K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nhiều khi Hiền mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì, Ngồi lặng im nghe Lộc kể về thằng Thiên bằng đôi mắt lấp lánh Đôi lúc Lộc tránh ánh mắt của Hiền Vì dường như lúc nào Lộc cũng hiểu thấu lòng Hiền. Ko thể ngắt lời, càng ko thể để giọt lệ nào đc rơi Chorus: Nên Hiền lùi bước về sau, để thấy Lộc rõ hơn Để có thể ngắm Lộc từ xa âu yếm hơn Cả nguồn sống bỗng chốc thu...
Đọc tiếp

Nhiều khi Hiền mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì,
Ngồi lặng im nghe Lộc kể về thằng Thiên bằng đôi mắt lấp lánh
Đôi lúc Lộc tránh ánh mắt của Hiền
Vì dường như lúc nào Lộc cũng hiểu thấu lòng Hiền.
Ko thể ngắt lời, càng ko thể để giọt lệ nào đc rơi

Chorus:
Nên Hiền lùi bước về sau, để thấy Lộc rõ hơn
Để có thể ngắm Lộc từ xa âu yếm hơn
Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng 1 *****
Hay Hiền vẫn sẽ lặng lẽ kế bên
Dù ko nắm tay nhưng đường chung mãi mãi
Và từ ấy ánh mắt Hiền hồn nhiên đến lạ

Verse II:
Chẳng một ai có thể cản được trái tim khi đã lỡ yêu Lộc
Đừng ai can ngăn tôi khuyên Hiền buông xuôi vì yêu không có lỗi

Hiền rất ước muốn khao khát được yêu
Được chờ mong tới giờ ai nhắc đưa đón buổi chiều
Mỗi sáng thức dậy được ngắm một người nằm cạnh ngủ say.

Chorus:
[ Nên Hiền lùi bước về sau, để thấy Lộc rõ hơn
Để có thể ngắm Lộc từ xa âu yếm hơn
Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng 1 thằng điên
Hay Hiền vẫn sẽ lặng lẽ kế bên
Dù ko nắm tay nhưng đường chung mãi mãi
Và từ ấy ánh mắt Hiền hồn nhiên đến lạ ] x 2

Vì sao Hiền không thể gặp được Lộc sớm hơn<3

4
13 tháng 5 2017

Phải chọn môn âm nhạc ms đúnglimdim

1 tháng 5 2017

tui ns nó cho nó lên đánh chơi

nghe và cảm nhận nhé: Lời bài hát: Nhìn Vào Đôi Mắt Này Nhạc sĩ: Cao Long Lời đăng bởi: Hưng Từng dòng thư nâng niu nét chữ dịu dàng Từng dòng thư ngây ngô cứ giấu kín trong ngăn bàn Thầm mong cho Hiền tình cờ qua đây, rồi vờ như trông thấy Là bàn tay Lộc đây cứ cất giữ bao đêm ngày Mà Hiền đâu hay, vội vàng qua đây, rồi lại về nơi ấy Là dòng thư trao Hiền này, mong Hiền hao gầy Lời yêu sao khó...
Đọc tiếp

nghe và cảm nhận nhé:

Lời bài hát: Nhìn Vào Đôi Mắt Này

Nhạc sĩ: Cao Long

Lời đăng bởi: Hưng
Từng dòng thư nâng niu nét chữ dịu dàng
Từng dòng thư ngây ngô cứ giấu kín trong ngăn bàn
Thầm mong cho Hiền tình cờ qua đây, rồi vờ như trông thấy
Là bàn tay Lộc đây cứ cất giữ bao đêm ngày
Mà Hiền đâu hay, vội vàng qua đây, rồi lại về nơi ấy

Là dòng thư trao Hiền này, mong Hiền hao gầy
Lời yêu sao khó nói ra như vậy?
Rồi bao lần buồn vu vơ, vì người ngu ngơ, để một mình Lộc bơ vơ
Là niềm riêng Lộc đong đầy, sâu trong tim này
Thì thôi Lộc viết hết cho Hiền vậy
Chỉ mong một lần Hiền ơi, nhìn về Lộc đây, nhìn vào trong đôi mắt này...

[Rap]
Nếu như có một lần được ước
Thì Hiền muốn biết Lộc sẽ ước điều gì
ánh mắt Lộc cho Hiền dám đánh cược trước
vì Hiền thấy được tình yêu diệu kỳ trong Lộc .
nhưng sao không dám nói cho Hiền biết
tình yêu trong Lộc thật đậm sâu
từng nét chữ trong bức thư Lộc viết
từng vết phẩy đến từng dấu chấm câu
chứng minh cho thứ gì đó mãnh liệt
nhưng mà yêu thì có ai cấm đâu
sao lại giấu một mình trong trái tim nhỏ bé
rồi lại ngồi thẫn thờ vu vơ hát từng câu
nhiều khi đối diện Lộc, Hiền giả vờ không thấy
sao Lộc nghĩ sẽ là bất khả thi
thôi thì Hiền tiến tới chạm vào Lộc và nói
chỉ cần Lộc mở lời thôi Quang Lộc

Nhiều lần cầm trong tay nhưng chẳng dám lại gần
Sợ rằng Hiền vô tư sẽ lướt qua như bao lần
Thầm mong cho Hiền dừng lại nơi đây, tim rộn ràng biết mấy
Từng dòng thư đơn sơ Lộc mang theo đợi chờ
Từng dòng thư ngây thơ có nước mắt Lộc bao giờ
Mà Hiền đâu hay, mi buồn cay cay, thương rồi người có thấy?

Là dòng thư trao Hiền này, mong Hiền hao gầy
Lời yêu sao khó nói ra như vậy?
Rồi bao lần buồn vu vơ, vì người ngu ngơ, để một mình Lộc bơ vơ
Là niềm riêng Lộc đong đầy, sâu trong tim này
Thì thôi Lộc viết hết cho Hiền vậy
Chỉ mong một lần Hiền ơi, nhìn về Lộc đây, nhìn vào trong đôi mắt này...

