K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 1 2019

Vào khoảng 5h30 chiều ngày 10/12/1914, một vụ nổ long trời lở đất đã xảy ra ở West Orange, New Jersey, Mỹ. 10 tòa nhà bên trong nhà máy của nhà phát minh huyền thoại Thomas Edison, chiếm hơn một nửa khu vực này, đã bị nhấn chìm trong biển lửa.

Có khoảng 6-8 đội cứu hỏa đến tiếp cận hiện trường vụ nổ, nhưng ngọn lửa từ hỏa ngục được tiếp sức bởi khối hóa chất khủng khiếp đã nhanh chóng nuốt trọn tất cả.

Theo một bài viết trên tờ Reader’s Digest năm 1961 mà tác giả chính là Charles – con trai của Edison kể lại: Vào thời điểm đó, khi Charles chết lặng nhìn ngọn lửa phá hủy công sức của cha mình, Edison đã bình thản bước về phía cậu. Bằng một giọng trẻ con, Edison đã nói với cậu con trai 24 tuổi của ông rằng, “Hãy đi gọi mẹ của con và tất cả bạn bè của bà ấy. Họ sẽ không bao giờ nhìn thấy ngọn lửa lớn cỡ này một lần nào nữa”. Khi Charles phản đối, Edison nói: “Không sao đâu. Chúng ta chỉ vừa trút bỏ lượng lớn rác mà thôi”.

Sau đó, tại hiện trường đám cháy, câu nói của Thomas Edison đã được tờ New York Times trích dẫn lại, “Dù tôi đã 67 tuổi rồi, nhưng tôi sẽ bắt đầu tất cả lại vào ngày mai”. Ông nói với các phóng viên rằng ông đã mệt lử sau khi sự hỗn loạn được kiểm soát, nhưng ông sẽ vẫn giữ lời và ngay lập tức bắt tay xây dựng lại ngay vào sáng hôm sau mà không sa thải bất cứ nhân viên nào của mình.


Edison có bất cứ phản ứng nào khác không? Trong cuốn sách mới“The Obstacle Is the Way: The Timeless Art of Turning Trials into Triumph” tác giả Ryan Holiday nói rằng không hề có. Chắc chắn Edison có quyền khóc lóc, gào thét trong tức giận, hay tự nhốt mình trong nhà với trạng thái trầm cảm. Thay vào đó, ông đặt nụ cười lên môi và nói với con trai rằng, hãy thưởng ngoạn cảnh tượng đó.

“Để làm nên những điều tuyệt vời, chúng ta cần phải có khả năng chịu đựng những bi kịch và thất bại”, Holiday viết. “Chúng ta phải yêu những gì mình đang làm và tất cả những gì nó đòi hỏi, cả tốt và xấu. Chúng ta phải học cách tìm thấy niềm vui dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa”.

Sau khi khảo sát thiệt hại, Edison xác định được số tài sản ông đã mất lên đến 919.788 USD (tương đương 23 triệu USD hiện nay), theo ghi chép của Matthew Josephson. Ngọn lửa đã thiêu rụi các ghi chép và tài liệu gốc vô giá hàng năm. Khoản tiền bảo hiểm mà nhà máy nhận được chỉ đền bù khoảng 1/3 tổng thiệt hại.

Nhưng chỉ 3 tuần sau đó, với một khoản vay lớn từ người bạn của mình Henry Ford, Edison đã xây dựng lại và vận hành một phần của nhà máy. Các công nhân của ông đã làm việc 2 ca và tập trung với năng suất cao hơn bao giờ hết. Edison và nhóm của mình đã tạo ra gần 10 triệu USD doanh thu vào năm sau đó.

Câu chuyện của Edison là một minh chứng hùng hồn của chủ nghĩa khắc kỷ. Holiday giải thích rằng người theo chủ nghĩa khắc kỷ không phải là kẻ vô cảm hay trốn tránh cảm xúc. Họ là những người thực hiện việc kiểm soát cảm xúc của mình bằng cách chấp nhận những thế lực nằm ngoài tầm kiểm soát của họ.

Holiday sử dụng định nghĩa của nhà triết học kiêm nhà văn Nassim Nicholas Taleb để mô tả một người khắc kỷ: Họ là những người “biến nỗi sợ hãi thành sự thận trọng, nỗi đau thành sự biến đổi, lỗi lầm thành sự khởi đầu, và ham muốn thành sự cam kết”.

