K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 9 2018

Phần vietnamese nha~  Của nhóm V.V.M Team í~

18 tháng 9 2018

Lyric:

The day when I became a monster, I cried

Chẳng thể tin tưởng ở ai hay thứ gì trên thế gian

Bỏ mặc tâm trí lang thang và chìm sâu vào đêm tối

Khoảnh khắc tôi ngủ thiếp đi, thân thể này cũng không cần nữa đâu...

Bừng tỉnh, thoát khỏi cơn mê, cũng đã 3 giờ ngày mới lên, thật cô đơn

Kẹt lại với bóng đêm đen, mảnh hồn chìm trong nỗi đau vỡ tan, tôi lạc loài

Liệu rằng tôi nên tồn tại? Cuộc đời một khi tôi đã chết đi sẽ đẹp hơn chăng?

Đủ rồi... Tôi vô hại mà... Đừng làm tôi thêm tổn thương nữa mà...

Cuộn mình sâu trong nỗi cô độc, mặc thế gian vỡ tan lụi tàn

Liệu chăng ai trên trần gian sẽ cần đến kẻ nhơ bẩn

Và thấu hiểu được một kẻ như tôi?

The day when I became a monster, I cried

Chẳng thể tin tưởng ở ai, dẫu đã mở lòng cố gắng nhưng...

Những lời kêu cứu nếu không ai để tâm và thấu hiểu

Hãy để tôi dùng chính đôi tay này phá hủy cả thế gian

----------------------------------------------------------------------

Đường đời mênh mông chạy dài, một mình tôi lạc dần giữa muôn nẻo đường cô đơn

Chịu đựng mọi nỗi đau tôi tồn tại, thật giống với cơ thể của quái vật vậy...

Dẫu là vậy tôi không sợ sệt, vì tôi đang sở hữu trái tim thép nguội cho nên

Sẽ chẳng bị tổn thương hay làm hại, chẳng phải đau đớn nếu ai phản bội

Bịt chặt đôi tai đã tê dại, từ chối nghe tiếng chuông truyền lại

Những vọng âm vang từ quá khứ, 「S.O.S」 vang dội

Nhấp nháy gọi từ màn đêm đen...

I am a monster, ngày tôi dần sa ngã

Bạn có thể tìm đến bên và mở lòng yêu mến tôi?

Hãy để đôi cánh tay của quái vật che chở

Và để tôi vì hảo tâm nơi bạn phá hủy cả thế gian...

----------------------------------------------------------------------

I am a monster, ngày tôi bị sa ngã

Hãy để tôi vỡ nát đi, tan ra thành trăm mảnh đi

Giọt nước mắt rơi rơi tựa trẻ thơ thật yếu đuối

Chỉ có tôi cùng với 「tôi」 trên cõi đời...

Vào khoảnh khắc ấy khi hóa thành quái vật tôi đã

Hiểu rõ hơn về bản thân và những gì tôi trải qua

Có thể chân chính chấp nhận cả sự yếu đuối

Cần trái tim mạnh mẽ không vương lo ngại

Bước qua rào cản bi quan và

Tất cả sẽ đổi thay...

Đọc hết rồi thì sao

28 tháng 5 2018

tuy con búp bê không thể hoạt động hay có cảm súc nhưng miệng của nó được người ta cấu tạo là luôn luôn cười!

ck bạn học giỏi!

Ko

chính 

xác !

28 tháng 5 2018

Bởi vi búp bê ko có cảm xúc nó chỉ như hình dạng mà vốn nó đã có thôi nên nó sẽ cười mãi

Chàng trai M52 sai rồi !

1 tháng 6 2018

kinh dị nghe mà sợ 

2 tháng 6 2018

Nhìn thấy mặt sao biết tóc dài chấm đất 

15 tháng 3 2020

hơn 0 cái

15 tháng 3 2020

88 cái tay:18 cái của con béo và 70 cái của con gầy( 3 con béo, 7 con gầy)

31 tháng 5 2018

câu hỏi là gì?

