K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 6 2018

Đã hơn 1 tiếng đồng hồ trôi qua rồi mà 4 đứa kia vẫn chưa về,thằng Quân và thằng Quang ôm nhau run cầm cập,lát sau thì mắt mỏi quá tụi ns muốn đi ngủ lắm nhưng mà sợ quá nên không dám ngủ:

Anh hùng xạ điêu - tập 9

0.2M views

00:02 / 52:17


- Ê, mày đi rửa mặt với tao không? - Thằng Quân cất tiếng ns phá tan bầu không khí im lặng nãy giờ.

- Cũng được..t cũng muốn đi rửa mặt- thằng Quang nói

Hai đứa tụi ns mở cửa phòng ra,nhìn về phía mấy phòng khác đều đã đóng cửa hết rồi,bình thường cũng như vậy nhưng sao hôm nay cảm thấy ớn lạnh dzữ dzậy nè.Hai đứa tụi nó từ từ chậm rãi đi về phía nhà tắm,đó là nơi thằng Duy đã gặp ma nên tụi nó càng sợ hơn.

Đứng ngay trước cửa phòng tắm mà tụi nó toát hết mồ hôi lạnh,thằng Quân đặt tay lên lên tây nắm cửa nhưng lại thụt về,nó cứ làm như vậy hơn 5 lần thằng Quang bực mình:

- Nhây vừa thôi,mày không mở thì tránh ra coi- Thằng Quang đẩy Quân ra rồi từ từ mở cửa.

Đèn điện bây giờ cứ lập lờ lúc có lúc không. Két...Tiếng cánh cửa phòng tắm số 2 mở ra từ từ,chắc do gió thổi thôi ấy mà. Ực,tụi nó nuốt hết nước bọt trong miệng,dồn hết dũng khí đặt chân vào nhà tắm: 

-Đi...đi rửa mặt lẹ...lẹ đi mày - Quân lắp bắp ns tay đẩy thằng Quang giục ns di nhanh lên.

- Từ...từ từ đã,làm cái gì mà phải vội- Quang nói

Thằng Quang từ từ nhích dần về phía bồn rửa tay.Khi tới nơi thì tụi nó thở phào nhẹ nhõm, phù,sau bao nhiêu vất vả khó khăn mới lết đc tới nơi. Tụi ns bật vòi nước lên rồi rửa mặt,rửa xong tụi ns vuốt mặt nhìn vào gương thì thấy...có 2 bộ xương vẫn còn chút thịt...mặc trang phục y chang thằng Quân và Quang.

- bớ...bớ...làng..- Quân và Quang ôm nhau run cầm cập lắp bắp nói.Hai bộ xương đó đi ra từ trong gương và chậm rãi tiến về phía thằng Quân và Quang như cái xác vô hồn,chúng đưa tay về phía trước với lấy 2 đứa nó miệng lẩm bẩm lặp đi lặp lại câu:"Chúng ta là một,nên đừng bỏ rơi tôi"

- Á...- 2 đứa hét lên,cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại,tụi nó chạy tới đạp cửa nhưng chẳng ăn thua,tụi nó đứa giật cái chốt cửa đứa thì đập cửa kêu rầm rầm. Hai bộ xương không chịu buông tha cho tụi nó,cứ vồ lấy tụi nó làm 2 đứa chạy quanh phòng tắm mà xanh cả mặt. Chạy 1 hồi cũng đuối sức,tụi nó ngã xuống ôm nhau thật chặt,mặt cho mấy bộ xương muốn làm gì thì làm...

RẦMCánh cửa bỗng nhiên văng mạnh ra,hất tung 2 bộ xương,đầu 1 nơi,chân 1 nơi,xương của chúng bị chia thành rất nhiều khúc.

- a Nhật!!!- vừa thấy bóng của tôi đứng trước cửa,thằng Quân và Quang nhào tới như hổ vồ mồi.

- ọe, không xong rồi,ọe...- tôi ôm bụng chạy đi tìm chỗ nôn,thằng Phát cũng cong đít mà chạy theo tôi.

- ủa cái gì vậy??tụi nó bị gì vậy??- Thằng Quang ngơ ngác.

