K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 7 2020

RẢNH ko có việc gì làm hả bạn

15 tháng 7 2020

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

– Lần đâu đăng truyện nên sai xót gì mọi ngừi cứ nói 📷 Còn cãm thấy không thích thì cứ bấm nút cho qua chứng đừng cmt chữi ạ 📷 . Vào truyện lun nhé !– Mẹ kễ tui nghe câu truyện về ngừi dì ( Bạn thân cũa mẹ ) dì ấy không được đẹp vì mặt có 1 cục bứu rất to . nhưng được là dì ấy hiền lành . tốt bụng . nho nhã . Nhà thì ỡ có ôq nội và dì à . vì ba mẹ dì đi làm xa . lưc...
Đọc tiếp

– Lần đâu đăng truyện nên sai xót gì mọi ngừi cứ nói 📷 Còn cãm thấy không thích thì cứ bấm nút cho qua chứng đừng cmt chữi ạ 📷 . Vào truyện lun nhé !
– Mẹ kễ tui nghe câu truyện về ngừi dì ( Bạn thân cũa mẹ ) dì ấy không được đẹp vì mặt có 1 cục bứu rất to . nhưng được là dì ấy hiền lành . tốt bụng . nho nhã . Nhà thì ỡ có ôq nội và dì à . vì ba mẹ dì đi làm xa . lưc đó dì ấy tầm 20 tuỗi nhà thì nằm troq trung cư . trưa nào dì cũng ghé qua nhà ngoại tui đễ kiếm mẹ đi ăn rồi trò chuyện . không hiễu sao bữa đó mẹ tôi bão với dì là bận việc không đi được nên dì đi 1 mình đi . dì thì cũng không nói gì chĩ nói với mẹ tui là . khi nào rãnh bà ghé sang nhà tui chơi sẵng thăm ông nội . ông nôụ nhắc bà . rồi dì đi 1 mạch lên trung cư . vô tới nhà dì ngũ . không hiễu sao dì nghe có ai đó trên tầng trên kêu dì lên giúp ( Chĩ là mơ thôi nhé mọi ngừi vì lúc đó dì đang ngũ ) dì cũng chạy lên và rồi chuyện diễn biến không hay ập đến dì không rõ tại sao dì chết với tư thế thắt cỗ . lè lữi . mặt đồ đõ . mà nói đúq hơn dây thắt cỗ 9 là quần nâu cũa ôq nội dì ấy . kèm lá thư . ” Ông nội ! có 1 ông ỡ trên tầng trên bắt con phãi làm như vậy , ỗng ép con phãi làm theo không thì ỗng giết cã nhà mình . ông nội đừng buồn . con có hâm cháu cho ông nội xoq rồi . ông nội nhớ ăn ” ( mẹ tui không nói lí do vì sao dì chết ) tới đó đâí hôi . nhưq cãnh dì treo cỗ là ỡ nqoài cữa nhà dì nếu ai lên cầu thaq lên tới từng ba là thấy ngay và liền lun . lúc đó có chú ỡ truq cư đi đâu về í thì đi lên lầu tầm tới lầu 3 là ngay chỗ nhà dì . vừa thấy ôq tính la không hiễu lí do gì miện ú ớ .mà tình cơ mẹ tui lên thấy dì thắt cỗ mẹ tui khóc liệm mà muốn xĩu cũng không được mà mắt cứ nhìn dì mà khóc miết . lúc lo hậu sự ba mẹ dì về nhờ mẹ tui là ỡ lại giúp vì mẹ tui cũng côi ba mẹ dì như ba mẹ ruột í . lúc đó mẹ đồq ý ỡ lại . đêm đầu không sao . đêm thứ 2 ngừi đi viếng rất ích nên mẹ xin về trước đễ côi nhà nqoại sao . thì ra tới chỗ thắt cỗ mẹ thấy dì nqồi khóc .mẹ tui thì gan lắm chã sợ ma . vừa nhìn là bíc ngay dì liền chạy lại mà khóc rồi dì kễ lại mọi chuyện ỡ trên như tui kễ mấy bạn đâí cho mẹ tui bíc . mẹ tui chợt nhớt là ôq tầng 4 chết vì thất tình nên thắt cỗ tự tữ . dì tui thì hiền lành nên không biết là mình gặp ma hay không hay là gì gì đó mà nqe ôq ấy làm như vậy .sáq thứ 3 là đưa dì đi thêu . thì trước khi đi thêu . mẹ tui kêu gđ dì lên tầng 4 cúng và làm cầu siu cho ôq ấy kẽo ôq ấy phá gđ dì nữa . rồi cho đến gần 49ngày . dì về . dì bão mẹ tui . Nếu bữa đó không có bà giúp gđ tui là chạc sc ông nội tui cũng đi theo tỗ tiên rồi . ông ấy nói tôi là tôi mà làm gì không vừa lòng ông . ông cho cã nhà ăn trầu cùng tỗ tiên . Hờiii . nói thậc mọi ngừi . tui thì tui là ng tôn giáo . nhà ai cũng đạo mõi mẹ tôi không theo đạo nhưnq tôi tin lúc nào cũng có linh hồn oan ức xuq qanh mình đang đễ mình giúp họ giãi hàm ức . Truyện tui kễ là thôq điệp từ dì ấy cho mẹ tui bíc sự việc vì sao dì chết và mẹ tui cũng không muốn kễ cho tui nhưng khi nhìn lúc giỗ dì mẹ đìu khóc r than thỡ nqồi nch 1 mình miết hết 1 ngày giỗ r thôi . tui đành năn nĩ kễ lắm mới kễ . truyện kh ghê nhưng tui chĩ chia sẽ câu chuyện buồn cũa mẹ tui hôi . 100% là thật kh bịa chuyện khi liên quan đến tâm linh

