K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ.
Mẹ kính yêu,
Hôm nay thiên thần Buồn đi qua nhà con nhận được thư của mẹ. Con muốn viết thư gửi tới mẹ, vì hôm nay là ngày lễ của những người mẹ hiền mẫu. Ở đây các em bé thai nhi như chúng con mỗi khi có người nhà nhắc đến đó là một bức thư rồi mẹ ạ.
Con vui sướng bởi mẹ vẫn còn nhớ tới con. Vì mẹ vẫn là mẹ của con. Mẹ không như mẹ anh Mất Tay mẹ anh còn chẳng bao giờ viết thư cho anh nữa cơ. Anh Mất Tay là bạn con mẹ ạ. Hôm ấy con cùng anh được ở trong cái túi nhưng mà con chẳng nhìn thấy anh, nhưng con biết anh có hình đẹp lắm vì anh không như con Con thấy anh buồn lắm mẹ ạ. Con cũng không biết nữa con nghe bà ấy nói: “ Mẹ anh ấy không cần anh nữa”.
Mẹ yêu của con, hôm nay đọc thư con muốn trả lời với mẹ. Bây giờ mẹ muốn biết con đang ở nơi đâu nên con viết thư cho mẹ. Để kể cho mẹ nghe cuộc hành trình trong đời con bắt đầu từ lúc con được thành hình trong bụng mẹ.
Hôm ấy con rất vui vì mình được ra đời. Ngày ấy như là ngày đánh dấu sự xuất hiện của con. Con nhớ mẹ và ba cũng vui. Con còn được nghe nhạc nữa bài hát gì mà:” Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh con là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh thắp sáng một gia đình…” Con vui lắm lúc ấy con đã biết cảm nhận rồi đấy mẹ ạ. Con biết tình cảm mẹ dành cho con to lớn như thế nào. Nhưng khi con được 4 tháng tuổi. Ba mẹ đưa con đi khám bệnh con vui lắm nhưng qua cái máy gì mà biết được con là trai hay gái ấy. Khi biết con là con gái con vui lắm vì con ước mình được giống mẹ, để biết đan khăn khi mùa đông lạnh vào bếp khi bố đi làm về, và chăm sóc chị của con nữa. Nhưng mẹ ạ một vài phút sau con chỉ biết khóc thôi, bởi bố mẹ đã to tiếng với nhau. Con nghe thấy hết con biết mẹ đã không muốn xa con đi, nhưng bố lại quyết tâm bắt mẹ con mình xa nhau. Con lo sợ vô cùng con cố gắng nghe xem tại sao bố lại như vậy. Lúc ấy sợ quá con chỉ nhớ được tai con là con gái, gia đình nhà mình cần một người lối dõi, và con đã có một chị rồi…. Con sợ như trong một giấc mơ, con khóc, con không muốn phải xa mẹ
Mẹ yêu quý, khi ấy con được vật gì lạnh lắm. Nó làm con đau cứ kéo con xa dần mẹ. Con cố bám tay vào mẹ nhưng càng cố gắng bám bao nhiêu, con càng đau và càng rời xa mẹ bấy nhiêu. Lúc ấy chân tay con được kéo ra, cả đầu con nữa cũng được cắt vụn ra từng mảnh con đau. Tay một nơi, chân một lẻo, đầu một góc… nên con cũng chẳng biết nó như thế nào nữa. Tuy sau này được sếp lại thành hình nhưng mà những vết đứt, do được cắt và lôi ra của con cũng không thể trở nên một hình hài nguyên vẹn được. Con khóc nhưng có ai nghe tiếng khóc của con đâu. Con được đưa vào nơi mà con nghe mọi người gọi là thùng rác. Con ở cùng anh Mất Tay. Khi ấy mẹkhông biết đấy thôi, có con gì đấy nó ăn mất một bàn tay của con rồi, con đau lắm con sợ quá, con khóc thét nên:” Mẹ ơi mẹ ở đâu rồi, cứu con với mẹ ơi”
Một buổi chiều con được một bà già nghèo, đưa anh Mất Tay và con về. Con nói cho mẹ nghe, bà cố gắng tìm xem tay con ở đau nhưng mà không thấy. Con cũng muốn nói cho bà nhưng màkhông nói được. Con đã được ở nơi mà có rất nhiều bạn như con đấy mẹ ạ. Vì thân thể conkhông được lành, mặc dù đã được ghép lại nhưng cũng không đủ, và nó cũng không bao giờ được như trước nữa. Nên mọi người gọi con là Mảnh Vụn. Ở đây chúng con buồn lắm và chúng con nhớ đến mẹ luôn. Nhiều lúc có cơn gió đi qua con lạnh và cô đơn lắm.
Mẹ yêu quý, con biết mẹ buồn khi phải xa con. Mẹ đã xin sự tha thứ nơi con. Nhưng con khôngdám nhận điều xin lỗi của mẹ đâu. Con chỉ tiếc rằng con không được mặc váy hồng, và đi đôi dép màu hồng cùng mẹ về nhà thôi ạ. Nhiều lúc con thương mẹ lắm, con thương mẹ thật nhiều. Mẹ đừng buồn con vì con nữa nhé. Con muốn vẽ cho mẹ bức tranh về con, nhưng đôi bàn tay của con đã không còn nữa rồi, nên để vẽ được đối với con rất khó. Con cảm ơn mẹ đã luôn nhớ tới con. Mặc dù con chưa từng được nhìn thấy khuôn mặt mẹ nhưng con tin chắc là rất đẹp. Con chỉ xin mẹ một điều mẹ đừng đối xử với các em của con như con nữa nhé, con sợ các em sẽ chịunhiều đau khổ. Mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé. Con nhớ mẹ nhiều.
Con yêu mẹ
Con gái yêu của mẹ.

