K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 1 2019

D từ : Anh Rooc , anh ấy,
Đtừ :Lĩnh,mang,ngủ,gối đầu 

Ttừ :  thích

 Thường thường thì người ta hay chia sẻ nỗi buồn cùng với người khác nhưng hôm nay mk sẽ chia sẻ niềm vui dở hơi này với các bạn nhé.Chuyện là thế này: Hôm nọ khối mk xảy ra một vụ đánh với lại ru đẩy nhau . Nhưng các bạn biết tại sao nó lại đánh nhau ko . Tất cả là do mk với đứa bạn thân của mk đấy.Đầu đuôi sự việc là thế này:''Hôm ấy , mk bị cái thằng Duy Anh dở hơi ,...
Đọc tiếp

 Thường thường thì người ta hay chia sẻ nỗi buồn cùng với người khác nhưng hôm nay mk sẽ chia sẻ niềm vui dở hơi này với các bạn nhé.Chuyện là thế này:

 Hôm nọ khối mk xảy ra một vụ đánh với lại ru đẩy nhau . Nhưng các bạn biết tại sao nó lại đánh nhau ko . Tất cả là do mk với đứa bạn thân của mk đấy.Đầu đuôi sự việc là thế này:''Hôm ấy , mk bị cái thằng Duy Anh dở hơi , ngáo đá học cùng lớp trêu , xong rồi mk lấy quyển sách cuộn tròn lại chạy đi đánh nó nhưng mk vừa ra đến cửa lớp thì nó sợ vãi cớt luôn rồi chạy lại ôm cổ thằng Nhật bên lớp khác , Thằng Nhật nó đéo thở được vì thằng Duy Anh nó ôm chặt quá thằng Nhật mới đẩy thằng duy anh xuống sàn nhưng nó vẫn đứng dậy cố ôm hai ba lần liền chặt lắm ý . Thế là Nhật mới đẩy nó ra rồi tát cho nó 1 cái thật đau nhưng thằng Duy aNH nó vẫn  tát lại rồi Nhật nổi điên nói''Mày thích đánh nhau à'' nói hai hay ba câu gj gj đấy nhưng nói nhiều lắm. bọn nó cứ đẩy nhau đi đẩy nhau lại cúa thằng nọ rồi đến thằng kia đập lưng vào lan can trước lớp ế.đập mạnh lắm ý thế mà nó ko đau mk mà như thế có mà gãy sống lưng rồi nhưng bọ nó thì khỏe vaixcl ko chảy một giọt nước mắt nào vì đau, khâm phục quá đi mất nhất là thằng nhọt dở dồ đó.Rồi thằng Phong lớp mk chạy đến can ngăn thằng Nhật thì dừng lại rôi nhưng Thằng Duy Anh vẫn sán đến đánh nó. Và kết quả là bị thầy hiệu trưởng hay cô giáo chủ nhiệm nhìn thấy ý mk ko rõ lắm.cuối cùng cả hai thằng bị viết bảng tường trình , thế thôi xong đọc cho cả lớp nghe . Lúc đầu mk tưởng chỉ có thằng Duy anh bị viết thôi vì nó có lỗi trước chứ đâu phải là Nhật đâu, cái thẳng duy anh đấy hồi học tiểu học ngồi cùng mk đã bao lần bị cô giáo cho viết kiểm điểm rồi gọi bố mẹ lên rồi ý , khoảng hơn chục lần đó ,nó ném đá vào đầu con người ta chảy máu.Cô giáo trung học cơ sở bảo là lần sau cậu mà mắc lỗi như thế thì bj hạnh kiểm yếu và ko cho đi học đội tuyển Toán nữa dù có học giỏi chăng mấy . rồi cô bảo là về nói với bố mẹ Duy anh chưa , nó bảo rồi thưa cô . Bố mẹ nó bảo là cho khéo mà cho mày về trường làng ko cho học trường huyện chuyên nữa đâu . Nhưng mk nghĩ một đứa h/s mất dạy như nó thì có về trường nào thì người ta cũng chẳng bao giờ chấp nhận một đứa học sinh như nó đâu. Còn thăng Nhật thì nó dễ tính hơn , ko bố láo như duy anh .mk cũng có lần học cùng nó hồi mầm non và tiểu học rồi xong nó chuyển đi hai ba bốn trường nên biệt tích nó luôn.

1
21 tháng 1 2022

Nghe chuyện của bn thì mk nói luôn là ở đây ai cũng có lỗi. Nếu bạn Duy Anh bắt nạt bạn thì bạn có thể dọa thôi chứ đừng cầm sách thật. Hoặc có thể nói với cô.  

Nhac tình yêu giải trí nha mn :D kakakaVà nó lại...Bước bước đều bướcBước bước bước đều bướcVà nó lại...Bước bước đều bướcBướcMỗi bước chân mà nó đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.Và ánh đèn đường là thứ duy nhất để nó thấy được bước chân trong đêmChỉ duy nhất là nó và bóng của mình không kém và không thêmỞ trong đầu là những hình ảnh của vài hôm trước...
Đọc tiếp

Nhac tình yêu giải trí nha mn :D kakaka

Và nó lại...
Bước bước đều bước
Bước bước bước đều bước
Và nó lại...
Bước bước đều bước
Bước
Mỗi bước chân mà nó đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.

Và ánh đèn đường là thứ duy nhất để nó thấy được bước chân trong đêm
Chỉ duy nhất là nó và bóng của mình không kém và không thêm
Ở trong đầu là những hình ảnh của vài hôm trước nó cầu mong quên
Để điếu thiếu ở giữa bờ môi nó bước đều bước và xông lên
Đi ngang qua ngôi nhà của nó ngôi nhà từ lúc thuở nhỏ
4 cửa sổ 3 phòng ngủ 2 mẹ con và chiếc cửa đỏ
Nó dừng vài giây lấy vài hơi tiến lại gần trong ngậm ngùi
Có một cảm giác nó hoàn toàn khác khi nó biết đây là lần cuối
Và nó bỏ tay vào trong túi lấy 1 lá thư nhỏ tí
Lá tâm thư nó viết hồi chiều vội đặt xuống rồi bỏ đi
Bìa thư ghi gửi cho mẹ từ 1 thằng con bất hiếu
Dù thế nào thì xin hãy nhớ con trai mẹ yêu mẹ rất nhiều
Và từ khi nào thì nó cũng chẳng hay
Trên 2 hàn mi giọt nước mắt nó lăn chảy
Răng nó cắn chặt lưỡi nó có vị đắng cay
Nó chỉ còn biết nhắm nghiền đôi mắt và phóng thật nhanh 2 cẳng chạy.