Tại sao nhân vật tôi lại chắc chắn rằng là do người lớn dọa ?

19 tháng 3 2019

    Các bạn đã từng nghe câu “Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra” chưa?. Có lẽ câu nói thật lạ kì phải không các bạn, đây là câu nói của một nhà triết học, tuy thật khó hiểu nhưng nó lại hàm chứa một ý nghĩa vô cùng sâu sắc, nhà triết học có ý nhắc nhở chúng ta điều gì đây? Vậy bây giờ chúng ta hãy cùng tìm hiểu rõ ý nghĩa câu nói này nha các bạn.
   Không chỉ đơn giản bằng một câu ngắn gọn như vậy, nhà triết học còn nói:“Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra‟‟. Đến đây một phần cánh cửa như được mở rộng. Tại sao lại nói “mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có”?. Mỗi con vật khi sinh ra đều biết ăn, biết đi lại, biết bắt mồi,... , tất cả đều là do bản năng sinh
tồn của nó, giống như con mèo con, khi mới sinh ra là đã biết bò lại gần mẹ để bú, để hưởng chút hơi ấm ngọt ngào mà mẹ nó dành cho những đứa con yêu thương, rồi dần tự mở đôi mắt nhỏ xinh mèo con bắt đầu tập được những bước đi chập chững, rồi chạy nhảy, đến nô đùa, đến bắt chuột, tất cả đều là do tự nhiên mà có, không ai dạy bảo, mèo con trưởg thành và cả vòng đời mèo con vẫn như vậy, không thay đổi. Thật t,hay, tạo hoá đã ban tặng cho loài vật một bản năng đặc biệt để có thể thích nghi với cuộc sống thế nhưng “Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả’ . Đúng vậy, con người không hề có một chút bản năng đặc biệt nào, tất cả mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào người khác, phải trải qua sự rèn luyện, tập tành mới có được khả năng. Con người khi sinh ra vốn chẳng biết gì, chỉ nhắm nghiền đôi mắt bé xiu và oa oa oà lên những tiếng khóc đòi bú mẹ, thật sự chẳng thể nào chạm được tới mẹ. Tất cả là nhờ mẹ nâng niu, ôm ấp vào lòng hoà tan dòng sữa ngọt chạm vào môi hồng bé xinh thì mới tiếp tục sự sống được. Không chỉ vậy, làm sao con người có thể tự đi đứng, bò trườn được, tất cả phải qua quá trình rèn luyện ngay từ thuở ban đầu. Hai

tháng biết lật, ba tháng biết bò, sáu tháng chập chững biết đi, mười tháng bắt đầu hoàn thiện bước đi của mình,... Đâu phải tự nhiên! Đều do bàn tay nồng ấm của mẹ dìu dắt từng bước, từng bước một tạo nên khả năng sinh tồn, hoà nhập với cuộc sống cho một sinh linh bé nhỏ dần bước vào đời.

