K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 8 2017

Cô giáo vừa giảng hết bài thì tiếng trống giờ tan học thân quen vang lên rộn rã.

Cả lớp đứng dậy chào cô nghiêm trang chuẩn bị ra về. Sau đó, tiếng xếp sách vở loạt xoạt, tiếng đóng cặp lách cách, tiếng cười nói xôn xao nổi lên từ mọi phía. Xong xuôi, chúng tôi vội vàng ùa ra sân xếp hàng, dưới cơn gió se se, lạnh lạnh cuối thu. Một vài tia nắng hiếm hoi, mệt mỏi rơi trên sân trường. Mọi người vội dàn hàng theo sự điều động của bạn lớp trưởng. Người nào cũng đội mũ bảo hiểm, vai đeo cặp sách chỉnh tề. ồ! Sân trường nhộn nhịp quá! Học sinh các lớp nối tiếp nhau thành một hàng dài giống như đoàn xe lửa từ từ lăn bánh dưới vòm lá xanh rì. Khuôn mặt các em lớp một, hai, ba hớn hở cứ như mẹ cho quà. Đâu đó còn nghe tiếng chuyện trò, tiếng cười khúc khích hay tiếng tranh cãi nhau về một cái gì đó. Có một bạn bỏ hàng định chạy về phía trước, bị nhắc nhở, mặt tiu nghỉu như mèo cắt tai. Ra khỏi cổng, mỗi người đi một ngả về nhà. Học sinh vẫy gọi nhau í ới rồi chào hẹn ngày mai gặp lại. Bên trái, các bậc phụ huynh đang chờ đón con em mình. Các bác ấy lo lắng, phấp phỏng, chăm chú nhìn vào đoàn học sinh đông đúc như tổ kiến đang bước đi để tìm con em mình. Các em lớp một giơ những bàn tay nhỏ xíu lên vẫy bố mẹ thân yêu. các em bé ấy vừa chạy vội về phía bố mẹ đang chờ mình, vừa vẫy vẫy, khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương cười rạng rỡ. Các bác phụ huynh mỉm cười vui vẻ, đôi mắt đen láy sáng long lanh nhìn con âu yếm, tràn đầy tình yêu thương và hạnh phúc. Ngoài đường, không khí huyên náo, hỗn độn và khẩn trương vì lúc này cũng là giờ tan sở. Xe cộ tấp nập đủ loại, xe máy, xe ô tô, xe đạp, xích lô…Tiếng rì rì của động cơ xe máy, tiếng chuông xe đạp lanh canh tạo thành một biển âm thanh ồn ã. Người thì đi xuôi, người thì đi ngược, từng dòng người nghịt hối hả qua lại tựa như dòng nước cuộn chảy, quần áo đủ màu sắc trông như một vườn hoa di động. Đến lúc học sinh đã về hết bác bảo vệ mới thong thả khép cổng lại. Sân trường giờ đây vắng lặng, không một bóng người. Mấy dãy phòng học đứng im lìm lặng lẽ nhìn lá rơi lác đác, gió thỏi nhẹ trên vòm lá.

Cảnh tan học đông đúc, náo nhiệt ! Đó là giây phút diễn ra bao nhiêu nụ cười vui mừng của bố mẹ gặp con và bấy nhiêu sự vui sướng của các con gặp ba mẹ mình.

17 tháng 8 2017

Bốn rưỡi! Tùng ! Tùng !Tùng !

Cô giáo vừa giảng hết bài thì tiếng trống giờ tan học thân quen vang lên rộn rã.