- ủa tao nói rồi mà tụi nó ko chơi được trò cảm giác mạnh nên mới vậy đó- Vũ nói.

- đâu,ma ở đâu,có ngon thì xuất hiện đi - thằng Duy từ trong phòng chạy ra tay cầm theo 1 cái chảo.- ủa mà sao chả có cái mô tê gì vậy?

- nó ở trong...ủa??? đâu rồi???- thằng Quang trố mắt lên nhìn quanh phòng mà chẳng thấy cái gì trừ cánh cửa bị phá hỏng.

- rõ ràng lúc nãy nó ở đây mà - Quân cố biện minh.

- tao thì chả thấy cái gì hết,thôi có gì thì vào phòng nói tiếp,ở đây ko tiện cho lắm,tụi mày vô trước đi,tao đi lôi xác 2 thằng kia vào đã - thằng Vũ nói

Cả bọn gật đầu rồi vào phòng.

5 tháng 6 2018

1 . Quyển sách ma

2 Trốn tìm

3 May quá 

4 Phòng trọ 

5 Nhầm 

6 Cứ tưởng cô gái là Ma 

7 Ma nước ngoài 

8 Ma .... lầy 

9 Ma cũng sợ 

10 Ma với gái 

11 Ma rượu

12 Lý do làm ma 

13 Truyện ma siêu hài 

14 Truyện cười về ma 

24 tháng 4 2019

Ngày xửa ngày xưa có một câu chuyện mà nhân gian vẫn thường kể rằng  ai thích nghe truyện ma .................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................. thì chả làm sao cả @@

12 tháng 2 2017

hok rảnh!!!!!!!!!!!!!!!

12 tháng 2 2017

ko rảnh thì tl làm gì

đọc sherlock holmes thì có đấy

cha của kinh dị

Thấy ma trên phim ma rùi!

Ảnh đại diện mình ngày nào cũng được ngắm nè!

24 tháng 1 2017

mk nek bn

4 tháng 4 2019

Chat vs cj đi.

