K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 9 2018

Việt Nam là quốc gia độc lập.

12 tháng 9 2018

Việt Nam là quốc gia độc lập :)

nguồn : lê thị thu huyền

=> có gì bn tham khảo của bạn huyền đó nha ^^

7 tháng 2 2018

Tết đến xuân về, em và bố cùng đi chợ hoa sắn Tết. Ở chợ, ai nấy đều nô nức chọn về cho gia đình mình một cây đào, cây quất để trang trí cho ngôi nhà thân yêu của mình. Cây đào ngày Tết mang đến sự may mắn cho cả gia đình trong dịp năm mới. Bởi vậy mà em và bố phải chọn cây thật đẹp.

Đi cả ngày thì cuối cùng em và bố cũng đã chọn được một cây đào phai trông rất đẹp. Cả gia đình em đều rất thích và thống nhất đặt cây đào ở phòng khách để cả nhà cùng ngắm. Nếu chỉ tả cây đào ngày Tết thì cũng không khó để hình dung ra. Dáng cây đào tỏa thành hình tròn, thân uốn lượn hình rồng bay. Thân cây màu nâu sẫm, những cành cây cong vút nhưng mềm mại, chìa ra thành từng nhánh nhỏ. Lá đào mọc tập trung chủ yếu ở trên ngọn cành, màu xanh non. Nụ hoa hé nở, mập mạp đậu trên cành cây khẳng khiu nhìn mới đẹp mắt làm sao! Một số bông hoa đã nở trước thành những điểm nhấn của cành đào. Cánh đào màu hồng nhạt, những cánh hoa xếp trồng lên nhau. Nhị hoa màu vàng tươi được nâng niu trên đài hoa xanh non. Hương hoa đào mùi thơm thoang thoảng nhưng lại rất quyến rũ đối với các loài ong bướm.

Đã cận kề ngày Tết, gia đình em ai ai cũng bận rộn với các công việc trong nhà. Còn riêng em và các anh chị thì quấn quýt bên cây đào ngày Tết bằng những sợi dây kim tuyến, đèn màu xanh đỏ. Hình ảnh cây đào ngày Tết đã khiến cả căn phòng bừng sáng, rực rỡ và trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Đã có lần em hỏi bà nội rằng tại sao cây đào ngày Tết lại tượng trưng cho sự may mắn trong dịp năm mới. Bà trả lời em rằng chính sắc thắm của hoa là sự may mắn vì thế mà mọi người thường trưng bày ngày tết để mang đến sự may mắn cho cả năm. Vì vậy mà họ đã chọn cây đào là cây tượng trưng cho ngày Tết. Nghe bà giải thích xong, em lại càng cảm thấy quý cây đào ngày Tết hơn.

Em thầm ước sang năm cả gia đình sẽ gặp may mắn cả năm, đúng như ý nghĩa tuyệt vời của cây đào ngày Tết mang lại. Cho tới bây giờ, kì nghỉ Tết cũng sắp hết nhưng ấn tượng về cây đào ngày Tết vẫn in sâu trong tâm trí em. Mong sao hình ảnh cây đào ngày Tết và ý nghĩa của nó sẽ được mọi gia đình lưu truyền cho con cháu, để phong tục ngày Tết này sẽ được giữ mãi đến mai sau.

Mùa xuân về ngập tràn sắc mai vàng thanh nhã, sắc cúc vàng rực rỡ, hay sắc ly kiêu hãnh.... Nhưng đặc trưng nhất của ngày Tết miền Bắc là sắc đào đỏ với nhiều niềm may mắn...kèm những lời chúc tết cực kỳ ý nghĩa trong dịp tết nguyên đán.

