K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 9 2020

4:5 = 4/5 (lít)

Đ/s :4/5 lít dầu

25 tháng 9 2020

4 lít = 4000 ml

4000 : 5 = 800 (ml)

=> Mỗi chai chứa 800 ml(mi-li-lít)

25 tháng 9 2020

hôm mưa to em ko đc ngắm mưa hết

25 tháng 9 2020

ok , tư làm đi em

25 tháng 9 2020

bà ăn bún lòng

25 tháng 9 2020

bà ăn xôi

24 tháng 9 2020

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

24 tháng 9 2020

Mỗi sáng sớm ông bà nội em vẫn thường ra công viên tập thể dục để thư giãn đầu óc cũng như xương cốt. Hôm đó em cũng dậy thật sớm và cùng ông bà ra công viên. Không khí buổi sáng ở công viên thật trong lành và mát dịu. Nó khiến cho tâm trạng của con người trở nên nhẹ nhàng và an lành hơn.

Buổi sáng là khoảnh khắc trong lành nhất để bắt đầu một ngày mới. Công viên vào buổi sáng và buổi tối là đông vui nhất. Tuy nhiên không khí hoàn toàn khác nhau. Buổi sáng luôn có cái gì đó trong lành và dịu mát.

Công viên buổi sáng sớm có những tia nắng nhẹ nhàng len lỏi qua từng tán lá ở trên cao. Nhưng chưa kịp đậu xuống mặt đất. Từng đợt gió khẽ khàng làm rung chuyển những tán cây và những cây hoa ven đường đi.

Mặt hồ buổi sáng tĩnh lặng đến lạ kì, thi thoảng mới có một vài gợn sóng lăn tăn và những đàn cá tung tăng dạo mát buổi sáng mai. Nhìn mặt hồ như vậy, lòng người cũng trở nên nhẹ nhõm và yên ả hơn bao giờ hết.

Buổi sáng, có rất nhiều người đi thể dục, đặc biệt là các cụ già thong dong bước đi bên cạnh nhau và nói chuyện rất vui vẻ. Bởi vì người già thường thức dậy sớm hơn đối với những người còn trẻ. Có thể họ bận thời gian đi làm nên buổi sáng không đi thể dục được.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng đi bộ của nhiều người chen lẫn vào tiếng thình thịch chạy bộ của những người khác tạo nên âm thanh hỗn độn, vui tai. Những hàng cây cổ thụ trong công viên như vươn mình thức dậy đón ánh bình mình. Ở những khu vực trồng hoa, nhưng đóa hoa đang tỏa ngát hương thơm. Trên những cánh hoa còn vương lại giọt sương từ đêm hôm qua, khi nắng chiếu vào khiến nó trở nên lấp lánh và long lanh rất đẹp mắt.

Tiếng cười nói râm ran, tiếng chim hót líu lo như tạo nên một bản hợp xướng trong lành và dịu mát nhất đón chào một ngày mới. Ai cũng tràn đầy năng lượng và khí thể để chuẩn bị bước vào ngày mới.

Nắng mỗi lúc một lên cao và bầu trời như xanh hơn, công viên cũng trở nên đông đúc hơn. Và em nghe có chen lẫn tiếng còi xe inh ỏi ở ngoài phố. Có lẽ trời đã thực sự nắng thật rồi. Một ngày mới lại bắt đầu.

Em rất thích thời tiết mát lành ở công viên mỗi khi trời bừng sáng, vì nó khiến em thích thú và hài lòng.

24 tháng 9 2020

Thông thường, thời khóa biểu vào mỗi buổi sáng của em là thức dậy sớm, chuẩn bị đầy đủ trang phục, giày dép, đầu tóc và xem xét lại đồ dùng học tập mình một để sẵn sàng đến trường. Sau đó em sẽ ăn sáng và theo xe bố đến lớp. Trong tuần, ngày em yêu thích nhất là ngày chủ nhật, bởi vào chủ nhật thì em có thể ngủ nướng cho thỏa thích mà không phải dậy sớm như mọi ngày. Hôm ngày chủ nhật hôm nay rất đặc biệt, dù không phải đến trường nhưng em vẫn dậy thì rất sớm. Bởi lẽ tối hôm qua em đã hứa với mẹ là sẽ cùng mẹ dậy sớm để ra công viên tập thể dục. Vì vậy mà hôm nay, cũng bằng giờ của mọi ngày, em đã thức dậy và chuẩn bị tươm tất mọi thứ, từ quần áo thể dục đến đôi giày thể thao. Mọi thứ đều sẵn sàng cho một buổi tập thể dục đầy thú vị ở công viên.