(tham khảo)

30 tháng 10 2016

ảo ảo nhưng hay!

11 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ hiền!

     Mẹ ơi, cuộc sống của con rất vô nghĩa nếu không có mẹ. Mẹ biết không? nhiều khi con của mẹ ngồi bên cửa sổ và tự hỏi bản thân mình rằng " con có may mắn khi ở bên mẹ không? Con có vui khi có được gđ này không? " Những câu hỏi ấy thực sự đã có đáp án rồi. Thời gian đã đánh mất tuổi xuân của mẹ, nhưng cũng không vì thế mà con ghét mẹ. Mẹ lúc nào cũng nghĩ bản thân con mà không nghĩ cho mẹ. Mẹ ốm , mẹ nói dối con rằng " mẹ ko sao , mẹ đỡ rồi" mẹ ơi sao phải gánh chịu hết vậy mẹ? Mẹ biết con lo lắng cho mẹ nhường nào không? Mẹ có biết rằng nhìn mẹ khóc con cũng muốn khóc theo không? Mẹ lo cho con từng miếng ăn manh áo, còn bé con lớn lên trong vòng tay âu yếm và dòng sữa của mẹ. Nhiều khi học hành khiến con cảm thấy nản chí nhưng mẹ đã đến bên cạnh con an ủn và động viên con. Hay những lúc con ốm, mẹ thức khuya ngồi bên cạnh con nắm lấy tay mệt quá mẹ gục bên tay con ngủ thiếp đi. Khi con tỉnh , con thấy mẹ chỉ vậy thôi mà khóe mắt con cay cay thương mẹ vô cùng. Mẹ tình dậy ôm lấy con và hỏi con đỡ chưa? con mỉm cười rồi ôm lấy mẹ " mẹ ơi, con đỡ rồi mẹ đừng lo cho con nữa. Mẹ đ ngủ đi. " Nhưng mẹ vẫn không ngủ mà ở bên cạnh con cho tới sáng. Con vui lắm vì con được làm con của mẹ, con vui vì mẹ luôn bên cạnh con. Với mẹ con như là một đứa trẻ vậy, nên mẹ không nỡ để con một mình. 

