K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 8 2023

Ở miền Bắc nổi tiếng với mùa thu Hà Nội vì mùa thu Hà Nội mang được một vẻ đẹp rất riêng và rất đẹp nữa. Thu đến hương ổi trong vườn cũng đã lan tỏa thơm lừng. Rồi những cơn gió se se lạnh xuất hiện không còn cái cảm giác nắng nóng như của mùa hè nữa. Tất cả dường như thật dịu nhẹ nên thơ. Mùa thu đến cây cối cũng khác, lá vàng đi. Có những cây lá vàng vọt, một cơn gió mạnh cũng có sức khiến cây trơ trụi. Mùa thu đến cũng đồng nghĩa với bọn em đi tựu trường và đón chào một năm học bổ ích, lý thú đến. Em rất yêu mùa thu vì thời tiết của mùa thu cũng rất đẹp, dễ chịu nữa.hehe

10 tháng 3 2019

Nhà em ở Thành phố Hồ Chí mInh – một thành phố vô cùng náo nhiệt, thế nhưng con đường nhỏ nơi em sinh sống lại rất yên bình, nhất là mỗi buổi sáng sớm.

Mùa hè, em thường dậy sớm để cùng ông nội đi bộ tập thể dục, vừa đi hai ông cháu vừa trò chuyện. Trên hè phố, dăm quán cà phê nhỏ, chỉ mở cửa vào buổi sáng, mọi người vừa đọc báo vừa trò chuyện. Hương sớm mai mát lịm. Hai hàng dầu già nua bên đường thỉnh thoảng rơi xuống vài chiếc lá, trao nghiêng rồi đậu trên hè phố, hình như lũ chim trên cành vô ý làm rơi chiếc lá nên rộ lên ríu rít… Ông thường dừng lại trước cồng nhà đợi chú giao báo. Chú vội lắm, chỉ thoáng qua đưa ông tờ báo rồi thoắt một cái đã đi mất. Vài tia nắng sớm lọt qua kẽ lá lấp lóa. Hai bên đường, các cửa hàng cửa hiệu bắt đầu mở cửa. Mọi người bắt đầu đi làm, nhưng dường như cái âm thanh ồn ào ngoài kia chỉ lọt được một phần rất nhỏ vào đây thì phải…

Em chỉ nghe tiếng của lũ chim, tiếng nói cười thỉnh thoảng vang lên: tiếng của một ngày mới yên bình…

Em yêu con phố vô cùng…

24 tháng 9 2021

Tập thể dục luôn là thói quen thường ngày của em. Thế nên mỗi buổi sáng sớm e lại cùng ba chạy bộ ở công viên. Khung cảnh buổi sáng mùa thu ở công viên thật đẹp.

Sáng sớm bầu trời cao vút, trong xanh như một chiếc màn khổng lồ bao bọc khắp thế gian, được trang trí bởi nhứng đám mây trắng, xốp trôi bồng bềnh như một đàn cừu non đang gặm cỏ. Cả công viên khác trên mình màn sương mỏng mùa thu. Ông mặt trời thức giấc, khéo cỗ xe lửa ban phát ánh nắng gọi vạn vật thức giấc. Nắng lên, vạn vật như bừng tỉnh, những chú chim bắt đầu cất tiếng hót trong trẻo, líu lo tạo nên bản giao hưởng "Chào đón ngày mới bắt đầu".  Những đóa hoa hồng, hoa cúc, hoa huệ,…thi nhau khoe áo mới, những chiếc áo rực rỡ sắc màu, hẵng còn đọng đầy sương làm mê hoặc lũ ong bướm dập dờn tới lui. Hai bên đường đi là những tán lá cây xanh mát đang rì rào chuyện trò với nhau trong làn gió sớm. 

31 tháng 8 2017

Lưu ý:

- Đối với dàn ý đã lập ở tiết trước có đầy đủ 3 phần mở bài, thân bài, kết bài nhưng ở bài tập này học sinh chỉ cần viết một đoạn trong thân bài.

- Ở bài văn mẫu có đầu đủ 3 phần nhưng chỉ mang tính chất tham khảo.