Nếu bạn chọn cách buồn bã hay giận dữ khi đối mặt với mất mát và thất bại, tốt thôi, Holiday nói, nhưng chỉ khi nó là những chuyện vặt vãnh. Còn khi thảm họa tấn công, bạn phải chấp nhận rằng nó đã xảy ra và bạn không thể thay đổi được quá khứ. Tìm kiếm các cơ hội để vượt qua thách thức mới giúp bạn mạnh mẽ hơn.

Edison không chỉ làm chủ cảm xúc của mình mà còn thấm nhuần tư tưởng này đến các nhân viên. Sau khi ngọn lửa được khống chế, vị Phó chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty A.H. Wilson đã nói với tạp chí Times: “Chỉ có một việc duy nhất phải làm, đó là nhảy vào trong đó và xây dựng lại”.

5 tháng 1 2019

Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,…. Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy.

Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: "Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ.

Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Daddy. Mỗi khi tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy trông chú ta có vẻ thích thú lắm.

Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng tôi: người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái.

Tham khảo

Ngày đó em chưa đủ lớn để hỏi tại sao mẹ lại tặng hai con lật đật cho em nữa. Sau này mẹ mới bảo rằng ngày đó em giống như con lật đật, tròn tròn, đáng yêu, hay chạy nhảy, tự ngã lên và tự đứng dậy.

Hai con lật đật của em là một đôi nên có màu sắc giống nhau, chỉ có kích cỡ khác nhau. Mẹ bảo một con là mẹ và một con là con. Con lật đất phải mẹ cao hơn lật đật con một cái đầu. Thực ra hình dáng lật đật giống như số 8, vòng trên bé hơn vòng dưới. Cái đầu của lật đật và thân đều là hình tròn. Nhưng cái đầu nhỏ hơn cái thân một chút để tạo nên sự cân xứng.

Hai con lật đật đều có màu xanh da trời, nhìn rất dịu mắt. Trên gương mặt của lật đật có hai con mắt to và tròn, long lanh như đang nhìn em âu yếm. Cái môi chúm chím màu đỏ nhìn rất dễ thương. Lật đật ít khi mà đứng một chỗ, vì nó không có chân. Lúc ở nguyên một chỗ thì lật đật lắc lư bên này sang bên kia để lấy sự cân bằng. Mặc dù em có xô ngã lật đật thì nó vẫn tự đứng lên được. Đó là đặc điểm riêng có của đồ chơi lật đật.

Những lúc buồn, em thương mang hai con lật đật ra và chơi. Cứ chốc chốc xô nó ngõ rồi thích thú nhìn nó tự đứng lên. Lúc ấy mọi nỗi buồn trong em đều tan biến đi đâu mất vì có hai người bạn thân thiết này bên cạnh.

Lật lật được để trên nóc tủ cao để mỗi lần ngồi học em có thể ngắm nhìn để lấy cảm hứng học bài. Nhiều lúc đi ngủ em cũng ôm lật đật vào lòng và ngủ ngon lành.

Em rất yêu thích hai con lật đật này. Em sẽ giữ nó mãi để làm món quà kỉ niệm của mẹ, cho tuổi thơ.

Tả một đồ chơi mà em thích – Tả con gấu

Em không may mắn như các bạn được cha mẹ mua rất nhiều đồ chơi mới và đẹp, em chỉ có mỗi chú gấu bông tên là Gấu Đen. Thế nhưng em rất yêu mến chú, chú là cả gia tài của em.

