K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 10 2021

TL: (Tham khảo)

Tuổi thơ em gắn với bao cảnh đẹp thân quen. Một dòng sông hiền hòa chảy bên làng. Một ngôi chùa mái ngói cong cong vang tiếng chuông ngân. Một bến sông tấp nập người qua lại. Một ngôi trường đầy ắp tiếng cười. Nhưng với em thân thiết hơn chính cánh đồng lúa chín vàng thơm mỗi buổi chiều hè.

Buổi chiều, cánh đồng lúa quê em thật đẹp! Nắng vàng gay gắt phả xuống đồng. Đồng quê em như rộng hơn. Bấy giờ, lúa sắp đến vụ thu hoạch. Cả cánh đồng như một tấm thảm nhung khổng lồ, một màu vàng trù phú. Nắng chói chang trải khắp cánh đồng. Thỉnh thoảng, trận gió ào qua làm lúa dậy sóng, chạy đuổi nhau mãi tít tận cuối đê. Giữa đồng là mương nước xanh mát dẫn nước tắm mát khu đồng. Bên kia là khu đầm sen rộng. Sang hè, hoa sen nở rộ , hương thơm ngan ngát quyện với mùi hương lúa mới, tạo thành mùi của cánh đồng sao mà dịu dàng, mộc mạc, dễ chịu đến thế! Một con đường bê tông rộng chạy vắt qua cánh đồng. Chốc chốc, một chiếc xe máy chạy qua, phá vỡ đi cái yên tĩnh của buổi đầu chiều. Phía cuối đồng, là con đê dài cỏ xanh mượt, mấy chú bò lưng vàng ruộm đang nhởn nha gặm cỏ. Xa xa là xóm làng quê em với những ngôi nhà cao tầng, nhiều kiểu dáng, núp dưới những vườn cây xanh.

Nắng nhạt dần, trời không còn oi bức. Trời như xanh hơn và cao hơn. Trên nền trời xanh, đàn cò trắng đang cõng nắng bay qua cánh đồng. Gió nồm nam thổi mát rượi. Gió lên làm sóng lúa dập dìu chạy xô nhau đến đến cuối làng. Bông lúa to, chắc mẩy uốn cong rung rung trong nắng vàng. Bà con nông dân lại khẩn trương gặt lúa. Bóng nón lá trắng nhấp nhô trên đồng. Tiếng liềm cắt lúa xoèn xoẹt, tay cô tay bà đưa liềm nhanh thoăn thoắt. Ai cũng cố gắng kẻo tối. Đám ruộng kia, chiếc máy gặt đang ngoạm những bụi lúa vàng. Tiếng máy nổ xình xịch rộn vang cả cánh đồng.

Thế rồi, trời tắt nắng. Ông mặt trời khuất dần sau ngọn núi tím biếc. Những tia nắng yếu ớt cuối ngày còn xót lại trên những áng mây bay lang thang cuối trời. Một cánh diều no gió, sáo diều ngân vang khắp cả đồng. Lũ chim rủ nhau bay về tổ. Bà con nông dân cũng vội vã thu dọn lại quang gánh. Trăng non đầu tháng như cái liềm bạc du du trên trời cao. Đồng lúa quê em trở về vắng lặng. Đất trời sắp đi nghỉ. Chỉ còn lúa vẫn hát rì rào, chúng như kể câu chuyện ngàn đời của mình với gió trăng.

Cánh đồng lúa chín quê em trong buổi chiều đẹp là vậy. Cánh đồng đã đem lại ấm no cho làng quê em. Em thầm cảm ơn các cô bác nông dân đã vất vả sớm hôm để làm nên những mùa vàng bội thu. Kí ức tuổi thơ em quên sao được những phút giây được ngắm cánh đồng lúa chín vàng trong những chiều hè đẹp này.

~HT~

10 tháng 10 2021

Bạn tham khảo ạ:

Ai đi xa quê hương chắc hẳn cũng sẽ chẳng bao giờ quên được hình ảnh mặt trời lấp ló sau rặng tre để chuẩn bị khuất bóng về nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Hình ảnh đó cũng là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn của biết bao trẻ thơ như em.

Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, những tia nắng mặt trời cũng yếu ớt hơn, không còn vẻ chói chang, mãnh liệt như hồi ban trưa. Cánh cò bay, đồng lúa, cây cối, tất cả đều được bao phủ bởi một màu vàng cam thật nên thơ. Nó như một bức tranh được một vị họa sĩ nổi tiếng khắc họa trong thời gian tập trung nhất, và nó cũng cho người thưởng thức một cảm giác bình yên, nhẹ nhàng đến lạ. Những cơn gió mát chiều vàng từ đâu thổi đến khiến những bông lúa trĩu hạt, những cành cây, những bông hoa bỗng đung đưa như hát vang bài ca chào tạm biệt một ngày đã qua.

Xa xa, từng đàn trâu đang cùng nhau rảo bước quay về nhà cho kịp trời tối. Những cái bụng no căng cỏ mới thích làm sao. Những chú mục đồng vắt vẻo trên lưng trâu, thỉnh thoảng cao hứng lại thổi một bài sáo nghe thật vui tai. Mấy bác gái cũng í ới gọi nhau ra giếng đình làng giặt đồ để sáng mai đi làm đồng cho sớm. Vài câu chuyện không đầu không đuôi, rồi những tràng cười sảng khoái xóa tan cảm giác mệt mỏi sau một ngày lao động vất vả. Mấy đứa trẻ cũng tung tăng chạy dọc khắp xóm nô đùa nhau sau khi đi học về. Tiếng hò reo, tiếng nói cười khiến cho khung cảnh quê chiều muộn trở nên nhộn nhịp hơn.

Những ống khói của nhà bếp trong làng đã bay ngút. Nhà ai cũng đang chuẩn bị cho bữa tối sum họp bên gia đình. Bầu trời cũng đã tối hẳn, những ngôi sao cũng đã bắt đầu hiện rõ. Côn trùng cũng bắt đầu hoạt động. Chúng kêu râm ran ngoài đồng, trong vườn để chuẩn bị cùng nhau đi kiếm mồi, hoặc để tìm bạn đời.

Trên trời, những áng mây xám đục bay tà tà, chậm rãi như đang vãn cảnh nhân gian. Sương đêm bắt đầu rơi rồi tụ tập nhau trên những ngọn cỏ non. Các nhà trong làng, đèn đã lên từ bao giờ. Hoàng hôn nhường chỗ cho trăng sáng và những ánh sao lấp lánh về đêm.

10 tháng 10 2021

Hè đã về, bố mẹ quyết định cho em về thăm quê ngoại.

Tối hôm đó,em không thể ngủ được.Sáng hôm sau,em dậy thật sớm.Đúng 6h,xe bắt đầu chuyển bánh.Từ trung du được về đồng bằng, em thấy rất nhiều điều mới lạ và em thích nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tới tận chân trời.Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi tôi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang sắp chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, nhìn từ xa trông như một tấm thảm khổng lồ. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió.

Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bạc làm cho cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Ánh nắng ban mai đã tỏa sáng khắp nơi trên cánh đồng. Ngọn gió thổi rì rào như các cây lúa đang nói chuyện với nhau. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ đã ánh lên màu pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê.

Đã đến giờ các cô chú đã bắt đầu vào công việc của mình. Những chiếc nón trắng xen giữa biển lúa vàng trông thật đẹp mắt. Họ đang đưa những chiếc liềm để cắt lúa thật là nhanh. Người các cô chú ướt đẫm mồ hôi. Vừa làm việc, họ vừa râm ran trò chuyện rất vui. Gần đó, những chiếc máy gặt cũng đang hoạt động rất tích cực giảm bớt nhiều sức lao động của con người.

Từng khóm lúa ngả nghiêng vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa là cây có một lá mầm, rễ chùm. Lá bao quanh thân, có nhiều phiến dài và mỏng. Trong một năm có hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ xuân. Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhiêu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của những người nông dân đã tạo nên những hạt thóc mẩy vàng.

Em thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước của mình. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.

10 tháng 10 2021

#TEAM.Lục Đại Khuyển Vương.I'm Nhị

12 tháng 2 2018

a. Thơ Tố Hữu biểu hiện lẽ sống lớn, tình cảm lớn, niềm vui lớn

– Thơ Tố Hữu thường khai thác cảm hứng từ đời sống chính trị của đất nước, đời sống cách mạng.

– Thơ Tố Hữu nổi bật là các vấn đề lí tưởng, lẽ sống cách mạng.

– Thơ Tố Hữu khắc sâu tình đồng chí, nghĩa đồng bào, lòng yêu dân yêu nước, ân tình cách mạng.

b. Thơ Tố Hữu còn mang tính sử thi

Thơ Tố Hữu thường đề cập đến những vấn đề có ý nghĩa lịch sử và có tính chất toàn dân.