    Mỗi bữa ăn, nếu thiếu con mẹ sẽ không thể ăn ngon được. Trong lòng luôn thấp thỏm lo cho con. Mỗi lần con vấp ngã hay khó khăn mẹ đều động viên " cố lên con nhé, rồi sẽ ổn cả thôi!" Mẹ ơi, lớp con đứa nào cũng ghen tị với con đó mẹ ạ. Mấy bạn ý ghen tị vì mẹ luôn bên cạnh con, mẹ luôn có mặt khi con đạt thành tích cao trong học tập. Nhiều khj mẹ đánh mẹ mắng con, con lại ghét mẹ và muốn rời xa cái gđ ấy nhưng giờ con lớn hơn rồi mẹ ạ. Con đã biết đâu là sai đâu là đúng rồi. Những gì con làm với mẹ, mẹ cho con xin lỗi mẹ nhé!. Mẹ tha thứ cho con nha mẹ, con hứa sẽ không làm mẹ thất vọng về bản thân con nữa đâu. Và mẹ ơi, công việc của mẹ là một cô giáo rất ít thời gian dành cho con nhưng con biết mẹ sẽ không bao giờ ghét bỏ con đâu. Vì con là đứa con gái duy nhất của mẹ mà. 

   Mẹ nghiêm khắc với con là muốn con trở thành một người có ích cho xã hội và là một người con ngoan. Mẹ đánh con cũng chỉ vì muốn con hiểu rằng " cuộc sống sẽ phải đánh đổi một thứ nào đó để đạt được ước mơ, vì trên đời này không có gì gọi là hoàn hảo cả." Ước mơ lớn nhất của đời mẹ đó là mong con hạnh phúc và có cuộc sống bình an như bao người khác.

  Mẹ à, con không dám nói con yêu mẹ nhường nào nhưng con sẽ cố gắng thể hiện nó qua hành động của chính mình, để con ko nhìn thấy nước mắt mẹ phải tuôn rời vì con. Mẹ mãi mãi là của con mẹ nhé! Nếu có kiếp sau con vẫn muốn mãi mãi làm con gái yêu của mẹ.Với con mẹ mãi là người phụ nữ hiền từ, nhân hậu và đảm đang xứng đáng với 9 chữ vàng mà Bác Hồ tặng.

                                                                                                                Con gái của mẹ

                                                                                                                    Phương Linh

                                                                                                            Nguyễn Phương Linh

Chúc bạn học tốt!