Gấu Đen vốn không phải của em, chú trước kia là của chị họ em, chị ấy thấy em không có đồ chơi nên đã tặng nó cho em. Em đặt tên cho chú là Gấu Đen vì chú có bộ lông xám đen, bộ lông giúp chú trông như một con gấu thật trong rừng. Chú khá to và dài, chú chỉ thấp hơn em một cái đầu và bụng chú mập mạp khiến em ôm mỏi cả tay. Em thích nhất là cái đầu tròn lẵn của chú ấy. Cái đầu tròn như một quả bóng có gắn thêm đôi mắt rất to và đen. Gấu Đen của em chẳng bao giờ nhắm mắt vì chú luôn bên cạnh để bảo vệ em. Cái mũi hểnh cong cong như quả chuối làm gương mặt chú trông rất đáng yêu. Chú gấu của em có hai lỗ tai bé xíu như lỗ tai của chú chuột nhắt ngộ nghĩnh. Gấu Đen rất thích ngồi, em đặt gấu ngồi tựa trên ghế, gấu đưa hai tay tròn trịa ra ôm lấy em, hai chân của chú ấy cũng tròn và to hơn cả chân em. Gấu Đen về sống với em cũng được gần 2 năm, mặc dù gấu không còn mới nữa nhưng em lúc nào cũng giữ chú thật sạch sẽ. Em lấy một cái áo thật đẹp ngày xưa em mặc để mặc cho chú những ngày mưa lạnh. Mỗi lần đi học về, em thích nhất là ôm chú vào lòng, chú mềm mại giống như vòng tay của mẹ em và ấm áp như lúc mẹ ôm em. Tối nào học bài, Gấu Đen cũng thức cùng em, gấu ngồi bên cạnh em, em đi ngủ, gấu cũng ngủ cùng em. Mẹ không sinh thêm em bé, vì thế em coi bé gấu như em út. Những buổi trưa em thường đặt gấu lên võng rồi giả vờ hát ầu ơ ru em ngủ.

Bây giờ em không còn buồn phiền và đòi mẹ mua cho đồ chơi nữa vì em đã có Gấu Đen. Gấu Đen không chỉ là món đồ chơi mà em yêu thích, chú ấy còn là người bạn tốt của em. Em cảm ơn chị đã tặng cho em món quà ý nghĩa này.

Tả một đồ chơi mà em thích – Rô bốt chiến đấu

Sinh nhật của em là ngày 1 tháng 6. Đó cũng là ngày Quốc tế Thiếu nhi. Ngày sinh năm nay, em nhận được món quà vô cùng thích thú: một rô bốt chiến đấu.

Rô bốt của dì em gửi tặng, nó vượt qua gần năm trăm cây số, từ miền Trung cát trắng, theo đường bưu điện và đến kịp tay em vào ngày sinh. Rô bốt mặc áo giáp, cao tám mươi phân, toàn thân làm bằng nhựa cứng tốt với hai màu xanh dương và xám bạc. Đầu rô bốt to bằng trái cam, đeo mặt nạ hình hột xoài. Cánh tay,chân rô bốt cuồn cuộn bắp thịt. Mồi tay rô bốt cầm một súng máy. Rô bốt mặc áo màu xám bạc có huy hiệu ngôi sao vàng. Chân rô bốt đi giầy đế rất to, vững vàng. Rô bốt hoạt động bằng pin, có nút điều khiển ở sau lưng. Khi em bấm nút khởi động, rô bốt tiến lên phía trước, hai tay đưa súng máy lên cao. Từ nòngsúng máy, ánh sáng lóe như tia lừa điện màu xanh đỏ, đèn vàng ở ngôi sao giữa ngực lấp lánh. Mỗi bước đi của rô bốt nhịp nhàng với tiếng “sè sè chiu chiu" của súng máy. Sau mặt nạ bạc, đôi mắt rô bốt sáng đòn màu xanh dương nhấp nháy từng hồi rất đẹp. Rô bốt tiến lên theo đường thẳng, nó không tự mình đổi hướng được. Điều này làm em hơi buồn, nhưng mẹ nói rô bốt đổi hướng được rất đắt tiền, dì đã rất yêu em mà gửi cho em một chiến binh rô bốt to, rất oách rồi. Em không chơi rô bốt thường xuyên. Mỗi khi có bạn đến, em mới đem ra cùng chơi hay dùng rô bốt đê dỗ em trai em cho nó đừng quấy mẹ. Sau mỗi lần chơi như thế, em đặt rô bốt cẩn thận vào tủ kính, để bày cho đẹp và giữ gìn rô bốt được mới lâu.

Em rất vui có chiến binh rô bốt khổng lồ này. Rô bốt giúp em vui sau những giờ học mệt mỏi, còn giúp em chơi với em trai để mẹ làm việc. Bảo rô bốt bảo vệ em mắt em trai em tròn xoe nhìn em rất chăm chú, đáng yêu làm sao. Em gửi thư cảm ơn dì về món quà dì tặng. Em giữ gìn rô bốt cẩn thận, để dành cho em trai của em chơi nữa.