Mỗi dịp Tết đến xuân về, trong gia đình tôi lại có một cây đào. Được cắt tỉa gọn gàng nên cây đào có hình chóp trông như một cái nón rất đẹp mắt. Đào được trồng trong một cái chậu cành rất to và trang trí nhiều hoa văn. Vẻ đẹp của cây đào như được tôn thêm nhờ vẻ đẹp của cái chậu cảnh ấy. Cây đào cao ngang đầu tôi nên thỉnh thoảng đứng gần, tôi thủ thỉ bên tai đào như hai người bạn. Thân cây nhỏ nhưng cứng cáp, mặc một cái áo gilê màu nâu sậm. Từ thân ấy đâm ra không biết bao nhiêu cánh tay tí hon. Những cành nhỏ vươn ra như khoe những nụ đào chúm chím, còn đang e ấp. Từng ngày trôi qua, những nụ hoa ấy cũng khẽ cựa mình khoe sắc thắm, khoe những cánh hoa màu hồng mềm mại, mỏng manh. Khi những cánh hoa xoè rộng, nhị vàng bên trong hé mình nhìn ngắm bên ngoài. Xen lẫn với nụ hoa là những mầm xanh nhú lộc nhưng có khi đã bật mình thành những chiếc lá xanh. Để thêm phân hấp dẫn, bố con tôi còn quàng lên mình cây đào những chòm đèn xanh đỏ nhấp nháy. Buổi tối, khi bật đèn nhìn cây đào càng thêm phần rực rỡ, kiêu sa.....

Cây đào dường như trở thành tâm điểm của sư chú ý. Cả gia đình tôi ai cũng thích cây đào. Không chỉ vì nó mang đến không khí ngày Tết mà còn là nhịp cầu nối mọi người gần nhau hơn. Thỉnh thoảng, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau ngắm hoa đào và thưởng thức những ngụm trà ấm nóng. Đó là khoảnh khắc đặc biệt quí giá với gia đình tôi.

Tết đến xuân về, muôn hoa khoe sắc. Nhưng như đã trở thành truyền thống, hoa đào là biểu tượng mùa xuân miền Bắc và của cả nước ta. Nhìn hoa đào, ta biết mùa xuân đã đến. Những đứa con xa nhà lại chuẩn bị trở về với gia đình thân yêu.



Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/ta-cay-dao-dip-tet-den-xuan-ve-c33a2038.html#ixzz56Qex00Y5

18 tháng 4 2018

Mỗi lần đi học về em đều đi ngang dòng sông nên mỗi ngày em đều có thể ngắm sông. Chưa về đến nhà em đã thấy một dãi lụa trắng vắt ngang, đó chính là dòng sông nhìn từ xa. Đến gần hơn dòng sông lại giống như mái tóc bạc của bà lúc bà phơi tóc vào buổi sớm. Khi ánh mặt trời chiếu xuống, dòng sông bỗng xanh biếc xinh đẹp như chiếc áo dài xanh tha thước của cô giáo. Đó là những ngày nắng, còn ngày mưa, con nước dâng cao, dòng sông trắng đục như dòng sữa. Mẹ em bảo đó là sông mang phù sa vun đắp đôi bờ. Dòng sông quê em không rộng lắm, nó chỉ đủ để một người lớn bơi qua mà không mệt nhưng lại dài típ tắp. Cha em bảo sông lấy nguồn nước từ dòng sông lớn lúc nào cũng cuồn cuộn chảy. Vậy mà khi trở về quê em, nó như một cô tiên hiền lành. Dòng sông chưa bao giờ nổi giận nên sóng lúc nào cũng êm ả thả nhẹ vào bờ như mẹ vỗ về em ngủ. 