0
Phần 1: Đọc hiểu: Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi.BIẾT SỐNG VÌ NHAUCó một cụ ông và một cụ bà sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.Cụ ông rất giỏi trồng dưa cải,cụ bà rất mát tay muối dưa.Năm nào ông cũng trồng rất nhiều dưa để vợ mang về muối.Vì là vùng nông thôn,ít giao thương nên quanh năm trong bữa ăn gia đình đều có dưa cải.Đến khi ông già...
Đọc tiếp

Phần 1: Đọc hiểu: Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi.
BIẾT SỐNG VÌ NHAU
Có một cụ ông và một cụ bà sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.Cụ ông rất giỏi trồng dưa cải,cụ bà rất mát tay muối dưa.Năm nào ông cũng trồng rất nhiều dưa để vợ mang về muối.Vì là vùng nông thôn,ít giao thương nên quanh năm trong bữa ăn gia đình đều có dưa cải.Đến khi ông già yếu,lúc lâm chung,ông gọi người con trai duy nhất đến trăng trối:"Cha có điều này,tuy không to tát nhưng vẫn muốn kể con nghe,cả đời cha ghét nhất trồng dưa cải,nhưng mẹ con thích muối dưa nên năm nào cha cũng trồng dưa cải cho mẹ vui lòng.Cha kể cho con hiểu lòng cha,đừng nói lại mẹ buồn.Ở đời phải biết sống vì nhau.".Sau đó ông mất.Một năm sau bà vợ cũng hấp hối,câu cuối cùng bà dặn con trai là:"Cả đời mẹ ghét nhất là phải muối dưa,nhưng cha thích trồng dưa nên mẹ muối cho cha vui.Ở đời phải biết sống vì nhau".Người con trai lúc này mới hét lên:Trời ơi,cả đời con ghét nhất là phải ăn dưa cải muối!(nguồn Internet)
Câu 1:Ba thành viên trong gia đình ở câu chuyện trên đã lần lượt làm những việc gì mà họ nghĩ là sẽ giúp người thân của họ vui lòng?
Câu 2:Thực tế họ đã sai lầm như thế nào?
Câu 3:Câu chuyện giúp em hiểu thêm điều gì về cái giá mà nhiều khi con người phải trả giá cho quan niệm:"Ở đời phải biết sống vì nhau"?
Câu 4:Từ câu chuyện trên,em có cho rằng quan niệm "Ở đời phải biết sống vì nhau" là sai lầm hay không?Vì sao?

(Nhanh nha)

0
bài này được ko ta ? ​Chúng ta hãy dâng hiến lên những cành hồng đỏ thắm cho những ai còn mẹ và... những ai đã mất mẹ bằng 1 hoa hồng trắng....​​​Tuổi thơ tôi được sung sướng hơn rất nhiều người, vì tôi được rất nhiều người thân nuông chiều. Với tôi, tôi là 1 đứa bé độc nhất của dòng họ bên Nội, thế nên ai cũng cưng tôi và cho tôi những điều hạnh phúc nhất....Tôi...
Đọc tiếp

bài này được ko ta ?