Nhà em rất gần công viên Cầu Giấy. Từ nhà em đến công viên chỉ khoảng một trăm mét. Tuy em đã ra công viên chơi rất nhiều lần, mọi thứ ở công viên đều trở nên vô cùng thân thuộc đối với em. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên em đến công viên vào buổi sáng sớm ở đây, không khí nhộn nhịp buổi sáng này thật mới lạ, nó mang lại cho tôi rất nhiều bất ngờ. Khung cảnh thiên nhiên vào buổi sáng dường như cũng sáng hơn, rộng hơn và tươi đẹp hơn rất nhiều. Những giọt sương đêm vẫn đọng trên những tán lá, trên những đám cỏ, ánh sáng mặt trời chiếu vào làm cho nó trở lên long lanh đến lạ kì, khung cảnh buổi sáng có hơi ướt át song lại tràn đầy sức sống.

Không khí của sáng sớm cũng vô cùng trong lành, trong công viên có trồng rất nhiều cây xanh, cũng có lẽ vì vậy mà không khí thoáng đãng hơn ngoài đường phố rất nhiều. Tiết trời cũng mát mẻ, dễ chịu chứ không nóng nắng như bầu trời vào giữa trưa. Em cảm thấy vô cùng thoải mái và dễ chịu, nếu ở nhà em còn cảm thấy hơi buồn ngủ thì đi ra đến công viên em đã tỉnh hẳn ngủ, tinh thần cũng thoải mái, phấn chấn hơn rất nhiều. Điều đặc biệt nhất ở công viên Cầu Giấy buổi sáng không chỉ có sự mát mẻ của thời tiết, sự trong lành, dễ chịu của không khí mà còn bởi không khí nhộn nhịp, tấp nập ở nơi đây. Trong công viên tập trung rất nhiều người, từ già trẻ, lớn bé, trai gái, nói chung là có mọi độ tuổi.

Mọi người cùng nhau ra công viên buổi sáng để tập thể dục, rèn luyện sức khỏe cho một ngày mới. Vì khuôn viên của công viên Cầu Giấy khá rộng lớn nên mọi người có thể thoải mái lựa chọn những hình thức thể dục mà mình yêu thích, từ chạy bộ, ngồi thiền, tập dưỡng sinh, tập thái cực quyền, nâng tạ, tập erobic…. Trong đó, ở khu vực xung quanh hồ lớn, các anh chị trẻ tuổi đang chạy bộ xung quanh hồ, các anh chị mặc quần áo thể thao vô cùng khỏe khoắn, có anh còn đeo thêm tai nghe, vừa nghe và vừa chạy theo những nhịp điệu đều đều. Ở khu vực trung tâm của công viên, mà cụ thể là ở quảng trường của công viên là các cô, các bác, có cả các chị rất trẻ tuổi đang tập erobic.

Họ tập erobic theo nhạc nên khu vực trung tâm là khu vực nhộn nhịp, vui vẻ nhất. Bài tập erobic này thu hút rất nhiều các cô, các bác tham gia, đủ mọi lứa tuổi, có chị rất trẻ, có các cô, các bác khoảng bằng tuổi của mẹ em, cũng có những các bà khá lớn tuổi, mọi người cùng nhau tham gia, hòa mình vào những động tác nhịp nhàng, những giai điệu vui tươi, rộn rã nhất. Nhìn từ phía xa, những động tác đều được mọi người tập rất đồng đều, uyển chuyển. Dù là bài tập thể dục buổi sáng nhưng mọi người tham gia đều rất nhiệt tình, nghiêm túc. Nhưng trái lại với sự nghiêm túc của động tác thì thái độ của mọi người rất hào hứng, vui vẻ, trên môi ai cũng nở những nụ cười rất tươi. Nhìn vào những nụ cười ấy em cũng thấy vui theo.

