K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 3 2017

a). Hà đã không làm tròn trách nhiệm của một người con, người học trò. Dù biết hoàn cảnh mình khó khăn nhưng lại không biết cố gắng học tập để vươn lên thoát nghèo. Không vâng lời cha mẹ mình...
b). Nếu em là Hà, em sẽ không cư xử như bạn. Biết nhà mình nghèo, bố mẹ vất vả để mình được đến trường như bao bạn khác nên em sẽ cố gắng học thật giỏi, phụ giúp, đỡ đần bố mẹ công việc nhà để bố mẹ đỡ vất vả hơn.

14 tháng 3 2017

a)hà đã không làm tròn những bổn phận :

-yêu quý tôn trọng giúp đỡ ông bà cha mẹ lễ phép với người lớn

-chăm chỉ hk tập hoàn thành chương trình phổ cập giáo dục

b)nếu em là hà em sẽ giúp đỡ cha mẹ và cố gắng học thật giỏi để mai sau có thể thoát khỏi hoàn cảnh nghèo khó

25 tháng 4 2017

a, Số học sinh giỏi của trường là:

900 * 1/6 = 150 (học sinh)
Số học sinh khá của trường là :

900 * 40% = 360 (học sinh)

b, Số học sinh trung bình của trường là :

150 * 2 = 300 (học sinh)

Số học sinh yếu của trường là:

900 - 150 - 360 - 300 = 90 (học sinh)

Vậy trường có 150 học sinh giỏi, 360 học sinh khá, 300 học sinh trung bình và 90 học sinh yếu.

Mình năm nay lên lớp 7 . Mình có thích một bạn gái ( học cùng lớp ) . Mình và bạn ấy học chung từ lớp 1 . Đến năm lớp 3 , mình chơi thân với bạn ấy . Bây giờ vẫn vậy . Chúng mình là bạn rất thân , đi học thêm ở bất kì đâu đều có mình và bạn ấy . Mẹ mình quen mẹ bạn ấy và thường gọi điện để nói chuyện học hành . Mình cũng có số bạn...
Đọc tiếp

Mình năm nay lên lớp 7 . Mình có thích một bạn gái ( học cùng lớp ) . Mình và bạn ấy học chung từ lớp 1 . Đến năm lớp 3 , mình chơi thân với bạn ấy . Bây giờ vẫn vậy . Chúng mình là bạn rất thân , đi học thêm ở bất kì đâu đều có mình và bạn ấy . Mẹ mình quen mẹ bạn ấy và thường gọi điện để nói chuyện học hành . Mình cũng có số bạn ấy ( bạn ấy cho để có gì không biết gọi để hỏi ) . Bạn ấy học giỏi nhất lớp . Mình chỉ đứng thứ nhì thôi ! khocroi .

Bạn ấy được rất nhiều người trong lớp mình thích ! Mình cảm thấy rất nguy hiểm . Hiện nay thì mình đã yêu bạn ấy mất rồi . Mình muốn nói lời tỏ tình với bạn ấy . Mình sợ những người khác trong lớp mình tán tỉnh bạn ấy . Mình luôn nhớ đến bạn ấy . Kết luận là : Mình muốn nói lời tỏ tình với bạn ấy nhưng không biết như thế nào ? Mong các bạn tư vấn giúp .

27
15 tháng 7 2016

Bn là Trần Việt Hà phải ko nhỉ??? Nếu ko phải cho mik xin lỗi nhé =='

15 tháng 7 2016

What the hell !!!!!

không thể believe

oe

13 tháng 1 2017

65 giáo viên bộ môn

13 tháng 1 2017

???????????? à ?????????????? ^.^

16 tháng 12 2016

Gọi a là số ngày ít nhất để 3 bạn gặp lại nhau. Theo đề bài, ta có:

a\(⋮\)4, a\(⋮\)6, a\(⋮\)7 và a là nhỏ nhất

=>a=BCNN(4;6;7)

Ta có:

4=\(2^2\)

6=2.3

7=\(7^1\)

=>a=BCNN(4;6;7)=\(2^2\).3.7=4.3.7=84

Vậy sau ít nhất 84 ngày nữa thì 3 bạn gặp lại nhau.

 

20 tháng 1 2016

Ta có: 25%=1/4
          20%=1/5
Sơ đồ của năm trước:                           Năm nay
Nam:    |___|                                         |___|
Nữ;      |___|___|___|___|                       |___|___|___|___|___|
          4 + 1 =5 (phần)                               5 + 1 = 6 (phần)
Tổng số học sinh không đổi vừa chia hết cho 5, vừa chia hết cho 6
Số học sinh là 30 bạn.
Số nam hiện nay:   30 : 6 = 5 (nam)
Số nữ hiện nay:      30 – 5 = 25 (nữ) 

Đáp số:  5 nam  _  25 nữ

10 tháng 12 2020

Ai cũng khen tôi là “đôi mắt” đẹp, trong sáng, thông minh, lanh lợi của cậu bé Hòa. Sáng nào tội cũng được lau rửa nhẹ nhàng, sạch sẽ, lại còn được soi gương nữa. Sau đó tôi ôn bài và đi đến trường. Dọc đường tôi tha hồ được ngắm cảnh đẹp, được nhìn bạn bè với đôi mắt đầy thân thiện, vui vẻ. Đến lớp tôi đọc bài, chép bài, làm bài đầy đủ. Về nhà tôi học bài, làm bài tập, xem sách báo. Thỉnh thoảng tôi cũng đi xem phim, xem ca nhạc và vui chơi ở Nhà Văn hóa Thiếu Nhi. Nhờ thế tôi được nhiều đôi mắt khác nhìn tôi với vẻ thiện cảm, thậm chí còn thán phục nữa.

