K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 7 2020

dằefQFEFqFGEWGSEFAEFAFEFEA

27 tháng 7 2020

bạn tìm kiếm vn.doc ý

26 tháng 7 2020

Trần Đức Bo là phù hợp nhất

27 tháng 7 2020

trần đức bo

26 tháng 7 2020

98 chân

26 tháng 7 2020

98 chaan

26 tháng 7 2020

mua đèn 

bất cứ loại đèn nào cũng đc và mình nghĩ nên mua nhiều đèn nhất có thể

khi bật đèn lên thì ánh sáng sẽ lấp đầy nhà kho đó 

theo mình thì không cần mua bất cứ thứ gì, bởi lẽ nhà kho rộng 50 mét vuông đó đã bị lấp đầy bởi không khí rồi

#Học tốt!!!

~NTTH~

26 tháng 7 2020

Em đã từng được xem ca sĩ Jack - J97 biểu diễn cả ở trên truyền hình và ở ngoài thực tế, được trực tiếp xem anh biểu diễn em càng thêm ngưỡng mộ về tài năng ca hát và cảm thấy bất ngờ về sự thân thiện, gần gũi của anh.

Qua phần giới thiệu em mới biết anh Jack có tên thật là Trịnh Trần Phương Tuấn, một cái tên hay và đẹp giống như con người anh, ca sĩ Jack có dáng người cao ráo, vẻ mặt điển trai, đôi mắt một mí nhưng to tròn và đen láy, anh có nụ cười rất tươi, mỗi khi anh cười thì chẳng thấy mặt trời đâu cả. Khi xem anh biểu diễn em không chỉ được nghe giọng hát của anh mà còn được xem những động tác phụ đạo, những bước nhảy vô cùng khỏe khoắn và uyển chuyển của anh. Nghe anh hát qua những MV ca nhạc đã thấy hay nhưng anh hát trực tiếp ở ngoài còn hay hơn rất nhiều. Trong lúc biểu diễn anh luôn hướng về người hâm mộ của mình, thi thoảng còn giơ hai tay lên vẫy chào hoặc gọi những câu như "Xin hãy cho Jack được nhìn thấy những cánh tay của các bạn nào!", mỗi lần như thế cả sân khấu đều reo rò rất náo nhiệt. Sau buổi biểu diễn em đã chờ để được gặp anh, anh đã bắt tay em và kí tặng em chữ kí, anh ký rất nhanh và đẹp, em rất vui và hạnh phúc khi nhận được chữ ký của ca sĩ Jack.

Em rất yêu mến ca sĩ Jack và sẽ luôn là người ủng hộ, dõi theo các sản phẩm âm nhạc của anh và hi vọng trong tương lai anh sẽ thành công hơn nữa.

26 tháng 7 2020

Tôi yêu và thần tượng Michael Jackson vì anh ấy là một người tuyệt vời, nhân đạo. Anh ấy là một người mà tôi truyền cảm hứng cho không chỉ bản thân tôi mà cả những người khác nữa. Nếu có nhiều người như Michael Jackson, tôi hứa với bạn thế giới này sẽ là một nơi tuyệt vời để sống.

Michael đã truyền cảm hứng cho tôi trong mọi khía cạnh của cuộc sống, nhưng nhìn chung, anh ấy đã khiến tôi trở thành một người tốt hơn và ý thức hơn; anh ấy dạy tôi rằng hãy là chính mình trong một thế giới đang cố gắng khiến bạn thích mọi người khác. Nổi bật, hoặc đánh mất chính mình. Michael luôn ở đó vì tôi khi tôi không có ai. Thật buồn cười vì mặc dù tôi chưa bao giờ gặp Michael, nhưng anh ấy ở đây vì tôi hơn những người tôi gặp hàng ngày. Thật là buồn? Không có từ nào trong ngôn ngữ tiếng Anh có thể mô tả cảm giác của tôi về người đàn ông này và cách tôi tiếp tục cảm nhận về anh ta thực sự.

Tôi yêu anh từ sâu thẳm tâm hồn tôi. Không có cách nào tôi có thể trả ơn anh ta cho tất cả những gì anh ta đã làm cho sự tồn tại của tôi. Tôi nợ tôi cả đời. Tôi ước anh ấy biết rằng anh ấy yêu và quan tâm đến anh ấy nhiều như thế nào. Tôi cũng ước mình có thể cảm ơn anh ấy như vậy. Sự hiện diện của anh ta trên Trái đất này là một món quà. Tôi, chúng tôi (người hâm mộ của anh ấy) đã được ban phước với sự hiện diện của anh ấy trên Trái đất.

