K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 5 2018

điện biên năm 931 sau khi khúc thừa mĩ bị bắt dương đình nghệ dem quan ra bac bao vây thành tống bình sau đó đã đánh tan quân hán 

kết quả cuộc kháng chiến thắng lợi Đ/Đ/Nghệ tự sưng là tiết độ sứ xây dựng nền tự chủ

3 tháng 5 2018

cũng tạm đc

1 tháng 5 2018

-khi trái đất hình thành ,nguội đi,hơi nước tích tụ do phản ứng O 2 + H 2 gây mưa...bị bao phủ bởi nước và các khí độc khác ->không có sinh vật hữu cơ nào tồn tại trên trái đất. Sau đó, qua hàng triệu năm ,các phân tử và nguyên tử va chạm..,các phản ứng hóa học xảy ra...,cuối cùng tạo ra các hợp chất hữu cơ.Các phân tử và nguyên tử va chạm ở quy mô nhỏ đến khi hình thành một số chuỗi hợp chất có khả năng tự nhân đôi chính nó khi có điều kiện môi thường thích hợp 
-các chuỗi hợp chất đóa tiếp tục phát triển ,tạo ra các tế bào đơn sinh rồi các dạng trùng đơn giản 
-tiếp tục tiến hóa,tổ tiên của chúng ta trở thành tảo,rêu,trùng và các sinh vật ăn tảo đơn giản 
-sau đó giới sinh vật bùng nổ,hàng trăm triệu loài sinh vật mới được tạo ra dưới biển nước khổng lồ đó ,các loài thú ăn thịt và bị ăn thịt phát triển theo cấp số.Lúc đó dưới biển đã có nhưng loại cá rất đa dạng. Thống trị trái đất thời bấy giờ là một loài cá săn mồi tương tự như cá mập bây giờ .Vậy chúng ta là loài nào trong số đó? Tổ tiên lúc đó của chúng ta (chán thay!) là một loài ăn xác thối có hình dạng như con cá trạch vậy 
-trong kỉ băng hà đầu tiên, thức ăn khan hiếm sinh vật chết vô số ,tổ tiên của chúng ta mới phat triển được 
_trong các kỉ băng hà tiếp theo chúng ta tiếp tục vượt xa các loài khác (như con gián bây giờ ý),mặc cho các loài khác thay nhau làm bá chủ trái đất 
-tiếp theo là cuộc đỏ bộ lên mặt đất khô cứng ,lúc này chúng ta là một loài sinh vật ăn tạp trông như con chuột bây giờ.Thống tri tráy đất lúc nay lần lượt là: 
+loài chân khớp ăn thịt (như con gián khổng lồ ấy) 
+loài giáp xác ăn thịt khổng lồ 
+loài bò sát (khủng long) 
-sau vụ khủng hoảng 65 triệu năm trước, khủng long tuyệt diệt, chúng ta (con chuột đó)phát triển thành động vật có vú ,trong đó cụ tổ gần nhất là loài khỉ,vượn,tinh tinh 
-loài vượn lại phát triển thành "vượn phát triển",rồi thành "vượn-người",người tối cổ ,người thượng cổ ,người thông minh ,cuối cùng là người hiện đại 

1 tháng 5 2018

các bạn có thác mắc ko

1 tháng 5 2018

Đầu thế kỉ VI, nhà Lương đo hộ Giao Châu:

Chính quyền đo hộ chia nước ta thành:Giao Châu (đôngf bằng và trung du Bắc Bộ)

+Ái Châu (Thanh Hóa)

+Đức Châu,Lợi Châu

+Minh Châu (Nghệ An-Hà Tĩnh)

+Hoàng Châu (Quảng Ninh)

Nhà Lương chủ trương chỉ có tôn thất nhà Lương và một số dòng họ lớn mới được giao chức vụ quan trọng

Thứ sử Giao Châu bấy giờ là tiêu tư đã đặt ra hàng chăm thứ thuế: người nào trồng cây dâu cao một thước (khoảng 40 cm), bán vợ con để nộp thuế...Sử sách Trung Quốc thú nhận:Tiêu Tư"Tàn bạo mất lòng dân"

3 tháng 5 2018

đúng rồi

1 tháng 5 2018

Có 2 loại thu nhập : thu nhập bằng tiền và thu nhập bằng hiện vật

Thu nhập của mỗi gia đình là tổng các khoản thu bằng tiền hoặc hiện vật do lao động của các thành viên trong gia đình tạo ra