ai chat cùng tui đi

chán quá

20 tháng 2 2021

Nghe rồi mày nghĩ 1mày dã nghe thội à

20 tháng 2 2021

tao nghe rồi mày nghĩ mỗi mình mày nghe ư

24 tháng 4 2019

annabel là chuyện đáng sợ nhất mình từng đọc

24 tháng 4 2019

Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung đầy gió lào và mưa bão nên những câu chuyện của mình cũng ma mị như những giải đất ấy. Hôm đó là vào tầm khoảng tháng 9 , trời mưa rất to ông ngoại mình mới đưa vó đi cất ( Đi bắt cá , ai ở trung thì biết ). Ông mình mới đến chỗ quen thuộc vẫn thương hay đánh vó, và vẫn làm như mọi khi. Nhưng đêm đó mới lạ lùng làm sao, trời mưa rất to nhưng bắt mãi chả được con cá nào, mọi khi như vậy th cá rất nhiều. Ông mới lấy làm lạ và định ra về thì bổng thấy một người trên cây cầu gần đó và đang từ từ tiến về phía ông.
Ông hỏi : Trời mưa đi mô đó .
Người đàn ông : Đi chăn vịt mà mưa to quá, mi rảnh thì xắn dùm tao cái quần cái nó vướng quá
Ông tôi nhiệt tình nhận lời và xắn quần giúp, nhưng vừa đưa ống quần lên thì thấy chân ông đó rất là nhớt, và khi xắn thêm thì thấy thịt trên chân đang rơi ra.
Và theo kinh nghiệm cửa ông tôi thì đã gặp thứ dữ rồi, đó là con ma chết trôi lên chọc người và bắt người đi theo. Lúc đó nếu như ông tôi bỏ chạy thì rất dễ bị bắt dìm xuống sông. Ông đã làm một điều theo kinh nghiệm là lấy ít muối để trong túi xát vào hai tay và xát vào ống chân ông đó. Và nó biến mất liền. Và ông tôi cũng về nhà ngay lúc đó và không bao h ra khúc sông đó đánh cá nữa. Bởi vì theo quan niệm quê tôi, nó đã theo mình thì trước sau nó cũng bắt mình cách đề phòng tốt nhất là không ra chỗ mình bị dạo nữa.
P/S : Mình còn nhiều chuyện nữa nhưng để bữa sau minh ranh thì viết.
Chuyện Thứ 2 Căn Nhà Đất – Tác Giả Henry
Câu chuyện xãy ra đã gần 20 năm rùi. Lúc này, là mẹ chưa sinh em đâu. Nhà em hồi đó nghèo lắm, được ông bà cho miếng đất xây nhà. Vì nhà còn rất nghèo nên xây căn nhà đất đủ che mưa, che nắng thôi. Từ lúc này, câu chuyện rùng rợn trong căn nhà đất bắt đầu.
Cha em là 1 người chuyên đi đốn cây rừng nói chung là lâm tặc á. Ông đi rừng quen rùi, nên thú dữ hay ma quỷ đối với ông là chuyện bình thường.
Ba em kể:
– Hồi lúc ngủ tại nhà cứ đến khuya đang nằm ngủ thì ông cảm nhận rỏ ràng có người leo lên người ông rùi ghì ông xuống. Lúc này, ông bất ngờ nên ráng mở mắt ra mà không được. Trong tâm trí ông biết lúc này là ma đè rùi. Ông ráng hết sức có thể để tung ra bàn tay ma quái đó. Tung 1 hồi, chắc con ma nó đè không nỗi nữa hay sao á , nên nó buông cho em ra . Cha em tỉnh dậy thì chẳng thấy ai hết. Nhưng lạ thay ở chỗ hai bắp tay ba em còn in rõ bàn tay của ai đó đăng siếc bắp ta ba em. Rùi câu chuyện thứ hai cũng căn nhà cũ đó. Cũng là khi ngủ, thì mẹ em nghe tiếng chảo, chén, xoang kêu rỗn rẻn nhưng có gì rung vậy. Mẹ em lúc này suy nghỉ lúc này chắc là chuột gì á. Lúc này mẹ em xuống bếp thì tiếng xoang, chém dừng lại.Khi mọi chuyện trở lại bình thường thì mẹ em lúc này về giường ngủ. 1 lát sau, lúc này mẹ em tỉnh dậy vì không phải âm thanh xoang, chảo nửa mà là tiếng em đanh cười giỡn trong nhà. Khi tỉnh dậy bà như chết điến. Gần giường là người phụ nửa ẫm đứa con đứng trên không, mặt trằng bệch đang nhìn mẹ mình và hình như đang cười. Mẹ mình lúc này chỉ biết la lên thật to cho cha mình dậy. Lúc này cha mình nghe tiếng mẹ la thì tỉnh dậy. Cha mình hỏi sao vậy thì mẹ mình kể đầu đuôi câu chuyện cho ba mình nghe rùi trấn an mẹ mình.
Nhưng sao này mẹ mình đẻ ra mình thì cũng mua được căn nhà khang trang gần kế bên nhưmg mà không gặp ma nửa. Khi cha mình hỏi bà mình thì bà mình kể. Hùi bà mình còn trẻ hình như đất nhà mình có chôn con của bà hàng xóm vì khó đẻ nên hai mẹ con kiệt sức mà chết.^^ đến lúc này cha mình nỗi da gà.

8 tháng 4 2019

Thấm thoắt năm học đã kết thúc. Hoa phượng nở bừng như lửa, tiếng ve ngân ra rả trong những vòm cây quanh sân trường. Chúng em vui vẻ bước vào một kì nghỉ hè với bao điều thú vị đang chờ phía trước.

Sáng thứ năm tuần qua, trường em tổ chức cho học sinh đi nghỉ mát ở bãi biển Sầm Sơn. Chiếc xe chở chúng em đầy ắp tiếng cười và những ánh mắt vui tươi, háo hức. Sau mấy tiếng đồng hồ, chúng em đã ra đến biển.

Xe vừa dừng, chúng em cùng reo to: “Biển đây rồi!’’. Biển mênh mông xanh thẳm và chan hoà ánh nắng. Gió biển lồng lộng thổi tung mái tóc. Bờ cát trắng phau vui đón bước chân các bạn nhỏ. Những ngôi nhà cao tầng kéo dài thành dãy phố chạy thẳng ra sát bờ cát. Chúng em được đưa đến một khách sạn trông ra biển, tha hồ mà đón gió và ngắm cảnh suốt ngày, đêm.

