Theo em, vì sao các hoàng tử đua nhau tìm kiếm của ngon vật lạ dâng lên vua cha?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Answer:
Phần I:
Câu 1:
- Người kể chuyện trong đoạn trích sử dụng ngôi thứ 3 vì người kể chuyện không xuất hiện trong câu chuyện và không xưng tôi.
Câu 2:
Câu 3:
- Cụm từ có thể thay thế cho “của ngon vật lạ” mà không làm cho nghĩa của câu thay đổi là: “sơn hào hải vị”, “món ăn quý hiếm”,...
- Theo em, câu chuyện này giải thích phong tục làm và ăn bánh chưng và bánh giầy vào ngày Tết ở nước ta.
Câu 1:
Nếu như trước kia, bánh chưng, bánh dày chỉ được gói, được làm trong những dịp lễ Tết, vào ngày Giỗ Tổ hay khi gia đình có cỗ lớn, thì bây giờ, ở nhiều nơi, nhất là ở những đô thị hiện đại, bánh chưng, bánh dày đã trở thành một thứ hàng quà, được bán hàng ngày phục vụ nhu cầu ẩm thực của người dân. Nó được coi như một loại bánh để ăn chơi, có khi là ăn quà sáng, quà chiều, có khi là món ăn dùng trong những dịp cưới xin, giỗ chạp
Ta vốn là một con chim thần ngự trị ở trên một ngọn núi cao giữa biển Đông. Hàng ngày ta bay vào đất liền kiếm hoa quả để ăn. Một hôm, ta phát hiện trong một khu vườn nhỏ ở một làng nọ có một cây khế quả sai kĩu kịt, ta bèn hạ cánh xuống cây và định ăn mấy quả. Đúng lúc đó, từ trong túp lều cũ kĩ, một chàng trai bước ra cất tiếng van xin:
Ta bèn trả lời:
- Tôi không tiếc chim đâu. Nhưng nhà tôi nghèo lắm, chẳng có gì đáng giá, chỉ có mỗi cây khế này là tài sản duy nhất. Tôi định bán quả khế lấy tiền sống qua ngày. Giờ chim ăn khế của tôi, tôi biết lấy gì mà sống?
- Ta được biết cha mẹ ngươi cũng không nghèo khó gì. Sao nhà ngươi lại khốn khổ đến vậy?
Nghe chàng trai kể chuyện, ta cảm thấy rất thương chàng trai. Ta quyết định cho chàng một chút vốn làm ăn. Ta nói:
Y hẹn, mấy ngày sau ta đến khu vườn nhỏ của chàng trai để đưa chàng đi lấy vàng. Ta dang cao đôi cánh rộng lớn của mình bay qua biển Đông, đến hòn núi dựng sừng sững giữa biển. Đó chính là nhà của ta. Trên đó có vô số vàng bạc, sáng lấp lánh. Tuy thấy nhiều vàng, nhưng chàng trai chỉ lấy đúng vừa chiếc túi ba gang rồi leo lên lưng ta bay về nhà. Từ sau ngày đó, cuộc sống của chàng trai khấm khá hơn rất nhiều.
Ta bèn đến để thử lòng người anh. Khi ta vừa đậu xuống thân cây, vợ chồng hắn đã la lên ầm ĩ. Ta vẫn như lệ cũ dặn hắn may túi ba gang đế đi lấy vàng. Hắn chỉ chờ có thế. Lòng tham đã khiến hắn mờ mắt, hắn liền lén may một chiếc túi sáu gang. Đến núi vàng, hắn tham lam nhét vàng đầy cái túi to tướng và còn cố nhét thêm vào người. Cô gắng lắm ta mới cất cánh nổi. Nhưng do quá nặng đến giữa biển Đông, ta kêu hắn bỏ bớt vàng đi nhưng hắn không chịu. Tức giận vì sự tham lam và bội tín của hắn, ta liền nghiêng người, hất tung hắn xuống biển. Đó là bài học cho những kẻ tham lam.