5 tháng 1 2019

không có câu hỏi sao giúp

5 tháng 1 2019

câu hỏi là zì bn ơi????

                                                                                         Cuộc thi "Văn hay chữ tốt"Vòng 1:  Ngày 1/5/20191, Đặt 1 câu với cô giáo để hỏi về sở thích trong ăn mặc của cô2, Tìm 3 từ láy 3, Đọc câu chuyện sau:                                                                                          Sự Tích Các Loài HoaNgày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây trên Trái Đất thuở ban đầu mới chỉ có...
Đọc tiếp

                                                                                         Cuộc thi "Văn hay chữ tốt"

Vòng 1:  Ngày 1/5/2019

1, Đặt 1 câu với cô giáo để hỏi về sở thích trong ăn mặc của cô

2, Tìm 3 từ láy 

3, Đọc câu chuyện sau:

                                                                                          Sự Tích Các Loài Hoa
Ngày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây trên Trái Đất thuở ban đầu mới chỉ có lá mà chưa có hoa như bây giờ. Trời sai Thần Sắc Đẹp dùng bút vẽ muôn ngàn bông hoa khác nhau cho cây cối. Vâng mệnh trời, Thần Sắc Đẹp bay xuống trần gian, đi khắp nơi để vẽ hoa cho cây cối.
Vẽ xong, Thần ngắm lại vẫn chưa hài lòng. Thần muốn tặng các hương thơm lên các loài hoa Thần vừa vẽ. Ngặt một nỗi Thần không đủ hương để chia đều cho tất cả các loài hoa. Thần quyết định sẽ tặng làn hương quý báu này cho loài hoa nào có tấm lòng tốt nhất, thơm thảo nhất. Thần hỏi Hoa Hồng:

- Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

- Cháu sẽ nhờ chị gió mang tặng cho tất cả. - Hoa Hồng trả lời.

Thần Sắc Đẹp hài lòng, tặng ngay cho Hoa Hồng làn hương quý báu. Thần hỏi Hoa Sữa:

- Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

- Cháu sẽ tỏa ngát trong đêm để dù đêm tối đến đâu ai cũng nhận ra cháu. - Hoa Sữa trả lời.

Câu trả lời này không làm Thần Sắc Đẹp hài lòng lắm. Nhưng rồi Thần cũng ban tặng làn hương thơm cho Hoa Sữa. Gặp hàng Râm Bụt đỏ chót, Thần lại hỏi:

- Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

Hoa Râm Bụt loe cái miệng trả lời:

- Nếu có hương thơm thì ai cũng nể phục tôi. Cái đám hoa Dong Riềng kia không dám khoe sắc, đọ tài với tôi nữa.

Thần Sắc Đẹp lắc đầu, buồn rầu bỏ đi. Đi mãi, ban tặng gần hết bình hương thì Thần gặp hoa Ngọc Lan:

- Hỡi hoa Ngọc Lan bé nhỏ. Nếu ta ban cho nhà ngươi làn hương thơm còn lại kỳ diệu này thì nhà ngươi sẽ làm gì?

Hoa Ngọc Lan suy nghĩ một hồi. Thần Sắc Đẹp nhắc lại câu hỏi đến lần thứ ba hoa Ngọc Lan mới ngập ngừng trả lời:

- Cháu xin cảm ơn Thần Sắc Đẹp. Cháu thích lắm. Nhưng cháu không muốn nhận đâu.

Thần Sắc Đẹp ngạc nhiên hỏi:

- Loài hoa nào cũng muốn ta ban tặng. Tại sao nhà ngươi lại từ chối?

- Cháu muốn Thần đem phần hương này đến ban tặng cho loài Hoa Cỏ. Cháu còn được ở trên cao. Hoa Cỏ đã xấu xí lại còn bị giày xéo hàng ngày. Hoa Cỏ khổ lắm...

Nói đến đấy hoa Ngọc Lan òa khóc. Thần Sắc Đẹp vô cùng cảm động liền ban tặng cho hoa Ngọc Lan phần hương nhiều hơn các loài hoa khác.

Chính vì có tấm lòng thơm thảo mà từ đó hoa Ngọc Lan lúc nào cũng thơm ngát hương hơn hẳn các loài hoa khác.