11 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ.
Mẹ kính yêu,
Hôm nay thiên thần Buồn đi qua nhà con nhận được thư của mẹ. Con muốn viết thư gửi tới mẹ, vì hôm nay là ngày lễ của những người mẹ hiền mẫu. Ở đây các em bé thai nhi như chúng con mỗi khi có người nhà nhắc đến đó là một bức thư rồi mẹ ạ.
Con vui sướng bởi mẹ vẫn còn nhớ tới con. Vì mẹ vẫn là mẹ của con. Mẹ không như mẹ anh Mất Tay mẹ anh còn chẳng bao giờ viết thư cho anh nữa cơ. Anh Mất Tay là bạn con mẹ ạ. Hôm ấy con cùng anh được ở trong cái túi nhưng mà con chẳng nhìn thấy anh, nhưng con biết anh có hình đẹp lắm vì anh không như con Con thấy anh buồn lắm mẹ ạ. Con cũng không biết nữa con nghe bà ấy nói: “ Mẹ anh ấy không cần anh nữa”.
Mẹ yêu của con, hôm nay đọc thư con muốn trả lời với mẹ. Bây giờ mẹ muốn biết con đang ở nơi đâu nên con viết thư cho mẹ. Để kể cho mẹ nghe cuộc hành trình trong đời con bắt đầu từ lúc con được thành hình trong bụng mẹ.
Hôm ấy con rất vui vì mình được ra đời. Ngày ấy như là ngày đánh dấu sự xuất hiện của con. Con nhớ mẹ và ba cũng vui. Con còn được nghe nhạc nữa bài hát gì mà:” Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh con là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh thắp sáng một gia đình…” Con vui lắm lúc ấy con đã biết cảm nhận rồi đấy mẹ ạ. Con biết tình cảm mẹ dành cho con to lớn như thế nào. Nhưng khi con được 4 tháng tuổi. Ba mẹ đưa con đi khám bệnh con vui lắm nhưng qua cái máy gì mà biết được con là trai hay gái ấy. Khi biết con là con gái con vui lắm vì con ước mình được giống mẹ, để biết đan khăn khi mùa đông lạnh vào bếp khi bố đi làm về, và chăm sóc chị của con nữa. Nhưng mẹ ạ một vài phút sau con chỉ biết khóc thôi, bởi bố mẹ đã to tiếng với nhau. Con nghe thấy hết con biết mẹ đã không muốn xa con đi, nhưng bố lại quyết tâm bắt mẹ con mình xa nhau. Con lo sợ vô cùng con cố gắng nghe xem tại sao bố lại như vậy. Lúc ấy sợ quá con chỉ nhớ được tai con là con gái, gia đình nhà mình cần một người lối dõi, và con đã có một chị rồi…. Con sợ như trong một giấc mơ, con khóc, con không muốn phải xa mẹ
Mẹ yêu quý, khi ấy con được vật gì lạnh lắm. Nó làm con đau cứ kéo con xa dần mẹ. Con cố bám tay vào mẹ nhưng càng cố gắng bám bao nhiêu, con càng đau và càng rời xa mẹ bấy nhiêu. Lúc ấy chân tay con được kéo ra, cả đầu con nữa cũng được cắt vụn ra từng mảnh con đau. Tay một nơi, chân một lẻo, đầu một góc… nên con cũng chẳng biết nó như thế nào nữa. Tuy sau này được sếp lại thành hình nhưng mà những vết đứt, do được cắt và lôi ra của con cũng không thể trở nên một hình hài nguyên vẹn được. Con khóc nhưng có ai nghe tiếng khóc của con đâu. Con được đưa vào nơi mà con nghe mọi người gọi là thùng rác. Con ở cùng anh Mất Tay. Khi ấy mẹ không biết đấy thôi, có con gì đấy nó ăn mất một bàn tay của con rồi, con đau lắm con sợ quá, con khóc thét nên:” Mẹ ơi mẹ ở đâu rồi, cứu con với mẹ ơi”
Một buổi chiều con được một bà già nghèo, đưa anh Mất Tay và con về. Con nói cho mẹ nghe, bà cố gắng tìm xem tay con ở đau nhưng mà không thấy. Con cũng muốn nói cho bà nhưng mà không nói được. Con đã được ở nơi mà có rất nhiều bạn như con đấy mẹ ạ. Vì thân thể con không được lành, mặc dù đã được ghép lại nhưng cũng không đủ, và nó cũng không bao giờ được như trước nữa. Nên mọi người gọi con là Mảnh Vụn. Ở đây chúng con buồn lắm và chúng con nhớ đến mẹ luôn. Nhiều lúc có cơn gió đi qua con lạnh và cô đơn lắm.
Mẹ yêu quý, con biết mẹ buồn khi phải xa con. Mẹ đã xin sự tha thứ nơi con. Nhưng con không dám nhận điều xin lỗi của mẹ đâu. Con chỉ tiếc rằng con không được mặc váy hồng, và đi đôi dép màu hồng cùng mẹ về nhà thôi ạ. Nhiều lúc con thương mẹ lắm, con thương mẹ thật nhiều. Mẹ đừng buồn con vì con nữa nhé. Con muốn vẽ cho mẹ bức tranh về con, nhưng đôi bàn tay của con đã không còn nữa rồi, nên để vẽ được đối với con rất khó. Con cảm ơn mẹ đã luôn nhớ tới con. Mặc dù con chưa từng được nhìn thấy khuôn mặt mẹ nhưng con tin chắc là rất đẹp. Con chỉ xin mẹ một điều mẹ đừng đối xử với các em của con như con nữa nhé, con sợ các em sẽ chịu nhiều đau khổ. Mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé. Con nhớ mẹ nhiều.
Con yêu mẹ
Con gái yêu của mẹ.

13 tháng 9 2016

Dù đang gần bên mẹ, dù nhìn thấy mẹ mỗi ngày. Nhưng con chưa từng nói “con yêu mẹ nhiều lắm”. Dù biết mẹ không đọc được, nhưng bức thư này sẽ được gửi bằng tất cả tình yêu con dành trao mẹ.