Thu nhập của gia đình là tổng các khoản thu bằng tiền hoặc hiện vật do lao động của các thành viên trong gia đình tạo ra

- Có 2 loại thu nhập :

- Thu nhập bằng tiền 

- Thu nhập bằng hiện vật

1 tháng 5 2018

BÀI LÀM MIÊU TẢ NGƯỜI THÂN MÀ EM YÊU QUÝ NHẤT LỚP 6
Trong cuộc đời mỗi người, luôn in dấu trong tâm hồn là hình ảnh một người nào đó mà ta rất yêu quý, kính trọng. Với riêng em, người mà em yêu quý nhất đó là người bà kính yêu giống như người mẹ luôn bảo ban, chăm sóc em. Có lẽ bà đã trở thành ngọn lửa sưởi ấm lòng em, là người nuôi dưỡng trong em những ước mơ hi vọng tươi đẹp.

Bà em năm nay đã ngoài 70 tuổi, mái tóc bà bạc phơ như bà tiên. Nước da bà rám nắng bởi thời gian tảo tần nuôi nấng các con, các cháu. Trông bà hiền lành, phúc hậu như bà tiên, luôn ánh lên sự trìu mến với mọi người. Bố mẹ đi làm ở xa, tuy vậy nhưng em lại được bù đắp bởi tình cảm ấm nóng từng chút của bà. Bà luôn quan tâm, bảo ban, ân cần săn sóc em. Bà thuộc hàng ngàn câu ca dao, tục ngữ, đó là nguồn suối trong lành, dịu ngọt hằng đêm bà vẫn dùng để vỗ vể ru hời cho em vào giấc ngủ sâu.

Tuy đã ở cái tuổi gần đất xa trời nhưng bà còn minh mẫn lắm, chỉ cần nghe tiếng bước chân từ xa bà đã nhận ra đó là con cháu mình trong nhà. Bà rất hòa đồng, tốt bụng chia sẻ ngọt bùi với làng trên xóm dưới, vì thế mà có lẽ không ai trong xóm em không quý bà. Tuy cao tuổi, là người đi về trong những nhịp sống xưa, lâu đời, truyền thống thế nhưng bà không bao giờ cổ hủ, độc đoán mà luôn rất hiện đại trong lối suy nghĩ về sự vận động thay đổi của cuộc sống để nhìn nhận vấn đề toàn diện. Chính vì thế, chưa bao giờ bà khiến ai phải phật lòng. Những khi vui hay buồn em đều tâm sự với bà, bà lại vỗ về, trao cho em tình yêu thương âu yếm và những lời dạy bảo ân cần khắc sâu vào trong tim. Bà là cả một nguồn tri thức dồi dào, quý giá để em học hỏi, trong bà hào quyện cả truyền thống và hiện đại, những nếp sống cổ xưa nhưng rất văn minh. Bà quả là tấm gương sáng để em học hỏi.

Tuổi thơ cùng bà in dấu trong tâm khảm em bởi biết bao kỉ niệm. Nào là những trưa hè oi nóng, nà thức quạt cho em giấc ngủ ngon lành, rồi những khi đông về bà nhóm lửa sưởi ấm đêm đông, luộc khoai, luộc sắn để em ăn đỡ đói lòng. Bà hay kể chuyện ngày xửa ngày xưa của tổ tiên ta ngày trước, nhắc em nhớ về cội nguồn gốc rễ của mình, nhắc cho em những bài học nhân sinh sâu sắc.

Nhớ bà, nhớ những lời ru ngọt ngào, du dương và cả những lời chỉ bảo ân cần của bà. Đó là người mà em yêu quý nhất, người đã thắp lên trong em ngọn lửa của niềm tin, hi vọng sáng ngời. Dẫu mai sau dù bà có đi xa thì trong trái tim em hình bóng người bà thân thương cũng sẽ không bao giờ phai nhạt.

1 tháng 5 2018

BÀI VĂN MẪU MIÊU TẢ NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH SỐ 2
“Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho thế giới vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ”. Trên thế gian này, có lẽ chỉ có mẹ là người yêu thương ta vô điều kiện. Mẹ là món quà vĩ đại nhất mà Thượng đế ban cho mỗi người. Trong trái tim tôi, mẹ luôn chiếm một vị trí không thể thay thế được, là người tôi kính trọng và biết ơn suốt đời.