Cả lớp đứng dậy chào cô nghiêm trang chuẩn bị ra về. Sau đó, tiếng xếp sách vở loạt xoạt, tiếng đóng cặp lách cách, tiếng cười nói xôn xao nổi lên từ mọi phía. Xong xuôi, chúng tôi vội vàng ùa ra sân xếp hàng, dưới cơn gió se se, lạnh lạnh cuối thu. Một vài tia nắng hiếm hoi, mệt mỏi rơi trên sân trường. Mọi người vội dàn hàng theo sự điều động của bạn lớp trưởng. Người nào cũng đội mũ bảo hiểm, vai đeo cặp sách chỉnh tề. ồ! Sân trường nhộn nhịp quá! Học sinh các lớp nối tiếp nhau thành một hàng dài giống như đoàn xe lửa từ từ lăn bánh dưới vòm lá xanh rì. Khuôn mặt các em lớp một, hai, ba hớn hở cứ như mẹ cho quà. Đâu đó còn nghe tiếng chuyện trò, tiếng cười khúc khích hay tiếng tranh cãi nhau về một cái gì đó. Có một bạn bỏ hàng định chạy về phía trước, bị nhắc nhở, mặt tiu nghỉu như mèo cắt tai. Ra khỏi cổng, mỗi người đi một ngả về nhà. Học sinh vẫy gọi nhau í ới rồi chào hẹn ngày mai gặp lại. Bên trái, các bậc phụ huynh đang chờ đón con em mình. Các bác ấy lo lắng, phấp phỏng, chăm chú nhìn vào đoàn học sinh đông đúc như tổ kiến đang bước đi để tìm con em mình. Các em lớp một giơ những bàn tay nhỏ xíu lên vẫy bố mẹ thân yêu. các em bé ấy vừa chạy vội về phía bố mẹ đang chờ mình, vừa vẫy vẫy, khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương cười rạng rỡ. Các bác phụ huynh mỉm cười vui vẻ, đôi mắt đen láy sáng long lanh nhìn con âu yếm, tràn đầy tình yêu thương và hạnh phúc. Ngoài đường, không khí huyên náo, hỗn độn và khẩn trương vì lúc này cũng là giờ tan sở. Xe cộ tấp nập đủ loại, xe máy, xe ô tô, xe đạp, xích lô…Tiếng rì rì của động cơ xe máy, tiếng chuông xe đạp lanh canh tạo thành một biển âm thanh ồn ã. Người thì đi xuôi, người thì đi ngược, từng dòng người nghịt hối hả qua lại tựa như dòng nước cuộn chảy, quần áo đủ màu sắc trông như một vườn hoa di động. Đến lúc học sinh đã về hết bác bảo vệ mới thong thả khép cổng lại. Sân trường giờ đây vắng lặng, không một bóng người. Mấy dãy phòng học đứng im lìm lặng lẽ nhìn lá rơi lác đác, gió thỏi nhẹ trên vòm lá.

Cảnh tan học đông đúc, náo nhiệt ! Đó là giây phút diễn ra bao nhiêu nụ cười vui mừng của bố mẹ gặp con và bấy nhiêu sự vui sướng của các con gặp ba mẹ mình.

10 tháng 10 2018

Cứ sau mỗi năm học, để động viên tinh thần học tập của em, bố mẹ thường tổ chức cho cả nhà đi nghỉ mát. Năm nay, kết thức nămhọc, em đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, bô' rất vui mừng, thưởng cho em một chuyến tham quan ở vịnh Hạ Long - một vùng biển đẹp nổi tiêng của nước ta hiện đang được bình chọn là di sản văn hóa thế giới.

Em đến Hạ Long với bao nhiêu là háo hức! Em đã nghe truyền thuyết về vịnh, về những con rồng trầm mình làm nên những hòn đảo muôn hình vạn trạng trong lòng vịnh. Trên đường đi, hình ảnh những làng mạc, nhà cửa, phố xá trải dài ra trước mắt... Non nước Việt Nam sao mà đáng yêu đến thế!

Kia rồi vịnh Hạ Long! Em reo lên sung sướng khi chiếc ô tô đỗ lại. Thật là trời nước một màu trong xanh thăm thẳm. Trước mắt em, trải ra ngút ngàn là màu nước biển mát lành và những hòn đảo nhỏ đan xen nhấp nhô trong lòng vịnh. Lên thuyền ra vịnh mới thấy hết cái tươi đẹp kì vĩ của khung cảnh nơi đây.