Nhờ có phù sa của sông mà cây cối hai bên bờ lúc nào cũng tươi tốt. Hàng dừa cao cao nghiêng mình soi xuống nước. Những chiếc lá dừa phủ bóng xuống dòng sông mát rượi. Phù sa của dòng sông làm trái dừa to hơn và nước ngọt hơn. Phía trước nhà em còn có hàng tre xành rì, em rất thích ngắm nhìn dòng sông qua những kẻ lá tre. Lúc ấy sông lúc ẩn lúc hiện trước mắt thật bí ẩn. Mỗi ngày sông đều đặn chảy qua hai con nước ròng và nước lớn. Khi nước ròng, dòng sông thu nhỏ lại, hai bên bờ đất hiện ra. Em thích thú bắt những chú còng màu sắc trong hang hoặc đuổi theo những chú cá thòi lòi trên bãi bồi. Buổi chiều nước lớn lại về, nước tràn ngập cả bờ, tụi bạn chúng em rủ nhau bơi xuồng đi vớt lục bình, hái những bông lục bình tím biếc đem về cho mẹ. Mùa nước nổi, dòng sông quê em dâng nước lên cao, ngập cả khoảng sân rộng và ngập cả ruộng lúa. Các chú, các cô cùng nhau bắt cá, chài lưới để kiếm thêm thu nhập. Sông đem lại cho quê em bao nhiêu nguồn lợi nên người dân quê em ai cũng yêu sông. Kết bài: Mặc dù quê em không có thắng cảnh nổi tiếng nào nhưng em rất tự hào để nói với mọi người rằng có một dòng sông xinh đẹp mà em gắn bó mỗi ngày. Em tự nhủ với lòng chẳng bao giờ làm gì khiến sông ô nhiễm để sông mãi là người bạn tốt của em.
 

18 tháng 4 2018

Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.

Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.

Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.

Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.

15 tháng 5 2018

Mỗi khi nghĩ về bà, kí ức trong tôi ùa về một cách nhạt nhoà, loãng đục. Cũng đã được tám năm kể từ ngày bà mất, tất cả những gì tôi tìm lại được từ những bức ảnh cũ là hình ảnh về một người bà thật xinh đẹp, trẻ trung. Bà tôi đẹp lắm! Bà có nước da trắng hồng, thân hình nhỏ nhắn, dong dỏng cao. Khi bà còn là một thiếu nữ, mái tóc dài ngang lưng, tết thành một bím dày, vắt duyên dáng lên vai. Sau này, mái tóc ấy được cắt ngắn, uốn xoăn, óng lên một màu nâu vàng và bồng bềnh như những gợn sóng biển. Khuôn mặt bà hình trái xoan thanh tú, cái trán cao được phủ lên bởi lớp tóc mái mỏng đều. Đôi mắt bà đen, trong, ánh lên vẻ hiền từ, nhân hậu và chứa đựng những cảm xúc khó tả mà tôi không thể nào hiểu hết được. Mũi bà cao, đôi môi nhỏ, thỉnh thoảng khi đi đâu bà hay đánh lên một lớp son nhẹ phớt hồng. Bà tôi nhân hậu lắm. Bố tôi thường kể, lúc bố còn nhỏ, đất nước đang trong thời bao cấp rất khó khăn, thiếu thốn. Thế nhưng, hễ nhà có đồ ăn thức uống gì, kể cả ít hay nhiều, bà cũng chia cho hàng xóm. Ai cũng yêu quý bà. Khi bà mất, tôi chẳng biết gì, chỉ thấy mọi người ai cũng khóc, thế là tôi khóc theo. Lúc ấy tôi bé, khi bà mất thì còn hai ngày nữa tôi mới tròn hai tuổi. Tôi vẫn luôn nhớ bà và rất yêu bà. Hình ảnh người bà vóc dáng nhỏ nhắn, dong dỏng cao và nụ cười rạng rỡ luôn để lại trong tôi những ấn tượng đẹp đẽ. Hà Hồng Anh - HS lớp Viết Văn tối thứ 3

15 tháng 5 2018

Nắng chiều rải nhẹ trên con đường về nhà. Trên đường đi, em chợt thấy một tốp các chú thợ điện đang đo và tháo lắp chiếc công tơ ở gần khu phố em. Trong đó, người làm em chú ý nhất là một chú thợ điện đang leo lên cột điện và xem xét công tơ. 