Nhà em ở Thành phố Hồ Chí Minh - một thành phố vô cùng náo nhiệt, thế nhưng con đường nhỏ nơi em sinh sống lại rất yên tĩnh, nhất là mỗi buổi sáng sớm.

Mùa hè, em thường dậy sớm để cùng ông nội đi bộ tập thể dục, vừa đi hai ông cháu vừa trò chuyện. Trên hè phố, vài quán cà phê nhỏ, chỉ mở cửa vào buổi sáng, mọi người vừa đọc báo vừa trò chuyện. Gió sớm mai mát rượi. Hai hàng dầu già nua bên đường thỉnh thoảng rơi xuống vài chiếc lá, chao nghiêng rồi đậu trên hè phố. Hình như lũ chim trên cành vô ỷ làm rơi vài chiếc lá nên rộ lên ríu rít... Ông thường dừng lại trước cổng nhà đợi chú giao báo. Chú vội lắm, chỉ thoáng qua đưa ông tờ báo rồi thoắt một cái đã đi mất. Vài tia nắng sớm lọt qua kẽ lá nhảy nhót trên sân. Hai bên đường, các cửa hàng, cửa hiệu lục đục mở cửa. Mọi người bắt đầu đi làm, nhưng dường như cái âm thanh ồn ào ngoài phố chỉ lọt được một phần rất nhỏ vào đây thì phải...

Em chỉ nghe tiếng của lũ chim, tiếng nói cười vang lên. Tiếng của một ngày mới yên lành...

 

Em yêu con phố vô cùng...

30 tháng 9 2019

câu này hơi khó bạn ạ

30 tháng 9 2019

xi lỗi nha , bài này mình chưa được học .

Từ những đường phố cổ nhỏ hẹp quanh khu vực Văn Miếu xuôi theo đường Cát Linh, ta gặp con đường Giảng Võ rộng thênh thang. Mỗi buổi chiều được dạo bước trên con đường này thật thú vị biết bao! Con đường này nối trung tâm cũ với cả một vùng rộng lớn đang mở mang. Đoạn từ cuối đường Cát Linh dẫn tới khu Triển lãm Giảng Võ một bên cao, một bên thấp, ở giữa là hàng cây bóng mát lâu năm cành lá sum sê, gốc cây được xây bọc cẩn thận tỏa tán lá xanh um xuống đường phố. Chiều nay, em lên thăm ông nội ở dãy nhà D của khu nhà tập thể. Buổi chiều nên phía đường thấp đông xe cộ hơn vì dòng người tan làm đang vội vã, hối hả trở về nhà. Ngày trước, nghe ông em nói đoạn đường này rất vắng vẻ, phương tiện chủ yếu là xe đạp, vậy mà giờ đây xe máy, ô tô đi lại nườm nượp. Dòng xe cộ nối đuôi nhau đi lại bon bon, vài người vội vã phóng xe thật nhanh trên đường, một số khác thư thả, thong dong đi bộ trên vỉa hè. Thấp thoáng có bóng mấy xe xích lô thấp và rộng chở hàng và chở người chạy chậm chạp. Những khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, những tiếng cười, tiếng nói, tiếng động cơ, tiếng còi xe hòa trộn vào nhau tạo nên một bản nhạc âm thanh đường phố thật náo nhiệt. Đang là mùa đông nên bầu trời có chút hơi xám buồn, những đám mây nặng nề lững lờ trôi, thỉnh thoảng có cơn gió lành lạnh thổi qua khiến mấy chiếc lá còn sót lại vẫy vẫy trong gió. Dọc dãy nhà cao tầng và cả phía đối diện, các cửa hàng, cửa hiệu, quán hàng rộn ràng, tấp nập người mua kẻ bán ra vào làm cho đường phố như cũng được tiếp thêm sinh khí, tràn đầy sức sống hẳn lên. Lúc này, trời cũng đã trở nên tối hơn, đèn điện từ các quán với đủ màu sắc hòa cùng đèn xe máy tạo nên dòng chảy sáng rực cả con đường. Mấy chiếc đèn cao áp với các cột đèn cao vút đứng trầm ngâm, lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật phía dưới. Buổi chiều ở con đường Giảng Võ khá yên bình và tĩnh lặng. Càng dạo bước trên con đường này, em càng thêm yêu Hà Nội, yêu đất nước mình hơn. Em tự nhủ với lòng mình sẽ học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.

