K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 12 2021

tham khao:

 

1. Tựu trường

Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.

Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.

Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.

Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ

Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.

2. Về lại trường xưa (Nguyễn Xuân)

Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

 

3. Về thăm thầy tôi (Trần Giang)

Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
“Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”

4. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu.

Những bài thơ hay về mái trường khiến người xem xúc động-2

5. Trước cổng trường con gái

 

Khi các em ùa ra như đàn bướm
Bao anh chàng đứng dựa dưới hàng cây
Tôi ngoài cuộc – đứng bên – và thấy hết
Nhiều thư tình vội vã lén trao tay

Tôi cũng có một phong thư muốn gửi
Suốt mười năm lỡ thất lạc số nhà
Nào các em hãy nhắn giùm tôi với
Cũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra

Cô gái ấy đi ra… mười năm không thấy lại
Chỉ các em cứ lũ lượt tan trường
Phong thư cũ niêm mối tình thơ dại
Tay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương

Nên cứ mỗi buổi chiều tan lớp học
Khi các em đang rối rít hẹn hò
Mắt lơ đễnh thoáng ngạc nhiên bắt gặp
Có một người đãng trí đứng buồn xo.

6. Nhớ trường

Ở nơi ấy có một mùa thu cũ
Lá phong bay vàng rực Polizu
Lớp học nhỏ trong một toà nhà nhỏ
Cùng sẻ chia những năm tháng diệu kỳ

Khi đông về lung linh bông tuyết trắng
Má em hồng như những đoá tầm xuân
Tuổi đôi mươi buồn vui như gió cuốn
Bao nỗi niềm tựa sương khói rưng rưng

 

Lúc hạ sang muôn sắc mầu chộn rộn
Mọi nẻo đường thơm ngát vạn hương hoa
Ai đã gửi lời yêu theo cánh gió
Mà lối về thương nhớ mãi thiết tha

Ở nơi ấy có mùa xuân chờ đợi
Dưới tuyết tan vạn chồi biếc non tơ
Chỉ mong ngóng tia nắng mới vàng mơ
Là trỗi dậy dâng đời muôn sắc thắm

Ở nơi ấy bốn mùa luôn chào đón
Có sắc hoa rực rỡ đến nôn nao
Có lòng người hiền hoà và nhận hậu
Với một tôi cứ ước biết khi nào.

7. Nhịp trống trường

Từ nhịp tay vỗ dắt con đi
Con lớn dậy men dần theo tiếng trống
Âm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏng
Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông

Tuổi thơ chập chững bước vô trường
Nghe trống điểm để đời ta bật khóc
Để ta biết oà reo sau tiết học
Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.

Cái âm thanh dữ dội lại rất hiền
Ta ngơ ngác trước điều chưa hiểu hết
Có niềm vui bài văn vừa kịp hết
Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.

 

Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông
Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc
Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác
Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …

Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng
Ta mãi bước theo tiếng đời giục giã
Khi đứng trước một niềm đau vấp ngã
Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.

14 tháng 12 2021

Tham khảo!

 

Tuổi học trò rồi cũng sẽ qua đi
Xin giữ lại tháng năm trong lưu bút
Tạm biệt nhé sân trường đầy hoa phượng
Những kỉ niệm vương vấn với thời gian

Ve sầu ơi kêu chi mà kêu mãi
Khúc nhạc buồn hay khúc nhạc chia ly
Tôi tự nhủ nếu thời gian có thể
Xin cho tôi giữ lại tuổi học trò

 Bài 2 

4 năm trời học đại học
Vất vả cùng bạn tương lai mai sau
4 năm gắn bó cùng nhau
Cho ta kỷ niệm dấu yêu một thời

4 năm chờ đợi mòn mỏi
Mà sao lòng mình thấp thỏm lẻ loi
4 năm tình yêu trong tôi
Cứ lớn dần cùng năm tháng vĩnh hằng

4 năm lặng lẽ âm thầm
Nhịp nhàng bước chân vội vàng đi xa
4 năm trôi nhanh thoáng qua
Cho ta chững chạc, tóc bạc, gầy hao

4 năm ai đó nhớ mãi
Nhớ những kỷ niệm 1 thời trường xưa…

4 năm rồi cũng qua đi
1 con đường đầy tương lai phía trước
Bạn ơi cùng tôi vững bước
Hãy dang đôi cánh hướng về tương lai

27 tháng 11 2019

Tre xanh (Thơ lục bát)
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?

Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu
Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều

Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành

Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm

Thương nhau tre không ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng

Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con

Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu

Mai sau,
Mai sau,
Mai sau...
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.

 Đan Áo Cho Chồng (Thơ lục bát)

Chị ơi! Nếu chị đã yêu,
Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương,
Đã xa hẳn quãng đời hương,
Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.

Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
Đáng thương những kẻ có chồng như em.
Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
Đan đi đan lại áo len cho chồng.

Như con chim hót trong lồng,
Hạt mưa nó rụng bên sông bơ thờ.
Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan…

Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
Như con chim nhốt trong lồng,
Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao!

Ngoài trời mưa gió xôn xao,
Ai đem khoá chết chim vào lồng nghiêm?
Ai đem lễ giáo giam em?
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời…
Lòng em khổ lắm chị ơi!
Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!

 Gió Giao Mùa (Thơ lục bát)

Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ

Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn

Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi

Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng

.............................................................................................

Chúc bạn hok tốt ^^

#Dũng#

4 tháng 12 2019

Là mái tóc

16 tháng 11 2017

Có nhiều bài thơ so sánh tình yêu với sóng và biển, những câu thơ, bài thơ đó:

    + Khúc thơ tình người lính biển (Trần Đăng Khoa)

    + Biển ( Xuân Diệu)

    + Hai nửa vầng trăng (Hoàng Hữu)

17 tháng 10 2018

Trên mạng có đầy đó bạn

17 tháng 10 2018

PHƯỢNG HỒNG

Thơ: Quốc Phương

Cánh phượng hồng.. còn ép hoài trang vở

Mỗi hè về.. nỗi nhớ lại miên man

Tuổi thanh xuân.. lời thương ấy nồng nàn

Những kỉ niệm.. vẫn ngập tràn rung động

Nhớ ánh mắt.. nhìn nhau đầy thơ mộng

Tay đan tay.. sức sống cứ trào dâng

Hỏi vì sao.. lòng dạ thấy nâng nâng

Trống lồng ngực..dồn tầng mây thổn thức

Cánh phượng thắm.. trang giấy thơm mùi mực

Đã bao ngày.. vẫn rạo rực tình nồng

Xa xôi ơi.. mình có nhớ hay không

Vòng tay ấm.. giữa trời giông trở lạnh

Ngượng ngùng lắm.. khi hừng đông mưa tạnh

Vẫn ngả đầu.. bên cạnh với vòng tay

Cánh phượng hồng.. trang giấy trắng hôm nay

Là kỉ niệm.. của ngày đầu còn giữ

Dẫu vẫn biết.. chỉ còn trong quá khứ

Nhưng tình hồng.. và nghĩa cử ái ân

Trong tình yêu.. dù chỉ đến một lần

Còn nhớ mãi.. như người thân còn đó.





 

MÙA PHƯỢNG NỞ

Thơ: Quốc Phương

Tiếng ve sầu.. râm ran nghe nức nở

Để lòng ta.. bỗng nhớ tới một người

Quen từ khi.. phượng nở cánh rụng rơi

Sân trường đó.. rối bời bao kỉ niệm

Mùa hè ấy.. là mùa hè trải nghiệm

Của lứa đôi.. còn giấu giếm con tim

Để rồi sau.. mãi mãi chỉ kiếm tìm

Bao thương nhớ.. đắm chìm miền kí ức

Giờ tự trách.. còn tim thì thổn thức

Xa nhau rồi.. lại ước muốn thành đôi

Mỗi cánh chim.. theo hướng một phương trời

Ở nơi đó.. tim ơi đành lẻ bạn

Nay hè tới.. nghe ve sầu tản mạn

Chút hương tình.. còn lán lại yêu thương

Nỗi nhớ nhung.. từ thuở ấy tới trường

Bao kỉ niệm.. vấn vương mùa phượng nở.