Và nó lại...
Bước bước đều bước
Mỗi bước chân mà nó đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.

Alo em ở đâu em đang làm gì đó
Hỏi thế thôi chứ anh cũng chẳng quan tâm điều đó
Anh đã cố đã cố rất nhiều chỉ để quên đi chuyện đó
Nhưng địt con mẹ anh vẫn không tin những việc em đã làm vì nó
Có phải là lỗi của anh đi làm từ 8 giờ sáng tới chiều tà?
Lỗi của anh khi luôn chiều chuộng mọi điều em muốn không kêu ca?
Là lỗi của anh vì em luôn luôn tôn thờ những món vật kiêu sa?
Hay lỗi của anh không có khả năng để mua cho em thật nhiều quà?
Mà em à anh lại ghé sang nhà của em vào chiều qua
Nhắc em nhớ em vẫn còn giữ quả tim của anh chưa chịu trả
Những lại thôi vì anh biết tất cả lời nói không hiệu quả
Bước Đều Bước lyrics on ChiaSeNhac.vn
Và cuộc gọi này đơn giản chỉ để anh nói với em 1 điều là
Anh mong em vui được ở cạnh bên tình yêu mà em vừa mới có
Anh mong em đang nắm chặt bàn tay cái nơi em đến cùng với nó
Anh mong em biết tất cả anh làm đều là do em gây ra
Còn về phần anh? Anh đang đi đến nơi để gánh nhận hậu quả.

Và anh lại...
Bước bước đều bước
Mỗi bước chân mà anh đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.

Gần cả đêm đã đến nơi chân của tao cũng mỏi
Và câu chuyện kết thúc ở đây thì có vẻ đúng rồi
Lê đôi chân bước vài bước cuối cùng vào trong đồn cảnh sát
Cảm giác còng tay đến ngay thật mau khi mày thú nhận vừa phạm án
"Mọi người không cần tốn công sức tôi chuẩn bị đầy đủ rồi
Trong túi quần tôi là cuộn băng ghi rất rõ lời thú tội
1 xác nam 1 xác nữ và hung khí ở trong nhà
Xác nữ sẽ thiếu đi mất quả tim vì tôi đã ăn nó hôm qua."

0
nhạc hay phết Và nó lại...Bước bước đều bướcBước bước bước đều bướcVà nó lại...Bước bước đều bướcBướcMỗi bước chân mà nó đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.Và ánh đèn đường là thứ duy nhất để nó thấy được bước chân trong đêmChỉ duy nhất là nó và bóng của mình không kém và không thêmỞ trong đầu là những hình ảnh của vài hôm trước nó cầu mong quênĐể...
Đọc tiếp

nhạc hay phết 

Và nó lại...
Bước bước đều bước
Bước bước bước đều bước
Và nó lại...
Bước bước đều bước
Bước
Mỗi bước chân mà nó đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.

Và ánh đèn đường là thứ duy nhất để nó thấy được bước chân trong đêm
Chỉ duy nhất là nó và bóng của mình không kém và không thêm
Ở trong đầu là những hình ảnh của vài hôm trước nó cầu mong quên
Để điếu thiếu ở giữa bờ môi nó bước đều bước và xông lên
Đi ngang qua ngôi nhà của nó ngôi nhà từ lúc thuở nhỏ
4 cửa sổ 3 phòng ngủ 2 mẹ con và chiếc cửa đỏ
Nó dừng vài giây lấy vài hơi tiến lại gần trong ngậm ngùi
Có một cảm giác nó hoàn toàn khác khi nó biết đây là lần cuối
Và nó bỏ tay vào trong túi lấy 1 lá thư nhỏ tí
Lá tâm thư nó viết hồi chiều vội đặt xuống rồi bỏ đi
Bìa thư ghi gửi cho mẹ từ 1 thằng con bất hiếu
Dù thế nào thì xin hãy nhớ con trai mẹ yêu mẹ rất nhiều
Và từ khi nào thì nó cũng chẳng hay
Trên 2 hàn mi giọt nước mắt nó lăn chảy
Răng nó cắn chặt lưỡi nó có vị đắng cay
Nó chỉ còn biết nhắm nghiền đôi mắt và phóng thật nhanh 2 cẳng chạy.

Và nó lại...
Bước bước đều bước
Mỗi bước chân mà nó đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.

Alo em ở đâu em đang làm gì đó
Hỏi thế thôi chứ anh cũng chẳng quan tâm điều đó
Anh đã cố đã cố rất nhiều chỉ để quên đi chuyện đó
Nhưng địt con mẹ anh vẫn không tin những việc em đã làm vì nó
Có phải là lỗi của anh đi làm từ 8 giờ sáng tới chiều tà?
Lỗi của anh khi luôn chiều chuộng mọi điều em muốn không kêu ca?
Là lỗi của anh vì em luôn luôn tôn thờ những món vật kiêu sa?
Hay lỗi của anh không có khả năng để mua cho em thật nhiều quà?
Mà em à anh lại ghé sang nhà của em vào chiều qua
Nhắc em nhớ em vẫn còn giữ quả tim của anh chưa chịu trả
Những lại thôi vì anh biết tất cả lời nói không hiệu quả
Bước Đều Bước lyrics on ChiaSeNhac.vn
Và cuộc gọi này đơn giản chỉ để anh nói với em 1 điều là
Anh mong em vui được ở cạnh bên tình yêu mà em vừa mới có
Anh mong em đang nắm chặt bàn tay cái nơi em đến cùng với nó
Anh mong em biết tất cả anh làm đều là do em gây ra
Còn về phần anh? Anh đang đi đến nơi để gánh nhận hậu quả.