– Từ cái tôi – chiến sĩ đến cái tôi – công dân; tiến tới cái tôi nhân danh dân tộc, cách mạng (nhiều bài thơ trong tập Việt Bắc, Gió lộng, Ra trận, Máu và hoa).

– Nhân vật trữ tình trong thơ Tố hữu là những con người đại diện cho phẩm chất của dân tộc, mang tầm vóc lịch sử và thời đại: Anh giải phóng quân, Nguyễn Văn Trỗi, Trần Thị Lý, mẹ Suốt, v.v…

– Cảm hứng trong thơ Tố Hữu là cảm hứng lịch sử — dân tộc; số phận cá nhân hòa vào số phận dân tộc, cộng đồng.

c. Thơ Tố Hữu có giọng điệu riêng: giọng tâm tình

– Cách xưng hô với đối tượng trò chuyện, tâm sự, kêu gọi (Bạn đời ơi, Anh vệ quốc quân ơi, Anh chị em ơi, Xuân ơi Xuân, Đất nước ta ơi, Hương Giang ơi…),

– Chất Huế của hồn thơ Tố Hữu.

– Quan hệ nhà thơ với bạn đọc: “Thơ là chuyện đồng điệu”.

Nghệ thuật thơ Tố Hữu giàu tính dân tộc

– Sử dụng đa dạng các thể thơ đặc biệt các thể thơ truyền thống: Thơ lục bát (Việt Bắc, Kính gửi cụ Nguyễn Du), thơ bảy chữ (Quê mẹ, Mẹ Tơm, Bác ơi!….).

– Sử dụng từ ngữ, lối nói quen thuộc của dân tộc, những so sánh, ví von truyền

thông.

– Phát huy tính nhạc phong phú của tiếng Việt: sử dụng tài tình từ láy, phối hợp âm thanh, nhịp điệu, vần, tạo nên chất nhạc chứa đựng cảm xúc dân tộc, tâm hồn dân tộc (Quê mẹ, Mẹ Tơm, Em ơi… Ba Lan).

Phong cách thơ Tố Hữu rất đa dạng, đã kế tục được truyền thống thơ ca dân tộc, kết hợp một cách nhuần nhị hai yếu tố cách mạng và dân tộc trong nghệ thuật. Sức thu hút của thơ Tố Hữu chính là ở niềm say mê lí tưởng và tính dân tộc đậm đà.

12 tháng 2 2018

cảm ơn bạn nhiều

hihi

2 tháng 4 2019

mình ngĩ bạn có thể lên trang vndoc.vn để bạn lấy dàn ý

add friends nha

21 tháng 3 2018

Em sinh ra không được may mắn như bạn bè cùng trang lứa. Vì sinh ra em, mẹ em đã ra đi trong sự dày vò của căn bệnh ung thư hiểm ác. Em chỉ thấy mẹ qua giấc mơ, lời bố kể và bức ảnh đen trắng được đặt trên bàn thờ.

Trong trái tim em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất thế gian, mặc dù chỉ qua tưởng tượng".

Bài văn tả mẹ đặc biệt này sau đó đã được chia sẻ trên mạng xã hội như một thông điệp về tình yêu thương gia đình, ruột thịt dành cho các bạn trẻ.

Bài văn tả mẹ khiến thầy giáo bật khóc ngay từ dòng đầu tiên - ảnh 1

Bài văn tả mẹ chưa hết một trang giấy của học sinh khiến thầy giáo bật khóc ngay khi đọc dòng đầu tiên. (Ảnh chụp màn hình)

Tương tự như bài văn tả mẹ phía trên, bài văn của một học sinh lớp 8 có tên Kiều Vân cũng từng khiến giáo viên phải cho điểm tối đa và kèm theo lời phê đầy thổn thức: "Bài viết quá xúc động, cảm ơn con". Đề bài đưa ra là: "Hãy tả về một người thân trong gia đình" và em Kiều Vân đã viết về chính người mẹ ruột của mình. Hoàn cảnh của em khá đặc biệt khi em mất bố từ nhỏ và mẹ bỏ rơi em lúc 9 tuổi.

Trái với suy nghĩ của số đông, dù bị mẹ bỏ rơi nhưng Vân chưa bao giờ trách mẹ một câu. Vân biết mẹ có nỗi khổ riêng, vì căn bệnh hiểm nghèo mẹ không muốn trở thành vật cản trong cuộc sống của con gái nên đã lựa chọn cách ra đi.