20 tháng 9 2021

Từ những đường phố cổ nhỏ hẹp quanh khu vực Văn Miếu xuôi theo đường Cát Linh, ta gặp con đường Giảng Võ rộng thênh thang. Mỗi buổi chiều được dạo bước trên con đường này thật thú vị biết bao!

Con đường này nối trung tâm cũ với cả một vùng rộng lớn đang mở mang. Đoạn từ cuối đường Cát Linh dẫn tới khu Triển lãm Giảng Võ một bên cao, một bên thấp, ở giữa là hàng cây bóng mát lâu năm cành lá sum sê, gốc cây được xây bọc cẩn thận tỏa tán lá xanh um xuống đường phố. Chiều nay, em lên thăm ông nội ở dãy nhà D của khu nhà tập thể. Buổi chiều nên phía đường thấp đông xe cộ hơn vì dòng người tan làm đang vội vã, hối hả trở về nhà. Ngày trước, nghe ông em nói đoạn đường này rất vắng vẻ, phương tiện chủ yếu là xe đạp, vậy mà giờ đây xe máy, ô tô đi lại nườm nượp. Dòng xe cộ nối đuôi nhau đi lại bon bon, vài người vội vã phóng xe thật nhanh trên đường, một số khác thư thả, thong dong đi bộ trên vỉa hè. Thấp thoáng có bóng mấy xe xích lô thấp và rộng chở hàng và chở người chạy chậm chạp. Những khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, những tiếng cười, tiếng nói, tiếng động cơ, tiếng còi xe hòa trộn vào nhau tạo nên một bản nhạc âm thanh đường phố thật náo nhiệt. Đang là mùa đông nên bầu trời có chút hơi xám buồn, những đám mây nặng nề lững lờ trôi, thỉnh thoảng có cơn gió lành lạnh thổi qua khiến mấy chiếc lá còn sót lại vẫy vẫy trong gió. Dọc dãy nhà cao tầng và cả phía đối diện, các cửa hàng, cửa hiệu, quán hàng rộn ràng, tấp nập người mua kẻ bán ra vào làm cho đường phố như cũng được tiếp thêm sinh khí, tràn đầy sức sống hẳn lên. Lúc này, trời cũng đã trở nên tối hơn, đèn điện từ các quán với đủ màu sắc hòa cùng đèn xe máy tạo nên dòng chảy sáng rực cả con đường. Mấy chiếc đèn cao áp với các cột đèn cao vút đứng trầm ngâm, lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật phía dưới.

Buổi chiều ở con đường Giảng Võ khá yên bình và tĩnh lặng. Càng dạo bước trên con đường này, em càng thêm yêu Hà Nội, yêu đất nước mình hơn. Em tự nhủ với lòng mình sẽ học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.