Và anh lại...
Bước bước đều bước
Mỗi bước chân mà anh đang đi cứ như đã sắp đặt từ trước.

Gần cả đêm đã đến nơi chân của tao cũng mỏi
Và câu chuyện kết thúc ở đây thì có vẻ đúng rồi
Lê đôi chân bước vài bước cuối cùng vào trong đồn cảnh sát
Cảm giác còng tay đến ngay thật mau khi mày thú nhận vừa phạm án
"Mọi người không cần tốn công sức tôi chuẩn bị đầy đủ rồi
Trong túi quần tôi là cuộn băng ghi rất rõ lời thú tội
1 xác nam 1 xác nữ và hung khí ở trong nhà
Xác nữ sẽ thiếu đi mất quả tim vì tôi đã ăn nó hôm qua."

4

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

20 tháng 3 2020

chời ơi là chời đất ơi làđất tôi lay ông ,ông đừng đăng linh tinh nữa 

câu 1: đọc đoạn trích trả lời câu hỏi'' sao anh không về chơi.... chữ điền" giải thích ý nghĩa câu hỏi mở đầu bài thơ " sao anh không về chơi thôn vĩ"a) xác định phép điệp trong đoạn thơ và nêu hiệu quả nghệ thuật mà nó mang lại?b) cảm nhận tình cảm nhà thơ đối với mảnh đất và con người thôn vĩ?câu 2: đọc đoạn trích trả lời câu hỏi" gió theo...tối nay"a) đoạn trích trên từ bài thơ nào? nêu hoàn...
Đọc tiếp

câu 1: đọc đoạn trích trả lời câu hỏi'' sao anh không về chơi.... chữ điền" giải thích ý nghĩa câu hỏi mở đầu bài thơ " sao anh không về chơi thôn vĩ"

a) xác định phép điệp trong đoạn thơ và nêu hiệu quả nghệ thuật mà nó mang lại?

b) cảm nhận tình cảm nhà thơ đối với mảnh đất và con người thôn vĩ?

câu 2: đọc đoạn trích trả lời câu hỏi" gió theo...tối nay"

a) đoạn trích trên từ bài thơ nào? nêu hoàn cảnh sáng tác bài thơ?

b) nêu đại ý của đoạn trích?

c) giải thích ý nghĩa câu thơ " gió theo lối gió, mây đường mây"?

d) biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích là gì? nêu biện pháp tu từ đó?

câu 3: đọc đoạn trích trả lời " mơ khách đường xa.... ai biết tình ai có đậm đà"

a) đoạn trích thuộc tác phẩm nào nêu xuất xứ tác phẩm

b) đại ý của đoạn trích là gì?

c) cách sử dụng phép điệp ngữ của tác giả trong câu thơ" mơ khách đường xa, khách đường xa" gợi lên hình ảnh gì?

d) ở đây có thể được thể hiện theo những cách suy nghĩ nào? ( giúp mình với)

1
24 tháng 5 2022

đưa đoạn trích lên để mn dễ trl nha

3 tháng 3 2019

Hướng dẫn giải:

- Chi tiết trong truyện có tác dụng gây cười là :

Lời tả của Tèo về con gà trống và lời tả của Na về con gà mái. Đặc biệt câu nói của Na phần cuối truyện đã trị được tính khoác lác của Tèo.

PHẦN 1 : TIẾNG CHIM LỢN– Từ xa xưa , chim lợn được biết đến là loài chim mang lại điều xui xẻo cho gia chủ mỗi khi nó cất tiếng kêu tại nhà ai đó , người ta cho rằng chim lợn là sứ giả cõi âm , mỗi khi nó kêu thì chắc chắn có người chết . Cái suy nghĩ ấy ăn sâu vào tiềm thức của nhiều người, đặc biệt tại các vùng nông thôn .Quê tôi là một vùng đồng bằng Bắc Bộ , nơi tôi sinh...
Đọc tiếp

PHẦN 1 : TIẾNG CHIM LỢN

– Từ xa xưa , chim lợn được biết đến là loài chim mang lại điều xui xẻo cho gia chủ mỗi khi nó cất tiếng kêu tại nhà ai đó , người ta cho rằng chim lợn là sứ giả cõi âm , mỗi khi nó kêu thì chắc chắn có người chết . Cái suy nghĩ ấy ăn sâu vào tiềm thức của nhiều người, đặc biệt tại các vùng nông thôn .

Quê tôi là một vùng đồng bằng Bắc Bộ , nơi tôi sinh ra và lớn lên là một cái thôn nhỏ được bao quanh bởi rừng già và sông suối , cuộc sống của bà con chủ yếu là canh tác nông nghiệp , tuy có phần nghèo khó nhưng cuộc sống nhìn chung là êm đềm và thanh bình lắm . Thôn tôi có tên là thôn Đầm , vì giữa thôn có cái đầm to lắm , chả biết nó có từ bao giờ , các cụ kể lại thì nó đã có từ khi các cụ còn nhỏ , chiến tranh bị bom đạn cày xới , không ít lần bom rơi xuống cái đầm ấy , nổ tung toé , cứ mỗi lần như thế cái đầm lại to hơn , nước lúc nào cũng đầy nhưng đặc biệt nó lại không trong mà đen sẫm một màu nhưng lại không có mùi hôi .

📷

Trưởng thôn , bác Thành , bác ấy năm nay đã ngoài 60 , bác ở một mình trong căn nhà giữa xóm , gần cái đầm nước lớn , vợ bác mất sớm , các con bác đứa lớn đi làm ở Hà Nội , đứa nhỏ mới lấy chồng tận mạn Lai Châu , không hay về nhà , bác cứ lủi thủi một mình như vậy cũng đã lâu lắm rồi . Chuyện kể ra thì cũng chẳng có gì nếu như không xảy ra cái sự lạ ngày hôm đó .
Buổi sáng tinh mơ ngày hôm đó , khi mọi người còn chưa thức , bác Thành đang ngủ thì có tiếng đập cửa ình ình kèm tiếng người gọi thất thanh

– Bác Thành ơi , dậy …dậy mau đi mà xem kìa , chết người rồi , nhanh … Nhanh bác ơi !