Biết thương biết nhớ biết chờ, từ ngày Hiền trao Lộc nụ cười bâng quơ
Giấu đi cho đến bao giờ, rồi từng đêm thì thầm trong mơ

Là dòng thư trao Hiền này, mong Hiền hao gầy
Lời yêu sao khó nói ra như vậy?
Rồi bao lần buồn vu vơ, vì người ngu ngơ, để một mình Lộc bơ vơ
Là niềm riêng Lộc đong đầy, sâu trong tim này
Thì thôi Lộc viết hết cho Hiền vậy
Chỉ mong một lần Hiền ơi, nhìn về Lộc đây, nhìn vào trong đôi mắt này...

4
22 tháng 5 2017

tr ơi hiha

22 tháng 5 2017

sửa lời đi để làm j vậy bnvui

Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống. Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính...
Đọc tiếp

Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống. 
Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,... 
Nhớ mãi những ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường rồi mà vẫn đứng từ xa nhìn theo tôi mãi. Đôi mắt mẹ lúc ấy vừa vui để động viên tôi, vừa lo cho tôi còn vụng dại, ngỡ ngàng... Những khi tôi vui khỏe, học hành tiến bộ, tôi thấy mắt mẹ cười, lấp lánh niềm vui khôn tả. Tôi biết mẹ vô cùng hạnh phúc. Nhớ nhất là những lần tôi bị bệnh, sốt cao. Mẹ lo lắng vô cùng. Mẹ ở bên tôi suốt để chăm sóc tôi, vỗ về, an ủi... Đôi mắt của mẹ lúc ấy sao mà xót xa, lo buồn và băn khoăn đến thế. Những lúc như thế, tôi đều cố gắng uống thuốc, ăn uống theo yêu cầu của mẹ để chóng lành bệnh cho mẹ yên tâm. 
Nhưng đã bao lần, chính tôi đã làm cho đôi mắt mẹ đượm một nỗi buồn khó tả. Đó là những lúc tôi không ngoan, không vâng lời. Nhìn vào đôi mắt mẹ lúc ấy, tôi thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tôi muốn nói lời xin lỗi mẹ để mẹ vui, nhưng đôi khi tôi lại không thốt được nên lời. Thật lạ lùng, lúc ấy mẹ như hiểu thấu lòng tôi, đôi mắt mẹ ánh lên sự thương yêu, tha thứ. Mẹ mãi chia sẽ cùng tôi những băn khoăn, vui buồn, như một người bạn. Tôi đặt hết niềm tin vào mẹ.
Tôi đặt biệt hãnh diện vì tấm lòng nhân hậu của mẹ dành cho những người nghèo khổ. Đó là điều mẹ đã dạy tôi từ thuở ấu thơ. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong đôi mắt đầy thương cảm của mẹ khi gặp một cảnh thương tâm, một em bé mồ côi hay một kẻ tật nguyền... Mẹ luôn thể hiện lòng thương bằng một hành động cụ thể để chia sẻ cùng người khốn khó. Ôi, đôi mắt của mẹ, dịu hiền và sâu lắng, là nguồn an ủi, là niềm vui của cả cuộc đời tôi. 
Xin cho tôi nói vài lời cùng người mẹ dấu yêu: "Mẹ ơi, con hiểu rằng đôi mắt đầy yêu thương của mẹ sẽ mãi dõi theo con trong suốt cuộc đời. Con cám ơn mẹ đã cho con cả một tuổi thơ hạnh phúc trong vòng tay mẹ. Con tự hứa rằng, con sẽ cố gắng học hành, sống xứng đáng là con của mẹ, biết "cho đi" để mang lại niềm vui cho tha nhân và nhất là để con được nhìn thấy đôi mắt mẹ mãi tràn đầy niềm hạnh phúc." 
"Ngài thật trên cả tuyệt vời vì Ngài đến với cuộc đời con thật kì diệu qua đôi mắt Mẹ con với sự hi sinh và tình yêu vô bờ bến. Con xin cảm tạ Ngài."

3

Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống. 
Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,... 
Nhớ mãi những ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường rồi mà vẫn đứng từ xa nhìn theo tôi mãi. Đôi mắt mẹ lúc ấy vừa vui để động viên tôi, vừa lo cho tôi còn vụng dại, ngỡ ngàng... Những khi tôi vui khỏe, học hành tiến bộ, tôi thấy mắt mẹ cười, lấp lánh niềm vui khôn tả. Tôi biết mẹ vô cùng hạnh phúc. Nhớ nhất là những lần tôi bị bệnh, sốt cao. Mẹ lo lắng vô cùng. Mẹ ở bên tôi suốt để chăm sóc tôi, vỗ về, an ủi... Đôi mắt của mẹ lúc ấy sao mà xót xa, lo buồn và băn khoăn đến thế. Những lúc như thế, tôi đều cố gắng uống thuốc, ăn uống theo yêu cầu của mẹ để chóng lành bệnh cho mẹ yên tâm. 
Nhưng đã bao lần, chính tôi đã làm cho đôi mắt mẹ đượm một nỗi buồn khó tả. Đó là những lúc tôi không ngoan, không vâng lời. Nhìn vào đôi mắt mẹ lúc ấy, tôi thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tôi muốn nói lời xin lỗi mẹ để mẹ vui, nhưng đôi khi tôi lại không thốt được nên lời. Thật lạ lùng, lúc ấy mẹ như hiểu thấu lòng tôi, đôi mắt mẹ ánh lên sự thương yêu, tha thứ. Mẹ mãi chia sẽ cùng tôi những băn khoăn, vui buồn, như một người bạn. Tôi đặt hết niềm tin vào mẹ.
Tôi đặt biệt hãnh diện vì tấm lòng nhân hậu của mẹ dành cho những người nghèo khổ. Đó là điều mẹ đã dạy tôi từ thuở ấu thơ. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong đôi mắt đầy thương cảm của mẹ khi gặp một cảnh thương tâm, một em bé mồ côi hay một kẻ tật nguyền... Mẹ luôn thể hiện lòng thương bằng một hành động cụ thể để chia sẻ cùng người khốn khó. Ôi, đôi mắt của mẹ, dịu hiền và sâu lắng, là nguồn an ủi, là niềm vui của cả cuộc đời tôi. 
Xin cho tôi nói vài lời cùng người mẹ dấu yêu: "Mẹ ơi, con hiểu rằng đôi mắt đầy yêu thương của mẹ sẽ mãi dõi theo con trong suốt cuộc đời. Con cám ơn mẹ đã cho con cả một tuổi thơ hạnh phúc trong vòng tay mẹ. Con tự hứa rằng, con sẽ cố gắng học hành, sống xứng đáng là con của mẹ, biết "cho đi" để mang lại niềm vui cho tha nhân và nhất là để con được nhìn thấy đôi mắt mẹ mãi tràn đầy niềm hạnh phúc." 
"Ngài thật trên cả tuyệt vời vì Ngài đến với cuộc đời con thật kì diệu qua đôi mắt Mẹ con với sự hi sinh và tình yêu vô bờ bến. Con xin cảm tạ Ngài."

Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống. 
Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,... 
Nhớ mãi những ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường rồi mà vẫn đứng từ xa nhìn theo tôi mãi. Đôi mắt mẹ lúc ấy vừa vui để động viên tôi, vừa lo cho tôi còn vụng dại, ngỡ ngàng... Những khi tôi vui khỏe, học hành tiến bộ, tôi thấy mắt mẹ cười, lấp lánh niềm vui khôn tả. Tôi biết mẹ vô cùng hạnh phúc. Nhớ nhất là những lần tôi bị bệnh, sốt cao. Mẹ lo lắng vô cùng. Mẹ ở bên tôi suốt để chăm sóc tôi, vỗ về, an ủi... Đôi mắt của mẹ lúc ấy sao mà xót xa, lo buồn và băn khoăn đến thế. Những lúc như thế, tôi đều cố gắng uống thuốc, ăn uống theo yêu cầu của mẹ để chóng lành bệnh cho mẹ yên tâm. 
Nhưng đã bao lần, chính tôi đã làm cho đôi mắt mẹ đượm một nỗi buồn khó tả. Đó là những lúc tôi không ngoan, không vâng lời. Nhìn vào đôi mắt mẹ lúc ấy, tôi thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tôi muốn nói lời xin lỗi mẹ để mẹ vui, nhưng đôi khi tôi lại không thốt được nên lời. Thật lạ lùng, lúc ấy mẹ như hiểu thấu lòng tôi, đôi mắt mẹ ánh lên sự thương yêu, tha thứ. Mẹ mãi chia sẽ cùng tôi những băn khoăn, vui buồn, như một người bạn. Tôi đặt hết niềm tin vào mẹ.
Tôi đặt biệt hãnh diện vì tấm lòng nhân hậu của mẹ dành cho những người nghèo khổ. Đó là điều mẹ đã dạy tôi từ thuở ấu thơ. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong đôi mắt đầy thương cảm của mẹ khi gặp một cảnh thương tâm, một em bé mồ côi hay một kẻ tật nguyền... Mẹ luôn thể hiện lòng thương bằng một hành động cụ thể để chia sẻ cùng người khốn khó. Ôi, đôi mắt của mẹ, dịu hiền và sâu lắng, là nguồn an ủi, là niềm vui của cả cuộc đời tôi. 
Xin cho tôi nói vài lời cùng người mẹ dấu yêu: "Mẹ ơi, con hiểu rằng đôi mắt đầy yêu thương của mẹ sẽ mãi dõi theo con trong suốt cuộc đời. Con cám ơn mẹ đã cho con cả một tuổi thơ hạnh phúc trong vòng tay mẹ. Con tự hứa rằng, con sẽ cố gắng học hành, sống xứng đáng là con của mẹ, biết "cho đi" để mang lại niềm vui cho tha nhân và nhất là để con được nhìn thấy đôi mắt mẹ mãi tràn đầy niềm hạnh phúc." 
"Ngài thật trên cả tuyệt vời vì Ngài đến với cuộc đời con thật kì diệu qua đôi mắt Mẹ con với sự hi sinh và tình yêu vô bờ bến. Con xin cảm tạ Ngài."

        Mẹ hãnh diện vì conTừ khi Lộc trở thành sinh viên năm nhất của một trường đại học cũng là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Để kéo dài thêm sự sống, bác sĩ cho biết mẹ Lộc phải được ghép gan. Nghe vậy, Lộc đã dũng cảm xin được hiến gan mình để kéo dài thêm sự sống cho mẹ. Trước khi vào phòng cách ly để chuẩn bị cho ca phẫu thuật ghép gan, chị gái Lộc chỉ biết động viên em. Chị...
Đọc tiếp

        Mẹ hãnh diện vì con

Từ khi Lộc trở thành sinh viên năm nhất của một trường đại học cũng là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Để kéo dài thêm sự sống, bác sĩ cho biết mẹ Lộc phải được ghép gan. Nghe vậy, Lộc đã dũng cảm xin được hiến gan mình để kéo dài thêm sự sống cho mẹ. Trước khi vào phòng cách ly để chuẩn bị cho ca phẫu thuật ghép gan, chị gái Lộc chỉ biết động viên em. Chị Ngọc ghé gần Lộc hỏi nhỏ:

- Em có sợ đau không?

Lộc gật đầu, mỉm cười nói:

- Chị đừng lo, thương mẹ là sẽ vượt qua hết chị à!

Để có được ca ghép gan thành công như ngày hôm nay, mẹ Lộc đã dằn vặt rất nhiều trước khi đi đến quyết định cuối cùng là nhận gan từ con trai. Mẹ Lộc nói: “Mẹ đã cho các con được gì đâu!Cũng chưa biết sẽ sống thêm được bao lâu nữa nên không nỡ lấy đi một phần cơ thể của con như vậy”.

Hôm qua là một ngày mới, ngày mà ông Hà giải tỏa được tất cả những hồi hộp, lo lắng. Hạnh phúc đã lan tòa đến nhiều người khi biết vợ và con trai ông đã vượt qua chặng đường khó khăn và nguy hiểm. Gặp con sau phẫu thuật, ông Hà kể về nụ cười rạng rỡ hiện rõ trên gương mặt của con: “Mẹ con sao rồi ba?” là câu hỏi đầu tiên của con trai ông sau khi tỉnh lại.