Mẹ của tôi có dáng người nhỏ nhắn. Mái tóc mẹ từ thời con gái đã rất đẹp, nó mềm mại, óng ả, đen nhánh tựa như một dòng suối nhỏ. Đôi mắt mẹ hằn lên những vết chân chim. Nhìn những vết chân chim ấy, tôi biết mẹ đã vất vả, hi sinh đến nhường nào. Mỗi khi nhìn các con, đôi mắt ấy luôn ánh lên sự hiền từ, ấm áp. Mẹ tôi rất hay cười, đặc biệt là khi tôi đạt được thành tích cao hay làm được một việc tốt, nụ cười của mẹ rạng rỡ tựa như ánh nắng ban mai. Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ, đôi bàn tay ấy không mềm mại mà chai sần, thô ráp. Thế nhưng, đôi bàn tay lam lũ ấy đã nuôi lớn chúng tôi, dành cho chúng tôi mọi sự tốt đẹp nhất trên đời. Nước da mẹ rám nắng vì làm việc vất vả, tần tảo, lo toan cho gia đình.

Công lao trời biển của mẹ cho dù có đếm hết sao trời, lá trong rừng cũng không thể kể xiết. Tuổi thơ của tôi luôn có hình bóng những câu hát ru dịu dàng của mẹ và vòng tay ấm áp luôn sẵn sàng ôm tôi vào lòng. Trong mắt tôi, mẹ lúc nào cũng tất bật lo toan, vun vén cho gia đình. Mẹ hi sinh tất cả để dành cho chị em tôi những điều hạnh phúc nhất. Hàng ngày, mẹ dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình, đến tối, mẹ cũng không nghỉ ngơi mà tranh thủ khâu vá, đơm lại từng chiếc cúc áo cho bố con tôi. Mẹ yêu thương chúng tôi nhưng vẫn cô cùng nghiêm khắc. Những lúc bị mẹ trách mắng, tôi giận mẹ vô cùng nhưng sau tất cả, mọi việc mẹ làm chỉ vì mong tôi có một cuộc sống tốt đẹp. Những bài học mẹ dạy là hành trang theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ luôn nhắc nhở chúng tôi phải sống thật thà, chân thật, làm theo điều hay lẽ phải, luôn cảm thông và yêu thương người khác. Bận rộn là vậy nhưng sáng nào mẹ cũng chải tóc cho tôi đi học, tối đến lại tranh thủ hướng dẫn tôi làm bài. Với tôi, mẹ lúc nào cũng là cô giáo tuyệt vời nhất. Những món ăn mẹ nấu không chỉ ngon mà còn chất chứa bao nhiêu tình cảm, đọng lại hương vị ngọt ngào không thể quên được. Hiểu được sự hi sinh vô bờ của mẹ, tôi càng thương mẹ hơn và tự nhủ không được làm cho mẹ phiền lòng

Dù sau này, khi lớn lên, một ngày nào đó, tôi sẽ phải rời xa vòng tay chở che của mẹ nhưng tôi biết rằng: mẹ lúc nào cũng là chỗ dựa vững chắc nhất mỗi khi tôi gục ngã hay yếu đuối, dành cho tôi mọi tình yêu thương và sự hi sinh lớn lao nhất: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”

30 tháng 4 2018

https://www.youtube.com/channel/UC3LNGYx-7tIrFZnj9WaLD1w

30 tháng 4 2018

minh dang ki roi nha

15 tháng 9 2018

MK đăng kí rồi nhá

Hok tốt

# MissyGirl #

23 tháng 7 2018

Em rất thích xem bộ phim Đất rừng phương Nam chiếu trên màn ảnh nhỏ. Đây là bộ phim được dàn dựng từ tác phẩm nổi tiếng của Đoàn Giỏi – một nhà văn chuyên viết về đề tài thiên nhiên và con người vùng đồng bằng miền Tây Nam Bộ thời kì chống Pháp xâm lược.

