K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 11 2016

Em không đồng ý với việc làm của Minh bởi vì:

Minh làm như vậy khiến cho bố Phong lo lắng mà không biết được nguyên nhân.

Phong sẽ không được gia đình động viên và giúp đỡ nên có thể kéo dài tình trạng bị điểm kém.

Nếu em là Minh trong trường hợp này em sẽ:

Lựa lời nói với bố của Phong, để bố Phong biết tình hình, Phong cũng không hiểu lầm Minh là kẻ "mách lẻo": Dạ thưa bác, mọi ngày cháu thấy Phong học tập tốt, cố gắng rất nhiều. Nhưng hôm nay vì bài khó nên Phong bị điểm kém. Vì đã cố gắng mà lại bị điểm kém nên Phong rất buồn bác ạ. Có gì bác động viên và giúp đỡ bạn ấy ạ. Cháu tin rằng nếu có sự quan tâm của bác nữa chắc chắn bạn ấy sẽ lấy lại phong độ học tập thôi ạ.

----------

p/s: Cô nghĩ rằng khi xử lí như trên chúng ta đã giúp được Phong mà bạn ấy cũng không sợ bị bố mắng. ;)

Chúc các em học tốt!

20 tháng 11 2016

Em không đồng lòng với Minh. Vimh làm như vậy là bao che khuyết điểm cho bn. Vì, nếu Minh không nói ra, thì sớm muộn gì ba mẹ Phong cũng biết,. Và khi họ biết điều này, điều làm cho họ buồn nhất không phải là việc con trai bị điểm kém, mà vì bị con che giấu,. bị bạn của con nói dối. Hơn thế, khi Minh che dấu giúp bạn, Minh sẽ không giúp bạn tốt lên mà sẽ hại bạn của mình.

28 tháng 11 2016

Em không đồng ý với việc làm của Minh vì Minh đã không tôn trọng bố của Phong và đã nói dối ba của Phong

28 tháng 11 2016

Em không đồng ý với việc làm của Minh vì làm vậy, bố Phong sẽ không biết tình trạng học của con mình để dạy dỗ, uốn nắn, bạn Minh nên nói thật để bố Phong có biện pháp dạy bảo và bạn Phong nhờ vậy sẽ không tái phạm nữa.

8 tháng 12 2017

leuleu chịu chả bt lm

tick cho mk

mk tick lại

oki

oki

thanks

________mai anh __________

9 tháng 12 2017

Câu trả lời kiểu gì vậy bạn ?

Câu chuyện về bạn Minh có lẽ bắt đầu từ rất nhiều ngày trước, đó là khi vào tiết học của thầy dạy Toán. Sau khi giảng hết phần lí thuyết, thầy giáo bắt đầu cho chúng em những đề toán để có thể áp dụng kiến thức vừa mới học vào. Những đề toán từ dễ cho đến khó, bài nào dễ thì có rất nhiều bạn xung phong lên bảng làm bài, nhưng bài khó dần nên những cánh tay cũng ít dần....
Đọc tiếp

Câu chuyện về bạn Minh có lẽ bắt đầu từ rất nhiều ngày trước, đó là khi vào tiết học của thầy dạy Toán. Sau khi giảng hết phần lí thuyết, thầy giáo bắt đầu cho chúng em những đề toán để có thể áp dụng kiến thức vừa mới học vào. Những đề toán từ dễ cho đến khó, bài nào dễ thì có rất nhiều bạn xung phong lên bảng làm bài, nhưng bài khó dần nên những cánh tay cũng ít dần. Khi đến bài tập thứ năm, cả lớp chỉ có một cánh tay dơ lên, đó là cánh tay của bạn Minh. Chúng em cũng không có bất ngờ gì cả, vì Minh luôn là một học sinh nổi tiếng ngoan ngoãn, học giỏi của lớp. Lần này cũng vậy, trước bài toán hóc búa nhất, Minh vẫn có thể giải được một cách trơn tru. Thầy giáo rất hài lòng nên cho Minh mười điểm vào sổ.