Bác Thành vội vàng ra mở cửa , hỏi gấp
– Có chuyện gì thế , mới sáng sớm mà ầm ĩ thế cô Hoa , ai chết ? Chết ở đâu ? Sao lại chết ?
Cô Hoa lắp bắp
– Thằng Hoan , thằng Hoan chết rồi bác ạ , người ta vừa đưa về , mọi người đang ở nhà nó đông lắm , bác đến nhanh đi bác !

Không tiện hỏi gì thêm , bác Thành vớ lấy cây đèn pin mà cùng cô Hoa đi thẳng đến nhà Hoan , nhà Hoan ở cuối xóm , lúc đến đã thấy mọi người tụ tập đông lắm , người ra kẻ vào phụ giúp , cũng có kẻ đứng chỉ trỏ to nhỏ nói chuyện . Thấy bác đến mọi người bảo nhau tránh ra để bác đi vào , vào đến cửa thì một cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt khiến bác bàng hoàng .
Trong nhà , giữa cái chiếu trải ở giữa nhà là thằng Hoan , à không , nói đúng hơn là những gì còn lại của thằng Hoan được đặt ở giữa cái chiếu trải giữa nhà . Cảnh tượng ấy hãi hùng đến mức giờ kể lại bác Thành vẫn thấy sợ . Cái thân xác nó gần như bị xẻ làm đôi , trái tim bị móc ra bị cái gì đó ăn mất, hai con ngươi lòi ra bên ngoài hốc mắt , ruột gan phèo phổi lòi cả ra , trương phình lên , bốc mùi tanh hôi , cái miệng bị xé rách đến mang tai , nhìn kinh dị lắm , vài người yếu bóng vía thì ôm miệng nôn thốc nôn tháo , có người thì ngất tại chỗ , bố mẹ thằng Hoan đang khóc ngất lên ngất xuống khi thấy con mình như thế . Vợ thằng Hoan thì ngất ngay khi thấy thân xác của chồng , đứa con gái mới 6 tuổi thì khóc nấc lên gọi bố . Nhìn cảnh tượng ấy ai cũng mủi lòng xót thương , có người không cầm được mà khóc to lên .
Nói về gia đình thằng Hoan , là một gia đình thuần nông , Hoan là anh cả , ở với bố mẹ già và vợ con , Hoan mới xin được làm bảo vệ ở một công ty trên thị trấn , hay đi sớm về khuya để kiếm tiền lo cho gia đình . Lúc tối anh gọi về báo cho vợ là hôm nay anh trực đêm nên gần sáng mới về , bảo vợ con ngủ trước .
Cô vợ cho con ngủ xong nhưng không tài nào ngủ được , lòng nóng như lửa đốt , tâm trạng tự nhiên bất an lo lắng , bồn chồn khó chịu , cô cảm thấy sợ hãi vì lần gần nhất cô có cảm giác này là lần bố cô bị tai nạn bất ngờ mà qua đời . Ruột gan nóng bừng cô bước xuống giường , đến bên bàn thờ gia tiên thắp nén nhang cầu xin gia tiên phù hộ , cô chưa kịp đốt nhang thì bố chồng lên tiếng
– Sao giờ con còn chưa ngủ ? Con đang định làm gì thế ?
Cô đáp :
– Bố chưa ngủ ạ ? Con thấy ruột gan nóng bừng không tài nào ngủ được nên ra đây định thắp nhang xin gia tiên phù hộ .
Ông Hoàn , bố anh Hoan lại nói
– Bố với mẹ con cũng thế , cảm thấy bất an quá , không biết có chuyện gì xảy ra không . Bố cũng đang định thắp nhang xin gia tiên phù hộ đây , thôi con đưa đây bố thắp cho.
Cô vợ đứng lùi lại cho bố chồng đốt nhang , lạ thay nén nhang vừa cắm xuống thì bùng cháy dữ dội , trong nhà , con bé con hết toáng lên gọi bố . Chị vợ chạy vào dỗ con , con bé nước mắt lăn dài nói mơ thấy bố máu me đầy mình đứng ở cửa sổ thò tay vào định ôm nó , nó sợ quá hét toáng lên thì mẹ chạy vào .
Chưa hết , ngoài cây nhãn , tiếng con chim lợn kêu to , rõ ràng từng tiếng trong cái không gian đặc quánh làm cho con người ta khó thở lại càng thêm căng thẳng . Ông Hoàn giục con đi ngủ và trấn an rằng không có chuyện gì đâu .
Cả nhà vừa tắt đèn được một lúc thì có người gọi cửa
– Bác Hoàn , chị Thoan ơi , anh Hoan … Anh Hoan chết rồi !

Câu nói ấy khiến cả nhà sửng sốt , chưa kịp định thần thì người ta khiêng anh Hoan vào đến cổng , ánh đèn vừa được bật sáng lên thì chị Thoan ngất ngay tại chỗ khi thấy cảnh tượng hãi hùng kinh khiếp ấy , con bé con cũng chạy theo ra ngoài nhìn thấy bố nó tái mặt rồi khóc ré lên . Mọi người cũng kéo đến , người thì phụ giúp ma chay , người đi gọi bác trưởng thôn . Mọi chuyện sau đó thì mọi người đều đã biết .