Bài thơ về hoa Phượng
thơ hoa phượng vĩ và tình yêu tuổi học trò (ảnh: internet)


HÈ MỘNG
Thơ: Bùi Đức An

Dưới tàng phượng vĩ rộn ve ngân

Gió động vòm xanh Nắng trải gần

Đỏ thắm trên đầu màu lửa cháy

HÈ về khắp chốn dạ bâng khuâng.

Có phải tình ta tựa phượng hồng

Như màu lửa cháy rực trời không

Ve ngân da diết hè xao động

Vọng mãi trời xa sóng gợn đồng.

Anh muốn tình ta rực lửa hồng

Như màu phượng cháy thắm vòm không

Ve ngân tha thiết như hè gọi

Tấu bản tình ca đượm lửa nồng.

Phượng cháy đầy trời mãi ngóng trông

Ve ngân da diết động tim hồng

Anh về gom nhặt muôn màu nhớ

Ép rực trong lòng em biết không.





 

NHỚ MÙA PHƯỢNG VĨ

Thơ: Phan Hạnh

Nhìn hoa phượng vĩ trên cây

Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường

Hè về lưu luyến vấn vương

Chuyền nhau lưu bút thân thương trao lời

Cho dù xa cách đôi nơi

Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài

Đàn ve gảy khúc bên tai

Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn

Cuộc đời biển cạn non mòn

Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ

Rượt nhau chạy nhảy ven bờ

Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.

TRẢ LẠI EM MÀU PHƯỢNG VĨ

Thơ: Loan Lê

Trả lại em nhành phượng thắm ngày xưa

Hay thầm trách cơn mưa chiều bất chợt

Tiếng nỉ non ve sầu reo yếu ớt

Ngọn gió lùa rơi rớt cánh hoa bay

Từng hạ vàng vương vấn mắt mi cay

Trang nhật ký mơ say vùng kỷ niệm

Tay níu giữ cả trời mây loang tím

Ru giấc nồng xin đếm mãi thời gian

Bỗng chiều nay lòng quyến luyến mơ màng

Nhìn phượng vĩ bàng hoàng tầm mắt đợi

Một thời đã sóng tình dâng cao vợi

Những hẹn hò chới với đỉnh yêu đương

Tạ tình nhau từ đó biệt đôi đường

Em với anh hai phương trời thương nhớ

Tay góp nhặt niềm đau thời dang dở

Gói riêng sầu trăn trở phượng hồng phai.

thơ hoa phượng và tuổi học trò
thơ hoa Phượng và tuổi học trò (ảnh: internet)


MƠ VỀ MÙA HOA PHƯỢNG
Thơ: Sinh Hoàng

Nắng trải dài trên con đường phượng đỏ

Con đường tình còn đó dấu khắc ghi

Cành phượng trao em bằng mối tình si

Cả hai đứa như có gì e thẹn

Nâng cánh phượng anh trao em bẽn lẽn

Má ửng hồng cúi mặt chẳng nói chi

Cũng vậy thôi anh đâu có hơn gì

Muốn nói yêu em sao mà ấp úng

Anh ra đi vui đời trai gươm súng

Chốn biên cương gió núi quyện mây trời

Mang trong lòng đỏ tươi màu phượng vĩ

Màu tin yêu mơ hạnh phúc lứa đôi

Đường quân hành qua thôn bản xa xôi

Qua bao dốc bao đèo qua bao suối

Mang theo cả tấm tình em ngời ngợi

Chiều biên cương dâng nỗi nhớ vợi vời

Mơ lần về một ngày hè nắng mới

Dìu nhau đi trên con đường phượng rơi

Màu hoa đỏ màu tình yêu rực cháy

Phương thắm tươi phượng thắm bên trời.