Bãi biển đã đông người, rộn rã tiếng reo hò hoà cùng tiếng sóng. Bầu trời trong sáng. Biển xanh thăm thẳm nối với chân trời. Gió êm, sóng lặng Mặt biển như một tấm kính khổng lồ màu ngọc bích. Những đám mây trắng in bóng trên mặt nước lung linh. Sóng biển xôn xao như mời gọi chúng em hãy ngụp lặn, vui đùa cho thoả thích.

Mỗi người một chiếc phao, chúng em ùa xuống nước, thi nhau trồi lên, ngụp xuống theo từng đợt sóng. Được cùng bạn bè nô giỡn trong làn nước biếc, em thấy thật vui sướng. Biển vẫn ru nhè nhẹ. Ngoài khơi xa, thấp thoáng những con thuyền đánh cá với buồm trắng, buồm nâu giống như cánh bướm chập chờn. Dân chài mải mê quăng lưới giữa trời nước bao la.

Mặt trời lên cao toả ánh nắng chói chang. Bãi biển thưa dần. Đến giữa trưa, mọi người về nhà nghỉ, chỉ còn bãi cát trắng phau nằm dài tâm sự với biển xanh.

Chiều về, nắng dịu, bãi biển lại đông đúc, ồn ào hơn buổi sáng. Gió mạnh hơn. Biển dâng sóng trắng vỗ bờ. Tiếng reo hò vang dậy khắp nơi. Chúng em nhảy lên giỡn sóng. Có bạn bị sóng xô thẳng vào mặt, choáng váng vài giây rồi lại tiếp tục cuộc chơi. Những con sóng tinh nghịch làm cho chúng em say mê nô đùa không biết chán.

Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối cùng đã tắt, mặt biển từ từ đổi sang màu tím sẫm. Biển đêm thật là bí ẩn. Nhờ ánh điện từ dãy phố toả sáng tới bãi cát, chúng em nán lại để ngắm biển đêm. Tiếng sóng vỗ ì ầm, ẩn chứa một sức mạnh phi thường, khó hiểu. Nước triều dâng cao ngập tràn bãi cát. Gió biển ban đêm mát rượi đem đến sự sảng khoái cho con người.

Thế là hết ngày đầu tiên ở sầm Sơn. Sáng mai, chúng em sẽ dậy thật sớm để kịp ngắm cảnh mặt trời nhô lên trên biển cả.

-----^^------

8 tháng 4 2019

Ma-gien-lăng đi vòng quanh thế giới.

Xuất phát từ ý muốn khám phá trái đất, tìm thêm những miền đất lạ, Ma-gien-lăng đã chỉ huy năm hải thuyền lớn, xuất phát từ cửa biển Xê-vi-la của Tây Ban Nha vào ngày 20-9-1519, băng ra Đại Tây Dương.

Đoàn thuyền đã đi theo bờ biển Nam Mĩ rồi đi vào Thái Bình Dương. Thái Bình Dương quá rộng lớn, đoàn thuyền đã phải lênh đênh trên biển rất nhiều ngày, đến nỗi nước ngọt để uống và lương ăn đều cạn kiệt. Có người phải uống nước tiểu của mình. Đoàn thủy thủ phải ninh cả giày da và thắt lưng da để ăn cho đỡ đói. Mỗi ngày đều có người chết, phải ném xác xuống biển. Đang khi cực kì nguy hiểm thì họ gặp một hòn đảo nhỏ. Họ đổ bộ lên đảo và được tiếp tế thức ăn nước uống. Sau đó họ liên tiếp gặp nhiều hòn đảo có người ở. Họ đã giải quyết được chuyện ăn uống nhưng lại phải luôn chiến đấu với người bản địa. Nhiều người đã tử vong. Chính Ma-gien-lăng cũng đã bỏ mình trong một trận giao tranh.

Sau đó họ vẫn tiếp tục đi, đến Ấn Độ Dương. Họ vượt Ấn Độ Dương và đến ngày 8 tháng 9 năm 1522, họ đã trở về Tây Ban Nha nhưng chỉ còn có một chiếc hải thuyền với mười tám thủy thủ.