Nhưng sau đó, một lần đi xuống dưới lớp, thầy giáo đã phát hiện ra quyển sách giáo khoa của Minh chằng chịt những lời giải, thầy giáo đã vô cùng tức giận bắt Minh đứng lên trước lớp, thầy giáo cho rằng Minh đã lừa thầy dối bạn, vì quyển sách đã có lời giải nên Minh mới có thể làm tốt bài toán vừa rồi đến vậy. Và đặc biệt là ngay từ buổi đầu tiên thầy giáo vào lớp đã yêu cầu các bạn không được dùng những quyển sách cũ có lời giải, vì như thế sẽ ảnh hưởng đến sự sáng tạo. Trước sự giận dữ của thầy, Minh cũng vô cùng sợ hãi, lắp bắp nói: “Thưa….thầy…em không có nhìn lời giải trong sách…đây là do em tự làm”.

Lời thanh minh lắp bắp vì quá lo lắng, căng thẳng của Minh khiến cho thầy giáo nghĩ rằng Minh đến nước này rồi mà không thừa nhận hành vi của mình mà vẫn nói dối mọi người. Thầy giáo lớn tiếng quát: “Em bảo tôi tin tưởng vào mấy lời giải thích không có chút căn cứ nào của em ư? Viết bản kiểm điểm và nộp cho tôi vào giờ sau, nếu không thì cũng không cần vào lớp học của tôi nữa”. Thầy giáo đập bàn nói xong thì đi ra khỏi lớp, Minh ụp mặt xuống cánh tay vô cùng buồn bã, có phần uất ức. Thực ra trong lớp em không ai tin Minh là người như vậy cả, bởi Minh thông min học giỏi là điều ai cũng biết, bài toán vừa rồi minh hoàn toàn có đủ năng lực để làm. Nhưng vấn đề là ở quyển sách có lời giải mà Minh không chịu nói kia.

Từ ngày hôm ấy, Minh trở nên trầm lắng hơn hẳn, hơn nữa lại có phần hốc hác, mệt mỏi. Hôm nay có tiết toán, cũng là lúc Minh phải nộp lên bản tường trình, nhưng Minh lại không có mặt ngày hôm nay làm ai cũng lo lắng. Đúng như dự đoán, thầy giáo vô cùng tức giận, đang định mắng điều gì đó thì bạn Tú đứng lên nói với cả lớp: “Xin thầy và các bạn đừng trách Minh, nhà Minh nghèo lắm, không có tiền mua sách mới nên phải dùng những quyển sách cũ. Hôm nay Minh không đi học là vì mẹ Minh bị ốm, bạn ấy phải ở nhà chăm sóc mẹ. Nói đến đây cả lớp và thầy giáo đều hết sức ngỡ ngàng, thầy đã cho phép chúng tôi nghỉ một tiết học để cùng đến thăm Minh. Nhà Minh là một ngôi nhà rất nhỏ, vật dụng đơn sơ, khi chúng em đến nơi thì Minh đang giúp mẹ uống thuốc.

Chứng kiến cảnh ấy ai cũng xúc động, thậm chí em đã khóc, thầy giáo đã đến bên cạnh hỏi han tình hình sức khỏe của mẹ Minh và sau đó thầy đã xin lỗi Minh vì đã hiểu lầm Minh ngày hôm đó. Sau khi trở về thầy giáo đã kêu gọi mọi người quyên góp để giúp đỡ Minh, riêng thầy thì đóng vào quỹ ấy hai triệu, chúng em thì đóng góp theo tinh thần tự nguyện. Nghe đến đây, bố mẹ em đều vô cùng xúc động và nói em và các bạn phải giúp đỡ Minh nhiều hơn nữa trên lớp.