Chúng tôi rất biết ơn về điều đó. Khi tôi nghe nhạc cho anh ấy, tôi đang ở trong tâm trạng tốt nhất mà tôi có thể có được. Âm nhạc của anh ấy thư giãn và làm dịu tâm hồn tôi rất nhiều. Anh ấy đã đúng. Tinh thần của anh ấy sẽ sống mãi trong âm nhạc của anh ấy và nó có. Dù sao đi nữa! Tôi ngay lập tức trở nên hạnh phúc hơn gấp triệu lần khi nhìn thấy anh ấy cười hoặc nghe thấy tiếng cười đáng yêu của anh ấy.

Nó thật sự làm tôi đau khi nhận thấy anh ấy buồn. Cảm xúc của anh ấy đan xen với tôi. Thật lạ. Tôi dành thời gian để bảo vệ anh ấy, khóc vì anh ấy, và hơn hết, đứng bên cạnh anh ấy mặc dù thực tế là anh ấy không còn ở đây nữa. Tôi khóc vì thần tượng của tôi đã biến mất mãi mãi. Anh ấy không bao giờ trở lại. Em sẽ giữ tình yêu của anh cho anh cho đến ngày em chết.

25 tháng 7 2020

ta có a(1-b) \(\ge\)a2(1-b); b(1-c) \(\ge\)b2(1-c); c(1-a) \(\ge\)c2(1-a)

suy ra (a2+b2+c2)-(a2b+b2c+c2a) \(\le\)a(1-b)+b(1-c)+c(1-a)

=> (a2+b2+c2)-(a2b+b2c+c2a) \(\le\)(a+b+c)-(ab+bc+ca)

mà (1-a)(1-b)(1-c) +abc\(\ge\)0 => 1\(\ge\)(a+b+c)-(ab+bc+ca)

vậy a2+b2+c2 \(\le\)1+a2b+b2c+c2a

dấu đẳng thức xảy ra <=> trong 3 số có 1 số bằng 0 và 1 số bằng 1

3 tháng 8 2020

Ta có: \(a.\left(1-b\right)\ge a^2.\left(1-b\right)\)

          \(b.\left(1-c\right)\ge b^2.\left(1-c\right)\)

          \(c.\left(1-a\right)\ge c^2.\left(1-a\right)\)

Suy ra \(\left(a^2+b^2+c^2\right)-\left(a^2b+b^2c+c^2a\right)\le a.\left(1-b\right)+b.\left(1-c\right)+c.\left(1-a\right)\)

\(\Leftrightarrow\left(a^2+b^2+c^2\right)-\left(a^2b+b^2c+c^2a\right)\le\left(a+b+c\right)-\left(ab+bc+ca\right)\)

Mà \(\left(1-a\right).\left(1-b\right).\left(1-c\right)+abc\ge0\) \(\Rightarrow1\ge\left(a+b+c\right)-\left(ab+bc+ca\right)\)

Vậy \(a^2+b^2+c^2\le1+a^2b+b^2c+c^2a\)

Dấu dẳng thức xảy ra \(\Leftrightarrow\)trong ba số đó có một số bằng 0, một số bằng 1 

24 tháng 7 2020

Hãy sửa lại câu văn cho hay hơn : 

Đôi măt bé long lanh nhìn tôi cười toe toét .

*Ryeo*

24 tháng 7 2020

    Đôi mắt bé nhìn tôi cười toe toét.

⇒ Đôi mắt bé lấp lánh nhìn tôi cười toa toét.

⇒ Đôi mắt bé tròn như hai viên bi nhìn tôi cười toe toét.

⇒ .......

  

24 tháng 7 2020

Em có một người bạn rất thân, hai đứa luôn khăng khít với nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Dù Trà đã theo gia đình về quê sinh sống nhưng những tình bạn tốt đẹp ấy vẫn luôn sống trong em.

