoe khoang trong gió như để nhắc nhở chúng ta nghiên cứu tốt để không để lại những anh hùng đã hy sinh cho đất nước. Ở phía trước lớp học có rất nhiều hoa, đó là hoa cúc, hoa hồng, nở hoa, màu sắc rực rỡ đã làm tăng thêm vẻ đẹp cho trường học. Cây lá, cây phượng hoàng lan rộng mát mẻ trong một góc sân trường. Các lớp học theo một hình chữ U, cửa ra làm bằng sắt xám, và các cửa sổ bằng sắt với kính trong suốt có thể được nhìn thấy bên ngoài. Các ghế được sắp xếp gọn gàng để làm cho lớp học thêm rộng rãi. Trên đầu mỗi bức tường có hình Bác cùng với khẩu hiệu: "Giảng dạy tốt. Khẩu hiệu này luôn luôn nhắc nhở chúng ta rằng con cái chúng ta cạnh tranh tốt, dạy học giỏi, có kết quả học tập cao.

Trường là ngôi nhà thứ hai của tôi. Mỗi ngày đến trường, tôi thấy ở đây quá quen thuộc. Hãy suy nghĩ về thời gian đi học, chia tay giáo viên, đi từ bạn thân yêu, bạn đói như thế nào và bao lâu bạn muốn thời gian để làm chậm.

chấm cho mình mai mình làm bài này rùi chấm thật nha

8
8 tháng 11 2017

mình cho 9 điểm,vậy được không???

8 tháng 11 2017

bai lam tot

bai lam nhieu cau van hay

giau cam xuc!10 diem

8 tháng 11 2017

Ngôi trường thân yêu của tôi có rất nhiều loại cây cho bóng mát. Nhưng có lẽ không cây nào có bóng tre rợp mát bằng cây bàng. Nó đứng sừng sững giữa sân trường này không biết từ bao giờ chỉ biết từ khi tôi đặt chân đến trường đã thấy bàng rồi.

Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ nhiều tầng xoè tán chùm bóng mát cả một khoảng sân trường rộng cho chúng tôi vui chơi giải trí sau mỗi giờ học căng thẳng. Lại gần cây bàng tròn, thẳng mầu nâu sẫm như dãi giầu qua nhiều năm tháng. Cây bàng là một loại cây rất nhậy cảm với sự thay đổi của bốn mùa. Nhìn lá bàng người ta có thể nhận biết chính xác các mùa của nó
Vào mùa thu, khi tiết trời se lạnh những chiếc lá bàng to như hai bàn tay người lớn vốn mầu xanh đâm chuyển sang mầu vàng gạch quăn dần mép lá rồi vồng lên như hình mo cau. Lúc này nó đó biến sang mầu đỏ tía và khi những chị gió thu tinh nghịch thổi đến nó vội vã bứt ra khỏi cành chao liệng giữa không trung i hệt những cánh tay vẫy chào tạm biệt nơi đã sinh ra mình. Nhìn những chiếc lá bàng nằm trải dài trên sân trường trông mới tuyệt làm sao!

Cứ thế, những chiếc lá bàng chuyển dần mầu sắc cho đến khi những cơn gió lạnh buốt từ phương Bắc tràn về thì cây bàng không còn một chiếc lá nào nữa. Còn lại những cành trơ trụi trông có vẻ khẳng khiu gông mình chịu đựng cái rét lạnh buốt của mùa đông nhưng trong những cành khẳng khiu ấy vẫn trần trề nhựa sống.

Rồi tiết trời như ấm lại, xuân đã về. Chỉ một tuần thôi thì những trồi non xanh li ti đã điểm hết những cành to, cành nhỏ. Thoáng cái đã thấy mầu xanh non bao phủ lấy toàn thân cây và chuyển dần sang mầu xanh đậm. Những chiếc lá của tầng thấp, tầng cao phát triển nhanh đến kì lạ. Từ bé bằng bàn tay trẻ nhỏ mà nay đã phè phè như cái quạt mo.

Cho đến khi mùa hạ về, lá vàng rợp mát cả một khoảng sân và đây là thời điểm mà tụi nhỏ chúng tôi tụm năm tụm bẩy vui đùa nhảy nhót hết sức thỏa mái vào những giờ chơi dưới gốc bàng mát rượi thân yêu này. Bàng còn là nơi gọi chim về tụ hội ca hát nhảy múa trong vòm lá. Càng tô điểm cho cây vẻ đẹp mĩ miều.

Tụi nhỏ chúng tôi yêu cây bàng này lắm bởi nó đã gắn bó với ngôi trường tôi. Nó còn là nơi chứng kiến bao kỉ niệm vui buồn của chúng tôi. Dù mai này có phải xa mái trường, xa cây bàng yêu dấu này thì hình ảnh về cây bàng mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi

8 tháng 11 2017

Sân trường của tôi to lớn và có nhiều loại cây che bóng mát như : bằng  lăng, phượng, sấu ,…Nhưng tôi thích nhất là cây bàng cổ thụ được trồng bên mép trái sân trường.

Nhìn từ xa, cây bàng sừng sững xòe ra những tán lá rộng, che mát cho cả một góc sân trường. Cây cao chừng 5, 6 mét, to bằng một vòng tay tôi ôm mới xuể. Bao bọc quanh thân là một lớp vỏ dày đặc, xù xì, sứt sẹo. Gốc bàng rất lớn. Dưới gốc là nhừng chiếc rễ trồi lên, bò lan xung quanh như những con trăn khổng lồ. Trên thân bàng là những cành lớn, cành nhỏ vươn đều ra bốn phía.

Cho tới mùa xuân, chỉ một đêm thôi, chồi xanh li ti đã điểm hết cành to, cành nhỏ. Và rồi từng ngày, từng ngày, những chồi xanh ấy lớn nhanh như thổi, mỗi ngày một khác, hầu như mỗi lúc mỗi khác nữa kia. Mùa xuân của cây bàng cũng như tuổi thơ của chúng em vậy.

Em yêu cây bàng bởi nó gắn liền với bao kỉ niệm theo năm tháng của tuổi thơ em. Nó luôn tỏa bóng mát che khi em vui chơi. Cây bàng cũng như người bạn tri kỉ của em vậy, luôn động viên em học tập và chia sẻ với em những nỗi buồn vui hằng ngày

8 tháng 11 2017

Hễ .... mà hả bạn? Bạn viết không dấu nên mình ko hiểu

8 tháng 11 2017

Các bạn ơi mình cần gấp lắm nếu bạn nào thông minh thì giải hộ mình nha

8 tháng 11 2017

không tưởng tượng nữa

8 tháng 11 2017

 cho no can 

8 tháng 11 2017

bn tham khảo trên mạng đó!

tk mk nhé!

chúc các bn hok tốt!

8 tháng 11 2017

 Trong những cảnh đẹp em thích nhất là cảnh quê em.