Mẹ yêu! Mẹ cho con cuộc sống này. Con biết ơn mẹ đến nhường nào. Nhưng 22 năm qua, con chưa làm được gì cho mẹ, chỉ làm mẹ muộn phiền. Mẹ ốm, con chỉ biết khóc. Con đã cố rất nhiều để không khóc khi nghĩ đến mẹ, nhưng nước mắt cứ mãi rơi. Mẹ biết không, con tự hỏi: “Không biết bao giờ con mới làm được một chút gì đó cho mẹ?”. 

Người mẹ vĩ đại nhất của con, “Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Tần tảo nuôi con ăn học. Vì vất vả, căn bệnh đã đần dần hủy hoại cuộc sống của mẹ tự bao giờ. Dù biết bệnh nhưng mẹ vẫn làm lụng vì con.

Từ bây giờ, con sẽ thay mẹ làm việc. Bởi con không muốn mình sẽ hối hận khi không còn cơ hội báo hiếu cho mẹ.

Mẹ kính yêu, con tự hào vì là con của mẹ.

Yêu mẹ nhiều!

Con gái út.

13 tháng 9 2016

Kính gửi mẹ của con !

Thưa mẹ , người mẹ cao cả của con , mẹ biết không hằng ngày con bên mẹ , hằng ngày mẹ con mình vẫn gọi nhau thật thân mật biết bao . Nhưng mẹ biết không , từ lúc con bắt đầu học lớp 4 cũng là con đã lớn . Những cái ôm mẹ dành cho con và con dành cho mẹ sao con giờ đây cảm thấy xa vời quá mẹ ạ 

    Con không biết trong suy nghĩ của mẹ thế nào , những còn suy nghĩ của con bằng lời nói con không đủ can đame để tâm sự với mẹ . Nhưng với lá thư này , con có thể nói hết suy nghĩ , tâm trạng triong lòng của con cho mẹ hiểu . Con còn nhớ hồi bé , những lúc trời lạnh , lạnh tới mức mà hai tay con run và đỏ ửng thì những cái ôm của mẹ luôn chứa đựng trong con . Mẹ như một nàng tiên vậy , một nàng tiên với một ánh sáng ấm áp đã đến bên con , sưởi ấm cho con mỗi tối . Hôm nào cũng vậy , ngay cả mỗi bữa sáng chuẩn bị đi học , con lại được mẹ tặng cho cái ôm sức mạnh học tập . Khi mỗi tối , con đi học về , mẹ tặng cho con cái ôm nhẹ nhàng mà đầy tình thương .

      Đêm đêm con ngủ , mẹ kể chuyện cho con nghe , mỗi lần tắt đèn con hay nói : " Mẹ ơi , mẹ ôm con nhé . Mẹ không ôm con là con không ngủ được đâu mẹ ạ ( hì hì ) " . Và mỗi lần đáp lại mẹ luôn cười bằng nụ cười ấm áp : " Nhóc con , chỉ khéo cái mồm , cái miệng . Thôi mau ngủ đi , để mẹ ôm vào lòng cho nhóc của mẹ dễ ngủ nào "

   Con nhớ lắm mẹ ạ ! Mẹ còn nói rất nhẹ nhàng nữa . Nhưng có phải con đã ảo tưởng quá nhiều không hả mẹ ? , con có nghĩ hơi quá không hả mẹ ? Nghĩ rằng con đã lớn , đã không còn được mẹ quan tâm như trước nữa , đã bị mẹ bỏ ra rìa . Nghĩ vậy con tủi thân lắm mẹ ạ ! 

      Con chỉ muốn lại được nghịch ngợm như ngày xưa mà thôi . Chỉ được nghe những câu quát vui của mẹ , muốn được những câu hò ru mượt mà đung đưa , muốn được mẹ ôm vào lòng ấm áp . Chứ không phải như bây giờ . Cứ mỗi lần con xà vào lòng mẹ , mẹ chẳng dịu dàng như xưa nữa , mẹ chẳng còn nói ngọt với con . Mẹ chỉ quay lại bằng một giọng cức ngắc :" Con lớn rồi , không còn bé nữa . Ra ngoài đi , cho mẹ yên tĩnh " 