Đứng trên khoang thuyền, em nghe gió mát lồng lộng mơn man trên mái tóc. Nắng trải ra làm nước biển xôn xao lấp lánh. Càng vào sâu trong lòng vịnh càng có cảm giác nước trong vịnh là một khối ngọc bích nhưng mềm mại uyển chuyển. Nhìn bốn bề thấy mênh mang là sóng nước hiền hòa. Xa xa, cây cầu treo Bãi Cháy nổi tiếng trông như một bàn tay xinh xắn đang vẫy chào du khách. Đi sâu thêm chút nữa, quanh ta đều là những hòn đảo nhỏ đan xen vào nhau như một mê cung đầy hấp dẫn.

Mỗi hòn đảo mang một hình dáng riêng, rất kì lạ. Truyền thuyết kể rằng có 99 con rồng đã trầm mình xuống vịnh khiến cho nước biển nơi đây xanh một màu xanh biêng biếc kì diệu. Mỗi con rồng đã hóa thành một hòn đảo nên nơi đây mới có tên là vịnh Hạ Long. Tên mỗi hòn đảo lại được đặt theo hình dáng mà người ta tưởng tượng về hòn đảo đó, nào là hòn Trống Mái, nào là đảo Con Gà, nào là hang Đầu Gỗ,... lại còn hang Ti Tốp, hang Sửng Sốt nữa chứ! Có lẽ con người quá ngỡ ngàng về những gì tạo hóa diệu kì ban cho vịnh Hạ Long. Đến gần, ta mới thấy 'những hòn đảo nơi đây được tạo nên bởi những khối đá vôi khổng lồ. Qua mưa nắng thời gian, chúng đã bị bào mòn nên có hình dáng kì lạ như ngày nay. Mỗi hòn đảo lại được phủ xanh bởi những loài cây kiên cường dũng cảm: bản thân loại đá vôi có rất ít chất dinh dưỡng, cây phải tự bám đá, rễ của chúng tiết ra một loại dịch để có thể “tiêu hóa” thứ đá khô cằn kia.

Nhưng phải đến với các hang động mới thấy được hết vẻ đẹp kì lạ của Hạ Long. Bước vào hang Sửng Sốt (có lẽ vì hang đẹp đến sửng sốt chăng?) ta thấy trong lòng hang có những mạch nước ngầm nhỏ,những giọt nước từ trên trần hang nhỏ xuống mang theo vài ba hạt cát tí xíu. Những hạt cát này không theo nước rơi xuống mà ôm ấp lấy nhau, qua hàng nghìn hàng triệu năm, chúng tạo thành những mảng thạch nhũ lấp lánh. Những cái hang ở đây đều được tạo nên bởi những mảng thạch nhũ như thế, đó là kết quả của một sự vận động tự nhiên bền bỉ diệu kì đến kinh ngạc. Hang rất sâu và rộng, có thể chứa đến nghìn người. Nền hang là đá thường, còn trần hang đầy những thạch nhũ. Thạch nhũ cũng có muôn hình vạn trạng khiến du khách sửng sốt. Hình dáng phổ biến của chúng là hình trụ, thuôn nhọn về phía đuôi xuống lòng hang. Đặc biệt, có những nơi, thạch nhũ tạo thành những hình có ý nghĩa trên vách hang, trần hang. Đó là hình đôi vợ chồng trong ngày cưới, là hình con gà, con khỉ,... Dưới ánh đèn, những hình ảnh đó lấp lánh kì ảo đẹp đến khó tin.

Bước ra khỏi hang là đặt chân lên đỉnh của hòn đảo. Đứng trên cao nhìn ra bao la bát ngát vịnh Hạ Long, một lần nữa ta lại được thấy quanh mình cái mênh mông trời bể trong xanh mát lành. Những hòn đảo nhỏ nhấp nhô như ôm ấp lòng vịnh. Còn những chiếc thuyền nhỏ của ngư dân, của những đoàn khách du lịch quây quần dưới chân đảo như đàn con đang làm nũng cha mẹ...