     Con người khác với con vật là có tri thức, có phẩm chất đạo đức nhưng đây cũng đâu phải là điều vốn sẵn có trong từng người mà nó được phát huy, phát triển qua những ngày học tập, những ngày được dạy dỗ. Cũng như chúng ta ngay từ nhỏ đã được dạy rằng phải biết hiếu thảo với cha mẹ, bên ngoài xã hội cần tôn trọng người khác, phải chân thành, công bằng,... và nhiều điều khác nữa, những lời dạy đó ăn sâu vào tâm trí, nó lớn theo thời gian khi ta càng lớn, và được áp dụng ngay trong đời sống. Thử hỏi không có sự chui rèn, không có sự luyện tập thì làm sao ta có thể hoà nhập với cuộc sống hiện tại đựơc, bởi vậy “nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó”. Đó chính là lí do ta cần phải biết sống, biết hành động, biết nỗ lực. Cũng như khi muốn đánh được một bản nhạc hay thì ta phải tập đánh đàn, điều đó xuất phát từ lòng yêu thích, bắt nguồn từ sự tự nguyện, không hề bị cưỡng ép, ràng buột. Con người là một tờ giấy trắng, chỉ từng nét, từng nét bút mới vẽ lên bức tranh hoàn thiện, nên cần phải luyện tập từ thấp đến cao, từ dễ đến khó, mới có thể hấp thu kiến thức từ cuộc sống được. Giống như trong học tập đâu phải ai mới đầu cũng được ngồi trên chiếc ghế đại học, mà phải bắt đầu từ lớp một, trải qua mười hai năm rèn luyện gian khổ mới được ngồi vững trên chiếc ghế ấy. Tóm lại để đạt được thành công, ước muốn, nguyện vọng thì chính bản thân phải có sự nổ lực thực sự, cố gắng toàn vẹn thì thành công sẽ đến trong tầm tay thôi. Tuy nhiên đâu phải ai cũng đi được đến cùng của sự thành công. Có nhiều người đang học rất tốt nhưng vì mê chơi bỏ ngang việc học thế là mất tất cả qua một lúc nông nỗi, quả đúng thật họ làm thế nào thì sẽ nhận lại được kết quả như thế ấy thôi!. Chính vì vậy hãy luôn nhớ rằng “tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra”, chỉ có ta mới quyết định được số phận của ta, con người ta thế nào thì do chính ta làm nên. Một người nếu biết gắng công học tập, biết chú trọng đến phẩm chất đạo đức,.... Thì sau này sẽ làm nên danh tiếng góp phần đưa đất nước đến một góc trời vinh quang, xây dựng đất nước ta thành toà lâu đài đẹp nhất mà không cường quốc nào có thể sánh bằng. Nhưng thật dáng tiếc xã hội ta ngày nay vẫn không thiếu những kẻ tự huỷ diệt
mình, những con người thân tàn ma dại do ăn chơi sa đoạ, dẫn đến bị AIDS, bị nghiện ngập là cũng do chính họ tự tạo ra, tự tạo cho họ một cuôc sống khổ sở, bị mọi người xa lánh. Bên cạnh là những kẻ chỉ biết trông chờ vào người khác, không biết tự nỗ lực bản thân trong hoc hành cũng như trong công việc. Thật đáng phê phán! Qua câu nói vô cùng đáng giá của nhà triết học, có lẽ đã làm thức tỉnh chúng ta, cho nên ngay từ bây giờ phải biết rèn luyện bản thân, học tập thật tốt, khắc phục chỗ hạn chế còn phải trông chờ vào người khác, để bản thân ta phát triển hơn, và hơn hết phải làm nên một con người hợp thời đại thì xã hội mới phát triển, đất nước mới giàu mạnh. Nhưng các bạn cũng hãy nhớ rằng chúng ta không hề cô độc chiến đấu với số phận mà bên cạnh đó còn có gia đình, xã hội nữa. Chính những tác động đó cũng có thể tạo nên tôi của ngày mai. Câu nói của nhà triết học thật thú vị phải không các bạn?
Biết bao điều ý nghĩa, vô giá được ẩn chứa trong câu nói này. Hãy tự khẳng định cái tôi của chính mình và làm nên cái tôi thật sự, thật giá trị cho xã hội này nha các bạn!!!!
“Tôi chỉ có thể là kẻ do chính tôi làm ra”

11 tháng 3 2022

mình có việc gấp .

11 tháng 3 2022

a) Mấy chục năm đã qua,  chiếc áo còn nguyên như ngày nào mặc dù cuộc sống của chúng tôi đã có nhiều thay đổi chiếc áo đã trở thành kỉ vật thiêng liêng của tôi và cả gia đình tôi.

b) Bữa cơm, bé thường nhặt hết thức ăn cho em. Hằng ngày,em đi câu cá bống về băm sả, hoặc đi lượm vỏ đạn ngoài gò về cho mẹ.