K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 11 2021

"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!"

@ĐỗPhươngThanh

4 tháng 11 2021

bài hay nhưng đã quá 500 từ

3 tháng 11 2021

“Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi”

Khi đọc bài ca dao này, em đã hiểu được công cha nghĩa mẹ thật to lớn, vĩ đại. Từ đó, em thêm kính yêu cha mẹ hơn. Đặc biệt là mẹ - người em yêu thương nhất trên đời.

Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ rất trẻ. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào. Còn đôi bàn tay mẹ thon dài, có vết chai dày ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Đối với em, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời nhất.

Ở trong gia đình, mẹ luôn quan tâm và chăm sóc mọi người rất chu đáo. Em vẫn nhớ khi còn nhỏ, sức khỏe của em không tốt. Em rất hay bị ốm. Những lúc đó, mẹ lại chăm sóc cho em. Mẹ nấu cháo cho em, giúp em uống thuốc. Suốt đêm, mẹ thức trông em ngủ. Em nhận ra được sự tần tảo, hy sinh cũng như tình yêu mà mẹ dành cho mình.

Nhưng cũng có đôi lần, em khiến mẹ phải phiền lòng. Hồi ấy, dù là con gái nhưng em rất nghịch ngợm. Em thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, chúng em rủ nhau trốn tiết học thể dục để ra ngoài cổng trường mua quà vặt. Nhưng không may, cả nhóm đã bị cô giáo bắt gặp. Cuối buổi hôm ấy có giờ sinh hoạt, cô giáo đã nghiêm túc phê bình chúng em trước cả lớp. Và cô cũng nói rằng sẽ đến gặp và trao đổi với phụ huynh. Trên đường về nhà, em cảm thấy rất lo lắng, hối hận. Nhưng khi về đến nhà, mẹ đã không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuôn bảo em. Mẹ còn kể cho em nghe rằng hồi trước mẹ cũng đã từng nghịch ngợm khiến bà ngoại cảm thấy phiền lòng. Điều đó khiến em nhận ra lỗi lầm của bản thân.

Từ đó trở đi, em tự hứa sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Biết công việc của mẹ rất bận rộn, em luôn cố gắng sống tự lập. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Em hy vọng có thể trở thành niềm tự hào của mẹ.

Tình cảm mẫu tử thật đáng trân trọng. Đối với em, mẹ giống như một điểm tựa vững chắc không thể nào thiếu trong cuộc sống. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho mẹ tình yêu thương chân thành và sâu sắc nhất.

@ĐỗPhươngThanh

3 tháng 11 2021

Tục ngữ có câu: “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Câu nói nhắc nhở con người về tầm quan trọng của người thầy.

Thầy Hoàng là giáo viên dạy môn Mĩ thuật của lớp em. Thầy khoảng bốn mươi tuổi. Thầy có vóc người cao gầy, đã vào tuổi tứ tuần nên những nếp nhăn trên trán thầy ngày một hằn rõ. Đôi mắt hiền từ cùng nụ cười đầy ấm áp của thầy luôn khiến mình cảm thấy vô cùng gần gũi. Giọng nói của thầy trầm ấm và nhẹ nhàng.

Thầy Hoàng không chỉ vẽ tranh rất đẹp. Mà thầy còn rất vui tính. Thầy không chỉ giúp chúng em biết cách vẽ tranh mà còn đem đến cho chúng em rất nhiều tiếng cười. Mỗi tiết học của thầy, chúng em đã học thêm được nhiều phương pháp vẽ tranh. Thầy cũng giúp chúng em hiểu hơn về hội họa. Không chỉ vậy, thầy còn kể cho chúng em nghe rất nhiều câu chuyện hay trong cuộc sống. Từ đó, chúng em có thể học tập được nhiều bài học ý nghĩa.

Lớp em, ai cũng yêu quý thầy. Thầy giống như một người bạn của chúng em vậy. Ở trường, thầy cũng được rất nhiều đồng nghiệp quý mến. Thầy được yêu quý bởi tấm lòng nhân hậu, sự nhiệt huyết với nghề và tình yêu thương sâu sắc với học trò.

Với em, thầy Hoàng là một người giáo viên mà tôi luôn kính trọng và yêu quý. Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này trở thành một người học trò mà thầy có thể tự hào.