NHỚ PHƯỢNG HỒNG
Thơ: Đặng Chấn Hưng

Hàng phượng vĩ rì rào trong gió

Nhắc ta về cái thuở xa xăm

Ngôi trường với những tháng năm

Đâu tà áo trắng đêm rằm xôn xao

Xa lớp học năm nào vẫn nhớ

Khi hè về nức nở tiếng ve

Gió chiều xào xạc bờ tre

Phượng bay tan tác đường quê rực hồng

Cứ cuối buổi ngóng trông tha thiết

Những đàn chim mải miết bay đi

Hình như có tiếng thầm thì

Mong về gặp lại mỗi khi hội trường

Chia tay đến vấn vương bịn rịn

Mối tình đầu đã hẹn đêm trăng

Nụ hôn trong gió kể rằng

Tình còn theo mãi tháng năm cuộc đời

Giờ đã ở một nơi xa lắm

Giữ trong lòng đỏ thắm phượng ơi

Tháng năm hoa nở rợp trời

Bâng khuâng nỗi nhớ lòng tôi đang về.


MÙA HẠ KỈ NIỆM
Thơ: Thanh Liêu

Hàng Phượng vĩ bên đường rực đỏ

Lòng bồi hồi lại nhớ mùa xưa

Tình đầu e ấp đong đưa

Gói bài thơ tặng khi vừa hạ sang

Những buổi đón đưa nàng chung lối

Bước lãng du hồ hỡi hoan ca

Dường như trời đất trăm hoa

Bên em ta ước đường xa lối về

Mưa mùa Hạ đam mê dâng ngập

Chụm mái đầu cùng nấp tán thưa

Tình say theo những giọt mưa

Lung linh như giấc ban trưa thắm nồng

Hái bao nhánh Phượng hồng ta tặng

Chiếc giỏ xe chở nặng yêu thương

Em cười tỏa ngát mùi hương

Ta cài cánh phượng se luồn tóc mây

Mùa yêu dấu chất đầy kỉ niệm

Mối tình đầu ta niệm khúc xưa

Mùa về xao động như vừa

Ngắm hàng Phượng vĩ tình thừa..đi hoang!

ảnh phượng hồng rực rỡ
Phượng hồng tuổi học trò (ảnh: internet)


PHƯỢNG
Thơ: Sinh Hoàng

Có một loài hoa chẳng ngát hương

Lung linh trong nắng rợp sân trường

Dãi dầu mưa gió, ươm nét đẹp

Huy hoàng rực đỏ gọi mùa thương

Không lộng lẫy, rạng màu tươi thắm

Chẳng kiêu sa, dung dị bình thường

Phượng Vĩ gọi hè ngân ve hát

Có kẻ buồn man mác tơ vương.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
29 tháng 1

- Một số bài thơ dùng hình tượng “sóng” và “biển” để nói về tình yêu:

+ Bài thơ “Biển” – Xuân Diệu

… Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt…

 

+ Bài thơ Biển nhớ - Minh Lý

Em một mình trên biển
Khung trời của riêng anh
Tình em như con sóng
Cuồn cuộn mỗi chiều hè.

 

Em muốn gửi cho anh
Tình muôn đời thắm mãi
Như bến bờ hoang dại
Yêu mãi biển trong xanh.

 

Em chờ anh về nhé
Biển mãi gọi tên anh
Gió buồn ru khe khẽ
Lời riêng em ngọt lành.

 

Về biển khơi anh nhé
Tình nồng bên biển xanh
Con sóng hiền vỗ mãi
Em vẫn hoài chờ anh.

 

- Qua các bài thơ nói mượn hình tượng “sóng” và “biển” để nói về tình yêu, ta càng thấy rõ nét được những sáng tạo đặc sắc của Nhà thơ Xuân Quỳnh khi viết bài thơ Sóng: âm điệu tự nó tạo thành một hình tượng sóng, phù hợp với nhịp điệu tâm trạng của người con gái đang yêu; hồn thơ của Xuân Quỳnh luôn tự bộc lộ những khát vọng, những say đắm rạo rực, những suy tư day dứt, trăn trở của lòng mình trong tình yêu.

20 tháng 8 2017

GIÚP MẸ

Hôm nay chủ nhật
Được nghỉ ở nhà
Em giúp mẹ cha
Nhặt rau quét dọn.

Áo quần xếp gọn
Dỗ bé cùng chơi
Cha mẹ vui cười
Khen con ngoan quá

ĐẾN THĂM BÀ

Đến thăm bà

Bà đi vắng

Có đàn gà

Chơi ngoài nắng

Cháu đứng ngắm

Đàn gà con

Rồi gọi luôn

Bập, bập, bập

Chúng lật đật

Chạy nhanh nhanh

Xúm vòng quanh

Kêu: “Chiếp, chiếp.