Rời vịnh Hạ Long, em vẫn còn cảm giác ngỡ ngàng thích thú trước vẻ đẹp của vịnh - một kì quan hiếm có của Tổ quốc. Em thấy tự hào hơn về non sông gấm vóc của mình và càng thấm thìa hơn trách nhiệm phải góp phần giữ gìn và xầy dựng đất nước. Kì nghỉ hè của em đã trôi qua với bao điều thú vị và bổ ích như thế.

k mk nha

22 tháng 1 2018

Kakasi sharingan

22 tháng 1 2018

                    Bài làm:

Trình tự tả quang cảnh giờ ra chơi:

    + Sân trường vắng lặng

    + Tiếng trống báo hiệu, học sinh ùa ra chơi

    + Có tốp chơi đá cầu, nhảy dây, có nhóm đứng nói chuyện…

    + Tả màu sắc, khung cảnh bầu trời, cây cối 

Đoạn văn: Giờ ra chơi, mọi người ùa ra sân tíu tít như bầy chim non rời tổ. Phía trước cửa lớp em sân trường được chọn làm nơi đủ trò thú vị như nhảy dây, đá cầu, ô keo… Các bạn nữ lúc nào cũng nhanh nhảu “chiếm” phần hơn trên khoảng sân đó để làm nơi nhảy dây. Đôi khi sự hò reo của các bạn nữ khi chơi khiến các bạn nam hào hứng cùng tham gia: đội nam và đội nữ. Khi chơi vui vẻ như vậy, em lại thấy lớp mình đoàn kết, gần gũi nhau hơn. Những giờ ra chơi này sẽ mãi là kỉ niệm đẹp trong lòng mỗi đứa học trò như chúng em.

:). Ủng hộ mk nha các bạn!!!

10 tháng 3 2020

Bài làm:

  • Có thể lựa chọn tả theo trình tự thời gian hoặc không gian những cần chú ý quan sát và chú ý lựa chọn các hình ảnh tiêu biểu , chú ý miêu tả các chi tiết như: bầu trời, mở đầu giờ ra chơi như thế nào, ở mỗi khoảng sân các hoạt động vui chơi diễn ra thế nào?…
  • Tham khảo đoạn văn sau:

Giờ ra chơi luôn là khoảng thời gian hào hứng nhất của mọi người. Dưới bầu trời mát mẻ, không gian thoáng đãng, mát xẻ nơi sân trường, tốp ba, tốp bảy tụ tập chơi từng trò chơi mình yêu thích. Ở sân bóng chuyền đằng xa, mấy anh chị cầm quả bóng chuyền cùng nhau vừa tập vừa cười đùa. Xung quanh đó một đến hai bạn nữ đang ngồi cầm quyển truyền đọc rất chăm chú, dường như cái ồn ào sân trường chẳng hề ảnh hưởng tới họ. Bên cảnh vười hoa xinh của trường, các bạn, các chị đang chụm lại với nhau chơi ô ăn quan, chuyền thẻ,… những trò chơi dân gian được nhà trường khuyến khích. Từng quả bóng chuyển nhỏ được những bàn tay khéo léo tung lên trời và bắt lấy, từng tiếng cười giòn tan của người giành chiến thắng. Ngược lại với khung cảnh ngoài sân trường, nhiều bạn ở trong lớp cùng kể cho nhau nghe những câu chuyện hay là bàn luận về một vấn đề đang "hot" hiện nay. Một số bạn được gọi là "mọt sách" cắm cúi với những bài tập khó của mình. Tiết ra chơi là vậy, cái mệt mỏi, căng thẳng của tiết học bị bỏ lại đằng sau sự nhộn nhịp, vui vẻ ấy

học tốt

  • Có thể lựa chọn tả theo trình tự thời gian hoặc không gian những cần chú ý quan sát và chú ý lựa chọn các hình ảnh tiêu biểu , chú ý miêu tả các chi tiết như: bầu trời, mở đầu giờ ra chơi như thế nào, ở mỗi khoảng sân các hoạt động vui chơi diễn ra thế nào?…
  • Tham khảo đoạn văn sau:

Giờ ra chơi luôn là khoảng thời gian hào hứng nhất của mọi người. Dưới bầu trời mát mẻ, không gian thoáng đãng, mát xẻ nơi sân trường, tốp ba, tốp bảy tụ tập chơi từng trò chơi mình yêu thích. Ở sân bóng chuyền đằng xa, mấy anh chị cầm quả bóng chuyền cùng nhau vừa tập vừa cười đùa. Xung quanh đó một đến hai bạn nữ đang ngồi cầm quyển truyền đọc rất chăm chú, dường như cái ồn ào sân trường chẳng hề ảnh hưởng tới họ. Bên cảnh vười hoa xinh của trường, các bạn, các chị đang chụm lại với nhau chơi ô ăn quan, chuyền thẻ,… những trò chơi dân gian được nhà trường khuyến khích. Từng quả bóng chuyển nhỏ được những bàn tay khéo léo tung lên trời và bắt lấy, từng tiếng cười giòn tan của người giành chiến thắng. Ngược lại với khung cảnh ngoài sân trường, nhiều bạn ở trong lớp cùng kể cho nhau nghe những câu chuyện hay là bàn luận về một vấn đề đang "hot" hiện nay. Một số bạn được gọi là "mọt sách" cắm cúi với những bài tập khó của mình. Tiết ra chơi là vậy, cái mệt mỏi, căng thẳng của tiết học bị bỏ lại đằng sau sự nhộn nhịp, vui vẻ ấy. 

Trường học chính là ngôi nhà thân thiết thứ hai của mỗi học sinh, em cũng như những bạn học sinh khác, trường học chính là một mái nhà thân thương, gần gũi, nơi có thầy cô dịu hiền, tận tâm nhiệt tình và những người bạn học có thể giúp đỡ nhau trong học tập cũng như những vui buồn trong cuộc sống. Ngôi trường em đang theo học là ngôi trường………………….

Trường trung học cơ sở………………nơi em đang theo học là một ngôi trường có bề dày về truyền thống giảng dạy và học tập. Em cũng như rất nhiều bạn học trong trường đều tự hào vì mình là một trong những thành viên của ngôi trường………………….. yêu dấu. Ngay tên của trường cũng đã thể hiện được những truyền thống tốt đẹp đầy tự hào của trường em. ……………chính là người anh hùng của dân tộc Việt Nam, gắn liền với sự kiện đại phá hai mươi vạn quân Thanh, đánh đuổi quân ngoại xâm, mang lại độc lập cho dân tộc.

 

Lấy tên người anh hùng của dân tộc làm tên trường đã thể hiện được sự tôn trọng của thế hệ tương lai đối với những người làm lên lịch sử. Đồng thời, cái tên gọi đầy tự hào ấy cũng thể hiện được tinh thần hiếu học, truyền thống tôn sư trọng đạo của học sinh trường trung học cơ sở Nguyễn Huệ. Mái trường Nguyễn Huệ đã có bề dày năm mươi năm giáo dục, đào tạo ra rất nhiều những thế hệ học sinh, trong đó có rất nhiều những người tài giỏi, thành đạt trong cuộc sống, là những con người có đóng góp lớn cho đất nước, xã hội.

Trường của em gồm có ba dãy nhà chính, mang tên gọi lần lượt là A1, A2, A3, mỗi dãy nhà gồm có ba tầng với những trang thiết bị như bảng viết, bàn ghế học sinh vô cùng đầy đủ, tiện nghi, thuận lợi cho công tác dạy và học của thầy và trò. Khung cảnh trường em rộng và đẹp, trước những phòng học là một khoảng sân trường rộng lớn, những hàng cây cổ thụ xanh mát quanh năm rợp bóng râm trên sân trường.

Em rất yêu ngôi trường của mình, đó là mái nhà thứ hai của em, nơi em có thể được học hành, được giáo dục thành những người công dân tốt, là nơi có những bạn bè thân yêu, thầy cô đầy nhiệt huyết. Đối với em, mỗi ngày đến trường là một ngày vui.

tham khảo :

Trong hơn ba tháng qua, dịch bệnh Covid 19 hoành hành cũng là khoảng thời gian mà học sinh, sinh viên chưa được đến trường, trong đó có cả tôi – cô sinh viên năm 2 đại học. Lần đầu tiên trong đời, tôi có một kỳ nghỉ tết dài đến như thế, hơi buồn vì việc học bị gián đoạn, tuy nhiên cũng nhờ “cái tết lịch sử” mà tôi phụ giúp được gia đình nhiều hơn và có thời gian cảm nhận về bản thân nhiều hơn. Cũng vì thế mà chúng tôi sắp có được mùa 'tựu trường' đáng nhớ, có một không hai từ trước đến giờ.