Buổi sáng nay, bầu trời thật đẹp và ấm áp. Lòng em rạo rực một niềm vui. Thế là mùa xuân đã về rồi, về rồi. Ảnh minh hoạ  Em vùng dậy chạy ra vườn. Chà! Đẹp quá! Những bông hoa nở rực rỡ. Kìa! Những bông hoa rung rinh như muốn nói: “Chào cô bé! Chúc cô một ngày tốt lành. Mùa xuân đã đến rồi đây”. Em bước vào vườn, một mùi thơm ngào ngạt lan toả quyện vào nắng xuân. Bầu trời mới trong xanh làm sao! Trên trời không một gợn mây, gió lùa qua các khóm cây. Tia nắng vàng như rót mật đang trải nhè nhẹ xuống vườn. Những bông hồng nhung chưa nở hết như những thiếu nữ đang tuổi mười lăm hãy còn e thẹn. Các cánh hoa đỏ tươi còn ngậm sương mai toả mùi thơm. Chỉ mới đây thôi trên hai cây hoa cúc, mười chiếc nụ trắng tinh đang chúm chím mà giờ đây đã nở thành mười bông hoa xinh đẹp. Đẹp quá! Đẹp quá! Rồi đây nữa, các chị thược dược đang khoe với mùa xuân bộ áo đẹp cùa mình. Những bông hoa kèn năm cánh hoa trổ ra năm phía. Một màu hồng và trắng trùm lên hoa. Lá hoa toả dài ra mọi phía tạo thành một khóm hình tròn xanh thẫm, giữa là những bông hoa đẹp xinh. Viền quanh là những bông hoa su si vàng rực được điểm bằng những nhị hoa màu nâu. Hoà cùng những bông hoa màu vàng, đó là những chiếc lá xanh mơn mởn. Trên cành cây, các chú chim cũng đua nhau hót. Các chị sơn ca và chị chim yến với bộ lông vàng óng cũng hót theo muôn loài chim khác... Nhưng tới khi hoạ mi, chim hót hay nhất của muôn loài bay tới đậu trên cây thì mọi loài chim cùng dừng tiếng hót. Hoạ mi bắt đầu hót, nó ca ngợi mùa xuân tươi đẹp rồi cứ như thế, tiếng nó lúc rộn rã lúc vang xa.Khi tiếng chim hót ngừng hẳn, em mới sực tỉnh. Ôi, ta ở đây lâu vậy ư? Em thầm hỏi lòng mình như vậy. Bây giờ nắng đã lên cao. Em bước vội vào nhà. Những tia nắng ấm áp đã chiếu vào nhà. Em thầm nghĩ: “Cảm ơn mùa xuân nhé! Bạn thật là tuyệt vời. Giá ta và bạn luôn được ở bên nhau. Cảm ơn mùa xuân, cảm ơn...cảm ơn!".
 

26 tháng 2 2018

BÀI LÀM 1

(Đoạn văn tả cảnh buổi sáng trong công viên)

Nhìn từ xa, công viên như một khu vườn lớn chìm trong màn sương trắng. Công viên được bao bọc bởi những cây cao, vòm lá xum xuê, trồng thẳng tắp. Dưới gốc cây, những bồn hoa được cắt tỉa cẩn thận, chia công viên thành những ô bàn cờ với nhiều lối đi lát gạch men. Mặt trời bừng lên, chiếu những tia nắng hồng, xua tan màn sương, đểlại trên lá cây những hạt sương to long lanh như những hạt ngọc. Một chú chim chào mào có gù lông màu vàng nghệ, từ đâu bay đến, đậu trên cành hoa sứ hót lên một hồi lanh lảnh rồi vụt bay đi. Chim trong các vòm cây hoạ theo tiếng hót, công viên chợt rộn rã tiếng chim. Nghiêng mình nghe chim hót, những nàng hồng hé cánh hoa, phô sắc áo màu đỏ thẫm. Nụ hoa he hé toả hương dịu dàng. Công viên buổi sáng đẹp lung linh, diễm lệ.

BÀI LÀM 2

(Tả cảnh buổi trưa trong vườn cây)

Vườn nhà ngoại khá rộng. Trong vườn có khá nhiều loại cây ăn quả đang kì sung sức, xum xuê cành lá. Buổi trưa mắc võng dưới tán lá cây nằm thì không nơi nào trong nhà mát bằng. Những tia nắng nhỏ lọt qua kẽ lá, rơi xuống nền đất, lấm tấm chấm sáng, nhấp nháy như sao. Gió mát thối như ru em vào giấc ngủ. Chim chóc thỉnh thoảng hót lên một hồi lảnh lót rồi lích rích trong cành lá. Nằm trên võng, em đưa mắt dõi tìm một quả na mở mắt hay một quả xoài chín cây và nghe cái mát của khu vườn đè lên mi mắt. Như hoà cùng gió, tàu lá dừa chải tóc bên bờ ao lao xao, lao xao. Vườn trưa rì rào tay lá quạt mát cho em.