Gà mải miết

Nhặt thóc vàng

Cháu nhẹ nhàng

Lùa vào mát

ĐỒNG DAO :

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.

Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông.
Núi cao, biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi.

LÒNG MẸ

Có miếng ngọt, miếng ngon

Mẹ dành cho con hết

Đắng cay chỉ mẹ biết

Nhọc nhằn chỉ mẹ hay

Mẹ lo đứng, lo ngồi

Khi con đau con ốm

Mẹ như mặt trời sớm

Hôn giấc ngủ của con

Mẹ bếp lửa tối ngày

Sưởi ấm con đông tới

Mẹ là quạt mát rượi

Đuổi cái nóng mùa hè

CHỮ HIẾU

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mặt trời lồng lộng chẳng phủ kín công cha

Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn

Mang cả tấm thân gầy cha che trở đời con

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?

20 tháng 8 2017

​ vòng tay mùa đông

khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống

​bàn tay ai tê cóng nước chạm vào

​nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe

​giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương.

ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương

​có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc

có cánh cửa khép hờ cùng gió bão

​đựng niềm vui,tiếng cười nói rộn ràng.

​khi xa nhà khi đông lạnh đã sang

​con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy

nhớ vòng tay mẹ ơi sao quen thuộc

giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ thường

5 tháng 10 2017

   Muốn sang thì bắc cầu Kiều

   Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy

   - Tôn sư trọng đạo

   - Nhất tự vi sư, bán tự vi sư

   - Đi thưa, về gửi

   - Trên kính, dưới nhường

   - Tiên học lễ, hậu học văn

   Công cha như núi Thái Sơn

   Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

   Một lòng thờ mẹ kính cha

   Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con

23 tháng 8 2019

Ta đi qua những năm tháng tuổi thơ,
Sao mãi nhớ thuở xưa ngày đi học,
Tháng chín về lòng ta còn náo nức,
Ngày khai trường rạo rực mãi không thôi!

Cờ và hoa đỏ rực một khoảng trời,
Rộn rã tìm nhau cười đùa vui vẻ,
Nhẹ nhàng trao cái bắt tay lặng lẽ,
Rồi trống khai trường ... chẳng thể nào quên!

Bao năm rồi vẫn mãi nhớ y nguyên,
Bài Quốc ca vang lên cùng nhau hát
Thầy hiệu trưởng sang sảng bài tổng kết,
Nhịp pháo tay giòn giã buổi khai trường!

Nắng thu vàng đem bao nỗi nhớ thương,
Tuổi thơ bé đến trường vui, vui thế!
Đã bao lần tháng chín về rồi nhỉ,
Bấy nhiêu lần ta nhớ ta ngóng trông!

Ước chi ta được trở lại tuổi hồng,
Dự khai trường thêm một lần nữa nhé,
Thêm một lần ta về ngày thơ bé,
Một lần thôi cho thoả nỗi nhớ mong!

k cho mk nha

23 tháng 8 2019
BÀI THƠ: KHAI TRƯỜNG

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Thế là kỳ nghỉ đã qua
Ngày mai khai giảng nắng hoa sân trường
Ngập đường phố xá đông vui
Thầy trò nô nức tiếng cười rộn vang

Cổng trường mở rộng thênh thang
Mừng vui chào đón nhẹ nhàng nắng thu
Gió ru cành phượng xanh mầu
Như ru những giấc mơ đầu tuổi thơ

Thầy cô tươi đẹp như thơ
Áo dài tha thướt đợi chờ trò ngoan
Gặp nhau tíu tít hỏi han
Vui không cái khoảng thời gian nghỉ hè

Lặng rồi đã tắt tiếng ve
Tuổi thơ vui những ngày hè qua mau
Trống trường đã điểm tiết đầu
Tuổi thơ đẹp mãi xanh mầu ước mơ.

 nguồn :

Chùm thơ ngày khai giảng, khai trường, chào năm học mới | Mạnh Mập Blog