      Lúc đó còn chẳng biết nói gì thêm . Con chỉ còn biết quay đi mà khóc , quay đi mà nghĩ xrawngf mẹ đã biến đổi rồi , quay đi mà nghĩ chẳng nhẽ tuổi mẹ đã thêm , bởi khi tuổi cao thì tính dịu dàng cũng sẽ phai đi mẹ nhỉ . Nhưng không , sau những buổi ăn cơm tối , con nhìn khuôn mặt của mẹ , đôi tay của mẹ vẫn trẻ đẹp như xưa , ấy vậy mà sao bây giờ mẹ lại vậy

     Có một đêm , con nằm một mình trong phòng mà khóc nức nở , nhưng con hiểu tâm trạng của mẹ cũng như của con. Mẹ mong con khôn lớn , mẹ không muốn con nũng mẹ, mẹ vẫn luôn muốn ôm con gái của mẹ vào lòng như ngày xưa . Nhưng cảm giác sao lại khó quá đúng không mẹ . Con cũng vậy , con muốn lại được ôm mẹ nhiều hơn nữa , con cũng hiểu con đã là học sinh trung học mà lúc nào cũng như một đứa trẻ lên ba khiến cho mẹ cảm thấy buồn lòng . Nhưng tình thương mà con dành cho mẹ và mẹ dành cho con thì làm sao thay đổi được đúng không mẹ .

     Con đã luôn ân hận về những suy nghĩ linh tinh về mẹ , những suy nghĩ mà con cho rằng mẹ không thương con nữa . Và con biết, cái ôm đâu thể biến mất trong tháng ngày hôm nay , mà con mong sẽ một lúc nào nào đó . Hai mẹ con mình lại ôm , kể chuyện cho nhau nghe như hồi nào đó . Con biết mẹ luôn thương con gái của mẹ . Con cũng hiểu rõ con khao khát muốn được mẹ ôm như hồi còn bé . Mẹ ơi ! Con xin lỗi vì những gì đã nghĩ không đúng về mẹ . Với lá thư này con và mẹ sẽ lại hiểu nhau hơn, mẹ nhé 

                                                            Con gái của mẹ 

                                                                      Thảo

                                                              Vũ Bích Thảo

     

 

21 tháng 9 2016

     Trong đề bài này bạn phải nêu rõ được tình cảm của mình với mẹ. Nêu được tấm lòng , công lao của mẹ bằng những cảm xúc chân thật nhất. Để làm được đề này bạn phải thấu hiểu được người mẹ kính yêu. Lỗi lầm bạn gây ra khiến mẹ như thế nào? Hãy viết một bức thư tràn đầy tình cảm để người đọc, nghe nghe cảm thấy được tấm lòng của bạn dành cho mẹ.

Chúc bạn học tốt!

3 tháng 6 2017

Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không?

Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa ngang bướng và không biết cách biểu lộ tình cảm nên con khó có thể nói với mẹ những lời từ sâu thẳm lòng con. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào!

Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với ***** là quà tặng quí nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con.

Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân…có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau. Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè. Mẹ nói: “Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người”. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào.

Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa.

Mẹ yêu dấu! Con viết những dòng này nhưng rất có thể con sẽ không bao giờ gởi đi! Thời gian sẽ dần qua đi, những dòng chữ này rồi cũng mờ nhạt theo năm tháng nhưng mẹ ơi tình yêu chúng con dành cho mẹ là mãi mãi. Mẹ hãy dành thời gian chăm sóc bản thân mình! Hãy cho chúng con cơ hội để đền đáp tình yêu của mẹ. Mẹ hứa phải sống thật lâu với chúng ***** nhé!

Con yêu và gửi tới mẹ ngàn nụ hôn!

Bạn tham khảo nha

10 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ Hiền!