Việc làm của Lộc là việc làm bình thường mà bất kì người con nào khi rơi vào hoàn cảnh đó cũng sẽ làm như thế. Xã hội không thiếu những người con khỏe mạnh nhưng lại đối xử không tốt với cha mę minh. Thế nên, việc hiến gan của Lộc thật đáng quý. Việc làm ấy xuất phát từ tình yêu thương, biết sẻ chia sự đau đớn cũng như giành lại cuộc sống cho mẹ mình. Theo Báo

Câu 6: Hãy ghi lời chúc hoặc lời động viên, chia sẻ của em với anh Lộc qua câu chuyện này

0
                                                 Mẹ hãnh diện vì conTừ khi Lộc trở thành sinh viên năm nhất của một trường đại học cũng là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Để kéo dài thêm sự sống, bác sĩ cho biết mẹ Lộc phải được ghép gan. Nghe vậy, Lộc đã dũng cảm xin được hiến gan mình để kéo dài thêm sự sống cho mẹ. Trước khi vào phòng cách ly để chuẩn bị cho ca phẫu thuật ghép gan, chị gái...
Đọc tiếp

                                                 Mẹ hãnh diện vì con

Từ khi Lộc trở thành sinh viên năm nhất của một trường đại học cũng là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Để kéo dài thêm sự sống, bác sĩ cho biết mẹ Lộc phải được ghép gan. Nghe vậy, Lộc đã dũng cảm xin được hiến gan mình để kéo dài thêm sự sống cho mẹ. Trước khi vào phòng cách ly để chuẩn bị cho ca phẫu thuật ghép gan, chị gái Lộc chỉ biết động viên em. Chị Ngọc ghé gần Lộc hỏi nhỏ:

- Em có sợ đau không?

Lộc gật đầu, mỉm cười nói:

- Chị đừng lo, thương mẹ là sẽ vượt qua hết chị à!

Để có được ca ghép gan thành công như ngày hôm nay, mẹ Lộc đã dằn vặt rất nhiều trước khi đi đến quyết định cuối cùng là nhận gan từ con trai. Mẹ Lộc nói: “Mẹ đã cho các con được gì đâu!Cũng chưa biết sẽ sống thêm được bao lâu nữa nên không nỡ lấy đi một phần cơ thể của con như vậy”.

Hôm qua là một ngày mới, ngày mà ông Hà giải tỏa được tất cả những hồi hộp, lo lắng. Hạnh phúc đã lan tòa đến nhiều người khi biết vợ và con trai ông đã vượt qua chặng đường khó khăn và nguy hiểm. Gặp con sau phẫu thuật, ông Hà kể về nụ cười rạng rỡ hiện rõ trên gương mặt của con: “Mẹ con sao rồi ba?” là câu hỏi đầu tiên của con trai ông sau khi tỉnh lại.

Việc làm của Lộc là việc làm bình thường mà bất kì người con nào khi rơi vào hoàn cảnh đó cũng sẽ làm như thế. Xã hội không thiếu những người con khỏe mạnh nhưng lại đối xử không tốt với cha mę minh. Thế nên, việc hiến gan của Lộc thật đáng quý. Việc làm ấy xuất phát từ tình yêu thương, biết sẻ chia sự đau đớn cũng như giành lại cuộc sống cho mẹ mình. Theo Báo

Câu 6: Hãy ghi lời chúc hoặc lời động viên, chia sẻ của em với anh Lộc qua câu chuyện này.

0
Hôm nay rãnh rỗi, em sẽ kể vài chuyện từng trải qua hoặc ít nhất là có mặt lúc nó xảy ra. Không biết bạn nào còn nhớ 2 câu chuyện lúc trước mình đăng không, vì những câu chuyện hôm nay sẽ xoay quanh ngôi nhà mình đã kể…Chuyện 1: Những âm thanh kỳ lạKể sơ qua ngôi nhà cho các bạn chưa đọc hoặc đã đọc nhưng quên rồi biết. Nhà đó là nhà tường xây kiểu chữ L, của dì hay cô gì đó...
Đọc tiếp

Hôm nay rãnh rỗi, em sẽ kể vài chuyện từng trải qua hoặc ít nhất là có mặt lúc nó xảy ra. Không biết bạn nào còn nhớ 2 câu chuyện lúc trước mình đăng không, vì những câu chuyện hôm nay sẽ xoay quanh ngôi nhà mình đã kể…

Chuyện 1: Những âm thanh kỳ lạ

Kể sơ qua ngôi nhà cho các bạn chưa đọc hoặc đã đọc nhưng quên rồi biết. Nhà đó là nhà tường xây kiểu chữ L, của dì hay cô gì đó của thằng em trong nhóm…cô đó không ở nữa nên bỏ không…thằng em mình mới xin rồi vô ở. Nhà trước có bàn thờ tổ tiên, bàn thờ của đạo Cao Đài, ông Địa…nói chung đầy đủ…chỉ có cái không có người thờ cúng nhang khói thường xuyên nên hơi ghê. Tiếp theo là 2 phòng ngủ, 1 phòng đã khóa từ lâu, phòng tiếp là của em mình ngủ, đối diện phòng nó là bộ salon, xuống nữa là toilet và bếp.

Hồi đó em và tụi bạn cứ rãnh giờ nào là kéo nhau qua đó chơi. Thời gian đầu không sao, nhưng từ hồi chơi ngu trong chuyện trước em đã kể thì mọi thứ bắt đầu thay đổi. Có lần cả nhóm mở nhạc bằng điện thoại để tập nhảy, nhạc vừa hết thì nghe có ai đó nói chuyện…nói câu gì đó mà không nghe ra chữ nào. Hỏi ra thì thằng nào cũng nghe, mà mở lại bài nhạc lúc nãy thì không có âm thanh đó. Rồi một lần khác…cả bọn tập nhảy xong rồi…đứa ngồi ghế đá, đứa ngồi dưới sàn nghỉ mệt nói dốc tí rồi về. Đang nói chuyện tự nhiên cả bọn im lặng chẳng biết vì sao…rồi nghe cái “đùng” như ai đó đấm mạnh vào tường sau ghế đá. Ai cũng nghe thấy…ngồi phục dựng hiện trường 1 hồi cũng không biết tiếng đó từ đâu ra nên thôi, ai về nhà nấy. Tụi em còn thường xuyên nghe cửa sổ phát ra tiếng “cộc” như có ai gõ vào…mà tìm không ra nguyên do.

Một lần khác…cả bọn 4 thằng tính luôn cả em, đang nằm dưới sàn kế bộ salon cho mát thì nghe tiếng “bịch” từ nhà trước. Ngó lên thì thấy trái xoài xanh lăn lông lốc dưới sàn, thằng em mới lên đặt lại lên bàn thờ ông Địa (bàn thờ để dưới sàn nhé). Nói chưa hết câu thì trái xoài rớt xuống lần 2…lại quay lại đặt lên. Thằng em lần này nói vui với tụi em “lần này rớt nữa là gọt ăn luôn”. Ai ngờ rớt thiệt…thế là 4 thằng có xoài chua chấm muối ớt…( Trước khi lấy ăn thằng em mình có khấn xin đàng hoàng).

