K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 9 2016

     Trong đề bài này bạn phải nêu rõ được tình cảm của mình với mẹ. Nêu được tấm lòng , công lao của mẹ bằng những cảm xúc chân thật nhất. Để làm được đề này bạn phải thấu hiểu được người mẹ kính yêu. Lỗi lầm bạn gây ra khiến mẹ như thế nào? Hãy viết một bức thư tràn đầy tình cảm để người đọc, nghe nghe cảm thấy được tấm lòng của bạn dành cho mẹ.

Chúc bạn học tốt!

3 tháng 6 2017

Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không?

Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa ngang bướng và không biết cách biểu lộ tình cảm nên con khó có thể nói với mẹ những lời từ sâu thẳm lòng con. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào!

Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với ***** là quà tặng quí nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con.

Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân…có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau. Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè. Mẹ nói: “Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người”. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào.

Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa.

Mẹ yêu dấu! Con viết những dòng này nhưng rất có thể con sẽ không bao giờ gởi đi! Thời gian sẽ dần qua đi, những dòng chữ này rồi cũng mờ nhạt theo năm tháng nhưng mẹ ơi tình yêu chúng con dành cho mẹ là mãi mãi. Mẹ hãy dành thời gian chăm sóc bản thân mình! Hãy cho chúng con cơ hội để đền đáp tình yêu của mẹ. Mẹ hứa phải sống thật lâu với chúng ***** nhé!

Con yêu và gửi tới mẹ ngàn nụ hôn!

Bạn tham khảo nha

4 tháng 10 2023

2.

a, Bạn Hiền Trang gửi thư cho dì, để chúc mừng dì đã đạt được huy chương và hỏi thăm sức khỏe dì.

b, Bức thư gồm 4 đoạn. Đoạn 1 là lời chúc mừng của Hiền Trang, đoạn 2 là hỏi thăm sức khỏe của dì, đoạn 3 là nêu tình hình tập luyện của bản thân Hiền Trang, đoạn 4 là lời chúc tới dì.

c, Bức thư thể hiện tình cảm của bạn Hiền Trang rất yêu quý dì.

13 tháng 9 2016

Dù đang gần bên mẹ, dù nhìn thấy mẹ mỗi ngày. Nhưng con chưa từng nói “con yêu mẹ nhiều lắm”. Dù biết mẹ không đọc được, nhưng bức thư này sẽ được gửi bằng tất cả tình yêu con dành trao mẹ.

Mẹ yêu! Mẹ cho con cuộc sống này. Con biết ơn mẹ đến nhường nào. Nhưng 22 năm qua, con chưa làm được gì cho mẹ, chỉ làm mẹ muộn phiền. Mẹ ốm, con chỉ biết khóc. Con đã cố rất nhiều để không khóc khi nghĩ đến mẹ, nhưng nước mắt cứ mãi rơi. Mẹ biết không, con tự hỏi: “Không biết bao giờ con mới làm được một chút gì đó cho mẹ?”. 

Người mẹ vĩ đại nhất của con, “Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Tần tảo nuôi con ăn học. Vì vất vả, căn bệnh đã đần dần hủy hoại cuộc sống của mẹ tự bao giờ. Dù biết bệnh nhưng mẹ vẫn làm lụng vì con.

Từ bây giờ, con sẽ thay mẹ làm việc. Bởi con không muốn mình sẽ hối hận khi không còn cơ hội báo hiếu cho mẹ.

Mẹ kính yêu, con tự hào vì là con của mẹ.

Yêu mẹ nhiều!

Con gái út.

13 tháng 9 2016

Kính gửi mẹ của con !

Thưa mẹ , người mẹ cao cả của con , mẹ biết không hằng ngày con bên mẹ , hằng ngày mẹ con mình vẫn gọi nhau thật thân mật biết bao . Nhưng mẹ biết không , từ lúc con bắt đầu học lớp 4 cũng là con đã lớn . Những cái ôm mẹ dành cho con và con dành cho mẹ sao con giờ đây cảm thấy xa vời quá mẹ ạ 