Bác Thành vẫn đứng đờ người như chưa tin vào mắt mình , bác đứng im Như pho tượng chả thốt lên được từ nào , tiếng khóc rấm rức vẫn vang lên não nề thê lương và ảm đạm . Khi mọi người còn chưa kịp qua cơn sang chấn thì trên cây nhãn , tiếng con chim lợn lại vang lên ghê rợn , có người cầm đá ném thì nó vỗ cánh bay đi , lúc nó bay qua liếc ánh mắt nhìn mọi người mà ai cũng nổi hết da gà .
Từ trong góc nhà , không biết từ đâu xuất hiện một con mèo đen to lắm , đang từ từ tiến ra chỗ xác anh Hoan .
Bác Thành lúc ấy mới bừng tỉnh hét lớn
– Chặn con mèo đen ấy lại , không được để nó nhảy qua cái xác !
Nhưng đã muộn , con mèo lấy đà phóng vụt qua xác anh Hoan , lúc này như có một ma lực thu hút , thân xác anh Hoan với lòng mề phèo phổi còn lòng thòng nhỏ máu tong tỏng dần dần đứng dậy một cách khó khăn và kinh dị trước con mắt hốt hoảng của tất cả mọi người

Còn tiếp ……

0
Ngày xửa ngày xưa, xưa lắm.. . để anh kể về cái xưa của nó. Nó xưa đến cái mức mà ông cố nội của anh kể lại cho ông nội anh nghe hồi thế kỉ 19 (sau này anh tìm được cuốn băng ghi âm buổi kể chuyện ấy) ông cũng đã bắt đầu bằng "Ngày xửa ngày xưa... "Anh nhắc lại lần nữa là xưa lắm rồi. Ở một làng nọ có một gia đình khá giả. Nhà có hai anh em trai, mặc dù là người Việt Nam...
Đọc tiếp

Ngày xửa ngày xưa, xưa lắm.. . để anh kể về cái xưa của nó. Nó xưa đến cái mức mà ông cố nội của anh kể lại cho ông nội anh nghe hồi thế kỉ 19 (sau này anh tìm được cuốn băng ghi âm buổi kể chuyện ấy) ông cũng đã bắt đầu bằng "Ngày xửa ngày xưa... "

Anh nhắc lại lần nữa là xưa lắm rồi. Ở một làng nọ có một gia đình khá giả. Nhà có hai anh em trai, mặc dù là người Việt Nam chính cống nhưng ông bà lại sính ngoại nên đặt tên một đứa là : Luân Đôn đứa còn lại gọi là Sinh Tơn.

Một ngày xấu giời nọ hai ông bà lên hứng hồi xuân, rủ nhau lên đồi ôn lại " chuyện của chúng mình " Chẳng may hôm ấy có con hổ cụt chân đói quá mò về làng, đi ngang qua đồi, thấy hai cục thịt béo đang hú hí, ngứa mặt nó xơi béng mất. Đôn và Tơn kể từ ngày ấy được nhà trường miễn giảm học phí vì là trẻ mồ côi.

Thằng Tơn là thằng anh, tính tình không khác gì mấy thằng USA gian ngoan, xoả quyệt và thâm độc, còn thằng Đôn thì ngược lại, ngoan ngoãn hiền lành và Galant không khác gì một quý ông người England.

Thấm thoắt đã mấy lần chủ tịch nước đọc điện mừng Xuân trên tivi. Đôn và Tơn cũng đã trên 18 tuổi bắt đầu tò mò các trang thienbong.com/thienthai.net.. nên bàn nhau chia tài sản để ra riêng cho thoải mái, dạo đó chưa có Luật Sư để chia tài sản hai ông bà để lại nên hai anh em tự phân chia.

Để công bằng, hai anh em mua bộ bài về oánh. Mỗi lần thắng là được lấy một thứ trong nhà. Vốn gian xảo có thừa lại hay đú theo bọn trai làng đi đánh bạc các dịp Tết, Tơn nó làm bài thắng hết của cải trong nhà. Cuối cùng, đỏ cho Đôn, ván cuối bốc bài lên có đủ 3 phỏm ù luôn nên được một mảnh đất nhỏ ngoài đê, trên đó có một căn nhà cấp 4 xuống cấp và khu vườn có một cây Quất Quảng Bá rất sai quả.

Tơn sau đận ấy giàu to, nó bán đất mặt đường cho nước ngoài xây nhà nghỉ. Tiền như quân Nguyên, gái gú bia rượu cả ngày, sống như ông Vua con trong làng vậy.

Còn phần Đôn, nhờ chăm chỉ đánh máy thuê với cả ghi lô đề cho chủ nên cũng chộp giật sống qua ngày được. Mỗi tội gái làng nó không thèm để ý vì không có tương lai gì. Đôn buồn lắm. Chủ nhật ấy, đang dạo trong vườn nghĩ mưu cưa con ông chột đầu làng thì Đôn thấy có con chim to vật vã đang xực liên tục mấy quả đầu mùa chỗ cây Quất của chàng.

Bực mình chàng vào xách con Rựa lâu nay thủ trong nhà, rón ra rón rén chạy lại chụp ngang cổ con chim, kề dao vào cổ chim chàng rít qua kẽ răng : " Chết cha mày, cây Quất ông mày trồng để Tết bán lấy tiền mua pháo hoa mà mày dám phá à, bó thịt! " Chim sợ vãi cả đái. phều phào kêu " Ăn một quả giả cục vàng, may túi 3 gang, mang đi mà đựng ".

Rợn hết cả óc gáy, phim kinh dị Đôn xem cũng nhiều nhưng giờ mới thấy chim biết nói tiếng người, cho là sự lạ, lòng Đôn cũng nguôi giận, nhưng để chắc ăn chàng còn dứ thêm một câu " "Được rồi, cho mày về, mai không qua chở ông đi lấy vàng ông tỉa chết con cụ mày! " Chim dạ vâng rối rít rồi bay mất hút. Đôn bần thần quay vào nhà...

Sáng hôm sau chờ mỏi cả cổ không thấy chim cò đâu, Đôn lầm bầm tự rủa mình ngu như Lợn, "đến thằng anh mình nó còn lừa cả mình, nói [dùng từ thiếu văn hoá] gì đến Chim chóc ". Định bụng ra ngõ làm đĩa bún đậu mắ tôm thì bất thình lình Đôn thấy chim bay đến. Đôn cả mừng, xắn xuýt xun xoe đến hỏi chim :

- Định cho em leo cây hay sao mà lâu thế, con Vợ?
- Đang điên hết cả đầu đây này, lắm mồm thế! Nãy bay ngang quán cà phê, có thằng nào hút xì gà thơm nức mũi, mình đang phê nhắm mắt bay, dính bố nó vào dây điện thằng chết dẫm nào căng ngang đường, tí chết.
- Hề hề - Đôn hềnh hệch cười - Tớ biết đâu được í. Mà thôi, mình đi nhở.
- Mang túi đi chưa?
- Rồi, tối qua cắt hai cái ống quần cũ may rồi, vừa thành cái túi vừa có cái quần Ngố, trong cũng được, tí về em mặc cho mà xem.