Rời xa phố thị tấp nập, đầy khói bụi, tôi trở về miền quê yên bình với những cánh đồng lúa bất tận và bầu trời trong xanh, cao vút. Với tôi, năm nào cũng thế, cứ “ăn” xong mùng ba tết là lại lên rẫy phụ gia đình làm mì (sắn). Thường thì tôi sẽ đi học trước khi gia đình thu hoạch hết mì, nhưng năm nay đặc biệt hơn chút, xong mùa mì và mùa gặt lúa (thường thì lúa sẽ gặt sau khi làm mì xong) mà tôi vẫn chưa “cắp sách đến trường”.

Trở lại trường sau kỳ nghỉ dịch Covid-19: Một mùa 'tựu trường' đáng nhớ - ảnh 1

Điều ước được đi học trở lại sắp trở thành hiện thực của nhiều sinh viên

PHẠM HỮU

Những trải nghiệm từ" kỳ nghỉ tết lịch sử"

Năm nay, tôi lại được chứng kiến cảnh mọi người hối hả cho mùa gặt, dù ai cũng thấm mệt trước tiết trời hanh khô của Tây Nguyên nhưng trên gương mặt lam lũ của những người nông dân toát lên niềm hạnh phúc khi lúa năm nay được mùa. Trên khắp các cánh đồng, tiếng người hòa cùng tiếng máy gặt tạo nên không khí rôm rả, và cũng nhờ thế mà mọi người vơi đi phần nào nỗi lo về dịch bệnh đang hoành hành.

Nhờ “kỳ nghỉ tết lịch sử” mà tôi có thời gian trồng rau với mẹ, ngồi nghe mẹ kể chuyện thời xửa thời xưa hay lặng nhìn những đứa trẻ lấm lem bùn đất đi bắt ốc vào mỗi buổi chiều. Tôi chợt nhận ra, bản thân mình như được sống lại những tháng ngày vô lo, vô nghĩ của trước kia. Mọi thứ êm ả, nhẹ nhàng như dòng chảy của sông Ayun.

 

Năm 2020 hẳn là một năm đáng nhớ đối với nhiều người. Với tôi, bên cạnh nỗi lo sợ về sự nguy hiểm của dịch bệnh toàn cầu, thì "kỳ nghỉ Tết lịch sử" cũng cho tôi nhiều thứ tích cực. Tôi được bên cạnh gia đình nhiều hơn, phụ giúp được nhiều việc đồng áng hơn, lại được hòa vào cuộc sống dân dã, mộc mạc và đầy chân tình của người dân miền núi. Tâm hồn như được gột rửa khỏi áp lực của việc học hành, hay đi làm thêm trang trải cuộc sống nơi phố thị.

Bên cạnh việc phụ gia đình thì tôi cũng như bao bạn sinh viên khác phải học trực tuyến. Đối với hầu hết học sinh, sinh viên ở miền núi như tôi thì việc học trực tuyến gặp không ít khó khăn. Tôi nhớ lại buổi đầu học online với đầy nỗi lo sợ, trong đó sợ nhất là đường truyền internet bị yếu hoặc bị gián đoạn, việc học cũng thế mà gián đoạn theo.

Qua việc học trực tuyến, tôi lại lần nữa cảm nhận được sự khó khăn của việc theo con chữ. Đối với học sinh, sinh viên vùng núi, không phải ở đâu cũng có Internet để kết nối, có nhiều bạn phải xin học ở nhà hàng xóm, người quen... Nhưng dường như, càng trắc trở bao nhiêu thì tấm lòng hiếu học của trẻ em vùng núi càng cao bấy nhiêu.

Nôn nao ngày  trở lại trường Sau từng ấy thời gian thì nỗi nhớ trường lớp, bạn bè cũng ùa đến. Cảm giác đó đến bất chợt lắm, có những lúc chỉ muốn đặt vé xe để vào TP.HCM, đi xung quanh trường vài vòng, ngắm nhìn hàng ghế đá hay ngồi nghỉ trưa, mân mê vài cành lan ở vườn hoa sau trường, hay chỉ đơn giản là đứng trên hành lang tầng ba của trường và nhìn về hướng xa xăm... Hóa ra, trường học cũng như ngôi nhà. Ở trường thì nhớ không khí quây quần ở nhà, về nhà rồi thì lại da diết muốn quay lại trường.