Bạn Trà có vóc dáng nhỏ nhắn, thân hình mảnh khảnh nhưng rất khỏe, mái tóc dài thường buông xõa lúc ở nhà và được cột gọn gàng khi đến trường. Với gương mặt sáng cùng chiếc mũi thanh tú, Trà rất thông minh. Bạn là học sinh giỏi nhiều năm liền ở lớp. Vua siêng năng lại sáng dạ, học đâu hiểu đây và nhớ bài lâu, Thắm được các bạn mến phục. Trà tốt lắm, luôn giúp đỡ những bạn gặp khó khăn về học tập lẫn sức khỏe.

Em nhớ như in một sự việc đã khiến em cảm thấy hổ thẹn, sự việc ấy đã là một kỉ niệm đẹp, một bài học quý cho em về tình bạn.

Bạn Dung trong lớp nghỉ học đã hai ngày, không rõ lí do,cô giáo và các bạn rất lo. Được cô giáo phân công, Trà tìm đến nhà Dung. Gia đình Dung rất khó khăn. Bố mất sớm, mẹ lấy chồng và sinh sống nơi khác. Nhà chỉ còn Dung với bà. Bà lại già và thường xuyên đau ốm nên những ngày qua, bà không ra chợ mua bán rau củ được. Theo em, sau khi rõ căn nguyên, Trà chỉ cần báo lại cho cô là xong. Thế mà bạn ấy ngày hai buổi đến với bạn Dung. Có hôm tôi mịt mới về. Thú thật rằng khi ấy em giận Trà lắm. Em cho rằng Trà không còn thân thiết với em nữa. Em tỏ thái độ lạnh nhạt với bạn ấy; thậm chí, em cũng chẳng thèm đến nhà Dung, dù Trà và các bạn cùng lớp nhiều lần khuyên nhủ.

Hôm Dung trở lại lớp, cô giáo tuyên bố với lớp rằng bạn ấy vẫn đủ sức dự thi học kì. Cô đã kiểm tra và nhận xét tốt về những kiến thức mà bạn Dung còn thiếu trong thời gian vắng mặt. Có được kết quả ấy, công của bạn Trà rất lớn. Cô giáo rất hài lòng về Trà. Trà là một người bạn tốt, luôn quan tâm đến mọi người, giúp đỡ ai thì giúp tận tình. Bà của Dung cũng gửi lời cảm ơn đến Trà.

Thật ngại ngùng khi nghe Trà rủ vào thư viện xem truyện vào giờ ra chơi. Em lấy hết can đảm, hỏi Trà có giận mình không. Câu trả lời của Trà khiến em không thể nào quên : "Giận về điều gì? Tình cảm bạn bè rất đáng quý, đáng trân trọng nhất trong quãng đời học sinh. Không hài lòng vì ta chưa hiểu, khi hiểu thì ta sẽ quý nhau hơn.

Em rất nhớ Trà, người bạn tốt nhất của em. Em cố gắng học thật tốt, thật giỏi để sánh với bạn ấy. Bạn Trà là tấm gương để em noi theo.

Chúc bn hok tốt!!!

24 tháng 7 2020

Có những chuyện chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn, vô cùng ngắn, chỉ bằng chớp mắt thôi, vậy mà khiến người ta nhớ mãi. Kỉ niệm của tôi với Chính Nguyên cũng vậy.

Chính Nguyên là cậu bạn hàng xóm của tôi. Cậu rất hiền lại nhỏ người, trắng trẻo đúng kiểu con trai thành phố. Tôi thì ngược lại. Ở Hà Nội đã mấy năm mà tôi vẫn đen nhẻm, nghịch ngợm như một “con quỷ con” theo lời của bà. Thế mà chúng tôi lại thân với nhau mới lạ. Tôi là “đại ca” của cậu ấy trong mọi trò chơi.

Hàng ngày, chúng tôi đi học và về nhà cùng nhau dù chỉ chung trường chứ khác lớp. Ngôi trường tiểu học thân yêu của chúng tôi nằm trong một ngõ lớn, bên cạnh một cái chợ cóc. Hàng ngày đi học, từ ngõ Nhà Dầu, chúng tôi phải đi cắt qua đường Khâm Thiên mới vào được ngõ Văn Chương để đến trường.

Đường Khâm Thiên không phải quá hẹp, thậm chí còn khá rộng. Nhưng người đi đường hầu như chẳng bao giờ thấy nó rộng bởi lúc nào cũng đông nghẹt người và xe cộ xuôi ngược. Những giờ cao điểm lại càng đông, có khi tắc cả đoạn dài, người ta phải nhích từng chút một. Điều đó đối với người lớn thì phiền lắm còn chúng tôi thấy chẳng hề gì. Nhiều khi chúng tôi đi bộ còn nhanh hơn người lớn đi ô tô, xe máy. Tôi và Nguyên thường rủ nhau đi về trên con đường ấy.