Bỗng có người gọi tên chú. Thì ra, chú tên là Hiệp.  Em đứng ngắm chú hồi lâu. Chú khoảng ba mươi tuổi. Bộ áo công nhân màu cam rất vừa vặn với vóc dáng to, cao của chú. Khuôn mặt chú vuông vắn. Tóc chú màu đen. Nước da chú ngăm ngăm màu bánh mật. Trông chú thật hiền từ.   

Thấy em cứ đứng ngây người nhìn chú, chú nở một nụ cười thật tươi. Em tiến bước đến gần chú rồi chào: "Cháu chào chú ạ!" Chú xoa đầu em: "Cháu ngoan lắm, thế sau này cháu có muốn làm công việc như chú không?" Em đáp: "Cháu chưa biết được nhưng công tơ điện để làm gì thế hả chú?" Chú cười: "À! Công tơ điện dùng để đo lượng điện đã dùng cháu ạ!"

Mồ hôi trên lưng áo chú đã thấm ra ngoài nhưng chú vẫn hăng say làm việc. Tay chú nhanh thoăn thoắt. Mặc dù em không hiểu rõ công việc mà chú đang làm nhưng với thái độ làm việc như thế, em biết chú là một người rất yêu nghề. Nếu không có những thợ điện như chú sửa chữa kịp thời thì sinh hoạt của người dân sẽ gặp khó khăn. Em đang đứng thì chú quay xuống nói: " Thôi muộn rồi đấy, cháu về đi kẻo bố mẹ lo lắng." 

Em giật mình, chú nhắc em mới nhớ. Thôi đành chia tay chú ở đây vậy.  Tuy bóng dáng chú đang xa dần nhưng em sẽ mãi nhớ về chú Hiệp - một người thợ điện thân thiện và biết quan tâm tới người khác.

Chúc bạn học tốt !!! 

7 tháng 12 2015

Miền Trung Việt Nam và dãy Trường Sơn từ vùng núi

 Sapa

bản Cửa Rào (Tương Dương, Nghệ An)

 

bản Khuổi Tẳng (xã Mẫu Sơn, huyện

27 tháng 11 2016

miên Trung VN

bản Cửa Rào

18 tháng 8 2018

Vườn nhà tôi có trồng một hàng chuối, vì vườn rộng nên trồng chuối cũng dễ dàng, chuối sinh trưởng nhanh và mang lại nhiều lợi ích nên gia đình nào ở quê nhà nào cũng trồng chuối.
Thân chuối tròn nhẵn. Tàu lá chuối như như một tấm vãi mềm màu xanh tươi non. Cứ như thế, nhiều tàu lá vừa to, vừa dài xòe ra làm chiếc dù lớn để che cho nhưng nụ, những chồi bé bỏng, tươi ngon,… Những đêm trăng đứng từ góc nhà nhìn ra, từng tàu lá chuối đẫm sương ánh lên như nước, sóng sánh cùng màu trăng gợi lòng ta bao cảm xúc. Từ giữa cây chuối, ở trên cùng, tàu lá non mềm cuộn tròn như một phong thư ủ kín, bọc lấy cái vẻ tinh khiết của khí trời, nhựa sống, bọc lấy vẻ mềm mại của biết bao hương vị đồng quê để rồi cứ mỗi ngày mới cái phong thư xanh non mềm mại ấy dần mở ra chào em trong nắng theo cả sắc trời xanh trong và màu nắng sớm. Hoa chuối ngọt ngào, quyến rũ làm sao vì thế trong vườn nhà tôi rập rờn ong bướm và rộn ràng tiếng chim...