BÀI LÀM 3                       

(Tả cảnh buổi sáng trên đường phố)

Chuông nhà thờ thong thả đổhồi. Cả khu phốcòn yên ngủ trong làn sương mờ ảo và ánh đèn đường nhạt dần. Hừng sáng ở đằng đông làmmàn sương dần dần tan nhanh. Trên đường, xe cộ qua lại thưa thớt. Những xe rau chạy hốihả vào thành phốđể lại sau lưng nó khói xăng xe và tiếng nồ bình bịch. Hai bên dãy phố, các cửa hiệu lục đục bày biện hàng hoá. Những xe hàng rong bán quà sáng nghi ngút khói. Mùi phở hoà quyện với mùi lá dứa thơm phức của xôi nếp, mùi nồng nàn ngọt dịu của bắp luộc mời gọi khách ăn sáng. Mặt trời ló dạng, chiếu những tia nắng hồng lên các vòm cây. Chim chóc hót ríu ran, có con chim nhảy trên vỉa hè. Những người chạy bộ buổi sáng nói chuyện râm ran một góc phố. Xe cộ lưu thông trên đường như mắc cửi. Một ngày mới nhộn nhịp bắt đầu.

BÀI LÀM 4

(Tả cảnh buổi sáng trên nươngrẫy)

Khác với đồng bằng, bình minh trên nương rẫy đến chậm. Mặt trời chưa ló dạng dù phương đông đã hừng sáng. Cả vùng đồi nương như còn ngái ngủ. Cây cỏ chìm trong màn sương dày, ánh sáng mờ nhạt. Khi mặt trời lên, sương tan, hiện ra trước mắt em một vùng đồi núi tít tắp, xanh mướt lá ngô đang thì con gái. Đồng bào dân tộc, vai đeo gùi, gọi nhau í ới. Họ bắt đầu lên nương. Con dốc cao thoáng chốc đã râm ran tiếng trò chuyện. Nắng lên cao. Thấp thoáng trong rừng lá xanh, bóng áo chàm của đồng bào dân tộc như điểm xuyết trên nền xanh mướt của đồi bắp. Một ngày trên nương bắt đầu thật thanh bình, yên ả.

Trường mình đẹp lắm! Đẹp nhất là những buổi sớm mai trước giờ vào học. Lúc ấy, ông mặt trời vừa nhô lên lơ lửng như một quả bóng vàng khổng lồ, tỏa những tia nắng dìu dịu xuống vạn vật. Đất trời bừng tỉnh dậy sau một đêm dài. Đó cũng là lúc tụi nhỏ chúng mình ríu rít đến trường để được ngắm những cảnh đẹp của một ngày nắng mới.Sân trường lúc này mới nhộn nhịp, tấp nập làm sao! Nhìn từ xa như có một đàn bướm trắng rập rờn bay lượn trong nắng sớm. Màu áo, màu khăn quàng hòa lẫn trong sương sớm bàng bạc. Hai cánh cổng trường mở ra từ lúc nào. Người ra, người vào nhộn nhịp không khác gì một ngày hội. Giữa sân trường, những cây điệp, cây phượng cành lá còn đọng những hạt sương sớm long lanh như những viên ngọc giữa màu xanh lục của tán lá, như vui mừng chào đón những người bạn thân quen. Sân trường sôi động hẳn lên bởi tiếng cười, tiếng nói râm ran. Những em học sinh lớp Một vai mang cặp, tay xách bình nước được ba mẹ đưa đến tận lớp học, gương mặt còn ngơ ngác. Những học sinh lớp trên thì bạo dạn hẳn bởi đã quen trường quen lớp nên chạy nhảy đùa nghịch như những chú bê con nô đùa trên đồi cỏ. Khắp sân trường, những trò chơi của tuổi nhỏ diễn ra sôi động, hấp dẫn. Chỗ này chơi bi, chỗ kia đá cầu, chỗ nọ đuổi bắt nhau… Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho đường bay của những trái cầu đẹp mắt hay một đường bi chính xác được bắn ra từ một “xạ thủ” nào đó. Nhóm các bạn gái cũng không kém phần sôi động. Trò chơi nhảy dây quen thuộc lúc nào cũng hấp dẫn mọi người. Sợi dây uốn lượn lên xuống nhịp nhàng với những bước nhảy đẹp mắt, trông các bạn như những “nghệ sĩ xiếc” chơi trò nhảy dây trên màn ảnh nhỏ. Trên cành điệp, cành phượng cao tít, những chú chìa vôi, chim sẻ, chích bông… cũng đua nhau cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hòa mình với cuộc vui bên dưới. Mình cũng tham gia tích cực vào trò chơi kéo co. Bởi mình kéo rất khỏe và thường đem về chiến thắng cho đồng đội nên được các bạn đặt cho cái tên ngồ ngộ: “đầu máy xe lửa”. Ở trong các hành lang cua lớp học, rải rác một so nhóm đang chụm đầu vào nhau bàn bạc sôi nổi về những bài tập chưa giải được. Hòa trong khí thế sôi động ấy, những bản nhạc thiếu nhi phát ra từ cái loa phóng thanh đặt ở phòng thiết bị nghe sao mà náo nức, rộn rã. Quang cảnh sân trường của mình trước giờ vào học: tấp nập, nhộn nhịp chẳng khác nào một ngày hội “Phù Đổng” thi tài đua sức.