    Con không biết trong suy nghĩ của mẹ thế nào , những còn suy nghĩ của con bằng lời nói con không đủ can đame để tâm sự với mẹ . Nhưng với lá thư này , con có thể nói hết suy nghĩ , tâm trạng triong lòng của con cho mẹ hiểu . Con còn nhớ hồi bé , những lúc trời lạnh , lạnh tới mức mà hai tay con run và đỏ ửng thì những cái ôm của mẹ luôn chứa đựng trong con . Mẹ như một nàng tiên vậy , một nàng tiên với một ánh sáng ấm áp đã đến bên con , sưởi ấm cho con mỗi tối . Hôm nào cũng vậy , ngay cả mỗi bữa sáng chuẩn bị đi học , con lại được mẹ tặng cho cái ôm sức mạnh học tập . Khi mỗi tối , con đi học về , mẹ tặng cho con cái ôm nhẹ nhàng mà đầy tình thương .

      Đêm đêm con ngủ , mẹ kể chuyện cho con nghe , mỗi lần tắt đèn con hay nói : " Mẹ ơi , mẹ ôm con nhé . Mẹ không ôm con là con không ngủ được đâu mẹ ạ ( hì hì ) " . Và mỗi lần đáp lại mẹ luôn cười bằng nụ cười ấm áp : " Nhóc con , chỉ khéo cái mồm , cái miệng . Thôi mau ngủ đi , để mẹ ôm vào lòng cho nhóc của mẹ dễ ngủ nào "

   Con nhớ lắm mẹ ạ ! Mẹ còn nói rất nhẹ nhàng nữa . Nhưng có phải con đã ảo tưởng quá nhiều không hả mẹ ? , con có nghĩ hơi quá không hả mẹ ? Nghĩ rằng con đã lớn , đã không còn được mẹ quan tâm như trước nữa , đã bị mẹ bỏ ra rìa . Nghĩ vậy con tủi thân lắm mẹ ạ ! 

      Con chỉ muốn lại được nghịch ngợm như ngày xưa mà thôi . Chỉ được nghe những câu quát vui của mẹ , muốn được những câu hò ru mượt mà đung đưa , muốn được mẹ ôm vào lòng ấm áp . Chứ không phải như bây giờ . Cứ mỗi lần con xà vào lòng mẹ , mẹ chẳng dịu dàng như xưa nữa , mẹ chẳng còn nói ngọt với con . Mẹ chỉ quay lại bằng một giọng cức ngắc :" Con lớn rồi , không còn bé nữa . Ra ngoài đi , cho mẹ yên tĩnh " 

      Lúc đó còn chẳng biết nói gì thêm . Con chỉ còn biết quay đi mà khóc , quay đi mà nghĩ xrawngf mẹ đã biến đổi rồi , quay đi mà nghĩ chẳng nhẽ tuổi mẹ đã thêm , bởi khi tuổi cao thì tính dịu dàng cũng sẽ phai đi mẹ nhỉ . Nhưng không , sau những buổi ăn cơm tối , con nhìn khuôn mặt của mẹ , đôi tay của mẹ vẫn trẻ đẹp như xưa , ấy vậy mà sao bây giờ mẹ lại vậy

     Có một đêm , con nằm một mình trong phòng mà khóc nức nở , nhưng con hiểu tâm trạng của mẹ cũng như của con. Mẹ mong con khôn lớn , mẹ không muốn con nũng mẹ, mẹ vẫn luôn muốn ôm con gái của mẹ vào lòng như ngày xưa . Nhưng cảm giác sao lại khó quá đúng không mẹ . Con cũng vậy , con muốn lại được ôm mẹ nhiều hơn nữa , con cũng hiểu con đã là học sinh trung học mà lúc nào cũng như một đứa trẻ lên ba khiến cho mẹ cảm thấy buồn lòng . Nhưng tình thương mà con dành cho mẹ và mẹ dành cho con thì làm sao thay đổi được đúng không mẹ .