Chuyện 2: Thằng bé ( xảy ra trước lúc chơi ngu)

Hôm đó là sáng chủ nhật…em đang nằm nhà định nướng tới trưa thì nhận được điện của thằng bạn bảo em qua nhà đó gắp. Qua tới thì mới 9h…thấy nó ngồi ở trước sân vẻ mặt thất thần…em mới hỏi han sự tình thì nó kể. ” Nãy tao đang nằm trong phòng nghe nhạc, nhà còn có mình tao, thằng Hiếu đi mua nước đá. Thì tao nhìn ra cửa phòng thì thấy có thằng nhỏ chừng 7 8 tuổi, mặc bộ áo dài cúng, đứng bên cái võng ngoài hành lang, tao sợ quá chạy ra đây ngồi đt cho mày.” Thằng em về tới mói hỏi nó trong nhà có ai như vậy không thì nó bảo không có. Thế là 3 thằng teo nhách…Giải thích sơ về lúc thằng bạn kể…Cửa phòng là cửa sắt, nữa trên là kính mờ, nữa dưới là sắt được sơn bóng nên có thể thấy phản chiếu như gương vậy. Lúc thằng bạn nằm trong phòng là nằm sấp, mắt hướng ra cửa nên có thể thấy phản chiếu của cái võng đặt ngoài hành lang. Những gì thằng bạn em thấy là do hình ảnh phản chiếu lại. Em có vào test thử nhưg chẳng thấy gì khác ngoài cài võng cả.

Chuyện 3: Người lạ ( xảy ra sau khi ngu)

Lúc đó tụi em không còn thân với thằng chủ nhà nữa. Nhưng thấy nó ở nhà 1 mình cũng tội nên tối đó dù mưa lất phất, em cũng chở thằng bạn qua đó chơi. Chỉ có em với thằng chủ nhà ngồi nói chuyện…còn thằng bạn em ngồi nghe. Lúc đó tụi em ngồi trên bộ salon, em với thằng bạn ngồi đối diện phòng ngủ, thằng chủ thì ngồi xoay lưng với phòng ngủ. Đang nói chuyện thì em quay qua thằng bạn ngồi kế bên…thấy nó ngồi im re không chớp mắt nhìn vô hướng phòng ngủ. Em mới hỏi “Nhìn gì nhìn dữ vậy pa” nó không trả lời, dường như là không nghe em hỏi. Em mới nhìn theo mắt nó nhìn vô phòng mà không thấy gì lạ. Kêu lần 2 thì nó mới giật mình. Em hỏi nó nhìn gì vậy, nó trả lời” thôi về mày ơi, chán quá, về tao nói mày nghe cái này.” Lúc em chở nó về nó mới kể “Nãy tao đang ngồi thì tự nhiên thấy trên lỗ thông gió của phòng ngủ có cái đầu, tóc dài, mặt mài xanh xao đang nhìn tao, tao chớp mắt 1 cái thì mất tiêu. Xong tao lại thấy người đó…lần này là nguyên người mặt bộ đồ trắng lướt từ nhà trên xuống nhà bếp”. Lúc này em viết mà cứ nổi da gà :>

Chuyện 4 : Mơ

Hồi đó thằng bạn em ở chuyện 3 có quen nhỏ gệ, nhỏ này là bạn học cũ của thằng chủ nhà…thua tụi em 1 tuổi. Hôm đấy nhỏ này buồn chuyện gia đình nên đi bụi…qua nhà thằng em mình ngủ nhờ. Ở từ sáng tới trưa thì nghe thằng em đt nói nhỏ này khóc dữ quá…Em mới chở thằng bạn qua xem sao. Nhỏ này mới khóc lóc kể là…”Nhà này thấy ghê quá anh ơi…có ai đứng ngoài cửa sổ nhìn em hoài à. Nãy em ngủ trưa em nằm mơ thấy đang ở giữa nhà…trước mặt là bàn thờ…xong em lại thấy 3 người…1 ông già ở trần mặc quần xà lỏn, 1 phụ nữ tóc xõa dài, 1 đứa nhỏ khoảng 7 8 tuổi…tất cả đều nhìn em đăm đăm”. Nghe kể vậy, thằng em chủ nhà phán 1 câu xanh rờn” Đm, đứa nào dám hù bạn đâu, ra đây tui chém chết mịa”. Em với thằng bạn chưỡi nó nói điên. Xong lấy xe chở nhỏ này về. Nói thật lúc em nghe nhỏ kể về giấc mơ thì em cũng hơi xanh. Vì tất cả những chuyện tâm linh tụi em gặp đều không kể nhỏ này nghe mà nó lại kể ra trúng phóc những người mà tụi em từng gặp tại nhà này. Thêm cái nữa là nhỏ này rất yếu vía…hay thấy ma dù là ban ngày.

Hết rồi! Có dịp mình sẽ viết tiếp những câu chuyện được nghe kể lại cho các bạn đọc…Cảm ơn m.n.

0
Bài văn thứ 2 của mình ! ( Lớp 6 TLV số 7 đề 3 )Bình luận và chấm điểm nữa nhé ! Mai kiểm tra rồi ! Cảm ơn !Tuổi thơ con người khi xưa ai cũng được bao bọc giữa những ước mơ viễn vong. Em cũng vậy ! Một thời thơ ấu xưa kia đã từng ước mình là cô Tấm hiền dịu được kết hôn với nhà vua, hay một cô tiên hay cả chàng Khoai thật thà đọc " Khắc nhập " " khắc xuất " cũng có thể trừng...
Đọc tiếp

Bài văn thứ 2 của mình ! ( Lớp 6 TLV số 7 đề 3 )

Bình luận và chấm điểm nữa nhé ! Mai kiểm tra rồi ! Cảm ơn !