Và bây giờ, tôi và bạn bè chuẩn bị nghe giảng viên giảng bài trong phòng học lộng gió, bên ngoài khung cửa có vài bông phượng nhú lên, tươi rói…những hình ảnh đó cứ hiện lên trong đầu tôi, không ngừng. Và chúng tôi sẽ đến trường khi mùa phượng đã nở đỏ rực và tiếng ve kêu râm ran, một mùa 'tựu trường' đáng nhớ.

9 tháng 11 2017

Mk viết dài lắm ko chéo đc cho bn r

10 tháng 11 2017

đề 1: Viết một bài văn tả lại một cảnh đẹp của quê hương mà em thích nhất

Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.

 

Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.

Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.

Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp

Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.

Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.

đề 2: Miêu tả về ngôi trường của em đang học

Ngôi trường của em đang học có nhiều bóng mát cây xanh và ghế đá ở sân trường, em yêu quý trường của em và em đến lớp mỗi ngày.

Nằm ở quận Tân Bình, ngôi trường em đang học dù giản dị nhưng với em có biết bao kỷ niệm ở ngôi trường này. Ngôi trường tuy không mới nhưng có haimặt sân với rất nhiều cây xanhbóng mát như đại bàng, phượng,...  trong sân có những khu trò chơi như cầu trượt, bập bênh để chúng em có thể thỏa thích vui chơi trong giờ nghỉ giải lao.Giữa sân làcột cờtreo cờ Tổ quốc phần phật bay trong gió.

Ngôi trường của em đang học mới xây rất đẹp, các dãy phòng học cùng bảng viết, bàn ghế đều mới tinh, sạch bóng... Trường của em đang học gồm hai tòa nhà haitầng, trang bị đầy đủ các dụng cụ học tập cho chúng em.Trong các lớp học đều có treo các biển hiệu: "Học, học nữa, học mãi"của Lê – nin. Các bàn ghế trong lớp học đều được sắp xếp trongbốn hàng, rất gọn gàng, ngăn nắp.

Tạingôi trường này, chúng em đãđượchọc đượcnhiều điều hay, khám phá nhiều điều mới mẽ.Có lẽ, sau này khi em lớn lên,đi nhiều nơi, học ở các trường khác nhưng hình ảnh thân yêucủa ngôi trường em đang học vẫn in đậm trong tim em.

Chúng em đi học ngoan và chấp hành rất tốt nội quy và quy định của trường, và chúng em không ăn bánh kẹo và xả rác làm dơ lớp học.

Mỗi lần đến ngôi trường của em đang học, thầy cô giáo cho chúng em học bài, khám phá nhiều điều mới lạ. Tuần nào ba mẹ cũng đưa em đến trường, em được gặp nhiều bạn bè.

20 tháng 2 2021

Quê mày déo quê tao (ai biết quê mày ở dau)

4 tháng 12 2021

mọi người rả lời giùm mình nha !

29 tháng 4 2020

                                                                            Bài làm

       Quang cảnh của trường tôi trước buổi học thân quen đó thật đặc biệt.Hôm đó cả lớp chúng tôi rất xôn xao khi cô giáo chủ nhiệm thông báo lịch nghỉ vì dịch bệnh Covid-19.Tôi thì sẽ nhớ bạn bè vì thời gian nghỉ dịch sẽ kéo dài.Buổi học hôm đó cô giáo của chúng tôi vẫn không quên căn dặn về cách phòng bệnh ở nhà cũng như khi có việc cần đi ra ngoài.Tôi cũng thầm nói rằng :"Việt Nam ơi,cố lên ,quyết thắng bệnh dịch''.Buổi học đó cũng đã nằm trong kí ức tôi sẽ không quên nó.

29 tháng 4 2020

bạn k cho mk nha

Chúc bạn học tốt bài văn này mk dành tặng bạn đó

Cảm ơn bạn nhìu nha