6 tháng 2 2017

Tuổi thơ chúng mình là lứa tuổi thần tiên và đầy thú vị. Ai lớn lên mà không được cắp sách đến trường thì đó là một nỗi bất hạnh, bởi mất đi một khoảng trời thơ mộng của tuổi thiếu thời. Nói niềm vui của tuổi thơ chúng mình là những giây phút tụm năm, tụm bảy bên nhau trước giờ vào học, giờ nghỉ giải lao hay sánh bước bên nhau sau buổi tan trường…Những buổi sáng đẹp trời, tụi nhỏ chúng , mình thường cắp sách đến trường với một tâm trạng háo hức, phấn khởi. Đặc biệt trong những ngày giáp tết sôi động này, ai cũng muốn đến lớp sớm hơn mọi ngày để tâm tình trò chuyện được nhiều hơn trước lúc chia tay nhau một tuần lễ về đón tết ở nhà. Cái háo hức, cái vui nhộn của tuổi thơ dường như cũng lây lan sang cả cảnh vật. Trên cổng chính, hàng chữ ‘"Trường Tiểu học Lý Tự Trọng” màu xanh đậm nổi bật trên nền trắng được sơn kẻ lại, trông mới tuyệt làm sao! Hàng rào bao quanh trường được quét vôi trắng nhìn lóa cả mắt. Giữa sân trường, hàng phượng vĩ tán lá xum xuê đang reo vui trong gió sớm vẫy chào bạn trẻ chúng mình. Bên trái, bên phải là hai dãy phòng học ba tầng chạy song song với hàng phượng vĩ đã được quét lại bằng một màu xanh, nhìn thật nhạt mát mắt.Sân trường mỗi lúc một đông. Tiếng cười nói ríu rít hòa với tiếng động cơ xe cộ, tạo nên một âm thanh náo nhiệt. Từ trên hành lanh tầng hai, tầng ba nhìn xuống sân trường tràn ngập học sinh, cảm tưởng như có những đàn bướm trắng hàng trăm con rập rờn chao liệng. Rồi cả một mớ âm thanh hỗn tạp, náo nhiệt như tiếng hót của bầy chim chìa vôi, chào mào … lắm chuyện râm ran, chẳng khác nào một bản nhạc hợp tấu không lời. Và kia nữa, dưới những gốc phượng vĩ, những mái đầu nhỏ xíu chụm vào nhau chơi trò búng dây thun, bắn bi, banh đũa… ớ những chỗ xa gốc cây, tán lá, những trái cầu bay lên vụt xuống, chao qua liệng lại trông thật đẹp mắt hệt như những bông so đũa lả tả bay trong gió mạnh. Hàng phượng vĩ lúc này cũng đong đưa theo gió như vui cùng tụi trẻ chúng mình. Nắng ban mai tràn ngập sân trường. Từng tia nắng ngọt ngào len lỏi vào từng chỗ trống của kẽ lá tán cây, tìm đến với những tấm áo trắng tinh, những làn da non nớt làm hồng lên đôi má trẻ thơ. Dường như cảnh vật trời mây đang hòa cùng niềm vui rộn rã với tụi trẻ chúng mình trong những ngày đầu xuân giáp tết này.“Tùng…! Tùng…! Tùng…!” tiếng trống từ phòng trực vang lên, ngân dài trong thinh không, báo hiệu giờ học đã đến. Sân trường như ngưng lại trong giây lát. Mọi trò chơi đành tạm dừng. Trước cửa các phòng học tầng trệt, hành lang tầng hai, tầng ba, các lớp đã chỉnh tề đội ngũ chuẩn bị vào học. Ngày học mới đã bắt đầu.Đối với chúng mình, quang cảnh sân trường trước giờ vào học là một thiên đường của tuổi thơ. Thiên đường có lắm điều kì diệu. Đó sẽ là những kỉ niệm đẹp của tuổi thơ đọng lại trong tâm hồn chúng ta như một niềm vui khó tìm lại trong đời.