Sáng hôm đó, tôi nhớ là thứ hai, tôi đến rủ Nguyên đi học như bình thường. Chúng tôi đi trên vỉa hè, ríu rít nói chuyện. Chợt tôi nghe tiếng gọi, nhìn sàng bên kia đường, Ngọc Anh đang vẫy tay giơ cao quyển truyện. Đúng là quyển “Đôrêmon thêm” mà hôm qua bạn ấy hứa mang cho tôi mượn. Thích quá! Tôi đã đọc bốn tập, hôm nay lại có quyển tập năm để đọc đây.

Vui mừng quá, tôi lao sang bên kia đường mà không nhìn trước sau gì cả. Chợt có ai kéo mạnh làm tôi ngã sấp mặt, đau điếng. Trong tai tôi còn vang tiếng kêu thảng thốt của những người nào đó. Một đôi tay đỡ tôi dậy. Tôi nhìn lên, thì ra một bác lớn tuổi. Nhìn sang bên, Nguyên cũng đang được mấy cô xem xét xem có bị thương chỗ nào không. May là chúng tôi chỉ bị xây xước nhưng vẫn đau. Tôi khóc. Bác gái đỡ tôi nói giọng giận dữ:

– Con gái con đứa gì mà sang đường không nhìn ngó gì cả, tưởng là mày lao đầu vào ô tô. May là thằng bạn kéo lại kịp chứ không thì chết rồi, chứ còn đứng đấy mà khóc à.

Thì ra thế. Tôi không nhìn cứ thế lao sang đường, nguy hiểm quá. Tái mặt vì sợ, tôi run run không biết nói gì với Nguyên. Cậu ấy cám ơn những người phụ nữ tốt bụng vừa đỡ chúng tôi dậy rồi nắm tay tôi, dắt sang đường.

Từ lần đó, tôi nghĩ, cậu ấy thật xứng đáng là “đại ca” của mình.



 

24 tháng 7 2020

“Nơi tôi sinh Hà Nội… Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó. Đêm nằm nghe trong gió, tiếng sông Hồng thở than..”. Đấy là lời bài hát mà em rất thích. Nhà em nằm trong một ngõ nhỏ của bãi Phúc Xá bên bờ sông Hồng.

Đi từ đường lớn vào nhà phải qua hai lần rẽ. Ngõ 33/176 nơi em ở rất nhỏ nên chỉ có hai chiếc xe máy tránh nhau mới đi qua được. Nhà em ở cuối ngõ. Đó là một ngôi nhà ba tầng xinh xắn. Phía bên ngoài, tường sơn màu da trời dịu mát. Điểm nhấn là chiếc ban công có những thanh chắn mảnh mai. Trên đó, bố treo mây giò lan rừng, cành lá xanh xanh. Thỉnh thoảng, trên những cành gầy guộc lại nở ra vài bông hoa tim tím, khẽ rung rinh theo gió như những con bướm rập rờn.

Tầng một được chia thành phòng khách và phòng bếp. Ngoài bộ bàn ghế, ấm chén, phòng khách còn có chiếc ti vi đặt trên kệ sát tường. Bên cạnh là phòng bếp mà chúng em thường gọi là “phòng hội đồng” vì cả nhà thường quầy quần ở đấy, cùng ăn và trò chuyện vui vẻ. Phòng nhỏ nhưng mẹ em sắp xếp rất gọn gàng nên trông không đến nỗi chật. Bát đũa, nồi niêu, dao thớt, gia vị…, thứ nào cũng được để ở một ngăn tủ bếp riêng, rất tiện dụng.

Bố mẹ và hai chị em em ở hai phòng trên tầng hai. Chúng em rất thích phòng mình vì đó là căn phòng đặc biệt. Tất cả các phòng khác sơn vàng, chỉ riêng phòng chúng em có màu hồng dìu dịu. Mẹ lại mua cho cái giường hai tầng ngộ nghĩnh, em ở tầng dưới, chị ở tầng trên. Mỗi người có một góc học tập riêng, có thể trang trí theo ý mình. Bên cạnh tủ quần áo là chiếc tủ kính nhỏ đựng những thứ “tài sản” quý giá nhất của chúng em: những em búp bê và gấu bông xinh, những món quà lưu niệm.

