K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

ước mơ của em là đc táng vào mặt con chó VŨ PHƯƠNG LINH một chữ :

                                      "CON ĐĨ"                                 

            AHIHI TÍCH MK NHA BẠN 

Này bạn kia ko bạn ko biết đăng kí giúp tôi giải toán trên mạng để làm gì hả, sao lại chửi Vũ Phương Linh như thế. Ko biết thì đừng có lanh chanh chửi tục

20 tháng 3 2017

My Dream House

House is a place where we can shelter and it gives us a protection from rain, heat , storm etc. Everyone has their own choice on what type of house they feel comfortable to live, so do I. I enjoy to live in calm and open environment, so house built on small land won't be my choice. I want a large open space surrounded by compound where I can stroll especially when I feel bored on my job. I want the garden in front of my house which will give me natural environment. One more thing to mention here, I want the house which is far from main city and industrial area since I don't like the noisy environment.Oh, yeah, what about the size of the house? I prefer the medium size house having 2 or 3 floors. I don't like very large building because I have small family and I don't like to rent my home. I prefer to stay in second or ground floor during the summer season because the top floor is excessively heated during the very season whereas I like to stay in second or third floor during the winter as ground floor will be excessively cold during that period. Next thing is about gym room, I would like to have a fitness center within my premise as I am a young boy and I want to be a healthy person.

I have mentioned so many physical needs in my above paragraph but I would like to conculde my writing saying cool and amicable family environment is must to make our home like a heaven. Otherwise, it will be a hell and we would like to spend most of our time outside the home rather than with family.

24 tháng 3 2017

As I approach the island on which my dream house awaits, I catch a quick

glimpse of it. It is huge, and is the most noticeable building in the area. My

private plane lands on the air strip next to the house. I get out of the plane

and start my journey through a heavily wooded path leading to my dream house.

I walk with anxiety toward the house at which I will spend the rest of my life.

All around me lie the most beautiful trees and plants you have ever seen. It

is peaceful but you can hear the sounds of birds chirping and small forest

creatures frolicking in the under brush. As I continue to walk along the path

the end starts to appear. I now see my house for the first time up close.

Nothing could have prepared me for the moment I was about to experience.


My house that I designed is all I imagined and more. It is a four story

dream on a huge fifteen acre lot. As I approach the stairs at the entrance to

the house I am surrounded by four columns leading to the most elegant doors I

have ever seen. They are made of mahogany and have a stained glass window in

the center. The handles and the frame is made of brass. As I continue around

the house I come across three windows overlooking the entrance to the house.

There are black shutters on each window. As the porch continues to the south

side of the house I am now looking over the Pacific Ocean. A huge eight foot

picture is facing the same way I am. As I look down and observe the ocean I

see two piers jutting out into the Pacific. On either side of the piers are

huge boulders protecting the coast line from erosion. The house's walls are

made of stucco and it has an old fashion shingles that are a clay color.


As I walk into the back yard I am surrounded by the best things a man

could ever want. Well not quite everything! But a lot of things. I walk

toward the road and I first come across a basketball court. To the left of the

basket ball court is a tennis court. There is a bar in between the two to take

a break at between games. On the opposite side of the yard there is an in

ground swimming pool that is connected to the pool inside the house. As my

journey comes to a close I notice a white gazebo off to the east of the house.

It is in a position such that you can see anyone entering or leaving the lot if

you are sitting in it.


As my plane leaves to go home to pack I take one last look at the house.

I think to myself, "Yes this is my dream house, My dream house."