2
6 tháng 1 2023

tai sao vay

 

 

6 tháng 1 2023

cho xin loi giai coi có đc không 

nguoi anh em tot

12 tháng 8 2015

Đại phong là gió lớn , gió lớn là đổ chùa , đổ chùa là tượng lo , tượng lo là lọ tương

Nhà chú ấy ở quán bán tương

12 tháng 8 2015

tiệm bán lọ tương bà con ơi

ĐẠI PHONG=GIÓ LỚN=ĐỔ CHÙA=TƯỢNG LO=LỌ TƯƠNG

Thì gần chỗ bán tương

Viết bài văn phát biểu cảm nghĩ của em về nhân vật chính trong câu chuyện sau:Đỗ thủ khoa đại học Y Dược TPHCM năm 2011 với điểm số rất ấn tượng - 29,5 điểm (trong đó Toán: 10; Hóa: 9,75; Sinh: 9;75) cậu học trò nghèo Nguyễn Tấn Phong (tổ 13, thị trấn Hà Lam, Thăng Bình, Quảng Nam) khiến mọi người thêm cảm phục về nghị lực vượt khó của mình.Đang lứa tuổi học trò nhưng Phong không biết...
Đọc tiếp

Viết bài văn phát biểu cảm nghĩ của em về nhân vật chính trong câu chuyện sau:

Đỗ thủ khoa đại học Y Dược TPHCM năm 2011 với điểm số rất ấn tượng - 29,5 điểm (trong đó Toán: 10; Hóa: 9,75; Sinh: 9;75) cậu học trò nghèo Nguyễn Tấn Phong (tổ 13, thị trấn Hà Lam, Thăng Bình, Quảng Nam) khiến mọi người thêm cảm phục về nghị lực vượt khó của mình.

Đang lứa tuổi học trò nhưng Phong không biết đi chơi là gì. Bà Võ Thị Đãi, ngoại Phong nhìn cháu tắc lưỡi thương: "Học ở trường về, ngơi việc nhà là thằng nhỏ ngồi vào bàn học ngay. Hắn rứa chớ làm phụ gia đình rành rẽ đủ thứ từ nấu cám cho heo ăn, đêm hôm đi dẫn nước vào ruộng phụ mẹ. Mỗi lần nghỉ hè thì tranh thủ vô xưởng cá làm công để phụ kiếm tiền lo chuẩn bị nhập học cho năm học mới".

Vì làm đủ thứ việc như vậy, Phong tự biết: thời gian tự học ở nhà của mình cũng eo hẹp lại nên để học tốt em phải tìm ra phương pháp học tốt và tập trung cao độ. Suốt 12 năm phổ thông em đều học khá, giỏi mà không đi học thêm gì. Chàng thủ khoa chia sẻ: "Ở trường, em tập trung nghe bài giảng rồi về nhà em ôn tập lại ngay. Chỗ nào chưa hiểu thì em thảo luận với bạn bè hay hỏi thầy, cô."

Hỏi Phong là em đã tìm ra lời giải cho "bài toán" chuẩn bị ngày vào Sài Gòn nhập học sắp đến chưa, chàng thủ khoa chia sẻ những dự định đầy nghị lực: "Em đi học, nhà mất thêm một lao động, dù chỉ là phụ bà, phụ mẹ chút việc nhà thôi, và lại thêm một gánh lo. Nhưng em biết có học hành đàng hoàng mới có tương lai và có cơ hội trả hiếu cho bà, cho mẹ đã hy sinh nhiều cho mình..."

LƯU Ý: Ko copy trên mạng

MỌI NGƯỜI CHO MIK CẢM ƠN TRƯỚC NHA ! MIK ĐANG CẦN GẤP

0
  Nguyễn Dữ - Cây bút văn xuôi xuất sắc sống ở thời kì chế độ phong kiến bắt đầu bước vào giai đoạn suy vong,vốn không đồng tình với chế độ phong kiến bất công, thối nát, ông đã thể hiện kín đáo tình cảm ấy của mình qua tác phẩm Truyền kì mạn lục gồm hai mươi truyện ngắn, trong đó tiêu biểu là Chuyện người con gái Nam Xương và nhân vật Vũ Nương.     Vũ Nương trong "Chuyện...
Đọc tiếp