Từ ngày lên học cấp II, nhất là từ đầu năm lớp 6 đến nay, cậu Hòa không còn chăm học nữa.Ở lớp cậu ta chỉ mải vẽ bậy ra vở, ghi chép đại khái, bài không chịu làm, kiểm tra thì liếc ngang liếc dọc. Về nhà cậu Hòa lại vứt sách vở bừa bãi, không chịu học bài, làm bài. Suốt ngày cậu ấy chỉ lang thang ngoài đường, la cà  quán nước, rủ rê bạn bè đi chơi quên cả giờ ăn, giấc ngủ. Sách báo cậu ấy cũng chẳng thèm ngó ngàng đến một trang. Vì mải nghịch ngợm, chơi bời, thậm chí có lúc còn chửi nhau, nói tục, đánh nhau sưng cả mặt mày, nên cứ ăn cơm xong buổi tối cậu ấy lăn ra giường ngủ. Hôm nào có chương trình ở tivi mà cậu ấy thích, thôi thì cậu thức thật khuya để xem khiến tôi mỏị nhừ, sáng hôm sau dậy tôi trở nên đờ đẫn. Tôi bây giờ không còn phân biệt được cái gì là đẹp, cái gì là xấu, cái gì là tốt nữa. Dáng vẻ của tôi cũng không được đàng hoàng như xưa, lúc thì liếc ngang, lúc liếc dọc, lúc thao láo nhìn, lúc cụp xuống thẹn thùng. Cái gì hiện ra với tôi cũng chỉ Ịà đại khái. Suốt ngày tôi cứ mở ra, nhắm vào một cách thụ động, vô ý thức, luôn luôn đờ đẫn. Đôi lúc tôi lại ánh lên vẻ tinh nghịch, ranh mãnh khiến nhiều con mắt nhìn tôi ấm ức, ác cảm, xa lánh.

 

 

Khổ nhất là chủ nhật tuần trước cậu Hòa móc túi lấy trộm tiền của mẹ đi chơi điện tử. Cậu xoi mói nhìn chỗ mẹ cất tiền, đến chỗ chơi điện tử cậu bấm lia bấm lịa cả buổi chiều khiến tôi mỏi nhừ. Đã thế, lúc ra về, cậu Hòa còn cãi lộn với mấy tay “anh chị” ở quán giải khát, cậu dồn cơn tức giận vào khói thuốc làm tôi cay xè. Cậu còn đánh lộn với mấy đứa ở cùng đường phố, bị chúng nó đấm cho tới tấp vào mặt, vào người, tôi như muốn nổ đom đóm, sưng vù lên và đành chịu để cho nước từ đâu không biết chảy ra giàn giụa.

Buồn ghê! Đôi khi cậu Hòa đứng trước gương soi vào, tôi như không còn nhận ra mình nữa. Thay vào “đôi mắt” thông minh, trong sáng, lanh lợi xưa kia, bây giờ là “đôi mắt” đờ đẫn; mờ tối, ghèn đùn ra từng cục nhỏ. Khổ tâm nhất là nhìn vào cái gì cũng không được lâu vì mệt mỏi, vì lóa như bị quáng gà, cái gì hiện ra cũng chỉ mờ mờ ảo ảo. Cứ đà này thì đến lúc chỉ thấy phía trước toàn là bóng tối mà thôi. May sao, cậu của Hòa là một thầy giáo ở xa lâu ngày về chơi. Với đôi mắt tinh tường của người thầy, với đôi mắt thân thương quan tâm của người ruột thịt, cậu đã phát hiện ra sự lười biếng và có biểu hiện hư hỏng của Hòa, cậu đã phát hiện ra “bệnh tật” của “đôi mắt” Hòa. Cậu đã cùng bố  mẹ Hòa và các thầy cô giáo chữa chạy, chăm sóc, động viên kịp thời. Hòa đã hối hận và sửa chữa khuyết điểm. Bây giờ Hòa lại chăm học, chăm làm, vui chơi có chừng có mực và lành mạnh, tôi lại trở nên trong sáng, thông minh, lanh lợi và đáng yêu như trước. Sung sướng biết bao, tôi lại được nhìn thẳng vào sách vở, vào cảnh vật và bè bạn mà không thấy tủi thân và hổ thẹn nữa. Trong lễ sơ kết học kì I vừa qua, tôi hãnh diện được cùng cậu Hòa nhận giây khen và phần thưởng của nhà trường, được đón nhận những cái nhìn âu yếm, thân thiết của bố mẹ, thầy cô và bè bạn. Thật vui sướng xiết bao!
12 tháng 9 2017

Chúng ta cần ăn uống hàng ngày để cơ thể chúng ta được khỏe mạnh. Khi có sức khỏe tốt, chúng ta sẽ học tập tốt và được vui chơi. Hàng ngày, ở nhà chúng ta nên ăn uống đầy đủ ba bữa một ngày: bữa sáng, bữa trưa, bữa tối. Chúng ta nên ăn uống đầy đủ chất và điều độ để mau lớn.