   Mẹ ơi, con đã tự hỏi rằng " mẹ có bao giờ yêu thương con không? mẹ có bao giờ ghét con không? " Đó là câu hỏi mà con luôn tự hỏi bản thân khi mẹ mắng con. Nhưng có lẽ con đã sai khi hỏi những câu hỏi đó, những lúc con phạm lỗi sai chưa bao giờ mẹ mắng con mà mẹ chỉ dặn con" đừng như vậy nhé con" hay là " cố lên con nhé! "  Vậy mà con chưa bao giờ hiểu lòng của mẹ, chưa bao giờ nghĩ cho mẹ. Công việc thành công là điều mẹ vui nhất về con , con cứ nghĩ rằng chỉ cần làm việc và làm việc sẽ khiến mẹ vui nhưng con đã lầm. Vì chỉ công việc ra mẹ còn muốn con dành thời gian bên mẹ và gia đình rất nhiều. Nhiều khi trong bữa cơm gđ vắng con mẹ cũng không ăn ngon được hay những lúc con bận rộn cả ngày trời mẹ cũng lo lắng xem con ăn uống đầy đủ không? Có làm việc quá sức mình không? 

   Mỗi buổi tối, mẹ lên phòng con và hỏi con về công việc và sức khỏe của bản thân bận quá đôi khi con quát lớn lên với mẹ và nói những lời lẽ không đúng. Giờ con đã hiểu ra rằng nếu không có mẹ thì con sẽ không bao giờ làm được việc gì cả. Con vấp ngã mẹ động viên con " đứng dậy đi con và đừng bỏ cuộc " nhờ câu nói ấy mà con đã có thêm nguồn động lực cho bản thân rất nhiều. Con ốm mẹ bên cạnh con, đợi con tỉnh dậy mẹ mới an lòng. Công việc rất bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian riêng cho con rất nhiều. Bỏ những trang giáo án, mà chia sẻ với con mọi chuyện. 

  Thời gian qua con đã có những hành động không đúng với mẹ, con xin lỗi mẹ nhiều lắm mẹ ạ! Con hi vọng mẹ có thể tha thứ lỗi lầm cho con, mẹ nhé! COn hứa sẽ không bao giờ làm mẹ buồn đâu. Con cả đời này công lao của mẹ không thể trả hết, con nợ mẹ hai chữ " cảm ơn " Cả đời này mang nặng ân tình sâu nặng của người. Con không muốn nói con yêu mẹ mà con muốn thay vì nói câu đó thể hiện qua hành động của bản thân con. Mẹ mãi là của con mẹ nhé!

      Chúc bạn học tốt!

11 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ yêu của con!

Nếu mẹ  có hỏi:''Con yêu ai nhất''.Con sẽ rành mạch trả lời không chút ngừng ngại:''Con yêu mẹ nhất!Còn mẹ,mẹ có thương con không''.Mỗi khi mẹ ''đánh' con nhiều khi con nghĩ rất nhiều rằng:''Sao mẹ lại đánh con''.Con nghĩ đó là con nghĩ sai mẹ ''đánh ''con bởi vì mẹ thương yêu con đúng không mẹ.Mỗi khi con điểm xấu hay làm điều sai mẹ luôn nhắc nhở con rằng:''Cố lên con nhé.Thất bại là mẹ thành công.Con hãy ghi nhớ điều này cho me.Con vẫn còn mẹ mà''..Vậy mà con chưa bao giờ hiểu mẹ hết con luôn nghĩ rằng mẹ hay ''đánh'' con vì mẹ ghét con không thương con.Mẹ chẳng quan tâm đến con mà chỉ quan tâm đến công việc hằng ngày,mẹ chẳng theo dõi con học như thế nào hay con làm điều gì.Nhiều khi con đi học về muộn mẹ vẫn chờ con ngoài cửa xem con đã về chưa.Mẹ làm việc tất bật ngoài công việc ở công ti mẹ còn phải là người nội trợ của gia đình.Ngày nào mẹ cũng làm việc,nhìn mẹ con thấy rất ''thương''''tội nghiệp'' mẹ làm sao.Có lẽ mẹ cũng muốn dành thời gian cho co  kể cho con những điều bổ ích thú vị.

Khi con ốm,mẹ nghỉ việc trông con chăm sóc con từng li từng tí.Nhìn ''bàn tay'' của mẹ gầy nhom xương và gân nổi lên.Bây giờ con đã hiểu rồi tình cảm mà mẹ dành con như là tình mẫu tử,mẹ sẽ bất chấp mọi thứ để dành hết cho con dù có chuyện gì đang xảy ra với con.Mỗi khi con vấp ngã mẹ nói rằng''Cố lên con hãy cố  gắng lên con còn có mẹ mà dù có chuyện gì xảy ra mẹ vẫn bên con''.Nhờ câu nói đó của mẹ đã làm trái tim con lay động biết nhường nào,mẹ đã cho con thêm sức mạnh nguồn động lực để con đứng dậy không bao giờ thất bại,neus thất bại con vẫn còn có mẹ mà.