Mẹ em cũng rất muốn tham gia vào bài tập thể dục tập thể này, nhưng vì công việc cũng khá bận rộn, lại phải lo cho chúng em ăn uống đến trường nên mẹ em cũng không thường xuyên ra công viên tập cùng các cô, các bác mỗi sáng được. Chỉ vào những ngày nghỉ như hôm nay thì mẹ em mới có thể ra công viên vào buổi sáng. Hôm nay, em và mẹ chỉ đi bộ vòng quanh hồ cùng mọi người, vừa đi vừa thả lỏng cơ thể và hưởng thụ không khí trong lành vào buổi sáng. Ngoài ra, trong công viên còn rất nhiều các hoạt động thể dục rèn luyện sức khỏe khác, như phía cổng vào có các bạn nhỏ đang tập võ, những động tác khỏe khoắn, đồng đều cùng những bộ võ phục màu trắng trông thật đẹp mắt.

Ngay phía bên cạnh cổng ra vào của công viên là các bà đang tập dưỡng sinh, những động tác vô cùng mềm dẻo và linh hoạt. Đặc biệt các bà còn sử dụng thêm đạo cụ, đó chính là những chiếc quạt màu đỏ, vì vậy nhìn những động tác lại càng thêm đẹp mắt, đồng đều. Phía xa xa kia là các ông đang tập thái cực quyền, những động tác chậm dãi nhưng cũng rất uyển chuyển, những động tác này giống như trong các bộ phim kiếm hiệp của Trung Quốc vậy, vô cùng thần kì và bắt mắt. Còn các chú các bác trai thì đang cố gắng nâng những quả tạ, khi nâng những thớ cơ ở tay của các bác, các chú nổi lên cuồn cuộn.

Không khí ở công viên vào buổi sáng vô cùng tuyệt vời, không chỉ thoáng đãng, trong lành mang lại cảm giác thoải mái, dễ chịu. Mà buổi sáng ở công viên cũng tấp nập, nhộn nhịp khác hẳn với những thời khắc sáng trong ngày. Mọi người ở khu vực em sinh sống đều tập trung đông đúc ở công viên và cùng nhau tập những bài tập thể dục rất vui vẻ. Như vậy, không chỉ rèn luyện sức khỏe mà ra công viên vào buổi sáng còn được hưởng thụ không khí trong lành, vui tươi, bổ sung thêm nguồn cảm hứng cho một ngày mới tốt lành.

27 tháng 9 2020

Lật từng trang vở ra,một màu tím hồng hiện lên trước mắt tôi. Ôi thật đẹp làm sao! 

24 tháng 9 2020

Đã qua gần sáu năm cắp sách đến trường, tôi ấn tượng với rất nhiều thầy cô giáo. Thầy cô luôn để lại trong tôi những hình ảnh đẹp và mãi không phai mờ. Nhưng đặc biệt nhất với tôi và cũng là người tôi quí nhất - thầy giáo dạy tôi hồi lớp 5.

Tôi thấy rất ít người lựa chọn nghề làm thầy giáo. Thế mà thầy giáo tôi lại rất say mê với sự nghiệp trồng người này. Thầy tâm sự với chúng tôi, thầy muốn làm thầy giáo từ khi học cấp 2. Mỗi lần ngồi nghe thầy giáo giảng bài thích lắm. Trông thầy đứng trên bục giảng chững chạc, tự tin và được học trò yêu mến, thầy đã nuôi ước mơ từ đó. Về nhà, thầy bắt tụi em nhỏ ngồi sắp hàng ngay ngắn và thầy giả làm thầy giáo. Lạ lùng thay, bọn trẻ lại ngồi nghe đến say mê. Không biết chúng hiểu mấy phần "thầy" giảng nhưng đứa nào mặt mũi cũng ngơ ngẩn, say sưa. Có khi "thầy" nói xong rồi mà chúng vẫn ngồi bần thần, lúc đó phải gọi lớn chúng mới như sực tỉnh. Đó là động lực đầu tiên giúp cho ước mơ của thầy thành hiện thực.

Con đường đến với nghề của thầy cũng lắm gian nan. Vì thế mà bây giờ thầy dành cho nghề một tình yêu thật mãnh liệt. Là con trai cả trong gia đình có truyền thống làm bác sĩ, thầy được bố mẹ định hướng cho thi vào trường đại học Y. Ngay từ nhỏ, gia đình thầy đã mong muốn như thế: Thầy vốn học giỏi lại thông minh, nhanh nhẹn nên cả nhà đặt niềm hi vọng rất lớn. Nhưng năm lớp 12, bất ngờ thầy thông báo với gia đình sẽ thi vào Trường Cao đẳng Sư phạm, Khoa Tiểu học. Đó là một cú sốc với gia đình, nhất là người cha của thầy. Gia đình kịch liệt phản đối quyết định của thầy, nhiều lúc làm thầy rất khổ sở nhưng chưa có lúc nào thấy dao động. Thấy vững vàng với quỵết tâm của mình và kiên trì thuyết phục mọi người.