5 tháng 2 2017

giúp mình vớiheheokvui

18 tháng 9 2021

Trong số bốn mùa trong năm thì mùa thu là mùa mà em yêu thích nhất. Đó là thời khắc chuyển giao giữa hai mùa hạ và đông, chuyển từ mùa nóng sang mùa lạnh. Thời tiết lúc này có sự hòa quyện vì vậy mà không quá nóng gắt cũng không quá lạnh.

Vào mùa thu bầu trời trở nên cao và trong xanh hơn. Những cơn gió heo may thổi mang theo những mùi hương của thiên nhiên vô cùng đặc trưng vào mùa thu như mùi hương hoa sữa, mùi hương ổi, mùi hương cốm… Nhắc đến mùa thu là nhắc đến màu vàng. Đó là màu vàng của nắng, màu vàng của những chiếc lá vàng rơi. Cây cối như đang thay áo, đợi qua mùa đông sang mùa xuân chúng sẽ mọc lên những chiếc lá xanh non mơn mởn. Đó chính là ý nghĩa của việc cây rụng lá vào mùa thu. Không chỉ có vậy, mùa thu còn có màu vàng của cánh đồng lúa chín, màu vàng của những bông hoa cúc. Mùa thu đến mang theo bao nhiêu nỗi nhớ nhung, hoài niệm của người lớn. Học trò chúng em thì được trở lại trường sau 3 tháng nghỉ hè. Đặc biệt nhất, mùa thu có ngày Tết Trung thu mà các bạn nhỏ như em bao giờ cũng rất mong đợi. Đó là đêm mà trăng tròn nhất và sáng nhất.

Dường như mọi vẻ đẹp của thiên nhiên đều dồn hết cả vào mùa thu. Trong mùa thu em thấy quê hương mình đẹp hơn bao giờ hết.

Bốn mùa trong một năm thì mùa nào cũng có một vẻ đẹp riêng do thiên nhiên tạo ra và ban tặng cho con người. Nhưng có lẽ mùa thu là mùa trong lành nhất, đẹp nhất trên quê hương em.

Dấu hiệu đầu tiên của mùa thu đến là không khí trở nên mát mẻ hơn, làm dịu đi cái nắng gay gắt của mùa hạ chói chang. Bầu trời mùa thu trong xanh cao vời vợi, nếu bầu trời mà không có những làn mây trắng mây hồng điểm tô thì khác gì một bông hoa có sắc mà không có hương. Thỉnh thoảng còn có cả đám mây màu xanh phớt hay màu mỡ gà trôi nhè nhẹ trên trời như đang khoe sắc thắm của mình. Làn mây mùa hạ khoác tấm áo xanh tươi tràn đầy sức sống bây giờ đã thay áo mới vàng tươi rực rỡ hơn hết thảy mọi mùa. Cây cối bây giờ như vậy mà có thể ngày mai chỉ còn trơ trụi cành lá khẳng khiu nên nó đều trân trọng thời gian quý giá mà nó còn được mặc chiếc áo màu vàng rực rỡ này nữa. Luỹ tre làng thay áo mới, khi những cơn gió ào tới , tầng tầng lá nối nhau bay xuống trao liệng trên không trung , có chiếc quay tít như còn muốn níu kéo nguồn cội của mình. Cái đặc biệt của mùa thu không phải là những trận mưa rào như mùa hạ mà là màn sương mỏng nhẹ nhàng giăng mắc khắp đầu làng ngõ xóm vào mỗi buổi sớm mai. Có những hạt thì như kiêu hãnh đọng trên cành cây kẽ lá long lanh như rắc kim cương lấm tấm được nắng ban mai chiếu rọi, thật chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh. Vào mùa thu những trận mưa rào thưa dần thay vào đó là sự mát mẻ, dễ chụi nhưng đôi lúc vẫn còn sót lại đôi chút cái oi bức của mùa hè đã qua và cái se se lạnh của mùa đông sắp đến nữa. Cánh đồng đang vào mùa thu hoạchnên chín vàng óng ả, khi có đợt gió thoảng qua thì những làn sóng lúa vàng óng lại nhấp nhô đuổi nhau đến tận chân trời. Dòng sông trong vắt, mênh mông, làn nước mát lạnh. Vào mùa này , lũ trẻ chăn trâu tha hồ ngồi trên lưng trâu thổi sáo, thả diều trong một khung cảnh lãng mạn , nên thơ giữa bầu trời quê hương.

