K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 4 2017

a)Ông Mạnh có quyền cho bà Mai thuê ngôi nhà đó,vì ông Mạnh là chủ ngôi nhà đó

b)Bà Mai đã xâm phạm quyền sở hữu tài sản của ông Mạnh,bà sẽ bị xử lí theo pháp luật

Vì:- Không được xâm phạm tài sản của người khác
- Khi mượn phải giữ gìn cẩn thận, nếu làm hỏng phải bồi thường
- Nếu gây thiệt hại về tài sản phải bồi thường theo quy định của pháp luật

a) Có. Vì ngôi nhà này thuộc quyền sở hữu của ông Mạnh

b) Ko. Vì bà Mai ko phải là chủ sở hữu của ngôi nhà.

6 tháng 5 2019

a, Ông Mạnh có quyền cho bà Mai thuê ngôi nhà đó vì đó là nhà thuộc quyền sở hữu của ông Mạnh có tên ông trên sổ đất

b, Bà Mai không có quyền gán ngôi nhà đó cho ông T vì đó là nhà bà Mai thuê , không phải là nhà riêng của nhà nên bà không có quyền nếu là ông Mạnh thì đc

c, Ông T không có quyền sở hữu ngôi nhà đó vì( như giải thích đối với bà Mai ) ông T có quyền sở hữu trừ khi bà Mai có sổ đỏ đứng tên bà và ngôi nhà đó là của bà.

6 tháng 5 2019

Theo mk nghĩ là thế

5 tháng 5 2023

anh ko bik câu trl anh chỉ bik là anh thích em rồi cho anh xin in4 em nha

6 tháng 5 2023

oke ah 

Fb : Nguyễn Khánh Linh

16 tháng 12 2017

tat ca deu nuoi con chuot nha

16 tháng 12 2017

Tất cả đều nuôi con chuột

12 tháng 12 2016

ai thich nuoi thi nuoi thoi

30 tháng 1 2018

Tất cả đều nuôi,vậy thôi

Ông của nam đã dùng biện pháp đấu tranh sinh học  sử dụng thiên địch để diệt muỗi 

Ưu điểm:
+ Mang lại hiệu quả cao
+Ông bắt muỗi bằng cách nuôi cá cờ
+Tiêu diệt muỗi bằng cách như trên  vừa không ảnh hưởng đến sức khỏe con người vừa không gây ô nhiễm môi trường
Nhược điểm:
+Có một số loài không phù hợp với môi trường sống

Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng Thần Chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán, gia đình em đã phải lìa xa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân bao quanh, nơi em đã sống những...
Đọc tiếp

Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng Thần Chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán, gia đình em đã phải lìa xa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân bao quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắng nhiếc, chửi rủa.

a.xác định cụm danh từ trong câu văn sau ; gia đình em đã phải lìa xa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân bao quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắng nhiếc, chửi rủa.

b.tìm và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật tương phản trong câu văn trên

0
 Hãy làm sao để bảy tỉ đứa con đang tung hô ta là mẹ này, giúp ta trường thọ hơn, như đứa con hiếu thảo giúp bà mẹ vĩ đại của mình trở lại sau bao ngày ốm đau, bệnh tật. Giúp ta luôn xứng đáng là ngôi nhà bình yên và tuyệt vời nhất cho các thế hệ kế tiếp của hàng ngàn đời sau trú ngụ.Đừng là những đứa con hư huyễn, nhu cầu thái quá của mình. Hơn bảy...
Đọc tiếp

 Hãy làm sao để bảy tỉ đứa con đang tung hô ta là mẹ này, giúp ta trường thọ hơn, như đứa con hiếu thảo giúp bà mẹ vĩ đại của mình trở lại sau bao ngày ốm đau, bệnh tật. Giúp ta luôn xứng đáng là ngôi nhà bình yên và tuyệt vời nhất cho các thế hệ kế tiếp của hàng ngàn đời sau trú ngụ.

Đừng là những đứa con hư huyễn, nhu cầu thái quá của mình. Hơn bảy tỉ người đều ban phát lòng yêu thương chúng sinh, ươm trồng gìn giữ dù chỉ là một cây xanh trong một năm, cho một người, trong mười năm, hai mươi năm thì ngôi nhà chung hành tinh xanh này sẽ rực rỡ, lộng lẫy đích thị là thiên đường của hạ giới không phải chạy tìm đâu xa.

Chỉ cần mỗi người gieo vào ta một niệm thiện, niệm thiện ấy bay xung quanh ta và lan tỏa ra hệ mặt trời với màu sắc lung linh, tươi sáng và phủ trùm Trái Đất một hạnh phúc mênh mông.

(Trích dẫn Bài viết thư UPU lần thứ 49 của Phùng Yến Nhi)

Câu 1. Đoạn văn trên mang đặc trưng của kiểu văn bản nào?

A. Văn bản tự sự, miêu tả

B. Văn bản miêu tả, biểu cảm

C. Văn bản nghị luận, tự sự

D. Văn bản thông tin

Câu 2. Chủ đề của ngữ liệu phản ánh vấn đề gì?