Ngày đi thi cũng là ngày thầy buồn nhất. Không một lời chúc, không một sự động viên, thầy đi thi chỉ có một mình. Nhìn chúng ban có người thân châm sóc, thây cũng thấy tủi thân. Nhưng lúc đó thầy nghĩ mình càng phải cứng rắn và mạnh mẽ. Rồi khi đỗ thủ khoa, niềm vui của thầy cũng không được trọn vẹn. Gia đình thông báo sẽ không trợ cấp cho thầy ăn học trong ba năm. Thế là một mình thầy lại phải chống đỡ, xoay sở với biết bao khó khăn trong những năm học Cao đẳng. Vừa đi làm thêm vừa đi học, thầy bất chấp khó khăn để đạt được ước mơ của mình và để chứng minh cho gia đình sự lựa chọn của thầy không sai.

...Nhìn thầy giáo trẻ của chúng tôi lạc quan, hài hước đứng trên bục giảng ít ai có thể nghĩ rằng con đường thầy đã đi thật dài khi phải vượt qua một mình. Nhưng giờ đây thầy là một người thầy rất thành công. Không chỉ là thầy giáo dạy giỏi mà thầy còn được tất cả học trò chúng tôi yêu quí. Chúng tôi yêu quí thầy vì con người thầy tốt bụng. Tuy còn trẻ nhưng trong mắt chúng tôi thầy rất chững chạc, vững vàng. Thầy nghiêm khắc trong giờ học nhưng ngoài giờ thầy như một người khác, gần gũi, thân thiện và hài hước.

Thỉnh thoảng, thầy đá bóng với các bạn nam, nhìn lúc đó thầy như trẻ thơ vậy. Đặc biệt, với vẻ ngoài đẹp trai, cao lớn và hát hay nên mỗi khi đứng trên sân khấụ biểu diễn chúng tôi cảm giác đó không còn là thầy nữa mà là một nam ca sĩ có tiếng đang phiêu du cùng tình cảm của mình. Ấn tượng nhất là nụ cười của thầy. Thầy cười thật rạng rỡ, nhìn thầy cười người đang buồn bã cũng thấy vui lây. Có một lần thầy ốm. Không thấy thầy đến lớp cả lớp nhốn nháo hẳn lên.

Cuối giờ học chúng tôi đến nhà tìm thầy. Thấy chúng tôi đến, thầy xúc động lắm. Thầy bắt tay từng đứa một, rồi giữ ở lại ăn cơm. Bữa cơm mẹ thầy nấu hôm đó thật ngon và ấm cúng. Thầy trò vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả. Dường như cũng nhờ đó mà gia đình hiểu hơn quyết định của thầy. Bây giờ thật khó để tìm thấy một người con trai Hà thành nào như thầy - thầy giáo dạy Tiểu học của chúng tôi. Với học trò, thầy vừa là thầy giáo nhưng hơn thế - thầy còn là một người bạn lớn.

Kể về kỉ niệm sâu sắc nhất về thầy giáo cô giáo

"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!"

24 tháng 9 2020

cho sự chăm chỉ

24 tháng 9 2020

Vào mỗi độ hè về, những tia nắng chói chang lại tinh nghịch vui đùa qua các kẽ lá rồi phản chiếu xuống vạn vật thiên nhiên như muốn khoe sự lấp lánh, kiêu sa của bản thân mình với mọi người xung quanh. Mùa hè là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường làng quê, những cơn gió mát lạnh thoáng qua, người ta thường nói đó là cơn gió “mồ côi”, giúp cái nắng như giảm xuống, mùa của tiếng ve kêu trong cành hoa phượng đỏ rực một góc trời thân yêu, mùa chia tay lũ bạn, những kỷ niệm tuổi học trò vương đâu đó, mà muốn nhắn nhủ hay gửi gắm lời yêu thương thật là khó. Và hơn hết, một cơn mưa rào giữa cái nắng oi bức đó, là những thứ mà khiến tâm hồn mỗi đứa trẻ chúng em thêm yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống hơn.