18 tháng 8 2018

Thân chuối tròn nhẵn. Tàu lá chuối như như một tấm vãi mềm màu xanh tươi non. Cứ như thế, nhiều tàu lá vừa to, vừa dài xòe ra làm chiếc dù lớn để che cho nhưng nụ, những chồi bé bỏng, tươi ngon,… Những đêm trăng đứng từ góc nhà nhìn ra, từng tàu lá chuối đẫm sương ánh lên như nước, sóng sánh cùng màu trăng gợi lòng ta bao cảm xúc. Từ giữa cây chuối, ở trên cùng, tàu lá non mềm cuộn tròn như một phong thư ủ kín, bọc lấy cái vẻ tinh khiết của khí trời, nhựa sống, bọc lấy vẻ mềm mại của biết bao hương vị đồng quê để rồi cứ mỗi ngày mới cái phong thư xanh non mềm mại ấy dần mở ra chào em trong nắng theo cả sắc trời xanh trong và màu nắng sớm. Hoa chuối ngọt ngào, quyến rũ làm sao vì thế trong vườn nhà tôi rập rờn ong bướm và rộn ràng tiếng chim

Bài làm:

Ba em rất thích nuôi các con vật trong gia đình. Cách đây hai năm ba đi công tác và mang về một chú chó màu đen tuyền rất đẹp, nằm lọt thỏm giữa vòng tay của ba. Ba bảo rằng được ông chủ nhà tặng. Từ khi chú chó đó về ở với gia đình em, càng ngày nó càng lớn và ai cũng yêu quý nó.

Gia đình em thường gọi chú chó màu đen tuyền đó là Cún, mỗi lần có ai gọi đến tên là nó cứ nhảy cẫng lên, chờn vờn xung quanh chân người đó, trông thật ngộ nghĩnh.

Nó có bộ lông màu đen tuyền, óng mượt và dày, đến mùa rụng lông ba mẹ đã phải tắm để lấy sạch lông bẩn trên người nó, trách đám rận làm tổ ở người nó. Mỗi lần ba vuốt vuốt lông là nó lại ngoan ngoãn nằm im, lim dim đôi mắt và ngủ lúc nào không hay.

Chú chó nhà em rất nhanh nhẹn, đùa nghịch với con mèo mướp rất dễ thương, nhưng bao giờ nó cũng nhường phần thắng cho con mèo đó. Khi con mèo gầm gừ lên ở xó bếp, nó nằm im, không nhúc nhích và nhìn đi chỗ khác.

Đôi mắt sáng, màu đen huyền có 2 đốm trắng bên trên, mẹ bảo rằng mắt nó là mắt khôn, giữ nhà được. Nhưng nó hiền lắm, có người lạ đến chỉ sủa vang vài tiếng rồi lại quay về cái tổ mẹ làm cho nó nằm im và nhìn như thế. Đôi chân của Cún tuy bé nhưng khỏe lắm, có lần nó chạy rất xa để đuổi theo mẹ em ra tận ngoài đồng. Lúc nó chạy và đuổi theo mấy con chó khác thường hì hục, thở hổn hển và bắt đầu nằm lim lim.

Mỗi lần đến giờ ăn cơm, mẹ chỉ cần gọi Cún là nó nghoe nguẩy cái đuôi, lũn cũn chạy đến bên bát cơm mẹ mang đến và ăn ngon lành. Nó ăn rất ngoan, rất khéo không để rơi bất cứ một hạt cơm nào ra ngoài đất. Vì thế mà mẹ rất thích cho nó ăn, không phải quét dọn cơm thừa.

Cún của gia đình em rất ngoan, không bao giờ ăn những thứ nhặt được ngoài đường, cũng không bao giờ cắn nhau với những chú chó khác trong xóm.

Mỗi lần đi học về, chỉ cần thấy em ở ngoài cổng, nó đã ngoe nguẩy đuôi, mừng rỡ chạy ra và đón em, nhìn lúc đó nó rất hiền. Khi em ôm nó vào lòng, nó nằm ngoan ngoan và lim dim ngủ lúc nào không biết.