Tuổi thơ con người khi xưa ai cũng được bao bọc giữa những ước mơ viễn vong. Em cũng vậy ! Một thời thơ ấu xưa kia đã từng ước mình là cô Tấm hiền dịu được kết hôn với nhà vua, hay một cô tiên hay cả chàng Khoai thật thà đọc " Khắc nhập " " khắc xuất " cũng có thể trừng trị kẻ xấu.Những người đó lúc nào cũng nổi tiếng, ai cũng mến mộ.Không hiểu sao bây giờ em lại quý ông Bụt hơn, không hiểu sao nữa. Có lẽ truyện nào cũng có Bụt nên em cũng quen và thân với Bụt hơn

" Bụt thật tuyệt ! " Em bất ngờ thốt lên khi vừa kiếm được câu truyện Cây tre trăm đốt hồi nhỏ để đâu mất. Mê đọc quá tới nỗi đến giờ ngủ rồi mà vẫn bắc đèn vào giường, vừa nằm vừa đọc. Đang đọc mê man rồi không hiểu sao mắt em mờ dần, rồi đến thế giới thần tiên lúc nào không hay. Thế giới thần tiên rất huyền ảo, không bờ, thế giới vô tận.Xung quanh sương mù bao phủ, mờ ảo đơn điệu nhưng giữa cái đơn điệu ấy hiện ra là chiếc cầu vồng lấp lánh bảy sắc, và các thần tiên mỗi sắc lấp lánh xinh đẹp khác nhau đang bàn tán gì đó. Hình như sắp có cuộc họp lớn của vua mặt trời, cai quản cả dãy ngân hà nên ai cũng mặc đẹp và không dám lơ là. Lúc này, trang phục của em cũng thật là đẹp : Chiếc đầm hồng lấp lánh ánh của những ngôi sao dính trên cùng đôi giày dính sao. Sau lưng em cũng có cánh bằng lông vũ tuyệt đẹp, phất cánh nhè nhẹ lấp lánh. Trông em cũng xinh xắn như tiên thật sự vậy.

Cuộc họp bắt đầu. Mặt trời dần dần ló ra, ánh sáng ngài gọi dậy cả thế giới, cả dãy ngân hà sau màn đêm yên tĩnh. Các nàng tiên xì xào, rằng mình đẹp nhất, chắc mình sẽ được phong chức cao hay có phép thuật mạnh hơn gì đó.

Mặt trời cất giọng nói :

- Hôm nay ta tuyên dương Bụt đầu tiên.Bụt là tiên có số tuổi lớn nhất trong các tiên. Bụt giúp đỡ rất nhiều người nhưng Bụt vẫn không cao chức hơn các tiên khác vì từ đó ta muốn cho Bụt lên chức cao hơn nhưng Bụt cũng từ chối, hôm nay ta vẫn muốn phân Bụt lên chức Cận thần của ta...

Nghe tới đây, em nhìn sang Bụt. Bụt có dáng cao, lịch lãm, trông hiền từ như ông nội em đã mất vậy. Bụt hợp với bộ quần áo trắng đơn điệu cùng đôi ruốc gỗ cổ xưa nhưng cũng thấy được rõ ràng cái chất lịch lãm của Bụt. Chòm râu dài bạc phơ, da dẻ hồng hào, đôi mắt hiền từ nhưng sâu thẳm những vết chân chim. Bây giờ, Bụt đang ngồi một cách chăm chú nghiêm túc nghe họp, không xì xào nói xấu khi vua họp.

Cuộc họp kết thúc.Em đến chỗ của Bụt bằng đôi cánh lông vũ của mình. Thấy em, Bụt cất lời từ tốn :

- Có chuyện gì vậy, nàng tiên mới đến ?

Em trả lời :

- Dạ, tại sao bụt giúp nhiều người như vậy mà Bụt lại không cần công lao khen thưởng xứng đáng với mình vậy ?

Bụt nói :

- Thật ra, ta giúp người không phải vì công lao mà được khen thưởng, mà ta giúp người dùng để tích công đức và ta cũng dành lòng tốt của mình cho họ. Lòng tốt của người cũng như tiên, không thể dùng tiền hay gì có thể mua được ! Đó là tự bản thân ta có một lòng nhân hậu, lòng yêu quý con người.

- Vậy là em hiểu rồi ! Em không cần phải dùng tiền thật lớn để cứu người vùng sâu vùng xa để mọi người ghi nhớ công của mình. Em chỉ cần dùng số tiền mà em có thật sự, dù là bao nhiêu, chỉ cần thật lòng cũng là một công đức, đúng không ?

- Đúng rồi, ngoan lắm !

Em đang tính hỏi Bụt câu nữa đột nhiên cái đèn pin để trong giường rơi xuống đầu em và làm em tỉnh giấc. À, thì ra đó là một giấc mơ. Giấc mơ đẹp ghê ! Sau giấc mơ đó, em ngày càng yêu quý Bụt hơn, vì tình người của Bụt.

Bài văn hết rồi ! Chấm và bình luận thật lòng để mình sửa.Mai kiểm tra gay gắt lắm !

13
25 tháng 4 2016

 Mk ko có ý gì xấu nhưng bài này mk chỉ chấm điểm 7 thôi bn ạ.

 Thứ nhất: Bụt nếu như lịch lãm thì thể hiện bản thân rất cao sang quý phái, ko thể có cả cái từ ''hiền từ'' vào đc, với lại ko có ông Bụt nào lịch lãm sang trọng cả bn ạ. Tự nhiên đag tả ông Bụt lại nhắc đến ông nội đã mất, nó thật sự ko liên quan đến nhau. Bạn nên vt là:'' Bụt trông hiền từ và phúc hậu, dáng hình cao dáo làm hiện lên trong tâm trí em hình ảnh ng ông yêu quý đã mất''.

 Thứ 2: Lí do Bụt giúp mọi ng, đúng là trong câu văn có hợp lí. Nhưng cách diễn đạt ko đc hay và ý nghĩa chưa sâu sắc. Mk sẽ sửa cho bn như sau:'' Con ak, ta giúp ng ko phải vì công lao mà đc khen thưởng. Ta giúp ng để họ có thể vượt qua khó khăn một cách dễ dàng hơn. Đó có thể cg sẽ là tấm gương cho nh ng khác noi theo. Ta cảm thấy vui, hạnh phúc khi giúp đỡ ng khác và tất nhiên, họ cg rất vui khi nhận đc sự giúp đỡ của ta. Nếu ta cho đi một sự cảm thông, ta chắc chắn, 1 ngày nào đó ng ấy sẽ trả lại cho ta sự chia sẻ mà ta đã dành cho họ.''