Thiên nhiên là thứ có thể thay đổi cảm xúc con người ta, con người có thể hòa nhập với thiên nhiên nhưng cũng khó chịu với nhiên nhiên và trong những ngày oi bức của đầu tháng 5 đến cuối tháng 7 thì cơn mưa rào như một người bạn mà bất kỳ ai cũng yêu mến và cần đến. Yêu mến vì biết chỉ có chúng mới giúp con người thấy thoải mái sau những ngày làm mệt nhọc giữa trưa nắng hè chói chang, và chỉ có cơn mưa rào mới biết sự vất vả của người dân nơi đây như thế nào.

Cơn mùa rào mùa hạ như báo hiệu một điều gì đó mới mẻ sẽ đến, mới mẻ trong tâm hồn, mới mẻ cho vạn vật thiên nhiên khi được tắm mình rửa trôi sau bao ngày khô nắng. Chúng em sinh ra và lớn lên ở vùng quê nông thôn, đầy nắng gió và tiếng cười của tuổi thơ, mọi vạn vật đều theo chúng em lớn lên, chúng em được chứng kiến những điều kỳ lạ của thiên nhiên dưới bầu trời quê hương mình và cơn mưa rào là trận mưa mang lại cho lũ trẻ chúng em nhiều kỷ niệm nhất.

Một buổi chiều đến, sự oi ả nóng bức lại kéo đến, nghe rõ cả tiếng thở dài của các bác nông dân đi làm nông về, những chiếc nón đội đầu là dụng cụ tạo ra những cơn gió mát do chính người dân tự sáng tạo ra, tiếng xì xào với nhau “ Hôm nay, lại 40 độ rồi các bác nhỉ? “ Một câu hỏi nhưng ấn chứa bao sự nhọc nhằn, mệt mỏi, sự cố gắng trong công việc, nghe thấy thương các bác làm sao và chúng em lại nghĩ đến cha mẹ, cũng đang miệt mài giữa ngoài đồng nắng gắt để kiếm sống, vì một cuộc sống tốt đẹp cho con cái mình sau này. Sự chói chang của những đợt nóng mùa hạ còn khiến cho hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài, nơi chúng em hãy nằm sải người vào chiều mát , giờ đây cũng không còn sức sống vào buổi trưa nóng nực nữa, chúng như héo rũ không còn được đung đưa thả mình vào những cơn gió như thường ngày, dường như chúng đang tức giận vì chị gió nay đi đâu, không đoái hoài đến chúng. Trong suy nghĩ của mỗi người dân cũng mong muốn một cơn mưa rào mát lạnh để xoa dịu mọi  vạn vật thiên nhiên, cơn mưa rào như một điều ước nho nhỏ giữa sự nóng bức của đất trời. Như nhận được lời thỉnh cầu của người dân, mà từ phía đông, đôi ba mảng mây đen mọng nước xuất hiện, như báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra. Và rồi một lúc sau, mây đen từ đâu ùn ùn kéo tới, che kín cả bầu trời, các làn mây khổng lồ lao tới như muốn úp xuống mặt đất, như muốn thử thách với mọi người về sự đáng sợ của nó. Và sự xuất hiện của những cơn gió bắt đầu đến, chị gió như vừa đi nghỉ dưỡng ở một nơi nào đó và bắt đầu với công việc của mình, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó khăn trong việc đối diện với sức gió, gió quá mạnh và những tia nắng dần biến mắt, dường như thấy được sức mạnh của đám mây đen và gió lớn nên những tia nắng phải trốn tránh kịp thời.

Và những dấu hiệu đó cho thấy, một cơn mưa rào sắp xuất hiện, và mọi người reo vang trong sự thỏa mãn  “ A ! sắp mưa rồi” Những tia chớp loằng ngoằng kéo theo từng vệt dài với âm thanh vang dội, từng bầy chim hoảng loạn bay đi tìm nơi trú ẩn, sấm chớp ầm trời. Và tiếng trẻ con, người dân xôn xao thu dọn đồ đạc ngoài sân, chạy về nhà trú mưa, có những đứa trẻ thích thú khi mưa đến, rủ nhau ra ngoài tắm mưa với tiếng cười đùa vang cả bầu trời tối sầm lại.