2 tháng 5 2017

-Bạn nên gửi câu hỏi ở môn Ngữ Văn

-Lần sau bạn nên viết chữ có dấu để mn dễ đọc=>dễ giúp

26 tháng 12 2018

3.Một mảnh đất hình Chữ nhật có chu vi là 220m chiều bằng 5/6 chiều dài.Người ta dùng 1/5. Diện tích mảnh vườn trồng đu đủ.Tính diện tích trồng đu đủ

2 tháng 12 2021

lên gg cho nhanh, muốn nhiều người trả lời thì học viết dấu đi 

Đấu tranh cho một thể giới hoà bình là một bức thông điệp của lương tri, nó thức tinh con người ớ cả hai phía, phía bảo vệ sự sống như bảo vệ con ngươi của mất mình, phía đối lập tự bịt mắt mình lao vào bóng tối của cái chết như những con thiêu thân điên cuồng, quái gô. Bức thông điêp này vừa như một ranh giới để phân chia vừa tạo ra sức hút hai chiều cả từ hai cực âm dương của nó. Từ trường rất rộng đến mức vô hạn có khả năng quy tụ mọi lớp người, mọi quốc gia, mọi màu da tiếng nói để không một ai trên trái đất này có thể dửng dưng xem mình là người ngoài cuộc.

Là một văn bản chính luận - thời sự, nó đề cập đến một vấn đề cấp bách, bức thiết cả tầm vĩ mô bao trùm lên tất cả mọi vấn đề mà so với nó thì sự quan tâm không thể ngang bằng. Bởi sự sống của loài người đang bị đe doạ từng phút, từng giây. Bố cục của bài văn có thể chia làm ba phần : cảnh báo nguy cơ huỷ diệt ; sự phi lí và tốn kém của cuộc chạy đua ; nhiệm vụ ngãn chặn, xoá bỏ nguy cơ của loài người trên trái đất. Bố cục rạch ròi ấy được kết hợp với các yếu tố dặc thù của kiểu văn nghị luận tạo nên một hiệu quả không nhó đối với trí tuệ và tình cảm của người đọc, nguời nghe.

1. Nguy cơ về cái chết đang de doạ đối với toàn nhân loại.

Trước hết nhà văn xác định cụ hể một toạ độ chết bằng những khái niệm không trừu tượng mơ hồ. Trả lời che câu hỏi "Chúng ta đang ớ đâu ?" là một tình thế xuyên quốc gia, vì hiểm hoạ eủa hơn 50 nghìn đầu đạn hạt nhân không tập trung ở một quốc gia nào, nó "đã được bố trí khắp hành tinh". Nguy cơ ấy vừa mở rộng đến phạm vi toàn cầu, vừa thắt lại ở thời gian từng giờ từng phút. "Hôm nay ngày 8-8-1986" giống như một tích tắc hiểm nguy mà đường dây cháy chậm dang nhích gần cái chết. Cách tác động trực tiêp này làm cho tất cả những người đang sống và yêu quý sự sống không còn có thể thờ ơ. Thay thế cho những luận điểm, những khái niệm thường vốn chung chung là những con số, những con số tuy vô cảm, vô tri nhưng nó có những tiếng nói riêng, có cách nói riêng tác động tới những miền nhạy cảm nhất của con người (cả thính giác, thị giác, xúc giác,...).

Vẫn là những con số lạnh lùng, nhưng sự nâng cấp đối với nguy cơ có tác dụng củng cố cái ấn tượng ban đầu. Hậu quả của 50 nghìn đầu đạn hạt nhân ấy là gì ? Là tương đương với 4 tấn thuốc nổ. Là gì nữa, là sẽ làm biến hết thảy "không phải là một lần mà là mười hai lần" mọi dấu vết của con người trên trái đất, thậm chí "tất cả các hành tinh đang xoay quanh mặt trời, cộng thêm bốn hành tinh nữa..." nghĩa là sự huỷ diệt mà con người không thể nào tưởng tượng nổi sẽ xảy ra. Các biện pháp quy đổi khái niệm từ con số đến con số, kết hợp với sự nâng cấp mỗi lúc một rộng ra có tác dụng như một tiếng còi báo động cho con người khi thần chết đến gần, một thứ thần chết của thời hiện đại.