     Con đã luôn ân hận về những suy nghĩ linh tinh về mẹ , những suy nghĩ mà con cho rằng mẹ không thương con nữa . Và con biết, cái ôm đâu thể biến mất trong tháng ngày hôm nay , mà con mong sẽ một lúc nào nào đó . Hai mẹ con mình lại ôm , kể chuyện cho nhau nghe như hồi nào đó . Con biết mẹ luôn thương con gái của mẹ . Con cũng hiểu rõ con khao khát muốn được mẹ ôm như hồi còn bé . Mẹ ơi ! Con xin lỗi vì những gì đã nghĩ không đúng về mẹ . Với lá thư này con và mẹ sẽ lại hiểu nhau hơn, mẹ nhé 

                                                            Con gái của mẹ 

                                                                      Thảo

                                                              Vũ Bích Thảo

     

 

28 tháng 11 2021

Dài lắm  mk ko viết được

13 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ.
Mẹ kính yêu,
Hôm nay thiên thần Buồn đi qua nhà con nhận được thư của mẹ. Con muốn viết thư gửi tới mẹ, vì hôm nay là ngày lễ của những người mẹ hiền mẫu. Ở đây các em bé thai nhi như chúng con mỗi khi có người nhà nhắc đến đó là một bức thư rồi mẹ ạ.
Con vui sướng bởi mẹ vẫn còn nhớ tới con. Vì mẹ vẫn là mẹ của con. Mẹ không như mẹ anh Mất Tay mẹ anh còn chẳng bao giờ viết thư cho anh nữa cơ. Anh Mất Tay là bạn con mẹ ạ. Hôm ấy con cùng anh được ở trong cái túi nhưng mà con chẳng nhìn thấy anh, nhưng con biết anh có hình đẹp lắm vì anh không như con Con thấy anh buồn lắm mẹ ạ. Con cũng không biết nữa con nghe bà ấy nói: “ Mẹ anh ấy không cần anh nữa”.
Mẹ yêu của con, hôm nay đọc thư con muốn trả lời với mẹ. Bây giờ mẹ muốn biết con đang ở nơi đâu nên con viết thư cho mẹ. Để kể cho mẹ nghe cuộc hành trình trong đời con bắt đầu từ lúc con được thành hình trong bụng mẹ.
Hôm ấy con rất vui vì mình được ra đời. Ngày ấy như là ngày đánh dấu sự xuất hiện của con. Con nhớ mẹ và ba cũng vui. Con còn được nghe nhạc nữa bài hát gì mà:” Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh con là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh thắp sáng một gia đình…” Con vui lắm lúc ấy con đã biết cảm nhận rồi đấy mẹ ạ. Con biết tình cảm mẹ dành cho con to lớn như thế nào. Nhưng khi con được 4 tháng tuổi. Ba mẹ đưa con đi khám bệnh con vui lắm nhưng qua cái máy gì mà biết được con là trai hay gái ấy. Khi biết con là con gái con vui lắm vì con ước mình được giống mẹ, để biết đan khăn khi mùa đông lạnh vào bếp khi bố đi làm về, và chăm sóc chị của con nữa. Nhưng mẹ ạ một vài phút sau con chỉ biết khóc thôi, bởi bố mẹ đã to tiếng với nhau. Con nghe thấy hết con biết mẹ đã không muốn xa con đi, nhưng bố lại quyết tâm bắt mẹ con mình xa nhau. Con lo sợ vô cùng con cố gắng nghe xem tại sao bố lại như vậy. Lúc ấy sợ quá con chỉ nhớ được tai con là con gái, gia đình nhà mình cần một người lối dõi, và con đã có một chị rồi…. Con sợ như trong một giấc mơ, con khóc, con không muốn phải xa mẹ
Mẹ yêu quý, khi ấy con được vật gì lạnh lắm. Nó làm con đau cứ kéo con xa dần mẹ. Con cố bám tay vào mẹ nhưng càng cố gắng bám bao nhiêu, con càng đau và càng rời xa mẹ bấy nhiêu. Lúc ấy chân tay con được kéo ra, cả đầu con nữa cũng được cắt vụn ra từng mảnh con đau. Tay một nơi, chân một lẻo, đầu một góc… nên con cũng chẳng biết nó như thế nào nữa. Tuy sau này được sếp lại thành hình nhưng mà những vết đứt, do được cắt và lôi ra của con cũng không thể trở nên một hình hài nguyên vẹn được. Con khóc nhưng có ai nghe tiếng khóc của con đâu. Con được đưa vào nơi mà con nghe mọi người gọi là thùng rác. Con ở cùng anh Mất Tay. Khi ấy mẹkhông biết đấy thôi, có con gì đấy nó ăn mất một bàn tay của con rồi, con đau lắm con sợ quá, con khóc thét nên:” Mẹ ơi mẹ ở đâu rồi, cứu con với mẹ ơi”
Một buổi chiều con được một bà già nghèo, đưa anh Mất Tay và con về. Con nói cho mẹ nghe, bà cố gắng tìm xem tay con ở đau nhưng mà không thấy. Con cũng muốn nói cho bà nhưng màkhông nói được. Con đã được ở nơi mà có rất nhiều bạn như con đấy mẹ ạ. Vì thân thể conkhông được lành, mặc dù đã được ghép lại nhưng cũng không đủ, và nó cũng không bao giờ được như trước nữa. Nên mọi người gọi con là Mảnh Vụn. Ở đây chúng con buồn lắm và chúng con nhớ đến mẹ luôn. Nhiều lúc có cơn gió đi qua con lạnh và cô đơn lắm.
Mẹ yêu quý, con biết mẹ buồn khi phải xa con. Mẹ đã xin sự tha thứ nơi con. Nhưng con khôngdám nhận điều xin lỗi của mẹ đâu. Con chỉ tiếc rằng con không được mặc váy hồng, và đi đôi dép màu hồng cùng mẹ về nhà thôi ạ. Nhiều lúc con thương mẹ lắm, con thương mẹ thật nhiều. Mẹ đừng buồn con vì con nữa nhé. Con muốn vẽ cho mẹ bức tranh về con, nhưng đôi bàn tay của con đã không còn nữa rồi, nên để vẽ được đối với con rất khó. Con cảm ơn mẹ đã luôn nhớ tới con. Mặc dù con chưa từng được nhìn thấy khuôn mặt mẹ nhưng con tin chắc là rất đẹp. Con chỉ xin mẹ một điều mẹ đừng đối xử với các em của con như con nữa nhé, con sợ các em sẽ chịunhiều đau khổ. Mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé. Con nhớ mẹ nhiều.
Con yêu mẹ
Con gái yêu của mẹ.