Tác phẩm Đất rừng phương Nam được sáng tác vào năm 1957, sau khi nhà văn Đoàn Giỏi tập kết ra Bắc. Tác giả đã đem đến cho người đọc những hiểu biết mới mẻ và phong phú, từ đó thêm yêu mến thiên nhiên và con người ở mảnh đất tận cùng của Tổ quốc. Đoạn văn Sông nước Cà Mau trích từ chương XVIII của tác phẩm nói trên.

Qua đoạn văn này, em nhận thấy rằng đất mũi Cà Mau có vẻ đẹp rộng lớn, hùng vĩ và đầy sức sống hoang dã. Chợ Năm Căn là hình ảnh tiêu biểu cho cuộc sống tấp nập, trù phú, độc đáo ở vùng đất tận cùng phía Nam Tổ quốc.

Đọc đoạn văn này, em có cảm tưởng như được cùng với chú bé An (nhân vật chính của truyện) ngồi trên con thuyền len lỏi qua các kênh rạch chằng chịt như mạng nhện của rừng u Minh để rồi đổ ra sông Cửa Lớn, xuôi về Năm Căn. Cả một không gian rộng lớn được bao phủ bởi một màu xanh bất tận: trên thì trời xanh, dưới thì nước xanh, chung quanh cũng chỉ toàn một sắc xanh cây lá.

Âm thanh đặc trưng của xứ sở này là tiếng rì rào bất tận của những khu rừng đước bạt ngàn, cùng tiếng sóng ì ầm từ biển Đông và vịnh Thái Lan ngày đêm không ngớt vọng về trong hơi gió muối…

Tên đất, tên sông ở đây thật mộc mạc, giản dị: gọi là rạch Mái Giầm vì hai bên bờ rạch mọc toàn những cây mái giầm cọng tròn xốp nhẹ, trên chỉ xòa ra độc một cái lá xanh hình chiếc bơi chèo nhỏ; gọi là kênh Bọ Mắt vì ở đó tụ tập không biết cơ man nào là bọ mắt, đen như hạt vừng, chúng cứ bay theo thuyền từng bầy như những đám mây nhỏ… Gọi là kênh Ba Khía vì ở đó hai bên bờ tập trung toàn những con ba khía, chúng bám đặc sệt quanh các gốc cây… Còn như xã Năm Căn thì nghe nói ngày xưa trên bờ sông chỉ độc có một cái lán năm gian của những người tới đốn củi hầm than dựng nên, cũng như Cà Mau là nói trại đi theo chữ “tức khơ mâu” tiếng Miên, nghĩa là “nước đen”

Hình ảnh gây ấn tượng rất mạnh cho em là hình ảnh của dòng sông Năm Căn mênh mông, nước ầm ầm đổ ra biển ngày đêm như thác, cá bơi hàng đàn đen trũi, nhô lên hụp xuống như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng. Thuyền xuôi giữa dòng con sông rộng hơn ngàn thước, trông hai bên bờ, rừng đước dựng lên cao ngất như hai dãy trường thành vô tận. Cây đước mọc dài theo bãi, theo từng lứa trái rụng, ngọn bằng tăm tắp, lớp này chồng lên lớp kia ôm lấy dòng sông, đắp từng bậc màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ… lòa nhòa ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai.

Chợ Năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập – nơi tập trung đặc điểm của những chợ nổi họp trên mặt sông của vùng đồng bằng miền Tây Nam Bộ. Vẫn là cái quang cảnh quen thuộc của một xóm chợ vùng rừng cận biển thuộc tỉnh Bạc Liêu, với những túp lều lá thô sơ kiểu cổ xưa nằm bên cạnh những ngôi nhà gạch văn minh hai tầng, những đống gỗ cao như núi chất dựa bờ, những cột đáy, thuyền chài, thuyền lưới, thuyền buôn dập dềnh trên sóng…

Ngoài những thứ đó, chợ Năm Căn còn có một nét rất riêng mà các chợ khác không có được. Đó là cái bề thế của một trấn “anh chị rừng xanh” đứng kiêu hãnh phô phang sự trù phú của nó trên vùng đất cuối cùng của Tổ quốc.

Chợ Năm Căn phong phú về hàng hóa, về các món ăn chứng tỏ Cà Mau là nơi đất lành chim đậu. Các dân tộc Việt, Hoa, Miên, Chà Châu Giang… chung sống thành một cộng đồng đoàn kết với đủ mọi giọng nói líu lo, đủ kiểu ăn vận sặc sỡ, đã điểm tô cho Năm Căn một màu sắc độc đáo, hơn tất cả các xóm chợ vùng rừng Cà Mau.

