K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 giờ trước (13:03)

Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.

Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.

Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.

21 giờ trước (13:18)

dau phay 1 co tac dung ngan cach trang ngu voi chu ngu va vi ngu con dau phay2 co tac dung ngan cach cac ve cau ghep

Hôm qua

rảnh ghê

  .Viết một đoạn văn khoảng 8-10 câu trình bày cảm nhận của em về tình bà cháu trong đoạn trích (tình cảm của bà dành cho Thanh, tình cảm của Thanh đối với bà). "Thanh bước xuống dưới giàn thiên lí. Có tiếng người đi, rồi bà mái tóc bạc phơ, chống gậy trúc ở ngoài vườn vào. Thanh cảm động và mừng rỡ, chạy lại gần. - Cháu đã về đấy ư? Bà thôi nhai trầu, đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn...
Đọc tiếp

 

.Viết một đoạn văn khoảng 8-10 câu trình bày cảm nhận của em về tình bà cháu trong đoạn trích (tình cảm của bà dành cho Thanh, tình cảm của Thanh đối với bà).

"Thanh bước xuống dưới giàn thiên lí. Có tiếng người đi, rồi bà mái tóc bạc phơ, chống gậy trúc ở ngoài vườn vào. Thanh cảm động và mừng rỡ, chạy lại gần.

- Cháu đã về đấy ư?

Bà thôi nhai trầu, đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn cháu, âu yếm và mến thương:

- Đi vào trong nhà kẻo nắng, cháu!

Thanh đi, người thẳng, mạnh, cạnh bà lưng đã còng. Tuy vậy, Thanh cảm thấy chính bà che chở cho mình như những ngày còn nhỏ.

Bà nhìn cháu, giục:

- Cháu rửa mặt rồi đi nghỉ đi!

Lần nào trở về với bà, Thanh cũng thấy bình yên và thong thả như thế. Căn nhà, thửa vườn này như một nơi mát mẻ và hiền lành. Ở đấy, bà lúc nào cũng sẵn sàng chờ đợi để mến yêu Thanh."

                                                             (“Về với bà”, theo Thạch Lam)

0
Hôm kia

 

Những bông lúa ngày nào còn nhỏ xíu, e ấp nằm chong lớp áo của mẹ, giờ đã căng chòn, nở nang. Chúng xếp thành trùm thành truỗi, khiến cả thân lúa phải trĩu xuống cong cong như lưỡi liềm.

 \(#MoriSherry\)

1. Căng chòn \(\Rightarrow\) Căng tròn

2. Truỗi \(\Rightarrow\) Chuỗi

 

A,B,D,E viet dung chinh ta nhe

Hôm kia

A, B, E

\(#CongChuaAnna\)

13 giờ trước (21:02)

Năm lớp 5 là năm cuối cấp của bậc Tiểu học. Vì muốn được ngắm trường thật lâu trước khi ra trường nên mỗi ngày đi học em đều đi học sớm để có thể ngắm được vẻ đẹp của mái trường này. Cũng nhờ đi học sớm nên em mới có cơ hội được nhìn thấy những nét đẹp thân thương của ngôi trường trước buổi học.

Sân trường lúc này chỉ có một vài bạn học sinh mới đến. Trên sân trường là những chiếc là khô mới rụng xuống từ đêm qua. Dưới những lớp lá đó, là sân trường vẫn còn ướt đẫm bởi tắm đẫm sương đêm. Những hàng cây trong sân trường dinh đầy những giọt sương long lanh như những hạt pha lê lấp lánh. Đâu đó trong những vòm cây xanh biếc xanh là tiếng líu lo chào ngày mới của mấy cô cậu sơn ca, tiếng hót như tấu lên một khúc nhạc vui để chào đón những đứa trẻ đến trường. Những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua kẽ lá khiến cho khung cảnh trở nên lung linh hơn. Ở góc sân trường, mấy khóm hồng e ấp vừa mới hé nở. Lúc này, trên hành lang chỉ lác đác vài bác lao công đang lau sàn. Sân trường giờ đây yên tĩnh đến lạ thường, chỉ nghe thấy tiếng những cơn gió chạy ngang qua cùng tiếng sột soạt của lá. Một lúc sau, khi mặt trời đã sáng rõ, bác cổng đã thức dạy dang hai tay đón các bạn học sinh đến trường. Sân trường đã đông hơn, nhìn từ xa trường như một ngôi nhà rộng lớn với những chiếc cặp sách tí hon. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Đứng trên hành lang tầng hai, nhìn xuống sân trường đang ngập tràn học sinh. Cảm tưởng như có những đàn bướm trắng với hàng trăm con đang rập rờn chao liệng. Những âm thanh hỗn tạp, và náo nhiệt như tiếng hót của đàn chìa vôi, chào mào, chích chòe… tiếng cười nói… râm ran, chẳng khác gì một bản hợp tấu không lời.

Đối với mỗi chúng mình, quang cảnh sân trường trước mỗi buổi học đều là thiên đường không thể nào quên của tuổi thơ. Thiên đường ấy với vô vàn điều kì diệu. Đó sẽ luôn là những kỉ niệm đẹp đẽ. Sẽ còn đọng lại trong tâm hồn chúng ta, cho tới mai sau này như một niềm vui khó tìm lại trong đời.

 

Hôm kia

Kết thúc câu kể

\(#CongChuaAnna\)

Hôm kia

kết thúc câu kể nha