 [​IMG]Chúng ta hãy dâng hiến lên những cành hồng đỏ thắm cho những ai còn mẹ và... những ai đã mất mẹ bằng 1 hoa hồng trắng....​​​Tuổi thơ tôi được sung sướng hơn rất nhiều người, vì tôi được rất nhiều người thân nuông chiều. Với tôi, tôi là 1 đứa bé độc nhất của dòng họ bên Nội, thế nên ai cũng cưng tôi và cho tôi những điều hạnh phúc nhất....Tôi hạnh phúc hơn chị 2, vì khi tôi được sinh ra là khi gia đình tôi khá giả, có dư có để..(Có thể sẽ thấy mâu thuẫn tại sao tôi bảo tôi là đứa con độc nhất bên Nội mà tôi lại có chị 2 )... Mẹ chăm nom tôi, thuê cả người trông tôi... khi chập chững thì tôi được đưa vào trường mầm non cũng có tiếng ở Cần Thơ. Được ăn học được nuông chiều... tôi cảm thấy hạnh phúc hơn hẵn tất cả ai....​​Thời gian cứ trôi mãi, gia đình tôi không còn được như trước vì Mẹ làm ăn thua lỗ, nhưng không bao giờ Mẹ để tôi thiếu thốn bất cứ điều gì...Chỉ cần tôi nói : " MẸ ƠI, CON THÍCH CÁI ĐÓ ".... chỉ trong vòng 1 ngày 2... tôi đã có... Quần áo tôi mặc cũng do mẹ đi mua, mặc dù khi mua ko có tôi theo... thế nhưng khi về tôi lại bận rất vừa.... Những lần tôi bệnh đến mức phải nhập viện thì cũng chỉ có Mẹ bên cạnh tôi, ánh mắt Mẹ buồn...thế mà tôi lại nhõng nhẽo thêm để Mẹ phải mệt vì tôi....​​Thấm thoát tuổi thơ cũng trải qua, tôi thành 1 cô thiếu nữ tuổi 16 trăng tròn.... lại như 1 con chim bước vào lồng.... Bước vào cấp 3.... Mẹ đi may cho tôi những bộ áo dài lộng lẫy nhất, Mẹ chăm chỉ tôi từng tý.... Vốn từ nhỏ đến lớn tôi chỉ lòng vòng cái xóm bé nhỏ, tôi ít khi đi đâu chơi nên khi vào học Phan Ngọc Hiển tôi chẳng biết trường nằm ở đâu...Thế là nhập học, Mẹ phải thuê người đưa tôi đi học và rước tôi về... nhiều khi tan học không thấy người ta đến.. .thì... tôi lại đứng khóc như 1 đứa trẻ con... trong khi đó tôi đã 16t đời....Có lẽ tôi đã quen trong vòng tay mẹ hiền....​​Mẹ cho tôi học nhiều thứ, vừa học phổ thông, vừa học anh văn, học đàn, học thêm toán, lý..... và cả vi tính.... Việc học nhiều áp lực nên tôi thường hay ngất đi khi đang trong giờ học... Sức khỏe yếu và thêm 1 chuyện riêng của tôi và năm đó tôi đã nghĩ học... Vì 1 chuyện riêng mà tôi rất giận mẹ, giận ko nói chuyện với mẹ cả tháng.... Tôi biết yêu rồi đấy, tôi yêu 1 người lớn hơn tôi 12t, Mẹ biết và đã nói rất nhiều và cấm không cho tôi qua lại với anh ta.. .tôi lại giận Mẹ.... thế nhưng... Mẹ nói đúng thế... Được 2 tháng thì người ta đi cưới người khác. Lúc đó tôi lại nép vào Mẹ, Mẹ ơi con xin lỗi, con sai rồi....​​Lầm lỡ lại tiếp nối lỡ lầm, tôi yêu người thứ 2... Anh ta hơn tôi 6t.... Ban đầu Mẹ cũng thích anh ấy nhưng sau này thì không nữa vì Mẹ cho rằng tính anh ta rất ích kĩ, đàn ông ích kĩ thì không thể sống được... Tôi cãi lời Mẹ đó, tôi bỏ mẹ về nhà người ta sống.... lâu lâu tôi và anh ta cũng về nhà thăm Cha Mẹ.... Tôi biết Mẹ giận lắm nhưng Mẹ vẫn tỏ thái độ tốt vs anh ta, và tôi biết Mẹ làm vậy cũng chỉ vì muốn anh ta sẽ không tệ bạc vs tôi...​​Có lần vì anh ta tôi cãi 1 trận vs Mẹ, Mẹ ngồi và khóc.... tôi đau lắm nhưng vs bản tính bướng bỉnh của tôi, tôi ko thể lại ôm mẹ và nói tiếng xin lỗi...."Ngày xưa nó là đứa con khó nuôi nhất, mang thai nó đến khi đau bụng sinh, vào nhà thương mà đau bụng suốt nữa tháng mà nó chưa chịu chui ra.... Đến khi sinh nó xong thì nó khóc tối ngày sáng đêm, đêm Ba nó ngủ, nó khóc phải ẫm nó ra bờ sông dỗ....bây giờ nó lớn rồi vậy đó ..."Mẹ.. .con khóc trong lòng khi nghe Mẹ nói đó Mẹ, thế nhưng bản tính ko chịu khuất phục con vẫn ko thể nói tiếng xin lỗi mẹ... con ngỗ nghịch quá Mẹ ạ..!​​Thế rồi bây giờ khi chia tay người ta, và thế rồi tôi lại trở về bên Mẹ.... Mẹ vẫn lo lắng cho tôi như ngày nào, mặc dù nhiều chuyện tôi ko thích ở Mẹ, nhưng Mẹ, dù Mẹ ra sao và thế nào, Mẹ vẫn là Mẹ của con...CON YÊU MẸ....​​HÃY THA THỨ CHO CON NHỮNG THÁNG NGÀY LẦM LỠ, NHỮNG LẦN TRÁCH MÓC MẸ, HỜN GIẬN MẸ MÀ KO SUY NGHĨ ĐẾN CẢM NHẬN CỦA MẸ....CON XIN LỖI....​​Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ.Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha.Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn.Mang cả tấm thân Cha che chở đời con.Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không ?
19
15 tháng 5 2016

hay quá

 

15 tháng 5 2016

 cko mk hỏi bài này pn sưu tầm hay pn tự lm z?