@ĐỗPhươngThanh

3 tháng 11 2021

Giá trị nội dung:

Bài thơ thể hiện một cách chân thực mà sâu sắc, hóm hỉnh mà ngậm ngùi tình yêu quê hương thắm thiết của một người sống xa quê lâu ngày, trong khoảnh khắc vừa mới đặt chân trở về quê cũ

Giá trị nghệ thuật:

   ●    Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt

   ●    Giọng thơ hóm hỉnh, ngậm ngùi

   ●    Phép đối

   ●    Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa tự sự và biểu cảm

Đọc ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi:     Tôi cố quẫy mình…Tấm áo gai dày và ấm bất chợt bung ra. Và tôi nhìn rõ cả cánh rừng già, cả sườn núi cao, cả bầu trời mây gió lồng lộng ào ạt trôi trên đầu mẹ. Hóa ra tôi là trái dẻ cuối cùng đang nép trên cánh tay vươn cao nhất của mẹ. Mẹ đưa tay theo chiều gió và thì thầm với riêng tôi: “Tạm biệt con yêu quý, hạt dẻ bé bỏng nhất...
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi:

     Tôi cố quẫy mình…Tấm áo gai dày và ấm bất chợt bung ra. Và tôi nhìn rõ cả cánh rừng già, cả sườn núi cao, cả bầu trời mây gió lồng lộng ào ạt trôi trên đầu mẹ. Hóa ra tôi là trái dẻ cuối cùng đang nép trên cánh tay vươn cao nhất của mẹ. Mẹ đưa tay theo chiều gió và thì thầm với riêng tôi: “Tạm biệt con yêu quý, hạt dẻ bé bỏng nhất của mẹ. Dù sẽ lớn thế nào con cũng lên, hãy dũng cảm và đón nhận cuộc sống mới nhé!”.

    Tôi bỗng thấy mình bay nhẹ theo làn gió, tung mình vào khoảng không bao la rồi rơi êm xuống thảm lá ấm sực của rừng già… “Tạm biệt mẹ! con yêu mẹ!”- Tôi  gọi với theo gió trước khi chìm vào giấc ngủ đông ấm áp và tôi mơ…

                               Theo Phương Thanh Trang, trích Câu chuyện của hạt dẻ gai,         tạp chí văn học tuổi trẻ số 12 (465), 2020

a.     Xác định phương thức biểu đạt chính, ngôi kể của đoạn văn.

b.     Chỉ ra từ láy có sử dụng trong đoạn văn trên.

c.      Chỉ ra và nếu tác dụng của một biện pháp tu từ.

 

d.     Nội dung chính trên của đoạn văn.

2
5 tháng 11 2021

Hi đức

5 tháng 11 2021

hi hưng

Giúp mình với mọi người ơi Năm mới chúc nhau - Trần Tế Xương Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau: Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu. Phen này ông quyết đi buôn cối, Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu: Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu? Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc, Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang: Đứa thì mua tước, đứa mua...
Đọc tiếp
Giúp mình với mọi người ơi Năm mới chúc nhau - Trần Tế Xương Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau: Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu. Phen này ông quyết đi buôn cối, Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu: Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu? Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc, Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang: Đứa thì mua tước, đứa mua quan. Phen này ông quyết đi buôn lọng, Vừa bán vừa la cũng đắt hàng. Lẳng lặng mà nghe nó chúc con: Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn. Phố phường chật hẹp, người đông đúc, Bồng bế nhau lên nó ở non. Bắt chước ai ta chúc mấy lời: Chúc cho khắp hết ở trong đời. Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước, Sao được cho ra cái giống người. Câu 1:Xác định thể thơ Câu 2:Chỉ ra 3 từ thể hiện những lời chúc của nhân vật "nó" trong bài thơ Câu 3:Nêu hiệu quả của việc sử dụng cặp đại từ "nó - ông" trong bài thơ Câu 4:Lời chúc năm mới trong bài thơ gợi cho anh chị suy nghĩ gì?
0
3 tháng 11 2021

cái bóng

3 tháng 11 2021

cái bóng nha

3 tháng 11 2021

lên gg cho nhanh í

3 tháng 11 2021

Gửi chị Phan Thị Hà Thanh thân mến!

Chắc chị sẽ rất bất ngờ khi nhận được bức thư nhỏ này phải không ạ? Em biết bây giờ là khoảng thời gian rất quan trọng và bận rộn đối với chị, vì chỉ còn hơn năm tháng nữa sẽ diễn ra Thế vận hội London 2012, nhưng em mong rằng chị có thể dành ít phút giải lao để đọc bức thư của em, đó là những cảm xúc rất chân thành của một người hâm mộ. Bên cạnh đó em cũng muốn chia sẻ với chị những suy nghĩ của mình về Thế vận hội. 