A. Bảo vệ Trái Đất

B. Bảo vệ động vật

C. Bảo vệ con người

D. Bảo vệ biển

Câu 3. Hành tinh xanh là từ dùng để gọi cho hành tinh:

A. Mặt trời

B. Mặt trăng

C. Trái Đất

D. Sao hỏa

Câu 4. Đoạn văn trên là lời kể của ai, sử dụng ngôi kể thứ mấy, xưng hô là gì?

Câu 5. Chi tiết nào giúp em biết được văn bản sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa?

Câu 6. Em hiểu nghĩa của cụm từ “thiên đường dưới hạ giới” là gì?

Câu 7. Qua phần ngữ liệu, em nhận thấy mong ước của Mẹ Trái Đất là gì?

Phần II: TẬP LÀM VĂN (7 điểm)

Câu 1. Em hãy viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) nêu suy nghĩ của mình về lòng yêu thương con người.

Câu 2. Em hãy kể lại một truyền thuyết/ cổ tích/ truyện ngắn đã học bằng lời văn của mình.

 

1
2 tháng 5 2023

Phần tập làm văn bạn đăng tách ra nhé!

1C 

2A

3C

4. Là lời kể của tác giả, sử dụng ngôi kể thứ 3.

5. Hơn ... xa

6. Nghĩa là muốn chỉ đến một môi trường thiên nhiên xanh sạch đẹp, không ô nhiễm, không khói bụi, không rác thải.

7. Mong ước là các người con sống trong lòng mình luôn có niệm thiện, không quá mưu cầu tài sản vật chất xa hoa mà bán đi nơi sống của chính nó.

❤HaNa.

Đọc đi, cảm động lắmBạn giàÔng đã không bao giờ còn có thể tìm lại được hơi ấm của ngày xưa. Của những đêm mưa tầm tã... Đôi mắt đó đã nhắm lại. Vĩnh hằng....57 tuổi đời, ông vẫn không có lấy cho mình một cơ ngơi hoàn chỉnh, một sự nghiệp vững vàng. Trong mắt mọi người ông chỉ là một lão nghèo, không con cái. Sống trong một căn nhà dựng...
Đọc tiếp

Đọc đi, cảm động lắm

Bạn già

Ông đã không bao giờ còn có thể tìm lại được hơi ấm của ngày xưa. Của những đêm mưa tầm tã... Đôi mắt đó đã nhắm lại. Vĩnh hằng....

57 tuổi đời, ông vẫn không có lấy cho mình một cơ ngơi hoàn chỉnh, một sự nghiệp vững vàng. Trong mắt mọi người ông chỉ là một lão nghèo, không con cái. Sống trong một căn nhà dựng tạm, sập xệ, mục nát cùng với một con chó - cũng xơ xác như chính chủ nhân nó vậy...

Mười hai năm rồi, một người, một chó, sống lắt lay nơi cái Thành phố náo động này.

Ông từ đâu đến? Chẳng ai biết.

Ông tên chi? Cũng chả ai để ý hỏi làm gì.

Người ta chỉ biết tên con chó Phú Quốc luôn đi theo ông như hình với bóng - Đen. Đúng vậy, nó đen nhẻm. Bộ lông cũng không mượt mà, trông chẳng ra chi. Mọi người biết tên con chó, đơn giản là vì người ta nghe ông gọi nó như thế. Còn ông? Tên à? Có đấy. Họ thường gọi ông là Ông chủ hộ "cận giàu" (vì căn "nhà" của ông nằm cạnh một ngôi biệt thự khang trang, rộng lớn, "cận" giàu mà) Cũng có người trêu: "Lão Hạc". Ông không nói gì, chỉ cười xòa rồi lặng lẽ bước đi...

Vì sao người ta trêu ông? Không biết nữa... có lẽ... vì nghèo. Nhà ông có một vườn rau. Nói cho sang thế thôi chứ toàn rau dại, mọc hoang, không ai chăm sóc. Có lúc ông hái được chút rau, hoặc nhặt được mớ ve chai đem bán. Rồi mua được mấy ổ bánh mì, ăn qua bữa. Ông phân nửa, con chó cũng phân nửa. Sống qua ngày. Còn nếu không kiếm được gì, thì... đói. Chủ với tớ chịu chung...

Có những đêm tối trời mưa, căn nhà liêu xiêu dột nát. Cái mái nhà thủng nhiều lỗ không thể che chắn cho hai sinh linh kia khỏi giông bão cuộc đời. Ông ngồi trong một góc nhà, ôm con chó vào lòng. Ông ướt, con chó cũng chẳng hơn gì. Mưa vẫn xối ào ào, trong bóng đêm đen đặc, hai chiếc bóng nương tựa vào nhau, dựa vào hơi ấm của nhau mà sống. Hy vọng trời mau sáng, mưa sẽ ngừng rơi... Ông ôm chặt con chó bằng đôi tay run rẩy vì lạnh thì thầm:

"Đen à, xin lỗi đã bắt mày cùng tao chịu khổ! Nếu như tao giàu được như thiên hạ, tao sẽ cho mày cuộc sống tốt hơn... Tao chỉ có mình mày là tri kỷ, mày đừng bỏ tao nhé, ông bạn già của tao..."