Đôn leo lên lưng chim ngồi, chim nói:
- Chuyến bay bắt đầu khởi hành đến mỏ vàng, đề nghị quý khách thắt dây an toàn. Không hút thuốc trên lưng chim kẻo cháy lông.
- Bố ông, rỗi hơi à!

Chim cười :
- Lúc sáng cũng làm đôi quai, giờ hơi máu tí, thông cảm đê.

Đôn thò tay vào túi quần, móc ra hai quả cam xã Đoài tọng hẳn vào mồm chim, vừa nói:
- Ăn đi rồi lướt.

Chim nuốt vội tí nghẹn, rùng mình cất cánh bay lên. Qua Vịnh bắc Bộ rồi qua Đảo trường sa Chim bay vào một khu vực sương mù dày đặc, tầm nhìn giảm xuống dưới 1km, sức gió mạnh cấp 10, cấp 11 giật lên cấp 12 khi chiều tối, biển dộng dữ dội. Dự áo trong 24 h tới... (quên, đây là dự báo thời tiết hôm qua, he he).

Bất thình lình hạ cánh đột ngột xuống một hòn đảo hoang vu. Trên đảo vàng nhiều không kể xiết. Toàn loại 4 số 9 từng cục từng cụ to thôi rồi. Căn bản là cũng thích nhưng vì không tham lắm nên Đôn cũng chỉ lấy đâu khoảng dăm yến rồi lên lưng chim quay về. Khi trở về, Đôn nhảy ngay lên Công ty vàng bạc đấ quý đổi vàng lấy tiền mặt. Qua chỗ Plaza mua 2 con eCo đời mới nhất thời bấy giờ. Tặng con chim một cái còn dặn thêm :

- Bao giờ em nháy, mày qua chỗ em ăn Quất rồi chở em đi nữa nhá.

Chim lặng lẽ gật đầu rồi thở dài. Nghĩ thầm, bố mày mà là người bố mỳa mua cả cái vườn Quất Quảng bá chứ tội gì cho mày hưởng lợi. Đoạn bay đi đâu không rõ.

Tin Đôn được chim thần giúp đỡ, nay giàu có hơn cả BillGate nhanh chóng lan đến tai của Tơn. Hắn tức lắm. Rắp tâm lừa Đôn thêm quanữa mới đành lòng...

Một ngày nọ.. . hình như là Chủ Nhật hay sao đó, thằng Tơn qua chỗ nhà Đôn. Chả vòng vo gì cả hắn vào thẳng vấn đề giọng ngọt như mía :

- Chú Đôn này, lâu nay anh cứ canh cánh trong lòng chuyện đối xử tệ bạc với chú. Nay, anh cũng có tuổi rồi, chỉ thích vui thú điền viên. Anh dành lại cho chú tất cả, chú về chăm nom bàn thở tổ tiên hộ anh. Còn anh ra đây sống nốt quãng đời còn lại.

Đôn nghe và ngẫm nghĩ :
- Nó nói nghe cũng ngọt. Dù gì thì nó cũng thích cây Quất của mình, cho nó thì chả mất đi đâu, mình giàu phết rồi, bây giờ có thêm mấy cái Vila sống đến già cũng chẳng hết tiền. Còn ở đây với cây Quất, nhỡ con chim dở hơi không đến nữa thì cũng thế.

Xong xuôi, Đôn gật đầu đồng ý.

Tơn mừng nhảy cẫng lên, va cái độp vào cái đèn hoa kỳ, dầu tưới xuống, bắt lửa, đầu cháy không còn một cọng tóc. Nhưng vẫn cười hớn hở, lấy con Samsung F363 gọi ngay Thành Hưng chuyển đồ đến ở luôn. Càng tiện, chuyến về thì thằng Đôn cũng chuyển sang nhà Tơn ở hẳn.

Nhờ xin được số Mobile của chim thần, sáng thứ Hai Tơn gọi ngay cho chim. vừa lúc chim đang thèm Quất, thế là bay đến. tưởng là quen biết rồi, chim đậu xuống phát là chén quất ngay, ai ngờ thằng Tơn nó rình sẵn. Nó phang cho một phát quay cu lơ. Lúc tỉnh dậy thấy mình bị trói gô vào thành giường, chim cả kinh không hiẻu chuyện gì xảy ra. Kịp lúc Tơn bước đến, hắn phì phèo điếu Vina, hất hàm nói:

- Con Chó, bây giờ tính sao?
- Sao là thế nào? Đôn đâu? mà em là Chim chứ phải chó déo đâu!
- Nó bán lại nhà cho em rồi, mày ăn Quất phải giả vàng cho em thì em mới tha, hiểu chửa?
- À, chuyện nhỏ, thế thì việc [dùng từ thiếu văn hoá] gì mày trói em như Lợn thế này, mai may túi ba gang em đưa đi lấy.

- ***** phải nhắc, anh mua túi đây rồi, đi luôn.

Nói rồi hắn cởi trói cho Chim, cẩn thận leo lên lưng không quên mang theo cái balo 9 túi mới mua 60K ngoài chợ.

Chim chán nản nhưng sợ nó bóp cổ mình nên cũng đưa đến đảo lần trước. Thằng Tơn nhặt đầy một túi, rồi lại găm thêm mấy cục vào người. Chim biết nhưng kệ cha nó, nói với thằng mặt dày này chỉ tổ phí nhời.

Khi quay về, phần vì nặng, phần vì đói, chim vừa bay vừa ngủ gật. Một con Vietnam Airline bay ngang qua, chim không kịp tránh, nó táng cho một phát.

Cả chim lẫn Tơn rơi tòm xuống biển, chết mất xác.. .nghe đâu xác hai đứa dạt vào bãi biển Phunkhet của Thái Land trong trận Sóng Thần vừa rồi... Còn Đôn đã sống một cuộc đời vương giả từ đó... chỉ tiếc, vì nhiều tiền, hắn đâm ra chơi bời nghiện ngập.