Tính hình tượng trong đoạn văn chính luận gây một ấn tượng có hiệu quả bất ngờ, có sức ám ảnh không nguôi, ấy là thanh gươm Đa-mô-clét. Điển tích ấy lấy từ thần thoại Hi Lạp này có một nghĩa tương đương với một hình tượng tương đương trong thành ngữ Việt Nam : "Ngàn cân treo sợi tóc". "Sợi lông đuôi ngựa" ở hình ảnh thứ nhất, "sợi tóc" trong hình ảnh thứ hai chuyên chở một nỗi hồi hộp, lo âu về cái chết ghê gớm có thể xảy ra trong thực tế không lường trước được bất cứ lúc nào. Sức ám ảnh của nó thật không nguôi đối với con người còn lương tri, nó sẽ đi vào từng bữa ăn, giấc ngủ, từng ngóc ngách nỗi niềm, nó tạo nên một tình thế bất an trong tâm tưởng.

Biện pháp lặp từ và lặp cấu trúc câu có tác dụng nhấn mạnh và phối hợp với hành văn châm biếm, đả kích sâu cay lập lờ hai mặt tạo nên một giọng văn đa chiều vừa diễn tả một hiểm hoạ khách quan, vừa biểu hiện thái độ chủ quan của người viết: "không có một ngành khoa học hay công nghiệp nào...", "không có một đứa con nào..." là một cách nói hoàn toàn có dụng ý. Mỉa mai thay khi nhà văn nhận ra cái mặt trái của tấm huân chương. Khoa học hay tài năng đều là những điều đáng quý. Nhưng khi khoa học mà không gắn với lương tri thì nó sẽ là tội ác đối với loài người. Tính chất hai mặt này của văn minh công nghiệp và khoa học tự nhiên đã tạo ra một khoảng trống đáng sợ: vùng tâm linh nhân ái của con người.

2. Sự vô lí và sự tốn kém phi lí trong cuộc chạy đua vũ trang hạt nhân

Lí trí con người gắn liền với sự khôn ngoan vì lợi ích của chính con người. Lợi ích của con người, có gì cao hơn sự sống, là tránh được nguy cơ nghèo đói, bệnh tật, dốt nát,... đó là sự sống tối thiểu. Điểu phi lí là những vấn để nhân đạo ấy nằm trong tầm tay của con người (nhất là ở bộ phận giàu có nói riêng), nhưng trong thực tế, nó đã lọt ra ngoài tầm tay, nó không nằm trong vòng ngắm của con người, nhất là những người có khả năng thay đổi nó.

Sự tốn kém phi lí ấy được tác giả diễn đạt khá công phu. Từ một mệnh đề khái quát, liên tục được chứng minh, bằng cả trí tuệ và tấm lòng người viết. Mệnh đề khái quát ấy là "việc bảo tồn sự sống trên trái đất ít tốn kém hơn là "dịch hạch" hạt nhân. Nghĩa là cán cân công lí đã mất đi sự thăng bằng, nó đang nghiêng hẳn về một phía : phía bất công và phi lí, là "đi ngược lại lí trí" tối thiểu cần phải có ở con người. Phương pháp tư duy theo kiểu so sánh là đối chọi những con số với những con số, con số của "dịch hạch" hạt nhân với con số hồi sinh cho chính con người từ cái chết sinh học : 100 tỉ đô la cho 500 triệu trẻ em trong chương trình UNICEF chưa bằng chi phí cho 100 máy bay ném bom và 7 nghìn tên lửa vượt đại châu của Mỹ, 1 tỉ người khỏi bệnh sốt rét chưa bằng cái giá của 10 chiếc tàu sân bay. Sự cần thiết cung cấp thực phẩm cho 575 triệu người thiếu dinh dưỡng chỉ tốn kém không bằng 149 tên lửa MX... Việc, lặp lại các ví dụ vừa diễn tả một chân lí hiển nhiên về sự tốn kém đến kì quặc của những cái đầu méo mó, vừa có sức tố cáo không cần lời tố cáo đối với những kẻ phạm nhân đáng bị cả loài người kết án. Hơn thế nữa, nó được kết hợp với một giọng điệu trữ tình thể hiện bằng những cụm từ như : "chỉ gần bằng", "cũng đủ", "đủ tiên",... vừa thể hiện sự mong muốn khát khao vừa oán giận căm hờn nghĩa là cùng một lúc yêu thương những người cần được chăm sóc, cưu mang với lên án kẻ tội đổ của thời đại.