  Nguyễn Dữ - Cây bút văn xuôi xuất sắc sống ở thời kì chế độ phong kiến bắt đầu bước vào giai đoạn suy vong,vốn không đồng tình với chế độ phong kiến bất công, thối nát, ông đã thể hiện kín đáo tình cảm ấy của mình qua tác phẩm Truyền kì mạn lục gồm hai mươi truyện ngắn, trong đó tiêu biểu là Chuyện người con gái Nam Xương và nhân vật Vũ Nương.
     Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" là một người phụ nữ hội tụ tất cả phẩm chất quý báu của phụ nữ truyền thống Việt Nam. Trước hết, Vũ Nương là một người vợ yêu thương chồng hết mực. Khi Trương Sinh đi lính, nàng chỉ mong chồng trở về bình an lành lặn chứ không hè mong tước phong hầu trở về. Khi chồng đi lính, mẹ chồng ở nhà ốm nặng, nàng cũng chăm sóc vô cùng chu đáo. Đến khi mẹ chồng mất nàng lo ma chay tế lễ cẩn thận như đối với chính cha mẹ đẻ mình. Không chỉ là một người vợ yêu chồng, một người con dâu hiếu thảo mà Vũ Nương còn là một người mẹ yêu thương con hết mực. Vì sợ bé Đản không cảm nhận được tình thương của cha mà Vũ Nương đã trỏ bóng mình trên vách và nói đó là cha Đản. Đồng thời, Vũ Nương còn là một người phụ nữ có lòng tự trọng. Khi bị Trương Sinh nghi oan, nàng giải thích hết lời mà chàng không tin, Vũ Nương đã nhảy xuống sông tự vẫn để chúng minh sự trong sạch của mình. Nàng thà chết để được chứng minh trong sạch còn hơn là sống một cuộc đời bị mọi người sỉ vả. Không những thế, Vũ Nương còn là một người phụ nữ giàu lòng vị tha. Khi ở dưới thủy cung nàng vẫn một lòng nhớ về chồng và con mặc dù chính chồng nàng là nguyên nhân gây ra cái chết cho nàng. Khi được Trương Sinh lập đàn giải oan, nàng còn cảm ơn chồng vì đã nghĩ đến nghĩa vợ chồng mà giải oan cho nàng. Qua đây ta thấy được Vũ Nương là một người phụ nữ đẹp người đẹp nết nhưng lại chịu số phận đầy bất hạnh.

TÌM MỘT CÂU GHÉP

0
II. Đọc hiểu và làm bài tập: Cho văn bản sau:BÉ MINH QUÂN DŨNG CẢM      Nhà bé Minh Quân có một chú mèo vàng rất ngoan. Minh Quân yêu nó lắm. Ngày chủ nhật, bố mẹ vắng nhà, Minh Quân và mèo vàng được dịp nô đùa thỏa thích. Mải đùa nghịch, chẳng may, Minh Quân gạt phải lọ hoa. Lọ hoa rơi xuống đất, vỡ tan tành. Sợ bị bố mẹ la mắng nên khi thấy bố mẹ vừa về đến nhà, Minh Quân đã...
Đọc tiếp

II. Đọc hiểu và làm bài tập: Cho văn bản sau:

BÉ MINH QUÂN DŨNG CẢM

      Nhà bé Minh Quân có một chú mèo vàng rất ngoan. Minh Quân yêu nó lắm. Ngày chủ nhật, bố mẹ vắng nhà, Minh Quân và mèo vàng được dịp nô đùa thỏa thích. Mải đùa nghịch, chẳng may, Minh Quân gạt phải lọ hoa. Lọ hoa rơi xuống đất, vỡ tan tành. Sợ bị bố mẹ la mắng nên khi thấy bố mẹ vừa về đến nhà, Minh Quân đã vội vàng nói:

      - Bố ơi! Con mèo nghịch làm vỡ bình hoa rồi.

      Thế là con mèo bị phạt. Buổi tối hôm ấy, mèo vàng bị bố xích lại và không được ăn cá.

      Tối hôm đó, nằm trên giường êm ấm, nghe tiếng mèo vàng kêu meo meo, Minh Quân không tài nào ngủ được. Bé vùng dậy, chạy đến bên bố và thú nhận tất cả rồi xin bố tha cho mèo. Bố ôm Minh Quân vào lòng và khen:

      - Con trai bố trung thực và dũng cảm lắm.

Em rút ra bài học gì từ câu chuyện trên? (1 điểm)

1
3 tháng 9 2019

Em rút ra bài học gì từ câu chuyện trên? (1 điểm)

Khi mắc lỗi, cần trung thực nhận lỗi và sửa lỗi, không được đổ lỗi cho người khác.

Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mìnhMình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm...
Đọc tiếp

Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mình

Mình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm mình thì phía sau còn có thêm cái nghĩa địa nữa nghe đâu là từ thời pháp tới giờ.

📷

Lúc mình tầm 5 hay 6 tuổi gì đó thì xóm mình có 1 căn nhà Mà chủ nhà không ở nên cho mướn trước nhà đó thì có một cái cây gì đó mình không nhớ

nhà mình thì đối diện nhà đó mình thì ngủ ngay cửa sổ mà cửa sổ thì nhìn thấy hết toàn nhà đó luôn. Tối đó thì xóm bị cúp điện thì ba mẹ mình bắt đi ngủ sớm thì giữa đêm bổng nhiên mắc tè nên phải dậy đi tè mà mình thuộc dạng cứng vía nên không sợ gì đi tè xong thì lên lại giường không hiểu sao thì mắt mình lại liếc lên cái cây trước nhà kia thì hỡi ôi mình thấy nguyên một cục lửa đỏ lè cứ cháy sáng rực trên cây. Sợ quá trùm mền không dám ngủ tới sáng luôn. Sáng thì rủ thêm đồng bọn ra cái cây đó thì ko thấy dấu vết gì là bị cháy mình về kể cho ba mẹ thì ba mẹ không tin.

Bắn đi 1 thời gian thì gia đình dì mình mướn căn nhà đó ở thời gian đầu thì không sao nhưng đến một hôm dượng mình thì hay đi làm sớm chỉ còn dì và ba đứa con nhỏ ở nhà đang ngủ thì dì nghe trong tolet có tiếng mở nước nên cũng vào xem thử thì không thấy gì. Nằm ngủ lại thì tầm đc nữa tiếng thì dì bị bóng đè theo dì kể thì dì đang nằm ngủ thì thấy có người con gái mang áo trắng tới bóp cổ dì mà còn nói là nó có thêm 4 cái răng nanh nữa không biết mà hay quỷ. Thôi thì sợ quá nên dì dọn nơi khác ở căn nhà lại bị bỏ hoang. Chủ nhà thì hình như biết chuyện gì đó nên không dám ở.

Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình xóm mình còn nhiều chuyện ma quỷ lắm hôm nào rảnh mình lại kể cho các bạn nghe tiếp nha. Do văn mình dở các bạn thông càm hihi
Thân chào

0
DuponMorixơ Đuypông mắc tính đãng trí. Có 1 lần, ông viết thư cho bạn:-"Bạn thân mến, hôm trước về thăm anh, tôi để quên cái gậy chống ở nhà anh. Khi nào có người lên nhờ anh chuyển nó giúp tôi nhé!"Đang lúc dán phong bì, ông nhìn thấy chiếc gậy dựng ở góc phòng. Ông bèn giở phong bì ra và viết thêm:-"Tôi đã tìm thấy cái gậy ở nhà tôi rồi. Anh đừng bận tâm nữa nhé!"Sau đó, Đuypông...
Đọc tiếp

Dupon
Morixơ Đuypông mắc tính đãng trí. Có 1 lần, ông viết thư cho bạn:
-"Bạn thân mến, hôm trước về thăm anh, tôi để quên cái gậy chống ở nhà anh. Khi nào có người lên nhờ anh chuyển nó giúp tôi nhé!"
Đang lúc dán phong bì, ông nhìn thấy chiếc gậy dựng ở góc phòng. Ông bèn giở phong bì ra và viết thêm:
-"Tôi đã tìm thấy cái gậy ở nhà tôi rồi. Anh đừng bận tâm nữa nhé!"
Sau đó, Đuypông lại cho thư vào phong bì, dán lại và gửi đi.
Newton
Một hôm trước khi ra phố, Newton treo 1 cái biển nhỏ trước nhà có ghi dòng chữ: "Bạn nào đến thăm tôi, xin hãy đợi, 5h chiều tôi sẽ về"
Lúc 4h, Newton trở về. Đọc xong dòng chữ trên, ông bỏ đi và tự nhủ: ta phải đi 1 lát nữa, chủ nhà bảo đến 5h ông ta mới về kia mà! Lúc đó, ta sẽ trở lại !

0