Em còn nhớ năm ngoái có dịch, nhiều chú chó trong làng chết, Cún cũng bị ốm một tuần, chỉ ăn cháo, không ăn cơm. Gia đình em ai cũng lo lắng nó cùng chung số phận với những chú chó kia, nhưng may sao mẹ tiêm thuốc và chăm sóc cẩn thận nên nó dần hồi phục. Cả gia em ai cũng vui mừng và càng ngày càng yêu quý nó hơn.

Em rất yêu quý Cún, mong sao nó hay ăn chóng lớn.

26 tháng 4 2022

con gì

26 tháng 4 2022

Đối với những gia đình thích nuôi động vật như nhà em thì hầu như sẽ nuôi rất nhiều những con vật nuôi trong nhà. Có thể là mèo, gà, chim chóc…..và có một chú chó là điều không thể thiếu.

Chú chó nhà em năm nay được 2 tuổi kể từ khi được xin về từ gia đình bác. Chú chó có tên là Xam Xam, một cái tên được tôi đặt ngay từ ngày đầu chú được đưa về. Bộ lông xù màu trắng tinh là điểm nhấn cho Xam Xam, khi gây được thiện cảm với mọi người. Mới ngày nào đưa về còn bé tũn tũn, còn e ngại ngập ngừng vì lạ lẫm thì nay chú đã lớn rất to và phổng phao. Xam nặng tầm khoảng 17kg. Hai cái tai rất nhạy bén, dù chỉ là một tiếng động rất nhỏ cũng làm Xam giật mình, dỏng tai và nghe ngóng đầy cảnh giác, những lúc ấy khiến Xam trông rất ngộ nghĩnh. Đôi mắt như biết cười, tròn trong luôn khiến mọi người trong gia đình yêu mến.

Với mọi người trong gia đình, Xam rất hiền lành ngoan ngoãn nhưng ngược lại đối với người ngoài lạ mặt thì chú luôn tỏ ra dữ tợn, đầy dọa dẫm. Hàm răng trắng, sắc bén với những chiếc răng nanh sắc nhọn khiến cho nhiều người cũng thấy khiếp sợ. Thêm vào đó là chiếc đuôi lúc nào cũng ngoe nguẩy, cong cong phía sau khiến Xam trông rất đáng yêu, đầy tinh nghịch biết bao.

Xam Xam là một chú chó rất thông minh và cũng đầy trung thành với chủ. Cứ mỗi lần đi học về đến trước cổng nhà thì xam là luôn là người đầu tiên em nhìn thấy, chú mừng rỡ, nhảy nhót và cuốn lấy chân em như không muốn rời xa em. Còn nhớ có những hôm chú nhìn thấy em mừng đến nỗi, tè hết cả ra chân và quần em khiến mọi người đều phá lên cười. Xam còn rất biết nghe lời chủ, chú luôn biết tế nhị và đi vệ sinh đúng lúc đúng chỗ, không cắn người bừa bãi, chỉ có thể gầm gừ để dọa nạt kẻ lạ mặt khi vào nhà mà thôi.

Hằng ngày cứ đến độ chiều, khi đi học về rảnh rỗi là em lại dắt Xam ra công viên gần nhà để đi dạo và tập thể dục. Mỗi lần dạo như thế em đều có Xam là người bạn đồng hành, cùng chơi trò đuổi bắt, ném đĩa – trò chơi mà Xam thích nhất. Đó luôn là những giây phút thư giãn thoải mái và vui vẻ nhất.

Giờ đây Xam Xam như là một thành viên không thể thiếu trong gia đình của em vậy và chú chó như một món quà, là một người bạn rất quan trọng đối với em

19 tháng 2 2019

Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó - một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.

Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ong bé nhỏ, chăm chỉ tới hút. Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập.

Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất. Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường, xa thầy cô, xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu, dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng.

Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng... Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng. Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày khai giảng lại về. Phượng mong nhớ, chờ đợi để được gặp lại các bạn học sinh.

Những học sinh cũ đến thăm trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng...Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào.

Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm? Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng - loài hoa học trò thân thương.

19 tháng 2 2019

có chép mạng ko vậy