Ông khóc. Nước mắt hòa vào nước mưa lăn dài không phân biệt được. Chỉ có những tiếng nấc rõ ràng, lạc lõng...Con chó có hiểu ông nói cái gì không chẳng biết. Chỉ biết nó đưa cái mõm đen ngòm sát vào người ông rên khe khẽ. Đôi mắt lóng lánh, u huyền...

 

Rồi một ngày kia, định mệnh của một lão nghèo đã thay đổi. Khát vọng về một cuộc sống khá giả ấm êm thúc đẩy ông đánh đổi bữa ăn hiếm hoi bằng hai tờ vé số. Ông liều. Nhưng trúng thật! Và trúng độc đắc. Phải chăng Thượng Đế đã mỉm cười?

Một năm sau, ông hạnh phúc ngắm nhìn căn nhà mới. Xinh đẹp, lộng lẫy trong kiến trúc hiện đại. Ngôi nhà sang trọng vô cùng. Ông ăn mặc sạch sẽ hơn, lụa là hơn. Với số tiền hiện có, cuộc sống thật tuyệt vời. "Bạn bè" của ông cũng nhiều hơn...

Ít tháng sau...

Con Đen cũng được... thay mới. Ông đem về nhà một con chó hoàng gia trắng muốt. Lông xù, vừa mượt vừa êm. Vì mọi người nói chó hoàng gia hợp với một căn nhà đẹp. Ừ, nhà của ông rất đẹp. Con khuyển xinh xắn mỗi ngày được ưu đãi với món thịt bò hảo hạng. Được ngủ trên một cái giường êm dành cho thú cưng. Mọi người ai cũng khen "Trông nó thật đẹp mắt". Và ông hãnh diện vì điều đó.

Có Trắng rồi. Đen bị tống cổ ra ngoài "Mày biến đi, đồ bẩn thỉu, không được vô nhà nghe không?". Sự mừng rỡ của nó khi thấy ông được đáp lại bằng những cú đá không thương tiếc.

Ông đã từng gọi nó là gì? Ông quên rồi. Ông đã từng hứa với nó điều gì? Ông còn nhớ không?

Con Đen bỏ đi, mất dạng. Ông không còn thấy nó nữa. Nó ở đâu? Ăn gì? Còn sống không? Ông không cần biết. Ông đang là một tỷ phú. Sống cuộc sống giàu sang mà ông vẫn hằng mơ ước. Ông biết điều đó, thế là đã đủ.

*****

Đêm trăng tròn, căn nhà tỷ phú "được" một tên cướp viếng thăm. Nghe tiếng động ông choàng tỉnh và phát hiện ra hắn. Con chó hoàng gia yêu dấu vẫn... ngủ say. Ông vừa định la lên thì đã bị tên cướp phát hiện.... Hắn rút ra một con dao bạc lao về phía ông. Phản chiếu ánh trăng lấp loáng......

Á....Á....Á...!!!!!

Tiếng thét đau đớn phá vỡ sự tĩnh lặng ghê rợn của bóng đêm ma mị. Mọi người ào đến nhưng tên cướp đã trốn thoát. Giữa nhà, trên nền gạch trắng phau. Những vệt máu loang lỗ... Ông run rẩy... Nấc những tiếng nghẹn lòng...

Trong lòng ông... con vật màu đen mềm oặt... máu đỏ từ người nó tuôn ra......

Trong cái khoảnh khắc con dao gần chạm tới ông, một cái bóng đen đã lao đến và.....hứng trọn...

Con dao cắm sâu vào người nó - con vật còm cõi với những sợi lông xơ xác - Đen - bạn già của ông. Tri kỷ của ông!!

Ông khóc! Khóc như một đưa trẻ bị bỏ rơi... những giọt đăng đắng nối nhau tuôn chảy nơi đuôi mắt hằn sâu những vết cắt của thời gian...

Chừng ấy năm sống trên cõi đời này, tạo hoá đã khắc lên người ông biết bao vết sẹo. Đôi mắt ông vẫn sáng nhưng lí trí và tâm hồn đã mờ đi vì cái gọi là tiền... Ông ôm chặt lấy con chó nghẹn ngào...

"Tao xin lỗi... Tao...xin...lỗi... Xi..n.... l..ỗi mà..y! Bạ..n.. g.i.à...ông...bạn già..."

Nhưng dẫu ông có nói ngàn lần cũng đã không còn kịp nữa... Nó không thể nào nghe thấy được... Ông ghì chặt con chó vào lòng. Con chó ướt. Ông cũng ướt. Nhưng không phải vì mưa nữa. Mà là vì máu...!

Ông đã không bao giờ còn có thể tìm lại được..... hơi ấm của ngày xưa. Của những đêm mưa tầm tã...

Đôi mắt đó đã nhắm lại... Vĩnh hằng.....

3
28 tháng 3 2016

online math ko phải để đọc truyện