Thời gian trôi qua những hành động cử chỉ cách ăn nói của con đối với mẹ là không đung.''Con xin lỗi mẹ,mẹ hãy tha thứ cho con nhé bởi con không hiểu được tấm lòng của mẹ và tình mẫu tử mà mấy năm qua mẹ dành cho con'!Con hứa con sẽ không bao giờ làm mẹ buồn nữa.Mẹ mãi là mẹ của con một người mẹ luôn ở bên con không bao giờ bỏ rơi con.Nhiều khi con nghĩ con là đứa trẻ may mắn khi có mẹ.Những đứa trẻ bất hạnh ngoài kia thật tội nghiệp không có người mẹ che chở khi vấp ngã hay chia sẽ nỗi buồn niềm vui.Con rất yêu mẹ!''

Con yêu,

Phương Anh

16 tháng 12 2017

hi quynh nhi,

how are you ?are you having a nice holiday ? i am having a great time  in HA LONG BAY!

it's great weather here ! it's very hot and sunny . my family and i go to the beach every day . the beach is a lot of fun because you can do lots of water sport here . i'm going to waterski this afternoon and my brother is going to windsurf . 

we are going to visit a museum tomorrow morning . it's about the history of halongbay . then later we are going to go shopping in the town . we want to buy some present from halongbay .i want to get you a present in halongbay  . we are goig to fly home next week. i want to show you all my photos! . 

see you soon . 

best wishes, 

thanh xuan

nho k cho mk nhe

15 tháng 8 2018

bài gì vậy nếu được mik làm cho

15 tháng 8 2018

đc bạn gửi link cho mk đi mk làm cho

4 tháng 10 2023

2.

a, Bạn Hiền Trang gửi thư cho dì, để chúc mừng dì đã đạt được huy chương và hỏi thăm sức khỏe dì.

b, Bức thư gồm 4 đoạn. Đoạn 1 là lời chúc mừng của Hiền Trang, đoạn 2 là hỏi thăm sức khỏe của dì, đoạn 3 là nêu tình hình tập luyện của bản thân Hiền Trang, đoạn 4 là lời chúc tới dì.

c, Bức thư thể hiện tình cảm của bạn Hiền Trang rất yêu quý dì.

16 tháng 12 2017

Hi Hoa !

here i am at the Superb Summer Camp. Mrs. Huong asks us to write-mail in english. Wow! everything here is in english.

there are 25 kids from different school in Ha Noi. They are all nice and friendly. My new friend is Lien, Phong, Phuc and Linh. This evening we're having a campfire. We're singing and Lien is telling a ghost story! i hope is isn't too scary! tomorrow we're doing a treasure hund in the field. Then in the afernoon we're visiting a milk farm to see how they make milk, cheese and butter. I'm not sure what we're doing on the last day! mrs. Huong hasn't told us yet. I'm sure it will be fun!

i miss you already. please write soon.

Love,

Huyen

17 tháng 12 2017

Dear Linh,

How are you? I was very happy when I got a letter from you. I am really happy that you spent a wonderful summer holiday in Sa Pa.  And now, I would to tell you about my summer holiday. Last summer I visited Cua Lo beach with my parents. We went there by car. We stayed in Binh Minh hotel for a week.

In Cua Lo, we visited a lot of interesting places: Hon Ngu island, Nguyen Su Hoi temple. But the most exciting for me was visiting Hon Ngu island. It  was fantas and roman.. Food in Cua Lo is extremely delicious. I especially felt excited with the courses from seafood such as "cua rang me, chao ngao or mam ruoc"

Cua Lo's people are very friendly and warm. So, my parents and I felt happy very comfortable at home. Well, I told you everything about my holiday. Trang, what places do you want to visit on your next holiday? Why?

I hope to get the answer from you soon.

     Best wishes,

           Mai