Sau chết vì dùng quá liều thuốc lắc. Nên bằng chứng về chuyện này không ai conffirm hộ nữa

Truyen nay tim thay tren mang

0
mik tìm thấy cái này hay năm nè: Ngày xửa ngày xưa, xưa lắm.. . để anh kể về cái xưa của nó. Nó xưa đến cái mức mà ông cố nội của anh kể lại cho ông nội anh nghe hồi thế kỉ 19 (sau này anh tìm được cuốn băng ghi âm buổi kể chuyện ấy) ông cũng đã bắt đầu bằng "Ngày xửa ngày xưa... "Anh nhắc lại lần nữa là xưa lắm rồi. Ở một làng nọ có một gia đình khá giả. Nhà có hai anh em...
Đọc tiếp

mik tìm thấy cái này hay năm nè:

Ngày xửa ngày xưa, xưa lắm.. . để anh kể về cái xưa của nó. Nó xưa đến cái mức mà ông cố nội của anh kể lại cho ông nội anh nghe hồi thế kỉ 19 (sau này anh tìm được cuốn băng ghi âm buổi kể chuyện ấy) ông cũng đã bắt đầu bằng "Ngày xửa ngày xưa... "

Anh nhắc lại lần nữa là xưa lắm rồi. Ở một làng nọ có một gia đình khá giả. Nhà có hai anh em trai, mặc dù là người Việt Nam chính cống nhưng ông bà lại sính ngoại nên đặt tên một đứa là : Luân Đôn đứa còn lại gọi là Sinh Tơn.

Một ngày xấu giời nọ hai ông bà lên hứng hồi xuân, rủ nhau lên đồi ôn lại " chuyện của chúng mình " Chẳng may hôm ấy có con hổ cụt chân đói quá mò về làng, đi ngang qua đồi, thấy hai cục thịt béo đang hú hí, ngứa mặt nó xơi béng mất. Đôn và Tơn kể từ ngày ấy được nhà trường miễn giảm học phí vì là trẻ mồ côi.

Thằng Tơn là thằng anh, tính tình không khác gì mấy thằng USA gian ngoan, xoả quyệt và thâm độc, còn thằng Đôn thì ngược lại, ngoan ngoãn hiền lành và Galant không khác gì một quý ông người England.

Thấm thoắt đã mấy lần chủ tịch nước đọc điện mừng Xuân trên tivi. Đôn và Tơn cũng đã trên 18 tuổi bắt đầu tò mò các trang thienbong.com/thienthai.net.. nên bàn nhau chia tài sản để ra riêng cho thoải mái, dạo đó chưa có Luật Sư để chia tài sản hai ông bà để lại nên hai anh em tự phân chia.

Để công bằng, hai anh em mua bộ bài về oánh. Mỗi lần thắng là được lấy một thứ trong nhà. Vốn gian xảo có thừa lại hay đú theo bọn trai làng đi đánh bạc các dịp Tết, Tơn nó làm bài thắng hết của cải trong nhà. Cuối cùng, đỏ cho Đôn, ván cuối bốc bài lên có đủ 3 phỏm ù luôn nên được một mảnh đất nhỏ ngoài đê, trên đó có một căn nhà cấp 4 xuống cấp và khu vườn có một cây Quất Quảng Bá rất sai quả.

Tơn sau đận ấy giàu to, nó bán đất mặt đường cho nước ngoài xây nhà nghỉ. Tiền như quân Nguyên, gái gú bia rượu cả ngày, sống như ông Vua con trong làng vậy.

Còn phần Đôn, nhờ chăm chỉ đánh máy thuê với cả ghi lô đề cho chủ nên cũng chộp giật sống qua ngày được. Mỗi tội gái làng nó không thèm để ý vì không có tương lai gì. Đôn buồn lắm. Chủ nhật ấy, đang dạo trong vườn nghĩ mưu cưa con ông chột đầu làng thì Đôn thấy có con chim to vật vã đang xực liên tục mấy quả đầu mùa chỗ cây Quất của chàng.

Bực mình chàng vào xách con Rựa lâu nay thủ trong nhà, rón ra rón rén chạy lại chụp ngang cổ con chim, kề dao vào cổ chim chàng rít qua kẽ răng : " Chết cha mày, cây Quất ông mày trồng để Tết bán lấy tiền mua pháo hoa mà mày dám phá à, bó thịt! " Chim sợ vãi cả đái. phều phào kêu " Ăn một quả giả cục vàng, may túi 3 gang, mang đi mà đựng ".

Rợn hết cả óc gáy, phim kinh dị Đôn xem cũng nhiều nhưng giờ mới thấy chim biết nói tiếng người, cho là sự lạ, lòng Đôn cũng nguôi giận, nhưng để chắc ăn chàng còn dứ thêm một câu " "Được rồi, cho mày về, mai không qua chở ông đi lấy vàng ông tỉa chết con cụ mày! " Chim dạ vâng rối rít rồi bay mất hút. Đôn bần thần quay vào nhà...

Sáng hôm sau chờ mỏi cả cổ không thấy chim cò đâu, Đôn lầm bầm tự rủa mình ngu như Lợn, "đến thằng anh mình nó còn lừa cả mình, nói [dùng từ thiếu văn hoá] gì đến Chim chóc ". Định bụng ra ngõ làm đĩa bún đậu mắ tôm thì bất thình lình Đôn thấy chim bay đến. Đôn cả mừng, xắn xuýt xun xoe đến hỏi chim :

- Định cho em leo cây hay sao mà lâu thế, con Vợ?
- Đang điên hết cả đầu đây này, lắm mồm thế! Nãy bay ngang quán cà phê, có thằng nào hút xì gà thơm nức mũi, mình đang phê nhắm mắt bay, dính bố nó vào dây điện thằng chết dẫm nào căng ngang đường, tí chết.
- Hề hề - Đôn hềnh hệch cười - Tớ biết đâu được í. Mà thôi, mình đi nhở.
- Mang túi đi chưa?
- Rồi, tối qua cắt hai cái ống quần cũ may rồi, vừa thành cái túi vừa có cái quần Ngố, trong cũng được, tí về em mặc cho mà xem.