Nội dung bài văn tả mẹ đạt điểm 10:

"Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này. Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Như hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi. Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. 

Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. 

Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc. Mẹ dạy tôi rất nhiều điều "Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. 

Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy". Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? 

Bài văn tả mẹ khiến thầy giáo bật khóc ngay từ dòng đầu tiên - ảnh 2Bài văn tả mẹ đạt điểm 10 của nữ sinh Kiểu Vân. (Ảnh chụp màn hình).

Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ mẹ nhiều lắm, nhất định cn sẽ làm theo những gì mẹ dạy. Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. 

Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt "Mẹ không sao đâu con.
 
Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi. 

Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù me đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi.  Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. 

Và điều tôi muốn nói với mẹ là "Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn". Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!".

21 tháng 3 2018

Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.

Năm nay, mẹ bốn mươi tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn thân thiết của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.

Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.

30 tháng 11 2023

Con người sống vốn không chỉ để tồn tại một cách riêng lẻ mà luôn luôn có sự chung sức của những người xung quanh. Bởi vậy mà tình làng nghĩa xóm vốn là một truyền thống quý giá của ông cha ta tự bao giờ. Em rất yêu quý những người hàng xóm của em, nhưng trong tất cả, em vẫn dành một tình cảm đặc biệt cho cô Vi – người họ hàng xa và cũng là người hàng xóm thân thiết của nhà em.

Cô năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người cô nhỏ bé, có khi còn thấp bé hơn cả chính em nữa. Cô Vi có một làn da rám nắng, là minh chứng của những mệt nhoài sau những buổi làm đồng dưới ánh nắng gắt gao của mùa hè rực nắng. Tóc cô mỏng nhưng rất dài được cô búi gọn ra đằng sau đầu. Mỗi khi cô xõa tóc xuống lại thoang thoảng hương bưởi thơm ngan ngát. Cô thích gội bồ kết với hoa bưởi, vì thế mà cái hương thơm dịu dàng truyền thống kia vẫn luôn vương trên mái tóc cô.

Cô không đẹp, nhưng lại mang một vẻ gì đó rất cần cù, chăm chỉ của người phụ nữ Việt Nam. Đôi mắt cô cứ có một vẻ gì đó buồn buồn nhưng cùng ánh lên một vẻ dịu dàng đến lạ. Em ấn tượng nhất vẫn là đôi bàn tay của cô. Đôi tay ấy, chẳng mịn màng hay trắng bóc. Đôi tay ấy in hằn những vết chân chim, những dấu vết của một cuộc đời vất vả, lo toan. Đôi bàn tay không đẹp nhưng cần cù, chăm chỉ, đã chăm sóc biết bao nhiêu loài cây sinh sôi, đã vun được bao nhiêu mảnh ruộng thành hạt thóc thơm cho đời. Đôi tay ấy làm việc không biết mệt nghỉ: cô ra đồng vào sáng sớm tinh sương và về nhà lúc bóng tối đã bắt đầu lan đến. Có thể nói cuộc đời cô có một cuộc đời đầy vất vả.

Cô sống có một mình, bởi thế, em hay thấy cô trở đi rồi trở về một cách rất lặng lẽ. Thế nhưng người phụ nữ ấy không có một vẻ gì yếu đuối mà luôn luôn mạnh mẽ để tự mình làm chủ cuộc sống của chính mình. Biết cô như thế nên nhà em rất hay sang trò chuyện với cô, có khi là cho đi một bát canh, một đĩa thức ăn để cô khỏi phải nấu nướng khi trời đã tối. Cô cũng rất quý gia đình em: khi thì cô biếu gia đình một mớ cua mới bắt, lúc lại cho một rổ tép cô mới xúc ở ngoài đồng. Tỉnh cảm làng xóm cứ thế phát triển qua ngày ngày tháng tháng. Lúc em còn bé, chính cô là người hay sang giúp đỡ bế bồng, chăm sóc. Nay em đã khôn lớn, cô vẫn hay giúp đỡ nhà em mỗi khi khó khăn. Em càng lớn lên thì tấm lưng cô lại càng còng xuống bởi những buổi làm đồng hết sức vất vả. Chỉ có một mình mà cô cấy đến hai mẫu ruộng. Em rất khâm phục sức mạnh của người phụ nữ ấy.