(tham khảo)

30 tháng 10 2016

ảo ảo nhưng hay!

24 tháng 11 2021

hi cô chào em nhé

24 tháng 5 2020

Ba Tri, ngày … tháng … năm …
Linh Hương thân mến!
Vậy là chúng mình xa nhau hơn một học kỳ rồi đấy, phải không Hương? Cả mình và Hương nữa đều lười viết thư cho nhau. Điều này thì mình phải trách cậu trước vì cậu không thể đã quên địa chỉ của mình, còn mình thì mù tịt về nơi ở của cậu.
Linh Hương nhớ!
Cậu có được khỏe không? Học hành thế nào rồi? Hỏi vậy thôi chứ mình biết sức học của Hương có bao giờ chịu đứng "khiêm tốn" sau các bạn khác đâu! Văn hay, toán giỏi lại là một cô bé cần cù, chịu khó ham học thì nhất định Linh Hương luôn giành vị trí hàng đầu rồi. À cô bé Phương Lam đã vào lớp một chưa? Nó còn bụ bẫm, dễ thương như hồi ở dưới này không? Cho mình gửi lời chúc sức khỏe em và bảo với nó rằng: Chị Hoài Như rất nhớ và yêu nó. Hương đừng quên nhé!
Giờ thì mình kể vài nét tình hình lớp mình cho Hương biết nhé! Phong trào học tập vẫn như hồi Hương ở đây, các bạn rất chăm chỉ và sôi nổi. Dường như trong mỗi tụi mình đều nghĩ rằng hai năm học cuối cấp của bậc Tiểu học rất quan trọng nên ai cũng đều có ý thức học tập, vươn lên. Chắc Hương còn nhớ bạn Phi Hùng và Hải Yến chứ? Do hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, cả hai phải mất một buổi đi bán vé số để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Phi Hùng thì bố mất sớm, Hùng là anh đầu, sau Hùng còn hai em nhỏ nữa. Hoàn cảnh Hải Yến cũng chẳng hơn gì Hùng. Nhiều lúc hai bạn ấy có ý định nghỉ học, cô giáo chủ nhiệm và tụi mình động viên mãi hai bạn mới tiếp tục theo học. Các thầy cô đều khen lớp 4A là một tấm gương về sự đoàn kết, tương thân tương ái đấy! Giá có Hương cùng học thì vui biết chừng nào!
Thôi, cho mình dừng bút ở đây. Chúc Hương và những người bạn mới của Hương luôn vui tươi, học giỏi. Nhớ hôn hộ mình bé Phương Lam nhé!
Bạn thân của Minh Hương
Hoài Như

ví dụ thôi nhaa

29 tháng 5 2020

                                                                                                                          Yên Kỳ , ngày 24 tháng 5 năm 2020

Tiểu Vy thân mến !