Đôn leo lên lưng chim ngồi, chim nói:
- Chuyến bay bắt đầu khởi hành đến mỏ vàng, đề nghị quý khách thắt dây an toàn. Không hút thuốc trên lưng chim kẻo cháy lông.
- Bố ông, rỗi hơi à!

Chim cười :
- Lúc sáng cũng làm đôi quai, giờ hơi máu tí, thông cảm đê.

Đôn thò tay vào túi quần, móc ra hai quả cam xã Đoài tọng hẳn vào mồm chim, vừa nói:
- Ăn đi rồi lướt.

Chim nuốt vội tí nghẹn, rùng mình cất cánh bay lên. Qua Vịnh bắc Bộ rồi qua Đảo trường sa Chim bay vào một khu vực sương mù dày đặc, tầm nhìn giảm xuống dưới 1km, sức gió mạnh cấp 10, cấp 11 giật lên cấp 12 khi chiều tối, biển dộng dữ dội. Dự áo trong 24 h tới... (quên, đây là dự báo thời tiết hôm qua, he he).

Bất thình lình hạ cánh đột ngột xuống một hòn đảo hoang vu. Trên đảo vàng nhiều không kể xiết. Toàn loại 4 số 9 từng cục từng cụ to thôi rồi. Căn bản là cũng thích nhưng vì không tham lắm nên Đôn cũng chỉ lấy đâu khoảng dăm yến rồi lên lưng chim quay về. Khi trở về, Đôn nhảy ngay lên Công ty vàng bạc đấ quý đổi vàng lấy tiền mặt. Qua chỗ Plaza mua 2 con eCo đời mới nhất thời bấy giờ. Tặng con chim một cái còn dặn thêm :

- Bao giờ em nháy, mày qua chỗ em ăn Quất rồi chở em đi nữa nhá.

Chim lặng lẽ gật đầu rồi thở dài. Nghĩ thầm, bố mày mà là người bố mỳa mua cả cái vườn Quất Quảng bá chứ tội gì cho mày hưởng lợi. Đoạn bay đi đâu không rõ.

Tin Đôn được chim thần giúp đỡ, nay giàu có hơn cả BillGate nhanh chóng lan đến tai của Tơn. Hắn tức lắm. Rắp tâm lừa Đôn thêm quanữa mới đành lòng...

Một ngày nọ.. . hình như là Chủ Nhật hay sao đó, thằng Tơn qua chỗ nhà Đôn. Chả vòng vo gì cả hắn vào thẳng vấn đề giọng ngọt như mía :

- Chú Đôn này, lâu nay anh cứ canh cánh trong lòng chuyện đối xử tệ bạc với chú. Nay, anh cũng có tuổi rồi, chỉ thích vui thú điền viên. Anh dành lại cho chú tất cả, chú về chăm nom bàn thở tổ tiên hộ anh. Còn anh ra đây sống nốt quãng đời còn lại.

Đôn nghe và ngẫm nghĩ :
- Nó nói nghe cũng ngọt. Dù gì thì nó cũng thích cây Quất của mình, cho nó thì chả mất đi đâu, mình giàu phết rồi, bây giờ có thêm mấy cái Vila sống đến già cũng chẳng hết tiền. Còn ở đây với cây Quất, nhỡ con chim dở hơi không đến nữa thì cũng thế.

Xong xuôi, Đôn gật đầu đồng ý.

Tơn mừng nhảy cẫng lên, va cái độp vào cái đèn hoa kỳ, dầu tưới xuống, bắt lửa, đầu cháy không còn một cọng tóc. Nhưng vẫn cười hớn hở, lấy con Samsung F363 gọi ngay Thành Hưng chuyển đồ đến ở luôn. Càng tiện, chuyến về thì thằng Đôn cũng chuyển sang nhà Tơn ở hẳn.

Nhờ xin được số Mobile của chim thần, sáng thứ Hai Tơn gọi ngay cho chim. vừa lúc chim đang thèm Quất, thế là bay đến. tưởng là quen biết rồi, chim đậu xuống phát là chén quất ngay, ai ngờ thằng Tơn nó rình sẵn. Nó phang cho một phát quay cu lơ. Lúc tỉnh dậy thấy mình bị trói gô vào thành giường, chim cả kinh không hiẻu chuyện gì xảy ra. Kịp lúc Tơn bước đến, hắn phì phèo điếu Vina, hất hàm nói:

- Con Chó, bây giờ tính sao?
- Sao là thế nào? Đôn đâu? mà em là Chim chứ phải chó déo đâu!
- Nó bán lại nhà cho em rồi, mày ăn Quất phải giả vàng cho em thì em mới tha, hiểu chửa?
- À, chuyện nhỏ, thế thì việc [dùng từ thiếu văn hoá] gì mày trói em như Lợn thế này, mai may túi ba gang em đưa đi lấy.

- ***** phải nhắc, anh mua túi đây rồi, đi luôn.

Nói rồi hắn cởi trói cho Chim, cẩn thận leo lên lưng không quên mang theo cái balo 9 túi mới mua 60K ngoài chợ.

Chim chán nản nhưng sợ nó bóp cổ mình nên cũng đưa đến đảo lần trước. Thằng Tơn nhặt đầy một túi, rồi lại găm thêm mấy cục vào người. Chim biết nhưng kệ cha nó, nói với thằng mặt dày này chỉ tổ phí nhời.

Khi quay về, phần vì nặng, phần vì đói, chim vừa bay vừa ngủ gật. Một con Vietnam Airline bay ngang qua, chim không kịp tránh, nó táng cho một phát.

Cả chim lẫn Tơn rơi tòm xuống biển, chết mất xác.. .nghe đâu xác hai đứa dạt vào bãi biển Phunkhet của Thái Land trong trận Sóng Thần vừa rồi... Còn Đôn đã sống một cuộc đời vương giả từ đó... chỉ tiếc, vì nhiều tiền, hắn đâm ra chơi bời nghiện ngập.

Sau chết vì dùng quá liều thuốc lắc. Nên bằng chứng về chuyện này không ai conffirm hộ nữa

14
24 tháng 11 2018

😀 😀 😁 😁 😁 🤣 🤣 🤣 hay đóa

24 tháng 11 2018

Quá hay luôn