Đề thi sưu tầm:(Đọc hiểu và Nghị luận xã hội).Phần 1: Đọc hiểu: Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi.BIẾT SỐNG VÌ NHAUCó một cụ ông và một cụ bà sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.Cụ ông rất giỏi trồng dưa cải,cụ bà rất mát tay muối dưa.Năm nào ông cũng trồng rất nhiều dưa để vợ mang về muối.Vì là vùng nông thôn,ít giao thương nên quanh năm trong bữa...
Đọc tiếp

Đề thi sưu tầm:(Đọc hiểu và Nghị luận xã hội).
Phần 1: Đọc hiểu: Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi.
BIẾT SỐNG VÌ NHAU
Có một cụ ông và một cụ bà sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.Cụ ông rất giỏi trồng dưa cải,cụ bà rất mát tay muối dưa.Năm nào ông cũng trồng rất nhiều dưa để vợ mang về muối.Vì là vùng nông thôn,ít giao thương nên quanh năm trong bữa ăn gia đình đều có dưa cải.Đến khi ông già yếu,lúc lâm chung,ông gọi người con trai duy nhất đến trăng trối:"Cha có điều này,tuy không to tát nhưng vẫn muốn kể con nghe,cả đời cha ghét nhất trồng dưa cải,nhưng mẹ con thích muối dưa nên năm nào cha cũng trồng dưa cải cho mẹ vui lòng.Cha kể cho con hiểu lòng cha,đừng nói lại mẹ buồn.Ở đời phải biết sống vì nhau.".Sau đó ông mất.Một năm sau bà vợ cũng hấp hối,câu cuối cùng bà dặn con trai là:"Cả đời mẹ ghét nhất là phải muối dưa,nhưng cha thích trồng dưa nên mẹ muối cho cha vui.Ở đời phải biết sống vì nhau".Người con trai lúc này mới hét lên:Trời ơi,cả đời con ghét nhất là phải ăn dưa cải muối!(nguồn Internet)
Câu 1:Ba thành viên trong gia đình ở câu chuyện trên đã lần lượt làm những việc gì mà họ nghĩ là sẽ giúp người thân của họ vui lòng?
Câu 2:Thực tế họ đã sai lầm như thế nào?
Câu 3:Câu chuyện giúp em hiểu thêm điều gì về cái giá mà nhiều khi con người phải trả giá cho quan niệm:"Ở đời phải biết sống vì nhau"?
Câu 4:Từ câu chuyện trên,em có cho rằng quan niệm "Ở đời phải biết sống vì nhau" là sai lầm hay không?Vì sao?
Phần 2:Nghị luận xã hôi
Dựa vào nội dung câu chuyện trong phần Đọc hiểu, hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 từ)trả lời câu hỏi Làm thế nào để tình yêu thương của ta không làm khổ người ta yêu thương?

0
Đề thi sưu tầm:(Đọc hiểu và Nghị luận xã hội).Phần 1: Đọc hiểu: Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi.BIẾT SỐNG VÌ NHAUCó một cụ ông và một cụ bà sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.Cụ ông rất giỏi trồng dưa cải,cụ bà rất mát tay muối dưa.Năm nào ông cũng trồng rất nhiều dưa để vợ mang về muối.Vì là vùng nông thôn,ít giao thương nên quanh năm trong bữa...
Đọc tiếp

Đề thi sưu tầm:(Đọc hiểu và Nghị luận xã hội).
Phần 1: Đọc hiểu: Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi.
BIẾT SỐNG VÌ NHAU
Có một cụ ông và một cụ bà sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.Cụ ông rất giỏi trồng dưa cải,cụ bà rất mát tay muối dưa.Năm nào ông cũng trồng rất nhiều dưa để vợ mang về muối.Vì là vùng nông thôn,ít giao thương nên quanh năm trong bữa ăn gia đình đều có dưa cải.Đến khi ông già yếu,lúc lâm chung,ông gọi người con trai duy nhất đến trăng trối:"Cha có điều này,tuy không to tát nhưng vẫn muốn kể con nghe,cả đời cha ghét nhất trồng dưa cải,nhưng mẹ con thích muối dưa nên năm nào cha cũng trồng dưa cải cho mẹ vui lòng.Cha kể cho con hiểu lòng cha,đừng nói lại mẹ buồn.Ở đời phải biết sống vì nhau.".Sau đó ông mất.Một năm sau bà vợ cũng hấp hối,câu cuối cùng bà dặn con trai là:"Cả đời mẹ ghét nhất là phải muối dưa,nhưng cha thích trồng dưa nên mẹ muối cho cha vui.Ở đời phải biết sống vì nhau".Người con trai lúc này mới hét lên:Trời ơi,cả đời con ghét nhất là phải ăn dưa cải muối!(nguồn Internet)
Câu 1:Ba thành viên trong gia đình ở câu chuyện trên đã lần lượt làm những việc gì mà họ nghĩ là sẽ giúp người thân của họ vui lòng?
Câu 2:Thực tế họ đã sai lầm như thế nào?
Câu 3:Câu chuyện giúp em hiểu thêm điều gì về cái giá mà nhiều khi con người phải trả giá cho quan niệm:"Ở đời phải biết sống vì nhau"?
Câu 4:Từ câu chuyện trên,em có cho rằng quan niệm "Ở đời phải biết sống vì nhau" là sai lầm hay không?Vì sao?
Phần 2:Nghị luận xã hôi
Dựa vào nội dung câu chuyện trong phần Đọc hiểu, hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 từ)trả lời câu hỏi Làm thế nào để tình yêu thương của ta không làm khổ người ta yêu thương?