Sự Tích Các Loài Hoa


Ngày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây trên Trái Đất thuở ban đầu mới chỉ có lá mà chưa có hoa như bây giờ. Trời sai Thần Sắc Đẹpdùng bút vẽ muôn ngàn bông hoa khác nhau cho cây cối. Vâng mệnh trời, Thần Sắc Đẹp bay xuống trần gian, đi khắp nơi để vẽ hoa cho cây cối.


Vẽ xong, Thần ngắm lại vẫn chưa hài lòng. Thần muốn tặng các hương thơm lên các loài hoa Thần vừa vẽ. Ngặt một nỗi Thần không đủ hương để chia đều cho tất cả các loài hoa. Thần quyết định sẽ tặng làn hương quý báu này cho loài hoa nào có tấm lòng tốt nhất, thơm thảo nhất. Thần hỏi Hoa Hồng:

- Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

- Cháu sẽ nhờ chị gió mang tặng cho tất cả. - Hoa Hồng trả lời.

Thần Sắc Đẹp hài lòng, tặng ngay cho Hoa Hồng làn hương quý báu. Thần hỏi Hoa Sữa:

- Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

- Cháu sẽ tỏa ngát trong đêm để dù đêm tối đến đâu ai cũng nhận ra cháu. - Hoa Sữa trả lời.

Câu trả lời này không làm Thần Sắc Đẹp hài lòng lắm. Nhưng rồi Thần cũng ban tặng làn hương thơm cho Hoa Sữa. Gặp hàng Râm Bụt đỏ chót, Thần lại hỏi:

- Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

Hoa Râm Bụt loe cái miệng trả lời:

- Nếu có hương thơm thì ai cũng nể phục tôi. Cái đám hoa Dong Riềng kia không dám khoe sắc, đọ tài với tôi nữa.

Thần Sắc Đẹp lắc đầu, buồn rầu bỏ đi. Đi mãi, ban tặng gần hết bình hương thì Thần gặp hoa Ngọc Lan:

- Hỡi hoa Ngọc Lan bé nhỏ. Nếu ta ban cho nhà ngươi làn hương thơm còn lại kỳ diệu này thì nhà ngươi sẽ làm gì?

Hoa Ngọc Lan suy nghĩ một hồi. Thần Sắc Đẹp nhắc lại câu hỏi đến lần thứ ba hoa Ngọc Lan mới ngập ngừng trả lời:

- Cháu xin cảm ơn Thần Sắc Đẹp. Cháu thích lắm. Nhưng cháu không muốn nhận đâu.

Thần Sắc Đẹp ngạc nhiên hỏi:

- Loài hoa nào cũng muốn ta ban tặng. Tại sao nhà ngươi lại từ chối?

- Cháu muốn Thần đem phần hương này đến ban tặng cho loài Hoa Cỏ. Cháu còn được ở trên cao. Hoa Cỏ đã xấu xí lại còn bị giày xéo hàng ngày. Hoa Cỏ khổ lắm...

Nói đến đấy hoa Ngọc Lan òa khóc. Thần Sắc Đẹp vô cùng cảm động liền ban tặng cho hoa Ngọc Lan phần hương nhiều hơn các loài hoa khác.

Chính vì có tấm lòng thơm thảo mà từ đó hoa Ngọc Lan lúc nào cũng thơm ngát hương hơn hẳn các loài hoa khác.

CÂU HỎI

Hoa ngọc lan đã thể hiện tấm lòng thơm thảo của mình như thế nào?

Lưu ý:  Mỗi người chỉ được trả lời một lần và câu trả lời hay nhất sẽ dành giải nhất của vòng 1. Cuộc thi có 10 vòng.

Thông báo kết quả vào tối ngày 8 tháng 1 năm 2019

Vòng 2 mở vào 20 giờ 30 phút tối ngày 8 tháng 1 năm 2019

 

2
5 tháng 1 2019

câu 1 . trả lời:

-Như mọi ngày hoặc các ngày đặc biệt thì cô thích mặc gì ạ?????

câu 2. trả lời:

+ long lanh.

+ lóng lánh.

+ lay láy.

câu 3. trả lời:

- Hoa Ngọc Lan đã thể hiện tấm lòng thơm thảo của mik bằng cách xin thần Sắc đẹp đừng ban cho mình hương thơm mà hãy ban mùi hương đó cho loài Hoa cỏ vì nó cảm thấy mình còn được ở trên cao còn loài hoa cỏ đã xấu xí lại còn bị giày xéo hằng ngày.nó cảm thấy mik may mắn hơn loài hoa cỏ rất nhiều.

