K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 10 2018

lên google đi bạn chép ra mỏi tay lắm.

10 tháng 10 2018

5 tu trai nghia voi tu lanh la

doc:rach:vo:ac

7 tháng 10 2018

Giỏi : bạn em học rất giỏi

Biết: em đã biết gập ngôi sao

Hoặc: em hoặc Mai sẽ xóa bảng

Thường xuyên: em thường xuyên đánh răng vào buổi sáng

K đúng mk nha

7 tháng 10 2018

Gioi :  Em hoc gioi nhat la mon Anh Van

Biet : Em da biet lam viec nha de giup do bo me

Hoac : Hom nay em se an com o nha hoac an com o quan

Thuong xuyen : Em thuong xuyen lam bai tap ve nha

~~~

~~~

7 tháng 10 2018

hoa: bông 

bắt nạt : Ăn hiếp 

bát: chén

Xấu hổ: Ngượng ngùng, e thẹn

mênh mông: bao la, bát ngát

chót vót: sừng sững

lấp lánh: lóng lánh

vắng vẻ: vắng tanh, hiu hắt

đông vui: nhộn nhịp, đông đúc

mơ ước: ước mơ, mong ước, ước mong 

7 tháng 10 2018

những từ nào trái nghĩa với từ hạnh phúc

a.buồn rầu       b. phiền hà        c.bất hạnh

d.nghèo đói     e.cô đơn            g. khổ cực

h. vất vả        i. bất hòa

7 tháng 10 2018

a) câu 1: Những ngôi sao trên trời đêm nay thật đẹp !

    câu 2: Tại sao Lan là học sinh giỏi?

b) câu 1: Mẹ em mới mua một cái bếp ga.

    câu 2: Chiếc ga trải giường của em rất đẹp.

c) câu 1: Đàn vịt con lon ton chạy theo mẹ.

     câu 2: chiếc đàn ghi-ta của bố em đã cũ.

d) câu 1: Điệu hát chèo của các chị ấy thật tuyệt !

    câu 2: Chị Xuân vừa chèo thuyền vừa vừa hò một điệu dân ca mềm mại.

e) câu 1: Canh rau rất ngon !

    câu 2: Canh là một đơn vị đo thời gian của người xưa.

g)  câu 1: cái cửa sổ trong phòng em rất to.

     câu 2: một vài bạn trong lớp em bị ghi vào sổ đầu bài vì nhiều chuyện ( câu này hài nè)

Có phải như thế không?

7 tháng 10 2018

Tổng thống Nelson Mandela

7 tháng 10 2018

Cảm ơn nhé

15 tháng 10 2018

                                                                                             Bài làm: 
    Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Từ dãy Trường Sơn hùng vĩ những cánh rừng đại ngàn xanh tốt. Đến biển Của Tùng đêm ngày sống vỗ mênh mang. Tất cả đều gần gủi thân thương, nhưng đối với em không có gì đẹp bằng dòng sông “Hiền Lương bên thương, bên nhớ” đã gắn bó với em biết bao kỉ niệm một thời thơ ấu. 
    Con sông Hiền Lương êm đềm chảy qua làng em từ bao đời nay. Sáng sớm khi ông mặt trời chưa thức giấc, dòng sông khoác lên mình chiếc áo sương mỏng thật là duyên dáng, tinh khôi. Khi những tia nắng vàng tươi rực rỡ chiếu xuống, màn sương tan dần, để lộ dòng sông xanh ngắt như mái tóc xanh của nàng thiếu nữ chảy dài bất tận. Hai bên bờ sông, những luỹ tre xanh rì rào trong gió, nghiêng mình soi tóc xuống dòng sông trong thật điệu. Đó đây trên mặt sông, những chiêc thuyền chài tung lưới trắng xoá. Tiếng gõ mỏ gọi cá nghe thật vui tai. 
    Trưa, mặt trời lên đến đỉnh đầu. Khắp mặt sông được nhuộm ánh nắng vàng chói chang lấp lánh như dát bạc. Lúc này, trên mặt sông, thuyền bè đi lại nhộn nhịp. Những cánh buồm nâu mộc mạc, chân chất như màu áo mẹ sớm hôm tàn tảo căng buồm xuôi ngược. Trên bờ sông, mấy đám tre thi nhau bơi lội, tiếng cười đùa vang động cả dòng sông. Chiều về, từng chiếc thuyền kéo lưới đầy ắp cá. Các ngư dân hớn hở chở cá tôm ra chợ bán. Dòng sông đóng góp nguồn thuỷ sản dồi dào nhất ở quê em. Đêm đến, dòng sông tĩnh mịt. Muôn ngàn vì sao lấp lánh soi mình xuống mặt sông, làm cho dòng sông đẹp lung linh huyền ảo. 
    Những ngày mưa lớn, dòng sông không êm đèm mà trở nên mạnh mẻ hơn. Dòng sông mang tên mình gánh nặng phù sa, bồi đắp cho đong bằng hứa hện một mùa vàng bội thu, cuộc sống ấm no hạnh phúc. 
    Dòng sông quê em đẹp, thanh bình. Không những thế, nó còn là dấu ấn lịch sử một thời chông mỹ cứu nước oai hùng. Em rất yêu dòng sông Hiền Lương va lúc nào cũng muốn được đắm mình trong dòng nước mát rượi. Những lúc ấy em có cảm giác đang được nằm trong vòng tay âu yếm yêu thương của mẹ. 
    Mai này, dù có đi đâu xa thì dòng sông Hiền Lương đầy bao ắp kỉ niệm vẫn nguyên vẹn trong tâm trí em. Con sông quê thân thương bên lỡ bên bồi sẽ không bao giờ vơi cạn như tình yêu của em đối với nó. 