Đã lâu chúng mình không gặp nhau rồi , mới ngày nào mà chúng mình đã xa được  ba năm rồi . Tớ nhớ cái lần cậu chuyển đi tớ nhớ lúc đấy cậu khóc thút thít ra cho đến khi mẹ mua cho một chú chó cảnh lông trắng cậu mới thôi . Mà cậu có khỏe không , cả con bé Linh Hương nữa ? Cậu được bao nhiêu bông hoa đỏ chói lòe rồi ? Tớ thì tớ được hai mươi lăm bông hoa rồi đấy . Linh Hương hình như sắp lên năm tuổi rồi đứng không ? Chả bù cho Bông Xinh mới học lớp ba tuổi thôi  , mà bố mẹ tớ đặt một cái tên  mới cho Bông Xinh rồi đấy , bây giờ là Ngọc Hân . Bạn nhớ con Ngân đáng ghét không nó vẫn đanh đá như ngày nào , học hành thì sa sút không giỏi như ngày cậu chuyển đi đâu . Này Tiểu Vy tớ có một tin vui là nhà tớ đã có một chiếc xe ô tô , nhất định nghỉ hè tớ phải bảo bố tớ đánh một chuyến xe xuống Hà Nội để gặp cậu mới được , thôi tớ chỉ viết được đến đây thôi nhé mẹ gọi tớ nấu cơm rồi . Mà cậu nhớ viết thư trả lời tớ nhé , cậu nhớ đấy , chào cậu . 

                       Bạn cũ của Tiểu Vy 

                                  Ly

                     Nguyễn Phương Ly

Đây là ví dụ của mình thôi nha

Đọc các ví dụ sau và trả lời câu hỏia) Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến… Mặc dầu non một năm ròng mẹ tôi không gửi cho tôi lấy một lá thư, nhắn người thăm tôi lấy một lời và gửi cho tôi lấy một đống quà.Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:- Không! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.(Nguyên...
Đọc tiếp

Đọc các ví dụ sau và trả lời câu hỏi

a) Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến… Mặc dầu non một năm ròng mẹ tôi không gửi cho tôi lấy một lá thư, nhắn người thăm tôi lấy một lời và gửi cho tôi lấy một đống quà.

Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:

- Không! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.

(Nguyên Hồng, Những ngày thơ ấu)

Tại sao trong đoạn văn có chỗ tác giả dùng mẹ, có chỗ dùng mợ? Trước cách mạng tháng tám, trong tầng lớp xã hội nào thường dùng từ ngữ này.

b)

- Chán quá, hôm nay mình phải nhận con ngỗng cho bài tập làm văn.

Trúng tủ, hắn nghiễm nhiên đạt điểm cao nhất lớp.

Các từ ngữ ngỗng, trúng tủ nghĩa là gì? Tầng lớp nào thường dùng các từ ngữ này?

1
2 tháng 3 2018

a, Trong đoạn văn trên tác giả có chỗ dùng là "mẹ", có chỗ lại dùng "mợ". Bởi vì Trong lòng mẹ là hồi ký nên tác giả dùng từ "mẹ"- từ ngữ hiện tại. Nhưng những dòng đối thoại tác giả dùng từ "mợ" vì đoạn đối thoại đó nằm trong kí ức.

Trước cách mạng tháng Tám 1945 tầng lớp thượng lưu ở nước ta gọi mẹ là "mợ", gọi cha là "cậu".

b, Từ "ngỗng" có nghĩa là điểm hai- hình dạng con ngỗng giống điểm 2

- Điểm yếu, từ "trúng tủ" có nghĩa là ôn trúng những gì mình đã đoán được, làm trúng bài khi thi cử, kiểm tra.

- Đây đều là từ ngữ học sinh hay sử dụng.

30 tháng 10 2018

mk thấy 2 bài đều hay

30 tháng 10 2018

mik chọn bài lá thư gửi thầy

bài này hay với ý nghĩa hơn

16 tháng 1 2022

Đó là thông báo "Thư không gởi được".