Đất mũi Cà Mau đẹp như một bức tranh. Mảnh đất này đã đi vào thơ ca, nhạc họa và nổi tiếng anh dũng kiên cường trong những cuộc kháng chiến chống xâm lăng, bảo vệ Tổ quốc. Cảm ơn nhà văn Đoàn Giỏi đã cho em một chuyến du lịch đầy bất ngờ và thú vị qua những trang sách tuyệt vời của ông. Mong rằng có một dịp nào đó, em sẽ được đặt chân đến nơi mà Xuân Diệu đã hết lời ca ngợi qua những vần thơ:

Mũi Cà Mau: mầm đất tươi non 

Mấy trăm đời lấn luôn ra biển…

Và so sánh:

Tổ quốc tôi như một con tàu 

Mũi thuyền xé sóng – mũi Cà Mau.

30 tháng 4 2018

Hôm nay là thứ năm, em có hai tiết kiểm tra môn văn ở

trường. Do cô Tú đã nói trước nên em đã chuẩn bị bài khá tốt lúc ở

nhà nhưng vẫn có một chút hồi hộp và lo lắng.

Khi đến lớp em thấy các bạn tụm ba, tụm bảy tạo thành một

nhóm để ôn bài. Một số bạn nam thì đi chơi đá cầu. Bỗng tiếng

chuông vào lớp vang lên “Reng, reng, reng”. Các bạn ngồi vào chỗ

của mình, lấy bút, giấy ra điền tên rồi vào chỗ ôn bài. Hết mười lăm

phút đầu giờ, cô Tú bước vào lớp, các bạn đứng nghiêm chào cô.

Hôm nay, cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, trên tà áo là những

bông hoa màu hồng thắm. Cô cười thật tươi để chào chúng em, rồi

cầm viên phấn viết đề lên bảng. Dòng chữ to và mềm mại hiện lên:

“Em hãy tả lại quang cảnh lớp học trong giờ kiểm tra Tập làm văn”.

Cả lớp reo lên “ồ”, vẻ mặt ai cũng vui mừng vì bài này cô đã cho

chứng em làm nhiều lần rồi. Cô đọc lại đề rồi căn dặn chúng em: “Các

em đọc kĩ đề rồi làm bài, nên nhớ đây là bài văn miêu tả chứ không

phải kể”. Cô vừa nói xong bốn mươi sáu cái đầu cặm cụi xuống mặt

giấy, em và các bạn bắt đầu làm bài. Lớp học im ắng không một tiếng

động đến nỗi em nghe được cả tiếng chim hót, ngọn gió và cây cũng

hòa mình vào giai điệu. Những chiếc lá đập vào nhau nghe xào xạt.

Trong lớp học mọi người cũng đang làm bài. Tiếng ngòi bút viết trên

giấy cũng phát ra âm thanh xột xoạt. Khuôn mặt cô Tú nghiêm khắc.

Thỉnh thoảng, cô đưa mắt nhìn xung quanh xem có bạn nào trao đổi

bài hay không. Rồi cô lấy bút viết ra chấm bài cho các bạn lớp khác.

Nhìn xung quanh, em thấy bạn Hiếu rất căng thẳng ngồi suy nghĩ làm

bài. Bạn Hạnh thì vui vẻ, có lẽ bạn rất hài lòng về bài làm của mình.

Còn về bài của em, do đã chuẩn bị bài rất kĩ rồi nên em cảm thấy rất

tự tin, sự hồi hộp đầu giờ kiểm tra cũng đã biến mất. Bài làm của em

cũng gần xong, xung quanh em cũng đã vài bạn xong. Mấy bạn định

trao đổi bài làm để đọc thì lúc đó, cô Tú đã nhìn thấy và khẽ nhẹ cây

thước. Mọi người vẫn tiếp tục làm bài. Bỗng cô Tú nói: “Các em còn

năm phút nữa để kiểm tra lại bài làm của mình”. Cô vùa dứt lời cả lớp

xôn xao lên vài bạn nói: “Cô ơi, em chưa làm xong”, “Cô ơi, cho thời

30 tháng 4 2018

Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất. 

Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.

Tấm lòng của mẹ bao la như biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.