Như thế, tính ra đoàn thuyền của Ma-gien-lăng đã đi 1083 ngày trên biển, gần 200 thủy thủ đã chết trên đường đi. Tuy nhiên họ đã đạt được mục đích của chuyến đi và đã xác định được một điều quan trọng: trái đất hình cầu.

Chuyến thám hiểm này đã phải trả bằng một giá rất đắt, nhưng thành công của nó cũng cực kì lớn lao, góp phần vào việc tìm hiểu, khám phá trái đất của chúng ta.

Bài tham khảo 2

Thấm thoắt năm học đã kết thúc. Hoa phượng nở bừng như lửa, tiếng ve ngân ra rả trong những vòm cây quanh sân trường. Chúng em vui vẻ bước vào một kì nghỉ hè với bao điều thú vị đang chờ phía trước.

Sáng thứ năm tuần qua, trường em tổ chức cho học sinh đi nghỉ mát ở bãi biển Sầm Sơn. Chiếc xe chở chúng em đầy ắp tiếng cười và những ánh mắt vui tươi, háo hức. Sau mấy tiếng đồng hồ, chúng em đã ra đến biển.

Xe vừa dừng, chúng em cùng reo to: “Biển đây rồi!’’. Biển mênh mông xanh thẳm và chan hoà ánh nắng. Gió biển lồng lộng thổi tung mái tóc. Bờ cát trắng phau vui đón bước chân các bạn nhỏ. Những ngôi nhà cao tầng kéo dài thành dãy phố chạy thẳng ra sát bờ cát. Chúng em được đưa đến một khách sạn trông ra biển, tha hồ mà đón gió và ngắm cảnh suốt ngày, đêm.

Bãi biển đã đông người, rộn rã tiếng reo hò hoà cùng tiếng sóng. Bầu trời trong sáng. Biển xanh thăm thẳm nối với chân trời. Gió êm, sóng lặng Mặt biển như một tấm kính khổng lồ màu ngọc bích. Những đám mây trắng in bóng trên mặt nước lung linh. Sóng biển xôn xao như mời gọi chúng em hãy ngụp lặn, vui đùa cho thoả thích.

Mỗi người một chiếc phao, chúng em ùa xuống nước, thi nhau trồi lên, ngụp xuống theo từng đợt sóng. Được cùng bạn bè nô giỡn trong làn nước biếc, em thấy thật vui sướng. Biển vẫn ru nhè nhẹ. Ngoài khơi xa, thấp thoáng những con thuyền đánh cá với buồm trắng, buồm nâu giống như cánh bướm chập chờn. Dân chài mải mê quăng lưới giữa trời nước bao la.

Mặt trời lên cao toả ánh nắng chói chang. Bãi biển thưa dần. Đến giữa trưa, mọi người về nhà nghỉ, chỉ còn bãi cát trắng phau nằm dài tâm sự với biển xanh.

Chiều về, nắng dịu, bãi biển lại đông đúc, ồn ào hơn buổi sáng. Gió mạnh hơn. Biển dâng sóng trắng vỗ bờ. Tiếng reo hò vang dậy khắp nơi. Chúng em nhảy lên giỡn sóng. Có bạn bị sóng xô thẳng vào mặt, choáng váng vài giây rồi lại tiếp tục cuộc chơi. Những con sóng tinh nghịch làm cho chúng em say mê nô đùa không biết chán.

Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối cùng đã tắt, mặt biển từ từ đổi sang màu tím sẫm. Biển đêm thật là bí ẩn. Nhờ ánh điện từ dãy phố toả sáng tới bãi cát, chúng em nán lại để ngắm biển đêm. Tiếng sóng vỗ ì ầm, ẩn chứa một sức mạnh phi thường, khó hiểu. Nước triều dâng cao ngập tràn bãi cát. Gió biển ban đêm mát rượi đem đến sự sảng khoái cho con người.

Thế là hết ngày đầu tiên ở Sầm Sơn. Sáng mai, chúng em sẽ dậy thật sớm để kịp ngắm cảnh mặt trời nhô lên trên biển cả.