0
                                       PHẦN QUAN TRỌNG NHẤT TRÊN CƠ THỂMẹ tôi thường đố tôi:– Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể?Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất.Mẹ lắc đầu:– Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con cứ tiếp tục suy nghĩ về câu đố, sau này mẹ sẽ hỏi lại...
Đọc tiếp

                                       PHẦN QUAN TRỌNG NHẤT TRÊN CƠ THỂ

Mẹ tôi thường đố tôi:
– Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể?
Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất.
Mẹ lắc đầu:
– Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con cứ tiếp tục suy nghĩ về câu đố, sau này mẹ sẽ hỏi lại con.

 


Vài năm sau, tôi lại cho rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế mắt chính là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói:
– Con đã học được nhiều đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vì vẫn còn rất nhiều người bị mù.


Đã bao lần và lần nào cũng vậy, mẹ đều trả lời tôi:
– Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ.

 


Rồi năm ngoái, ông nội tôi mất. Mọi người đều khóc vì thương tiếc ông. Ba tôi cũng khóc. Đây là lần thứ hai tôi thấy ba khóc. Khi đến lượt tôi và mẹ đến cạnh ông để nói lời vĩnh biệt, mẹ nhìn tôi thì thầm:
– Con đã tìm ra câu trả lời chưa?
Tôi như bị sốc khi mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi luôn nghĩ đó chỉ đơn giản là một trò chơi giữa hai mẹ con. Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ nói:
– Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là đôi vai.
Tôi hỏi:
– Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?

Mẹ lắc đầu:
– Không phải thế, đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào.

Câu hỏi 1:

Cần hiểu hai điều gì từ lời giải thích của người mẹ trong câu chuyện trên ?

9
24 tháng 2 2018

bài này hay thật nhưng câu hỏi mk k hỉu được 

cần hiểu hai điều gì từ lời giải thích của người mẹ trong câu chuyện trên ?

nếu bài này là bài đọc hiểu thì bn nên đọc kĩ bài thì bn sẽ ra thui tại mỗi bn có 1 cô giáo khác làm sao mk bít cô bn dạy nào mà trả lời được

24 tháng 2 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Chết Đuối. – Tác Giả Người Sợ Ma.Chào các bạn, dây là lần đầu tiên mình đăng truyện nên mong các bạn đừng ném đá mình nha.Mình xin kể sơ qua về hoàn cảnh nội dung câu chuyện, đó là do ông ngoại mình kể lại cho mình nghe, bây h ông đã mất nhưng mà câu chuyện mình vẫn còn nhớ mãi.Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung...
Đọc tiếp

Chết Đuối. – Tác Giả Người Sợ Ma.
Chào các bạn, dây là lần đầu tiên mình đăng truyện nên mong các bạn đừng ném đá mình nha.
Mình xin kể sơ qua về hoàn cảnh nội dung câu chuyện, đó là do ông ngoại mình kể lại cho mình nghe, bây h ông đã mất nhưng mà câu chuyện mình vẫn còn nhớ mãi.

Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung đầy gió lào và mưa bão nên những câu chuyện của mình cũng ma mị như những giải đất ấy. Hôm đó là vào tầm khoảng tháng 9 , trời mưa rất to ông ngoại mình mới đưa vó đi cất ( Đi bắt cá , ai ở trung thì biết ). Ông mình mới đến chỗ quen thuộc vẫn thương hay đánh vó, và vẫn làm như mọi khi. Nhưng đêm đó mới lạ lùng làm sao, trời mưa rất to nhưng bắt mãi chả được con cá nào, mọi khi như vậy th cá rất nhiều. Ông mới lấy làm lạ và định ra về thì bổng thấy một người trên cây cầu gần đó và đang từ từ tiến về phía ông.
Ông hỏi : Trời mưa đi mô đó .
Người đàn ông : Đi chăn vịt mà mưa to quá, mi rảnh thì xắn dùm tao cái quần cái nó vướng quá
Ông tôi nhiệt tình nhận lời và xắn quần giúp, nhưng vừa đưa ống quần lên thì thấy chân ông đó rất là nhớt, và khi xắn thêm thì thấy thịt trên chân đang rơi ra.
Và theo kinh nghiệm cửa ông tôi thì đã gặp thứ dữ rồi, đó là con ma chết trôi lên chọc người và bắt người đi theo. Lúc đó nếu như ông tôi bỏ chạy thì rất dễ bị bắt dìm xuống sông. Ông đã làm một điều theo kinh nghiệm là lấy ít muối để trong túi xát vào hai tay và xát vào ống chân ông đó. Và nó biến mất liền. Và ông tôi cũng về nhà ngay lúc đó và không bao h ra khúc sông đó đánh cá nữa. Bởi vì theo quan niệm quê tôi, nó đã theo mình thì trước sau nó cũng bắt mình cách đề phòng tốt nhất là không ra chỗ mình bị dạo nữa.
P/S : Mình còn nhiều chuyện nữa nhưng để bữa sau minh ranh thì viết.
Chuyện Thứ 2 Căn Nhà Đất – Tác Giả Henry
Câu chuyện xãy ra đã gần 20 năm rùi. Lúc này, là mẹ chưa sinh em đâu. Nhà em hồi đó nghèo lắm, được ông bà cho miếng đất xây nhà. Vì nhà còn rất nghèo nên xây căn nhà đất đủ che mưa, che nắng thôi. Từ lúc này, câu chuyện rùng rợn trong căn nhà đất bắt đầu.
Cha em là 1 người chuyên đi đốn cây rừng nói chung là lâm tặc á. Ông đi rừng quen rùi, nên thú dữ hay ma quỷ đối với ông là chuyện bình thường.
Ba em kể:
– Hồi lúc ngủ tại nhà cứ đến khuya đang nằm ngủ thì ông cảm nhận rỏ ràng có người leo lên người ông rùi ghì ông xuống. Lúc này, ông bất ngờ nên ráng mở mắt ra mà không được. Trong tâm trí ông biết lúc này là ma đè rùi. Ông ráng hết sức có thể để tung ra bàn tay ma quái đó. Tung 1 hồi, chắc con ma nó đè không nỗi nữa hay sao á , nên nó buông cho em ra . Cha em tỉnh dậy thì chẳng thấy ai hết. Nhưng lạ thay ở chỗ hai bắp tay ba em còn in rõ bàn tay của ai đó đăng siếc bắp ta ba em. Rùi câu chuyện thứ hai cũng căn nhà cũ đó. Cũng là khi ngủ, thì mẹ em nghe tiếng chảo, chén, xoang kêu rỗn rẻn nhưng có gì rung vậy. Mẹ em lúc này suy nghỉ lúc này chắc là chuột gì á. Lúc này mẹ em xuống bếp thì tiếng xoang, chém dừng lại.Khi mọi chuyện trở lại bình thường thì mẹ em lúc này về giường ngủ. 1 lát sau, lúc này mẹ em tỉnh dậy vì không phải âm thanh xoang, chảo nửa mà là tiếng em đanh cười giỡn trong nhà. Khi tỉnh dậy bà như chết điến. Gần giường là người phụ nửa ẫm đứa con đứng trên không, mặt trằng bệch đang nhìn mẹ mình và hình như đang cười. Mẹ mình lúc này chỉ biết la lên thật to cho cha mình dậy. Lúc này cha mình nghe tiếng mẹ la thì tỉnh dậy. Cha mình hỏi sao vậy thì mẹ mình kể đầu đuôi câu chuyện cho ba mình nghe rùi trấn an mẹ mình.
Nhưng sao này mẹ mình đẻ ra mình thì cũng mua được căn nhà khang trang gần kế bên nhưmg mà không gặp ma nửa. Khi cha mình hỏi bà mình thì bà mình kể. Hùi bà mình còn trẻ hình như đất nhà mình có chôn con của bà hàng xóm vì khó đẻ nên hai mẹ con kiệt sức mà chết.^^ đến lúc này cha mình nỗi da gà.

4
26 tháng 11 2019

hi hi

26 tháng 11 2019

eo oi

Chết Đuối. – Tác Giả Người Sợ Ma.Chào các bạn, dây là lần đầu tiên mình đăng truyện nên mong các bạn đừng ném đá mình nha.Mình xin kể sơ qua về hoàn cảnh nội dung câu chuyện, đó là do ông ngoại mình kể lại cho mình nghe, bây h ông đã mất nhưng mà câu chuyện mình vẫn còn nhớ mãi.Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung...
Đọc tiếp

Chết Đuối. – Tác Giả Người Sợ Ma.
Chào các bạn, dây là lần đầu tiên mình đăng truyện nên mong các bạn đừng ném đá mình nha.
Mình xin kể sơ qua về hoàn cảnh nội dung câu chuyện, đó là do ông ngoại mình kể lại cho mình nghe, bây h ông đã mất nhưng mà câu chuyện mình vẫn còn nhớ mãi.

Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung đầy gió lào và mưa bão nên những câu chuyện của mình cũng ma mị như những giải đất ấy. Hôm đó là vào tầm khoảng tháng 9 , trời mưa rất to ông ngoại mình mới đưa vó đi cất ( Đi bắt cá , ai ở trung thì biết ). Ông mình mới đến chỗ quen thuộc vẫn thương hay đánh vó, và vẫn làm như mọi khi. Nhưng đêm đó mới lạ lùng làm sao, trời mưa rất to nhưng bắt mãi chả được con cá nào, mọi khi như vậy th cá rất nhiều. Ông mới lấy làm lạ và định ra về thì bổng thấy một người trên cây cầu gần đó và đang từ từ tiến về phía ông.
Ông hỏi : Trời mưa đi mô đó .
Người đàn ông : Đi chăn vịt mà mưa to quá, mi rảnh thì xắn dùm tao cái quần cái nó vướng quá
Ông tôi nhiệt tình nhận lời và xắn quần giúp, nhưng vừa đưa ống quần lên thì thấy chân ông đó rất là nhớt, và khi xắn thêm thì thấy thịt trên chân đang rơi ra.
Và theo kinh nghiệm cửa ông tôi thì đã gặp thứ dữ rồi, đó là con ma chết trôi lên chọc người và bắt người đi theo. Lúc đó nếu như ông tôi bỏ chạy thì rất dễ bị bắt dìm xuống sông. Ông đã làm một điều theo kinh nghiệm là lấy ít muối để trong túi xát vào hai tay và xát vào ống chân ông đó. Và nó biến mất liền. Và ông tôi cũng về nhà ngay lúc đó và không bao h ra khúc sông đó đánh cá nữa. Bởi vì theo quan niệm quê tôi, nó đã theo mình thì trước sau nó cũng bắt mình cách đề phòng tốt nhất là không ra chỗ mình bị dạo nữa.
P/S : Mình còn nhiều chuyện nữa nhưng để bữa sau minh ranh thì viết.
Chuyện Thứ 2 Căn Nhà Đất – Tác Giả Henry
Câu chuyện xãy ra đã gần 20 năm rùi. Lúc này, là mẹ chưa sinh em đâu. Nhà em hồi đó nghèo lắm, được ông bà cho miếng đất xây nhà. Vì nhà còn rất nghèo nên xây căn nhà đất đủ che mưa, che nắng thôi. Từ lúc này, câu chuyện rùng rợn trong căn nhà đất bắt đầu.
Cha em là 1 người chuyên đi đốn cây rừng nói chung là lâm tặc á. Ông đi rừng quen rùi, nên thú dữ hay ma quỷ đối với ông là chuyện bình thường.
Ba em kể:
– Hồi lúc ngủ tại nhà cứ đến khuya đang nằm ngủ thì ông cảm nhận rỏ ràng có người leo lên người ông rùi ghì ông xuống. Lúc này, ông bất ngờ nên ráng mở mắt ra mà không được. Trong tâm trí ông biết lúc này là ma đè rùi. Ông ráng hết sức có thể để tung ra bàn tay ma quái đó. Tung 1 hồi, chắc con ma nó đè không nỗi nữa hay sao á , nên nó buông cho em ra . Cha em tỉnh dậy thì chẳng thấy ai hết. Nhưng lạ thay ở chỗ hai bắp tay ba em còn in rõ bàn tay của ai đó đăng siếc bắp ta ba em. Rùi câu chuyện thứ hai cũng căn nhà cũ đó. Cũng là khi ngủ, thì mẹ em nghe tiếng chảo, chén, xoang kêu rỗn rẻn nhưng có gì rung vậy. Mẹ em lúc này suy nghỉ lúc này chắc là chuột gì á. Lúc này mẹ em xuống bếp thì tiếng xoang, chém dừng lại.Khi mọi chuyện trở lại bình thường thì mẹ em lúc này về giường ngủ. 1 lát sau, lúc này mẹ em tỉnh dậy vì không phải âm thanh xoang, chảo nửa mà là tiếng em đanh cười giỡn trong nhà. Khi tỉnh dậy bà như chết điến. Gần giường là người phụ nửa ẫm đứa con đứng trên không, mặt trằng bệch đang nhìn mẹ mình và hình như đang cười. Mẹ mình lúc này chỉ biết la lên thật to cho cha mình dậy. Lúc này cha mình nghe tiếng mẹ la thì tỉnh dậy. Cha mình hỏi sao vậy thì mẹ mình kể đầu đuôi câu chuyện cho ba mình nghe rùi trấn an mẹ mình.
Nhưng sao này mẹ mình đẻ ra mình thì cũng mua được căn nhà khang trang gần kế bên nhưmg mà không gặp ma nửa. Khi cha mình hỏi bà mình thì bà mình kể. Hùi bà mình còn trẻ hình như đất nhà mình có chôn con của bà hàng xóm vì khó đẻ nên hai mẹ con kiệt sức mà chết.^^ đến lúc này cha mình nỗi da gà.