Biện pháp chốt lại ở cuối phần này vừa như một sơ kết, vừa như mở rộng ra, nâng cao hơn tầm tội ác của kẻ thù. Bởi "không những đi ngược lại lí trí con người mà đi ngược lại cả lí trí tự nhiên". Lí trí con người có thiên tính, lí trí tự nhiên cũng có nhân tính bởi nó chắt chiu cần mẫn cho cái đẹp mà bao nhiêu thiên niên kỉ đã được vun xới nâng niu. Những con số 180 triệu năm, 380 triệu năm,... là những định lượng vô bờ bến để sự sống thăng hoa, để con bướm bay, hoa hồng nở, để "con người mới hát được hay hơn chim và mới chết vì yêu". Quả thật, nó là một kì công hơn kim tự tháp Ai Cập hàng triệu lần. Nhưng oái oăm thay chỉ cần bấm nút một cái, tất cả trở lại con số 0 ban đầu vô nghĩa. Sự vô lí, nghịch lí của việc chạy đua vũ trang bị truy kích từ nhiều phía đối với nhiéu cấp độ cả chiều rộng và chiều sâu, cả thực tế và đạo lí. Trong đó điểu vô lí, nghịch lí nhất (tuy không được nói ra) là : kẻ huỷ diệt con người trên trái đất là kẻ tự đào huyệt chôn mình mà những kẻ quá điên cuồng đã không tự biết.

1 tháng 10 2019

Trong muôn vàn điều tốt đẹp mà cuộc đời mang lại cho mỗi người có lẽ hòa bình chính là món quà vô giá nhất. Vậy hòa bình là gì? Nó có ảnh hưởng như thế nào tới mỗi con người? Hòa bình là trạng thái bình yên, không có bạo loạn hay xung đột quân sự. Chỉ khi có được hòa bình, con người mới có thể sống trong điều kiện tốt nhất, không phải chịu nỗi đau mất mát, chia li như trong chiến tranh và thoải mái theo đuổi đam mê của riêng mình. Đó cũng chính là lí do tại sao trên thế giới hiện nay luôn có những tổ chức, cá nhân đấu tranh không ngừng nghỉ vì một nền hòa bình bền vững cho tất cả các quốc gia và vùng lãnh thổ. Kailash Satyarthi – nhà vận động chống nạn bóc lột trẻ em ở Ấn Độ, Malala Yousafzai – cô bé 17 tuổi dám đối đầu với Taliban để giành lại bình yên cho vùng thung lũng Swat, Pakistan, Tổng thống Mexico với nỗ lực không ngừng nghỉ trong công cuộc hòa giải dân tộc,… Điều tốt đẹp mà hòa bình mang lại có lẽ không thể nào phủ nhận được. Vậy nhưng tại sao trên thế giới luôn có những cuộc xung đột vũ trang. Phải chăng vì muốn bành trướng thế lực, vì lợi ích cá nhân của một nhóm người. Dù là gì thì cuối cùng nỗi tang thương vẫn sẽ là những người dân vô tội. Vậy tại sao mỗi cá nhân không hòa mình trong một sức mạnh chung hướng đến hòa bình cho mỗi quốc gia dân tộc. Muốn vậy trước hết chúng cần sống yêu thương, xóa bỏ nghi kị cũng như chủ nghĩa cá nhân để cùng chung tay xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Bởi đúng như Ralph Waldo Emerson từng nói: “Hòa bình không thể đạt được qua bạo lực, nó chỉ có thể đạt được qua sự thông hiểu”

25 tháng 12 2016

cuộc sống ai mà chẳng có ước mơ bạn nhỉ ! với tôi ước mơ đơn giản lắm ,đó là được một lần leo lên đỉnh núi Bạch Mã .Đứng từ xa ,cảm nhận mọi vể đẹp của thiên nhiên ,cuộc sống xung quanh mình .Để thấy được cuộc đời này luôn có những điều tuyệt vời đón cờ ta .ước mơ đó của tôi liệu có đơn giản không bạn ,tôi có đủ lòng kiên nhẫn để có thể leo lên được hét ngọc núi hay không ? tôi yêu núi Bạch Mã và tôi yêu cả chính ước mơ của mình.