Từ xa, mưa bắt đầu giăng hàng đổ xuống như một tấm thảm lớn, chắn ngang cả một vùng trời, tiếng mưa rào ào ào lúc đầu còn nhỏ dần sau âm thanh càng ngày càng lớn dần và nó che hết đi những thứ âm thanh xung quanh chúng ta, tiếng gia đình đang nói chuyện bàn bạc, tiếng mèo kêu một góc nhà. Tất cả đều mờ nhạt trong tiếng mưa rào, sức mạnh của nó thật lớn, cơn mưa bắt đầu rơi như trút, mưa rơi lộp độp trên mái hiên, rồi đọng lại giữa sân nhà, mưa như đang tức giận hay hả hê một chuyện gì đó, hay là sự vô tâm của con người trước cơn mưa rào. Nhưng nó lại không biết được, mọi người mong đợi cơn mưa rào từng ngày, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi bức của mùa hè, cơn mưa rào tươi mát vạn vật, mọi thứ như được có sức sống trở lại, cây cối như được gội rửa tẩy hết đi những bụi bẩn của những ngày nắng nóng đã qua. Sau các cửa kính cửa sổ là những ánh mắt của mọi người nhìn ra sân, nhìn những giọt mưa đang tí tắc nhỏ dần, như muốn níu kéo một thứ gì đã sắp xa rồi, mọi người có khoảng thời gian nghỉ ngơi trò chuyện với nhau trong quá trình cơn mưa diễn ra, những câu chuyện trẻ con kể với nhau khi mưa đến gắn với tác phẩm văn học mà chúng được học và bọn trẻ áp dụng vào đời sống khi chứng kiến cơn mưa rào. Tiếng bọn trẻ thì thầm với nhau “Sơn Tinh – Thủy Tinh đang đánh nhau kìa, nước dâng lên rồi” Thật hồn nhiên và dễ thương như chúng em ngày xưa, tin rằng khi mỗi lần cơn mưa rào đến là Sơn Tinh – Thủy Tinh đánh nhau, hay những lời dọa nạt mà cha mẹ dành cho những đứa trẻ không nghe lời “ Ông sấm đến bắt đứa nào hư kìa” Chỉ nghe thoáng qua thôi cũng khiến lòng ta xao xuyến.

Mưa đến nhanh rồi cũng đi nhanh, cơn mưa rào như thiếu nữ mới trưởng thành, e ngại và thoáng qua nhanh, để lại sự tiếc nuối của bao người. Mây đen cũng dần nhường chỗ cho bầu trời, ánh sáng lại trở lại, sau cơn mưa rào không gian đều mát mẻ và trong lành, đằng xa phía cuối trời, cầu vồng hiện ra với bảy sắc cầu vồng lung linh, kì diệu. Lũ trẻ làng em, ngắm nhìn sắc cầu vồng dưỡng như là sở thích của chúng khi cơn mưa rào kết thúc, bọn trẻ tụm ba tụm bảy rủ nhanh đi xem cầu vồng cho đến khi cầu vồng nhạt dần và mất dần ở phía xa. Và mọi thứ lại trở lại hoạt động như lúc đầu, tiếng nói chuyện, đi lại nhộn nhịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình, các bác nông dân tiếp tục vác quốc, khoác áo ra đồng, lũ trẻ tiếp tục mang những cánh diều ra thả giữa khoảng không gian rộng lớn, những chú chó tinh nghịch, chú mèo dễ thương kéo nhau ra sân nô đùa với nhau. Trên khuôn mặt mỗi người dân không còn là sự mệt nhọc, thở dài như trước, mà trên khuôn mặt phúc hậu của họ rộn ràng niềm vui, thích thú, cảm giác thoải mái giúp họ có động lực trong công việc và chất lượng đem lại cao. Và trên bầu trời cao, những chú chim bay vi vút qua lại hòa quyện với những làn gió còn thoang thoảng đâu đây khiến vạn vật trở nên nhộn nhịp, đáng yêu đến kì lạ. Tiếng hò hét, rủ nhau ra ngoài vang cả xóm làng của lũ trẻ, sự thích thú trên khuôn mặt chúng vì được nghỉ một buổi học vì trận mưa rào to, và khi cơn mưa kết thúc chúng cũng thấy tiếc nuối.