Học tốt!!!!

16 tháng 12 2021

Thưa cô, cô có thích chiếc áo dài cô đang mặc ko ạ

Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng nọ, có một con Cáo già tinh ranh, độc ác. Nó thường nghĩ ra đủ mưu mẹo để lừa những con vật nhẹ dạ, cả tin, biến thành mồi ngon cho nó.

Sáng hôm ấy, trên đường đi kiếm ăn, Cáo nhác trông thấy chú Gà Trống có cái mào đỏ chót rung rinh, bộ lông bóng mượt, đôi chân vàng rực bám chắc vào cành cây. Chú Gà Trống đang mê mải gáy vang, chào đón Mặt trời, báo hiệu cho tất cả muông thú trong rừng biết một ngày mới đã bắt đầu.

Cáo ta thèm chảy dãi. Nó nghĩ bụng: “Chà ! Thịt chú Gà Trống kia chắc là ngon tuyệt! Mình phải dụ cho Gà Trống xuống đất thì mới vồ được!”. Cáo ngoác mồm cười rồi đon đả ngỏ lời:

-  Kìa! Xin chào anh bạn quý mến của tôi! Mời anh xuống đây nghe tôi báo tin vui này: Từ giờ trở đi, muôn loài sống trong rừng sẽ kết thành bè bạn. Tôi sung sướng lắm nên muốn báo cho bạn hữu xa gần đều biết. Nào! Gà Trống ! Xin đừng e ngại, hãy xuống nhanh để tôi hôn bạn, bày tỏ tình thân ái!

Nãy giờ, Gà Trống vẫn yên lặng nghe Cáo dụ dỗ nhưng trong lòng thì chẳng lạ gì trò lừa bịp của Cáo. Muốn doạ cho Cáo sợ, Gà Trống nhanh trí bảo:

- Cảm ơn anh Cáo đã có lòng tốt! Từ nay trở đi, Gà và Cáo chung sống hoà bình với nhau thì quả là chẳng có tin mừng nào hơn! Ô kìa! Tôi thấy có hai anh chó săn đang chạy lại phía này. Chắc là họ cũng vội vàng đi loan tin vui như anh vậy!

Nghe thấy thế, Cáo hồn bay phách lạc, quắp đuôi, co cẳng chạy biến. Gà Trống khoái chí cười khì:

-   Rõ là phường gian dối, hèn nhát! Ngữ ấy thì làm gì được ai!

Mở bài: - Trong khu rừng nọ, một tên Cáo đang đi vất vưởng vì đói bụng, mắt liếc ngang liếc dọc. - Hắn trông thấy một chú Gà Trống đậu vắt vẻo trên cành cây cao.II. Thân bài - Cáo tiến lại gôc cây và báo cho Gà tin muôn loài đã kết tình thân ái. Kêu Gà xuống đất để Cáo bày tỏ tình thân. - Gà Trống biết rõ bản chất dối trá, âm mưu xảo quyệt của Cáo nhưng vẫn ra vẻ vui mừng và cảm ơn Cáo. - Cáo mừng thầm trong bụng và nghĩ đến một bữa thịt gà ngon lành. - Bỗng Gà Trống cho Cáo biết là có một cặp chó săn đến để loan tin vui này và mừng cho tình thân của Gà và Cáo. - Cáo giật mình hoảng sợ, hồn lạc phách bay, quắp duôi, co cẳng chạy tức thời. - Nhìn Cáo khiếp sợ bỏ chạy mất hút, Gà Trông khoái chí cười phì. III. Kết bài Câu chuyện đem đến cho chúng ta một bài học quý giá: Con người cần phải sông trung thực. Song phải biết xử trí thông minh trước những hành động xấu, những lời mê hoặc ngọt ngào của bọn lừa đảo, mưu hại người.
4 tháng 1 2019

Nhụt chí, nản lòng

k nhé!!!

4 tháng 1 2019

từ trái nghĩa với bền bỉ

nhụt chí

nản lòng

4 tháng 1 2019

2+1=3

hok tốt nha

4 tháng 1 2019

=3,hội gì vậy

4 tháng 1 2019

khùng

6 tháng 1 2019

đúng là khùng cửa biển