Tầng 3 chỉ có gian thờ và một sân khoảng sân. Mẹ phơi quần ảo ở đó. Những đêm hè, em thích ngồi hóng mát, ngắm nhìn những ánh đèn lấp lánh phía xa và trong lòng thắp nên bao niềm mơ ước.

Ngôi nhà thân yêu, tôi yêu bạn biết bao.



 

24 tháng 7 2020

        Nơi em sinh ra ở Thành phố Hồ Chí Minh.Ngay từ lớp một, trong giờ vẽ tự do, em đã vẽ ngôi nhà của mình. Bài tập vẽ đó được cô giáo khen và dán lên bảng cho các bạn cùng xem. Mỗi ngày một lớn, em thêm yêu quý ngôi nhà của em và ý thức được tình cảm gắn bó thiêng liêng của một gia đình.

Nhà em nằm trong một con hẻm khá rộng, thoáng mát và yên tĩnh. Ngôi nhà có ba tầng, sơn màu kem sữa xinh xắn. Cổng nhà hình vòm cung, sơn màu nâu. Bao bọc quanh nhà là một tường rào ốp đá màu hồng. Ngay sân trước, mẹ em trồng khá nhiều chậu hoa cảnh. Màu đỏ, tím, trắng của hoa phong lan làm tươi sáng sân nhà. Cạnh đó, cánh hoa đỏ rực của cây trạng nguyên kiêu hãnh khoe sắc cùng khóm mai cẩm tú nụ li ti.

Tất cả cửa của ngôi nhà làm bằng kính màu nâu, rèm cửa màu xanh cốm. Tường bên trong nhà sơn màu xanh da trời. Nhà có sáu phòng: phòng khách, bếp và bốn phòng ngủ. Tầng trên cùng của nhà là phòng thờ. Tầng trệt của ngôi nhà là phòng khách và bếp. Phòng khách rộng, bày biện đơn giản gồm một bộ sa-lông gỗ, tủ ti vi và tủ giày.

Bàn sa-lông trải khăn trắng. Lúc nào mẹ cũng bày một bình hoa giữa bàn nên phòng khách sáng hẳn ra, đẹp làm sao! Phía sau cầu thang là nhà bếp và phòng tắm. Bếp đồng thời cũng là phòng ăn. Ở đây, mẹ sắp xếp rất ngăn nắp, sạch sẽ: tủ lạnh áp sát tường, cạnh đó là bếp ga, tủ bếp bao bọc hình chữ L, chiếm một phần ba không gian nhà bếp. Bàn ăn ở giữa phòng. Lầu một của căn nhà là phòng của các anh chị và ba mẹ. Lầu hai có phòng em và phòng của ông bà. Tầng trên cùng là phòng thờ, phòng này đẹp nhất với bàn thờ Đức Phật tôn nghiêm. Phòng thờ cũng đồng thời là phòng học của mấy anh chị em, bên phải phòng kê bàn làm việc của ba mẹ và tủ sách. Sau bữa ăn tối, cả nhà em quây quần ở phòng khách trò chuyện, xem ti-vi. Xem xong chương trình thiếu nhi, cả nhà đều vào phòng học. Bố mẹ em làm việc, chúng em học bài. Căn nhà lúc ấy im lặng nhưng ấm cúng và hạnh phúc,

Thứ bảy hàng tuần, chúng em cùng nhau giúp ba mẹ quét dọn, lau nhà, chùi rửa cửa kính, tủ bàn và kệ sách. Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, căn nhà sáng bóng như mới. Cả nhà em đều thấy sảng khoái, vui vẻ để bước vào một tuần làm việc, học tập sắp đến.

Ngôi nhà là nơi em sinh sống cùng với những người thân. Ngôi nhà đã chứng kiến bao niềm vui, nỗi buồn của gia đình em. Mỗi lần có dịp đi đâu xa, em đều mong mau chóng về nhà. Em hết lòng biết ơn ông bà, bố mẹ đã xây dựng ngôi nhà đầy đủ tiện nghi và nuôi dạy chúng em chu đáo. Em hứa cố gắng học giỏi, có tương lai tốt để ông bà, bố mẹ vui lòng.

Chúc bn hok tốt!!!

23 tháng 7 2020

ông mất cái bánh

23 tháng 7 2020

ong mat tien