0
Review " Ngã vào tim nhau đau suốt một đời " của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời của Những kẻ khờ thơ mộng là tuyển tập tản văn, truyện ngắn hay nhất mà tôi từng được đọc. Quyển sách này gồm 249 trang trong đó có 23 tản văn và 7 mẩu chuyện ngắn.Đúng như tên cuốn sách này " Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời " là tập hợp của những mảnh tình...
Đọc tiếp

Review " Ngã vào tim nhau đau suốt một đời " của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.

Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời của Những kẻ khờ thơ mộng là tuyển tập tản văn, truyện ngắn hay nhất mà tôi từng được đọc. Quyển sách này gồm 249 trang trong đó có 23 tản văn và 7 mẩu chuyện ngắn.

Đúng như tên cuốn sách này " Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời " là tập hợp của những mảnh tình đầy đau thương với muôn vàn cảm xúc khó tả, bồng bột có, thơ ngây có, hạnh phúc có và tất nhiên sẽ không thể thiếu cái vị đắng cay, đau đớn của một cuộc tình. Quyển sách này quả là có ích, bản thân tôi là một người chưa từng có một cuộc vắt vai nào hết. Nhưng đọc xong cuốn sách này, tôi lại tưởng chừng như bản thân vừa được vụt qua biết bao cảm xúc khi yêu và được yêu. Cách hành văn của tất cả những tác giả trong quyển sách này cũng vô cùng tốt, dù có chưa hẳn là hoàn mĩ nhưng nó chân thật, từng câu chữ sử dụng cũng chính xác, và đó chính là điểm mạnh để đọc giả cảm thấy thích thú và cảm nhận được bản thân như đang hoà hợp với câu chuyện.

Những tản văn hay truyện ngắn trong quyển sách này không phải đi theo một motif mới mẻ gì, nhưng lại đánh động được đến trái tim đọc giả. Vì đơn giản, một trong số những câu chuyện ấy các bạn đã từng nghĩ đến, từng trải qua rồi. Vì vậy, nó lại càng trở nên thân thuộc, cũng khiến người đọc thêm đau lòng. Ai cũng có thể nhìn thấy bản thân hiện hữu trong những câu chuyện ấy, dù mờ nhạt hay sâu sắc. Đó là cái hay của quyển sách này.

Không chỉ nội dung, tên truyện mà đến cả bìa sách cũng khiến người ta nhói đau ở lòng ngực. Bìa sách là một thiếu nữ có mái tóc xoăn dài, để ý kĩ một chút, bạn có thể thấy cô ấy đang khóc. Đúng như tên của nhóm viết ra cuốn sách này, những con người trẻ, dại khờ, chênh vênh.

Từ bìa, tên, đến nội dung của sách đều thấu lòng người. Đến cả lời tựa của sách cũng vô cùng chân thật, như một lời tâm sự, giới thiệu của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.

" Mỗi câu chuyện trong cuốn sách này là một mảnh nhỏ tình yêu, nỗi cô đơn, thất vọng, đau thương của người trẻ hoang mang, lạc lối. Chúng tôi chẳng có ước mơ hay thông điệp gì to tát, chỉ đơn giản là muốn kiếm tìm những tâm hồn đồng điệu để sẻ chia, để được kể và được lắng nghe. Điều duy nhất chúng tôi hy vọng mang đến cho các bạn - những người đọc - chỉ có hai từ đồng cảm. "

Tin tôi đi, bạn sẽ không cảm thấy phí tiền của khi mua quyển sách này, nó không bổ ích được như những quyển sách khoa học hay xã hội khác, nhưng nó sẽ khiến bạn cảm thấy được sẻ chia với một mảnh tình không trọn vẹn nào đấy của bạn thân. Nó khiến bạn như hoà mình vào các cung bậc cảm xúc khác nhau.

Cảm ơn những tác giả đã góp công tạo nên quyển sách này. Cũng chúc họ thành công trên con đường phía trước. Tôi muốn cho họ biết rằng những người viết lên quyển sách này thật tuyệt vời.

Một số trích dẫn:

" Sau 25, em là cô gái cầm lên được thì cũng sẽ buông xuống được. "

" Trước khi yêu nhau, mỗi người chúng ta đều đã yêu một tình yêu khác, rất thật. Và thật tình cờ, đó lại là CÔ ĐƠN. "

" Cảm ơn anh, thanh xuân của em tươi đẹp là vì đã từng có anh ở đó! "

" Tôi vẫn luôn chờ đợi một ngày có thể nói tiếng yêu... không còn vụng trộm trong tâm tưởng. "

" Có đôi khi, phải trải qua rất nhiều thời gian, rất nhiều đau thương và vết xước mới nhận ra rằng người sẽ cùng mình đi trọn cuộc đời lại chẳng phải người mình đã từng yêu tới mức tưởng như trời long đất lở. "

0