<p class=">~(Mong cô duyệt bài ạ!)~
Answer:
Phần I:
Câu 1:
- Người kể chuyện trong đoạn trích sử dụng ngôi thứ 3 vì người kể chuyện không xuất hiện trong câu chuyện và không xưng tôi.
Câu 2:
- Cụm từ có thể thay thế cho “của ngon vật lạ” mà không làm cho nghĩa của câu thay đổi là: “sơn hào hải vị”, “món ăn quý hiếm”,...
Câu 3:
- Theo em, câu chuyện này giải thích phong tục làm và ăn bánh chưng và bánh giầy vào ngày Tết ở nước ta.
Trả lời:
- Tôi viết những vầnthơ về vầngtrăng quê hương.
+ Viết là vần trong các từ ngữ sau: vần vũ, học vần, đánh vần,...
+ Viết là vầng trong các từ ngữ sau : vầng trán, vầng trăng,...
- Dân làng dâng lên nhà vua nhiều của ngon vật lạ.
+ Viết là dân trong các từ ngữ sau : dân chúng, dân số, dân tộc, dân sinh, dân dã, nhân dân,...
+ Viết là dâng trong các từ ngữ sau : dâng hiến, dâng lễ, dâng cao,...
Ý của vua cha:
- Phải biết trân trọng, ghi nhớ “ phúc ấm Tiên vương” : Cách sống hợp đạo lí “ uống nước nhớ nguồn”
- Phải lo cho thiên hạ được hưởng thái bình; trách nhiệm nặng nề nhưng vô cùng cao cả của các đấng quân vương.
- Người nối “ngôi ta” phải nối được “chí ta”, mà “chí” mới là điều quan trọng, chí lớn của vua cha chính là khát vọng muôn dân no ấm, thiên hạ thái bình.
Lang Liêu đã dâng là đã dâng thứ do chính tay mik tạo ra và tượng trưng cho muôn loài!
Ý vua Cha là phải dâng đồ do mik làm ra!
chắc thế mik ms lớp 5 thôi nên ko bt
1. PTBĐ chính: tự sự
2. gắn với nhân vật Mai An Tiêm ở đảo hoang.
3. Bởi vì vua Hùng nghĩ rằng đứa con của mình đã biết cách nuôi sống bản thân, gia đình hơn trước đây.
4. Em sẽ không nản chí, bỏ cuộc. Em sẽ luôn kiên trì, chăm chỉ học tập và làm việc để có thể giải quyết hoàn cảnh khó khăn mà mình gặp phải.
1. Truyện truyền thuyết là thể loại truyện dân gian kể về những nhân vật, sự kiện có liên quan đến lịch sử, có các yếu tố hư cấu kì ảo. Truyện kể về những người anh hùng lập được những chiến công hoặc lí giải nguồn gốc của các phong tục, tập quán. Mạch kể chuyện tuyến tính. Lời kể trang trọng, mang tính chất ngợi ca.
3 truyện truyền thuyết: Sự tích Hồ Gươm, Con rồng cháu tiên, Sơn Tinh, Thủy Tinh
2. PTBĐC: tự sự.
3. Truyện giải thích nguồn gốc quả dưa hấu gắn với nhân vật Mai An Tiêm và địa danh huyện Nga Sơn.
4. Vì khi đày Mai An Tiêm ra đảo hoang vua nghĩ Mai An Tiêm đã chết nên rất đau lòng thương xót. Biết được Mai An Tiêm còn sống nên vua rất vui mừng.
5. Khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bế tắc, em nên tìm cách để vượt qua được khó khăn đó, không nên bỏ cuộc, buông xuôi. Có như vậy, em sẽ đạt được thành công, mọi điều mong muốn trong cuộc sống.
- từ sai là an lạc sửa thành lỗi lạc
- gạch bỏ từ thí
vì các bạn chưa hiểu hết nghĩa của câu nên dùng từ sai
mk cũng dg thắc mắc bài này các bn giúp mk và bn Nguyễn Huỳnh Hân nhá
Theo em vì họ cho rằng chỉ có những thứ hiếm, đắt giá mới xứng đáng là món ngon.