Đó là nhận xét của mk, bn đừng giận nếu mk đã có ý chê bai bn, mk chỉ muốn giúp bn hoàn thành tốt nhất bài văn của mk thôi. Phần còn lại bn lm đc rồi nhé. Rất sẵn lòng đc giúp!!! thanghoa

25 tháng 4 2016

hay quá bạn tự làm à

Lời bài hát: You Are My Everything Lời đăng bởi: Trâm Huyền Huyền Bài hát: You Are My Everything Từ giây phút ấy, đó chính người, gạt mọi đau thương bước đến bên cạnh. Dù giây phút ấy đã trôi qua nhanh, nhưng ánh mắt này, chỉ muốn LỘC thôi. Người như cơn gió, bước đến dịu dàng và rồi HIỀN ước chẳng phải là định mệnh. HIỀN cứ ngây dại, lần thấy nụ cười ấy và ánh mắt, HIỀN chẳng thể nói...
Đọc tiếp
Lời bài hát: You Are My Everything

Lời đăng bởi: Trâm Huyền Huyền

Bài hát: You Are My Everything


Từ giây phút ấy, đó chính người, gạt mọi đau thương bước đến bên cạnh.
Dù giây phút ấy đã trôi qua nhanh, nhưng ánh mắt này, chỉ muốn LỘC thôi.
Người như cơn gió, bước đến dịu dàng và rồi HIỀN ước chẳng phải là định mệnh.
HIỀN cứ ngây dại, lần thấy nụ cười ấy và ánh mắt, HIỀN chẳng thể nói thành câu, you are my everything...
Ánh sáng ngôi sao trên cao, LỘC là thế ! giây phút khi bước qua nhau, HIỀN nhận thấy nhớ đến LỘC từ trái tim sâu thẳm ấy, trái tim HIỀN chỉ có LỘC. You are my everything..
Mờ nhặt trong sương HIỀN kiếm tìm, hình ảnh của LỘC cứ đang chìm dần.
Chỉ LỘC phút giây này, người hỡi...chẳng thể qua những suy nghĩ, HIỀN sẽ phải đến gần bên, You are my everything...
Ánh sáng ngôi sao trên cao LỘC là thế, giây phút khi bước qua nhau, HIỀN nhận thấy, nhớ đến LỘC từ trái tim sâu thẳm ấy, trái tim HIỀN chỉ có LỘC. You are my everything...
Dù cho lúc trước HIỀN biết, tình yêu chưa thể bắt đầu, giờ đây HIỀN đã có thể nói rằng, tình yêu HIỀN trao chọn ko thể thay đổi, chỉ có LỘC.
You are my everything...
Tim HIỀN yêu thương chân thành, chỉ mình LỘC, Dẫu có bao nhiêu đổi thay HIỀN vẫn ở đây, nhớ đến LỘC từ trái tim sâu thẳm ấy, trái tim HIỀN chỉ có LỘC.
You are my everything...

Kết quả hình ảnh cho anime love anime

6
1 tháng 5 2017

tuyệt vời

1 tháng 5 2017

được đó bn

Lời bài hát: Làm Người Yêu HIỀN Nhé Baby Nhạc sĩ: Nguyen Jenda Lời đăng bởi: Trâm Huyền Huyền Người yêu ơi yêu mình HIỀN được không Từ giờ và sau này gió lạnh nơi đây mùa đông Là ngày ta sum vầy con tim hao gầy Tình yêu đong đầy Hãy để LỘC chứng minh cho HIỀN thấy Người yêu ơi! Yêu thì có gì sai đâu có sai đâu, không là HIỀN thì ai Để HIỀN đưa LỘC về, là tình yêu mãi mê Mặc kệ người ta cười chê...
Đọc tiếp
Lời bài hát: Làm Người Yêu HIỀN Nhé Baby

Nhạc sĩ: Nguyen Jenda

Lời đăng bởi: Trâm Huyền Huyền
Người yêu ơi yêu mình HIỀN được không
Từ giờ và sau này gió lạnh nơi đây mùa đông
Là ngày ta sum vầy con tim hao gầy
Tình yêu đong đầy
Hãy để LỘC chứng minh cho HIỀN thấy
Người yêu ơi!
Yêu thì có gì sai đâu có sai đâu,
không là HIỀN thì ai
Để HIỀN đưa LỘC về, là tình yêu mãi mê
Mặc kệ người ta cười chê
Bởi vì tình yêu là thế
Làm người yêu HIỀN nhé baybe.

LỘC là HIỀN, còn HIỀN thì
LỘC là HIỀN còn HIỀN thì ngồi ngẫn ngơ nhìn khuôn mặt
Ngây thơ đó LỘC hẫn hờ quá nên HIỀN mới sợ bơ vơ
Đợi chờ đôi mắt ngoan LỘC ngại ngùng ngó sang
HIỀN thẫn thờ, bơ phờ đôi mắt mơ
HIỀN đã cố đổi thay để mạnh mẽ hơn vì HIỀN sợ
Cô đơn nói yêu môi hồng mắt công bờ môi mộng
Rất khó vì lo trong trái tim LỘC đã có ai
Nhưng người yêu LỘC là sai thì HIỀN đây
Không cần đúng.

(CHÚC HẠNH PHÚC)hihi

3
22 tháng 4 2017

Bạn ơi bạn lm mấy cái này lm j vậy đây là web học chứ có phải là web chế lời bài hát ko. Mà bạn chế mấy bài này có liên quan j đến bài học ko ạ

15 tháng 5 2017

thích nhau thì cũng chả cần khoa trương thế đau

Vâng…Xin kính chào quý vị…đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau ? Trong khoảng thời gian xa cách đó tôi luôn nhớ về từng câu bình luận của quý vị ở 2 câu truyện trước cho dù đó là khen…Hay chê ! Nhớ để làm gì…? Nhớ để răn đe bản thân mình khi làm 1 việc gì là phải cẩn thận để có một kết quả khả thi nhất vì thế…hôm nay tôi sẽ truyền hình trực tiếp một câu truyện hết...
Đọc tiếp