Điều đầu tiên, em muốn chúc mừng chị về những thành tích vô cùng xuất sắc mà chị đã đạt được trong thời gian qua, đặc biệt là HCĐ trong giải vô địch thế giới và có chiếc vé thuộc top đầu tham dự Olympic. Đó quả là những thành tích đáng tự hào mà chị dành cho thể thao Việt Nam. Chị ơi! Xem những màn biểu diễn của chị với rất nhiều động tác khó và kĩ thuật, đòi hỏi phải trải qua quá trình luyện tâp hết sức khó khăn, nghiêm túc và phải có thêm một tinh thần cố gắng nỗ lực vượt qua thử thách nữa chứ! Con đường chị đi nhiều gian lao vất vả như vậy nhưng em thâý chị luôn cười tươi dù ở bất kì đâu, nụ cười ấy căng trán sức sống của cô gái tuổi 20. Đó là điều mà em rất khâm phục ở chị. 

Không chỉ vậy, còn một điều em phải nói lời cảm ơn với chị. Chị biết không? Trong mỗi đợt kiểm tra chạy của lớp, em luôn đứng ở vị trí cuối cùng. Những lần như vậy em đều nghĩ rằng điều đó là do sức khoẻ của mình không tốt, có cố cũng chẳng được. Nhưng khi biết nhờ có sự rèn luyện thể thao mà chị từ một cô bé gầy gò, ốm yếu đã trở thành vận động viên thuộc top đầu Thế giới, chính điều đó đã làm thay đổi suy nghĩ của em: “Sức khoẻ nằm trong tay của mỗi người, chỉ cần chúng ta có sự cố gắng nỗ lực”. Và em biết rằng Olympic là một trong những cuộc tranh tài thể thao lớn nhất được mở ra vì mục tiêu đó. Có phải vì vậy mà nó luôn là tâm điểm của dư luận trong mỗi lần tổ chức phải không chị? Em cũng rất thích được xem những trận đấu đỉnh cao trên đấu trường này. Nhờ có Thế vận hội mà em và nhiều người khác đã có cái nhìn sâu sắc hơn về những môn thể thao trên khắp thế giới, tìm được những nội dung phù hợp với mình và từ đó tích cực luyện tập giúp nâng cao tinh thần thể thao của mỗi người. Em nghĩ rằng nếu mọi người đều hiểu rõ tiêu chí này của Olympic thì con người đều sẽ có một sức khoẻ tốt có thể chinh phục những thành công mới. Và em cũng đã chọn cho mình một bộ môn thể thao và sẽ cố gắng tập luyện nâng cao sức khoẻ để trong lần kiểm tra tiếp theo sẽ không là người cán đích cuối cùng nữa. 

Nhưng mục tiêu của Olympic không chỉ dừng lại ở đấy phải không chị? Theo như em tìm hiểu thì Olympic còn là nơi thể hiện tinh thần đoàn kết, hữu nghị giữa các cuốc gia, dân tộc trên thế giới. Phải chăng đó chính là ý nghĩa sâu sắc của 5 vòng tròn biểu tượng của Olympic? Năm vòng tròn với các màu sắc khác nhau được đan xen với nhau tượng trưng cho 5 châu lục, 5 màu da trên thế giới được kết nối với nhau và đặc biệt không có sự phân biệt, đối xử về sắc tộc trong thể thao. Thế vận hội thành lập mang một ý nghĩa thật to lớn phải không chị? 

Chị Thanh thân mến! Còn có một thông điệp rất quý báu mà em đã học được từ Olympic. Đó là: “Điều quan trọng nhất trong cuộc sống không phải là sự thắng lợi mà là sự cố gắng nỗ lực.” Năm nay đã là năm học cuối cấp và sắp tới em sẽ phải trải qua 2 kì thi rất quan trọng có ảnh hưởng đến tương lai sau này. Vì vậy khối lượng kiến thức rất lớn và đôi khi hoc tập căng thẳng khiến em nản chí. Nhưng nhìn vào tấm gương của chị mà em thấy thật xấu hổ. Trải qua biết bao khó khăn cuối cùng chị đã vươn tới Thế vận hội (nơi mọi vận động viên đều mơ ước) một cách xuất sắc, nên em cũng sẽ phải cố gắng để hoàn thành những mục tiêu đề ra, có cơ hội giúp ích cho đất nước, phải không chị? 

Thế vận hội đang đến rất gần, chị hay giữ gìn sức khoẻ và em tin rằng kì tích sẽ lặp lại với chị, với thể thao Việt nam để cái tên “Người vô danh làm Thế giới sửng sốt” lại được xướng lên trên bục vinh quang. 

Và em cũng mong rằng Thế vận hội sẽ luôn đạt được những mục tiêu đề ra để mãi là nơi giao lưu thể thao, gắn bó tình đoàn kết của cộng đồng thế giới. 

Em phải dừng bút ở đây thôi. Chúc chị gặp nhiều may mắn! Em và tất cả người dân Việt Nam sẽ luôn bên cạnh ủng hộ chị cùng đoàn thể thao Việt Nam.