Mỗi cơn mưa rào qua đi mang lại rất nhiều lợi ích cho cuộc sống mọi người xung quanh, đặc biệt là vùng nông thôn, cơn mưa rào làm cho cây cối đâm chồi nảy lộc sớm, mang lại những bể chứa nước đầy ngập nước, sinh hoạt đời sống nhân dân có sự mới mẻ hơn. Bọn trẻ chúng em – những đứa con thân yêu của quê hương, dù đã trưởng thành, phải làm việc công tác ở nơi xa nhà nhưng quên sao được cơn mưa rào trên quê hương mình, nơi gắn bó với những kỷ niệm tuổi thơ, nơi nuôi dưỡng sự quyết tâm hoài bão lớn trong tâm trí chúng em. Khi trở về quê hương yêu dấu, khi phải chứng kiến lại cơn mưa rào mùa hạ, trong lòng chúng em lại xao xuyến những kỉ niệm cũ, vừa vui vừa buồn, vui vì được sống lại chính mình trong những năm tháng tuổi thơ, sự hồn nhiên bên lũ bạn, rủ nhau tắm mưa, bắt cá sau những trận mưa rào, buồn vì khi trở về thực tại, tất cả đã qua rồi, chỉ còn lại kỉ niệm đẹp trong ký ức con người. Cơn mưa rào quê em là thế đó, bình yên và thanh bình như chính cuộc sống con người nơi đây.

24 tháng 9 2020

Suốt cả một tuần nay, trời không một gợn mây nào, ánh nắng như thiêu như đốt chiếu xuống mặt đất khiến vạn vật kho héo. Thật may mắn cơn mưa rào đã kịp đến làm dịu mát cỏ cây hoa lá.

Từng cơn gió nam thổi đến mang theo hơi nước lành lạnh khiến em khoan khoái. Cái mùi nồng nồng ngai ngái của cơn mưa khiến đầu óc tất cả đều cảm thấy thư thả. Bầu trời đang trong xanh nay bị che khuất bởi những đám mây đen đang ngày một lớn dần ở phía đằng Đông. Trong không gian thoáng đãng ấy, em còn nghe văng vẳng tiếng sấm từ xa. Họ hàng nhà kiến đã rủ nhau mang thực phẩm lên cao tránh mưa từ lâu rồi.

Đầu tiên là một hai giọt mưa to tròn nặng trĩu rơi xuống, sau đó “rào…rào” hàng vạn những giọt nước trong suốt khác cũng ồ ạt nối tiếp. Mưa trắng trời trắng đất, những giọt mưa lao nhanh, hết xiên bên trái lại tạt bên phải tạo thành những bong bong nhỏ li ti trên mặt đất. Không gian mát lạnh, hơi nước đã xóa tan đi cái nóng của mấy tuần nay. Những giọt mưa đập xuống mái tôn, rơi trên tàu lá chuối. Cây cối reo hò vui mừng đón chào cơn mưa, những bông hoa hướng dương uốn mình lắc lư theo gió.

Mưa đã về! Trong khoảng không rộng lớn ấy bỗng vang tiếng ì ùng khiến bọn trẻ sợ hãi, đó là tiếng sấm đầu hè. Nó báo hiệu mùa hè thật sự đã đến rồi. Trên con đường rộng lớn, mọi người hối hả mặc áo mưa hoặc nhanh chân tìm chỗ trú để không bị ướt.Nước mưa cuồn cuộn dồn vào miệng cống thoát nước, cây cối hả hê uống những giọt nước trong lành, mát lạnh để bù lại cái khát suốt cả một tuần qua.

Cơn mưa kéo dài đến tận một tiếng sau mới dần tạnh. Ở phía đằng đông chân trời mang một màu ửng hồng rất đẹp. Những người trú mưa lại bắt đầu ra đường hoạt động trở lại, ánh nắng vàng chiếu khắp mặt đất. Những cánh hoa còn vương những giọt nước mưa được ánh mặt trời chiếu rọi lấp lánh và lung linh như những viên pha lê quý hiếm. Xe cộ đi lại như mắc cửi, tiếng cười nói, tiếng phương tiện hoạt động lại ồn ào, ầm ĩ trái ngược hẳn với lúc trời mưa.

Em rất yêu thích cơn mưa. Cơn mưa giúp cho cỏ cây tươi tốt, đất đai màu mỡ. Em cũng thích được ngắm nhìn vạn vật dưới cơn mưa nữa.