Vâng…Xin kính chào quý vị…đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau ? Trong khoảng thời gian xa cách đó tôi luôn nhớ về từng câu bình luận của quý vị ở 2 câu truyện trước cho dù đó là khen…Hay chê ! Nhớ để làm gì…? Nhớ để răn đe bản thân mình khi làm 1 việc gì là phải cẩn thận để có một kết quả khả thi nhất vì thế…hôm nay tôi sẽ truyền hình trực tiếp một câu truyện hết sức mới mẻ của tôi.câu truyện này mới sảy ra hôm 30 đây thôi,không phải là do tôi gặp nhưng vì tôi cũng là người trong cuộc nên tôi khá là tình vi đối với câu truyện này… Câu truyện không dài cũng chẳng kinh nhưng tôi vẫn đưa lên cho quý vị cùng đọc giả trí
Tôi xin phép cầm đũa nhé
29/12/2016-22:00p… Tôi và thằng bạn đã suất hiện tại địa điểm như đã hẹn đó là quán ( internet ) chả là năm nay tôi làm ăn cũng tạm ổn nên quyết định đầu tư 8.000.000 vào con ( ACC ) ( crossfire ) để xắm ( VIP ) và rủ thằng bạn game cày xuyên màn đêm cày đến đêm 30 rồi đi xem bắn pháo hoa luôn 1 thể…
30/12/2016-21:00 tối…tôi và thằng bạn mới chịu nhổ neo và loạng quạng bước ra khỏi quán ( internet ) cảm giác bước ra khỏi quán sau khi cày xuyên ngày đêm giông như vừa bước ra từ cõi chết vậy :(( 2 thằng về tắm rửa đánh răng rửa mặt và ăn cơm xong lại tiếp tục đi xem bắn pháo hoa
30/12/2016-23:30p 2 thằng lại gặp nhau tại điểm bắn pháo hoa hằng năm và chờ đợi ( vừa đợi vừa ngáp ) đợi khoảng 30p gì đó thằng bạn nói thôi… Đút c***c vào xem bắn pháo hoa nữa về ngủ cho lành…lúc đó tôi cũng ngán rồi nên cũng nhiệt liệt hưởng ứng. 2 thằng lại lóc cóc phi xe về. Khi về ngang qua ngôi đền thì nó lại nói…Hay là vào đền hái lộc đê , tôi thì chẳng muốn tí nào mắt mở không ra rồi :(( nhưng thấy hắn hào hứng nên cũng vào thử cho biết mà…tôi đi theo sau mà cảm giác cứ ớn ớn sao ý… Sau khi thằng bạn hái một chiếc lá trên xây xuống thì có một luồng gió lạnh buốt thổi qua làm da gà da trâu tôi nổi hết lên.rùng mình một cái tôi quay qua cái cây bên cạnh cách chỗ tôi khoảng 10m… Giật mình khi thấy có đứa cgai mặc đồ đỏ tóc dài đứg sau gốc cây lấp lò nhìn chằm chằm vào 2 thằng và chính xác là nhìn thằng bạn… Tôi không nghĩ đó là ma nên nói với thằng bạn ây…có con nào nó đứng nhìn mày kìa! Đâu…? Vừa hỏi nó vừa quay đầu lại theo hướng tay tôi chỉ… Nhìn 1 lúc nó phán 1 câu… Mắt mày mắt l***n à ? Có con nào đâu ? Tôi nhìn lại thì ngơ ngác…
30/12/2016-00:³0p 2 thằng bắt đầu ra lấy xe về…trên đường đi tôi thấy nó ngồi sau mà thỉnh thoảng cứ ngoái đầu ra đằng nhìn mà tôi cũng không biết nó nhìn cái gì…tôi hỏi…mày nhìn gì thế ? Không thấy trả lời tôi lại nói… Hái lộc xong chắc ra năm nhặt được vàng nhỉ…vàng nổi thì…chưa trả lời dứt câu thì thấy nó vỗ vai có vẻ gấp gáp….có…C.ó..ó…ó con nào nó cứ đi theo mình từ nãy giờ kìa… Tôi cười nhạo và khinh khỉnh…mắt mày mắt l***n :)) tao nói thật… Tôi nge nó nói như kiểu sắp đứt hơi nên tôi quay lại thì cứng người và không làm chủ tay lái được nữa… Đầu tôi và thằng bạn cứ ngoái ra sau nhìn con nhỏ đó đi theo ở sau… Tôi nhìn và nhận ra ngay đó là con nhỏ lúc nãy gặp trong đền đứng nhìn 2 thằng… Tuy nó đi sau khá xa nhưng do có đèn đường nên tôi nhìn khá rõ mặt con nhỏ đó bị dập nát hết trơn…toàn máu… Tay tôi không hiểu sao cứ như có người điều khiển vặn ga càng lúc càng to cho đến khi tôi quay đầu lại được thì…r.ầ..M…mắt tôi mờ đi và tôi quay sang bên cạnh thì thâý thằng bạn cũng đang nằm bất động mặt cũng toàn máu và rồi tôi nge tiếng nói chuyện tiếng hò hét tiếng chân chạy trên đường bê tông… Quay đầu lại nhìn thì thấy có mấy người đang chạy đến nhưng người tôi để ý nhất là con nhỏ đó đang đứng lẫn trong đám đông nhìn chằm chằm vào tôi nở 1 nụ cười bí hiểm và biến mất sau đám đông… Trong khoảnh khắc đó mắt tôi chỉ còn là một màu đen…
1/1/2016-14:00p tôi được ra viện trước vì tôi được chẩn đoán là vì bị chấn động mạnh nên bất tỉnh… Còn thằng bạn thì bị rạn xương bả vai+gãy tay+trệch đốt sống cổ… Lúc bị té nó cày mặt xuống đường sao ý… Mặt mất hẳn mảng thịt to chả bá…
Câu truyện của tôi xin được phép khép lại tại đây và một lần nữa rất cảm ơn quý vị đã bớt chút thì giờ để theo dõi câu truyện này và nhân tiện tôi cũng xin gửi tới mọi người một lời khuyên chân thành…không nên đi hái lộc tại các đền chùa hoặc miếu vì sao ? Vì từng cm vuông đất của đền chùa miếu đều có những vong hồn thậm chí là quỷ cư ngụ .bạn vào hái lộc Nếu không may bạn hợp vía hớp tuổi với 1 ai trong số đó thì họ sẽ đi theo bạn và đó gọi là ( rước quỷ về nhà )

0