7 tháng 10 2018

Đó là Cánh đồng nhỏ hẹp ấy như một dải lụa xanh chạy dài từ xã Thành Minh đến tận đường Quốc lộ 1A. “Dải lụa” ấy dã nuôi sống gần như nửa cái huyện Thạch Thành vùng trung du này. Dân đông, ruộng ít, ấy vậy mà cuộc sống ở dây không đến nỗi lam lũ, nghèo đói. Dường như quanh năm vụ nối vụ, mùa nối mùa. Hết màu xanh mơn mởn của cây lúa thời con gái thì đến màu vàng óng ả của mùa gặt, hết lúa lại khoai đến ngô, sắn, rau màu… cứ thế luôn nhuộm mới màu sắc cho dải đất này những sắc hương của cuộc sống thanh bình đang từng ngày thay da đổi thịt.

Trước mắt, giờ lúa đang che kín cả mặt ruộng. Gió xuân từ trên các đồi cao thổi về thung lũng tạo nên những đợt sống lúa đuôi nhau vội vàng, phát ra những âm thanh dịu ngọt. Đây đó, những người đi ra thăm ruộng lúc ẩn, lúc hiện làm cho những chú chim đang bắt sâu cho lúa giật mình vọt lên cao rồi sải cánh bay về một bụi cây nào đó trên đồi cao. Ở dọc chân đồi, người ta xẻ ruộng thành những bậc thang để trồng bắp cải, su hào.. Những luống bắp cải tươi tốt đã bắt đầu cuộn lại. Có những bắp mới cuốn được một nửa mà đã to bằng phần trên của chiếc mũ cối, chắc khi cuộn hết nó phải nặng đến bốn, năm kí. Xuyên qua giữa cánh đồng là tỉnh lộ nối từ Quốc lộ 1A đến thị trấn Kim Tân, trung tâm của huyện Thạch Thành. Những chiếc xe bò đang chở phân ra đồng bón cho lúa, lăn đều trên mặt đường nhựa cùng với tiếng gõ lộc cộc của những bước chân đều đặn nện xuống mặt đường tạọ ra một âm thanh vui nhộn giữa cánh đồng. Nắng đã lên cao, vậy mà tôi vẫn tần ngần ngắm mãi “dải lụa” xanh này không biết chán. Mai đây khi mùa gặt đến, cánh đồng lại rộn rã tiếng hát, cười của những người nông dân “một nắng hai sương” đi thu hoạch lúa.

Màu xanh hôm nay, màu xanh của niềm tin, của hi vọng chắc chắn sẽ báo hiệu một mùa gặt bội thu.

hok tốt

7 tháng 10 2018

Trên trái đất này, ai cũng có những kỉ niệm vui buồn. Một kỉ niệm có thể chỉ là điều rất bình thường đối với người này nhưng lại có ý nghĩa sâu sắc với người khác. Kỉ niệm mà tôi nhớ mãi là một ngày hè năm tôi lên mười.

Lần đó, cả nhà tôi tổ chúc đi nghỉ mát ở biển. Đêm trước ngày khởi hành, tôi thấy hơi lo, thao thức không yên vì tôi không biết bơi. Đến ngày hôm sau, tôi đem chuyện đó kể với ông. Ông bảo sẽ dạy tôi tập bơi. Tôi đã an tâm phần nào. Nhưng khi ra đến biển, tôi lại càng run. Nghĩ đến những cảnh chết đuối trong phim, tôi sợ hãi ôm chàm lấy mẹ.