24 tháng 9 2020

Trong lớp người em yêu quý và để lại ấn tượng cho em nhiều nhất là bạn Linh Chi. Linh Chi là bạn gái rất dễ thương, không chỉ sở hữu một giọng hát ngọt ngào mà Chi còn là vận động viên chạy rất cừ khôi.  

Em vẫn còn nhớ một kỷ niệm hè năm lớp 4 khi Linh Chi tham dự cuộc thi chạy của Tỉnh. Sau những ngày nỗ lực rèn luyện gần đến ngày thi chân của Chi lại đau do tập luyện nhiều quá. Các thầy cô và bạn bề đều lo lắng muốn Chi dừng cuộc thi để nghỉ ngơi nhưng Chi vẫn quyết tâm tham gia. Khi tiếng còi của trọng tài vang lên các vận động viên bắt đầu vào cuộc đua đôi chân thon thả của Linh Chi xải bước chạy nhanh thoăn thoắt nhích lên từng bước một.

Thầy cô và bạn bè dường như nín thở theo dõi từng bước vượt của Chi đến khi gần về địch Chị vẫn duy trì ở thứ 3. Đôi chân của Chi lúc này dường như không nghe theo sự điều khiển của bản thân những bước chạy xiêu vẹo như sắp ngã khiến mọi người lo lắng đến thót tim, bỗng Chi mím chặt môi khuôn mặt đỏ ửng nhễ nhãi mồ hôi, đôi mắt hướng về đích lao tới. Tất cả cổ động nhiệt huyết hơn gấp đôi cổ vũ sự bứt phá đáng nể phục của Chi. Chỉ khi có tiếng còi vang lên cả khán trường sân vận động đều đứng dậy vỗ tay hoan hô Chi đã cán đích thành công để giành huy chương Vàng cho trường. Đôi chân của Chi lúc này khụy xuống khó khăn lắm mới đứng lên được nhờ sự dìu dắt của các bạn trong lớp. Linh Chi đứng thở dốc trên mặt hiện rõ sự đau đớn lẫn mệt nhọc nhưng Chi vẫn nở nụ cười tươi tắn, dòng mồ hôi trên mặt giờ đây đã thành dòng đua nhau chạy xuống đưa tay lau mồ hôi mà nụ cười vẫn tươi tắn, đôi môi đỏ hồng càng thêm vẻ duyên dáng. Bạn học rất giỏi đều các môn, Linh Chi đúng là một cô bé tài năng và ngoan ngoãn.

Linh Chi dễ thương, thầy cô, bạn bè đều quý mến. Em cũng rất yêu quý và khâm phục bạn. Em mong, tình bạn trong sáng của chúng em sẽ mãi mãi bền chặt như câu thành ngữ “bạn bè chung thủy là kho vàng quý nhất”


 

24 tháng 9 2020

người em yêu quý nhất là bạn coldface ...

mấy bạn giúp mình viết đoạn thân bài và kết bài nhé💔

24 tháng 9 2020

1. Mở bài: Giới thiệu cơn mưa cuối mùa:

- Mưa vào ban đêm, khi mọi người đang ngủ say bỗng giật mình vì tiếng ì ầm.

2. Thân bài:

*Tả cơn mưa theo trình tự thời gian: diễn biến của cơn mưa.

- Mưa xối xả, dữ dội.

- Cây cối trong vườn ngả nghiêng trong ánh chớp nhoáng nhoàng sáng lòa và tiếng sấm ì ầm lúc gần lúc xa.

- Dòng nước mưa từ trên cao trút xuống lấp lánh như bạc.

- Tiếng mưa lộp độp trên mái nhà.

- Mưa mỗi lúc một to, gió thổi tung tấm ván và lay giật các cửa sổ và cửa ra vào…

- Hơi nước mát lạnh phả ngập vào gian phòng.

*Sau cơn mưa:

- Tiếng mưa vừa yên ắng thì tiếng ếch nhái kêu ộp oạp… ộp oạp… nổi lên rộn ràng, rền vang khắp nơi nghe thật là vui tai.

- Lá vàng rơi đầy sân.

- Sáng ra, trời trong veo không một gợn mây.

- Cơn mưa đêm hôm qua là cơn mưa cuối mùa.

3. Kết bài:

- Em rất thích thú khi trời đổ mưa.

- Em tiếc nuối vì đây là cơn mưa cuối cùng để bắt đầu chuyển sang mùa khô.