Mùa thu trên quê hương tôi thật đẹp và thú vị biết nhường nào! Nếu có dịp, các bạn đến thăm quê hương thân yêu của tôi nhé. 

19 tháng 8 2019

Quê em những ngày mùa thật là nhộn nhịp . Mới sáng sớm tinh mơ khi ông mặt trời còn chưa thức dậy bà con đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng nói cười, tiếng xe bò, cuốc thuổng rộn rã cả xóm làng. Những giọt sương còn sót lại trên những vạt cỏ ven đường mỗi lúc một thêm lấp lánh khi mặt trời dần nhô lên. Mùi hương lúa thơm nồng lan tỏa trong làn gió nhè nhẹ.

Bài làm

Lại một ngày nữa lại bắt đầu trên dải đất cọc cằn nhưng đầy tình yêu thương này. Vâng, và mảnh đất đó chính là nơi chôn rau cắt rốn của tôi, mang hai tiếng gọi thân thương khiến tôi không thể nào quên - Khánh Hòa. Sáng sớm, làn sương mù lạnh buốt đã bao quanh thôn xóm làng xa, chỉ còn lại một màu trắng phau, giăng tứ phía làm tôi chẳng thấy được rõ ràng những cảnh vật xung quanh. Càng về sau, mặt trời càng ló dạng, càng lên cao sau những ngọn đồi xanh biếc phía xa xa thì tôi mới cảm nhận được hết không khí buổi sáng trong lành trên mảnh đất của biển khơi. Cơn gió mát thoang thoảng bay trên những bông lúa mới chớm nở, mang hương vị của muối, của biển cả vào đất liền. Những cành cây còn ủ rũ sau trận mưa đêm qua giờ đây đã choàng tỉnh giấc, vươn lên khoe sắc đơm hoa. Những cơn sóng xô bờ tung bọt trắng xóa như những cô cậu bé tuổi mới lớn lon ton trên bãi biển mênh mang gió thổi. Ôi, nhưng sao tôi lại chú ý tới các chú làng chài da ngăm đen đang giăng buồm chuẩn bị ra khơi bắt cá. Buổi sáng tinh mơ đã bắt gặp những đoàn tàu rực rỡ màu sắc du ngoạn trên mặt nước xanh bao la. Khung cảnh buổi sáng tật đẹp làm sao! Tôi yêu lắm khung cảnh buổi sáng này, nó không đông đúc như Thành phố Hồ Chí Minh, không cổ kính như Hà Nội, cũng không nhộn nhịp như Đông bằng Sông Cửu Long, mà nó mang một chút dễ chịu từ biển cả, một chút yên bình từ thôn xóm và một chút hùng vĩ của núi rừng. Vâng, đó chính là buổi sáng của quê hương tôi, buổi sáng của Mẹ biển Đông bao la, buổi sáng của vùng đất thiêng liêng nhuộm đỏ dòng máu anh hùng, và nó mang tên "Khánh Hòa".

# Học tốt #