10 tháng 11 2017

"Không thày đó mày làm nên" câu nói thể hiện rất rõ công ơn của thầy cô đối với mỗi người chúng ta. Với tôi cũng thể, người giáo viên khiến tôi có nhiều kỉ niệm sâu sắc nhất đó là thầy Huy, Thầy chủ nhiệm của tôi hồi lớp 8. Tôi lớp 8, cái tuổi tôi mang trong mình sự ngông cuồng, sự ương bướng của chàng trai trẻ. Tôi bỏ bê học hành, theo lũ bạn đi chơi hết nơi này đến nơi khác, đánh nhau, trêu đùa, ăn trộm văt... Từ một đứa hiền lành ngoan ngoãn, tôi trở thành một đứa bé hư, không coi trời cao đất dày ra gi. Cha mẹ tôi buồn lắm, Thầy Huy cũng rất buồn. Nhưng chính thầy đã cố gắng kéo tôi lại, khuyên bảo tôi, đưa tôi ra khỏi vũng bùn xã hội, Thầy uốn nắn, chỉ bảo tôi, giúp tôi vượt qua khó khăn, để trở thành một đứa trẻ ngoan và bản lĩnh như ngày hôm nay

24 tháng 11 2017

Không thày đó mày làm nên" câu nói thể hiện rất rõ công ơn của thầy cô đối với mỗi người chúng ta. Với tôi cũng thể, người giáo viên khiến tôi có nhiều kỉ niệm sâu sắc nhất đó là thầy Huy, Thầy chủ nhiệm của tôi hồi lớp 8. Tôi lớp 8, cái tuổi tôi mang trong mình sự ngông cuồng, sự ương bướng của chàng trai trẻ. Tôi bỏ bê học hành, theo lũ bạn đi chơi hết nơi này đến nơi khác, đánh nhau, trêu đùa, ăn trộm văt... Từ một đứa hiền lành ngoan ngoãn, tôi trở thành một đứa bé hư, không coi trời cao đất dày ra gi. Cha mẹ tôi buồn lắm, Thầy Huy cũng rất buồn. Nhưng chính thầy đã cố gắng kéo tôi lại, khuyên bảo tôi, đưa tôi ra khỏi vũng bùn xã hội, Thầy uốn nắn, chỉ bảo tôi, giúp tôi vượt qua khó khăn, để trở thành một đứa trẻ ngoan và bản lĩnh như ngày hôm nay

16 tháng 9 2017

Bạn tham khảo nhé

Ai rong chúng ta cũng có ước mơ,phải vậy không các bạn?Tôi cũng vậy trong tôi cũng có ước mơ của riêng mình. Có nhiều bạn thì ước mơ được làm bác sĩ kĩ sư luật sư nhà thiết kế thời trang... .Những ước mơ của tôi lại muốn trở thành cô giáo.Tôi có ước mơ như vậy là vì tôi cảm thấy nghề giáo rất hay.Nó mang lại được niềm tri thức cho con người cho con người những sáng tạo mới mẻ.Có phải có người nói học là vui học là bổ ích thì nó đúng là như vậy đó.Các bạn có biết không khi tôi bước chân lên cấp 2 cũng là lúc tôi thấy việc học rất quan trong(trong khi đang học cấp 1 tôi cũng đã thấy vậy rồi).Lên cấp 2 tôi được tiếp xúc với các thầy cô giáo.Họ luôn mang lại cho tôi những kiến thức mà tôi chưa có và cung cấp thêm cho tôi những kiến thức tôi đã có.Tôi yêu nghề giáo vì tôi thấy nó rất quan trong với con người .Tôi thấy nó chính là động lực để tôi có thể cố gắng nữa và nhiều hơn nữa .Các bạn thấy đấy ước mơ chính là độnglực thúc đẩy chúng ta tiến tới một tương lai rất đẹp.

Mình chỉ viết đến đó thôi haha