Chiều hôm ấy, ông dắt tôi ra bờ biển. khi chạm vào nước biển, tôi có cảm giác lạnh người. Ra đến chỗ nước cao tới bụng tôi, ông dừng lại. Ông bảo tôi nhắm mắt lại rồi hít thở thật sâu. Tôi làm như ông bảo nhưng vẫn sợ những con sóng tung bót đập ồ ạt vào lưng và vào mặt. Ông bảo tôi hãy cảm nhận không khí của biển. Tôi sờ tay quờ vào mặt nước và có một cảm giác man mát, dễ chịu. Xung quanh tôi là những ngọn gió đang lồng lộng thổi. Tôi nghe đâu đây tiếng chim hải âu bay lượn, rồi tiếng sóng, tiếng trẻ con cười đùa, chạy nhảy trên cát. Cảm giác thanh bình bất chợt tràn về. Khi ỏ thành phố, tôi rất mệt mỏi với những tiếng còi xe và nhất là không khí khói bụi. Nhưng ở biển, tôi cảm thấy thật thoải mái. Tôi mở căng lồng ngực và hít một hơi thật sâu. Tôi cảm nhận được mùi mằn mặn phảng phất. Tôi thấy không còn sợ biển nữa. Ông tôi bảo: " Cháu phải làm quen với nước biển, sau đó tập nổi, rồi mới học bơi được". Nghe lời ông, tôi ngầm mình trong nước. Khi tôi đã cảm thấy thích thú với những đợt sóng xô dẩy, ông lại bảo:" Cháu hít thở thật sâu, sau đó thì cháu sẽ nổi được".

Tôi ra chỗ sâu đến cổ nhưng chân vẫn chạm trên cát, rồi thả lỏng cơ thể và hít thở thật sâu. Bất chợt, chân tôi không còn chạm vào cát nữa. Tôi mở mắt ra và ngạc nhiên vì thấy mình đã nổi. Tôi thích thú ôm lấy ông. Ông bảo tôi tiếp tục tập luyện. Tôi lại hít thở sâu, thả lỏng, hít thở sâu, thả lỏng,... Dần dần, tôi chỉ nhắm mắt lại và thả lỏng chân là có thể bồng bềnh nổi trên mặt nước. Không thể tả được nỗi sung sướng của tôi lúa đó.

Ngày hôm sau, tôi ra tập bơi cùng ông với một chiếc phao to. Theo lời ông hướng dẫn, tôi để hai tay trên chiếc phao rỗi đạp chân nhanh và liên tục. Tôi nhìn lên bầu trời. Những đám mây trắng và ông mặt trời như đang cúi xuống mỉm cười động viên tôi tập bơi. Tôi thích thú, càng lúc càng đạp mạnh. Hai chân tôi cứ thay nhau quẫy lung tung trong nước. Rồi ông đưa tôi ra chỗ nước sâu, đỡ tay dưới bụng nâng tôi lên trong nước. Ông bảo tôi vừa đạp chân, vừa gạt tay như gạt nước thifnguowfi sẽ được đẩy lên trong nước. Tôi liền quẫy cả tay lẫn chân, không theo một trật tự nào cả. Ông vẫn để tay vào bụng tôi, nâng tôi lên gần mặt nước, chỉ đủ cho cái mặt của tôi nổi lên. Khi tôi đã bắt đầu quen với việc quẩy cả tay lẫn chân, ông đặt tôi xuống và ra xa rồi bảo tôi bơi đến chỗ ông. Tôi hơi run nhưng cố gắng lấy hết can đảm quẫy liên tục tay chân. Bỗng tôi bị chìm xuống, nước xộc vào cả mũi, tai, miệng, tràn vào mắt khiến tôi thấy khó chịu và rất hoảng sợ. Tuy nhiên, tôi cứ cố gắng quẫy và không để chạm chân xuống dưới nước. Tối cứ quẫy liên tục cho đến khi tôi không còn nhìn thấy gì nữa...

Khi tỉnh dậy, tôi đang ở khách sạn, xung quanh là bố mẹ, ông bà. Hóa ra do nhịn thở lâu quá, tôi đã ngất lịm đi. Được một ngày, tôi khỏe hẳn, ông lại dẫn tôi ra biển. Biển hôm ấy lặng sóng. Tập một hồi lâu, tôi bắt đầu biết đạp chân một cách tuần tự. Và nhất là tôi đã cảm thấy tự tin và không sợ chìm. Lúc đầu, ông còn đỡ bụng tôi nhưng lúc sau, ông thả tay ra và tôi đã bơi được.

Sau chuyên đi kì diệu ấy, tôi đã họ thêm kiểu bơi ếch và kiểu bơi bướm. Tôi thật sự biết ơn ông vì ông đã tặng cho tôi món quà kì diệu. Ông đã giúp một cô bé không biết bơi và sợ biển thành cô bé bơi giỏi và sẵn sàng ra biển bất kì lúc nào. Món quà ông tặng tôi chính là bài học:"Cách tốt nhất vượt qua nỗi sợ hãi là trải qua chính nó"

Câu chuyện về những ngày đầu làm quen với nước và bắt đầu biết bơi ấy qua đi đã lâu nhưng tôi vẫn không bao giờ quên. Đối với tôi, kỉ niệm đó thật đẹp vì nó gắn với người ông yêu quý của tôi. Và hơn thế nữ, đó là bài học ông đã dạy tôi về cách vượt qua khó khăn và trở ngại.

7 tháng 10 2018

cân tươi > < cân non

mk nghĩ tek

hok tốt

ĐA : ...........

lá cờ và .......

Quân cờ

Trả lời :

Là lá cờ

và quân cờ